Chương 36: 3 ngày chiến đấu liên tục (2)
– Ông ta ngủ thật hả?
– Ừ, nhưng nếu cậu có hành vi gây hại, ổng vẫn có thể phản ứng lại.
– Hay đó!- Harleen thấy thú vị, liền thử lấy cái que chọc chọc thử, nhưng mà Mr ZZZ chỉ phản ứng như người bình thường là đẩy ra.
– Ờ, phải mạnh hơn chút!- Jame rút dao đâm tới, và ông ta liền nắm tay cậu ta song bị hụt, tức thì liền mở mắt và lộn người né tránh, có điều trong mắt cũng khá ngơ ngác.
– Chỉ vậy thôi ư?- Harleen thất vọng nói
– Ông ta chỉ là một người bình thường, dù có khả năng phản ứng lại thì cũng chỉ có vậy thôi. Nhưng khả năng đánh nhau và sức khỏe khá tốt, kết bạn chút cũng vui mà.
Jame lấy tiền vừa thắng được ra mời mọi người ăn bánh mì kẹp, rồi cùng đợi xem trận thứ 18. Đây là trận sẽ quyết định kẻ mà cậu sẽ phải đối đầu. Hai đối thủ tiến lên sân đấu là hai kẻ trông vô cùng to cao vạm vỡ. Có điều, thần thái của hai người khá khác biệt, một người trông bình tĩnh, người còn lại vừa lên đã thở phì phì như trâu vậy. Nếu không phải sức khỏe có vấn đề thì hắn hẳn phải là một kẻ đang siêu kích động.
Từ bên ngoài, một tiếng chuông vang lên, báo hiệu rằng trận đấu bắt đầu. Ngay lập tức, kẻ bình tĩnh hơn đã ra tay trước. Hắn nhanh chóng cúi người, bốc hông tên kích động lên, rồi nhấc người tên kia ném vào hàng rào sắt. Cú ném mạnh tới rung cả hàng rào, nhưng tên kích động vẫn tiếp tục đứng yên đó và thở khì khì như một con trâu điên. Khi kẻ bình tĩnh hơn từ từ tiến lại, gã kích động vẫn cứ đứng đó, chỉ tới khi tên kia vừa nắm được vai hắn toan làm một đòn gì, thì tên kích động mới ra tay. Hắn dùng đầu mình đầu vào mặt thằng kia.
Gã bình tĩnh ngã ra sàn, hắn không vội đứng dậy ngay, mà lùi nhè nhẹ ra để tạo khoảng cách. Nếu đang bò dậy mà tên kia tới đánh tiếp thì bỏ mẹ. Khi đã lùi tới tận mép lồng sắt, hắn mới thò tay ra sau vịn lồng sắt để đứng dậy. Đúng lúc đó, tên kích động lao tới, dù khoảng cách khá xa, nhưng tốc độ của thằng đó nhanh quá, hắn lao cái ầm vào đối thủ chỉ trong tầm 1- 1.5 giây. Tuy nhiên, với tên bình tĩnh, hắn vẫn có thể phản ứng kịp, nhảy sang bên cạnh một chút, và né được cú húc nguy hiểm này.
Cú húc lực quá mạnh, lại đâm vào lồng sắt, tên kích động dù khỏe, cũng phải ôm đầu đau đớn. Tên bình tĩnh nắm lấy cổ kẻ đang bị thương, dựng hắn dậy và bắt đầu đấm. Một cú bên trai, một cú bên phải, một cú bên trái, một cú bên phải,… nhưng sau cú đấm thứ 12, gã kích động dùng hết sức bình sinh nắm được tay của đối thủ, hai bên chuyển sang đấu lực, xem ai khỏe hơn, kẻ đang đấm có giằng được ra, hay tên bị đấm sẽ kịp hồi sức. Sau cùng, tên bình tĩnh, giật được tay ra, chuẩn bị đấm tiếp, nhưng kẻ kích động lao tới ôm cổ hắn rồi làm một cú vật như mấy tay vật của WWE hay biểu diễn hồi kiếp trước. Hồi đó, Jame thì không xem nhiều, nhìn qua thì nhớ lại rằng cái này hình như có trong vài trận WWE thôi, chứ bố ai biết tên chiêu làm gì. Quay lại chỗ sàn đấu, thì chỉ với một chiêu này, cuộc đấu kết thúc. Kẻ bình tĩnh đã bị gãy cổ và chết tươi.
Thực ra thì các chiêu của WWE nếu thực sự dùng thì nguy hiểm vô cùng, lý do mấy tay đô vật của WWE có thể sống nhăn răng là do hai bên đã có sự phối hợp cực kỳ nhuần nhuyễn. Kẻ kích động đứng lên, gầm lên như một tên điên, ngay tức thì cửa lồng mở, một cậu trai trẻ bước tới, lôi cậu ta ra ngoài. Cậu trai kia liên tục nói nhỏ vào tai gã, dần dần thì tên này cũng bình tĩnh trở lại.
– Hắn là ai vậy chứ!- Jame quay sang hỏi Selina, cô nàng đã có nhiệm vụ đi tìm hiểu hộ cậu các đối thủ chính.
– Biệt danh hắn là Hawk, một tên điên chính hiệu. Hắn đã một mình nện hết đám người tham gia thi đấu cùng, và kết quả là khu vực đó phải bổ sung thêm người khẩn cấp.
– Còn tên đi cùng, có phải bọn họ là gay không?- Harleen huých vai Selena. Thời này đồng tính cực kỳ bị kỳ thị, quân đội Mỹ thậm chí đuổi người đồng tính cơ mà. Thế nên, thấy cảnh thân mật của hai người đàn ông, Harleen đưa ra giả thuyết đen tối nhất.
– Không, họ là anh em. Dựa theo những đặc điểm di truyền.- Edward nói xen vào
Nhìn sơ qua đối thủ xong, Jame quyết định ra về. Thú thực thì mai vẫn phải học mà.
3 rưỡi, Jame mới về đến nhà, ngủ đến 6 giờ sáng thì đi học, và đợi tới trận đấu lúc đêm nay. Buổi học sáng nay cũng chả có gì nghiêm trọng, Jame cũng đi báo cáo thêm về đề tài. Do có sự giúp đỡ của Swamp Thing và công thức ông ta chế ra, đề tài của cậu và Pamela tiến triển rất nhanh, được giáo viên khen ngợi. Đồng thời, giáo viên cũng gọi cả Helena Rosa Bertinelli- trưởng nhóm của họ tới để thảo luận thêm.
– Lý do cô gọi 3 đứa em tới đây là do đề tài này đang được sự chú ý tới từ một vài thầy cô có chuyên môn, nhất là về công thức mà các em đưa ra.
– Cái nay thì có lý do cả cô ạ, bọn em có công thức này, nhưng là được ủy thác một phần, nếu phát triển thêm, sẽ là vi phạm.- Pamela vừa nghe xong, vội giải thích
Nghe Pamela nói vậy, giáo viên hướng dẫn mắt hơi tối lại, nhưng rất nhanh cô ta lại nở nụ cười, và hỏi sang chuyện khác liên quan đến việc học tập và bài nghiên cứu khoa học. Jame và Pamela đều trả lời hết sức cẩn trọng, đầy đủ. Pamela còn hỏi kỹ thêm về học bổng các thứ. Trong khi đó, Helena tỏ vẻ khá thờ ơ, cô ta thậm chí còn tỏ vẻ không thèm nghe một cách trắng trợn nữa. Buổi gặp mặt kết thúc, giáo viên đưa cả bọn ra khỏi phòng, trước khi chia tay nhau, Helena nhìn hai người rồi nói với giọng thương hại
– Các cậu có thể thôi tiếp tục cố gắng rồi đấy!
– Cô ta nói vậy là sao?
– Là chúng ta mất học bổng rồi chứ sao?
– Mất học bổng. Tại sao chứ?
– Vì ta đã để lộ việc công thức kia không thể phát triển thêm nữa. Cậu nghĩ ai se tài trợ học bổng cho ta chứ, là người kiếm lời từ công thức đó đấy.
– Cái này…
– Tư bản chính là như vậy. Cậu phải nỗ lực 10 thì mới được nhận lương 2-3. Nhưng mà cậu rất may mắn khi có tớ đó!- Jame cười an ủi- Đặt hết tiền cậu có vào cửa tớ thắng đi, ăn chắc luôn.
– Thôi, tớ sẽ tới cổ vũ, chứ không đặt cược gì hết đâu.- Pamela phụng phịu khi nghĩ tới việc mất suất học bổng. Với cô, học bổng là một con đường để có thể đi học tiếp, chứ tài sản cha mẹ cô để lại e rằng đã bị đám họ hàng bòn rút hết rồi.
– Nhân tiện, cậu nên tìm ông bạn Swamp Thing để hỏi thăm, chắc ông ấy sẽ vẫn còn vài chiêu để dạy đó. Ông ta là một nhà thực vật học đỉnh cao, giờ còn làm vua thực vật nữa, kiến thức chắc chắn, tốt hơn là bán công thức đi.- Jame nói tiếp.
– Cám ơn lời gợi ý!- Pamela gật gù
– Nhưng cũng đừng quên việc hẹn hò với Edward đó. Cậu ấy đã cố gắng rất nhiều cho buổi hẹn tối chủ nhật này.
– Cậu vẫn nên lo cho trận đánh tối nay của cậu thì hơn.
– Ừ, tôi biết mà.
Trận đấu tối nay của Jame là trận đấu với Hawk, gã kích động đã đánh chết người bằng một đòn gì đó trong WWE. Cả hai bước lên sàn đấu ở trận thứ 9, trong đêm nay, các trận đấu vẫn diễn ra trong 15 phút như hôm qua, nhưng vẫn kéo dài tới tận 6 giờ sáng là để các con bạc có thời gian cá cược. Hôm nay chỉ có 16 trận, mai còn 8 trận, tỉ lệ thắng có phần cao hơn hôm qua, nên thu hút các con bạc đặt lớn hơn hôm qua. Cũng do ngày hôm qua mọi đấu sĩ đều trình diễn một phần thực lực rồi, cơ sở đặt cược cũng có phần nhiều lên.
Tới giờ chiến, Jame cùng Hawk lên sàn đấu. Vẫn kiểu đấu trong lồng sắt, như một trận võ sĩ giác đấu vậy. Hawk hôm nay lên sàn đấu, hắn vẫn thở mạnh đầy kích động như vậy, song cũng như hôm qua, hắn không đánh trước. Jame cẩn thận nhập cuộc, cậu bắt đầu vờn quanh Hawk, tìm kiếm cơ hội và sự sơ hở của đối phương. Vừa đi vòng quanh, Jame vừa huýt sáo, làm những động tác khiêu khích đối phương. Hành động này của cậu ta khiến Hawk bực.
Hawk hét to, lao tới, nhưng Jame né dễ dàng, lần thứ nhất, lần thứ hai. Rồi tới lần Hawk lao tới lần ba, cậu ta né được nửa đường, liền quay lại ôm ngang bụng Hawk để quật cậu ta xuống sàn. Tuy bị bắt và quật rất nhanh, Hawk không phải không có phản đòn, hắn kịp nắm một tay của Jame đang ôm ngang bụng hắn. Và khi bị quật xuống, hắn vẫn giữ chặt. Điều này khiến Jame cũng ngã theo. Và khi cậu lồm cồm bò dậy, Hawk đã tặng cậu một cú đấm như thôi sơn rồi.
Hawk không cho Jame cơ hội tỉnh táo, hắn nắm đầu cậu ta, nhấc lên rồi thiết đầu công vào đó. Tiếp đó, Hawk lôi cậu ta dậy, đẩy ra xa, xong nắm chặt một cánh tay để kéo giật lại, Jame vừa bị giật lại, thì nguyên một cái cùi trỏ đã mang mặt. Đòn đánh như vũ bão không cho Jame kịp thở chút nào của Hawk quả là khiến Jame buộc phải gian lậu, cậu phải dùng ngay Sức Mạnh Hoang Dã hồi máu khẩn cấp, thoát khỏi cơn choáng váng.
Lúc này, đoán rằng Jame đã choáng váng không còn sức phản đòn, Hawk lại gần, nhấc một chân ấn lên trên cổ cậu ta, rồi từ từ ấn xuống, đồng thời chuẩn bị nhấc chân kia lên, dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể lên họng của đối thủ. Một đòn quá độc, hắn có thể đè nát họng Jame hoặc khiến cậu không tài nào thở được, nhất là nếu cậu vẫn còn choáng váng như Hawk nghĩ. Nhưng Jame đã chơi bẩn, dùng kỹ năng của Nidalee, cậu ta tỉnh táo, và ra tay.
Jame lộn người thật mạnh, thoát ngay khỏi chân của Hawk, thoát khỏi chiêu độc cũng khiến Hawk mất đà chúi ra trước. Jame lập tức đứng lên, chạy lại rồi song phi vào lưng Hawk, đẩy hắn lao ra chỗ lồng sắt. Cú đá mạnh khiến Hawk và phải lồng sắt thật sự đau, và hắn còn đang lảo đảo đứng lên, Jame đã tiến tới và đá một phát vào đầu Hawk.
Hawk lăn một phát cả mét, rồi hắn lộn thêm vài mét nữa để Jame không thể nào đánh cậu ta rồi đứng bật dậy, tên khốn đó cũng thật lỳ đòn.