Ta Có Đa Dạng Hệ Thống – Chương 105: Kết Thúc Diệt Tộc. Mà Hình Như Chưa – Botruyen

Ta Có Đa Dạng Hệ Thống - Chương 105: Kết Thúc Diệt Tộc. Mà Hình Như Chưa

Thiên Long khi nghe lời nói của hệ thống thì tức không chịu được mà phun một ngụm máu. Lưu Thiên Hương thấy vậy thì phải đỡ hắn dậy, Thiên Long không nhịn được mà kêu lên

Thiên Long: “Cái đù má! Lại còn cái thể loại bảo trì này nữa cơ chứ! Đã thế còn là bảo trì phần điểm kinh nghiệm để ta tăng cấp nữa chứ!”

Lưu Thiên Hương bên cạnh thấy hắn kêu lên như vậy thì nàng lên tiếng hỏi

Lưu Thiên Hương: “Rốt cuộc thì có chuyện gì mà anh kêu lên như vậy thế?”

Thiên Long quay sang nói: “Má nó chứ! Cái hệ thống giết quái thăng cấp của anh bây giờ bảo trì bố nó rồi! Và giờ anh kẹt ở Hóa Thần Đỉnh Phong, muốn lên Luyện Hư thì giờ anh phải tự cảm ngộ không gian pháp tắc thì mới đột phá được! Cay chết mất!”

Đúng như Thiên Long nói, bây giờ hắn cần làm hai điều để trùng kích Luyện Hư Kỳ. Một là cảm ngộ không gian pháp tắc như đã nói trên vì Luyện Hư Kỳ là cảnh giới tiếp cận sơ cấp nhất tới không gian pháp tắc để có thể xé rách không gian mà đi.

Hai là tích lũy một lượng lớn linh khí để có thể trùng kích cảnh giới. Riêng về vấn đề này thì Thiên Long hay các bà vợ của hắn chả phải lo. Bởi vì linh khí bên trong hệ thống là quá thừa để họ đột phá.

Lưu Thiên Hương bên cạnh nghe vậy thì nói: “Mà như vậy em thấy cũng không sao mà! Như vậy thì anh còn trải nghiệm được thú vui khi tu luyện a!”

Thiên Long nghe vậy thì đành phải gật đầu chấp nhận việc này, Thiên Long nghĩ

Thiên Long: “Hừ! Nghĩ như vậy là ngăn được ông đây sao? Mơ đi, có chí tôn linh căn cùng thần cấp công pháp thì ta sẽ đột phá Luyện Hư Kỳ được nhanh thôi!”

Suy nghĩ của Thiên Long cũng không phải là tự kiêu, bởi vì sở hữu một bộ linh căn và công pháp đòi hỏi lẫn nhau thì tốc độ tu luyện của hắn là nhanh hơn rất rất nhiều so với tất cả thiên tài trên Tinh Cầu này.

Sở hữu hai thứ đó mà tu luyện vẫn chậm thì hắn nên chết luôn đi là vừa, để cho thằng khác vào làm nhân vật chính thay thế. Thiên Long lúc này thở dài một hơi nói

Thiên Long: “Thôi thì kệ bà nó đi! Khi nào đột phá được thì hay, giờ thì cần xem ngày mai nên làm gì nữa đây!”

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì nói: “Anh chưa biết đi đâu tiếp à?”

Thiên Long gật đầu đáp: “Đúng vậy a! Anh chả biết phải đi đâu về đâu nữa, chắc lại tiếp tục đi lượn lờ khắp nơi, gặp thành nào thì chui vào đó dạo quanh rồi đi tiếp thôi!”

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì nàng lên tiếng nói: “Hay là anh đi theo em tới một nơi đi!”

Thiên Long nghe vậy thì nói: “Em tính đi đâu?”

Lưu Thiên Hương liền ghé sát tai hắn nói: “Em được hệ thống gia cho một nhiệm vụ là

[Tìm kiếm dị nguyên tố như dị hỏa, dị thủy, dị thổ, vân vân. Sau đó thu phục chúng.

Phần thưởng: Một lần rút thưởng pháp bảo, một lần rút thưởng vũ kỹ

Thất bại: Chết là rõ!

Thời hạn: Không]”

Thiên Long nghe vậy thì “ồ” lên một tiếng, Lưu Thiên Hương lại tiếp tục nói

Lưu Thiên Hương: “Hệ thống có cho em gợi ý đó là có thể tới Hải Châu tại Băng Huyền Đế Quốc để mà kiếm a!”

Thiên Long nghe vậy thì nói: “Cũng ổn đó! Vậy thì chúng ta có thể xuất phát trong vài ngày tới cũng được. Anh cũng muốn kiếm được một dị nguyên tố, như vậy có lẽ mặc dù không đột phá được Hóa Thần Kỳ tiến vào Luyện Hư, nhưng cũng tăng thêm được khả năng chiến đấu vượt cấp a!”

Thiên Long lúc này nghĩ: “Dị nguyên tố à? Chắc giống như dị hỏa mà Diệp Cơ sở hữu a, là lửa nhưng lại nhiệt độ cực thấp. Nó làm mình nhớ đến Cốt Linh Lãnh Hỏa trong Đấu Phá a, nơi đây lại phong phú hơn, không những có dị hỏa lại còn có cả dị thủy, dị thổ, vân vân và mây mây.”

Lưu Thiên Hương nghe vậy gật đầu nói: “Được a! Vậy thì vài ngày nữa chúng ta xuất phát đi! Cái nhiệm vụ này của em cũng được vài tháng rồi, do cái Lưu Gia chết tiệt này mà em mãi không đi ra ngoài mà rèn luyện được!”

Thiên Long gật đầu đồng ý, cùng lúc này thì Thủy Băng Băng cũng giải quyết xong đám loi choi của các thế lực xung quanh. Nàng hạ xuống bên cạnh Thiên Long, Lưu Thiên Hương thấy nàng thì lập tức sáng mắt, nàng liền chạy ngay đến cạnh Thủy Băng Băng nói

Lưu Thiên Hương: “A! Rất vui được gặp tỷ! Muội tên Lưu Thiên Hương, cũng thuộc dàn hậu cung của Long a! Ban nãy tỷ ngầu thật nha, một cái hất tay đã có thể hủy diệt được cả Lưu Gia! Ngầu quá xá luôn à!”

Thủy Băng Băng ngạc nhiên khi thấy cô nàng Lưu Thiên Hương này nhiệt tình như vậy. Nàng thấy vậy thì cũng vui vẻ đáp lại Lưu Thiên Hương, nàng lên tiếng nói

Thủy Băng Băng: “Ta tên Thủy Băng Băng, muội có thể gọi ta là Băng tỷ cũng được! Dù sao thì cũng cùng một nhà cả.”

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì cười nói: “Hì hì vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh. Tỷ cũng có thể gọi muội là Hương Hương cho nó thân thiết a!”

Thủy Băng Băng nghe Lưu Thiên Hương nói vậy thì gật đầu cười đáp

Thủy Băng Băng: “Được! Vậy thì Hương Hương, ta sẽ gọi muội như vậy a!”

Thiên Long bên cạnh thấy hai nàng làm quen nhanh như vậy thì cũng thầm thở phào. Mở hậu cung chỉ sợ nữ nhân không hòa hợp thành ra cháy hậu cung thì hắn chắc khóc không ra nước mắt luôn mất. Mà cũng đúng, với cái tính cách vui vẻ hoạt bát và thẳng thắn như Lưu Thiên Hương thì làm quen với người khác cũng không khó.

Thiên Long đợi một lúc cho hai nàng trò chuyện trên trời dưới đất, sau đó hắn tiến tới cạnh Thủy Băng Băng nói

Thiên Long: “Băng Băng! Nàng giải quyết xong việc ta nhờ nàng rồi chứ?”

Thủy Băng Băng đang trò chuyện với Lưu Thiên Hương, nàng nghe Thiên Long nói vậy thì liền gật đầu đáp

Thủy Băng Băng: “Ừm! Xong cả rồi! Thiếp cũng đặt ấn ký lên người bọn chúng rồi, chỉ cần thiếp nghe được một tin tức nào về việc chàng xuất hiện ở đây đêm nay thì chúng chết chắc!”

Thiên Long lại hỏi tiếp: “Vậy còn mấy lão bất tử dòm ngó về nơi này khi nàng xuất hiện?”

Thủy Băng Băng nghe vậy thì đáp: “Cái đó chàng không phải lo! Mấy thằng cha đó không rảnh đến mức làm mấy điều thừa thãi đó đâu. Mà bọn chúng có làm thì xác định ngồi đó đợi thiếp tìm đến tận cửa a!”

Thiên Long nghe Thủy Băng Băng nói vậy thì khong khỏi cảm thán trong lòng bởi độ bá đạo của nàng. Không hề sợ bất cứ một tên nào, mấy lão bất tử ban nãy khi Thủy Băng Băng xuất hiện, Thiên Long nhờ có Kim Nhi nhắc mà biết được rằng ít nhất cũng là Bán Bộ Độ Kiếp Kỳ hoặc Độ Kiếp Sơ Kỳ trở lên.

Ấy vậy mà Thủy Băng Băng nói một câu xanh rờn rằng nếu mấy lão bất tử đó mà dám ho he gì đó ra là nàng tìm tới tận cửa mà đập cho một trận. Thủy Băng Băng lúc này nhìn Thiên Long nói

Thủy Băng Băng: “Mà bây giờ thiếp ra quy định cho chàng, trừ phi Hợp Thể Kỳ ra tay đối phó với chàng hoặc khi nào chàng rơi vào thảm cảnh thì thiếp mới xuất thủ cứu chàng. Như vậy thì chàng mới tiếp tục phát triển được a!”

Thiên Long nghe vậy thì cười nói: “Cái đó thì nàng yên tâm! Từ trước đến giờ ta toàn dùng chiến đấu để mà tăng tiến cảnh giới. Vậy nên về vấn đề này nàng không phải lo!”

Thủy Băng Băng nghe hắn nói vậy thì nàng cũng chỉ đành nghe theo hắn, Thiên Long bỗng nhớ đến gì đó thì hắn nhìn Thủy Băng Băng nói

Thiên Long: “Mà chiêu thức ban nãy ý! Đó là nàng dùng vũ kỹ gì vậy?”

Thủy Băng Băng nghe vậy thì cười nói: “Đó không phải vũ kỹ gì đâu! Mà đó là Dị Thủy và còn là Dị Thủy mạnh nhất tại Tinh Cầu này a!”

Thiên Long ngạc nhiên nói: “Dị Thủy ư?”

Thủy Băng Băng gật đầu nói: “Đúng vậy a! Hủy Diệt Hàn Thủy, loại Dị Thủy này khi phát động nó trước tiên là hủy diệt mọi thứ trên đường và sau đó mới đóng băng toàn bộ khu vực xung quanh”

Thiên Long và Lưu Thiên Hương nghe vậy thì cũng nổi lên hứng thú với dị nguyên tố tại Tinh Cầu này. Sau đó Thủy Băng Băng quay ra chỉ về cái hố không đáy do nàng tạo ra nói

Thủy Băng Băng: “Nếu chàng để ý thì từ trong cái hố đó hàn khí vẫn đang tỏa ra từ đó!”

Thiên Long và Lưu Thiên Hương nghe nàng nói vậy thì tò mò tiến về gần cái hố khổng lồ không không thấy đáy đó. Tới gần thì đúng là cả hai cảm nhận được hàn khí lạnh thấu xương. Thủy Băng Băng tiến đến bên cạnh hai người nói

Thủy Băng Băng: “Mức độ đóng băng của Dị Thủy này đủ để đóng băng cả máu huyết của kẻ địch đó! Vậy nên hai người cẩn thận!”

Thiên Long nghe nàng nói vậy thì quay sang thấy Lưu Thiên Hương đang run lên vì lạnh, mặc dù nàng đã vận dụng linh lực và cảnh giới nàng cũng không quá yếu là Nguyên Anh Sơ Kỳ. Nhưng vẫn không chịu được hàn khí dù chỉ là nó phát ra từ tận đáy của cái hố.

Thiên Long lúc này mới thực sự thấy được sự kinh khủng của dị nguyên tố, Thiên Long tiến tới ôm lấy Lưu Thiên Hương mà lui ra xa khỏi cái hố. Thủy Băng Băng cũng lui ra cùng hai người, Lưu Thiên Hương lúc này lên tiếng

Lưu Thiên Hương: “Đúng là đáng sợ a! Tý nữa thì muội chết rét rồi, quả nhiên là Dị Thủy mạnh nhất!

Thủy Băng Băng nghe vậy thì cười nói: “Nó mạnh hay không còn phải tùy vào người sử dụng mạnh hay yếu nữa! Tỷ cảnh giới như này thì mới phát huy hoàn toàn sức mạnh của nó a!”

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì gật đầu đã hiểu, Thiên Long đang ôm Lưu Thiên Hương vận hỏa linh lực sưởi ấm cho nàng, hắn cười nói

Thiên Long: “Dị hỏa, dị thủy, các kiểu, ta cũng muốn sở hữu chúng xem có ra gì không! Chuyến này đi nhất định phải kiếm được một thứ a!”

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì nói nhỏ vào tai hắn: “Như vậy thì sao em hoàn thành nhiệm vụ được chứ?”

Thiên Long nghe vậy thì cười nói: “Không sao! Anh có cách để cả hai chúng ta đều sở hữu được nó, vậy nên em yên tâm!”

Với Long Phượng Thần Điển thì chuyện giúp cho cả hắn và nàng có được cùng một loại dị nguyên tố là hoàn toàn có thể a.

Lưu Thiên Hương nghe vậy thì gật đầu nói: “Ừm! Vậy thì theo ý anh cả đó!”

Thiên Long lúc này hướng Thủy Băng Băng nói: “Bây giờ ta sẽ cùng Lưu Thiên Hương về Vân Huyên Thành nghỉ ngơi! Nàng thì sao?”

Thủy Băng Băng nghe vậy liền đáp: “Thiếp sẽ quay lại học viện thôi! Thiếp và Tiên Nhi còn phải quản lý học viện nữa. Khi nào rảnh nhớ mà liên lạc với chúng ta đó, chàng ma quên thì đừng trách ta độc ác a!”

Thiên Long nghe vậy thì cười nói: “Được! Được! Nàng yên tâm, ta sẽ không quên đâu! Vậy giờ thì, tạm biệt nha lão bà thân yêu!”

Thủy Băng Băng gật đầu rồi ngay lập tức biến mất như tan biến vào không khí vậy. Thiên Long cũng quay sang nói với Lưu Thiên Hương

Thiên Long: “Được rồi! Giờ đi thôi, về Vân Huyên Thành anh sẽ cho em làm quen với những người còn lại!”

Lưu Thiên Hương không nói gì chỉ gật đầu, sau đó cả hai phi hành rời khỏi nơi hoang tàn đó. Vừa bay về Thiên Long vừa nói

Thiên Long: “Haiz, cuối cùng cũng xong cái vụ diệt tộc này! Mà khoan hình như mình quên cái gì đó thì phải?”

Lưu Thiên Hương bên cạnh nói: “Còn gì à anh Long?”

Thiên Long liền ngẫm một lúc rồi đột nhiên hắn hô lên

Thiên Long: “Á đù! Quên mất còn một tên, đã thế còn là tên quan trọng nhất!”

••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

Cầu Đề Cử

Cầu KP

Cầu TLT!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.