Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 4 Vô tình làm quen với Harleen Quinzel – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 4 Vô tình làm quen với Harleen Quinzel

Chương 4: Vô tình làm quen với Harlen Quinzel

Sau những tháng năm yên lặng ở cấp hai, hai thằng lên cấp 3 và bắt đầu những tháng năm vui vẻ hơn. Nguyên nhân là do hai thằng đã có chút tiền dư dả để có thể mua những đồ tốt một tí để mặc khi tới trường lớp. Quen sợ dạ, lạ sợ áo quần mà. À quên, tiền ở đâu ư? Tiền xổ số chứ còn ở đâu nữa! Bằng phương pháp tính xác suất thống kê, hai thằng đã tìm được cách thắng xổ số thật dễ dàng, thậm chí nếu muốn bọn nó có thể thắng giải cực cao. Nhưng do tính cẩn thận, nghĩ đi nghĩ lại, thấy rằng nếu cứ cố gắng thắng một giải thưởng lớn ở cái thành phố nguy hiểm như Gotham này, nguy cơ bay màu là cực cao- cướp, bị xã hội đen để ý, thuế vụ,… nên hai thằng đã chuyển sang kiểu kiến tha lâu cũng đầy tổ. Mỗi lần bọn nó chơi xổ số, thì chỉ mua hai tờ xổ số, mỗi tờ giá 1 đô và thắng giải 20 đô. Sau khoảng 50 lần như thế, hai thằng đã có 950 đô. Ở thời kỳ này, đây không phải số tiền nhỏ, bằng thu nhập một năm của bố bất kỳ thằng nào. Không làm việc nặng nhọc, thông qua tính toán mà kiếm được từng này, hai thằng tự hào nở mũi suốt.

Bọn nó cũng cẩn thận, đi mua đồ mới, nhưng khi đem về thì cố tình làm cho hơi nhàu, để nói là mua từ hàng quần áo cũ, cho bố mẹ bớt nghi ngờ. Ngoài ra, do đặc thù gia đình, Edward cũng không dám mang quần áo về nhà, vì bố nó là một kẻ có thể làm hỏng chúng để hành hạ Edward thay vì đánh cậu ta. Nguyên nhân là vì Edward dạo này luôn thoát đòn nhờ việc chạy rất nhanh- tác dụng khi tập luyện với Jame, để hành hạ cậu thì lão đã tìm cách phá đồ mà Edward mua sắm. Mỗi khi tới trường, Edward luôn dậy sớm, đi qua nhà Jame, thay đồ rồi mới cùng đi tới trường với bộ đồ mới, còn khi về, cũng lại phải tới nhà Jame đổi đồ đang mặc sang đồ cũ rồi mới về.

Edward tuyên bố rằng khi cậu ta 18 tuổi, thì sẽ biến khỏi căn nhà đó, cho dù phải đi ngủ bụi cũng xong, rồi cậu ta sẽ đi kiếm tiền thuê nhà. Jame thì lắc đầu phản đối: “ Bọn mình toàn bọn trí tuệ và sức khỏe, sao không nhân lúc này đi kiếm tiền mà phải đợi đến khi đó”.

– Ai dám thuê bọn học sinh như tụi mình chứ!

– Công việc chính thức thì không ai dám thuê, nhưng việc tự do thì sao? Tao thấy mình có cơ hội lớn lắm đấy.- Jame cười thần bí.- Có thấy đám choai choai đam mê tốc độ nhưng không có tiền mua xe máy không.

Edward thì cũng ngạc nhiên, không hiểu Jame có ý tưởng gì mới: “ Nhưng mình cũng đâu có xe máy giá rẻ bán cho tụi nó chứ”

– Thì đi chế, mấy cái xe ở bãi ra cũng nhiều lắm mà!

– Toàn xe hỏng thôi! Dụng cụ gì tốt người ta cũng vét sạch rồi.

– Cũng cứ tới xem sao, dù gì cũng miễng phí mà!

– Nhưng chế xong bán thế nào?

– Bọn mình đi thử, lượn vài vòng trước mặt bọn nó để thể hiện, nhân tiện kiểm tra luôn cái xe.

Ý tưởng kiếm tiền của Jame làm Edward cũng thấy động tâm. Hơn nữa, dù gì Edward cũng là một thằng con trai, đam mê xe cộ cũng có chút chút, nếu thật sự làm được cái xe tốt để ngồi cũng hay. Vậy là cứ chủ nhật hàng toàn, hai thằng đi bộ ra bãi rác xe thành phố để kiếm đồ chế xe. Hàng trăm cái xe cũ kỹ cổ lỗ xĩ bị vứt ra, hai thằng lần lần mò mò không biết bao lâu mới tìm được vài bộ phận khả dĩ dùng được, may mà từ mấy năm trước bọn nó đã bắt đầu tập luyện thân thể cho khỏe mạnh, nếu không thì e sẽ mệt chết mất thôi.

Sau chừng hai tháng, bọn nó cũng phải nghĩ cách khác, vì muốn tìm một vài bộ phận tốt ở thời này thực chả dễ. Thiếu kinh nghiệm và duy ý chí chính là nguyên nhân làm hai đứa gặp khó khăn. Cái việc chế xe từ bãi rác mà Jame xem đó là ở thế kỷ 21, khi công nghiệp sản xuất ở Mỹ đã quá phát đạt và tích lũy quá lâu, thì mới có hiện tượng này. Nhưng ở thời này, do xe mô tô còn chưa nhiều, số lượng xe vứt ra không nhiều, mà dù có vứt ra thì cũng có kẻ khác nhặt hết rồi, hai đứa có muốn cũng không làm được gì nữa. Ngoài ra, những động cơ xe thì vẫn còn nhiều, nhưng mà oto và motor không thể hoán đổi nhau được. May mắn lắm hai đứa mới vớ được hai cái động cơ motor còn dụng được

– Bỏ cuộc chứ hả?

– Mày cam lòng sao?

– Nhưng lục hết bãi rác xe thành phố rồi, chả thứ gì đủ để ráp thêm một cái xe nào cả. Mà bán hai cái xe thôi thì cũng gì và này nọ lắm.

– Gia công chúng đi.- Jame đề nghị- Ta hãy làm ra hai cái xe motor chất chơi nhất.

– Điên à! Dù có là sức trâu cũng không thể làm được thế đâu.

– Tôi thì quyết tâm rồi, nhưng nếu có ông thì mọi việc thuận hơn, giúp tôi đi.

Nhìn Jame, Edward không biết nói gì hơn. Thế là nó bắt đầu đi tìm hiểu về xe motor và cố gắng tạo ra những thiết kế phù hợp nhất để có thể tạo ra từ mớ đồ moi móc được từ mấy cái xe cổ lỗ sĩ. Jame thì đi tìm cách để chế ra một lò rèn và xưởng chế tạo ở bãi rác này. Và rồi Edward cũng phải lao vào nữa, hai thằng mới tạo được một cái xưởng gia công tạm ổn: lò nung sắt dùng lốp cao su làm nhiên liệu đốt nóng, rồi tận dụng nhiệt từ lò nung để chạy động cơ Stirling và tận dụng chốt quay để làm roto máy phát điện. Nói nghe sơ sơ là đủ hiểu hai ông tướng này đã làm những thứ này vất vả ra sao!

– Mệt không khác gì những thằng nô lệ.- Edward thét lên

Jame thì chỉ cười cười đáp lại, dù rằng mệt, nhưng lúc này Jame vui thực sự, khi mà thông qua việc luyện nghề rèn cũng như nghề cơ- điện- điện tử này đã giúp cậu ta có thể dùng sức mạnh của vô số tướng Lol, như Orn, Victor, Rumble, Blitzcrank,… Vì có lợi thế này, Jame làm không biết mệt mỏi và sau rốt thì hai thằng cũng làm ra được hai con xe motor thực sự vãi lều.

Động cơ khỏe, tiếng nổ vừa phải, thiết kế giọt nước, bánh xe tự chế nhưng vẫn đảm bảo rằng nó tốt ngang bánh xe dùng để đua. Và giờ, là lúc đem đi thử. Ở một thành phố như Gatham, phạm pháp là thứ thường xuyên diễn ra, nhất là lúc này, khi gia đình Falcone đang nắm quyền điều hành thành phố, và ông bà Wayne đã chết vì một tên tội phạm. Đi kèm ma túy, mại dâm, bạo lực, cướp bóc,… thì còn một thú vui về đêm nữa: đua xe. Đua xe có cả đua xe oto mà đua xe motor, nên Jame và Edward tìm tới trường đua motor để thử xe.

23h30 phút đêm, sau khi lừa bố mẹ ngủ và bay ra khỏi nhà, Jame đến bãi rác, chỗ hẹn gặp Edward. Hai thằng thay quần áo, đeo khẩu trang rồi dắt con xe ra chỗ đua xe. Ra tới nơi thì cũng đã gần nửa đêm, nhưng không khí nơi đây thực sự náo nhiệt. Nhạc rock đập rình rình vào tai, tiếng nẹt pô rầm rầm, bọn thanh niên thì uống rượu, hút thuốc, thậm chí có thằng còn trông như đang phê ma túy vậy đó.

– Bọn nó không thằng nào còn đủ tính táo nhỉ?- Edward lo lắng nhìn quanh. Cậu ta lo rằng bọn này đâm lẫn nhau trước khi đi đến đích.

– Yên tâm, đám này không phải bọn đi chính đâu!- Jame an ủi, đồng thời hất hàm để Edward thấy những tay đua chính, thằng nào trông cũng tỉnh như sáo, mắt nhìn đối thủ.

– Hai bạn mới tới hả?- Đột nhiên, một giọng nư vang lên bên cạnh.

Hai thằng quay lại, và nhìn thấy một con bé chạc tuổi bọn nó, ăn mặc khá mát mẻ, tay cầm chai rượu. Hai đứa nhìn nhau và đều im như thóc.

– Hì hì, làm quen đi, tôi là Harleen Quinzel, đằng kia là gia đình trai tôi.- Con bé tự giới thiệu, và chỉ cho hai đứa về một thằng thanh niên đầu xanh đầu đỏ ngồi vắt vẻo trên một con xế hộp.- Ảnh là một nhà cái, và sẽ thích những người có tiềm năng kiếm tiền.

– Cô tới đây làm gì?

– Thu tiền đó! 50 đô là cho một xe, dù chở mấy người đi chăng nữa.

– 50 đô ư? Nhiều vậy!- Edward kinh ngạc thốt lên.

– Thế các ông tướng nghĩ nghĩ tiền thưởng trao cho các ông từ đâu ra vậy.- Harleen cười, và thò tay ra toan bẹo má Edward lẫn Jame, trông như kiểu một đàn chị giàu kinh nghiệm trêu chọc lũ trai tơ.

Edward thì né ra, trong khi Jame mặc kệ cô ta, rút ra một 50 đô, vẫy vẫy trước mặt cô ta.

Harleen toan bắt lấy, nhưng Jame đã bắt lấy tay cô ta.

– Làm sao bọn này tin được là mấy người sẽ trả lại tiền nếu bọn này thắng!

– Ờ, đúng đấy!- Edward phụ họa

– Yeah, điều đó khá là khó chắc chắn, tin nhau là chính thôi.

– Vậy đơn giản hơn, là sao không để khi bọn tôi thắng đã rồi hãy thu tiền nhỉ?

– Vì mấy thằng thua sẽ out ngay giữa đường, và bọn này không thể thu được chút tiền nào.- Harleen cười khúc khích.

– Cầm đi!

– Thanks.

Sau khi Harleen đi tới gần chỗ người mà cô ta gọi là anh trai, cô ta đột nhiên chạy thục mạng.

– Cái đéo gì vậy!- Hai thằng há hốc mồm, trong khi mấy tay hộ pháp từ đâu lừ lừ đi tới, và đòi tiền. Vậy là hai thằng bị lừa rồi. Lần này, hai thằng vẫn phải rút tiền ra đưa cho bọn nó, để được vào đua.

– Mẹ kiếp, con nhỏ chó chết đó, nó nói cứ như thật vậy!

– Vậy là ông cố mà thắng đi, may ra còn được chút tiền bồi thường.

– Đéo, quay lại tìm nó đã.

– Ông điên hả, thế là mò kim đáy bể đấy.

– Ông còn nhớ mặt nó chứ!

– Còn chứ sao không!

– Vậy tìm ra nó thôi. Mình có chỗ nào để nhìn tốt không nhỉ?

– Tòa nhà kia, và làm ơn đừng…

Trong khi Edward đang định khuyên bạn mình, tiếng pháo nổ ra hiệu vang lên, và bọn đua xe bắt đầu rú ga, tiếng nẹt pô ầm ầm, át hết những gì Edward có thể nói. Và hắn vội nhảy tót lên xe cùng với ông bạn, gì thì gì, vẫn tốt hơn đứng ở nơi này. Trong khi tất cả những chiếc xe bắt đầu lao đi, thì Jame cũng phóng như điên, nhưng là để ra khỏi hàng đua và phóng lên trên tòa nhà bỏ hoang gần đó. Phóng cắt ngang đoàn xe đua đang rồ ga quả là một trải nghiệm đau tim với bất kỳ ai, dù đó có là hai thằng đã chủ động làm điều này. Nhưng rồi Adrenalin bơm ra khắp cơ thể lam bọn nó thích thú, quên đi nỗi sợ nhanh chóng.

Nhằm đạt tốc độ tối đa để tới nơi cần tới, Jame không tiếc ma lực bật hết các chiêu có khả năng tăng tốc và vượt địa hình, gồm Vó Ngựa Hủy Diệt ( Hecarim), Du Hành Không Gian ( Aurelion Sol) và Quả Cầu Tốc Độ ( Rammus). Như một cơn gió lốc, chiếc xe máy nhảy vọt lên trên tòa nhà cần thiết, để rồi hai thằng lấy ống nhòm ra để nhòm xuống sân đua. Chỉ mất một lúc là hai thằng nhìn thấy kẻ cần tìm- con nhỏ Harleen Quinzel. Nó đang đứng cạnh mấy thằng con trai trông hầm hố. Chỉ cần có thể, Jame lao xe xuống tới tận nơi.

– Có chuyện gì thế này!- Bọn thanh niên đứng cạnh con nhỏ tiến lại ngăn đường Jame và Edward.

– Nó bịp tiền bọn này!- Edward la lên

– Mày dám đổ oan cho con em tao hả!

– Không hề, không tin mày lôi nó ra đây đi!

– Harleen, ra đây!

Con nhỏ vội cúi mặt đi ra, trong sợ sệt thấy rõ, và còn có thằng vỗ vào mông nó.

– Mẩy đấy!- Bọn thanh niên cười.

– Tao thấy em gái mày đang bị quấy rối tình dục.- Jame nhíu mày

– Đám bạn tao giỡn vui ấy mà!- Gã thanh niên cười cười- Mày lấy tiền của nó hả?

– Dạ, em không có…- Harleen nói lắp bắt

– Ồ!- Anh trai con nhỏ gật gù, rồi đột nhiên xáng vào mặt cô ta cái bạt tai, mạnh tới nỗi con nhỏ ngã ngồi!- Mày nên nói to và rõ hơn. Vậy đấy, con nhỏ không hề làm sai điều gì cả!

Nhìn cảnh tượng này, Edward bóp mạnh bàn tay, tới nỗi kêu răng rắc. Hẳn là nó nhớ tới hoàn cảnh của mình.

– Sao, xót nó hả? Động lòng thương hả?

– Bốp!- Jame đấm thẳng vào mũi thằng cha, cũng ngầm vận dụng Võ Gấu (Udyr) trước khi hắn kịp phản ứng thì cậu ta lướt qua hắn, lao vào đám còn lại với câu nói- Lo cho hắn nhé Ed.

Hơi ngỡ ngàng một tí, nhưng rồi Edward nhận ra rằng đây là cơ hội để phát tiết một chút, nên lao vào chơi tay đôi với thằng cha. Bị Jame cho một đấm tối tăm mặt mũi rồi, lại còn là Võ Gấu ( Udyr) nên độ choáng khỏi bàn rồi. Thế mà Edward lại cũng từng tập luyện thể dục thể thao, sức khỏe tốt, nên ông bạn này bị củ hành nên thân. Thực ra cũng không biết là hên hay xui, do Edward vốn không giỏi đánh nhau, nên nó không thể đánh gục đối thủ nhanh mà toàn đánh chỗ không nguy hiểm, thành ra đến khi kết thúc, thì đối thủ của nó bị ăn đòn mềm người, không khác gì bị tra tấn đến ngất đi cả.

Edward đánh hạ xong thằng kia, thì Jame đã làm hết mọi thứ, và cậu ta chỉ cẩn thận lấy lại 50 đô đã bị lừa. Làm xong việc, hai thằng nhảy lên xe, tiếp tục cuộc đua. Dù rằng hai thằng thua chặt, vì dù xe có tốt nhưng mất quá nhiều thời gian, và ma lực không đủ để thi triển thêm các chiêu có tác dụng tăng tốc nữa , nhưng Edward chẳng buồn, trái lại nó còn hưng phấn nói chuyện tía lia trên suốt đường đua, làm Jame phải giảm tốc độ để còn nghe ra nó nói gì. Sau khi hai thằng hoàn thành chặng đưa, đã là 3 giờ sáng. Và bọn nó lao xe về nhà, tắm rửa chút đỉnh rồi lại lên lớp. Hôm đó là lần đầu tiên bọn nó ngủ gật trong giờ học.

  • Chú thích: Harlen Quinzel chính là Harley Quinn, người tình ( cô ta nghĩ vậy) hay phụ tá, nô bộc của Joker.

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 4 Vô tình làm quen với Harleen Quinzel

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.