Chương 16: Trường mới
( Đây chủ yếu là giới thiệu nhân vật sắp xuất hiện)
Khi biết cả ba đứa cùng nhận được học bổng để vào ngôi trường kia, Jame, Edward cùng Harleen đã nhận ra có gì đó không đúng. Không thể có việc trùng hợp như thế được. Bọn nó vừa góp phần ra tay hại chết một thằng cha thượng lưu, rồi cùng nhận được học bổng đi học ở một trường thượng lưu ư?
– Nhưng dù kế hoạch nhắm tới bọn mình có là gì, kẻ ra tay cũng không đơn giản đâu. Bọn họ che đậy kế hoạch đó bằng việc cung cấp một khoản tiền lên đến hàng triệu đô la đó.
– Nhiều vậy sao?- Harleen hít một hơi thật sâu
– Có 40 học sinh được chọn, tức là có tới 37 tấm bình phong.- Jame nhìn qua bài báo nói về sự kiện này
– Hoặc cũng không hẳn!- Harleen nói- Những người này đa phần đều có cóp trí tuệ phi phàm, biết đâu chỉ là một kế hoạch tuyển chọn nhân viên cho CIA ( Tình báo trung ưng Hoa Kỳ), FBI ( Cục Điều tra Liên bang Hoa Kỳ), NSA ( Cơ quan an ninh quốc gia Hoa Kỳ) thì sao?
– Cũng là một khả năng, song tính tời trường hợp xấu nhất để có chuẩn bị tốt nhất!- Jame gãi cằm- Mà thế cũng hay, chúng thả mồi để nuôi cá lớn.
– Mà không hay là mình đang nuôi một con cá mập sẽ chén sạch chúng!- Edward tiếp lời
Jame nhìn qua ông bạn, cậu hiểu tâm trạng của Edward lúc này. Cơ hội đi học ở một ngôi trường như Trung học Gotham số 1 là cực hiếm, nó cho phép Edward có thể tiếp xúc với nhiều kiến thức hơn. Và quan trọng nhất, khi lên đó học, cậu ta có cơ hội xin nội trú, tránh xa người cha của mình. Jame không tán thành điều đó, vì cậu luôn mong ông bạn mình có thể cùng cha hóa giải sự thù ghét. Song, Jame cũng hiểu rằng, tình cảm cũng như một món tiền tiết kiệm vậy đó, nếu ngày ngày không bỏ vào, thì khi cần làm sao mà có để dùng.
Ngày cả bọn tới trường mới cuối cùng đã tới, một sáng thứ hai đầu tuần. Dù rằng đã qua mất nửa học kỳ, nhưng mà có sao đâu, trường học bên Mỹ chương trình không nặng nề, nhất là các trường cho con em quý tộc như thế này. Kiến thức thì cũng quan trọng đấy, nhưng kẻ có kiến thức mà đi làm thuê chắc chắn không bằng kẻ có kiến thức, có tiền và có quan hệ để làm ông chủ rồi.
Ba đứa nhóc bước vào ngôi trường mới cùng với 37 thiếu niên con nhà lao động khác. Tất cả đều tỏ ra khá ngỡ ngàng trước những khung cảnh trong ngôi trường: xa hoa, lộng lẫy và đầy những tiện nghi không bao giờ có khi học ở những ngôi trường cũ.
Để đảm bảo đám nhóc mới tới này không gây chuyện, trường đã cử tới một vài học sinh năm cuối tới hướng dẫn đám nhóc này. Cứ mỗi 4 người lại thành một nhóm, có một người hướng dẫn. Nhóm của Jame gồm có 3 người: Jame, Edward, Harleen và có thêm một bạn nữ tên là Pamela Isley- một cô gái nhút nhát, mặt đầy tàn nhang, tóc đỏ, ăn mặc lôi thôi. Do tính tình nhút nhát, Pamela không dám tự kiếm đội, mà cũng không ai quá để ý tới cô nàng này, thành ra cuối cùng thì cô nàng gia nhập nhóm của Jame, do đây là nhóm cuối cùng còn thiếu thành viên.
Dẫn đoàn đi tham quan quanh trường, là một anh chàng điển trai có tên là Harvey Dent. Đây là một người nho nhã, lịch sự và đặc biệt rất quan tâm tới mọi người, nói cho đám đàn em biết những điều họ nên làm và không nên làm nếu như muốn đem cơ hội này thành bàn đạp vươn lên cao hơn nữa.
– Ở trong trường, các nhóc tốt nhất nên tránh xa ma túy, rượu, thuốc lá,… Tất nhiên, nếu đã không thể bỏ được, thì cũng không nên làm điều này công khai. Có gì mà nhìn tôi ghê vậy?- Harvey cười cười khi thấy bốn cặp mắt nhìn chằm chằm vào mình
– Bọn này tưởng ông anh sẽ cấm cản chứ?
– Thứ nhất, nhìn mấy đứa không có vẻ gì là cần dùng tới mấy thứ đó cả? Da sáng, mắt không có bọng, hơi thở mạnh và đều, không có mùi thuốc lá,… nói tóm lại là mấy đứa không cần phải cấm vì không dùng. Nhưng vào đây rồi, tiệc tùng là điều cần có nếu muốn làm quen, mà tiệc thì phải có mấy thứ đó, nên tôi chỉ có thể dặn trước mà thôi.
– Vậy là ông anh cũng dùng hả?
– Rượu và thuốc lá thôi, những thứ mạnh hơn tôi chưa đụng tới, và khuyên các cậu cũng chớ dại mà rớ vào, dù có được mời mọc thế nào.
– Hiểu rồi ông anh!- Jame thay mặt cả bọn nhận lời.
– Nhưng mà ông anh cho hỏi, ở đây cần điều kiện gì để ở ký túc xá vậy?
– Ký túc xá chỉ cần đăng ký là ở được, khuyến khích ở hai người một phòng, vì năm nay đông hơn mọi khi.
– Năm nay có chuyện gì à?
– Năm nay có thêm các cậu chứ sao nữa, tận 40 người một lúc, bên ký túc xá chuẩn bị không kịp phòng. Mấy năm trước cũng chỉ có 15 – 16 người vào một lúc thôi.
– Trước đây cũng có vụ thế này rồi ạ?
– Các cậu nghĩ chỉ mình mình là may mắn hay sao?- Harvey nhìn mặt 4 đứa một lượt, rồi chỉ vào mình- Đợt năm trước là tôi vào trường này đó.
– Anh!
– Gia đình tôi cũng chỉ là gia đình lao động bình thường, nhờ thành tích học tập tôi vào đây học tập. Nếu không phải chúng ta cùng giai cấp, sao họ lại bố trí tôi đưa các cậu đi khắp nơi để hiểu thêm hoàn cảnh trường chứ. Với cả, các cậu nghĩ con nhà thượng lưu có thể ân cần với chúng ta như thế ư?
– Phân biệt giai cấp nghiêm trọng tới mức nào vậy!
– Không quá rõ ràng, các cậu phải hiểu tại sao mình được vào đây chứ? Giới tinh hoa giàu thì giàu thật, nhưng đám con cháu không phải ai cũng là đủ tài năng để thừa kế, hơn nữa họ cũng cần một vài mối quan hệ rộng cho việc làm ăn sau này. Và họ thấy đầu tư cho những đứa trẻ thông minh nhưng không có điều kiện học tập là cách làm ăn rất tuyệt, ta vừa có cơ hội học tập để vươn lên thì đã phải chịu ơn họ. Sau này, khi họ đã mở lời, chúng ta từ chối nổi sao.- Harvey Dent phân tích
Những điều Harvey Dent nói khiến bốn người phải nghiền ngẫm, trong đó nhóm của Jame thì thấy đỡ lo hơn, có khi mọi thứ thực sự chỉ như Dent nói, họ là một khoản đầu tư nào đó của đám nhà giàu chứ không phải bị nhắm tới vì vụ Durcante.
– Vẫn tiếp tục xây dựng kế hoạch phòng bị chứ!- Edward đột nhiên nắm vai Jame thì thào. Kế hoạch phòng bị mà cả hai bàn, là cách chuẩn bị ứng phó với tình hình nếu như thực sự việc cho cả bọn đi học là do vụ Durcante.
– Cứ chuẩn bị, thà chuẩn bị rồi không dùng còn hơn là để việc xấu xảy ra mà ta chưa chuẩn bị.- Jame nhấn mạnh
– Hai người có việc gì cần bàn riêng à.
– Không, bọn em chỉ thắc mắc là mấy năm trước cũng tuyển học sinh nhà nghèo như bọn mình tới học mà sao không ai trong bọn em biết nhỉ?- Jame và Edward chưa kịp nghĩ ra cách đánh trống lảng thì may sao Harleen đã kịp đỡ lời
– Mấy năm trước tuyển không nhiều như năm nay, có vẻ như dạo này kinh tế phát đạt, nên mọi thứ dễ dàng!- Dù thấy nghi nghi, nhưng Dent cũng không muốn đào sâu thêm những gì hai đàn em bàn bạc, trái lại lại hào hứng nói về việc kinh tế- Mấy đứa thấy đấy, các chỉ số chứng khoán đang tăng liên tục, báo hiệu việc kinh tế phát triển. Kinh tế phát triển tức là sẽ cần nhiều lao động cấp cao, thông minh, trung thành để các tập đoàn tiếp tục phát triển. Đó có lẽ là lý do năm nay tuyển nhiều hơn.
– Nhưng theo lý thuyết có lên thì phải có xuống, chỉ số này liệu có thể lên mãi được không?- Đột nhiên Edward ngứa mồm bình luận, và cả bọn liền nhìn lại nó. Điều này tất cả đều biết, nhưng nếu giá cổ phiếu đi xuống, tức là khủng hoảng kinh tế, và khi đó thì những người dân lao động sẽ chịu hậu quả trước nhất- mất việc, mất tiền, bị nợ lương…
– Hy vọng nó không xảy ra ngày mai.- Jame cười- Vì nếu mai nó xảy ra thì mồm cậu đen vãi lờ, Edward ạ.
Edward cũng lập tức làm biểu hiện kéo khóa mồm đầy hài hước, và cả lũ cười vang, cả Harvey Dent cũng vậy. Dù gì, bọn họ cũng chỉ mới 17- 18 tuổi thôi mà. Cả bọn quay lại với việc chính là tham quan ngôi trường dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của ông anh Dent. Và một trong những địa điểm mà Dent đưa bọn nó đi sau cùng, chính là nhà ăn. Sở dĩ chọn nơi này là điểm đến cuối là bởi hai nguyên nhân. Đầu tiên là khi đi tham quan xong thì cũng đã tới giờ ăn trưa, nên đi tới nhà ăn là đúng. Thứ hai, là giờ ăn trưa tại phòng ăn là lúc mà học sinh trong trường tụ hội đông nhất, là lúc để Harvey có thể nói cho đám Jame biết về những thành phần trong trường học.
– Đứng đầu trong trường hiện tại là dân gốc Ý, chúng đều là con cái của những trùm tội phạm. Tất nhiên đừng dại mà nói điều này công khai- Dent thì thầm- Nhìn kỹ nhé, Sofia Falcone – con gái út của ông trùm Carmine Falcone, Pino và Umberto Maroni, hai đứa con song sinh của Sal Maroni- một trùm tội phạm khác. Đàn em của bọn này cũng nhiều, nhưng ngoại trừ một nhỏ tên là Helena Rosa Bertinelli quá xinh đẹp để đáng nhớ mặt thì bọn còn lại không đáng nhớ tên.
Tiếp sau đó, là những tay công tử, tiểu thư đến từ những đại gia tộc ở Gotham City: Bruce Wayne, Roman Sionis,Tommy Elliot. Bọn nó là con cái của những gia đình có thể lực. Bruce Wayne thì chắc ai cũng biết rồi, nói về Roman thì nhà hắn kinh doanh mỹ phẩm, còn Tommy thì là công ty dược.
Đứng hàng thứ ba là bọn con nhà giàu bình thường, con cháu quan chức chính phủ như cảnh sát trưởng, thẩm phán, luật sư,.. Nói chung đây là lực lượng tương lai chắc chắn đi làm đàn em cho hai tầng lớp kia rồi.
Hàng cuối là đám học sinh được nhận vào học vì tài năng, nhưng xuất thân không tốt như là chúng ta. Nên nhớ ta là khoản đầu tư cho tương lai đấy nhé.
– Vậy có cách nào để kết thân giữa các tầng lớp với nhau không?
– Có, hoặc là quan hệ trai gái, hoặc là quan hệ thượng- hạ cấp Quan hệ bạn bè ngang hàng chỉ có thể có khi cậu chứng minh được bản thân sẽ trở thành một nhân vật tiềm năng để đầu tư trong tương lai.
– Như thế nào?
– Giành được một học bổng của trường! Muốn có nói không phải chỉ học giỏi không thôi, mà các môn ngoại khóa: võ thuật, thể thao, làm việc ngoài giờ học,… đều phải giỏi cả?
– Toàn năng thế ư?
– Chèo ngược dòng nước không bao giờ là dễ cả?
Chú thích:
– Harvey Dent chính là Two Face, một công tố viên bị dội axit hủy mất nửa mặt, sau thành một tội phạm.
– Helena Rosa Bertinelli là nữ anh hùng Huntrees.
– Bruce Wayne chính là Batman
– Pamela Isley là Poison Ivy, nữ tội phạm có siêu năng lực điều khiển thực vật.
– Roman Sionis sau này trở thành phản diện đối đầu với Batman, có biệt hiệu Black Mask do công ty mỹ phẩm của hắn làm ăn thua lỗ bị Bruce Wayne mua
– Tommy Elliot là phản diện Hush, tên phản diện có năng lực phẫu thuật thẩm mỹ phi thường