Chương 26: Kế hoạch chu toàn
Đánh không thắng nổi, lại thấy Jame có thể truy ra mình, kết hợp sự chân thành của Pamela, Swamp Thing từ bỏ việc trốn chạy, mà bắt đầu kể lại mọi thứ từ đầu tới cuối.
Cách đây hơn một năm, vợ chồng Alex Holland bắt đầu nghiên cứu một loại thuốc giúp cây cối có thể sinh trưởng và phát triển tốt trong những hoàn cảnh môi trường khắc nghiệt. Đây không khác gì một loại siêu phân bón, kiêm chất khử độc mọi môi trường. Công trình tuy có tiến triển, xong mới chỉ đi được một quãng ngắn. Và hai vợ chồng thiếu tiền.
Nghiên cứu khoa học là một trong những thứ cực kỳ đốt tiền: mua trang thiết bị, mua nguyên vật liệu, mua hóa chất,… cộng thêm những sự sai lầm, nên nếu không sớm tìm được cách, hai người sẽ phải dừng việc nghiên cứu này lại. Và cách mà họ biết, cách duy nhất chính là tìm một nhà tài trợ. Và nhà tài trợ, chính là Tập đoàn Sunderland.
– Nhưng chẳng phải Tập đoàn đó đang tàn phá môi trường tại đây ư?- Pamela giận dữ nói
– Đúng, và còn nhiều nơi khác nữa.- Swamp Thing bình thản đáp lại- Nhưng vậy có hề gì chứ? Nếu như tôi nghiên cứu xong, thứ thuốc này sẽ giúp hồi phục môi trường, và như vậy, chẳng lẽ là sai sao?
– Đây người ta gọi là dùng kết quả biện minh cho hành động đó.- Selina chọc ngoáy
– Nhưng tại sao Tập đoàn Sunderland lại chú trọng vấn đề môi trường chứ? Họ đã tàn phá chúng không thương tiếc cơ mà.- Harleen thì bắt đầu thắc mắc.
– Để có thể khai thác nhiều hơn. Ý mình là nếu như thực sự họ cứ khai thác tận diệt mãi, thì sẽ cạn kiệt đúng không. Đã thế lại còn bị những tổ chức môi trường gây ảnh hưởng nữa chứ.- Edward giải thích- Nhưng mà cũng có thể họ nhìn thấy những nguồn lợi lớn hơn nữa, ví dụ như thứ này có thể giúp họ phát triển các loài thực vật quý hiếm với tốc độ cao, như với các loại cây cho tinh dầu quý, các loại cây thuốc giá trị cao,…
– Vậy hai người cuối cùng cũng có được nguồn tài trợ, công thức đó ra đời. Và hai người bị giết vì công thức đó, đúng không?
– Đúng thế! Hôm đó, những kẻ bịt mặt bất ngờ tới, sau khi đánh gục hai vợ chòng, thì bắt đầu tra tấn tôi để tìm ra nơi tôi để công thức, cùng những tài liệu liên quan. Chúng muốn công thức đó thuộc về chúng một cách hợp pháp để chúng có thể kiếm tiền từ nó.
– Ông nghi ngờ ai nhất vậy!
– Tôi không biết, vì công thức đó có thể đáng giá hàng triệu đô. Và với giá tiền thế, ai cũng đáng ngờ.
– Thế còn Avery Sunderland?
– Không, tôi nghĩ người ít hiềm nghi nhất là Avery Sunderland. Vì tôi đang bắt đầu chuyển giao nó cho ông ta rồi.
– Chuyển giao rồi ư!
– Đúng, là công thức đầu tiên, tuy vẫn còn nhiều bất cập, xong cũng phải để nhà đầu tư thấy được hi vọng chứ. Còn thứ mà những kẻ kia truy tìm, là công thức có thêm nhiều tính năng và hoàn thiện hơn.
– Nếu nói thế, vậy thì Avery Sunderland chẳng phải càng đáng nghi hơn sao?- Harleen nhảy vào câu chuyện lần nữa- Ông ta không muốn thanh toán mà giành luôn lấy công thức.
– Không, cái đó là không cần thiết. Chắc chắn Avery lẫn hai vợ chồng họ đã hợp đồng trước rồi, tiền tài trợ coi như giữ nửa bản quyền. Phải không?- Edward phản đối
– Đúng vậy!
– Nếu thì ai có thể chứ!
– Vậy ông đã đưa Avery công thức hoàn thiện chưa?
– Chưa kịp đưa! Chúng tôi hẹn nhau sẽ gặp vào thứ hai, tối chủ nhật tôi bị giết. Công thức cũng mất hết rồi.
– Nhưng ông vẫn nhớ công thức chứ?
– Để làm gì vậy!
– Để bán cho Avery! Như vậy ta có thể biết được kẻ thù của ông là ai.
– Anh nói thế là sao, em không kịp hiểu nữa!
– Nếu Avery quả thực là kẻ chủ mưu vụ giết người, hắn sẽ không thèm mua lại công thức, nếu hắn không phải kẻ chủ mưu, hắn sẽ giúp tìm kẻ suýt nữa định nẫng tay trên của hắn, đúng chứ!- Selina ngẫm ra ngay. Cuộc sống đầu trộm đuôi cướp làm cô ta quá rành rỏi.
– Đúng vậy!
– Tít tít, tít tít!- Một hồi chuông báo vang lên.
– Chết cha, tới giờ đi gặp ông bác sỹ tâm lý rồi. Mấy cậu ở lại tìm hiểu công thức nhé, tôi về trước.
Jame đi rồi, những người ở lại bắt đầu nhìn nhau. Quả thực Jame khá là giống một thủ lĩnh, nên thiếu cậu, nhất thời họ chưa kịp nghĩ ra nên làm gì cả. Swamp Thing thì là một nhà khoa học đơn thuần, vì thế ông ta không có chú ý gì hết, thay vào đó bắt đầu viết hết công thức ra.
Nhìn Swamp Thing viết công thức xong, Edward đột nhiên túng tay cách chách.
– Khoan đã Tiến sĩ Alex, tôi nghĩ không chỉ cần công thức thôi đâu, bọn tôi cần biết toàn bộ công tác nghiên cứu của ông từ loại thuốc lần trước ông đưa cho Avery, sau đó là những tác dụng của thuốc theo từng thời kỳ, rồi yêu cầu pha chế,… nói chung càng chi tiết càng tốt.
– Để làm gì chứ! Chúng ta có nghiên cứu đâu.
– Nếu chỉ có công thức mà không nắm rõ quy trình phát triển hay thông tin liên qua, chúng ra sẽ bị nghi oan là người của lũ ăn cướp kia phải không?
– Ờ, cái đó thì tôi chưa nghĩ tới, cái tôi nghĩ tới là việc ta có thể dùng để kiểm tra lão già đó, khi mà thêm vài lỗi sai vào phần nào dễ thấy. Ta sẽ thử ông ta.
– Vô nghĩa thôi, những người làm kinh doanh sẽ không quá hiểu nó đâu, họ có phòng thí nghiệm và đội ngũ khoa học khác hỗ trợ mà. Nên làm thế vô ích thôi.
– Hừm! Vậy thì Pamela, hãy cố học cho tốt.
– Sao lại bắt mình phải học, tưởng Selina bác bỏ…
– Cô ấy chỉ bác bỏ phần định dùng công thức thử xem Avery phải là chủ mưu thôi, chứ ta vẫn cần hiểu rõ về công thức này để tránh bị nghi oan có dính lúy tới vụ cướp. Quan trọng hơn, chọn cậu là vì theo tớ biết là kể cả ở nơi giám hộ cùng biết cậu rất hứng thú với thực vật, nên nếu bọn mình nói rằng cậu có quan hệ tốt với hai vị Tiến sĩ, rồi được họ tiết lộ bí mật về công thức, thì cũng còn cơ hội phản bác, đúng không.-Edward phân tích lý do.
– Đúng thế, hơn nữa, cậu có vốn kiến thức tốt về thực vật, tiếp thu nó dễ hơn bọn này nhiều!- Harleen động viên bạn.- Vậy là Pamela sẽ học hỏi mọi thứ liên quan đến công thức kia từ Tiến sĩ Alex, rồi sau đó ta sẽ đi gặp Avery Sunderland để…
– Cậu ấy còn học hỏi thêm nhiều vấn đề nữa, chả hạn như mối quan hệ, rồi các cuộc gặp, rồi vài chuyện mà chỉ hai vợ chồng Tiến sĩ biết. Ta phải vẽ ra cho cậu ấy một lý lịch đáng tin cậy.
– Trời ạ, Selina, cậu chuyên nghiệp quá nhỉ.
– Nếu các cậu hỏi cách bịa ra thông tin nhằm đối phó với cảnh sát, lũ bảo kê quán bar, bọn dân anh chị, thì đúng rồi đó.
– Nhưng mấy nhóc, ta sợ việc mấy nhóc định làm khó đấy. Kiến thức mà để hiểu được cái công thức kia, không phải thứ một con bé mới học lớp 11 có thể có được.- Swamp Thing xen vào câu chuyện. Và như để chứng minh, ông ta lôi ra một vài phân khúc của quá trình tạo công thức kia, dù có là Edward cũng phải lè lưỡi lắc đầu không hiểu nổi.
– Muốn học cái này, dù có là học vẹt, cũng phải mất cả năm. Như thế e là kẻ kia đã kịp nghiên cứu xong và đưa ra thị trường mất rồi!- Edward tính toán rồi kết luận trong mệt mỏi
– Mình xin lỗi, mình lại không đủ sức để…- Pamela liên tục tự trách mình.
– Thực không trách cậu được, ai cũng không thể học vượt cấp thế này được.- Selina an ủi cô gái tự ti vô đối này.
– Thực ra bọn mình đâu cần phải khiến cậu ấy học cách pha chế làm gì?- Bỗng nhiên, Harleen phát biểu ý kiến riêng. Cô có cái nhìn khác.
– Hả?- Tất cả cùng quay lại
– Ý mình là như thế chẳng phải càng sơ hở ư? Các cậu nghĩ xem, họ cần thì chỉ tra một lúc là biết hai bên chưa gặp nhau cho tới đúng hôm mà hai vợ chồng Tiến sĩ Alex chết.
– Ờ ha. Nhưng mà nếu thế, họ sẽ quy chụp ta mất.
– Việc đó thì càng dễ, chúng ta không định bán công thức, chúng ta chỉ đang xác định xem Avery Holland có phải là hung thủ không thôi mà. Nếu phải, thì không cần làm gì nữa. Ta hãy để chú Alex giải quyết hắn, vì hắn đằng nào cũng có những dịp phải tới đây- một trong những nơi Tập đoàn Sunderland kinh doanh.
– Đúng vậy. Chú ấy giờ có gì ngoài sự kiên nhẫn đâu.
– Còn nếu không phải thì sao?
– Thì càng dễ, các cậu nghĩ xem Avery Sunderland có chịu để yên kẻ xém tí nữa làm tiền nghiên cứu ông ta đổ vào ra sông ra biển không?
– Được đó. Vậy ta cần chế biến lại câu chuyện một chút. Pamela, cậu là người yêu thực vật, hai vợ chồng Tiến sĩ quý mến, cho nên trong lúc nói chuyện vui vẻ kể lại mọi chuyện về việc nghiên cứu và tài trợ này nọ cho cậu nghe. Sau khi họ bị hại, do thương họ, cậu hay tới căn nhà kia để tưởng nhớ, vô tình tìm được công thức nên đem tới cho ông Sunderland.- Selina bắt đầu biên kịch
– Không, chú Alex, nhà chú có hầm bí mật không, hoặc một ví trí kín đáo đã không bị hủy hoại ở vụ cháy.- Edward nhớ tới vài chi tiết trong Sherlock Homles
– Cậu định làm gì?
– Hai vợ chồng Tiến sĩ có thiết kế một chỗ giấu bí mật công thức, cô Linda lần trước về là để lấy nó ra. Lần đến thăm trước, tớ có để ý tới chỗ đó, và trong lần hộ tống cậu tới đây, tớ phát hiện ra nó nhờ tài quan sát, cậu thì do nghĩ tới những lời mà hai vợ chồng Tiến sĩ Holland kể lại, quyết định đem nó giao cho Avery Sunderland, hoàn thành tâm nguyện của họ.- Edward tiếp tục giải thích. Chuyện chỗ giấu đồ bí mật và phương thức quan sát tìm tòi cậu ta có khả năng làm được, nên đây sẽ là cách giải thích hợp lý cho việc có được công thức.
– Câu chuyện rất lôi cuốn. Vậy là tạm ổn rồi đó!- Harleen đồng tình với cách nói này.
– Này Pamela, việc của cậu là quan trọng, bọn tớ viết kịch có hay thế nào, cậu trong vai trò nhân vật chính, phải thuộc lời kịch và diễn thật tốt. Hãy nghĩ đi, làm thế này sẽ giúp vụ án này ra ánh sáng đồng thời công thức đó được công bố, các loài thực vật sẽ được phát triển tốt hơn.- Selina quay sang lên dây cót tinh thần cho Pamela để cô có thể làm đúng vai trò.
– Vậy tớ nhất định sẽ cố gắng, vì công lý và các loài thực vật.- Pamela lấy hết can đảm ra thề thốt.
Dù không có Jame, nhưng trí tuệ của những người ở đây đều không quá kém, đừng quên là trong truyện gốc, họ đều là những nhân vật hô phong hoán vũ ở Thành phố Gotham: Catwoman, Harley Quinn, The Riddler, Poison Ivy.