Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 20 Cái chết của Alec Holland – Botruyen
  •  Avatar
  • 32 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 20 Cái chết của Alec Holland

Chương 20: Cái chết của Alec Holland

Buổi tiệc trà vui vẻ kết thúc khi chiều ta, bọn nhóc cũng cần phải đi về nhà. Hai bên chia tay, hẹn một buổi khác rảnh rỗi sẽ tới chơi. Chèo thuyền quay lại bến cũ, 4 đứa chợt thấy có một lượng lớn người đang ở chỗ đó, và có vẻ đang là một cuộc tranh luận rất sôi nổi. Cả bọn có phần tò mò, nên nhanh chóng chèo thuyền tới thật nhanh để có thể hóng xem chuyện gì xảy ra. Khi tới đủ gần, tất cả thấy được đám đông chia thành hai phe rõ rệt, một bên là những người mặc đồng phục bảo bao, một bên là những người dân thường, ăn mặc tùy ý.

– Mọi người nghe này, hiện tại chỉ có cải tạo đầm lầy, biến nó thành một khu vui chơi giải trí, thu hút khách tới du lịch, thì mới có thể tạo thêm công ăn việc làm cho mọi người, đúng không? Chẳng phải mọi người đều kêu rằng mình cần việc làm sao?- Một người thuộc phe quần áo bảnh bao tiếp tục nói chuyện, dường như đang cố thuyết phục đám đông.

– Vớ vẩn, nếu để ông ta cải tạo khu đầm lầy, chúng ta chắc chắn không còn nơi để đánh bắt thủy sản, thu hoạch một số loại đặc sản nữa.- Một người bên phía dân thường hét lên.

– Đúng vậy!

– Không đồng ý để tập đoàn Sunderland cải tạo khu đầm lầy.

Trong tiếng ồn ào, Jame chợt thấy bố mình đang ở gần đó, đứng xa xa khỏi đám đông, uống bia và quan sát. Cậu nói với các bạn, cả bọn tiến lại gần ông Stone.

– Bố!

– Chú Stone!

– Mấy đứa!

– Có chuyện gì vậy, mà sao bố lại tới đây!

– Chà, thật là quá không may đi!- Ông Stone lắc đầu- Công tác bọn bố chuẩn bị nhận ở đây hóa ra là chuẩn bị xây dựng nền móng cho một công viên giải trí ở Sunderland. Thế nhưng ở đây nơi tốt nhất để xây công viên nước là cái đầm lầy chết tiệt kia.

– Con tưởng thế thì càng đơn giản chứ hả chú Stone. Đầm lầy là chỗ khó cải tạo, nhưng không phải đền bù gì cả, lại thiếu người phản đối!- Edward tò mò

– Người phản đối kia kìa!- Ông Stone chỉ thằng vào những người dân thường kia, rồi nói tiếp- Mấy đứa chưa biết rồi, ở khu vực này, đầm lầy là nguồn nước lớn nhất. Cũng vì thế, lượng động thực vật sống ở đó là nhiều, người dân vì thế thường vào đó săn bắn, hái lượm, hoặc dẫn nước tưới tiêu đồng ruộng, lọc nước ở đó để sinh hoạt… Nếu bây giờ mất đi đầm lầy đó, họ sẽ rất khó mà sinh sống làm ăn.

– Vậy công ty kia có thể thuê họ làm công nhân cơ mà, có gì khó đâu?

– Thuê người bản địa làm công nhân có dễ có khó, dễ là nhân lực tại chỗ, khó là chi phí đào tạo, rồi tiền lương, rồi đãi ngộ, nói chung là với các nhà tư bản thì họ thích thuê nhân công giá rẻ hơn, mấy anh N*gga ( người Mỹ gốc Phi), hoặc dân Mễ ( người Mĩ gốc Mexico) hoặc dân nhập cư trái phép từ Nam Mĩ là hay được thuê nhất.

Nghe bố mình nói, Jame hơi nhíu mày. Quá thực cậu ta vẫn còn rất nhiều tính cách của kiếp trước, không thoải mái khi nghe cách người ta phân biệt chủng tộc, tôn giáo này nọ. Nhưng Jame cũng hiểu một sự thật là, quả thực dân Mỹ da trắng cũng đang bị đá chén cơm quá nhiều, có thù ghét những người kia cũng là dễ hiểu. Ôi, giới chủ tử bản dùng phép chia để trị giỏi thật đó, khiến toàn thể vô sản Mĩ không tài nào đoàn kết lại với nhau được để cùng đòi quyền lợi.

– Vậy có phải là công tác của bố sẽ bị đình trệ không?- Jame thấy tình cảnh này liền hỏi tiếp

– Khó mà nói được trước điều gì, nhà Sunderland không phải hạng vừa đâu, họ cứng lắm, có quan hệ với Bộ Quốc phòng, nên e rằng vụ này chả mấy mà được khởi động thôi!

– Không lẽ họ cứ thế bỏ qua sự đồng thuận của người dân sao?

– Mấy đứa con trẻ chưa trải sự đời chứ bố thấy kiểu này nhiều rồi. Chả mấy mà dân chúng phải ngừng lại thôi.

– Lẽ nào họ dùng bạo lực!- Harleen tò mò

– Không hề, làm thế thì càng làm dự án bị đình trệ mà thôi. Cách của họ thực ra rất đơn giản thôi, khiến cho nguồn sống của người dân phải chuyển sang khu nghỉ dưỡng và công viên nước.

– Phá hoại môi trường?- Jame nghĩ một hồi rồi đưa ra 2 đáp án. Cái này thật ra không khó hiểu, người dân muốn bảo vệ khu đầm lầy, không đồng ý xây dựng là vì khu đầm lầy này là nguồn sống, nếu như nó không còn ổn, không cung cấp được nguồn sống cho họ thì tự khắc họ sẽ ủng hộ việc làm công viên nước thôi. Với một nơi như thế này, dễ nhất là tạo nên một vụ phá hoại môi trường, khiến cho đầm lầy bị ô nhiễm. Tất nhiên, với tài lực và trí tuệ mà tập đoàn Sunderland sở hữu, sợ rằng sẽ không ai có thể bắt thóp được tập đoàn này.

– Nói nhỏ thôi mấy đứa!- Ông Stone giơ ngón tay trỏ lên miệng, thằng con ông thông minh quá, nhưng nói ra miệng như vậy mà để người có ý nghe được thì phiền to.

– Nhưng nếu họ cố tình phá hoại môi trường, rất nhiều loài thực vật sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí chết mất. Ta nên báo cho người dân biết để họ chống lại.- Pamela lo lắng nói, sự quan tâm của cô với những loài thực vật thật sự vô cùng to lớn.

– Đừng điên, Pamela!- Harleen vội can cô bạn mới quen- Chúng ta không có bằng cớ gì hết, nói ra không tác dụng gì đâu. Mà những người đi thả chất độc phá hoại, chắc chắn không phải người của tập đoàn Sunderland, mà rất có thể làm đám du thủ du thực ở đâu đó được thuê, chúng sẽ hại cậu mất.- Harleen dù gì cũng có mấy ông anh trai bất hảo, lại sinh ra ở Gotham, những trò này cô bé cũng nghe qua nhiều rồi.

– Vậy không thể làm gì sao? Đám thực vật đó thực sự rất đáng thương mà. Hơn nữa chúng ta có thể nhờ bố của Jame ra làm chứng hay là…

– Đừng ngốc, bố tôi biết chuyện này cũng như việc mấy tay thành viên đoàn làm phim đều biết việc các nữ minh tinh Hollywood đổi tình lấy vai thôi, làm gì có chứng cứ?- Jame lắc đầu

– Thực ra vẫn có cách đó!- Edward xen vào- Mọi người quên vợ chồng Holland hả, họ là những nhà thực vật học, nếu đem tin này báo cho họ, chắc chắn họ sẽ tìm cách bảo vệ thực vật ở khu đầm lầy này.

– Đúng ha, vậy ta nên quay lại đi!- Pamela lập tức quay lại con thuyền nhỏ, ý định chèo tới nhà của vợ chồng Holland

Thấy Pamela làm vậy, 3 người nhóm Jame nhìn nhau, Harleen và Edward đã quá mệt sau một ngày chơi vui vẻ, hơn nữa mai là thứ hai, lịch học sẽ rất căng, nên nếu như lại tiếp tục đi nữa, thật sự sẽ là mệt không chịu được.

– Cùng đi đi, đằng nào cũng không thể bỏ mặc cậu ấy được!- Đấu tranh tâm lý một thoáng chốc, Harleen quyết định giúp cô bạn kia. Là con gái với nhau, cô thấy để Pamela một mình trong rừng không phải điều hay ho. Nếu để cô hay Edward đi thì xin lỗi, thà để Pamela đi một mình còn đỡ mệt hơn, còn nếu họ ở lại đây và Jame đi cùng Pamela thì Harleen sợ hãi, cô sợ rằng mình sẽ có một tình địch mất. Jame là một người tốt, như ánh mặt trời liên tục khiến hoa hướng dương dõi theo vậy.

Vậy là cả bọn lại nhảy lên thuyền, Pamela thấy mọi người tuy mệt mỏi nhưng vì mình mà quay lại thì cực kỳ xấu hổ, xong Harleen cười bảo đó là họ tự nguyện giúp đỡ nhau như những người bạn mà. Bốn đứa nhanh chóng chèo thuyền quay lại căn nhà của vợ chồng Tiến sĩ Holland. Lúc này, trời tối, cảnh không có gì để xem, mà cả bọn hầu như cũng mệt, nên chỉ im lặng mà chèo đi thôi. Cũng chính vì thế, chúng vô tình không bị phát hiện ra bởi những kẻ đang ở trên căn nhà của vợ chồng Tiến sĩ Holland cho tới khi cả đám phát hiện ra những phương tiện của những kẻ kia đang đậu đầy con kênh quanh nhà hai vợ chồng kia.

– Ai!- Bất chấp việc nhóm của Jame không nói gì, tiếng mái chèo vẫn là có, khiến một vài tên đang làm nhiệm vụ canh gác nghe thấy và nhìn ra, nhưng cũng không thấy gì cả.

– Có lẽ là mấy con vật uống nước!- Một tên khác rọi đèn thật kỹ mà không thấy gì đành nói vậy.

– Mẹ kiếp cái đầm lầy chó chết này, bọn trong kia làm sắp xong chưa?

– Sắp rồi, bọn này toàn dân có học, chịu không nổi đâu.

– Hi vọng bọn nó không ra tay quá nặng, con đàn bà đó dù gì cũng là đàn bà mà.

– Ha ha ha…

Cuộc nói chuyện của những kẻ làm nhiệm vụ canh gác khiến hội bạn hết hồn, mặt ai cũng tái. Nếu không phải Jame quá cơ cảnh, phát hiện thấy có biến là kịp thời sử dụng Lời nguyền của màn sương đen ( Kỹ năng E của Senna) khiến họ được che phủ lại trong màn sương đen, thì có lẽ đã bị phát hiện. Nghe cách nói chuyện của đám người này, nếu bị phát hiện thì thực sự sẽ rất phiền. Đồng thời, Jame cũng phải khen bản thân rất đúng đắn khi mà đã thẳng thắn chia sẻ việc bản thân có siêu năng lực với Edward và Harleen,, tuy không nói rõ từng năng lực, nhưng cũng đủ để họ không bị bất ngờ trước hiện tượng lạ. Vì thế, khi cậu bật chiêu Lời nguyên màn sương đen, điều duy nhất Jame phải làm là che miệng của Pamela, còn hai người kia tự hiểu mà ngậm miệng.

Đợi tới khi đối phương đã quay đi đủ xa, Jame mới bỏ tay khỏi miệng Pamela, nói rất khẽ.

– Đừng hỏi nhiều, tôi đã làm phép để chúng không thấy ta, nhưng chỉ được một lúc thôi, giờ ta phải biến ngay.

– Còn vợ chồng nhà Holland thì sao?- Pamela thì thào hỏi

– Họ chết chắc rồi!- Jame lắc đầu, rồi họ cố chèo thuyền đi thật nhẹ, Jame cũng liên tục nhìn vào những kẻ canh gác, phòng khi chúng nhìn về hướng này thì bật Lời nguyền của màn sương đen lên che phủ.

Cả bọn đi lùi thật xa, cách chừng cả trăm mét, thì đột nhiên ở hướng nhà của vợ chồng nhà Holland, một tiếng hét vang lên, rồi có tiếng động lớn, và một ánh lửa lớn rọi lên. Rừng cây ở đầm lầy này quá rậm rạp, không ai biết chuyện gì đã xảy ra nữa cả, nhưng có lẽ việc xấu đã xảy ra rồi.

Lúc này, thấy bản thân đã cách đủ xa, cả bọn chèo hết tốc lực về chỗ dân cư, báo cảnh sát các thứ. Tối hôm đó, chúng được giữ lại đồn cảnh sát để thẩm vấn, trong khi cảnh sát đi tra việc. Tới sáng hôm sau, tin dữ tới, nhà Holland bị tấn công, người vợ thì bị thương, còn người chồng mất tích. Theo những gì người vợ kể, có lẽ Tiến sĩ Alec Holland đã chết. Cảnh sát chỉ tiết lộ tới thế, rồi cho cả bọn ra về.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.