Nói xong Huy bỗng nhiên mở mắt ra, hai con ngươi của hắn phát ra những ánh sáng huyền bí. Cảnh giới của hắn tăng lên một cách chóng mặt.
Tá cấp 1 sao…….2 Sao…..đến tận 4 sao mới dừng lại. Một lát sau hắn thở ra một hơi rồi đứng dậy, tiếp đó hắn lẩm bẩm:
“Vậy cuối cùng cũng thành công qua khảo nghiệm rồi. Qua lần này mình đã biết được những điểm yếu mình cần bổ sung và hơn hết mình đã lĩnh ngộ được “Đạo” của riêng mình rồi.”
Lại nói thêm về “Đạo”, bản chất của đạo chỉ là một dạng quy tắc. Lĩnh ngộ đạo chính là lĩnh ngộ quy tắc, “Đạo” có thể giúp sinh linh có thể điều khiển được các loại quy tắc mà họ lĩnh ngộ. Mỗi sinh linh đều chỉ có thể lĩnh ngộ một loại “Đạo” mà thôi. Đẳng cấp phân chia cấp bậc của đạo là: Phổ thông, Trung cấp, Cao cấp, Siêu cấp, Hoàn mỹ và Tối thượng. Cấp bậc Tối thượng thuộc vào loại gần như không thể lĩnh ngộ bởi vì khi lĩnh ngộ yêu cầu cần phải có ngộ tính cao siêu, căn cơ vững chắc. Dù thiếu chỉ một trong hai thì cũng không thể lĩnh ngộ được “Đạo” cấp bậc Tối thượng. Và “Đạo” của Huy thuộc vào cấp bậc Tối thượng này, chính vì là cấp bậc tối thượng lên nó có thể điều khiển được tất cả mọi loại quy tắc.
Lại nói về “Đạo” thì nó cũng được chia những cấp bậc lĩnh ngộ chính là: Nhập môn, Thấu hiểu, Khai sáng, Hoàn hảo. Tuy cảnh giới lĩnh ngộ của đạo chỉ có bốn cái nhưng muốn đạt đến cấp bậc hoàn hảo thì là cả một quá trình. Không những vậy, muốn dùng “Đạo” để điều khiển được quy tắc thì cần phải dùng đến tinh thần lực. Chỉ có tinh thần lực mới có thể dễ dàng sử dụng “Đạo” làm cầu nối để có thể điều động được quy tắc của thế giới hay rộng hơn là cả vũ trụ.
Cấp bậc tu luyện tinh thần lực được chia làm: Rèn hồn, Hoá lỏng, Ngưng kết, Tạo hình, Linh thể, Phân linh, Đế hồn, Thánh hồn, Đại thánh hồn, Thần hồn, Vĩnh thế, Tối cao.
Quay về hiện tai, sau khi hoàn thành khảo nghiệm cuối cùng xong thì trong đầu Huy lại vang lên giọng nói băng lãnh:
Ting, hoàn thành tất cả các khảo nghiệm. Chúc mừng ngài đã là chủ nhân của Toàn Năng Giới Vực.
Nghe xong Huy biết được rằng hoá ra cái chỗ này là Toàn Năng Giới Vực, tiếp đó hắn hỏi:
“Vậy ngươi là ai? Và cái chỗ này có tác dụng gì kể cho ta xem?”
Ting, kính thức chủ nhân ta chính là giới linh của chỗ này. Sau khi nghe được lời kêu gọi của Bách Khoa Toàn Thư thì ta đã cho chủ nhân cơ hội để khảo nghiệm và nhận chủ. Về cơ bản thì giới vực này có khả năng xuyên không gian và có các khu dùng để rèn luyện từ thực chiến, linh hồn, linh kỹ, tu luyện và cả chế tạo linh bảo, tập luyện ma trận, luyện đan và một số công năng khác nữa. Hơn hết đa số chúng đều là thực tế ảo hết chính vì thế đều rất an toàn và tiện dụng. Chủ nhân còn được phép cấp quyền cho người khác có thể ra vào tự do và sử dụng các công năng của giới vực này.
Nghe xong Huy cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về công năng xuyên không của nó vì nó trùng với công năng của GG. Nghĩ vậy hắn liền hỏi:
“Ơ, GG có công năng xuyên không rồi mà ngươi lại có công năng xuyên không thì lại trùng tiếp à? Thế mà ta cứ tưởng các ngươi cùng nguồn gốc mà.”
Ting, công năng xuyên không của ta chính là công năng chính, vì thế ta có khả năng xuyên đến bất kì nơi nào và vào khoảng thời gian nào mà không có giới hạn như GG.
Nghe vậy Huy lại nói:
“Vậy ý ngươi là ngươi có thể xuyên đến bất kì thời gian nào, bất kì thế giới nào mà không có giới hạn như việc GG bị giới hạn chỉ có thể tồn tại trong thế giới khác một năm mà thôi à?”
Ting, đúng vậy.
Nghe xong Huy mừng như điên. Hắn có thể đi đến bất kì thế giới nào mà không có giới hạn rồi. Bỗng nhiên hắn nhớ ra mình chưa hỏi tên của giới linh. Và thế là:
“Khụ khụ, à mà ta quên hỏi đặt tên của ngươi. Vậy tên là gì thế?”
Ting, ta không có tên. Xin chủ nhân hãy ban tên cho ta.
Nghe vậy Huy lại nói:
“Vậy từ giờ ngươi sẽ có cái tên là Linh nhé.”
Ting, cảm tạ chủ nhân.
Một lát sau, Huy để cho Linh đưa hắn ra khỏi chỗ này. Sau khi ra ngoài hắn giả vờ đi từ từ trong đám bụi cây đi ra và đi về phía đoàn người. Thấy Huy quay về Mị Diễm bất ngờ hỏi:
“Ơ anh đi gì mà nhanh vậy? Hay là anh đ-t nhau nhiều quá lên……..hơi nhanh.”
Nghe xong câu nói này của Mị Diễm mặt của Huy đen lại. Tiếp đó hắn lấy tay vỗ một phát vào cái mông căng tròn của Diễm một phát khiến nó vang lên “Bốp” một tiếng. Vỗ xong hắn thì thầm vào tai nàng:
“Ý nàng là như thế nào? Vậy có muôn thử luôn tại đây không để ta cho nàng biết tại sao nhà lại có nóc. À mà mông nàng đàn hồi tốt đấy đánh sướng hết cả tay.”
Nghe xong câu nói thầm của Huy cộng thêm việc bị vỗ mông ngay trước mặt đám thuộc hạ khiến khuôn mặt của Diễm ửng đỏ lên như quả cà chua. Nàng giả vờ tức giận đấm nhẹ vào ngực của Huy rồi nũng nịu nói:
“Đáng ghét, người ta chỉ nói đùa thôi mà. Đêm qua làm chưa đủ à? Bây giờ ta vẫn còn đau ở chỗ ý đây này. Mà vả lại mông của em đàn hồi tốt như thế thì anh mới thích có đúng không?”
Nói xong Diễm tránh xa ra người Huy rồi vừa bước đi vừa lắc cái mông đầy tính khiêu khích trước mặt hắn. Nhìn thấy cảnh này Huy thầm thề rằng tối nay sẽ khiến cho nàng không xuống giường đươc luôn.