Ta Có Đa Dạng Hệ Thống – Chương 123: Kiệt Tác! – Botruyen

Ta Có Đa Dạng Hệ Thống - Chương 123: Kiệt Tác!

Thiên Long tiến đến trước mặt đám người Tần Nam. Lúc này Tần Nam và mấy tên sau lưng hắn đã vãi cả đái ra quần rồi.

Trong mắt Tần Nam và đám loi nhoi này thì lão giả Hóa Thần Kỳ kia đã là một tồn tại cao cao tại thượng rồi. Ấy vậy mà lại bị thanh niên trước mặt này, một dép gõ bất tỉnh.

Như vậy thì người thanh niên này tu vị còn cao hơn cả lão giả kia. Một người trẻ tuổi như vậy lại có tu vị Hóa Thần Kỳ, đám Tần Nam lập tức nghĩ đến việc Thiên Long là đệ tử của một thế lực lớn nào đó.

Tần Nam đổ mồ hôi hột thầm nghĩ: “Tại sao lại xuất hiện một người cường đại như vậy tại Ninh Gia cơ chứ?”

Lúc này Thiên Long đã đến trước mặt Tần Nam, Tần Nam giờ còn sợ vãi đái ra quần. Chân móe còn sức để mà đi nữa rồi, hắn lập tức lấy hết sức bình sinh mà vào tư thế quỳ dập đầu xuống đất kêu lên

Tần Nam: “Đại nhân tha mang! Tiểu nhân không biết là đại nhân đang trú ngụ tại Ninh Gia nên đã lỡ phá bữa ăn của đại nhân! Cầu xin giơ cao đánh khẽ mà tha mạng cho tiểu nhân!'

Cả đám người sau lưng thấy Tần Nam cầu xin như vậy cũng lập tức quỳ rạp cả xuống mà dập đầu xin tha mạng với Thiên Long.

Ai bảo kẻ phía trước cường đại như vậy, đánh không được, đe dọa cũng không nổi. Vậy thì chỉ có thể cầu xin người ta tha mạng thôi, nếu như kẻ trước mặt không thích giết chóc thì còn có cơ may sống.

Bằng không, nếu hắn như là một kẻ đồ sát giết người như ngóe thì thôi. Bọn chúng xác định mà xuống đất ngủ với giun là chắc rồi.

Thiên Long thấy mình chưa làm gì mà đám Tần Nam đã quỳ rạp cả xuống mà dập đầu xin tha mạng rồi. Hắn đâu có định giết bọn họ đâu mà phải cầu xin tha mạng.

Mới chỉ có phang ngất lão giả kia thôi mà đám người này đã tưởng hắn đánh chết lão rồi mà sợ hãi nhìn hắn như một con quái vật rồi à?

Thiên Long thấy vậy cũng mặc kệ, như vậy cũng tốt. Lấy nó làm đà mà đe dọa bọn chúng để sau cho chúng không dám làm phiền Ninh Gia hay Ninh Vũ Tích nữa.

Thiên Long nghĩ vậy lập tức nở ra một nụ cười nham nhở tới tận mang tai, hai mắt thì híp lại nhìn xuống Tần Nam. Hắn biến tấu giọng nói sao cho nó đáng sợ một chủ rồi nói

Thiên Long: “Ồ! Kẻ dám phá đám ta từ trước tới nay chưa có kẻ nào sống sót đâu! Các ngươi nghĩ mình sẽ sống mà ra khỏi đây ư?”

Đám Tần Nam nghe một giọng này của Thiên Long thì lập tức như một luồng hàn khí chạy dọc thẩm thấu vào trong sống lưng.

Khiến cả đám rùng mình người đổ đầy mồ hôi trong khi trời thì đang rất mát. Một lời này của Thiên Long, đám Tần Nam cảm tưởng như mình rơi vào hầm băng.

Như đang đối diện với một ma đầu đồ sát người vô số, như một ác ma tới từ địa ngục vậy.

Cả đám run rẩy sợ hãi, tất cả không ngừng dập đầu xuống đất cầu xin

“Làm ơn! Làm ơn! Cầu xin đại nhân tha cho bọn tiểu nhân một mạng! Chúng ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài! Chỉ cần ngài tha cho chúng ta một mạng thôi! Cầu xin đại nhân làm ơn tha cho chúng ta!”

Cả đám dập đầu toác cả máu vì không có linh lực gia trì, mặt đất cũng nứt luôn vì từng cái dập đầu của bọn chúng.

Thiên Long vẫn tiếp tục đùa giỡn với đám người Tần Nam. Vẫn một giọng điệu đó nói

Thiên Long: “Các ngươi nghĩ ta thiếu mấy tên người hầu như các ngươi ư? Một tên nô lệ của ta tu vị còn cao hơn các ngươi, thử hỏi việc gì ta phải cần các ngươi làm trâu làm ngựa nhỉ?”

Nghe một lời này của Thiên Long thì đám Tần Nam càng thêm vãi đái ra quần. Và lần này chúng vái đái thật, theo đúng nghĩa của câu nói luôn.

Đũng quần tên nào tên nấy đều ướt sũng, dưới chân là một vũng nước vàng khè. Bốc mùi khai lòi cả mũi ra, Thiên Long thấy một cảnh như này thì không nhịn được mà bịt mũi lại.

Hắn quát lên: “Vãi cả shit! Có phải đến mức vãi đái thật luôn không hả? Khai đéo chịu nổi!”

Nghe Thiên Long kêu lên như vậy thì Tần Nam lúc này chả hiểu sao nước mắt nước mũi tùm lum. Có vẻ lúc dập đầu xuống bị Thiên Long dọa cho, cứ nghĩ mình sắp chết nên là khóc công mợ nó luôn.

Hắn ngước lên nhìn Thiên Long, không hề để ý đến việc mặt mũi mình tèm lem và đũng quần còn đang ướt sũng khai mùi nước tiểu. Hắn lên tiếng nói

Tần Nam: “Vậy…..ý đại nh-nhân là……”

Thiên Long một tay bịt mũi, mặt mày nhăn nhó khi ngửi thấy mùi từ cái vũng nước dưới chân đám Tần Nam. Một tay còn lại thì vẫy vẫy như đuổi đi, mồm thì kêu lên

Thiên Long: “Phải! Ta chỉ giỡn các ngươi thôi! Có đến mức phải tạo ra một kiệt tác dưới mặt đất như vậy không hả? Khai khắm khai khú, ghê vãi cả đạn!”

Đám Tần Nam nghe lời này của Thiên Long thì vui sướng như được đặc xá, Tần Nam nhìn Thiên Long nói

Tần Nam: “Vậy thì……”

Thiên Long gận gật đầu trả lời nhanh: “Được rồi! Mau đem lão già đó rời khỏi đây đi! Mũi ta sắp tan chảy vì kiệt tác của đám các ngươi rồi đó! Hự huệ, ọe!”

Tần Nam và đám kia nghe vậy thì vui mừng và cũng xấu hổ vì cái “kiệt tác nghệ thuật” do bọn hắn vừa gây ra. Nhưng cũng không quên liên tục hướng Thiên Long mà nói

“Đa tạ đại nhân tha mạng! Đa tạ!”

Thiên Long xua tay nói: “Thôi được rồi! Nhanh cái chân cái tay đi, không đừng để ta đổi ý là xuống làm phân bón cho cây đấy!”

Đám người Tần Nam nghe vậy thì giật mình run sợ, lập tức nhanh chân đứng dậy khỏi vũng nước kiệt tác của mình mà té khẩn.

Tần Nam vội vàng cử hai tên vào bên trong mà khiêng lão già Hóa Thần Kỳ của Hinh Thiên Môn kia đi. Khi hai tên đó vào trong Ninh Gia, đám người Ninh Vũ Tích cũng hải bịt mũi lại vì cái mùi còn dính ở đũng quần chúng.

Xong xuôi, Tần Nam lại hướng Thiên Long nói

Tần Nam: “Đa tạ đại nhân rộng lượng tha mạng cho tiểu nhân!”

Sau đó thì hắn liền quay người định rời đi, nhưng Thiên Long lại lên tiếng gọi lại

Thiên Long: “Ấy, ấy khoan đã! Chưa đi vội!”

Nghe Thiên Long gọi thì Tần Nam giật mình, tim đập thình thịch. Từ lúc Thiên Long dọa hắn thì Thiên Long đã chính thức trở thành cơn ác mộng của hắn rồi. Mà không chỉ riêng Tần Nam, mà còn là của cả đám người theo hắn có mặt ở đây hôm nay.

Vậy nên bị Thiên Long gọi lại, Tần Nam mới sợ thấp thỏm, sợ Thiên Long đổi ý. Hắn quay lại nhìn Thiên Long nói

Tần Nam: “Dạ! Thưa đại nhân có gì muốn căn dặn ạ?”

Thiên Long thấy một vẻ sợ hãi thấp thỏm của Tần Nam thì cũng không nhịn được cười. Hắn chỉ tay về cái tác phẩm do bọn Tần Nam làm ra cười nói

Thiên Long: “Trước khi đi thì dọn nó đi! Ta là con người yêu môi trường, không thể đứng nhìn nó bị ô nhiệm vậy được!”

Tần Nam nghe vậy thì thở phào, hắn nhìn Thiên Long cố mà nặn ra nụ cười nói

Tần Nam: “Đại nhân quả là một con người tốt! Quan tâm tới cả môi trường xung quanh, tiểu nhân sẽ dọn ngay ạ!”

Hắn liền sai người ra, một tên dùng băng hệ đóng băng vũng đó lại, một tên dùng hỏa hệ cho nó bốc hơi. Chúng còn làm hơn mong đợi là một tên dùng mộc hệ tạo ra cây cối ở vũng đó và mồng ên dùng thủy hệ để tưới tắm cho nó.

Thiên Long thấy vậy thì hài lòng, hắn cười cười vỗ vai Tần Nam nói

Thiên Long: “Tốt! Lần sau cố mà phát huy, càng trồng nhiều cây càng tốt! Vì một môi trường xanh sạch đẹp a!”

Tần Nam vẫn gật đầu lia lịa nói: “Vâng! Vâng! Tiểu nhân đã hiểu!”

Hắn nào dám cãi lại với khắc tinh của mình cơ chứ. Làm vậy chỉ có nước tự buscu mà chết thôi. Trước khi Tần Nam rời đi thì Thiên Long còn nhắc nhở hắn

Thiên Long: “E hèm! Về thì nói với lão già này đừng có dại gì tìm đến Ninh Gia mà trả thù! Không thì……”

Thiên Long lập tức đưa tay ra phóng xuất ra một tia lôi đình khủng bố khiến cả không gian bị nứt ra. Một đòn này hủy diệt cả một mảng cây cối trên đường đi của nó.

Đám Tần Nam thấy một cảnh này thì thầm nghĩ

“Ủa! Không phải ngươi bảo yêu thiên nhiên vì một môi trường xanh sạch đẹp sao?”

Xong sau đó như nhận ra gì đó, hai mắt của bọn chunga như muốn lòi ra, mồm thì há to như đủ nhét cả quả táo vào ý. Chúng nghĩ

“Mẹ ơi! Đòn đánh tác động không gian xung quanh! Tuyệt đối là Luyện Hư Kỳ, má ơi trẻ vậy đã Luyện Hư Kỳ rồi! Như này triệt để không thể đụng tới Ninh Gia.”

Mọi tia trả thù còn xót lại của đám Tần Nam lập tức tắt ngóm khi thấy một đòn này của Thiên Long. Thiên Long thấy mãi không trả lời thì lên tiếng

Thiên Long: “Ta nói! Các ngươi nghe rõ chứ?”

Cả đám giật mình bừng tỉnh đồng thanh hô

“Dạ vâng! Chúng ta xin thề ạ!”

Thiên Long nghe vậy thì cười cười nói: “Vậy thì tốt! Giờ thì té đi!”

“Vâng! Vâng!”

Cả đám lập tức té khẩn luôn, không muốn ở lại đây nhìn thấy tên quái thai Thiên Long nữa. Ở thêm chút nữa chúng lại tạo thêm một kiệt tác nghệ thuật nữa mất.

Thiên Long thấy đám Tần Nam té đi khỏi đây rồi thì phủi phủi hai tay nói

Thiên Long: “Thế là xong! Giờ thì còn đợi đám Hinh Thiên Môn đến nữa thôi! Kiểu gì theo kịch bản, đám cổ hủ, bảo thủ đứng đầu của chúng cũng không nghe lời mấy tên Tần Nam đâu!”

Sau đó hắn quay người đi vào Ninh Gia, đi vào trong thì người đầu tiên tiến đến trước mặt hắn lại là Ninh Vũ Tích chứ không phải mấy cô đáng yêu tiểu muội muội.

Nàng thấy hắn quay lại liền lên tiếng hỏi

Ninh Vũ Tích: “Có chuyện gì vậy? Sao ta nghe thấy có tiếng nổ lớn phát ra ở bên ngoài vậy? Có phải Hinh Thiên Môn tới không?”

Thiên Long nghe Ninh Vũ Tích hỏi như vậy thì cười đáp

Thiên Long: “Này! Ngươi sao ngốc vậy? Ta chỉ vừa mới đánh ngất tên trưởng lão kia thôi thì sao Hinh Thiên Môn đã biết mà tới trả thù được cơ chứ!”

Ninh Vũ Tích nghe vậy thì mới nhận ra mình hỏi hơi thừa, nhưng nghe hắn bảo mình ngốc thì cô nàng phụng phịu nói

Ninh Vũ Tích: “Ta không có ngốc! Có mà ngươi ngốc ý, cả nhà ngươi ngốc! Ngươi còn chưa trả lời ta chuyện gì đã xảy ra mà phát ra tiếng nổ lớn như vậy!”

Thiên Long thấy cô nàng phụng phịu như vậy cũng khá là đáng yêu, hắn cười nói

Thiên Long: “Không có gì đâu! Chỉ là ta thể hiện tý chiêu trò để dọa dồ bọn chúng không cho tới gây phiền chi Ninh Gia mà thôi!”

Ninh Vũ Tích nghe vậy thì thở phào một hơi, sau đó nàng lại nhìn hắn nói

Ninh Vũ Tích: “Vậy ngươi nghĩ chúng có nghe lời đe dọa của ngươi mà không tới không?”

Thiên Long: “Không! Tần Gia thì không dám rồi, nhưng Hinh Thiên Môn thì kiểu gì cũng không tin vào lời của tên Tần Nam kia! Vẫn sẽ tìm đến đây kiếm chuyện thôi!”

Ninh Vũ Tích nghe vậy thì lo lắng hỏi: “Vậy phải làm sao giờ? Hinh Thiên Môn là Trung Cấp thế lực, có Luyện Hư Kỳ tọa trấn đó!”

Thiên Long nghe vậy thì cười đáp: “Đã nói từ trước rồi! Không phải lo, có ta ở đây rồi! Binh đến tướng ngăn, lũ đến đất ngăn! Giờ thì quay vào đi, ta làm thêm chút đồ ăn cho mà thưởng thức.”

Dứt câu hắn đi về phía đám tộc nhân Ninh Gia, còn Ninh Vũ Tích thì nhìn về phía hắn với một ánh mắt phức tạp.

×××××××××××××××××××××××××××××××××

Cảm ơn đh 3kiem đã ủng hộ tlt, đh hoangquyet đã đẩy KP và đh LongThanh đã đề cử.

Mình cũng muốn ra nhiều chương đó! Nhưng mà viết bằng điện thoại nó hạch lắm ý, laptop thì chưa được mua T_T có lap thì nó sẽ nhanh hơn nhiều.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.