Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 31 Huấn luyện chiến đấu – Botruyen
  •  Avatar
  • 28 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 31 Huấn luyện chiến đấu

Chương 31: Huấn luyện chiến đấu

– Không tính, làm lại nào?

– Khoan đã!- Jame can

– Cậu cũng định can tớ hả, lần này tớ không mắc sai lầm đó nữa.

– Không, tớ nghĩ cậu nên chiến đấu có vũ khí!

– Cái gì chứ?

– Nhìn kỹ!- Jame nói, rồi cầm lấy một chai cô ca còn nguyên đại nguyên kiện, bóp mạnh. Dù bên trong đầy nước, lon nước vẫn bị bóp méo. Rồi sau đó áp lực trong ngoài làm vỏ lon bục, nước có ga phun trào.- Tớ có sức mạnh, Selina có kinh nghiệm, cậu thiếu hai thứ đó, tốc độ ra đòn của cậu cũng không tốt. Cho nên tớ thấy cậu nên có vũ khí.

– Jame nói đúng, chiến đấu tay không chỉ lợi khi cậu có những ưu điểm vượt trội về: tốc độ, phản xạ, kinh nghiệm, sức mạnh,… còn không thì vũ khí là thứ nên có. Có vũ khí, cậu tăng tầm chiến đấu, mà sát thương gây ra cũng lớn nữa!

– Đúng thế! Vậy thì tớ nên chọn, ờ, cái gì nhỉ? Hay là gậy đi! Ta có thể có ba tong, gậy bóng chày, thậm chí gậy sắt, nó khó bị chú ý bằng dao, kiếm,…- Edward suy nghĩ chút là ra ngay thứ vũ khí thích hợp

Lúc này, Selina bỏ qua cậu ta để lại chỗ Harleen cùng Pamela. Cô nàng chẳng kiêng dè gì cả, thò tay ra sờ mó toàn thân hai người.

– Ê, làm gì thế?

– Kiểm tra cốt cách!

– Sao không kiểm tra vậy với Jame và Edward. Vì họ là con trai, thứ hai là tôt thấy cách họ chiến đấu là đủ về họ rồi. Hừm, Harleen thì là hạng trung, còn Pamela hạng trung bình kém. Họ có thể tập võ, nhưng chỉ đủ phòng thân, thậm chí tốt nhất là tập chạy trốn thôi.

– Biết rồi, tôi nhất định sẽ chú ý điều đó. Nhưng cô biết vài mánh nào đó không?

– Biết thì có biết, làm mẫu chút nhé!- Selina cười rồi vứt cho Jame một con dao đồ chơi- Cầm lấy này! Biết làm cướp không.

Jame gật đầu, tay cầm con dao tiến lại chỗ của Selina, dí nó vào người cô. Song Selina cười và lắc đầu.

– Ở Gotham không ai cướp kiểu đó cả. Dao phải để xa một chút, đâm mới có lực.

– Ok!- Jame hơi lùi con dao lại, Selina cũng nhanh chóng làm hành động đưa hết tiền cho cậu ta,- Vậy là xong hả?

– Ừ, thực ra cũng tùy, nếu như với những kẻ cần tiền, chúng chỉ lấy đồ rồi biến. Với một số kẻ khác, chúng có thể nổi lòng tham sắc đẹp hoặc ý định giết người.

– Hừ!

– Đừng hừ, đây là Gotham, đến nhà Wayne cũng phải chịu số phận đó đấy!- Selina nhắc nhở

Jame cũng gật đầu tán thành, rồi cậu ta nhanh chóng nắm lấy cổ của Selina, đặt lưỡi dao lên đó, làm động tác cắt cổ.

– Và thế là cô đã chết!- Jame nhún vai

– Đúng thế! Và đó cũng là cách cô bạn gái của anh sẽ chết, hoặc bị hiếp! Cô ta cũng như người khác, không ai có sự chuẩn bị cho việc sắp diễn ra. Thử lại đi, Jame, bắt đầu rút con dao giả

– Tiền!

Selina một lần nữa nhanh chóng đưa chiếc ví cho Jame, cậu ta vừa nắm lấy thì cô nàng giật thật mạnh, khiến cậu chúi về phía trước. Và khi cậu ta đang ngã, cô nàng đá một phát mạnh và hiểm ác vào họng, Jame chặn được, nhưng cậu tin rất khó có ai phản ứng được kịp thời như vậy.

– Đó chỉ là một cách cơ bản thôi!

– Vậy bọn tôi có học nổi không?

– Có thể. Nhưng phải cải thiện lại cốt cách cho hai người đã. Hãy chăm chỉ luyện tập cơ thể lên, có như thế mới làm được mấy chiêu vừa rồi.

– Tập luyện, tập luyện gì chứ? Jame sẽ bảo vệ tôi.

– Harleen, cô nghĩ đây là đâu, cô quên sáng nay hay sao? Nếu không phải họ thực sự không muốn ra tay, Jame sẽ bị cô làm liên lụy.

– Cô nói gì chứ.

– Tôi dám chắc lúc đó cô không di chuyển nổi thân mình nữa, phải không? Cô còn chưa từng trải qua một trận đánh nhau thực sự nào, cô nghĩ mình sẽ phản ứng được khi có tình huống nguy hiểm không?

– Không phải nghe cổ nói đâu! Selina, tôi biết cô có ý tốt, nhưng

– Jame sẽ bị quả tạ như cô kéo xuống mất. Thấy hiện tại không, ảnh cũng đang vì giúp cô mà phải ngăn tôi, dù biết tôi nói đúng. Và Jame, anh nghĩ mình đủ sức bảo vệ con chim nhỏ đó mãi không.

Harleen bặm môi, Jame cũng không nói. Selina nói đúng, cậu chưa đủ sức bảo vệ cô. Đây là thế giới DC Comic, là nơi mà chỉ vài năm nữa, quái vật đi đầy đường. Ít nhất, Harleen cần được trui rèn một chút ý chí, phải không.

– Tập luyện cho trước tiên là có cơ đã. Phải ăn nhiều lên. Tập cho cơ phát triển.

– Edward, cậu biết cách làm cơ phát triển phải không?- Jame nhìn qua anh bạn mọt sách đang nghiên cứu về cái gậy

– Tất nhiên, nghiên cứu khoa học về cơ thể người tôi đã đọc quá nhiều luôn.

– Có xem qua các băng ghi hình aerobic không?- Selina hỏi thêm- Hỏi Edward cơ.

– Ờ không có.

– Học nó đi, cậu phải phân tích các kỹ thuật đó với vốn kiến thức của mình để giúp họ có bài tập tốt nhất cho cơ thể.

– Này, cô không quản gì sao?

– Tôi đâu biết huấn luyện, thầy tôi mới biết, và ổng không ở đây! Còn Jame tôi thấy anh nên tập luyện thực chiến nhiều vào, cơ thể của anh khỏe lắm, nhưng mà anh vẫn thiếu kinh nghiệm quá đấy. Thầy tôi khỏe như vậy, và ông ấy đánh bại tôi chỉ với vài chiêu cơ bản.

– Có gợi ý gì không?

– Anh nên thử mấy võ đài ngầm đi. Nơi đó sẽ cho anh biết thế nào là chiến đấu đường phố thực sự. Chịu đau chút chút cũng đáng mà, phải không.

Sau tối đó, 4 đứa bắt đầu bước vào một trận chiến mới. Mỗi buổi sáng, bọn nó dậy thật sớm, tập thể dục. Ban đầu thì là những bài thể dục bọn nó biết, về sau thì là những bài thể dục mà Edward tìm ra với mục đích phát triển và ổn định cơ bắp. Các bài tập này được Edward chế ra sau có một tuần nghiên cứu, có cả sơ đồ vẽ cơ thể người để tất cả nhìn cho dễ hiểu.

Harleen và Pamela, những người con gái tuy không khá giả gì, nhưng cũng chưa từng phải tập luyện nghiêm ngặt và đáng sợ thế, sau mấy ngày đầu, bắt đầu thấy đau cơ và chán nản. Họ định thôi tập. Jame phải tới động viên họ, với Harleen thì là một cái ôm và hôn, còn với Pamela, cậu ta đưa cô tới gặp Swamp Thing để ông ta động viên cô, đồng thời dỗ cô rằng có khỏe cô mới dễ vào rừng tìm gặp ông ta chứ. Mãi rồi, hai công chúa nhỏ cũng bắt đầu tập luyện ổn định.

Trong khi đó, Jame và Edward, ngoại trừ tập luyện thể dục họ còn tập các bài tập nâng cao tốc độ phản ứng, sức bền, sức chịu đựng… Mấy cái này cả hai cùng tự thiết kế, và Jame cũng rất kiềm chế không hề dùng một chút kỹ năng nào khi tập luyện, kể cả bị thương, mà chỉ tới khi xong việc mới dùng các chiêu giúp hồi máu lại.

Bài tập của Edward trước đi. Cậu ta tập dùng một cây gậy sắt tương đối nhỏ, giống một cây ba tong, đôi khi chuyển sang dùng một cây đèn pin vỏ kim loại- dài ngang cây gậy cảnh sát để đánh vào những quả bóng chày Jame ném tới. Tốc độ, lực ném, phương ném dần khó lên, thậm chí từ chỗ đứng yên đợi bóng tới chuyển sang chạy chỗ đánh bóng. Bài tập tiếp theo là đánh một quả bóng bay đổ nước vào, buộc trên cái dây của cần câu cá, Jame cầm nó dử dử, lúc lên lúc xuống, lúc trái lúc phải và Edward sẽ tập đánh nó, không chỉ phải đánh trúng, mà còn phải đánh vỡ. Và vào cuối ngày, trước khi Jame cần về nhà ăn cơm, cậu sẽ thực chiến với Edward một tí, để cậu ta biết cách đánh nhau với người thật.

Còn về phần mình, Jame có nhiều bài tập khó hơn. Cậu ta đã xem nhiều phim võ thuật, và thấy được nhiều trò hay, nên thử nó khá nhiều: mộc nhân, mai hoa thung, tập bắt tên đang bay, nhìn quỹ đạo của những vật cực nhanh, thậm chí cả các bài tập mà anh trọc Saitama đã từng luyện để đẩy cơ thể lên cực hạn về các mặt. Vừa tập luyện thể lực cho các đòn đánh thường, Jame cũng không quên đi những đòn kinh khủng của các tướng trong LoL, và cậu cũng luyện chúng. Một trong số đó là đi thu thập linh hồn cho nội tại của Thresh và Senna. Trò này cậu vô tình phát hiện ra khi mà gặp Swamp Thing lần đầu tiên. Đám người bị Swamp Thing giết để ra một đống linh hồn, và do nội tại của Senna lẫn Thresh coi như nhau, cứ thu thập linh hồn là tính cho kỹ năng của chúng, Jame thấy khá vui vẻ. Cậu có lúc tự nghĩ nếu mà sau này mấy tay phản diện có siêu sức mạnh khủng bố thế giới hoặc tai nạn giáng xuống Trái Đất, không phải là sẽ có một đống linh hồn để cậu tha hồ thu thập ư. Rồi Jame phải tự bạt tai mình. Phỉ phui cái mồm. Nếu chuyện đó thực sự xảy ra, vậy không biết cậu đã đủ mạnh để trốn tránh sự hủy diệt đó không nữa.

Còn đề nghị của Selina về việc đi võ đài ngầm, Jame không phản đối, cậu ta biết thực chiến khác xa tập võ, nhưng võ đài ngầm- nó đâu có khơi khơi, phải nhờ dắt mối. Jame lại tìm tới anh em Boring.

– Tôi muốn xuống một cái võ đài ngầm để chiến đấu.

– Cậu không biết cái gì gọi là võ đài ngầm đâu!- Boring ngậm điếu thuốc hút phì phéo, thổi một luồng khói vòng tròn rồi can nhẹ

– Thế nên mới cần anh dẫn vào. Tôi tin anh có cách!

– Cách không phải không có, nhưng cần có phí, được chứ!

– 100 USD, đủ không?

– Đủ rồi, tôi sẽ tìm cách.

Một tuần sau, Jame tới nhà hai anh em họ để hỏi, vì cậu ta đợi một tuần rồi, không chịu nổi nữa.

– Ê, Jame!- Coring cười ngu ngơ- Ăn sáng không?

– Chào Coring, Boring có nhà không?

– Có, đang ăn sáng, ăn không?

– Không, cám ơn!- Jame cười từ chối, đi thẳng tới chỗ người cần tìm, ngồi đối diện với hắn- Boring! Vụ tôi nhờ ông thế nào rồi!

– Giải đấu ngầm không phải chỗ dễ vào, mà tổ chức cũng rất náo nhiệt, không đơn giản như mấy vụ đua xe đâu. Cậu phải kiên nhẫn một chút.

– Vậy thì đơn giản thôi, cứ mỗi lần tôi phải kiên nhẫn, vậy tiền đưa cho ông mất đi 15 USD, thế nào.

– Này, đừng có khùng. Tôi nói thật đó. Mấy giải nhỏ vừa sức dân mới như cậu đang tạm ngưng.

– Có chuyện gì à?

– Giải lớn chứ gì nữa? Toàn bọn khét tiếng, tàn nhẫn, tôi đảm bảo cậu vào một trận là nằm liệt giường ngay.

– Đăng ký được không?

– Được, nhưng kiểu đăng ký chen như cậu, chỉ có đăng ký dạng bao cát thôi.

– Là gì?

– Là bọn ngu muốn lấy số trước mặt các anh chị lớn, nhảy vào ăn đòn thể hiện độ lỳ.

– Nếu thắng thì sao?

– Chưa bao giờ có chuyện đó luôn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.