Ta Có Đa Dạng Hệ Thống – Chương 114: Lên đường! – Botruyen

Ta Có Đa Dạng Hệ Thống - Chương 114: Lên đường!

Diệp Cơ nghe Thiên Long trả lời như vậy thì nói: “Ngay bây giờ?”

Thiên Long gật đầu: “Đúng vậy! Ngay bây giờ, ta muốn càng sớm càng tốt tới đó. Tránh việc có quá nhiều người phát hiện ra nơi đó!”

Nghe vậy thì Diệp Cơ gật đầu đã hiểu, ngoài thì nói thế nhưng trong thì Thiên Long lại nghĩ

Thiên Long: “Mà chắc éo gì đã được như ý muốn! Kiểu vẹo gì lúc đến đấy cũng bu cả một đống người từ các thế lực khác cho mà xem!”

Tại sao Thiên Long lại nghĩ vậy ư? Đơn giản là vì từ lúc tới đây thì mọi chuyện đều đi ngược với lời nói mong muốn của hắn.

Ví dụ như lúc hắn cứ nghĩ kiếm được gái bằng cách cứu yêu thú xong cho nó cắn thuốc hóa gái. Ai ngờ đó lại là hóa thành một thằng đực rựa trông như mấy thằng thụ trong đam mỹ.

Và lúc chuẩn bị xơi gái thì nửa đêm có thằng rảnh háng đến phá làm tụt cả hứng, vân vân và mây mây.

Chính vì thế hắn mới có cái suy nghĩ như kia. Và lần này cũng đúng như hắn nghĩ, hoàn toàn không khác mấy lần trước là bao.

Lâm Nhược Thiến ở bên cạnh nghe vậy thì lên tiếng nói

Lâm Nhược Thiến: “Vậy, lần này ngươi định để những ai đi cùng?”

Tiêu Ngọc Sương ở bên nghe Lâm Nhược Thiến thì cũng nhìn về phía hắn, Thiên Long nghe nàng nói thì liền đáp:

Thiên Long: “Ba người các nàng cùng với Đế Viêm Lan. Dù gì nàng ta cũng là một Dị Hỏa, đã thế còn là một Dị Hỏa bậc cao nữa. Như vậy có lẽ sẽ giúp việc thu phục Tử Liên Không Diễm dễ hơn.”

Nghe vậy thì ba nàng liền gật đầu, Đế Viêm Lan thì vẫn như cũ một mặt không quan tâm bất cứ thứ gì. Lâm Nhược Thiến lại nói

Lâm Nhược Thiến: “Vậy cũng được! Dù sao thì có Đế Viêm Lan đi cùng, nàng ấy mạnh như vậy thì chúng ta cũng không phải sợ những kẻ sớm phát hiện ra Dị Hỏa a!”

Thiên Long nghe vậy thì gật đầu, Lâm Nhược Thiến nói cũng đúng. Đế Viêm Lan đi cùng thì đúng là bọn hắn chả phải sợ mấy tên thế lực cao cấp nữa.

Nàng ta thực lực chân chính rơi vào Độ Kiếp Trung Kỳ Đỉnh Phong. Và nguyên bản thì nàng ta là một đóa Dị Hỏa mạnh nhất nên là có gặp Độ Kiếp Hậu Kỳ cũng đủ sức nhè ra mà giã.

Mà làm quần què gì gặp được Độ Kiếp Hậu Kỳ dễ vậy cơ chứ. Thiên Long sau đó liền lên tiếng nói

Thiên Long: “Được rồi! Chúng ta nên xuất phát luôn đi! Còn nữa…..”

Nói đến đây, Thiên Long nhìn về ba người Hi Vũ nói tiếp

Thiên Long: “Ba nàng nếu như Ngọc Anh hay Lưu Thiên Hương có hỏi ta đi đâu thì kể với nàng nhé!”

Ba người Hi Vũ nghe Thiên Long dặn dò như vậy thì liền đáp

Hi Vũ: “Được! Ta đã rõ! Chàng và mọi người đi cẩn thận đó!”

Hồng Mị và Thủy Linh cũng đồng thanh nói: “Đi cẩn thận nha lão công!”

Thiên Long nghe lời của ba người Hi Vũ các nàng thì cũng vui vẻ vì các nàng quan tâm lo lắng cho hắn. Thiên Long nói

Thiên Long: “Được rồi! Có gì nhớ nói cho Ngọc Anh các nàng nha! Còn giờ thì chúng ta ra ngoài và đi thôi!”

Dứt câu, Thiên Long và bốn người Diệp Cơ bao gồm cả Đế Viêm Lan biến mất khỏi không gian hệ thống.

Ở bên ngoài!

Thiên Long và tứ nữ xuất hiện trên mặt đất cách Lưu Gia không xa. Sắc trời bây giờ vẫn còn tối vì cuộc quậy phá của Thiên Long tại Lưu Gia chỉ diễn ra vỏn vẹn không quá ba tiếng đồng hồ.

Vậy nên hiện tại sắc trời vẫn còn tối là lẽ đương nhiên. Xuất hiện ở bên ngoài không gian hệ thống, Thiên Long liền quay ra nhìn Tiêu Ngọc Sương nói

Thiên Long: “Bây giờ muội dẫn đường đi!”

Tiêu Ngọc Sương nghe vậy thì nói: “Ừm! Mà khoan, chúng ta đang ở chỗ nào vậy?”

Do nàng dùng chức năng điện thoại, dịch chuyển thẳng từ Tùng Sinh Sâm Lâm vào trong không gian hệ thống nên nàng cũng chả biết vị trí hiện tại là chỗ nào.

Thiên Long liền đáp: “Hình như là cách Lưu Gia khoảng một dặm a!”

Tiêu Ngọc Sương nghe vậy thì nói: “Lưu Gia? Có phải là Lưu Gia, một trong Bát Đại Gia Tộc không?”

Thiên Long nghe nàng hỏi vậy thì liền gật đầu đáp: “Đúng vậy a!”

Tiêu Ngọc Sương thấy Thiên Long xác nhận thì liền hướng hắn hỏi

Tiêu Ngọc Sương: “Ủa? Huynh tới chỗ này để làm gì vậy?”

Nàng cũng chưa biết tại sao Thiên Long lại tới gần Lưu Gia làm gì vì hắn cũng chưa có kể cho nàng biết.

Mặc dù Lưu Gia mới bị diệt cách đây không lâu, tin tức được đám người có mặt lúc đó truyền nhanh chóng đi khắp nơi trừ thông tin liên quan đến Thủy Băng Băng và Thiên Long là không có được tiết lộ thôi.

Nhưng dù nhanh như nào cũng không thể nhoằng cái đến hết tai tất cả được. Chưa kể đến lúc đó Tiêu Ngọc Sương còn đang ở xa và đang chui vào cái hang động của thằng cha để lại Dị Hỏa kia.

Thiên Long nghe nàng nói vậy thì đáp: “Ta chưa kể cho nàng à?”

Tiêu Ngọc Sương bĩu môi nói: “Huynh mà kể thì muội hỏi lại làm cái gì cơ chứ!”

Thiên Long nghe vậy thì bắt đầu giải thích lý do tại sao lại xuất hiện ở đây. Hắn kể cho nàng không thiếu một chi tiết nào.

Từ việc Lâm Nhược Thiến bị Lưu cho người đi truy sát đến việc Lưu Thiên An xuất quan định giết hắn và Thủy Băng Băng xuất hiện một đòn xóa xổ Lưu Gia khiến Bát Đại Gia Tộc chỉ còn Thất Đại Gia Tộc.

Mà ngay cả việc hắn gặp Lưu Thiên Hương và thu nàng vào hậu cung hắn cũng phun toẹt ra cho Tiêu Ngọc Sương nghe luôn.

Một khắc sau, Thiên Long kể xong cho Tiêu Ngọc Sương, có lẽ do bị Thiên Long làm cho kinh ngạc nhiều rồi nên nàng cũng không quá ngạc nhiên khi nghe hết toàn bộ sự việc.

Và một điều nữa là nàng cũng khá biết tính hắn từ kiếp trước rồi. Đặc biệt cái tính cách mà hễ người thân thiết với hắn bị gì là hắn liền không tha cho kẻ làm hại họ.

Tiêu Ngọc Sương mặc dù đã quen nhưng vẫn không khỏi cảm thán nói

Tiêu Ngọc Sương: “Mặc dù biết tính huynh từ trước nhưng mà đúng là vẫn không thể nào không ngạc nhiên được a! Lấy tu vị Hóa Thần Kỳ lại dám ngang nhiên tuyên bố diệt sạch Lưu Gia, huynh đúng là biến thái a!”

Hai người Diệp Cơ và Lâm Nhược Thiến nghe vậy cũng gật đầu đồng ý. Thiên Long nghe Tiêu Ngọc Sương nói vậy thì chỉ cười không đáp.

Tiêu Ngọc Sương lại nói: “Mà cũng không lạ khi huynh dám làm vậy! Có Băng Băng tỷ chống lưng, lại công thêm cả một tấn thiên tài địa bảo do sư phụ Yên Nhi tặng cho thì huynh dám làm vậy cũng chả lạ gì!”

Thiên Long nghe vậy thì thầm nghĩ: “Chính xác là vì ta còn chả sợ chết vì thừa tận mười mạng liền cơ mà.”

Thiên Long lên tiếng nói: “Vậy giờ nàng biết vị trí của chúng ta rồi thì dẫn đường đi a!”

Lâm Nhược Thiến bên cạnh liền lên tiếng: “Nó ở Tùng Sinh Sâm Lâm, gần Linh Vân Đế Quốc của ta. Vậy thì bây giờ để ta dẫn đường trước đi, đến đó rồi thì Sương muội dẫn đường đến chỗ Dị Hỏa!”

Lâm Nhược Thiến gọi Tiêu Ngọc Sương là Sương muội thì cũng chả sai, vì hiện tại không tính kiếp trước thì tuổi tác của Lâm Nhược Thiến cũng lớn hơn Tiêu Ngọc Sương.

Tiêu Ngọc Sương cũng chả để ý vấn đề này, với nàng thì như thế nào cũng được. Thiên Long nghe Lâm Nhược Thiến nói vậy thì gật đầu nói

Thiên Long: “Vậy nàng dẫn đường đi!”

Lâm Nhược Thiến gật đầu đáp: “Từ đây đến Linh Vân Đế Quốc cũng khá xa. Nếu mà chỉ phi hành thì lấy tốc độ Luyện Hư Kỳ cũng mất gần một tuần a! Nhưng nếu dùng truyền tống trận giữa các thành trì thì chỉ mất một đến hai ngày tính cả thời gian chúng ta đi tới các thành trì đó thôi!”

Thiên Long nghe vậy thì nói: “Được! Vậy thì giờ chúng ta đến thành trì nào trước?”

Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì nói: “Bách Thiên Thành, một trong vài thành trì dưới sự cai quản của Lưu Gia. Tới đó chúng ta dùng truyền tống trận qua hai hoặc ba thành trì nữa là tới Linh Vân Đế Quốc a!”

Thiên Long nghe vậy thì gật đầu nói: “Được! Vậy thì chúng ta đi thôi! Tới đó càng nhanh càng tốt a!”

Lâm Nhược Thiến gật đầu nói: “Được! Theo ta!”

Dứt câu, Lâm Nhược Thiến liền hướng thẳng về phía mà Bách Thiên Thành tọa lạc phi hành đi. Mấy người Thiên Long cũng không chậm trễ, lập tức đuổi theo Lâm Nhược Thiến.

Lúc này đây, gần Linh Vân Đế Quốc, tại Tùng Sinh Sâm Lâm. Gần trung tâm khu rừng, tại một khu đất trống có một cái hố rộng lớn sâu khoảng hơn chục trượng.

Bên dưới cái hố có một cái hang động, cửa hang cao khoảng chục mét trông như miệng một con Hung Thú, sẵn sàng đem kẻ tiến vào nhai đến xương cốt cũng không còn.

Hiện tại, trước cửa hang tụ tập rất đông người, ước chừng vào khoảng hơn trăm người. Điều đặc biệt ở đây là không một ai tu vị dưới Hóa Thần Kỳ cả.

Cái hang động kia chính là cái hang mà Tiêu Ngọc Sương phát hiện ra Tử Liên Không Diễm. Và đúng như Thiên Long nghĩ, chưa chi đã có cả đống người cảm nhận được khí tức không tầm thường thoát ra từ hang động mà kéo đến.

Hắn mà biết được kiểu éo gì cũng hô lên

Thiên Long: “Đù má, tao đoán éo có sai! Cả một lũ đã bu lại ở đây rồi!”

Nhưng mà hàng trăm người này không một ai dám tiến vào trong hang động bởi vì ba người đang đứng tại ngay cửa hang. Ba tên này đều mặc một trường bào màu xanh lam đậm có một chữ “Dương” trên đó.

Nếu như Thiên Long ở đây thì liền nhận ra ngay ba tên này là cường giả Hợp Thể Kỳ. Đám người kia chính vì biết ba người này là ai mới không dám manh động mà tiến vào trong hang động.

Bỗng nhiên, một trong ba tên quay ra nhìn đám người kia quát lên

“Hừ! Ta cho các ngươi nội trong mười hơi thở lập tức rời khỏi đây! Kẻ nào không đi thì đừng trách chúng ta độc ác!”

Nghe lời của người này thì đám người xung quanh bắt đầu xôn xao. Đột nhiên có kẻ liền la lên

“Hừ! Đừng tưởng Dương Gia là ngon, đây không phải nơi thuộc sở hữu của Dương Gia các người!”

Đúng vậy, ba tên này là người thuộc Dương Gia một trong Bát Đại……à nhầm giờ phải là Thất Đại Gia Tộc mới đúng.

Kẻ vừa nói là một tên tán tu Luyện Hư Hậu Kỳ, hắn cũng là người cảm nhận được khí tức của Dị Hỏa mà đến.

Nghe được lời này của tên kia thì đám người thấy cũng đúng, định hùa theo phản đối, nhưng chưa kịp nói gì thì lập tức thấy tên vừa nói câu kia “Oành” một tiếng hóa thành huyết vụ.

Cả đám liền quay ra nhìn về phía ba người kia, chỉ thấy cái tên thuộc Dương Gia vừa đưa ra lời đe dọa kia vẫn giữ nguyên tư thế tay hóa chỉ nói

“Hừ! Mười hơi thở đã hết! Các ngươi đừng mong rời khỏi đây!”

Dứt câu hắn liền phong tỏa không gian xung quanh và ngưng tụ một chưởng khổng lồ đánh ra về phía đám người này.

Đám người này hoàn toàn hoảng sợ, chúng liền vận dụng hết sức bình sinh mà chạy trốn. Nhưng vô dụng, Hợp Thể Kỳ ra tay, thiên địa như dung hòa vào đòn đánh của hắn tiếp thêm lực lượng cho nó.

Oành!

Đám người liền nghiền nát thành huyết vụ, nhưng ngoài dự đoán của tên Hợp Thể Kỳ kia. Có một vài kẻ có pháp bảo hộ mệnh, chúng vượt qua được tầng không gian kia mà thoát thân được.

Thấy vậy tên Hợp Thể Kỳ này cũng không đuổi theo mà quay ra nhìn 2 tên kia nói

“Thế nào rồi? Có phá được cái trận pháp đó không?”

Hai tên kia nghe vậy thì lắc đầu nói

“Nó quá kiên cố, ta mặc dù đạt tới Hợp Thể Trung Kỳ nhưng một đòn toàn lực vẫn chả khiến nó bị xi nhê gì!”

“Không lẽ chỉ có thể nhìn Dị Hỏa ngay trước mắt mà không thể sở hữu?”

“Cái này ta cũng chịu! Chỉ trách người bố trí trận pháp này quá mức khủng bố, có lẽ khi sống phải đạt tới Đại Thừa Kỳ!”

“Vậy giờ phải làm gì đây? Không lẽ từ bỏ nó cho kẻ khác chiếm lấy?”

“Hừ! Dương Gia chúng ta đã không sở hữu được nó thì đừng kẻ nào sở hữu được nó! Lập tức ngăn cho khí tức Dị Hỏa phát ra và che dấu đi nơi đây!”

“Được!”

Bọn chúng làm vậy nhưng nào biết được một vài tên thoát chết kia sau khi rời đi liền tức giận loan truyền tin tức về sự xuất hiện của Dị Hỏa để cho Dương Gia bọn chúng không độc chiếm được Dị Hỏa. Điều này khiến ba tên này che dấu vô ích mà thôi.

Ba tên kia mà biết thì lập tức tự chửi mình ngu, sao không giết sạch không cho chúng rời đi.

•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

Cầu Đề Cử

Cầu KP

Cầu TLT!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.