Hai cô nàng Bạch Ngọc Hương và Bạch Ngọc Lan bốn con mắt nhìn vào màn chiếu hình ảnh Thiên Long thi triển một chiêu Phân Chia Thiên Hạ kia thì không nhịn được mà trong đầu hiện ra một hình ảnh.
Hình ảnh một nam nhân lăng không giữa mặt biển mênh mông vô tận, mái tóc đen dài bay phấp phới theo từng ngọn gió biển mặn chát. Thân mặc một bộ bạch sắc y phục, bên ngoài là một trường bào lam sắc và trước ngực có thêu hình một đám mây trắng.
Trên tay nam nhân này là một thanh kiếm hết sức bình thường, dường như không muốn dụng đến pháp bảo của bản thân.
Từ người nam nhân này tỏa ra một khí thế rất đỗi bình thường, nhưng dường như ẩn sâu trong đó là một khí thế khiến cho người ta cảm giác cao cao tại thương, khó có thể chạm tới.
“Ngọc Hương, Ngọc Lan! Hôm nay rảnh rỗi ta sẽ cho hai ngươi chiêm ngưỡng vũ kỹ mạnh nhất của ta! Đó là Tam Bộ Kiếm Pháp, hãy nhìn cho kỹ này!”
Nam nhân hơi ngoái đầu về đằng sau mà lên tiếng, dứt câu thang kiếm trên tay được bao phủ bởi linh lực của hắn. Tiếp đó từng chiêu thức của Tam Bộ Kiếm Pháp được hắn thi triển ra, rất đơn giản, không chút hoa lệ, ba thức kiếm tương đương ba nhát kiếm.
Tư thế ra chiêu hoàn toàn trùng khớp với tư thế Thiên Long ra chiêu. Nhưng khác biệt ở đây là uy lực, mỗi chiêu nam nhân này thi triển đều mang một sức mạnh hủy thiên diệt địa, thiên địa biến sắc, mặt biển rung chuyển, vạn vật kinh hãi, hàng vạn dặm xung quanh không gian đều tầng tầng sụp đổ nhanh chóng.
Mặt biển mênh mông vô cùng vô tận theo ba đường kiếm dường như bị xẻ thành sáu phần. Mỗi nhát kiếm tạo thành một cái rãnh tưởng chừng như sau không đáy ngay trên biển.
Nước biển ồ ạt chảy vào để lấp đầy lại cái rãnh, nhưng phải rất lâu sau đó mới có thể hoàn toàn lấp đi ba cái rãnh sâu hút do ba đường kiếm tạo thành.
Uy lực của Tam Bộ Kiếm Pháp do nam nhân này thi triển hoàn toàn không phải uy lực mà Tam Bộ Kiếm Pháp của Thiên Long có thể so sánh được.
….
Đến đây là hồi tưởng của hai tỷ muội Bạch Ngọc Hương và Bạch Ngọc Lan kết thúc. Nhìn chăm chú hình ảnh Thiên Long trên màn chiếu, Bạch Ngọc Hương đột nhiên nở ra nụ cười nham hiểm nói
“Nếu đúng là hắn thì lần này ngon ăn rồi! Không còn tu vị như trước thì hắn sao có thể chống cự được hai chúng ta cơ chứ!”
Bạch Ngọc Lan nghe nàng nói vậy thì cũng theo đó nhớ đến điều gì đó mà nở ra nụ cười nói
“Tỷ nói đúng! Ngày trước làm mọi trò mà hắn vẫn thoát được, giờ tu vị không còn hắn chạy đằng trời!”
…
Thiên Long lúc này vẫn đang ung dung đắc ý lượm từng cái lệnh bài của trăm tên kia mà không hề hay biết rằng mình đã và đang bị hai cô nàng Độ Kiếp Kỳ nhắm vào. Còn mục đích là gì thì có mà trời biết được.
“Khà khà, đúng là cho dù không muốn đứng đầu nhưng ông trời vẫn bắt ta đứng đầu a!”
Thiên Long vừa cười đắc vừa nói, nhìn đống lệnh bài hàng trăm cái lơ lửng trước mặt, cái nào cái nấy đều đủ 1000 điểm rồi.
Đúng như hắn nói, với đống lệnh bài này thì không muốn đứng nhất cũng không được. Không tính tới lệnh bài của hắn thì với đống lệnh bài này hắn đã có cả trăm ngàn điểm luôn rồi.
Nhưng hắn lại quay ra nhìn về phía ba cô nàng đang há hốc mồm nhìn hắn mà nói
“Này mấy cô nương còn đứng đó làm gì? Mau lại đây chia điểm đi, ta chả cần đâu!”
Ba cô nàng Ninh Vũ Tích, Linh Hy và Linh Tâm nghe vậy thì mới bừng tỉnh, nuốt một ngụm nước bọt quay sang nhìn nhau xong mới tiến về phía Thiên Long.
Tiến đến trước mặt Thiên Long, Linh Hy không nhịn được mà lên tiếng nói
“Này, rốt cuộc ngươi có thân phận gì mà lại sở hữu nào là đan dược cấp cao xong giờ thêm cả cái vũ kỹ khủng bố ngươi vừa thi triển nữa.”
Thiên Long nghe Linh Hy nói vậy thì vẫn như cũ nhún vai đáp
“Đã bảo rồi! Ta chả có thân phận gì cao cả, chả phải mấy tên con ông cháu cha thuộc mấy thế lực lớn đâu! Chỉ là một tên tán tu thích đi đây đi đó mà thôi, còn về mấy thứ kia thì đã nói rồi đó, là nhờ cơ duyên cả thôi!”
Linh Hy và Linh Tâm bốn mắt nhìn nhau dường như chỉ nửa tin nửa không tin lời mà Thiên Long nói. Thấy vậy thì Thiên Long xua tay nói
“Thôi được rồi, đừng nhắc đến vấn đề này nữa! Mau mau chia điểm đi rồi còn ra khỏi cái nơi chết tiệt này!”
Linh Hy và Linh Tâm nghe vậy thì liền hướng phía hắn hỏi
“Ngươi không định lấy điểm cho mình?”
“Không! Ta không hứng thú mấy với cái phần thưởng ba thứ hạng đầu! Nên là ba người cứ chia nhau điểm đi!”
Nói xong Thiên Long tiến về phía cánh cổng đợi ba nàng. Ba người Ninh Vũ Tích thấy thế thì cũng đành thuận theo mà lấy đi điểm từ những tấm lệnh bài.
Một lúc sau, ba nàng cũng chia điểm số xong, tiến đến bên cạnh Thiên Long nói
“Chúng ta xong rồi!”
“Được! Giờ thì tiến vào mà ra khỏi nơi này thôi! Ta chán ngấy việc phải đi đi lại lại săn yêu thú kiếm điểm và việc lúc nào cũng gặp mấy tên không làm mà đòi có ăn rồi!”
Nói xong, Thiên Long cùng tam nữ tiến thẳng vào bên trong quang trụ.
…
Bên ngoài, Thiên Long và tam nữ liền xuất hiện ngay tại cái sân mở ra cánh cổng để đi vào nơi khảo nghiệm cuối cùng kia.
Thiên Long lúc này ngó nghiêng nhìn xung quanh, hắn chỉ thấy ngoài bốn người bọn hắn ra thì mới có hơn trăm người đi ra khỏi cái nơi kia.
Hơn trăm người này đều là những người hoàn thành khảo nghiệm, những người dùng lệnh bài để thoát nguy thì đều xuất hiện ở khu khảo nghiệm thứ nhất để tránh việc lẫn với người hoàn thành khảo nghiệm.
“Giờ sao đây?”
Ninh Vũ Tích ở bên cạnh Thiên Long lúc này lên tiếng nói. Thiên Long nghe vậy thì không nhanh không chậm đáp
“Chắc giờ cứ ngồi đợi đến khi hết thời gian thôi!”
Nói xong, Thiên Long lôi ra bốn cái ghế cho hắn và ba cô nàng ngồi. Thấy vậy, ba cô nàng cũng ngồi xuống theo hắn, Thiên Long ngồi được một lúc thì mới để ý là hiện tại có rất nhiều ánh mắt nhìn thẳng về phía hắn.
Đủ loại ánh nhìn, nào là hâm mộ có, kinh hãi có, vân vân. Mà chủ yếu là e dè, Thiên Long thấy vậy thì khó hiểu nghĩ
“Ủa? Làm gì nhìn ta dữ vậy? Ta biết là ta đẹp trai rồi, nhưng mà có cần phải tia gắt như vậy không?”
Đảo mắt xung quanh khán đài một hồi, Thiên Long dừng mắt tại hai thân ảnh tỷ muội Nam Cung Gia. Thấy hai tỷ muội bọn họ cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn lại nghĩ
“Cả hai tỷ muội nhà này cũng thế ư? Lúc ở cổng cũng nhìn chằm chằm ta, giờ cũng tới đây mà nhìn tiếp. Không lẽ mình đẹp zai đến vậy ư?”
Vứt cái vấn đề này sang một bên, Thiên Long cùng tam nữ tám chuyện cho tới lúc thời gian khảo nghiệm kết thúc.
Lúc sau, mười chấp sự của Học Viện lần nữa xuất hiện. Lão giả Hợp Thể Kỳ trong đám chấp sự đứng ra mà hô lớn
“Khảo nghiệm cuối cùng kết thúc! Những người có mặt tại đây là những người đã đạt đủ hai điều kiện thông qua khảo nghiệm là đạt đủ 1000 điểm và tiến được tới đích.”
Thiên Long nghe lão nói thì cũng theo đó mà để ý xung quanh xem có bao nhiêu người hoàn thành được cái khảo nghiệm cuối cùng này.
Bốn ngàn người giờ bị loại còn có hơn một ngàn người, nhưng con số này lại nhiều hơn Thiên Long nghĩ. Hắn tưởng với cái thời gian định ra để tiến đến đích thì sẽ chỉ có chưa tới ngàn người thông qua, không ngờ lại hơn ngàn người đã thông qua.
Lúc này lão giả kia lại lên tiếng nói tiếp
“Giờ thì mau lấy ra lệnh bài của các ngươi rồi bỏ vào cái hộp này. Nó sẽ sắp xếp điểm số của các ngươi từ cao tới thấp!”
Vừa nói lão vừa phất tay một cái, theo đó một cái hộp hình vuông khá là lớn không có nắp đậy xuất hiện giữa sân.
Đám người thấy vậy thì liền lôi ra lệnh bài của mình mà ném vào đó. Thiên Long và tam nữ cũng lôi ra lệnh bài mà ném vào đó.
Ngay sau khi người cuối cùng ném lệnh bài vào thì cái hộp lập tức xuất hiện nắp mà đậy vào. Từ cái hộp bắt đầu xuất hiện tiếng lọc xọc nhưng đang xóc mấy tấm lệnh bài bên trong vậy.
Chỉ sau một lát, từ nắp cái hộp chiếu lên một cái bảng hình chữ nhật, trên cái bảng ghi tên của những người thông qua khảo nghiệm cùng với số điểm mà họ có được.
-
Ninh Vũ Tích – 7581 điểm
-
Linh Hy – 5444 điểm
-
Linh Tâm – 5321 điểm
-
Vũ Văn Phong – 4558 điểm
……
-
Trương Tử Phàm – 1051 điểm
-
Thiên Long – 1000 điểm.
Khi danh sách hiện lên, mọi người nhìn chằm chằm vào ba cái tên đầu tiên và cái tên cuối cùng. Không ngoài dự đoán của những người ngồi trên khán đài.
Bởi vì bọn họ là người theo dõi từ đầu đến cuối nên biết được Thiên Long giết yêu thú xong đều để cho ba người kia thu lấy điểm. Đã thế còn cả đồng điểm từ trăm tên chơi núp lùm kia nữa, vậy nên ba người kia đứng đầu là điều hiển nhiên.
Thiên Long nhìn lên danh sách thì gật đầu, quay sang nói với ba cô nàng
“Hô hô, vậy mà ba người chiếm gọn ba vị trí đầu bảng luôn. Công nhận đống lệnh bài của đám kia cũng có ích a!”
Ba cô nàng cũng không phủ định lời nói của hắn, không ngờ họ lại chiếm trọn ba vị trí đầu luôn.
Lão giả Hợp Thể Kỳ kia ở trên cao lại cất tiếng nói
“Được rồi! Ba người đứng đầu sẽ được tiến vào Tàng Thư Các để lựa chọn vũ kỹ như đã nói. Còn những người còn lại thì ta xin chúc mừng các ngươi đã thông qua khảo nghiệm mà trở thành tân sinh của Học Viện. Từ giờ hãy cố gắng tu luyện để mà trở lên cường đại, làm rạng danh Học Viện! Giờ thì giải tán!”
Dứt câu lão liền xuất hiện trước mặt ba người Ninh Vũ Tích nói
“Ba người các ngươi theo ta tiến vào Tàng Thư Các lựa chọn vũ kỹ!”
“Vâng thưa chấp sự!”
Ba người đồng thanh nói, trước khi đi Ninh Vũ Tích quay ra nhìn Thiên Long nói
“Giờ ngươi định làm gì?”
Thiên Long nghe nàng hỏi thì hắn ngay lập tức trả lời
“Chắc quậy trong Học Viện đến thời gian hai cô nàng kia trở về tộc thôi! Chọn xong vũ kỹ thì liên lạc với ta!”
Nghe Thiên Long nói xong thì Ninh Vũ Tích cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi theo lão giả Hợp Thể Kỳ kia tiến đến Tàng Thư Các.
Lúc này đám người thông qua khảo nghiệm, tân sinh cùng lão sinh trên khán đài đã dần rời khỏi đây rồi. Ai đó chắc cũng đã chọn cho mình một thế lực trong Học Viện mà gia nhập rồi.
Thiên Long nhìn xung quanh, tay chống cằm thầm nói
“Hừm, giờ nên làm gì đây nhỉ? Không lẽ lập chơi một cái thế lực mà đi cà khịa mấy tên nhị thế tổ để mà kiếm điểm nhỉ? Còn phải nghĩ cách gây được sự chú ý của hai vị viện phó và viện trưởng nữa!
Lẩm bẩm một lúc thì Thiên Long chốt hạ
“Được rồi! Cứ thế đi, dạo này thiếu thốn điểm quá, đi kiếm điểm trước đã!”
Nhưng ngay khi hắn vừa bước được vài bước thì một người trong mười chấp sự đã xuất hiện trước mặt hắn nói
“Ngươi, theo ta! Có người muốn gặp ngươi, ngươi không có quyền được từ chối!”
Thiên Long nghe lão già trước mắt này nói như vậy thì trán nổi đầy hắc tuyến thầm nghĩ
“Ơ cái đậu má! Ngươi là cái éo gì mà nói kiểu đó vơi ta hả thằng già chết tiệt?”
Trong đầu thì nghĩ vậy, nhưng do đây là người của Học Viện nê. Thiên Long vẫn phải trưng ra bộ mặt bình tĩnh nói
“Ngài có thể cho ta biết ai là người muốn gặp ta không, thưa chấp sự?”
“Cứ đi theo thì biết!”
Lão chấp sự vẫn như cũ ngắn gọn đáp, nói xong lão quay lưng mà cất bước đi. Thiên Long thấy vậy thì nghiến răng, nén bực tức lại mà lết theo lão chấp sự.
Vừa đi hắn vừa nghĩ: “Rốt cuộc ai muốn gặp ta ở cái Học Viện này cơ chứ? Còn nữa thái độ lão già nãy đúng là thấy mà ghét, có ngày ta sút cho bay đít!”
Vừa rời khỏi đó thì hai tỷ muội Nam Cung Gia đã xuất hiện tại chỗ Thiên Long vừa đứng. Nam Cung Uyển Như thấy Thiên Long đã rời khỏi thì nói
“Haiz, chậm chân rồi!”
“Hừm, không biết hắn đi theo vị chấp sự đó để làm gì nhỉ?”
Nam Cung Hương Vân nhìn về phía Thiên Long rời đi nói.
“Muội không biết! Không lẽ hắn vướng vào rắc rối gì đó?” Nam Cung Uyển Như cũng nhìn về phía Thiên Long rời đi cùng lão già chấp sự mà đáp.
Hai người đứng đó một lúc rồi cũng rời đi, dù sao nếu hắn không gặp rắc rồi gì thì ở trong Học Viện cũng dễ gặp mà thôi.