Ta Có Đa Dạng Hệ Thống – Chương 150: Hóng Hớt! – Botruyen

Ta Có Đa Dạng Hệ Thống - Chương 150: Hóng Hớt!

Sau một hồi thì Thiên Long và Ninh Vũ Tích cũng tụ họp lại với nhau tại một bãi đất trống nhỏ.

Đáp xuống mặt đất, Thiên Long nhìn Ninh Vũ Tích cười nói

“Sao rồi! Đã kiếm được bao điểm rồi hả cô nương hì hì!”

Ninh Vũ Tích thấy hắn vẫn cái giọng đùa cợt đó thì mặc kệ, dù sao bị hắn trêu chọc quá nhiều nên nàng cũng quen rồi. Nàng liền hé môi đáp lại hắn

“Cũng ổn! Đủ số điểm mà khảo nghiệm yêu cầu rồi, giờ chỉ cần đi tới đích nữa thôi là hoàn thành!”

Thiên Long nghe vậy thì gật đầu nói

“Tốt! Vậy thì cùng tiến về đó thôi, ta cũng đủ điểm rồi và cũng chán cái khảo nghiệm này rồi!”

Nói dứt câu, Thiên Long hướng về phía nơi cột sáng ở đằng xa kia mà phi hành đi. Ninh Vũ Tích thấy vậy thì lập tức vội vã phia hành đuổi theo hắn.

Phi hành bên cạnh Thiên Long, Ninh Vũ Tích quay sang lên tiếng hỏi hắn

“Thiên Long, bộ ngươi không định săn yêu thú để mà giành lấy thứ hạng đầu tiên sao mà lại vội đi tới đích vậy?”

Thiên Long đang phi hành thì nghe Ninh Vũ Tích nói vậy, hắn liền quay sang đáp lại nàng

“Hửm? Thứ hạng đầu? Có gì hot à? À nhớ rồi, là được cái vũ kỹ Thiên Cấp Hạ Phẩm đó á?”

Ninh Vũ Tích nghe lời nói của Thiên Long sặc mùi không quan tâm về cái phần thưởng như vậy. Nàng khóe môi giật giật nghĩ

“Này! Đó là Thiên Cấp Vũ Kỹ đó, sao ngươi trông có vẻ chẳng chút nào quan tâm vậy trời?”

Dù nghĩ vậy thì bên ngoài Ninh Vũ Tích vẫn gật đầu nói

“Đúng vậy!”

Thiên Long thấy thế thì liền thản nhiên đáp lại nàng

“Hừm, dăm ba cái Thiên Cấp Vũ Kỹ! Ta tùy ý lôi ra một vũ kỹ thôi, đẳng cấp cũng cao hơn nhiều! Vậy nên ta chả có chút nào hứng thú với mấy cái gọi là phần thưởng tranh hạng đó!”

Nói đến đây thì Thiên Long liền bổ sung thêm một câu trong lòng

“Mà huống hồ ta tới cái Học Viện này để mà tán gái chứ không phải để tham gia mấy cái trò ba xàm này!”

Ninh Vũ Tích nghe xong thì nàng bĩu môi nhìn hắn nói

“Hừ, ngươi ngoài cái việc trêu chọc con gái nhà lành ra thì chỉ được cái ba hoa là giỏi!”

Ninh Vũ Tích không tin Thiên Long thì cũng đúng thôi, vì dù sao đống vũ kỹ hắn cho nàng cao nhất là Địa Cấp. Còn về mấy kiện pháp bảo mặc dù toàn là Linh Cấp, nhưng lúc đưa cho nàng toàn nói đó là hàng Huyền Cấp với Địa Cấp thì giờ đương nhiên nàng mới cho rằng hắn nói xạo rồi.

Thiên Long thấy Ninh Vũ Tích nói vậy thì nhún vai nói

“Ta là một người yêu màu hường ghét sự giả dối, đương nhiên là ta đang nói thật rồi. Tin hay không tùy cô thôi!”

“Hứ!”

Lúc này Thiên Long lại lên tiếng nói

“Vậy cô thì sao? Muốn chiếm thứ hạng đó không? Nếu muốn tôi có thể giúp cô dễ dàng đạt được!”

Ninh Vũ Tích lúc đầu nghe vậy thì có chút động tâm, nhưng sau đó thì lắc đầu nói

“Thôi, ta cũng không có ham hố gì! Ta cũng nợ ngươi nhiều rồi, không muốn làm phiền ngươi nữa! Với lại dù sao thì khi xong cái khảo nghiệm này, tiến vào Học Viện thì ta chỉ thể hiện sao cho lọt mắt xanh của một vị trưởng lão. Đến lúc đó không sợ thiếu mấy thứ như vậy!”

Ninh Vũ Tích tự tin bản thân sẽ lọt vào mắt xanh của mấy vị trưởng lão Học Viện. Với cả trước Thiên Long cũng đã nói rằng nàng đủ khả năng để trở thành đệ tử của trưởng lão Học Viện với cái Thiên Phú cao như vậy rồi.

Nghe nàng giải thích như vậy thì Thiên Long chìa môi ra nói

“Hừ, nợ gì chứ, đây đều do ta tự quyết cả! Với lại không thì cùng lắm cô gả cho ta là xong, như vậy chả còn nợ ta gì cả hè hè!”

Ninh Vũ Tích nghe Thiên Long nói vậy thì đỏ bừng mặt nhìn hắn gắt lên

“Ai thèm gả cho tên vô sỉ nhà ngươi chứ, hứ!”

Ninh Vũ Tích biết là có nói thêm cũng không có nói lại với hắn nên chỉ hứ một tiếng rồi quay đi thôi. Thiên Long thì cũng chỉ cười cười rồi thôi trêu chọc nàng đi.

Hai người cứ thế phi hành thẳng về phía cột sáng đằng xa kia, trên đường đi có gặp yêu thú thì tiện tay xử đẹp nó cho Ninh Vũ Tích thu lấy điểm.

Thời gian khảo nghiệm cứ thế trôi đi, đã qua hai ngày rồi. Chỉ còn một ngày nữa là kết thúc khảo nghiệm lần này rồi.

Lúc này đây, Thiên Long và Ninh Vũ Tích cũng đã gần tới nơi mà phát ra cái quang trụ kia rồi. Đường đi xa hơn so với tưởng tượng của cả hai, không ngờ là liên tục phi hành, chỉ nghỉ chân ban đêm mà hai ngày mới gần tới nơi.

Nếu như vậy thì sẽ có không ít kẻ bị loại chỉ vì cái lý do mải săn yêu thú mà không tiến dần về đích.

Hai người đang tiếp tục tiến về phía quang trụ thì đột nhiên nghe thấy âm thanh chiến đấu ở gần đó.

Thiên Long nghe vậy lập tức đổi hướng tiến về phía âm thanh chiến đấu đó. Ninh Vũ Tích thấy vậy thì khó hiểu, nàng lập tức đuổi theo hắn nói

“Ngươi đi về phía đó làm gì vậy? Chỉ là mấy kẻ khác đang săn yêu thú thôi mà!”

Thiên Long nghe Ninh Vũ Tích nói vậy thì nhếch mép cười đáp

“Chán quá nên đi hóng hớt thôi! Con người ta thích nhất là hóng chuyện đó hô hô!”

Nghe vậy thì Ninh Vũ Tích á khẩu với hắn luôn. Nói cũng chả được, ngăn cũng chả xong, nàng đành theo hắn mà hóng cùng luôn.

Rất nhanh hai người tới được nơi diễn ra cuộc chiến. Đáp trên một cây đại thụ, hai người ẩn đi khí tức của mình để mà quan chiến.

Chỉ thấy lúc này phía dưới là một bãi đất trống nhỏ, ở đó có tổng cộng sáu thân ảnh. Bốn nam hai nữ và tình hình lúc này có vẻ rất chi là tình hình, hai cô nàng bên dưới bộ dạng trông có vẻ chật vật.

Còn bốn tên nam nhân kia thì bộ dạng đắc ý, ánh mắt dâm tà nhìn về hai cô nương kia. Thiên Long nhìn phát nhận ra ngay là hai cô nàng kia vừa mất sức săn yêu thú thì bị bốn tên này vây công rồi.

Ninh Vũ Tích đứng bên cạnh thấy cảnh tượng này cùng với mấy ánh mắt dâm tà của bốn tên kia thì nhíu mày hừ lạnh nói

“Hừ, toàn một lũ khốn, chỉ biết đến việc đó là giỏi!”

Thiên Long thì lúc này không để ý lời nói Ninh Vũ Tích mà là đang âm thầm đánh giá hai cô nàng bên dưới.

Hai cô nàng bên dưới hiện trạng là khuôn mặt có chút nhợt nhạt do hao hụt linh lực.

Nhưng như vậy không che giấu đi được vẻ đẹp vốn có của hai nàng, hai người dáng người không hề kém cạnh nhau.

Ai nấy đều sở hữu bộ ngực dù chỉ D cup nhưng trông rất chi là săn chắc và đàn hồi. Đã thế nhờ lớp y phục áp sát vào cơ thể nên nó tôn lên từng đường nét quyến rũ của cơ thể hai nàng.

Hai nàng đều mặc một cái váy ngắn màu lục thiết kế như váy lá không quá đầu gối để lộ ra cặp đùi quyến rũ cùng đôi chăn dài miên man cuốn hút của mình.

Khuôn mặt thì khỏi bàn cãi, Thiên Long nhìn qua thì đánh giá hai nàng xinh đẹp không hề kém bất cứ nữ nhân nào của mình. Hai nàng đều sở hữu đôi mắt óng ánh như những viên đá quý báu, một là ngọc lục bảo, hai là hoàng kim rực rỡ.

Hai nàng lúc này đều mặc một cái áo choàng ngắn chỉ đến giữa lưng, cái mũ chùm che đi phần mái tóc của cả hai nàng nên Thiên Long chả biết nó dài hay ngắn và nó có màu gì.

Đánh giá một hồi xong thì hắn thầm nghĩ

“Hô, không ngờ tại đây lại gặp được hai cô nương nhan sắc cực phẩm như này đó! Không lẽ giờ làm một pha anh hùng cứu mỹ nhân để tiếp cận tán hai nàng nhỉ hề hề!”

Ở một bên, Ninh Vũ Tích thấy vẻ mặt thèm chảy dãi của Thiên Long nhìn về hai cô nàng kia thì không nhịn được hừ một tiếng mắng

“Hừ, đúng là lũ nam nhân, ai cũng như ai! Thấy mỹ nữ là sáng mắt thèm nhỏ dãi ra!”

Thiên Long nghe lời mắng của Ninh Vũ Tích thì bừng tỉnh, lau nước dãi đi nói

“Hửm, nữ nhân xinh ra sở hữu nhan sắc hàng đầu không để nam nhân chiêm ngưỡng, thưởng thức thì để phí phạm đi à? Là một người tốt bụng, đương nhiên ta sẽ không để việc đó xảy ra rồi!”

Thiên Long mặt dày phun ra một tràng như vậy khiến Ninh Vũ Tích cạn lời chả biết phải nói cái gì với hắn luôn nữa. Nàng lại nhìn xuống phía dưới nói

“Hừ, ngươi hứng thú với hai nàng, vậy có định ra tay giúp hai nàng không? Trông có vẻ hai nàng sắp bị hai tên kia làm nhục rồi đó!”

Thiên Long nghe vậy thì đáp

“Hửm, hai nàng còn lệnh bài để mà thoát thân cơ mà! Làm gì chuyện đó dễ xảy ra được!”

Ninh Vũ Tích nghe vậy thì bĩu môi vừa chỉ tay về một phía vừa nói

“Đồ ngốc, nhìn trên tay tên kia đi! Không thấy cái gì à?”

Thiên Long nghe vậy thì nhìn về phía tên được Ninh Vũ Tích chỉ định trong bốn tên kia. Chỉ thấy trên tay hắn là hai tấm lệnh bài, thấy vậy thì Thiên Long hiểu ngay đó là lệnh bài của hai cô nàng kia rồi.

Hắn liền lẩm bẩm nói: “Hừm, lại phải làm một pha anh hùng cứu mỹ nhân rồi! Mà đợi xem tình hình tiếp diễn ra sao rồi hẵng nhảy vô, phải căn đúng thời điểm mới có tác dụng hô hô!”

Không ngờ hai nàng lại bị cướp lệnh bài rồi, bảo sao mấy tên kia mới có cái ánh nhìn dâm tà đó đối với hai nàng.

Lúc này bên dưới, bốn tên kia bao vây hai nàng đã dần áp sát lại rồi. Hai nàng khuôn mặt nhợt nhạt, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn về bốn tên này.

Đúng như Thiên Long nói, hai nàng vừa mới liên thủ diệt sát được một con ngũ giai yêu thú nên linh lực hao hụt không ít.

Đang định ngồi xuống phục dụng đan dược để khôi phục, nào ngờ từ đâu ra bốn tên đực rựa đánh lén khiến hai nàng đã kiệt sức lại còn bị thương nữa.

Lệnh bài thì vừa chia điểm đã bị bọn chúng cướp lấy, hai nàng phản kháng được một lúc nhưng chả mấy tác dụng để rồi giờ đây dẫn đến cảnh này đây.

“Hừ, lũ khốn chết tiệt! Chỉ giỏi bày trò hèn hạ là giỏi!”

Cô nàng màu mắt hoàng kim không nhịn được mà tức giận nhìn bốn tên kia quát lên.

“Khà khà! Đấy không phải giở trò hèn hạ mà là chiến thuật khôn ngoan. Trong chiến đấu thì làm gì có gì gọi là hèn hạ chứ cô nương!”

Một tên trông có vẻ là tên cầm đầu bốn tên lên tiếng nói. Tên này tóc tai nửa trắng nửa đen, bận một bộ y phục đen tuyền.

“Hừ!”

Hai cô nàng nghe hắn nói vậy thì chỉ biết hừ lạnh một tiếng vì lời tên kia nói là đúng chứ không có sai.

“Khà khà, ngoan ngoãn chịu trói đi! Nếu hai người chịu bồi tiếp huynh đệ ta một hồi thì bọn ta còn suy nghĩ đến việc tha cho hai người một mạng.”

Một tên khác lại lên tiếng nói, hắn chính là tên giữ lệnh bài của hai nàng. Đồng thời là tên bày ra cái vẻ mặt thèm thuồng hai nàng nhất trong cả đám.

Thiên Long nghe xong thì thầm nghĩ

“Má, cái lời thoại cẩu huyết gì thế này! Vẫn là cái lời đe dọa quen thuộc này, mà chúng mày định phang phập lộ thiên à? Đang có hàng chục vạn con mắt theo dõi chúng mày đó!”

“Cút!!”

Hai nàng không nhịn được tức giận mà quát lớn một tiếng. Nhưng chả có tác dụng gì, tên cầm lệnh bài như kiểu đã không nhịn được mà lao tới hai nàng với cái đũng quần độn lên như cái lều rồi.

Hai nàng thấy vậy thì ghê tởm, lập tức cố hết sức né đi đôi ma trảo của tên bệnh hoạn này. Nhưng mà cái áo choàng đã bị hắn vớ được mà xé rách mất.

Áo choàng rách, hai mái tóc dài óng mượt tung bay trong gió. Cô nàng mắt lục bảo thì sở hữu mái tóc màu vàng kim óng mượt.

Cô nàng mắt hoàng kim kia thì là một mái tóc bạch kim lấp lánh xuôn mượt chảy dài xuống tới tận cặp mông săn chắc kia.

Nhưng đó không phải điều khiến Thiên Long chú ý, mà là đôi tai của hai nàng. Nó không hề giống với bất cứ ai, nó dài và nhọn hơn so với người thường, nó không những không làm cho các nàng trông khó coi mà càng khiến cho vẻ đẹp hai nàng thêm rực rỡ.

Thiên Long thấy vậy thì không nhịn được mà mở to mắt, há mồm nói

“Tinh Linh Tộc ư???”

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Ai có lòng ủng hộ thằng quèn này thì đây a 😙😙

_Momo: 0823038650

_BIDV:Nguyễn Đức Anh Huy 12810000786434

Còn không thì cho xin vài KP, Đề Cử hoặc TLT cx đc 😘

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.