Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 74 Truy Sát – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 74 Truy Sát

Sáng hôm sau!
Thiên Long tỉnh dậy trước, ngồi trên giường, dụi mắt vươn vai một cái. Cảm thấy hai bên cùng hạ thân mình truyền đến cảm giác mềm mại, Thiên Long liền nhìn xem.
Hai bên là Ngọc Anh cùng Hi Vũ đang ôm lấy hắn, còn phía dưới vì lý do nào đó Hồng Mị và Thủy Linh lại tòi xuống dưới đó ôm lấy đùi hắn được.
Thấy một cảnh như mơ này, Thiên Long gật đầu cảm thán nói thầm
Thiên Long: “Hừm! Đời như này còn gì bằng, ngày ngày tiêu dao chúng nữ bầu bạn. Nếu còn ở Trái Đất thì làm gì có chuyện như này! Nếu lúc này còn ở Trái Đất thì chắc lại ngồi chết dí trong phòng cày anime rồi!”
Cảm thán một hồi, lúc này bốn cô nàng cũng dần tỉnh lại. Thiên Long thấy vậy thì cười cười giơ tay lên nhắm cặp mông đầy đặn của cả bốn tét một cái
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp
“Á!” x4
Thiên Long cười nói: “Dậy đi nào mấy con mèo lười này”
Cả bốn nàng đều “Ưm” một tiếng rồi mới bắt đầu ngồi dậy dụi mắt. Không biết có phải các nàng có chung não không, cả bốn đều rời giường tiến vào phòng tắm. Thiên Long thấy vậy thì cười lắc đầu, hắn cũng rời giường, tay phất một cái thủy lưu chạy xung quanh người gột rửa cơ thể.
Tiện tay hắn dọn dẹp luôn bãi chiến trường đêm qua. Dọn dẹp xong thì hắn nhìn về phía phòng tắm, lúc này bên trong đang phát ra những tiếng cười nói, la hét
“Oa! Ngực của Hi Vũ tỷ đúng là lớn thật! Đã thế còn rất mềm mại nữa”
“A! Đuôi của Hồng Mị mềm mại quá! Ta chỉ muốn vuốt ve mãi thôi!
“Á! Đừng vuốt đuôi muội mà! Nó nhạy cảm hơn Hồng Mị nhiều đó! Á ư….”
“Haiz, không biết chủ nhân ăn gì mà lại có thể ra nhiều như này! Chúng ta bụng ai cũng như đang mang thai thế này”
“Hì hì! Muội lại thấy rất thích đó a! Long tộc bọn muội rất khó có con, nên là chủ nhân ra nhiều như vậy thì càng dễ có thai a!”
“Hà hà! Ta cũng thấy nó khá hay a! Giờ thì ta sẽ phải kiểm tra toàn bộ cơ thể mấy người, nhìn thôi đã thấy thích rồi! Lại đây nào!”
“Á!!!!” x3
Cái câu cuối nghe cái biết ngay là của Ngọc Anh, Thiên Long khóe miệng giật giật nói
Thiên Long: “Aiz, cô ấy lại lên cơn rồi! Hy vọng mấy cô nàng kia qua khỏi! Amen”
Thiên Long cũng mặc kệ bốn nàng vui đùa bên trong đó. Hắn tiến ra cửa, vừa mở ra thì cửa phòng Diệp Cơ cũng mở ra. Thiên Long thấy nàng thì lên tiếng chào hỏi
Thiên Long: “A! Chào buổi sáng! Tối qua ngủ ngon chứ”
Nàng không đáp lại, mặt nàng đang cúi xuống nên Thiên Long không thấy được biểu cảm của nàng. Hắn liền tiến tới gần nói
Thiên Long: “Uy! Ta hỏi nàng đó! Trả lời ta đi chứ! Nàng có chuyện gì không vui à?”
Nghe câu này của Thiên Long, Diệp Cơ lập tức ngẩng mặt lên lườm hắn, lúc này Thiên Long nhìn được khuôn mặt nàng, hai mắt thì thâm quầng lại như chả có tý sinh khí nào. Thấy vậy Thiên Long liền hỏi
Thiên Long: “Ấy! Sao nàng trông chả có tý sinh khí nào vậy? Tối qua gặp ác mộng không ngủ được à?”
Diệp Cơ lập tức chỉ tay vào trán hắn, nàng vừa chọc chọc vào trán hắn vừa nói
Diệp Cơ: “Phải đó! Ta gặp ác mộng đó! Ác mộng đó như hiện thực hóa luôn đó! Ác mộng do một kẻ tên Thiên Long tạo nên, ngươi thử hỏi ngươi hì hục cả đêm như vậy, hỏi xem ta ngủ được không hả?”
Nghe Diệp Cơ nói vậy thì Thiên Long mới chợt nhớ ra, đêm qua làm quên không dựng kết giới cách âm để tránh cho nàng ở phòng bên nghe được. Cười khổ một lúc, Thiên Long bỗng nhớ ra gì đó thì nói với nàng
Thiên Long: “Ủa! Vậy tại sao nàng không dùng linh lực phong tỏa giác quan lại mà ngủ”
Diệp Cơ thấy hắn nói câu này thì hơi chột dạ, mặt nàng hơi đỏ lên nghĩ
Diệp Cơ: “Không lẽ nói là do ta tò mò nên cố tình nghe ngóng sao? Như vậy thì chắc ta đi đào một cái hố mà chui xuống mất”
Diệp Cơ liền cãi cùn: “Ta không cần biết! Nói chung là tại ngươi, người đâu mà làm tận mười giờ liền. Ngươi có còn là con người không thế hả?”
Thiên Long nghe vậy liền nói: “Này! Ta không là con người thế là cái gì? Ít nhất là năm mươi phần trăm là vậy!”
Câu trước thì hắn nói ra, nhưng câu sau hắn lại chỉ nói trong lòng, bởi hắn có huyết mạch của một siêu thần thú và có thể hóa hình thì đúng là hắn chỉ có năm mươi phần trăm là con người.
Cãi nhau một hồi với Diệp Cơ, cuối cùng hắn nhớ đến việc tối quá, hắn hướng Diệp Cơ nói
Thiên Long: “Nàng có biết rõ về cái Hắc Hổ Bang không?”
Diệp Cơ nghe đến cái tên này thì lộ ra vẻ bực mình nói: “Cái bang này ta biết, không ngờ cái lũ chết tiệt này lại có gan nói mấy câu đó với ta. Nếu không phải do không muốn lộ thân phận thì ta đã giết sạch bọn chúng rồi. Mà ngươi hỏi làm gì?”
Thiên Long: “À thì! Tối qua chúng tới tìm ta báo thù nên ta đã xử đẹp chúng rồi. Nhưng cái ta thắc mắc là tại sao bọn chúng lại dám ngang ngược làm loạn khi nơi đây đã có quy định cấm làm loạn.”
Diệp Cơ hừ ra một tiếng, mặt lộ ra vẻ khinh bỉ nói: “Là do tên bang chủ của chúng! Hắn là một Luyện Hư Trung Kỳ, đồng thời là huynh đệ tốt của thành chủ Liệt Diễm Thành này. Chính vì vậy bang hội của chúng mới dám ngang ngược như vậy, chỉ cần không giết người là thành chủ nhắm mắt làm ngơ.”
Thiên Long nghe vậy thì gật đầu hiểu, hắn nói tiếp: “Vậy, nàng biết tổng thực lực của bọn chúng ra sao không?”
Diệp Cơ lập tức đáp: “Không quá mạnh! Như vừa nói tên bang chủ mạnh nhất Luyện Hư Trung Kỳ, dưới trướng có năm tên thủ hạ đắc lực đều là Hóa Thần Đỉnh Phong. Bang có mười đội trưởng, mỗi tên đội trưởng đều là Hóa Thần Sơ Kỳ trở lên và thành viên thấp nhất là Trúc Cơ Sơ Kỳ”
Diệp Cơ nói xong liền nhìn Thiên Long nói: “Sao? Ngươi hỏi để tiêu diệt bọn chúng à?”
Thiên Long lập tức gật đầu: “Đúng vậy! Theo thường lệ thì bọn chúng sẽ không bỏ qua cho ta đâu! Bởi một tên trong số hôm qua ta đập có tu vị Hóa Thần Sơ Kỳ, chắc là một tên đội trưởng. Vậy nên kiểu gì chúng cũng kéo đến, chi bằng thay vì đợi chúng tìm đến thì ta sẽ tới tìm bọn chúng.”
Diệp Cơ: “Vậy ngươi định làm thế nào? Dù sao chúng cũng có một Luyện Hư Trung Kỳ tọa trấn đó”
Thiên Long nghe vậy thì lầm vào trầm ngâm, thực lực Luyện Hư Trung Kỳ hắn đã được trải nghiệm rồi. Mặc dù hắn có những vũ kỹ rất mạnh nhưng mà tốc độ là điểm yếu của hắn. Thiên Long nghĩ
“Có lẽ phải mua thêm một số vũ kỹ liên quan đến bộ pháp thôi! Một mình Vạn Ảnh Bộ là không đủ”
Thiên Long liền nói: “Thôi cứ tạm gác việc này lại đã! Mà khoan, cô biết tổng bộ của chúng là ở trong thành hay bên ngoài không?”
Diệp Cơ: “Cái này thì! Chúng đặt tổng bộ tại bên ngoài thành.”
Thiên Long nghe vậy liền nói: “Tốt! Ở bên ngoài thì dễ rồi, ở trong thành thì rất khó động tay vì kiểu gì cũng khiến quân lính để ý.”
Hắn lại nói tiếp: “Được rồi! Nếu chúng còn tìm ta gây phiền phức lần nữa thì ta lập tức tìm tới bọn chúng luôn. Giờ thì xuống ăn sáng cái đã!”
Diệp Cơ nghe vậy thì nói: “Được! Ta đi cùng ngươi!”
Hai người định đi xuống thì phòng Thiên Long mở ra, bốn nàng đã tắm xong và mặc y phục lại rồi. Hồng Mị cùng Thủy Linh thì Ngọc Anh lấy ra cho mỗi người một bộ để mặc. Hai nàng Hồng Mị và Thủy Linh đã thu lại tai, sừng và đuôi rồi. Các nàng cũng đã xử lý đống tinh hoa của hắn rồi mới rời phòng tắm.
Ngọc Anh liền lên tiếng: “Chúng ta cùng xuống ăn nào!”
Thiên Long gật đầu đáp: “Được! Đi thôi”
Diệp Cơ thấy tự dưng lại xuất hiện thêm hai cô nàng nữa, nàng lập tức kéo áo hắn nói
Diệp Cơ: “Sao tự dưng đâu ra hai cô nương này vậy?”
Thiên Long nghe vậy thì cũng không giấu diếm gì: “Hai nàng là yêu thú hóa hình đó.”
Diệp Cơ thấy vậy thì nói: “Hả? Yêu thú hóa hình? Nếu đúng như ngươi nói, vậy suốt thời gian qua hai nàng ở đâu? Sao tự dưng sau một đêm bụp cái xuất hiện!”
Thiên Long: “Có thể coi như ta có pháp bảo không gian chứa đựng được vật sống đi!”
Diệp Cơ: “Hừm, ra là vậy! Thế có thể cho ta biết hai nàng là yêu thú gì không?”
Thiên Long nghe nàng nói vậy thì lập tức não bộ vận dụng nhanh gấp mười lần, cố gắng nghĩ ra một đáp án thích hợp. Vì nếu nói là thần thú thì chắc Diệp Cơ sốc ngất luôn mất, chỉ trong chốc lát
Thiên Long đáp: “Người có mái tóc hồng là Mị Hồ một nhánh của tộc cửu vĩ hồ, nàng được ta gọi là Hồng Mị. Còn người có mái tóc xanh lam thì là Cửu Thiên Mãng, nàng tên là Thủy Linh.”
Nghe vậy thì Diệp Cơ gật đầu, còn ở bên cạnh Hồng Mị và Thủy Linh bĩu môi nghĩ
Hồng Mị: “Rõ ràng người ta là thập vĩ hồ, cửu vĩ hồ tộc có là gì mà sánh được cơ chứ!”
Thủy Linh: “Buuuu! Người ta là thần long vậy mà chủ nhân lại nói ta là một con rắn! Quá đáng quá đi!”
Nhưng hai nàng cũng đủ thông minh biết Thiên Long đang che dấu thân phận của hai nàng nên hai nàng chỉ nghĩ trong đầu thôi.
Thiên Long thấy đã giải thích xong thì nói: “Được rồi! Chúng ta xuống kiếm gì ăn đi!”
“Được” x5
Nói xong, Thiên Long cùng ngũ nữ đi xuống tầng một.
Lúc này, tại nơi nào đó trong Hoàng Thiên Sâm Lâm, có hai thân ảnh đang không ngừng di chuyển một lớn một nhỏ. Trên người xuất hiện một số vết thương, thân ảnh lớn hơn thì còn đỡ, nhưng thân ảnh nhỏ tuổi hơn lại đang rất chi là mệt mỏi. Đằng sau là bốn thân ảnh mặc đồ đen đang đuổi theo, chúng không ngừng công kích về phía hai người kia khiến họ phải chật vật né tránh.
“Chết tiệt! Không ngờ tên khốn đó chỉ vì bị từ chối không đồng ý thành thân với hắn mà dám phái cường giả tới truy sát ta! Ta mà thoát được vụ này thì phụ thân sẽ không tha cho cái mạng chó của hắn đâu!”
Người lên tiếng là thân ảnh trưởng thành hơn, lúc này thân ảnh nhỏ hơn lên tiếng
“Thiến tỷ, muội sắp không chịu được nữa rồi.”
Người được gọi là Thiến tỷ kia liền nói: “Linh nhi, ráng chịu chút! Chỉ cần ra được đoạn này là tới được Liệt Diễm Thành rồi. Đến đó thì chúng không dám làm càn nữa đâu!”
Cô nàng được gọi Linh nhi kia lập tức gật đầu, cô nàng Thiến tỷ kia lập tức nắm lấy tay nàng rồi vận dụng toàn bộ linh lực, bứt tốc phi hành về phía trước.
Đám người đằng sau lập tức quá lên: “Nhanh đuổi theo! Nếu để cô ta ra khỏi Hoàng Thiên Sâm Lâm vào Liệt Diễm Thành thì coi như chúng ta không thể ra tay nữa!”
Dứt câu cả bốn tên mặc đồ đen lập tức tăng tốc đuổi theo hai cô nàng kia.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.