Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 45 Bị nhắm tới – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 45 Bị nhắm tới

Chương 45: Bị nhắm tới

Đánh bại được kẻ đeo mặt nạ, vớ thêm một mớ tiền, Jame về nhà và hài lòng nhận ra căn nhà cùng bố mẹ đang được bảo vệ bởi những kẻ có vẻ khá chuyên nghiệp. Có vẻ Helena cũng rất trọng chữ tín và nghĩa khí giang hồ đủ cao để trả ơn Jame. Có điều, việc này chỉ tạm khiến Jame yên lòng chút chút, thời hạn của sự bảo vệ này là bao lâu. Nếu như cậu có nhiều kẻ thù thêm, thì chắc chắn giá tiền sẽ đội lên, dẫn tới hoặc chất lượng bảo vệ giảm hoặc thời gian thuê giảm xuống. Jame cần phải mạnh lên nhanh hơn, giàu lên cũng nhanh hơn. Sau hai trận chiến nữa, cậu sẽ có một số tiền để bắt đầu làm việc trọng đại đầu tiên: quay một bộ phim bom tấn kiếm tiền. Mấy bộ phim Jame từng xem, đem tới thời này làm nên có mà đám người ở đây xem tới phát điên vì thích mất.

Cố lên nào Jame, mày sẽ thắng. Cậu ta tự reo hò trong đầu, trước khi nhảy lên giường và đánh một giấc. Trong khi Jame ngủ ngon lành cành đào, ở biệt thự Wayne, cậu chủ Bruce đang xem hàng loạt màn hình ti vi. Thứ đang chiếu trên đó là những video quay lại cảnh chiến đấu vừa diễn ra giữa cậu ta và Jame. Bruce Wayne đã xem cảnh này hàng chục lần, quay chậm, tua ngược, dừng lại từng khoảnh khắc để phân tích nguyên nhân cậu ta thất bại lần này.

Với gia sản kếch xù thừa kế, Bruce Wayne đủ khả năng thuê những kẻ mang theo camera vào và quay cảnh chiến đấu của bản thân với mọi đối thủ để tự đúc rút kinh nghiệm chiến đấu. Đáng lẽ, mấy cái video quay lại cảnh chiến đấu này mai mới có, nhưng Bruce liên tục yêu cầu, và nó được chuyển tới ngay trong đêm. Và cậu ta bắt đầu ngồi hàng giờ trước những màn hình này, xem

– Cậu chủ, giờ đã là 3 giờ sáng, và cậu cần đi nghỉ rồi.

– Cảm ơn bác vì cốc sữa, nhưng tôi thật sự đang rất là bận. Tôi vẫn không hiểu nổi tại sao mình thất bại hôm nay. Nên nếu bác giúp tìm ra, tôi biết đâu sẽ ngủ ngon hơn thì sao?

– Được thôi cậu chủ!- Alfred bắt đầu ngồi xuống và cùng xem lại, không như Bruce, ông ta xem với tốc độ thường, và chỉ ít lâu sau, ông ta đã có kết luận của riêng mình. Và ông tua luôn tới đầu trận đấu, Bruce thấy vậy khá háo hức đợi xem Alfred sẽ phân tích những gì cho mình nghe. Song, cái cậu nhận được là một lời khẳng định chắc nịnh- Cậu đã thua ngay khi bước lên sàn đấu với hắn.

– Tại sao vậy Alfred.

– Jame Stone đã bị thương rất nặng trong cú nện xuống sàn nhà này,- Alfred bắt đầu tuy lại các cuộn băng, dừng lại trong từng khoảnh khắc- trong vòng 20 giây tiếp theo, cậu thực sự đã dồn được hắn tới chân tường, cậu đã đến gần với chiến thắng lắm rồi cậu chủ ạ, nhưng thời điểm này, khi cậu quyết định bắt đầu kết thúc trận chiến, hai tay của Jame Stone đã hồi phục.

– Ý ông là hắn bị thương nặng rồi hồi phục chỉ trong 20 giây ngắn ngủi. Điều này thật vô lý.

– Thế giới này có rất nhiều điều vô lý cậu chủ nhỏ. Ai có thể nghĩ rằng người Mỹ sẽ thua trong chiến tranh Việt Nam chứ? Dù con người ấy có dùng cách nào, thì quả thực người ấy cũng đã hồi phục lại hai cánh tay bị thương nặng kia trong 20 giây hoặc ngắn hơn. Vì cậu không có sự chuẩn bị cho điều này, cậu đã thua ngay khi đối mặt.

– Cảm ơn ông nhiều, Alfred.

– Không có gì, cậu chủ của tôi. Vậy giờ, cậu nên đi ngủ đi, được chứ!

Alfred nhìn cậu chủ đi ngủ rồi mới quay lưng đi thu dọn đống chiến trường gồm băng đĩa và đống giấy tờ ghi chú mà cậu Bruce bày ra khi xem lại trận đấu của cậu ấy. Một người quản gia tận tâm, và cũng rất có năng lực, kể cả năng lực chiến đấu- ông ta đã nhìn ra vấn đề chỉ với một lần quan sát trận chiến.

Tại sàn đấu mà Bruce và Jame vừa chiến đấu tối nay, có một kẻ cũng tới đây để quan sát mọi thứ. Không, chính xác là hai kẻ. Kẻ đầu tiên đi vào bằng tiền hối lộ, Gregor, còn kẻ thứ hai lẻn vào- Cat Man. Chúng đều quan sát rất kỹ chỗ mà Jame đã nện tay xuống. Sàn nhà bê tông thật sự, bị vỡ ra, có máu vương ở đó. Và chúng đều nảy ra một nhận định hệt như Alfred- Jame có năng lực hồi phục vết thương. Đây là một vấn đề cần tính tới. Cat Man chà chà lại bộ vuốt, còn Gregor, hắn trầm tư suy nghĩ gì đó. Hôm nay, nhiều kẻ đã biết rằng Jame có năng lực hồi phục cấp tốc. Thứ chúng cần biết, là năng lực đó, mạnh tới mức nào.

Cat Man quay lại nhà mình, kiếm bộ móng vuốt sắc hơn, trên đó cũng có những ngạch đủ sắc để gây mất máu. Với một cú chém của mình, hắn tự tin có thể cắt được chuẩn vào động mạch của Jame. Máu ở động mạch được bơm với áp lực cực mạnh, một khi nơi đó bị cắt ra, lượng máu phun ra sẽ nhiều tới mức trong khoảng chục giây là đã khiến người bị ăn đòn phải ngất ra đó.

Con Gregor, hắn đi tìm vài tên giết mướn cắc ké, lấy ra một khoản tiền, thuê chúng ngày mai đi theo hắn làm nhiệm vụ.

– Mục tiêu!

– Thằng nhãi này!- Gregor giơ vài bức ảnh lên cho đám này xem, rồi lấy ra ba khẩu súng colt mới toanh.- Mai bọn mày tới bến xe bus số 72 đường Calitask, bám theo con nhỏ này, thấy xe bus gần tới thì chĩa súng vào nó, nếu thằng nhóc không xuống trước khi con nhỏ bước lên, cứ bắn hạ con nhỏ. Nếu nó xuống kịp, bắn nó.

– Ok ông anh!- Bọn giết mướn gật đầu và tiễn Gregor đi ra ngoài

Trên bàn làm việc, nơi ba khẩu colt nằm ở đó cùng sấp tiền, là hai bức ảnh, Jame cũng Pamela.

……………

Jame cầm miếng bánh bỏ vào miệng, ngáp dài trước khi chào bố mẹ để ra khỏi nhà để tới trường. Dù thắng khá sớm, song vì còn nghiên cứu về đối thủ, Jame vẫn về muộn. May mà tối nay không đấu, tất cả nghỉ một ngày để nhà cái điều chỉnh tỷ lệ cược, đồng thời nghe bảo đám mafia và gangster chuẩn bị thêm thể thức gì đó cho thú vị hơn nữa thì phải. Jame mong càng khó càng tốt, như thế cậu mới có cơ hội để tăng cường năng lực chiến đấu của mình. Thế giới DC lúc này chưa có sự xuất hiện Superman, tức là các thế lực siêu phàm vẫn tương đối ẩn nấp, nếu không nhân cơ hội này mà rèn luyện, đợi khi đám đó xồ ra thì có mà toi.

Jame nghĩ vậy khi bắt đầu đi ra bến xe bus. Cậu ta leo lên xe bus chuyên chở học sinh tới trường, dành sẵn một ghế đợi Pamela lát lên xe có chỗ ngồi nữa. Chiếc xe đang từ từ lăn chậm lại để sẵn sàng cho những học sinh đang đợi đi lên, chợt Jame bật người lao mạnh vào cửa sổ trong sự kinh hãi của tất cả.

Cậu lao tới chỗ mà Pamela đang đứng, ôm lấy cô ta, và một tiếng súng đanh thép vang lên. Một khẩu súng colt loại rẻ tiền, nhưng vẫn đủ sức giết người. Lại một tiếng súng nữa, một tiếng súng nữa. Ba tên gangster rút súng colt bắn liên tục vào người Jame. Rồi một tên còn giơ súng lên nhắm vào đầu của cậu ta, toan bắn phát đạn kết liễu. Nhưng Jame đã đứng lên, quay đầu đối diện với ba đứa này.

Ngay cái lúc mà xe bus chuẩn bị dừng, ở bên trong xe, Jame đã nhìn thấy những tên này đang giơ súng chĩa vào lưng của Pamela. Cậu ngay lập tức vận hết các chiêu tạo giáp lên bản thân, rồi dùng Cú Đấm Bùng Nổ ( Q của VI) để phóng ra khỏi xe, lao tới chỗ của Pamela, và vừa hết lực của Cú Đấm Bùng Nổ thì cậu dùng thêm Hộ Thể ( W của Lee Sin) để tới cho kịp lúc, xoay cô ra, đưa lưng mình đỡ mấy phát đạn. Cũng vì Cú Đấm Bùng Nổ kết hợp Hộ Thể khiến Jame lao tới quá nhanh, lại xoay lưng ra đỡ đạn, ba thằng sát thủ bất ngờ, đồng loạt nã đạn vào lưng Jame chứ không nhắm chuẩn vào đầu như bàn định trước. Sát thương chúng gây ra vì thế cũng tạm thời bị hàng loạt kỹ năng tạo giáp ngăn chặn: Cơn Giận Của Người Khổng Lồ ( W của Nautilus), Thế Thủ ( W của Rammus), Da Dày ( E của Tahm Kench), Võ Rùa ( W của Udyr), Bảo Hộ Linh Hồn ( W của Shen), Lòng Can Đảm ( W của Garen).

Đối mặt với súng đạn, Jame thật sự không dám liều lĩnh bỏ bớt một phép nào có thể giúp cậu ta tạo giáp, dù chúng đốt năng lượng của Jame như lửa đốt giấy. Chẳng may vì tiếc rẻ không bật đủ, một viên đạn xuyên qua là ăn đủ. Jame vừa chịu đòn vừa đưa Pamela tới một chỗ đủ an toàn, và cảm giác tất cả các kỹ năng phòng ngự mà cậu cần dùng đã hết thời gian sử dụng, cậu lập tức xoay người lại, vừa kịp nhìn thấy đối phương đang nhắm xuống đầu mình. May mà cậu ta đã đứng lên, nên cú bắn đó lại chuyển vào bụng. Đạn bắn xuyên qua bụng của Jame, khiến cậu thấy đau vô cùng. Nhìn lại lượng năng lượng còn ít, Jame quyết định hạ đám này đã, chẳng may dùng hết năng lượng, gặp biến cố gì đó thì bỏ mẹ.

Bọn sát thủ này vội bắn tiếp, nhưng đã hết sạch đạn, chúng vội lấy đạn ra nạp, và Jame không bỏ qua cơ hội này để lao tới. Sóng Âm/ Vô Ảnh Cước một tên rồi bay tới chỗ hắn, cậu ta dùng Võ Gấu đánh choáng hắn, cướp được khẩu súng từ tay hắn ta. Thấy vậy, hai tên kia đồng loạt giương súng bắn.

– Đoàng!- Một tiếng súng chát chúa vang lên, và hai bóng người gục xuống, không, là 3 bóng người. Hai tên cướp bị bắn chết tươi, Jame thì ngã vì đau. Để hạ cả hai thằng đồng bạn của hắn, Jame đã dùng Bắn Một Được Hai ( Q của Miss Fortune) đồng thời nhằm vào đầu thằng gần nhất. Đạn bắn xuyên óc thằng đầu và tiếp tục xuyên óc thằng thứ hai.

Viên đạn xuyên qua bụng cậu nãy giờ mà cậu không chữa thương được vì sợ tốn sạch năng lượng phòng trường hợp nguy hiểm. Song dù đau, Jame vẫn cẩn thận giơ khẩu súng chĩa vào kẻ đang chuẩn bị bò dậy- tên sát thủ bị Jame dùng Võ Gấu đánh choáng và cướp vũ khí.

– Ai sai bọn mày tới đây!

– Mày không dám giết tao đâu, tất cả đang nhìn mày, nếu mày giết tao, sẽ là có tội

– Tự vệ vượt quá mức à!- Jame nói, đồng thời kéo cò khẩu súng.- Bây giờ tao sắp thấy một hành động khả nghi của mày, và kiểu như mày chuẩn bị nhảy vào xác bạn mày lấy súng, nên tao sẽ bắn vào chân mày, được không?

– Đừng có mà…

– Đoàng!- Một tiếng súng đanh thép từ đâu vang lên, tên sát thủ cuối cùng này ngã ra, hắn bị bắn bay đầu. Jame vội lộn người nấp sau một chỗ che khuất. Cậu ta không dám chắc là kẻ bắn súng là bạn hay địch, nên cứ trốn là hay nhất.

Jame không biết rằng, kẻ vừa ra tay với cậu đang chĩa tiếp khẩu súng bắn tỉa của hắn vào nơi mà hiện tại Jame đang náu mình. Tuy còn chút chệch, nhưng nếu hắn ta bắn, Jame ít nhất cũng thương nặng nề thêm. Song hắn đã cất khẩu súng trường đi, một khẩu Kar-98 khá cũ, và nhanh chóng rời hiện trường.

Đợi hồi lâu, cảnh sát mời từ từ tới hiện trường, dẫn đầu là James Gordon. Ông ta tuần tra ở gần đây, nghe báo cáo về nổ súng vào chỗ xe học sinh liền lao tới. Bạn đồng hành của ông ta, thành tra Harvey Bullock thì nhăn nhó thò đầu quan sát tình huống, ông ta sợ ăn đạn lạc.

– Mau cứu bạn cháu với!- Pamela thì bất chấp lao tới chỗ thanh tra James Gordon để nói chuyện với ông ta về tình hình của Jame và những gì vừa xảy ra. Cậu trúng một phát đạn và cần được cứu thương. James tuy rất thông cảm, nhưng ông ta vẫn yêu cầu Pamela cẩn thận, để ông ta truy tay bắn tỉa. Nếu lúc này vội vã lôi Jame Stone ra, rất có thể cậu sẽ bị bắn tỉa lần nữa.

– Không cần lo lắng cho tớ đâu, nghe lời ngài thanh tra đi!- Jame nhắc bạn mình, thú thực cậu cũng không cần tới bệnh viện lắm. Viên đạn đi xuyên qua người cậu, nên vết thương dễ chữa, nội tại Bền Bỉ của Garen đang lo liệu mọi việc. Nếu mà viên đạn kẹt bên trong, chỉ e rằng sẽ có vài hiệu ứng bất lợi như vết thương sâu hay xuất huyết giống cái lần Edward bị đâm thì mới nguy.

Lát sau, xe cấp cứu mới hú còi tới, nhưng mà nhân viên chả dám lại gần cứu Jame, khiến Pamela giận điên lên, cô lao tới chỗ Jame để cố lôi cậu ta đi, cả James Gordon cũng thế, nhưng lúc này Jame Stone đã đứng lên và đi về phía họ, cậu ta trông hoàn toàn bình thường, khiến cho tất cả chưng hửng.

Jame Stone mất ít lâu để giải thích rằng không hề có chuyện cậu ta bị thương gì cả, vết máu là do cậu bắn ba tên này dính vào thôi. Dù thanh tra Jame Gordon rất nghi ngờ, song kiểm tra lại thấy Jame Stone chả bị thương đâu cả, ông ta buộc phải chấp nhận điều này, và gọi cậu cùng Pamela đi lấy lời khai. Do cả Jame lẫn Pamela hoàn toàn không có nhận thức gì về vụ việc này, chủ mưu hay mâu thuẫn của họ, cộng với việc Harvey biết Jame Stone mấy lần đi đánh giác đấu, cảnh sát xếp nó vào vụ trả thù Jame do thua cược. Vụ án chính thức đóng lại, và Jame Stone lần nữa bị mời bố mẹ tới đưa đi viện kiểm tra sức khỏe tinh thần cùng với Pamela.

– Thằng nhãi đó nó quá bình thản. Nó đã bị một đám người nã súng vào, và giết hai người. Vậy mà….

– Thôi nào Jim, ta đang ở Gotham mà.

Jame thì lỡ một buổi học cộng thêm việc nghe bố mẹ cằn nhằn về việc liên tục gây tai họa, cậu ta đành ngậm bồ hòn làm ngọt, thề tìm ra thằng nào gây vụ này mà trả thù. Ngồi nghĩ về toàn cảnh sự việc sáng nay, Jame chỉ đành tự an ủi là cậu ta kiếm được thêm chút linh hồn từ ba kẻ chết kia để cho nội tại của Thresh và Senna thêm mạnh . Thôi thì méo mó có vẫn hơn không, nhỉ?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.