Đi một hồi thì Thiên Long cũng quay lại nơi diễn ra khảo nghiệm cuối cùng, từ xa hắn đã nhìn thấy không chỉ có ba người Ninh Vũ Tích, Linh Hy và Linh Tâm.
Mà lại xuất hiện thêm hai hai thân ảnh một lớn một nhỏ đứng cùng với ba người bọn họ. Thiên Long nhìn kỹ thì nhận ra đó là hai tỷ muội Nam Cung Gia, thấy vậy thì hắn thần nghĩ
“Ủa? Hai cô nàng tiểu thư này làm gì ở đây vậy? Lúc mới vào thành nhìn chằm chằm ta như có gì đó, lúc khảo nghiệm xong cũng vậy! Giờ xuất hiện ở đây để làm gì đây ta?”
Suy nghĩ một lúc không có kết quả, Thiên Long đành mặc kệ, chỉ cần hai nàng không có ý đồ gì thì hắn không việc gì phải quá đề phòng hai nàng cả.
Tiến đến trước nhóm Ninh Vũ Tích, Thiên Long liền ngay lập tức lên tiếng
“Uy, xin lỗi để các người đợ…..Hự!”
Chưa kịp nói xong, Ninh Vũ Tích đã như quả tên lửa phi thẳng tới sút thẳng bụng hắn, không hiểu vì lý do gì hắn đã gần đột phá Lục Cấp Trung Kỳ Thể Tu rồi mà ăn cú này của Ninh Vũ Tích mà hắn thốn muốn lòi cả dom luôn.
“Ặc…hự….á…..huệ!”
Bay ra một khoảng, đập mặt liên tục xuống đất khiến hắn không nhịn được kêu lên từng tiếng. Cuối cùng mài cái mặt trên đất một đoạn mới dừng lại, Thiên Long khi khựng lại thầm nghĩ
“May đây là truyện thuộc thể loại Hài với Tu Chân không thì mặt ta giờ chả còn nguyên vẹn rồi!”
Ninh Vũ Tích đáp xuống đất, nàng khoanh tay lườm về phía Thiên Long đang cắm mặt dưới đất mà hừ một tiếng nói
“Hừ, cho ngươi chừa cái tội bắt bổn cô nương phải đợi mòn gót chân!”
“Ã ảo à a in ỗi ồi à!” (Đã bảo là ta xin lỗi rồi mà!)
Thiên Long mặt úp dưới đất mà nói, nói xong mới rút cái bản mặt dính đầy đất cát lên khỏi mặt đất. Phủi bụi trên người với lau đất cát trên mặt đi, lần nữa tiến về nhóm Ninh Vũ Tích.
Lần này hắn hướng phía hai tỷ muội Nam Cung Gia mà cất tiếng nói
“Hai vị cô nương này là?”
Dù hắn biết hai nàng thông qua [Quan Sát] rồi, nhưng vẫn phải lên tiếng hỏi câu đó. Vì dù sao đây cũng là lần đầu đôi bên trực tiếp gặp mặt nhau, nên là không lạ gì khi hắn hỏi câu đó.
Nam Cung Uyển Như nghe Thiên Long hỏi vậy thì liền bước lên phía trước mặt hắn, đôi môi hồng khẽ hé
“Lần đầu gặp mặt, xin tự giới thiệu, ta tên Nam Cung Uyển Như, nữ nhi của gia chủ Nam Cung Gia! Còn đây là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của ta, Nam Cung Hương Vân!”
Nàng giới thiệu bản thân mình xong rồi chỉ về phía Nam Cung Hương Vân mà giới thiệu luôn. Khi chỉ đến mình, Nam Cung Hương Vân nhìn Thiên Long khẽ gật đầu đáp lại.
Thiên Long nghe Nam Cung Uyển Như giới thiệu xong thì hắn cũng theo lẽ mà tự giới thiệu bản thân mình
“Hân hạnh, ta tên hai chữ Thiên Long! Chẳng xuất thân từ gia tộc nào, chỉ là một tán tu!”
Nam Cung Uyển Như nghe xong thì gật đầu mỉm cười đáp lại
“Chúng ta biết, trong đợt khảo nghiệm thì ngươi thể hiện rất xuất sắc khiến cho không ít tân sinh cùng lão sinh của Học Viện kinh ngạc đâu a!”
“Quá khen, quá khen!” Thiên Long vẫn như cũ điềm đạm đáp lại Nam Cung Uyển Như.
Nói xong, hắn lại hướng phía Nam Cung Uyển Như mà đặt ra câu hỏi
“Vậy……hai tiểu thư của Nam Cung Gia tìm gặp chúng ta có gì không?”
Trong giọng điệu của hắn có phần nào đó cảnh giác, với hắn thì hắn chả mấy để tâm đến việc kẻ khác có ý đồ xấu với hắn, nhưng hiện giờ hắn có người thân bằng hữu bên cạnh nên không thể không cảnh giác được.
Hắn thì không có sợ chết, cái hắn sợ chính là nhìn những người thân quen của mình ra đi trước mắt hắn thôi, tất cả chỉ có vậy. Dù cũng khá chắc là hai cô nàng này sẽ không có ý đồ xấu gì, nhưng cẩn thận là trên hết.
Thấy hắn hỏi với giọng điệu có phần cảnh giác thì Ninh Vũ Tích lên tiếng nói gì đó
“Thiên Long, không cần…..”
Nhưng chưa có kịp nói gì Nam Cung Uyển Như đã ra hiệu nàng không cần, Nam Cung Uyển Như lại lên tiếng nói
“Không sao, không lạ gì khi hắn đề phòng như vậy! Đặc biệt là với người lần đầu gặp như chúng ta!”
Nghe vậy thì Ninh Vũ Tích cũng đành gật đầu, để đó cho Nam Cung Uyển Như tự giải thích. Nam Cung Uyển Như lại hướng Thiên Long nói
“Dù vậy, chúng ta tới đây hoàn toàn là với thiện ý, không có địch ý gì với ngươi cả, điều đó chả có lợi ích gì với chúng ta khi đối đầu với ngươi cả!”
Thiên Long nghe nàng nói vậy thì cũng gật đầu đồng ý, hai nàng không hề quen biết hắn đi có địch ý thì đúng là chả có lợi ích gì cả. Lúc này, Thiên Long mới buông bỏ một chút đề phòng còn lại đi.
Mà đã buông nốt chút đề phòng đó thì có mỹ nhân đến trước mặt thì hắn ngu gì mà không thuận theo ý định khi nàng tới gặp hắn cơ chứ.
Thấy vậy thì Nam Cung Uyển Như cũng mỉm cười hướng phía Thiên Long nói tiếp
“Chúng ta tất cả là chỉ muốn kết giao bằng hữu với ngươi mà thôi!”
Thiên Long nghe vậy thì cũng hơi nở nụ cười nhìn nàng nói
“Hô, vậy điều gì khiến hai vị tiểu thư đây muốn kết giao bằng hữu với một tên tán tu như ta?”
Nam Cung Uyển Như nghe Thiên Long hỏi như vậy thì nàng không chút nào giấu diếm nói
“Không giấu gì ngươi, ta trời sinh có khả năng nhìn ra đâu là kẻ có hại với ta và đâu là người có thể kết giao! Và ta nhìn ra ngươi là một người đáng để kết giao, với lại có thể kết giao với ngươi một kẻ dùng tu vị Nguyên Anh vượt cấp tiêu diệt lục giai yêu thú như ngươi thì không phải sau này ta sẽ có một bằng hữu cực mạnh sao?”
“Ồ, còn có loại khả năng này ư?”
Thiên Long nghe nàng nói như vậy thì giả bộ ngạc nhiên, hắn cũng đã biết về cái Thẩm Quang Chi Nhãn của nàng. Hắn thấy nàng nói thẳng ra ý đồ khi tiếp cận hắn thì cũng khá ngạc nhiên vì nàng thẳng thắn như vậy.
Nhưng hắn cũng không có phản đối gì cái suy nghĩ đó của nàng, vì đơn giản tại cái thế giới thực lực vi tôn này thì lợi ích luôn là mãi mãi.
Nàng ta muốn kết giao với hắn vì lợi ích bản thân và gia tộc cũng chả phải chuyện gì quá xa lạ cả.
Nam Cung Hương Vân bên cạnh thấy muội muội mình có thể thẳng thắn nói ra việc hai người tới đây thì cũng khá ngạc nhiên. Và còn một chuyện cũng khiến nàng ngạc nhiên là Nam Cung Uyển Như có thể thoải mái nói chuyện với nam nhân trước mặt này.
Đơn giản là trước đã nói, Nam Cung Uyển Như rất kiêng kị tiếp xúc với người khác do sở hữu Thẩm Quang Chi Nhãn. Có lẽ nàng có thể thoải mái nói chuyện với Thiên Long là bởi một phần do ngưỡng mộ thực lực hắn.
Và phần còn lại là đây lần đầu nàng nhìn thấy nam nhân khác ngoài cha nàng không có ý đồ gì làm hại nàng cả.
Thiên Long nghe Nam Cung Uyển Như nói xong thì hắn cũng nở ra một nụ cười nói
“Kết giao như này thì cũng tốt thôi! Ta cũng chưa từ chối mỹ nữ bào giờ cả!”
Hắn cũng mặc kệ việc nàng kết giao vì lợi ích, coi như về sau gia tộc nàng có gặp nạn thì hắn ra tay giúp đỡ tiện thể lấy đó làm cơ hội mà tán gái đi.
Có cơ hội làm quen hay tán gái, hắn tuyệt nhiên không bỏ qua, dù sao hiện tại hắn cũng đang tò mò thất thải quang mang mà nàng nhìn ra được từ hắn rốt cuộc ý nghĩa là gì. Hỏi nha đầu Yên Nhi cũng không trả lời, giờ chỉ còn cách tiếp xúc với cô nàng này để dần tìm hiểu thôi, ai bảo tính tò mò của hắn cao cơ.
Nam Cung Uyển Như thấy Thiên Long đột nhiên dễ dàng đồng ý như vậy thì ngạc nhiên. Nàng chắc chắn với một người như hắn có thể biết được rằng trong lời nói kia của nàng thì chỉ có nàng hay chính ra là gia tộc nàng có lợi.
Bởi vì sau gia tộc nàng có chuyện, hắn ra tay giúp nàng thì cũng có nghĩa giúp cả tộc hắn, nhưng khi hắn gặp chuyện thì có lẽ sẽ chỉ có nàng cùng tỷ tỷ là ra tay giúp hắn mà thôi.
Nàng cứ nghĩ hắn sẽ đặt ra một điều kiện gì đó để cho cân bằng, nhưng không ngờ hắn lại dễ dàng chịu chút thiệt mà đồng ý như vậy.
Nàng định lên tiếng nói gì tiếp thì Thiên Long đã nói trước rồi
“Được rồi! Coi như giờ đã là bằng hữu, cầm lấy thứ này, nó có lưu lại trận pháp truyền tống của ta. Khi nào có rắc rối gì thì chỉ cần bóp nát nó là ta có thể lập tức truyền tống tới.”
Thiên Long vừa nói, hắn vừa lấy ra một ngọc giản, trên đó khắc chi chít những trận văn khó hiểu. Vừa nhận lấy ngọc giản, Nam Cung Uyển Như kinh ngạc nói
“Ngươi còn là trận pháp sư ư?”
“Cứ coi như là vậy đi! Thế nhé, ta cùng mấy người bọn họ có việc cần bàn nên phải đi trước đây! Có duyên gặp lại, bái bai!”
Thiên Long thuận mồm đáp lại, nói xong thì hắn tóm cả ba người Ninh Vũ Tích, Linh Hy và Linh Tâm ù té đi luôn không để Nam Cung Uyển Như nói hì thêm.
Hai tỷ muội Nam Cung Gia ngây người nhìn Thiên Long té đi, cả hai nàng nhìn tấm ngọc giản trên tay Nam Cung Uyển Như mà nói
“Tên này kỳ lạ thật! Mà không ngờ hắn lại còn là một trận pháp sư nữa a! Như này về sau chúng ta có một đồng minh hết sức lợi hại rồi a!”
Nói xong, hai nàng chỉ liếc nhìn về phía Thiên Long chạy đi một hồi nữa rồi liền rời đi. Dù sao bọn họ tới đây cũng chỉ là làm quen và kết giao với Thiên Long là chính thôi.
…
Trong một tửu điếm tại Nguyên Thành, Thiên Long và tam nữ lúc này đang ngồi tại một bàn ăn đầy đủ các món. Thiên Long đã kéo ba nàng ra khỏi Học Viện mà tới đây để bàn về việc tới Tinh Linh Tộc.
“Vậy hai người có gì cần bàn về việc tới tộc của hai người hả?”
Thiên Long vừa gặm cái miếng thịt vừa hướng hai cô nàng Linh Hy và Linh Tâm mà nói.
“Ừm, chúng ta muốn nói với ngươi là chỉ còn hai ngày nữa là tới ngày sinh nhật người đó rồi!”
“Ồ, nhanh vậy a! Được rồi, chúng ta có nên xuất phát đi luôn không?”
Thiên Long nghe hai nàng nói vậy thì vừa ăn vừa hỏi lại. Hai cô nàng nghe vậy thì liền gật đầu đáp
“Ừm, chúng ta nên xuất phát luôn! Phải truyền tống qua vài thành trì và di chuyển thêm một ngày trời nữa mới có thể gần đến đó được!”
Thiên Long nghe vậy thì nuốt xuống đống thức ăn trong mồm, tay với lấy bình rượu tu một hơi hết rồi nói
“Vậy thì chúng ta xuất phát luôn đi!”
“Ừm!”
Linh Hy và Linh Tâm liền gật đầu đáp ứng hắn. Thiên Long lại nhớ ra gì đó thì liền lôi cái điện thoại ra vừa bấm vừa nói
“Ừm……đợi ta chút!”
Ba cô nàng thấy vậy thì kiên nhẫn chờ hắn làm xong, chỉ mất một lúc thì Thiên Long quay ra nói
“Được rồi! Xuất phát thôi!”
Vừa rồi hắn cũng chả làm gì quan trọng lắm, chỉ là nhắn cho hai cô nàng nghĩa nữ của mình là hắn rời thành một thời gian để đến Tinh Linh Tộc.
Linh Hy và Linh Tâm thấy Thiên Long nói vậy thì gật đầu rồi lên tiếng đáp lại hắn
“Ừm, trong Nguyên Thành cũng có không ít truyền tống trận. Giờ chúng ta tới truyền tống trận gần cổng thành để tới thành trì khác.”
Thiên Long nghe xong thì gật đầu, đứng dậy thanh toán đồ ăn xong rồi cả bốn hướng phía truyền tống trận gần cổng thành mà đi.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Ai có long thì ủng hộ thằng quèn này😁
_Momo: 0823038650
_BIDV: NGUYEN DUC ANH HUY – 12810000786434 (CN Chương Dương – Hà Nội)
K thì xin đề cử, KP hay TLT cx đc 😁