Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 49 Lần đầu ra quân – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 2 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 49 Lần đầu ra quân

Chương 49: Lần đầu ra quân

Một đêm lại tới với thành phố Gotham, hiện tại thì chỉ còn chừng hai đêm nữa là tới bán kết các trận giác đấu võ đài. Dân cược thì tìm biện pháp để có thêm tiền đặt cược, một số lấy tiền tiết kiệm, số khác thì đi vay mượn, và một số đi cướp. Những tên cò con thì đi cướp, còn tên có máu mặt hoặc có băng nhóm thì đi thu tiền trắng trợn: tăng tiền thuê nhà, cướp ép mua bán, siết nợ nhiều hơn,…

Một trong những kẻ làm trò đó ở Gotham, là Christopher “Chinok” Karen và hơn 15 tên đàn em. Bọn nó thầu một khu nhà ở của dân lao động nghèo, và do đang muốn có tiền đặt cược, nên đang điên cuồng bắt những người dân ở nhà trọ phải đóng 3 tháng tiền nhà. Vài người định cự nự bị đánh gãy xương, giờ đang nằm trong nhà. Selina từng qua đây, cũng thân với mấy đứa trẻ, nên cô nàng báo vụ này đầu tiên.

– Chúng ta làm gì với bọn này đây?

– Tất nhiên là đánh gục hết chúng chứ còn làm gì nữa!

– Đánh gục bọn nó thì lại có đám khác nhảy vào ngay thôi.

– Vậy cậu không định làm gì hay sao?

– Cậu có biết rằng ở Liên Xô mỗi thành phố lại có một đàn chó hoang không? Người ta không giết chúng vì lũ chó hoang này bởi nếu giết chúng, đàn chó hoang từ chỗ khác sẽ tràn tới. Những kẻ ngoại lai mang theo mầm bệnh ngoại lai. Đàn chó hoang cũ chính là hàng rào bảo vệ vậy.

– Cậu muốn gì nói toẹt ra đi.

– Việc thu tiền bảo kê là ta khó can thiệp, nếu ta thử lấy lại tiền cho những người dân kia, bọn nó sẽ tìm cách hại họ. Dễ nhất là khóa nước cắt điện, ta đâu thể trực tại đó 24/7. Cái ta làm là tạo nên một thỏa thuận, bọn nó đã thu tiền nhà 3 tháng mà không có giấy tờ gì, nếu chúng thắng thì không sao, thua thì sẽ lại ép những người kia giao tiền nhà tiếp.

– Ta sẽ bắt chúng phải làm giấy tờ đàng hoàng, phải không?

– Lúc đó, cảnh sát có thể can thiệp phần nào, và ta cũng có cớ đập bỏ mẹ bọn nó.

Các bản hợp đồng được soạn ra, và League of Legend tới tìm đám Chinok. Do là lần đầu xuất quân, với cả đám Chinok không quá nguy hiểm, ai cũng muốn được xuất trận, trừ Selina, vì cô phải giữ bí mật thân phận mới giúp chỉ điểm mục tiêu. Jame thì đeo kính bơi, khẩu trang cùng đội mũ,; Edward vẽ thêm màu sơn lên trên mặt, mặc áo có cổ cao và đội cái mũ quả dưa, tạo hình như một quý ông thế kỷ 19, anh em Dove và Hawk có quần áo riêng rồi, chỉ còn mỗi Harleen và Pamela là loay hoay trọn phục trang cho thích hợp. Hai cô vừa muốn một bộ phục trang đẹp mắt, lại vừa không muốn quá lộ mặt thật. Jame sau cùng tư vấn cho họ mấy bộ mà cậu còn nhớ khi xem trong trang phục Liên Minh Huyền Thoại. Với Harleen là trang phục Jinx Siêu Phẩm- mũ bảo hiểm có kính một chiều, áo ngắn hở bụng, quần bó sát và một chiếc khăn kiểu mấy tay đua xe hay dùng để che miệng, để củ chắc còn với Pamela là một chiếc mặt nạ kiểu trang phục Huyết Nguyệt.

– Ê, em thích kiểu mặt nạ đó!- Harleen chỉ vào mặt nạ mà Pamela đeo

– Nhưng cái của em sẽ có cải tiến thích hợp hơn. Anh và Edward sẽ tích hợp hiệu ứng cho nó. Nó sẽ có đèn chiếu, tích hợp điện tử để em có thể đo khoảng cách, nhận diện khuôn mặt.- Jame an ủi bạn gái của mình, và Harleen chỉ chờ thế để cho bạn trai một nụ hôn cảm ơn. Những gì Jame nói thật tuyệt.

Cả đám tìm tới Chinok vào lúc 8 giờ tối, khi bài tập đã làm xong, cơm đã tiêu bớt, Jame luôn muốn đảm bảo là sẽ không thằng nào vì đang quá no mà hoặc bị nôn ra khi đánh nhau khiến bọn nó lộ rõ sự không chuyên nghiệp trong vụ ra quân này. Đây là vụ mở màn, đầu xuôi đuôi lọt.

– Kiểm tra lần cuối, găng tay!- Trước khi đi vào nhà đám Chinok Jame hỏi lại, họ cần đảm bảo không dấu vết. Vân tay là một thứ như thế. Đáp lại, cả bọn giơ tay lên. Găng đều là găng cao su mua từ cửa hàng tạp hóa, loại để rửa bát, tuy hơi không thật tay nhưng cũng tạm. Jame cúi người xuống đất, chạm vào đất để vận dụng hiệu ứng Cảm Quan Địa Chấn ( Rek’sai). Jame không cần dùng Độn Thổ của Rek’sai, chỉ cần người chạm đất là đủ rồi. Xác định được số người có trong phòng, Jame thông báo lại, và nhiệm vụ cả bọn khi lao vào.

– Rầm!- Tay đấm của team, Hawk lao vào đạp tung cánh cửa ra trước sự ngỡ ngàng của Chinok và đàn em. Cả bọn vội vớ lấy vũ khí- chủ yếu là vũ khí lạnh. Đám này không phải không có vũ khí nóng, nhưng do là bọn cắc ké, rất hay có tai nạn, và giá đạn không rẻ, nên bọn nó chỉ khi đi làm việc mới mang súng. Ví dụ như lúc này, đang uống bia, chả may thằng nào khật khừ cướp cò thì bỏ mẹ.

Đám Jame lao vào, Hawk nhảy vào đập ba thằng trước mặt, mỗi thằng một đấm là gục, Dove lo hai thằng đang ở góc nhà để ngăn chúng chạy. Với mười thằng còn lại, Edward đi vào, ném một quả lựu đạn choáng. Một thứ vũ khí đơn giản, làm hết mọi thứ khi mà khiến tất cả những kẻ đồng loạt nhìn vào bị mù tạm thời, ngoài trừ những người chịu đeo kính râm, như Jame. Thứ này không mạnh bằng đòn Ánh Nhìn Hóa Đá của Cassiopeia, song vậy là được rồi. Jame trong nháy mắt kịp nhìn thấy tên Chinok do đang quay đầu đi đâu đó đã kịp tránh choáng, và việc khiến hắn quay đi chính là để tới một cái tủ. Không cần nghĩ nhiều cũng biết hẳn là súng hoặc vũ khí gì đó để ở trong đó. Jame dùng Biến Ảnh của Leblan để lao tới- dù gì đám trong này cũng hoặc nằm hoặc mù, kẻ có thể nhìn thì đang quay hướng khác mà. Khi Jame tiếp cận được Chinok, hắn vừa quay lại với khẩu súng trên tay.

Jame giật phẳng khẩu súng khỏi tay gã, dùng chuyển đổi Pháo Thủy Ngân/ Búa Thủy Ngân của Jayce, cầm lấy nóng súng, cây súng như một cây búa thực sự, gõ mạnh xuống đầu của Chinok, hắn ngã lăn ra, ôm đầu.

– Ê, Ha… Harley và Ivy, hai người tập luyện với lũ mù dở kia đi!- Jame toan gọi tên người yêu thì chợt nhớ ra rằng bọn nó đang đi làm việc phạm pháp với cả không được lộ danh tính, nên kịp đổi giọng luôn. Cái tên Harley thì do đọc chệch đi tên Harleen, còn Ivy thì do Pamela thích cây cỏ, Ivy là dây thường xuân, chắc cô sẽ thích.

Hai cô nàng đi vào, đi thử vài đường quyền. Tên nào cả gan chống lại thì ăn đập bởi 4 người đàn ông còn lại, nên rất nhanh, có thằng khôn, chịu đòn của hai cô rồi giả đau đớn nằm vật ra xin thả, như mấy cha trong WWE vậy đó.

Bọn Jame cũng không làm quá, lôi ra đống giấy tờ, yêu cầu ký làm ba bản. Bọn nó giữ một, đám Chinok giữ một và trả cho người dân khu nhà giữ một. Nếu ai làm trái thì sẽ bị phát.

– Bọn mày nghĩ rằng mình có thể làm gì chứ? Cho rằng mình bảo vệ được đám này sao?

– Bọn tao không bảo vệ họ, bọn tao đảm bảo quyền lợi cho họ thôi. Chúng mày thu tiền của họ không chứng từ, bọn tao lập. Bọn mày làm sai, bọn mày chịu phạt. Họ làm sai bọn mày phạt họ.

– Nếu bọn mày làm sai thì sao?

– Chịu, chắc là bọn tao cần một thế lực lớn hơn can thiệp chăng. Cảnh sát hoặc bọn máu mặt hơn chúng mày.

– Chúng mày là lũ quái nào chứ hả?

– Ồ, cảm ơn đã nhắc, suýt thì quên, bọn tao là League of Legend, nhớ nhé.

Quay về căn cứ- bãi rác nơi mà Jame cùng Edward từng giam giữ Dove và Hawk, hiện cải tạo thành căn cứ, sau lần ra quân đầu tiên, cả bọn họp nhau rút kinh nghiệm. Quả thực là bọn nó quên con mẹ nó mất việc đặt biệt danh. Jame không nhanh trí gọi chệch tên đi thì lộ chắc.

– Vậy đặt biệt danh đi thôi. Và cả huy hiệu nữa.

– Tớ thì là Harley, Harley Quinn, chú hề vui vẻ. Pamela, cậu nghĩ xem thấy thích thì giữ tên, không thì đổi cũng được mà. Biệt danh gọi cho vui thôi. Để xem lấy biểu tượng gì nhỉ. A, mặt cười đi

– Tớ là Ivy, tớ thích hoa cỏ. Cho tớ hình dây thường xuân.

– Hay lấy tạm cỏ ba lá, cho dễ vẽ.

– Vậy thì tớ sẽ là Ridller!- Edward nói.- Biểu tượng sẽ là dấu “?”. Thấy sao?

– Jame, cậu sẽ lấy tên gì?

– Gọi là Dr Stone đi!- Jame nghĩ một hồi, nhớ lại bộ truyện tranh từng đọc, có tên là Dr Stone. Cậu rất thích cách nhân vật chính trong đó chinh phục mọi thử thách, nên quyết định đặt tên theo.

– Ê, cậu không sợ lộ hả?

– Có chứ, nhưng mà siêu anh hùng sẽ luôn bị lộ thôi.- Jame nhún vai đáp lại

Vụ ra tay đầu tiên chưa có thành tích ngay, vì tuy đám Chinok đã ăn đòn và ký giấy các kiểu, nhưng hiện chúng chưa bày trò là vì tiền mới đặt cược, có thể lấy lãi hoặc không. Cần phải tiếp tục khiến League of Legend có thêm uy quyền, để khi thua chăng nữa, đám Chinok cũng phải giữ đúng hợp đồng.

– Jame! Đi theo tôi!- Selina từ đâu bước vào phòng họp.

– Chuyện gì vậy!

– Cứu một đứa nhỏ. Nó bị đánh gãy chân, vết thương rất nặng!

– Bệnh viện nói sao?

– Cha mẹ nó là dân nhập cư bất hợp pháp!

Nghe vậy, không ai nói gì. Có lẽ, có yếu tố trẻ nhỏ, nên cả bọn quyết định kéo đàn kéo lũ đi tới. Selina chỉ cũng đeo mặt nạ.

– Lát nữa cứu thương, phương thức cậu dùng đảm bảo sẽ lạ lùng, tôi không muốn bị nhìn ra và tìm tới để dẫn họ gặp cậu chữa bệnh.

Nơi bọn nó tới là một căn nhà tồi tàn, Selina xoay nắm đấm cửa, cả lũ bước vào. Nghe động, gia chủ lao ra. Đó là một cặp vợ chồng người Mexico. Họ rất lo lắng khi thấy một đám mặc đồ dị hợm vào nhà, nhưng Selina đã ra hiệu trấn an. Cô nói vài câu tiếng Tây Ban Nha bập bẹ để nói rằng đây là bác sĩ tới để giúp con họ chữa bệnh. Có lẽ nhà chả có gì, nên họ không lo lắng việc bị cướp hay gì đó, để cả đám đi vào.

Bệnh nhân cần sự chăm sóc là một đứa nhỏ 8 tuổi. Nó bị một viên đạn bắn thủng bụng, máu chảy nhiều, mặt trắng bệch đi. Jame không chần chừ, gọi Edward vào hội chẩn ngay.

– Viên đạn vẫn còn trong người! Nếu chữa thương kiểu cậu liệu có đẩy cả viên đạn ra hay là không!- Edward cẩn thận hỏi

– Đâu biết!- Jame lo lằng, cậu chưa thử trường hợp này.

– Liều đi!- Selina nhỏ giọng- Nó sắp không chịu nổi nữa rồi

Jame bắt đầu dùng Sức Mạnh Hoang Dã lên đứa bé, và rất nhanh hiệu quả xuất hiện, viên đạn từ từ bật ra. Rất may là kỹ năng này giống như Jame suy nghĩ, nói hồi phục máu cho người ta, thực ra hiểu là hồi phục lại chỉ số bình thường cho cơ thể, vết thương gãy xương sẽ tự liền đúng lại, xương vụn tự về đúng vị trí, những thứ bất lợi trong cơ thể cũng bị đào thải dần ra. Sau vài lần dùng Sức Mạnh Hoang Dã nữa, đứa nhỏ bắt đầu hồng hào trở lại, và tới khi xong việc, cha mẹ nó đi vào, liên tục làm dấu thánh giá và quỳ lạy cả bọn.

Đang vui mừng, đột nhiên bụng đứa nhỏ sôi lên. Có lẽ nó đang đói, Jame nhún vai, rồi đưa cho Hawk ít tiền, bảo cậu ta mua chút đồ về đây để nấu cho đứa nhỏ ăn. Dù cha mẹ nó liên tục xua tay, Hawk biến ra và về trong vòng vài phút.

Jame lấy đồ ăn, nấu cháo cho đứa nhỏ. Một nồi lớn để hai vợ chồng kia cùng ăn nữa. Dù rất muốn giữ ý, nhưng chỉ được một lúc là gia đình ba người này bắt đầu ăn ào ào. Nhìn họ ăn ngon miệng, toàn bộ Liên Minh đều thấy vui vẻ lạ thường, vui hơn cả khi bắt nạt bọn Chinok. Có lẽ là do chúng nó đều là người tốt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.