Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 19 Cuộc gặp gỡ thú vị – Botruyen
  •  Avatar
  • 34 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 19 Cuộc gặp gỡ thú vị

Chương 19: Cuộc gặp gỡ thú vị

Mất một thời gian nhỏ để bọn nó vào sâu hơn, lúc này đã có những con nước đủ lớn để chèo thuyền thoải mái mà không bị những phần đất cắt ngang. Vừa chèo thuyền, cả bọn vừa ngắm nhìn khung cảnh đầm lầy. Thú thực thì nó cũng khá là buồn tẻ, nên Jame quyết định rủ cả bọn chơi trò nối từ.

– Chơi nối từ là thế nào?

– Người đầu tiên nói ra một từ đơn, người sau nói ra một từ khác sao cho chữ đầu tiên của từ ấy là lấy ở chữ cuối của từ kia.

– Nghe cũng hay đó!

– Cho tớ một từ thử nhé, Edward.

– Film.

– Movie.

– Electric.

– Computer.

– Remote.

– Ê, hai người cho bọn này chơi với chứ.

– Được, lady first.

– First.

– Trick.

– Kitchen.

– November.

– Romance.

– Ê, thế thì biết nói tới khi nào, vì từ đơn nhiều bỏ bố đi được ấy.

– Vậy thì thêm luật, các từ phải có chung một chủ đề.

– Ví dụ đi!

– Ví dụ chủ đề thực vật nhé. Plant ( thực vật) là từ đầu tiên thì sau đó phải là tree nè, rồi sau tree sẽ là….

– Ha ha ha.

– Tự làm khó mình ha.

– Environment ( môi trường)!- Pamela đột nhiên nói chen vào, có vẻ đây là chủ đề cô thích, nên muốn tham gia

– Đúng rồi,

– Thử đi!

Chơi nối từ bằng tiếng Việt đã khó, chơi nối từ tiếng Anh cũng không dễ hơn bao nhiêu. Được cái Pamela biết nhiều về thực vật, Edward thì thông minh mà hiếu thắng, nên cuộc chơi kéo dài hơn Jame tưởng tượng. Dẫu vậy, tuy có kiến thực rộng, song vốn không chuyên về mảng thực vật thì Pamela, sau rốt Edward cũng thua. Cả đám vui đùa nói chuyện nên không để ý, cứ chèo thuyền mạnh tay, thuyền đi nhanh, dẫn tới ở một khúc ngoặt, con thuyền của bọn nó vừa lao ra thì phát hiện có thuyền khác đi vào, hai bên va mạnh vào nhau.

– A!- Hai chiếc thuyền suýt nữa bị lật, khiến tất cả mọi người trên cả hai chiếc đều hoảng hốt. Dẫu sao, Jame cũng không phải một thằng vô dụng, cậu ta nhanh chóng nhảy khỏi thuyền và giữ nó ổn định lại, kể cả con thuyền kia nữa. Những cũng vì vậy mà Jame ướt đẫm người luôn. Nhìn lên mới thấy con thuyền mà đám Jame va chạm có 2 người, một nam một nữ cơ khoảng 25- 26 tuổi, dáng vẻ trí thức và có vẻ là người yêu của nhau. Do Jame đã nhảy xuống giữ ổn định hai con thuyền, nên họ không sao cả, thành ra dù giận bọn nó khi để thuyền va chạm, nhưng sau cùng họ cũng tỏ ra biết ơn.

– Cảm ơn cậu nha!- Người phụ nữ mở lời trước

– Không có gì, lỗi của bọn tôi khi đã không quan sát tốt, lại chèo thuyền quá nhanh. Nhưng hai người làm ơn cho hỏi có chỗ nào để tắm, làm khô người và thay quần áo không?- Harleen vội đáp lễ và hỏi ngay một chỗ để Jame có thể làm sạch bản thân. Nước ở đầm lầy không quá đục, nhưng dù gì cũng chắc chắn không nên thoải mái ngâm mình trong đó.

– Nếu không ngại thì tới nhà bọn tôi, có nước để tắm, chồng tôi chắc không ngại tặng cậu một bộ mặc tạm vì cậu đã giúp không để bọn tôi bị ngã.- Người phụ nữ tươi cười

Vậy là cả bọn đành tạm dừng chuyến đi chơi mà chèo thuyền đi theo cặp vợ chồng nọ tới nhà họ để Jame có thể tắm rửa thay quần áo mới. Ngôi nhà không cách đó quá xa, nhưng vẫn đủ để hai bên trao đổi một chút thông tin bản thân. Hóa ra cặp vợ chồng nọ là hai nhà thực vật học, anh chồng là Alec Holland, cô vợ tên Linda Holland. Họ sống ở gần đây để tiện việc nghiên cứu phương pháp giúp tăng trưởng thực vật tại vùng có điều kiện khí hậu khắc nghiệt. Đây quả là một sự trùng hợp tới không ngờ, khiến cả hai bên đều ngớ cả người. Thậm chí cặp vợ chồng nọ còn phải dò hỏi kỹ càng, nhìn cả cuốn sách ghi rõ ràng đề tài của Jame và Isley mới chịu tin.

Sự cẩn thận của họ khiến nhóm của Jame ngạc nhiên lắm, nhưng chưa kịp nói về việc này thì đã tới nhà của hai vợ chồng Holland. Đây là một căn nhà được xây dựng rất đơn giản mà đủ tiện nghi, với tổng cộng năm gian nhà được xây dựa vào các thân cây, có một chỗ để neo thuyền. Bước lên trên phần gỗ được lát để không bị lầy, Jame thầm khen hai người này đúng là những nhà khoa học, tính toán rất cẩn thận, tỉ mỉ, thứ họ làm vừa thuận tiện cho sinh hoạt, vừa tận dụng được mọi thứ xung quanh.

Dù muốn tham quan thêm, xong hai vợ chồng nhà Holland chỉ dẫn Jame tới khu nhà tắm và đưa cậu khăn cùng với quần áo để thay, còn sau đól iền bày bàn trà nhỏ ra khu sân gỗ để tiếp đãi bọn nó. Jame càng thêm hiếu kỳ, nhưng cậu biết lúc này cứ tắm táp sạch sẽ cái đã. Trong khi Jame đi tắm, buổi tiệc trà cũng diễn ra trong sự hơi ngượng nghịu của hai bên, do sự đề phòng của hai vợ chồng nhà Holland.

– Đây là trà gì vậy?- Thấy không khí có phần quá nặng nề, Harleen bèn tìm cách khơi gợi náo nhiệt, trước tiên là làm quen.

– Nó là trà hoa cúc!- Linda Holland đáp lại

– Tra hoa cúc ư?- Pamela lập tức bị khơi hứng thú.- Nhưng như vậy làm sao lại có hương thơm và vị như này thế?

– Vì bọn tôi tự pha chế nó!- Linda cười.

– Hai người làm kiểu nào thế? Để giữ được mùi thơm và tinh chất từ hoa cúc, lại có vị ngon thế này là khó lắm đó.

Những câu nói của Pamela cho thấy cô ấy thực sự quan tâm và có kiến thức về thực vật, khiến hai vợ chồng Holland cảm thấy có vẻ những gì cô bé nói về đề tài nghiên cứu của cô bé này là thật sự. Có lẽ nào họ đã nghi oan cho người khách ay không? Để chắc chắn, hai vợ chồng Holland từng bước đặt thêm các câu hỏi về thực vật, và đáng ngạc nhiên là không chỉ Pamela mà còn cả Edward cũng chứng tỏ khả năng khi suất xắc trả lời hầu hết mọi câu hỏi. Sự khác nhau duy nhất là Pamela chuyên về thực vật, Edward thì kiến thức rộng rãi.

Vì thế, khi Jame tắm xong và quay ra bàn trà, mọi thứ đã trở nên khác biệt, thái độ của hai vợ chồng nhà Holland đã khác lúc trước, không còn quá thận trọng, thậm chí họ còn thân thiện hơn. Có lẽ là do thấy xấu hổ vì nghi ngờ bọn nhóc và muốn bù đắp lại điều đó chăng.

– Vậy là mọi người muốn tìm hiểu về những phương pháp để canh tác tại khu đầm lầy ư?- Alec Holland hỏi thăm

– Không phải tất cả, chỉ có hai bạn Jame và Pamela thôi!- Harleen tiếp chuyện

Nghe thấy vậy, hai vợ chồng nhà Holland hồ hởi chia sẻ về nhưng phương pháp trồng cây ở khu đầm lầy mà họ từng nghe thấy. Về cơ bản, để có thể trồng trọt, canh tác được ở một khu đầm lầy, thì phải khiến khiến đất ở đầm lầy được cải tạo và giữ gìn, không bị chìm xuống nước. Ở Nam Mỹ thời kỳ trước đây, người Aztec từng làm ra những khoảng ruộng nổi: Ruộng nổi – loại ruộng sử dụng các tấm tre đan làm nền, phía trên đắp nhiều lớp đất và bùn đến khi cao hơn mực nước khoảng hơn 50cm. Các bên mặt ruộng trồng cây liễu để tránh sói mòn và thất thoát. Thích hợp cho ao hồ, đầm lầy. Hiện tại, các nước có đầm lầy nhiều vẫn dùng phương pháp này để canh tác. Ở Bắc Mỹ thì do đất đai quá rộng lớn, nên người ta không dùng phương thức này. So với việc dồn nhân lực vào làm ruộng nổi ở những khu đầm lầy, khai phá đất đai mới ở phía Tây, cướp đất của thổ dân da đỏ có vẻ dễ dàng hơn, ít tốn kém hơn. Hình thức ruộng nổi vì thế không phát triển tại Bắc Mỹ.

– Như vậy là ruộng nổi là một hình thức quá tốt để viết vào bài nghiên cứu đúng không? Cảm ơn hai người rất nhiều!- Jame lập tức cảm ơn. Thú thực cậu không ngờ tới có một phương thức canh tác hay như vậy, lại có từ thời xa xưa nữa chứ. Theo Jame, chỉ riêng việc nghiên cứu về phương thức này đã đủ để bài luận tương đối là dài. Quả là may mắn khi được sự hỗ trợ từ hai người có chuyên môn như vậy.

– Không cần cảm ơn đâu mấy đứa, bọn cô là chuyên gia về thực vật, nên những thông tin liên quan đến điều này bọn cô biết nhiều lắm.

– Thế nếu như vậy tại sao ở vùng này lại không thực hiện việc canh tác kiểu đó!- Edward lập tức thắc mắc. Là một cuốn bách khoa toàn thư, Edward không thể chịu nổi việc có một thông tin nào đó mà mình không nắm được.

– Vì làm thế khá là tốn kém. Người Aztec làm được vì họ là chế độ chiếm hữu nô lệ, nô lệ làm tới chết mới đảm bảo những phần ruộng đó thu hoạch tốt. Nếu như ở thời này muốn làm thứ đó thì thật sự là tốn kém lắm: máy móc, nhân công, phân bón, vật liệu,…

– Chà, như vậy thì sẽ khó mà thuyết phục được mọi người làm theo, đúng không?- Pamela cau mày, nếu không thuyết phục được mọi người thực hiện, kế hoạch có hay cũng chỉ là kế hoạch bàn giấy.

– Vậy là chúng ta sẽ cần một phương pháp khác tốt hơn nó, vừa tiết kiệm vừa hiệu quả, phải không nhỉ?- Jame gãi gãi cằm. Xem ra cậu ta sẽ phải tới thỉnh giáo nhiều hơn hai vị thực vật học này rồi.

– Ầy dà, các cậu chỉ làm nghiên cứu các phương pháp thôi mà, cần gì quá cầu kỳ thế chứ!- Harleen tỏ ra chán nản. Nếu Jame và Pamela bận bịu công tác nghiên cứu, thời gian dành cho cô sẽ ít đi.

– Mình càng làm chuyên sâu, làm cẩn thận thì càng tốt chứ sao! Đừng quên chúng ta cũng rất cần làm tốt luận văn để kiếm được học bổng.- Jame nhắc nhở cả bọn. Ông anh khóa trước tốt bụng- Harvent Dent đã nói cho bọn nó biết chuyện trường có học bổng cho bọn nó sau khi chấm điểm các bài nghiên cứu của bọn nó. Càng là đám con nhà nghèo thì càng nên chú ý tới điểm này. Học bổng cho bọn nó không chỉ giúp chúng về mặt kinh tế mà còn là một điểm sáng để sau này khi ra trường chúng có thể dễ dàng kiếm việc hơn.

Nói đơn giản thì việc làm tốt bài nghiên cứu cũng là cách thể hiện năng lực làm việc của bọn nó. Với những đứa làm càng tốt, thì tức là năng lực làm việc càng cao, và tất nhiên càng dễ được chọn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.