Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 5 Harleen Quinzel vào đội – Botruyen
  •  Avatar
  • 43 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 5 Harleen Quinzel vào đội

Chương 5: Harleen Quinzel vào đội

Từ sau vụ đánh người kia, hai thằng cũng không làm gì khác người nữa, mà tập trung vô chơi xổ số kiếm tiền bù lại khoản 50 đô bỏ ra. Hai thằng vẫn rất cẩn thận kiếm tiền theo cách cũ, từ từ nhưng không lộ dấu vết. Còn việc đua xe hoặc bán xe, thì bọn nó cũng đang phải đợt một dịp nào khác, vì mấy hôm nay chưa có giải đua xe máy đường phố nào tổ chức lại.

Rảnh rỗi không có việc gì làm, hai thằng rủ nhau chơi cờ vây ở một góc sân trong giờ nghỉ giải lao. Do đang giờ giải lao, sân trường khá đông người, ồn ào nên không sợ bị chú ý. Trò này công nhận phải nghĩ nhiều, nhưng càng chơi Jame nhận ra rằng anh bạn Edward có vẻ bị kích thích rất nhiều. Các nước đi của cậu ta thiên nhiều về tấn công, và đều rất mạnh và thô bạo, như là một trận đánh đường phố chứ không phải là chiến thuật nữa.

Nghĩ một hồi, Jame hiểu ra là việc đánh tên bắt nạn em gái lần trước đã kích thích anh bạn mình. Cậu ta đã luôn phải trốn tránh sự bắt nạt của người cha, không dám kháng cự, thậm chí dù bây giờ đã rất khỏe mạnh. Tất nhiên, một phần vì cậu ta không phải kẻ dám ra tay đánh cha, nhưng mặt khác, đó là sự hèn nhát không dám phản kháng. Giờ đây, sau khi thể hiện sức mạnh bạo lực, Edward bị giằng xé giữa việc chịu đựng và việc nổi loạn chống lại cha mình.

– Cậu không nên đấm ông ta!

– Cái gì?- Dù mải chơi, Edward cũng không mất nhiều thời gian để hiểu. Và Edward lập tức lắp bắp từ chối.

– Bạo lực là cách giải quyết mọi thứ nhanh nhất, nhưng cũng là tệ nhất. Hôm đó, chúng ta đã đánh bọn côn đồ một trận, nhưng sau này chúng sẽ tìm ra cách để làm hại người khác, không được thì chúng sẽ hành hạ con nhỏ Harleen kia chả hạn. Bố ông dù rất bạo lực, nhưng ông ta đã nuôi nấng ông, cho ông đi học. Không thích ông ta thì đợi tới năm 18 tuổi thì không gặp nhau nữa, chứ nếu bây giờ ông đánh lại ông ta, ông sẽ đam mê bạo lực, và tôi sợ rằng khi ông có con cũng sẽ trở nên giống cha mình bây giờ vậy.

Nghe Jame nói, Edward không biết nên trả lời thế nào.

– Vậy tôi phải tiếp tục chạy trốn ư?

– Hãy nói chuyện với cha ông, thẳng thắn và nói khi ông ta tỉnh, nói cho ông ta biết rằng ông muốn gì, và hãy cố thỏa hiệp, làm thế nào để sống hòa bình.

– Ông nghĩ rằng tôi chưa từng cố làm thế hả?

– Vậy làm thêm thì có sao, ông đã thấy mình đủ khỏe rồi đúng không, cần thì đỡ vài đòn rồi biến. Nhưng ông đừng quên bản thân ông chỉ có một người cha, một người mẹ. Và cha ông đã không bỏ rơi ông.

Jame đang không ngừng khuyên bảo Edward thì đột nhiên cảm nhận được một ánh nhìn theo dõi. Sở dĩ cậu ta có thể nhạy cảm thế là vì quá trình vận dụng năng lực của các tướng Lol có xu hướng tấn công kiểu sát thủ cũng phần nào khiến khả năng cảm nhận việc bị theo dõi xuất hiện. Tuy nhiên, cậu ta cũng không vội đứng lên ngó nghiêng. Jame nhanh chóng tường thuật lại mọi việc cho Edward sau khi yêu cầu cậu ta giữ bình tĩnh. Để có thể tìm ra xem liệu bản thân có bị theo dõi không, hai thằng lập tức đề ra một kế hoạch để theo dõi ngược lại xem thế nào.

Buổi học tiếp tục diễn ra rất bình thường, chỉ có việc Jame và Edward đi vệ sinh và vào muộn một chút. Và không ai phát hiện ra việc hai ông tướng này đã đi bẻ khóa một vì ngăn tủ của bọn học sinh khác, lấy đi vài món chơi nho nhỏ. Sau khi về, cảm giác bị nhìn lén đã biến mất, nhưng hai thằng vẫn tiếp tục chế tạo món đồ mình cần: ống nhòm, bộ phát tín hiệu liên hệ tầm gần.

Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng, hai thằng tiếp tục đợi thêm một khoảng thời gian nữa, chắc tầm một tuần, thì cảm giác bị theo dõi lại xuất hiện. Lần này, Jame và Edward bình tĩnh tách nhau ra, và tới một vài chỗ ngồi khác nhau. Cảm giác bị theo dõi vẫn hiện lên, Jame bật bộ đàm liên lạc một vài lần để đánh tiếng cho Edward. Edward lập tức tìm cớ để leo lên một điểm cao gần đó. Tại nơi này, chỉ mất một khoảng thời gian là cậu ta đã biết được ai đang theo dõi Jame.

Sau khi báo tin cho ông bạn để sẵn sàng phối hợp, Edward đi tới chỗ tên theo dõi.

– Im lặng đi nếu như cô không muốn tôi gọi bảo vệ trường!- Edward thì thầm vào tai kẻ theo dõi. Kẻ theo dõi hoảng loạn quay đầu lại, toan vùng ra nhưng từ lúc nào Jame đã tới, và nhanh chóng khống chế thành công cô ta.

– Harleen Quinzel! Tại sao cô lại theo dõi bọn tôi!

– Ông nên hỏi cô ta sao lại biết là bọn mình ở đâu chứ?- Edward gãi gãi cằm.

– Ờ, cám ơn đã nhắc. Hơi thiếu chuyên nghiệp nhỉ!- Jame cười đáp, rồi nghiêm mặt bắt đầu hỏi- Tại sao cô biết bọn tôi để tới theo dõi. Và theo dõi bọn này để làm gì?

Cách nói chuyện kẻ tung người hứng của Edward với Jame khiến Harleen không nhịn nổi cười, và cũng dần thả lòng ra.

– Mình tới để tìm các bạn, để cảm ơn.

– Làm sao cô tìm được bọn này?- Edward vẫn truy tới cùng.

– Hôm đó tuy các bạn đeo khẩu trang, nhưng mình đã nhìn qua vóc dáng, ánh mắt và cách ăn nói của mấy bạn, thì đoán ra mấy bạn không lớn tuổi hơn mình, chắc chỉ là học sinh sắp lớp 12 đổ lại, nên mình đi tới các trường để xem xem có những ai giống với các bạn nhất. Và may mà các bạn đi học thật, và mình thấy các bạn.

– Chỉ có thế thôi ư?- Edward kinh ngạc gãi đầu.

– Thế nên cô mới nhìn ngó bọn này lâu đến thế phải không?

– Đúng vậy, về ánh mắt lẫn hình thể thì giống hôm đó lắm, nhưng những gì các bạn làm ở trường khiến mình không dám khẳng định! Thậm chí mình cũng mất thêm thời gian đến các trường khác để tìm thử đã, không thấy nữa thì quay lại.

– Yeah!- Hai thằng nhìn nhau mà cười khổ.

– Nhưng làm sao hai bạn tìm ra mình.

– Cái này là vì Jame cảm thấy có người theo dõi. Sau đó bọn mình thử tìm cách xác định là ai là người bị theo dõi, nên Jame ngồi ở chỗ này làm mồi nhử, nếu nó vẫn thấy được rằng mình bị theo dõi, mình sẽ từ trên kia dùng ống nhòm kiểm tra xem ai đang nhìn nó.

– Toàn bộ sân trường rộng thế này cơ mà.

– Chỗ mà Jame ngồi là đã chọn trước, chỉ có vài vị trí nhất định mới theo dõi được.

– Wow! Các cậu giỏi thực đấy.

– Vậy tìm bọn này để làm gì vậy!

– Mình muốn cảm ơn hai bạn việc lần trước.

– Vì việc đánh anh trai cô ấy hả?

– Ờ thì cũng không hẳn vậy, nhưng dù sao cũng cảm ơn các bạn nhiều!

– Lời cảm ơn bọn này nhận, vậy là xong chưa.- Edward dứt khoát nói chuyện cho xong để Harleen đỡ có cớ làm phiền họ, hoặc có cớ chính đáng để theo họ nữa. Còn nếu cô ta vì lý do gì đó mà đi theo mà giờ không nói luôn thì hai thằng biết mà đề phòng.

– Vậy mình về- Harleen gượng cười rồi đi mất.

Buổi nói chuyện chấm dứt, nhưng sự theo dõi của Harleen với Jame không hề giảm đi, mà thậm chí còn dễ thấy hơn, có lẽ nào cô ta cảm thấy không cần giấu diếm gì nữa chăng. Rồi dần dần cô ta phát hiện việc Jame cùng Edward làm ở bãi rác, thế là cô ta cũng mò theo xem xét những gì hai người làm.

Edward thì muốn đuổi cô ta đi, nhưng Jame nghĩ khác. Cậu nhớ tới một nhân vật mà cậu từng xem: Hyuga Hinata trong bộ truyện tranh Naruto. Cô nhóc này cảm nắng Naruto sau một lần được cậu ta cứu, và vì bản tính xấu hổ nên cô nhóc cũng chỉ dám đứng từ xa mà quan sát người mình thích.

Jame có thể thông minh và kém giao tiếp, nhưng cậu ta không phải là gỗ đá mà không có sự rung động. Như khi cậu ta còn nhỏ đã đóng rất đạt vai đứa bé sơ sinh và lớn lên trong tình thương yêu một cách thoải mái nhất, thì giờ đây, có người crush mình thì ai chả ham.

Thay vì xua đuổi, Jame mời Harleen tới chỗ họ, không cần phải lén lút nữa. Và cậu cũng tiện thể đưa cô về nhà sau khi biết nhà cô ở rất xa nơi này, nhưng vẫn thường hay tới theo dõi cậu ta.

Dần dần, Jame biết về hoàn cảnh gia đình của Harleen. Cô ta là người con gái duy nhất và bé nhất trong 4 người con của gia đình. Cha mẹ không quá thương yêu cô, và mấy ông anh cũng vậy. Họ coi cô như một món đồ để có thể trao đổi với đám bạn. Ngoài ra, họ cũng nhiều khi bắt cô phải làm mấy trò phạm pháp nhỏ như lừa tiền, đóng giả điếm để câu một thằng ngu nào đó vào chỗ để bọn nó cướp, hoặc là đi ăn trộm,… Dù không thích, Harleen cũng không dám chống lại, cô sợ họ sẽ đánh cô hoặc bỏ rơi cô.

– Vậy nhập bọn đi, dù sao nhóm có hai thằng con trai cũng hơi buồn!- Jame đề nghị, rồi nhận được sự đồng ý của Harleen thì cậu hỏi ý kiến của Edward. Câu chuyện của Harleen cũng khiến Edward không nỡ từ chối.

– Có vẻ như nhóm chúng ta toàn những người có gia đình chuyên bạo hành trẻ con vậy!- Harleen nhận xét.

– Bậy rồi, gia đình Jame là gia đình kiểu mẫu đó, bố mẹ cậu ta rất thương Jame!- Edward phản bác.

– Thế sao hai cậu có thể đồng cảm với nhau!

– Vì Jame thực sự thông mình, không như lũ ngốc khác.- Edward nhớ lại những trận thi đấu ngày trước của cậu ta với Jame, hầu như là hòa, hai bên mỗi người có sở trường sở đoản riêng. Sở đoản nó gặp sở trường mình thắng và ngược lại, còn khi sở trường gặp sở trường, sở đoản gặp sở đoàn thì thôi chịu hòa.

– Nhưng quan trọng là vì mình có trái tim, trái tim biết yêu thương và thông cảm!- Jame bổ sung

– Hì hì!- Haarleen cười vang.

Có thêm một cô gái như Harleen vào đội, tuy không đóng góp được về kiến thức, thì những ý tưởng con gái như trang trí, màu sắc và phụ kiện thời trang đi kèm cũng khá vui.

– Vậy bọn mình hẹn hò nhé!- Sau khi được Jame đưa về nhà một lần trên con xe motor đã qua cải tiến, Harleen đột nhiên đặt vấn đề.

– À!- Dù rằng đã lớn tuổi hơn cô nàng rất nhiều, nhưng cả kiếp trước lẫn kiếp này thì Jame vẫn chỉ là thằng trai tơ, nên mặt cậu đỏ chót lên.- Ừ, hẹn hò nhé.

– YEAH!- Harleen nhảy nhót tùm lum. Và cô hôn lên mặt Jame một cái.

Cái hôn làm Jame cảm thấy nóng bừng cả mặt. Và trong một phút máu não chảy lên quá nhiều, cậu hôn cô ta, hôn môi. Sự chủ động bất ngờ của Jame khiến Harleen bất ngờ. Và cô ta càng bất ngờ hơn khi mà Jame đưa lưỡi cậu ta vào- ờ thì dù sao một thằng con trai thì cũng đã xem vài bộ phim nóng chứ hả. Suốt gần 5 phút sau đó, là nụ hôn của Jame và Harleen. Nó chỉ kết thúc khi Harleen vì quá mỏi miệng mà lỡ cắn vào lưỡi Jame. Quả là một bộ phim hài hước, khi Jame ôm miệng trong khi Harleen liên tục xin lỗi.

Việc Jame và Harleen hẹn hò quả thực khiến Edward hơi bí xị một tí, vì giờ thì ngoài việc đấu trí với cậu ta, Jame sẽ bỏ thời gian làm một việc gì đó với Harleen nữa chứ, thực tốn thời gian mà.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.