Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 32 Tuyển chọn đấu sĩ (1) – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 32 Tuyển chọn đấu sĩ (1)

Chương 32: Tuyển chọn đấu sĩ (1)

Camine Falcone, trùm mafia ở thành phố Gotham là kẻ kiểm soát hoàn toàn thế giới ngầm ở thành phố Gotham. Ở nơi đây, hắn kiểm soát, thao túng mọi luật lệ, chà đạp lên luật pháp và sự lương thiện, khiến người dân ở Gotham rơi vào một cuộc sống đầy khó khăn, tính mạng bị đe dọa, đạo đức bị băng hoại, tài sản bị thôn tính trắng trợn. Đi đôi sự xuống cấp của Gotham là sự phát triển của thế lực mafia dưới sự dẫn dắt của Falcone- “The Roman”- Người La Mã. Cái biệt hiệu này dần thay thế tên họ hắn ở miệng những kẻ quá thấp bé, lũ cắc ké, bọn ma cô,… có lẽ vì xuất thân từ Itali của hắn chăng.

Để lấy lòng Falcone, năm nay, những tên mafia của Gotham quyết định tổ chức một cuộc thi đấu theo kiểu võ sĩ giác đấu. Sẽ có 2 võ sĩ đánh nhau tới chết trong sinh nhật, kẻ thắng sẽ có cơ hội diện kiến bố già của Gotham, được xin một ân huệ. Hình thức tổ chức giống như Wolrd Cup, phân chia Gotham thành các khu vực- lúc này là 32 khu, tại các khu đó sẽ tổ chức đấu để lấy 2 đại diện. 64 người này đấu theo bảng, sau đó lấy tứ kết, bán kết và chung kết là ngày sinh nhật Falcone. Trận cuối không bàn tới, nhưng các trận từ vòng 64 người là cơ hội để đánh bạc, hút khách,… hốt bạc như bỡn. Lẽ dĩ nhiên là số bạc này cũng phải cúng lên cho Falcone một phần, nên Falcone cũng chẳng ngại gì không cho phép bọn nó mượn danh mình mà tổ chức. Cũng vì giải đấu này mà tất cả những trận đấu võ đài ngầm đều dừng hẳn lại.

– Vậy thì tốt chứ sao? Ý tớ là như vậy cậu ấy sẽ có cơ hội để Jame và tớ có thể thực chiến.- Edward chen ngang vào bài giới thiệu của Selina, khiến cô nàng quắc mắt nhìn

– Cậu định tham gia nữa hả?- Jame nhìn cậu bạn của mình.

– Có tới 2 suất đại diện. Vừa hay chia đều cho chúng ta.

– Ngốc. Cậu không biết rằng là để tuyển chọn, sẽ là một trận hỗn chiến hả?- Selina gầm lên. Tên này không biết trời cao đất dày hả.

– Hỗn chiến! Tức là một đám đông đánh nhau loạn xì ngầu phải không?

– Đúng thế, không quan trọng vũ khí hay tay không, hai người còn đứng được tới cuối cùng sẽ chiến thắng.

– Thế vũ khí nóng thì sao? Chắc chắn họ không để thử đó được đi vào chứ hả? Ý tớ là nếu có một thằng cầm 6 nóng hoặc Thomson vào sấy hết cả đám.- Harleen phát biểu huyên thuyên, khiến cả bọn cùng bóp đầu. Cái điều đó thật vớ vẩn.

– Tớ nhất định sẽ tham gia!- Edward giơ hai tay lên, tay nắm chặt, chỉ ngón tay cái duỗi ra. Đó là dấu OK.

– Cứ thử đi!- Jame nhìn bạn mình một hồi rồi gật đầu.- Chỉ cần không chết là được.

– Biết rồi.- Edward biết rõ điều mà Jame nói là ý gì. Chính cậu đã cùng Jame thiết kế cách để Jame trở nên mạnh hơn, Jame có kỹ năng gì cậu biết rất rõ.

Buổi tối hôm đó, trận hỗn chiễn để tìm ra đại biểu tham dự vào vòng đấu bảng của khu vực mà Jame và Edward sống bắt đầu diễn ra. Nơi đó là một nhà kho cực lớn, với nhiều đồ bên trong, nay đã được dọn bớt để có một bãi đất trống cho bọn tới tham dự đứng được vào trong đó. Có ít nhất 40 tên đang nhìn nhau, không có vũ khí nóng, chỉ có dao, kiếm ngắn, gậy bóng chày, có tên còn mang cả một cái gậy gỗ cắm đầy đinh đi. Jame cùng Edward tới không tính quá trễ, cả hai thằng bắt đầu ngồi nhìn những kẻ có thể trở thành đối thủ của mình. Không có ai đi tay không cả, trừ Jame.

– Cậu chắc là không cần tới vũ khí chứ!- Edward chìa cây đèn pin ra. Edward luyện đánh vũ khí gậy, nên có hai thứ cậu ta dùng là ba toong và một cây đèn pin vỏ sắt. Chúng dễ giải thích trước mặt cảnh sát, sát thương không nhỏ.

– Không cần, nguy hiểm vậy mới kích thích chứ.

Đợi thêm một lúc, có thêm mấy tên nữa lục tục kéo tới. Và tên mafia đứng ra làm trọng tài bắt đầu tuyên bố luật:

– Tất cả chúng mày có 10 phút để làm việc. Sau 10 phút, sẽ có 2 thằng được chọn ra để đi thi đấu, chuẩn bị để thành kẻ giúp vui cho sinh nhật của ngài Falcone. Cố gắng hạ gục nhiều người nhất có thể, nhé. Bắt đầu

Sau tiếng hô của hắn ta, toàn bộ nhà kho lập tức bước vào thế hỗn chiến. Thấy Jame cùng Edward có vẻ thư sinh, một vài tên gầm lên, dẫn đầu là một thằng to con, tay cầm một con dao chặt thịt. Edward tấn công lại liền, cậu ta vung cây ba toong, dùng đầu có tay cầm của cậy gậy vụt thật mạnh vào đầu gối cái chân đang bước tới trước của tên hàng thịt. Cú đánh làm hắn khuỵu xuống, Jame phối hợp đạp mạnh vào đầu tên này. Cú đá khiến hắn ngã ngửa, và một tên khác vốn đang đứng ngoài liền nhân cơ hội đó dùng dao dâm chết hắn ta.

Máu đỏ phun lên, mùi tanh của nó như kích thích những kẻ khác thêm điên cuồng. Chúng lao vào nhau, kiếm chém, gậy vụt, tay gãy, máu rơi, khung cảnh như trong một trận chiến thời vũ khí lạnh. Trong hoàn cảnh đó, kẻ thứ hai tìm tới hai thằng cũng nhanh thôi, nhưng không hắn, mà còn những tên thứ ba, thứ tư, thứ năm,…

Một tên cầm gậy bóng chày nhảy ra trước tiên, không phải hắn xung phong cho kẻ khác, đơn giản hắn đang chạy nhanh hơn những kẻ cũng đang lao tới mà thôi. Edward như lần trước vung cây ba toong lên vụt mạnh, lần này thì vụt vào ngực. Nhưng Jame không bồi chiêu nữa, trái lại cậu ta loi Edward ngược ra sau. Vừa kịp lúc có một kẻ khác tham chiến, hắn cầm gậy gỗ cắm đinh nhọn, vụt ngang một phát, do Edward bị kéo lại, nên thằng cha vừa bị Edward đánh vào ngực lãnh thay cậu ta. Nếu Jame không kéo Edward lại kịp, thì cú đó đánh cho anh chàng một phát thủng mấy lỗ con con trên người như thằng cầm gậy bóng chày rồi. Cú vụt mạnh, mấy cái đinh cắm ngập thịt luôn, thằng cha bị ăn đinh rú lên như lợn chọc tiết. Còn Jame, không chút đắn đo đi tới đạp mạnh vào khoeo chân thằng cha- cậu không mạnh tới mức đạp gãy gập đầu gối hắn được, nên không phí sức. Cú đá vào khoeo chân làm hắn khuỵu xuống một cái, Jame lựa thế vung tay đấm một nhát thật mạnh theo thế ngược cái thế khuỵu xuống kia. Cú đấm đẩy tên này lao vào kẻ vừa ăn đinh của hắn. Hai tên ngã ra xa một chút, và bắt đầu đánh nhau.

Cú đánh này tuy hất được hai thằng khốn ra, nhưng cũng phần nào kéo dài khoảng cách giữa Jame cùng Edward, cũng vì thế khiến cậu ta không kịp trở tay cứu Edward khỏi một tên khác nữa. Hắn lao tới chỗ Edward, ôm chầm lấy cậu, cả hai vọt bay đi một đoạn. Jame vừa toan chạy lại, thì cậu đã bị chặn lại bởi một tên cầm mã tấu. Jame đành cầu chúc anh bạn của mình chống đỡ được ít lâu, để cậu hạ thằng khốn này đã.

– Yaaahhh!- Tên cầm mã tấu hét thật to trước khi lao tới. Đừng nghĩ đây là vớ vẩn, thực ra nó là đòn tâm lý, ra oai với đối phương, tự kích thích bản thân, đồng thời đánh thức cơ thể để nó thực sự đảm bảo tiến vào trạng thái chiến đấu: hét một tiếng thật to thì sẽ khiến không khí trao đổi nhiều, tỉnh táo, hoạt động mạnh mẽ hơn.

Gã ta bắt đầu chém, những nhát chém rất có nghề, hai tay cầm chuôi mã tấu, chém từ trái sang phải, lực chém mạnh nhưng nhờ hai tay đều cầm chuôi, lực tay đủ khỏe để thắng được quán tính đi của mã tấu, kéo giật lại rồi chém lật sang trái thật nhanh. Jame lùi nhanh và hơi cúi đầu để né. Tên cầm mã tấu liền dấn tới trước, đâm thẳng. Mã tấu tuy không thiện để đâm, nhưng đầu mũi vẫn nhọn, kết hợp lực đẩy, đâm thủng một người chẳng phải khó khăn.

Jame hai tay cầm lấy thanh mã tấu, giữ nó lại để đấu lực, nhưng cầm dao đằng chuôi chứ ai cầm nổi dao đằng lưỡi, hai tay cậu giữ vào hai bên mặt mã tấu, không có điểm giữ, còn đối phương có thế dấn lên, mũi mã tấu chả mấy lao thật nhanh vào người Jame, xuyên qua ngọt xớt. Nhưng kẻ phải kêu gào là tên cầm mã tấu. Jame không đủ sức dùng hai lòng bàn tay ép chặt hai bên mặt mã tấu trước lực đẩy của hắn thì cậu đã từ từ kéo nó vào nách, – mặt trên mã tấu không sắc, nên khi nó đi qua chỉ xước tí áo. Không có lực cản từ Jame, lực đẩy của gã cầm mã tấu thắng thế, hắn lao thẳng tới chỗ Jame để ăn một đấm thôi sơn vào mặt, Jame cũng tịch thu luôn cây mã tấu. Và cậu ta quay thật nhanh ra chỗ của Edward, vừa kịp thấy cảnh nguy kịch của cậu ta để ra tay ứng cứu.

Quay lại với Edward, sau khi bị tên khốn này lao vào hất bay ra xa với Jame, cậu ta bị đập xuống sàn, đau thấu tim gan, đồng thời cũng mất luôn cây ba toong. Nhưng thấy đối thủ đang đứng lên và giơ chân toan đạp mạnh xuống chân mình, Edward phản ứng ngay. Cú này nó đạp xuống gãy xương mắt cá là cái chắc. Cậu ta rút chân lại thật nhanh, khiến cú đạp trượt, dẫm xuống sàn. Edward đang co chân, liền có thế để đạp một cái vào khoeo chân tên này, khiến hắn chúi người xuống. Cậu ta lồm cồm bò dậy, nhưng thấy đối phương cũng đang đứng đậy, đầu hướng về phía mình, liền thuận thế giơ chân lên đạp một cái vào mặt hắn ta. Tiếc thay, như Selina từng nhận xét, Edward thật sự là một kẻ khá là thiếu sức mạnh, cú đạp này của nó không thể đánh choáng đối phương mà chỉ hất hắn ra xa chút chút.

Nhưng Edward cũng chỉ cần thế. Cậu ta vẫn còn một cái đèn pin vỏ sắt cơ mà. Edward rút nó ra, và vụt một nhát vào đầu gã này. Cái đèn tuy ngắn hơn, nhưng nặng đô hơn, ăn một cú là đầu hoa mắt choáng, sao bay đầy trời. Để cho chắc, cậu ta cẩn thận ngồi đè lên và nện liên tục vào mặt hắn. Edward quá mải đánh tên này nên không phòng bị phía sau lưng cậu ta chút gì, chỉ tới khi một cây mã tấu bay vọt qua đầu, cậu ta mơi tỉnh lại. Edward lộn thật nhanh mấy vòng, và nhìn ra được hai điều. Thằng ném là Jame, và mục tiêu là tên đang định đánh lén cậu ta. Hắn đang lăm lăm cái cây ba toong của cậu đánh rơi, chắc định vụt cậu ta thì bị Jame thấy và ném cho một phát mã tấu xuyên người.

Hai thằng quay lại nhìn cuộc chiến. Lúc này mới qua được chừng hai phút, nhưng cuộc chiến đã ngã ngũ phần nào, khi mà số người còn đứng lại chỉ tầm 10 thằng, trong đó có 1 thằng bị thương đổ máu, 9 thằng kia trong khỏe hết. Và cuộc chiến lúc này cũng chỉ mới trôi qua được chưa tới 5 phút đồng hồ.

– Mới qua 4 phút 28 giây từ khi bắt đầu. 33, 34.

– Không phải đếm đâu, bọn nó đều khôn, thằng nào cũng sẽ không ra tay trước, để làm cơ hội cho bọn khác ăn hôi.

– Giờ sao?

– Thì mình lên trước, chỉ cần không chết là được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.