Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 42 Suy tính cho tương lai – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 42 Suy tính cho tương lai

Chương 42: Suy tính cho tương lai

Jame tạm kết thúc với anh em Dove và Hawk, chí ít đảm bảo hai đứa kia không làm điều dại dột gì đó. Tuy nhiên, khi cậu ta về nhà để ăn bữa tối, nghe cha mẹ nói chuyện, thậm chí Jame cũng bắt đầu tìm cách bảo vệ cha mẹ cậu. Hôm nay cậu mới chỉ đụng tới một số tên tép riu thôi mà chúng suýt đã hại tới gia đình cậu, vậy thì trong các trận tứ kết, bán kết và chung kết thì sao? Tiếp đó, Gotham không phải một nơi tốt để sinh sống, những ác nhân sẽ nổi lên liên tục. Giá như ngày trước Jame đọc về Dc Comic, cậu chắc sẽ đi và đồ sát hết chúng nó, kệ mẹ chuyện gì, nhưng tiếc thay Jame không nắm rõ. Vì thế, cậu ta phải nghĩ cách khác.

Hiện tại có 2 cách, đầu tiên là dọn khỏi Gotham, tới những nơi khá là xa xôi như Alaska, thậm chí đảo Hawai các kiểu. Nơi đó là chỗ mà các siêu anh hùng ít xuất hiện, thì đi đôi là bọn phản diện cũng ít. Cách thứ hai, cậu phải trở thành một kẻ có thế lực, có tiền bạc và thế lực mạnh để bảo vệ người nhà, vì ở thế giới này có một số trường hợp đã sống khá là dai khi có đủ hai thứ đó, dù có là phản diện đi chăng nữa, tiêu biểu như Lex Luther- giàu có và quyền lực tới nỗi dù chống đối Superman cũng chả sao hết. Và Jame quyết định chọn con đường thứ hai. Nếu Jame phải sống ở những nơi quá xa xôi, cậu sẽ lạc hậu so với thế giới. Không đọc nhiều truyện tranh Dc Comic, nhưng Jame cũng nhớ mang máng mấy lần thế giới ở đó suýt diệt vong, lần gần nhất hình như là cái gì Metal thì phải. Mà ở đây mấy ông siêu anh hùng còn ngày đêm đánh nhau, kinh nghiệm và năng lực đầy mình, như Superman thì khai phá hết năng lực của người Kryton, Green Lanter Hal Jordan đã là Green Lanter mạnh nhất, Flash đã có thể du hành thời gian, thế mà họ vẫn bị ăn hành đều đều, thì Jame ở nơi xa xôi, kỹ năng không có cơ hội trui rèn, chờ chết là cái chắc.

Thế nên, tìm kiếm sự chủ động thôi. Để làm được điều này, Jame cần tới mấy người bạn. Họ là những người duy nhất cậu ta có thể chia sẻ phần nào và mong chờ vài sự trợ giúp.

– Xin lỗi, cậu nói gì cơ? Cậu định kiếm một khoản tiền lớn.- Pamela kinh ngạc nhắc lại lời của Jame

– Cả tiền bạc và quyền lực nữa!- Jame nhún vai.- Tớ có một suy nghĩ khá là bốc đồng, nó đang khá nguy hiểm, nhưng nếu thành công, tớ thấy có một cơ hội để trở thành một con người quyền lực. Hơn cả Falcone, và cha mẹ tớ sẽ được bảo vệ thật sự an toàn. Và để làm điều đó, tớ cần mọi người chung tay.

– Nguy hiểm ư? Anh định làm điều gì vậy! Ê, hay là anh định trở thành tay chân của Falcone rồi thay thế hắn vậy?- Harleen nhảy tới ôm Jame, cô nàng tỏ ra phấn khích trước suy nghĩ của mình.

– Anh…- Jame định giải thích, nhưng tất cả mọi người ngay lập tức tin vào điều Harleen nói ra. Ở Gotham này, hiện nay, con đường trở nên giàu có và quyền lực, chỉ có như thế mà thôi.

– Vậy thì không hay đâu, cậu nên giữ mình đi. Cậu đã thấy bọn chúng định hại bố mẹ cậu rồi mà. Đừng làm điều gì liều lĩnh nữa. Hãy rút khỏi thế giới ngầm đi. Bỏ kế hoạch điên rồ đó đi.

– Thứ nhất là các cậu chưa có nghe kế hoạch của tớ. Thứ hai nó không quá điên rồ, hoặc ở trên cả mức điên rồ. Thứ ba là tớ khó rút chân ra rồi. Chúng ta đã gặp em gái của Falcone, vài tên nhóc thì đã mò tới nhà của tớ để hại cha mẹ tớ, giờ không thể rút ra an toàn không trầy xước gì được đâu. Bọn chúng đã để ý tới tớ rồi.

– Vậy là khi chiếc áo trắng thấm máu, cậu quyết định nhuộm đỏ nó luôn hả?- Selina chế nhạo

– Ờ thì cậu có biết giá của thuốc tẩy là gì không? Rẻ nhất thì là tớ sẽ phải thuyết phục cha mẹ chuyển nhà khỏi Gotham…- Jame nhún vai, cậu muốn thuyết phục họ rằng điều này là cần thiết, dù rằng cậu thấy hình như họ đang có hiểu lầm gì đó

– Cậu lưu luyến nơi này nhiều tới thế sao? Harleen và cậu chỉ mới bắt đầu được vài tháng, cậu sẽ quên cô ấy ngay thôi.

– Ê này!- Harleen đứng lên đánh vào tay của Selina, nhưng cô ta dễ dàng tránh né, và nhìn vào Jame mà nói tiếp

– Cha mẹ cậu, họ sẽ đồng ý rằng cần phải chuyển đi ngay khi biết việc cậu gây ra, họ sẽ như thế đấy Jame!- Selina nhìn thẳng vào mắt của Jame. Cô không nhiều tuổi, nhưng đã sống đủ lâu trên đường phố để thấy rằng điều gì sẽ tới với những kẻ bước vào thế giới ngầm rồi.- Cậu biết không, tôi đã thấy những kẻ như cậu, chúng nói rằng đi vào đó là để tự vệ, và rồi đều đã tha hóa, quên mất bản ngã, và rồi phải trả giá. Rẻ nhất thì là mạng sống của chúng, còn không, sẽ là những kẻ thân thương.

– Bố Già!- Edward búng ngón tay cái tách, khi mọi người nhìn lại, cậu ta phân bua- Ông trùm Vito đã chết một đứa con trai, một đứa con rể, một đứa con dâu, con trai thứ thì sống như thằng vô dụng, con gái thì góa chồng, thằng con trai duy nhất còn sống bước vào cuộc chiến sinh tử. Đó là hậu quả dễ thấy nhất đó.

– Phim ảnh còn như thế, vậy Jame, cậu nghĩ đời thực sẽ thế nào?- Selina tiếp tục nhắc nhở. Đây là lần đầu tiên cô nói nhiều thế này, cô thấy Jame có một gia đình toàn vẹn, và cậu ta sắp sửa khiến nó biến mất. Selina từng có một gia đình, nó tan vỡ ra vì lý do riêng mà cô đã có chút hiểu biết, nên cô không chịu nổi khi thấy một gia đình khác đang đứng trên bờ vực tan vỡ.

– Đúng vậy, Jame. Cậu là người còn gia đình hạnh phúc, hơn hẳn bọn này, hãy bảo vệ nó đi!- Pamela nói thêm, và cả Edward lẫn Harleen đều im lặng. Hai người họ quen Jame đã lâu, nếu phải chia tay cậu, thì thật khó khăn. Jame là người duy nhất đủ thông minh và kiên nhẫn để làm bạn với Edward, và là người duy nhất đủ dịu dàng lẫn uy thế với Harleen.

– Khoan, có một vấn đề nhỏ, là hình như tớ chưa nói kế hoạch của mình. Cái kế hoạch các cậu cố cản trở tớ, là kế hoạch làm tay sai cho Falcone rồi leo lên chiếc ghế của lão, như lời Harleen hả?

– Ừ!- Cả bọn cùng gật đầu, để rồi nhìn nhau và nhận ra, đúng là họ đang ngăn cái kế hoạch đó.

– Thôi, nói luôn nhé, kế hoạch tớ muốn nói là việc chơi chứng khoán.

– Trời ạ, thế mà ông làm cứ như là …- Selina phì cười

– Chơi chứng khoán thì cũng mạo hiểm thật mà, khác gì đánh canh bạc đâu cơ chứ.- Edward lập tức bênh vực, chứng khoán quả thực là một việc rất cần trí tuệ để phân tích các biến số, nhưng dù có là người tài giỏi cỡ mấy, thì họ cũng không thể nào hoàn toàn đánh giá được sự biến động của thị trường chứng khoán.

– Ôi ôi, nhưng chứng khoán thì cần khá là nhiều tiền, anh nghĩ mình cần đặt bao nhiêu đây! Em có khoảng 2000 USD, em sẽ ủng hộ anh hết mình!- Harleen hét toáng lên, làm động tác cổ vũ.

– 200 triệu USD.

– Xin lỗi, cậu nói cái gì chứ? 200 triệu USD.

– Này Jame, là số này phải không?- Edward lấy tay vạch xuống đất số 200.000.000. Cậu sợ Jame nói lộn chăng.

– Ừ! Đây là số tiền ta cần có vào thời điểm trước tháng 6 năm 1987, và nếu đúng như tớ nhớ, thì 19 tháng 10 năm 1987, ta sẽ kiếm lợi khoảng 2 tỷ hoặc hơn.

– Jame, cậu đang nói gì thế?- Edward vội lấy tay sờ vào đầu Jame, sợ cậu ta mê sảng. Rất có thể vì nghĩ tới bảo vệ cha mẹ, Jame đã thiếu ngủ và ốm, sốt rồi mê sảng. Có thể lắm chứ.

– 2 tỷ hoặc hơn, Jame, em biết mà, anh nhất định sẽ là một người tuyệt vời!- Harleen hét len thích thú- Vậy ta sẽ làm gì để kiếm ra 200 triệu nhỉ? Cướp của toàn bộ ngân hàng khắp Gotham cũng chưa chắc có đủ số tiền mặt này. Khoan đã, liệu có phải là từ Falcone, phải không?- Câu nói của Harleen tiếp tục làm trái tim tất cả những người ngồi đây nhảy lên cổ họng. Quả thực muốn kiếm số tiền đó thì chỉ có thể là từ Falcone.

– Phải! Em thông minh lắm! Kế hoạch của tôi chính là mượn, à không, kiếm được 200 triệu nhờ vào ngài Falcone của chúng ta. Yên tâm, tớ không thể đi cướp của ông ta như Harleen nói đâu. Tớ cần đầu tư vào chứng khoán, tiền phải sạch. Các cậu nghĩ sẽ thế nào nếu tớ kiếm được 2 tỷ hoặc hơn chứ, người ta sẽ nhìn vào tớ, và chỉ cần số tiền đó bẩn một xíu thôi, thì xong. Họ sẽ cướp trắng đó.

Tất cả đồng loạt gật đầu và thở phào.

– Nhưng tớ vẫn không hiểu làm thế nào mà 200 triệu thành 2 tỷ được chứ, mà chỉ từ tháng 6 tới tháng 10.

– Theo trí nhớ của tớ, chỉ số chứng khoán Dow Jones trong năm 1987 sẽ liên tục tăng, thậm chí trong các tháng 8 và 9 là sẽ tăng khoảng 100 -200 điểm. Song vào ngày 19 tháng 10 năm 1987, nó sẽ tụt mạnh trong một, hai hoặc ba ngày. Tụt mạnh là tụt khoảng vài trăm điểm.

– Bán khống cổ phiếu ( mọi người tra google sẽ thấy nó là gì nhé)!- Edward lập tức hiểu ngay.

– Đúng thế. Tăng không giới hạn, thị trường càng sụt ta càng được lợi lớn.

– Jame, tôi không định ngắt lời hai người, nhưng sao cậu lại nó về năm 1987 bằng thì quá khứ vậy. Nó là tương lai, chúng ta đang ở giữa năm 1985, năm sau là 1986.

– Đúng thế, ở thế giới này thì đây là năm 1985. Nhưng tớ tới từ năm 2020. Tương lai và ở một thế giới khác. Selina, nhớ cách tớ cứu sống Edward không. Cậu nghĩ tớ có năng lực đó từ đâu chứ.

– Vậy là cậu biết những điều sắp xảy ra, phải không. Về số phận của bọn này.

– Như đã nói, tớ tới từ thế giới khác, có sự tương đồng, nhưng tớ không dám khẳng định hoàn toàn, với cả tại thế giới đó, tớ sinh năm 1996, cho nên là…

– Cậu sinh năm 1996 và tới đây vào năm 2020, ê, vậy là cậu đã 24 tuổi. Thảo nào trưởng thành hơn bọn này.

– Không có tính thế được, Jame còn sống ở đây 16 năm nữa rồi, giờ anh ấy là một ông chú 40 tuổi.- Harleen lắc đầu phản đối- Thảo nào anh đối xử tốt với em vậy, người ta nói đàn ông trưởng thành là chỗ dựa vững chắc, quả không sai.

– Vậy là cậu ấy đáng tuổi bố cậu đó!- Pamela hét lên

– Vê mặt sinh lý thì tớ cũng chỉ 17 tuổi mà thôi.- Jame phản đối

Hàng loạt thông tin được Jame công bố, không khác gì quả bom nổ tung đầu óc cả bọn. Và thay vì tiếp tục nghe câu chuyện làm giàu để thành triệu phú, tỷ phú, chúng nó bắt đầu quay ra tranh luận về tuổi thật của Jame.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.