Ta Đem Bách Khoa Toàn Thư Đến Dị Giới – Chương 25: Khảo nghiệm (2) – Botruyen

Ta Đem Bách Khoa Toàn Thư Đến Dị Giới - Chương 25: Khảo nghiệm (2)

Hiện tại thì Huy đang đứng trong một khoảng không gian rộng lớn. Hắn nhìn thấy đằng trước là một cánh cửa, không chờ đợi hắn biết đằng sau cánh cửa là thử thách thứ 3 của mình. Và thế là hắn cầm lấy tay nắm cửa mở cánh cửa ra và bước vào trong đó.

Ting, cửa ải thứ ba xin được bắt đầu.

Sau khi giọng nói máy móc vang lên xong thì bỗng nhiên trong không gian hiện ra một bóng người đang từ từ tiến lại gần hắn. Khi người đó đến trước mặt hắn thì hắn đã hơi bất ngờ và nhận ra luôn, đây chính là khuôn mặt của hắn mà!

Tên có khuôn mặt của hắn nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc trên mặt hắn thì chỉ nói bằng giọng nói máy móc:

” Ta là bản sao của ngươi. Ta có tất cả các kĩ năng mà ngươi có. Hiện tại trong không gian này không có linh năng vì thế chúng ta phải chiến đấu với nhau bằng sức mạnh thân thể cho đến khi một người bị giết.”

Nghe thấy câu nói này hắn hơi bất ngờ. Hắn thử điều động linh năng trong cơ thể thì cảm thấy không tồn tại một chút linh năng nào trong cơ thể của hắn. Nhận ra điều này hắn thầm nghĩ: “Nếu cơ thể mình không thể điều khiển được linh năng thì những mốn vũ khí của mình cũng vô dụng rồi”.

Sau khi cả hai vào vị trí chuẩn bị xong thì Huy bỗng nhiên chỉ tay lên trời và nói:

“UFO kìa!!”

Và thế là tên Huy (pha ke) ngửng đầu lên và nhìn. Chỉ đợi thế Huy dùng Soru lướt lên định cho tên fake kia một phát Shigan và ngay trái tim thì bỗng nhiên tên fake hơi nghiêng người né và tiếp đó hắn dùng thức Rankyaku đá phát làm lưỡi đao khí chém ngay vào cơ thể của Huy khiến hắn bị hất văng ra xa.

Rầm….

“Khụ khụ… Hắn mạnh quá! Không! Là do mình kinh nghiệm chiến đấu quá ít”. Tiếp đó hắn đứng dậy và nhìn vào vết thương đang hồi phục cực nhanh mà mắt thường cũng có thể thấy được. Mặc dù biết công pháp của mình bá đạo nhưng hắn vẫn không thể tưởng tượng nổi ngay cả khi không có linh năng nhưng mà cơ thể hắn vẫn hồi phục vô cùng mạnh mẽ.

Tiếp đó hắn nghiêm túc suy nghĩ các phương thức tấn công cái tên fake kia. hắn nhận thấy tên đó có tất cả các kĩ năng giống mình thì hắn hiện tại chỉ cần học được hoặc sáng tạo ra chiêu thức mới là được. Nghĩ vậy hắn nhận ra trong lục thức còn có một chiêu mà hắn chưa thể sử dụng được. Chiêu thức đó chính là Rokuogan, cái chiêu thức này chỉ cần đưa hai nắm đấm ra trước, hướng về phía đối thủ và tạo ra đòn tấn công dạng sóng xung kích làm nội thương bên trong cơ thể của đối thủ. Cũng có thể nói đây là một đòn đánh xuyên giáp hay không nhìn phòng ngự của đối thủ. Tuy vậy nhưng hắn tập mãi vẫn không thể sử dụng được chiêu thức này.

Nghĩ xong hắn lâp tức lại dùng Soru lướt đến vị trí của tên fake kia và tung cú đấm vào mặt của hắn nhưng hắn đã chặn lại được và bồi cho hắn ngay một cú đá vào mạn sườn khiến Huy đau đớn. Mặc dù công pháp cho hắn khả năng hồi phục phi thực tế nhưng mà cơn đau thể xác vẫn phải chịu đựng bình thường.

Bỗng nhiên hắn nhớ lại một nhân vật tên là Agatsuma Zenitsu trong Kimetsu No Yaiba chỉ dùng được một chiêu chính là Phích Lịch Nhất Thiểm. Chính vì chỉ dùng được mỗi một chiêu thế lên cậu đã dùng liên hoàn nhiều lần chiêu đấy và tạo lên một tốc độ đáng sợ. Có khi nếu hắn dùng liên hoàn Soru cũng có thể đạt được tốc độ không tưởng được cũng lên.

Tuy thế nhưng việc sử dụng liên hoàn Soru sẽ khiến thể lực và sức chịu đựng cơ thể bị quá tải. Nhưng lên nhớ rằng Huy đã ăn trái Gomu Gomu no Mi chính vì thế cơ thể của hắn có sức chịu đựng tốt hơn người thường. Cộng thêm buff hồi phục siêu cấp mà công pháp cho hắn. Thế lên việc sử dụng liên hoàn Soru cũng chỉ có thể khiến hắn mệt mỏi trong giây lát. Nghĩ vậy hắn bắt đầu dùng ngay combo liên hoàn Soru+Geppou+Rankyaku. Và thế là hắn liên tục thoắt ẩn thoắt hiện, lúc thì đứng ngay trên không, lúc thì dưới đất đá ra vô số đao khí về phía tên Huy (pha ke). Vô số đao khí bắn ra chặn mọi con đường thoát thân của tên fake, thấy vậy hắn chỉ biết đan chéo hai tay vào nhau và chống đỡ mà thôi. Đột nhiên hắn ngộ ra chiêu thức Rokuogan, như chớp lấy thời cơ ngay lúc tên Huy bản sao không chú ý thì Huy đã ngay lập tức lướt đến gần hắn và dùng ngay bí kỹ Rokuogan vào ngay ngực của hắn.

Bụp!….Rầm!…….

Aaahhhh….

Tiếng hét đau đớn của tên Huy giả mạo vang lên, từ trong miệng hắn trào ra một dòng máu tươi làm ướt một chút ở phần cổ áo của hắn. Sau lưng áo của hắn bị nổ tung hiện ra một cái lỗ to làm hở lưng của hắn. Cái kỹ thuật Rokuogan bày được gọi là bí kỹ vì lực sát thương của nó vô cùng lớn, không chỉ thế nó còn khiến cho cơ thể người bị nhận bị nội thương. Sóng xung kích sẽ làm cho nội tạng, mạch máu, kinh mạch trong cơ thể bị tác động, nhẹ thì tàn phế, nặng thì chỉ có con đường chết. Đừng nhìn thấy Luffy chịu được mấy phát mà vẫn còn sống, lên nhớ rằng cơ thể Luffy là cao su. Chính vì thế sóng xung kích tạo ra một lượng sát thương lên nội tạng của Luffy rất nhỏ. Tuy thế nhưng Luffy vẫn phun máu phè phè là hiểu rồi.

Quay lại với hiện tại, tên Huy bản sao hiện tại vẫn còn choáng váng với đòn tấn công vừa nãy của Huy. Không để hắn khịp phản ứng Huy lại bồi tiếp một phát Rokuogan vào ngay vị trí tim của hắn.

Bụp!…..Rầm!…..

P..Phụtttt……….. Khụ khụ khụ…..

“Ngươi đã thắng! Bản gốc của ta.”

Nói xong tên Huy giả mạo nhắm mắt lại. Nhìn cảnh này Huy biết hắn đã hết hoàn toàn. Cũng đúng thôi, cái chiêu Rokuogan kia trúng ngay vào tim của hắn khiên nó vỡ tan ngay lập tức. Tuy thắng nhưng Huy cảm thấy đíu vui nổi, tại vì làm gì có thằng nào vui được khi mà phang chết một đứa có khuôn mặt giống mình được chứ.

Bỗng nhiên tên Huy bản sao đang dần dần biến mất Huy cảm thấy mình quá dựa vào vũ khí mà không hề quan tâm đến thực chiến. Hắn nhận ra rõ ràng lợi ích của việc thực chiến, và chính hắn cũng đã nhận được lợi ích. Đó chính là việc hắn đã sử dụng được bí kỹ Rokuogan mà hắn lúc trước vẫn chưa thể sử dụng được. Hắn nhận ra rằng mình cần phải nghiêm túc hơn trong việc chiến đấu, tất cả chỉ có thể dựa vào chính nắm đấm của mình mà thôi. Vì sẽ có nhưng lúc mà những thứ vũ khí mà hắn tự hào không thể sử dụng được.

Một lát sau, khi cơ thể của Huy bản sao biến mất hoàn toàn thì bỗng nhiên trước mặt Huy hiện ra một cánh cửa và trong đầu Huy lại vang lên giọng nói băng lãnh quen thuộc đấy.

Ting, cửa ải cuối cùng xin được bắt đầu.

Nghe xong hắn từ từ bước qua cánh cửa. Đằng sau cánh cửa là cả một vùng không gian rộng lớn, bao la. Xung quanh tối ôm chỉ để lạ những chấm nhỏ đang phát sáng nhìn vô cùng tuyệt đẹp. Nếu để ý thì cũng có thể thấy đây chính là vũ trụ, chính xác đây chính là vũ trụ rộng lớn.

Bỗng nhiên lại có một giọng nói vang lên trong đầu cậu.

Ting, khảo nghiệm cuối cùng. Lĩnh ngộ “Đạo” của chính mình.

Nghe thấy thế Huy mỉm cười và thầm nghĩ:” Ok, lĩnh ngộ thì lĩnh ngộ. Đằng nào thì mình cũng cần lĩnh ngộ đạo mà”. Nghĩ vậy hắn vội tìm chỗ ngồi xuống và nhắm mắt lại.

………………………

Không biết qua bao lâu. Trong không gian vũ trụ bao la, rộng lớn có một thân ảnh đang ngồi xếp bằng tại đó. Nhìn kỹ có thể thấy cả vũ trụ như đang chuyển động xoay quanh thân ảnh đó. Chúng coi thân ảnh đấy như tâm của cả vũ trụ và xoay quanh nó. Cái thân ảnh đó chính là Huy, hiện tại hắn đang trong một trạng thái huyền ảo. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ:

” Đạo của ta là gì?”

“Ta là ai?”

“Ta muốn làm gì?”

“Ta chỉ muốn có sức mạnh để bảo vệ mọi người mà ta yêu quý. Ta muốn sống một cuộc sống không lo nghĩ gì. Muốn được như vậy ta phải là người mạnh nhất, mạnh đến mức không ai có khả năng phản kháng lại ta.”

“Ta là Quang Huy. Ta muốn là người mạnh nhất trong những người manh nhất. Ta muốn Vô Địch”

“Đạo của ta chính là VÔ ĐỊCH. Chỉ có vô địch thì mới có tất cả. Chỉ có vô địch thì muốn làm gì cũng được, không ai ước thúc, không ai quản lý tiêu dao tự tại.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.