Chương 34: Sau trận đấu
– Mém chết!- Edward sờ bụng mình. Tới bây giờ cậu vẫn nhớ cái cảm giác lưỡi dao đâm vào bụng. Nó thật sự kinh khủng hơn những gì cậu ta có thể tưởng tượng. Chiến đấu sinh tử, chính là như vậy.
– Đó là lý do Selina luôn cản cậu tìm chết!- Jame cười, lấy thêm cho Edward một lon bia để cậu ta uống cho hồi hồn. Trong suốt thời gian vác anh bạn này chạy về tới đây, Jame đã phải liên tục dùng kỹ năng Sức Mạnh Hoang Dã ( E của Nidalee dạng người) để giúp cho Edward có thể thoi thóp. Jame đoán rằng tên khốn dùng dao đã đâm vào nội tạng, gây chảy máu trong. Điều này na ná như hiệu ứng vết thương sâu, hoặc phép bổ trợ Thiêu Đốt hoặc hiệu ứng từ Bùa Đỏ. Bất chấp nỗ lực hồi máu của Jame, Edward rất nhanh không trụ nổi, máu chảy dầm dề, lên cơ co giật.
Vừa may sao, Jame tiến được vào căn nhà của Selina. Thấy Jame bế Edward tới trong tình trạng này, Selina run bắn người, cô ta không ngờ rằng hậu quả mà Edward phải chịu lại tàn khốc tới thế.
– Hắn sắp chết rồi!- Selina nghiêm giọng. Cô ta giận mình không cản được Edward một thì giận Jame mười, cậu ta đã quá tự cao khi cho rằng mình có thể bảo vệ được Edward, và giờ thì mọi chuyện đã như thế này đây.
Tuy nhiên, Jame rất bình tĩnh, ngay lúc sờ được vào người Edward để phân tích tình hình sức khỏe anh bạn này, cậu ta biết chắc còn cách để cứu bạn mình, chí ít là 2 cách: Đảo Ngược Thời Gian ( chiêu R của Zilean) và Cừu Cứu Sinh ( R của Kindred). Chiêu của Zilean thì cần đảm bảo rằng Edward chết ngay lập tức khi cậu dùng, còn chiêu của Kindred thì không cần điều đó, nhưng chiêu của Kindred động tĩnh quá lớn ( dù Jame chưa dùng lần nào nhưng nhìn hiệu ứng trong game thì chắc chắn không nên dùng nó ngoài đường rồi). Tất nhiên, nếu Edward thật sự có dấu hiệu không may, Jame vẫn bất chấp dùng Đảo Ngược Thời Gian, nếu chiêu này hết mà Edward chưa chết, bắt buộc Jame sẽ vận Cừu Cứu Sinh ngay tức thì. May sao mà cậu ta trì được tới tận đây.
– Đóng hết cửa sổ lại, ra ngoài đi.
– Có gì sao?
– Hoặc giữ yên lặng, trước bất cứ điều gì cô thấy.- Jame cũng không đôi co nữa, trong Edward có vẻ yếu rồi.
Kiểm tra thấy mọi cánh cửa đã đóng chặt, ánh sáng khó lọt ra, âm thanh thì thôi đi, khu này không ai để ý đâu. Jame vận chiêu. Ngay lập tức, mặt đất phát sáng, đầu tiên là một vòng tròn lớn, sau đó là những lằn ranh nghệch ngoạc bắt đầu đi vào trong. Và lúc này, tình hình của Edward bắt đầu ngưng lại, không thở dốc, không co giật, thế rồi khi những lằn ranh đó đi vào trong cùng, một ánh sáng bừng lên, và tình hình của Edward khá hơn hẳn. Hơi thở dịu đi chứ không còn gấp nữa, và khi mở quần áo xem vết thương, thì chúng đã khép miệng bớt, các vết thương trong nội tạng có lẽ đã được khống chế toàn diện. Tới lúc này, Jame bắt đầu dùng thêm Sức Mạnh Hoang Dã vài lần liên tục, các vết thương khép miệng lại, thậm chí không còn sẹo, tiếp đó là sự hồi tỉnh của Edward.
Tất cả điều này làm cho những người chứng kiến: Selina và Holly kinh ngạc vô cùng. Và giờ họ nhìn Jame như nhìn một con quái vật vậy. Edward hồi tình, mở mắt ra, mơ mơ hồ hồ một lát, xong nhìn thấy Jame thì liền không hỏi gì, mà bắt đầu trổ tài suy luận xem Jame đã làm gì để cứu cậu. Và bộ óc thông thái của Edward chỉ cần một lần thử là đoán ra được combo Cừu Cứu Sinh và Sức Mạnh Hoang Dã. Lần đầu sai là vì Edward cũng tưởng tượng ra chiêu Đảo Ngược Thời Gian, có điều cậu ta không tính được điều lo lắng của Jame- là không tính được đúng thời điểm chết của Edward.
– Ê, buôn chuyện đủ rồi, lau dọn nhà cửa đi, tanh mùi máu quá à.- Đang nói thì Selina bước tới, tay cầm chổi lau nhà, xô đựng nước, xà phòng,… rồi ném cho hai thằng.
– Được thôi, được thôi. Nhưng làm ơn cho bọn này chút đồ uống nhé!- Mải nói chuyện không để ý, chứ quả thực đúng là mùi máu rất khó chịu. Hai thằng vội đứng lên, lau dọn gọn gàng. Hai thằng đưa tiền cho Selina để cô ta mua hộ chút đồ uống sau khi dọn dẹp xong, ăn mừng chiến thắng hôm nay của Jame, đồng thời cũng là lễ xả xui sau khi bị đâm lòi phéo của Edward.
Dọn dẹp xong thì Selina cũng về tới nơi, đưa cho bọn nó nước ngọt và bia, song cả hai thằng đều dùng bia cho đã, Selina cũng chọn bia, nước ngọt dành riêng cho Holly.
– Rốt cục là kẻ nào đã ra tay với cậu vậy Edward!
– Không có hỏi tên hắn, nhưng vũ khí hắn ta dùng là một con dao Bowie. Một thứ vũ khí ra đời từ thế kỷ 19, thích hợp với những trận đấu tay đôi ở vùng biên giới.
– Còn nhớ cách hắn tấn công không!- Selina phẩy tay tỏ ý không cần nghe bản giới thiệu này, cô biết dao Bowie là cái gì.
Edward bắt đầu mô phỏng lại những gì đã diễn ra. Tên cầm dao lừ lừ tiến tới, rồi đột ngột tăng tốc chạy, Edward vung sẵn cây ba toong thủ thế, đợi hắn tới đủ gần để vụt thì tên cầm dao vung tay. Con dao phóng đi đâm vào tay cậu ta.
– Giờ thì không còn cả sẹo nữa nè!- Edward sờ sờ cái bắp tay của mình, véo nhẹ mấy cái. Dù không còn sẹo, ký ức về cơn đau khủng khiếp lúc đó vẫn dội lại.
– Cơn đau khiến cậu không thể tập trung nổi, chắc chắn là đánh rơi cây ba toong, đồng thời tên khốn đó kịp tiếp cận để nện cậu, phải không?- Jame suy đoán
– Đúng, nhưng mà tớ lúc đó không biết gì cả, chỉ kịp nhìn vào bắp tay để thấy con dao ngập lút cán. Tiếp đó, là một đòn mạnh, không chắc là đấm hay đạp vào ngực nữa.
Edward bắt đầu kể tiếp. Cậu ta ngã ngửa sau. Tên khốn đó lại gần, lôi Edward dậy, và bắt đầu đấm liên tục. Cú nào cú đấy chất lượng lắm, vì đòn nào cũng khiến cậu ta váng đầu óc, không kịp nghĩ cái gì.
Nhưng rồi, những suy nghĩ quay trở lại, vào thời điểm cậu ta cảm thấy một cơn đau khủng khiếp ở bắp tay, nhưng không kịp kêu tiếng nào thì đã bị một đòn vào họng. Tên đó rút con dao ra khỏi tay cậu, đánh cho cậu quỳ xuống. Thế rồi hắn xiên Edward. Đó là lúc cậu ta hét toáng lên lần đầu tiên.
– Tao không nghĩ được gì cả, những gì tao cảm thấy là đau và sợ hãi vl. Người không còn do mình điều khiển nữa.
– Chuyện đó quá là bình thường luôn đó, cậu không hề chuẩn bị gì. Con dao đó chỉ mới cắm vào người cậu thì cậu đã nghĩ là mình sẽ chết chắc, cho nên cậu không thể làm được điều gì nữa cả. Kẻ chưa từng đối diện cái chết sao biết về lòng dũng cảm chứ.
– Thôi đừng gay gắt quá, cậu ấy giờ đã có kinh nghiệm hơn rồi.
– Cậu ta đã đối diện với cái chết.
– Tất cả đều sẽ phải đối mặt với cái chết!- Jame nhìn thẳng vào mắt của Selina.- Đây là DC …. là Thành phố Gotham.
– Tôi khá chắc từ tôi nghe thấy là DC gì đó!- Edward nhún vai- Cậu giữ bí mật gì nữa sao!
Suýt chút nữa Jame đã phọt ra bí mật của thế giới này, nhưng cậu kìm lại được. Cậu sẽ nói gì, các người chỉ là một thế giới tồn tại trong truyện tranh ư, kết cục của thế giới này là nguy cơ luôn rình rập ư. Hơn nữa, Jame đã vào đây, cậu là một biến số, cậu không thể chắc điều gì sẽ xảy ra, nên cậu quyết định không nói gì nữa cả.
– Không có gì đâu, nói chung cứ hiểu là tất cả chúng ta càng đối mặt cái chết sớm, trưởng thành sớm, thì càng đỡ mệt. Và Edward, tớ không có thể mãi ra tay cứu sống cậu, nên cố gắng đừng chết. Cậu đã biết mọi thứ về cách tớ dùng để cứu cậu rồi đó.
– Ừ! Mà này, cậu có định làm gì với vụ đấu sĩ trung cổ này không?
– Tớ sẽ tham gia tới cùng!- Jame hơi ngẫm nghĩ một chút rồi nói. Trận chiến đêm nay tuy thật kinh khủng, suýt nữa đã lấy mạng Edward, Jame cũng ăn no đòn, nhưng cậu ta nhớ lại cảm giác trong trận chiến, nó thật sự quá là kích thích đi.
– Tốt thôi! Mà này, có cần tớ chuẩn bị vũ khí thì nói sớm nhé!- Edward nhắc- Tay không khó chơi lại lắm.
– Yên tâm đi. Không có khách sáo bao giờ đâu.
Uống nốt ngụm bia, hai thằng đứng dậy chào tạm biệt Selina cùng Holly và biến về nhà. Nhà của Edward thì khỏi nói, người cha say sưa tối ngày của cậu không bao giờ tỉnh táo lúc đêm để biết được Edward đi lúc nào. Còn Jame, cậu chỉ cần dùng Bộ của Kayn là vào nhà êm ru à. Cẩn thận không phát bất kỳ âm thanh gì mà lấy chăn đắp lên người, Jame hít một hơi sâu, thả lỏng toàn thân trước khi chìm vào giấc ngủ lúc 2 giờ sáng.
Giấc ngủ của cậu hôm nay ngắn hơn bình thường, có những giấc mơ cũng rất hỗn loạn, những cảnh chiến đấu đêm qua xuất hiện trong mơ, xong nó chả ra đầu cua tai nheo gì, đầu cuối chụp giật, và sau cùng cậu ta bừng tỉnh lại khi mơ thấy cảnh bản thân đánh với thằng khốn đã đâm Edward thì bị ngã trượt chân. Kiểu mơ bị ngã giật mình tỉnh lại thế này Jame kiếp trước bị nhiều, nhưng kiếp này lần đầu mới bị. Có lẽ do cậu ta hôm nay tiêu tốn quá nhiều thể lực khi chiến đấu cũng như năng lượng vì cứu trị Edward chăng.
– Ác mộng hả?- Giọng nói vang lên từ cuối phòng khiến cho Jame giật mình, nhưng cậu nhanh chóng nhớ ra chủ nhân của giọng nói đó- Selina Kyle.
– Cô theo tôi về đây hả? Có việc gì sao?
– Quan sát cậu một chút. Cách cậu vào nhà khiến tôi sợ đó, không khác gì một siêu trộm hết. Nếu cậu đi trộm, sẽ không ai biết được…
– Có vấn đề gì vậy? Cô đã thấy cách tôi cứu Edward nên tò mò hả. Sự tò mò hại chết mèo đó.
– Có chuyện đó ư?
– Có con mèo biết nói tiếng người, người ta thử nó, và nó nói hết những bí mật thầm kín của họ ra, những bí mật rất xấu hổ, và họ quyết định giết chết nó, đồng thời bảo nhau rằng đó là con mèo dối trá.
– Hay đó. Nhân tiên, quan sát cậu nãy giờ, tôi nói thật là cậu nên làm tình với Harleen đi, càng sớm càng tốt.
– Cái gì chứ!
– Cậu đang hưng phấn chiến đấu quá mức, cơn thèm khát chiến đấu, máu điên của cậu đang trỗi dậy. Cậu cần giải tỏa nó, nếu không cậu sẽ trở nên điên loạn trong chiến đấu đó. Cuộc chiến của cậu, là với 63 đối thủ khác. Tôi chưa rõ họ sẽ làm gì, nhưng cậu tốt nhất vẫn cần giải tỏa áp lực và tỉnh táo.
– Cảm ơn, tôi thấy mình vẫn rất khỏe mạnh.
– Thầy của tôi kể cho tôi nghe về thứ đã xảy ra với một người như cậu, quá mạnh mẽ nhưng thiếu kinh nghiệm, anh ta có một trận đấu võ đài ngầm, trót giết người nhưng không bị sao, và thứ cảm xúc hiếu chiến xuất hiện, anh ta đã kìm nén thứ cảm xúc đó tới khi đạt giới hạn, và anh ta sau đó thành một tên hiếp dâm, giết người hàng loạt.
– Tôi sẽ lưu ý đề nghị của cô. Mà này, Edward liệu có cần- Jame nói rồi cho hai bàn tay đập vào nhau tạo tiếng “ phạch phạch phạch”
– Cậu ta có bạn gái chứ?
– Vậy là cần hả?
– Đúng thế, cậu ta còn đối mặt với tử vong nữa, nên so với cậu càng cần hơn nữa đó, để thư giãn tính thần. Quân đội khi xưa đi nhà thổ nhiều là vì thế đó. Mà nếu cậu đã hỏi, hãy tự mà giúp tên ngốc đó đi.
– Biết rồi, cảm ơn vì lời khuyên nhé.