Thiên Long một đường phi thẳng ra cửa thành, mấy tên gác cổng đang đứng ba xàm với nhau, Thiên Long phòng vụt qua khiến mấy tên gác cổng này giật mình.
Bọn chúng ngó trời ngó đất, chúng tưởng mình bị hoa mắt nên nhìn nhầm. Cuối cùng chúng vứt truyện đó sang một bên, lại tiếp tục đứng ba xàm với nhau.
Trong không gian hiện tại có một thân ảnh nhắm hướng Thiên Long mà bám theo và đó chả phải kẻ nào khác ngoài tên sát thủ Ám Điện nhận nhiệm vụ giết Thiên Long. Thiên Long một lần nữa tiến vào bên trong Hoàng Thiên Sâm Lâm để mà giải quyết việc này.
Đi được một đoạn vào bên trong Hoàng Thiên Sâm thì Thiên Long dừng lại. Tên sát thủ bên trong không gian thấy Thiên Long dừng lại thì hắn cũng dừng lại để quan sát.
Thiên Long lúc này hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra, mắt nhắm dưỡng thần một lúc. Thời gian trôi qua một hồi, bỗng lúc này Thiên Long xuất hiện dị động, trên tay lập tức xuất hiện Trảm Thần Kiếm.
Lần này hắn không để bị quê như lần trước nữa, lôi linh lực lập tức vận chuyển. Thân kiếm bắt đầu xuất hiện từng tia lôi điện, tên sát thủ bên trong không gian đứng nhìn hành động của Thiên Long.
Hắn đang tự hỏi Thiên Long định làm gì? Một lúc sau, lôi linh lực được tích tụ dày đặc trên thân kiếm, thân ảnh bên trong không gian giật mình vì hắn cảm thấy một chiêu này đủ khả năng để đả thương một Luyện Hư Sơ Kỳ rồi.
Hắn không ngờ một Hóa Thần Sơ Kỳ như Thiên Long lại có thể xuất ra một chiêu mạnh như vậy. Không đợi hắn lấy lại tinh thần, thì ở phía dưới, Thiên Long lập tức mở mắt nhìn thẳng hướng không gian tên sát thủ kia đang ẩn nấp.
Tên sát thủ bị Thiên Long nhìn thằng về phía mình thì càng thêm giật mình, hắn thầm hô
“Cái gì? Hắn có thể phát hiện ra ta ư?”
Đương nhiên là Thiên Long không phát hiện ra rồi, bởi Thiên Long mới là Hóa Thần Sơ Kỳ thì sao phát hiện một tên Luyện Hư Kỳ, đã thế lại có khả năng che dấu khí tức cực kỳ cao siêu cơ chứ. Tất cả là nhờ hệ thống chỉ định cho hắn thì hắn mới biết được.
Không đợi tên sát thủ làm ra phản ứng gì khác, Thiên Long lập tức quát lên một tiếng
Thiên Long: “Nếu đã tới rồi thì…..MAU CÚT RA ĐÂY CHO TA!!!!”
Ngũ Long Kiếm Pháp Thức Thứ Nhất
Cuồng Long Loạn Vũ
Dứt câu, tay cầm Trảm Thần Kiếm vung mạnh một đường. Theo đường kiếm đó, lôi linh lực được tích tụ trên lưỡi kiếm được xuất ra. Lôi linh lực khi được đánh ra lập tức ngưng tụ thành một con lôi long dài cả chục mét.
Lôi long đi đến đâu, không gian bị xé rách ra từng vệt, tên sát thủ thấy một chiêu này của Thiên Long thì lập tức chấn kinh. Hắn hoàn toàn không ngờ rằng chiêu này của Thiên Long vậy mà lại có thể ảnh hưởng đến không gian.
Lúc này hắn đã hoàn toàn hiểu tại sao Diệp Sát lại một đi không trở lại rồi. Hắn lập tức đề cao cảnh giác hết mức với Thiên Long, do ban đầu hắn nghĩ là Thiên Long gọi Thủy Băng Băng tới nên mới giết chết được Diệp Sát. Thế nên lúc trước hắn mới không quá đề phòng Thiên Long.
Nhưng sau khi thấy được một chiêu này của Thiên Long thì hắn hoàn toàn nâng mức độ cảnh giác lên cao nhất. Lôi long lao tới chỗ không gian hắn đứng, lập tức lôi long như có linh tính, nó vẫy đuôi một cái đánh vỡ không gian trước mặt, để lộ ra tên sát thủ đang ẩn nấp trong đó.
Tên sát thủ lúc này đã cực kỳ đề phòng Thiên Long rồi, trên tay xuất hiện một thanh kiếm. Lôi long đang một lần nữa vẫy đuôi, hướng phía tên sát thủ quất tới, tên sát thủ hừ lạnh một tiếng nói
“Rất mạnh! Nhưng chưa đủ đâu!”
Dứt câu hắn vẩy một đường kiếm, kiếm khí được đánh ra lập tức xẻ lôi long ra làm hai, lôi long ngay sau khi bị chém đôi thì liền tiêu tán. Kiếm khí kia không dừng lại mà tiếp tục hướng thẳng phía Thiên Long mà bay tới.
Thiên Long thấy kiếm khí đang bay nhanh về phía mình thì nhíu mày, tay nắm chặt Trảm Thần Kiếm, vung mạnh lên đỡ lấy kiếm khí đó. Kiếm khí va chạm kịch liệt với lưỡi kiếm, tia lửa tóe ra xung quanh.
Thiên Long giật mình, bởi hiện tại hắn đang bị một kiếm hời hợt của tên sát thủ đẩy lùi. Mặc dù hắn chưa vận dụng sức mạnh Thể Tu, nhưng mà hắn vẫn không ngờ tới chỉ một kiếm hời hợt này của tên sát thủ lại đẩy lùi hắn được.
Thiên Long thầm hô: “Quả nhiên! Từ Luyện Hư Kỳ trở đi, chỉ cần hơn một tiểu cảnh giới thì sức mạnh khác biệt hoàn toàn. Hắn mạnh hơn tên Diệp Sát kia nhiều, không ngờ chỉ một kiếm đơn giản lại đẩy lùi mình. May mà không phải là Luyện Hư Hậu Kỳ tới, bằng không thì chỉ có nước chuồn mà thôi!”
Cảm thán một lúc, Thiên Long lập tức vận dụng sức mạnh của Ngũ Cấp Thể Tu, vung mạnh kiếm đánh tan kiếm khí của tên sát thủ.
Sau khi đánh tan kiếm khí, Thiên Long ngước lên nhìn về phía tên sát thủ, nhưng lại không thấy hắn đâu nữa. Bỗng Thiên Long cảm thấy lạnh sống lưng, lập tức xoay người lại, giơ kiếm dọc cơ thể, chỉ thấy một đường kiếm lóe lên chém ngang va chạm mạnh với Trảm Thần Kiếm khiến Thiên Long bị đánh lui ra xa.
Ổn định lại thân thể, Thiên Long nhìn về kẻ vừa vung ra một đường kiếm đó, chỉ thấy tên sát thủ này mặc một bộ đồ đen tuyền, một cái khăn che đi nửa dưới khuôn mặt hắn. Hắn trông không khác mấy tên ninja là mấy, chỉ là hắn vẫn buông thả mái tóc dài ra, không bịt từ đầu đến chân như mấy tên ninja.
Thiên Long lập tức dùng [Quan Sát] để mà xem thông tin về hắn
Tên: Hắc Sát
Tu vị: Luyện Hư Trung Kỳ Đỉnh Phong
Mô tả: Sở hữu phong ám song linh căn, do đó có thể ám sát được cả Luyện Hư Hậu Kỳ. Không như các sát thủ khác, luôn tránh đối đầu trực diện, tên này thì ngược lại. Sở trường là đối chiến trực diện, khả năng cận chiến cực cao.
Thiên Long thầm hô: “Thì ra là Trung Kỳ Đỉnh Phong bảo sao mạnh vậy;”
Đến khi hắn thấy mô tả về tên Hắc Sát này thì phun ra một ngụm
Thiên Long: “Vãi đạn! Lại còn có thể ám sát được Luyện Hư Hậu Kỳ! Này khác vẹo gì mình đang đối chiến Luyện Hư Hậu Kỳ đâu! Đã thế lại còn song linh căn nữa chứ, má ơi!”
Hắc Sát thấy Thiên Long có thể phản ứng để mà chặn một kiếm của mình thì liền lên tiếng tán thưởng
Hắc Sát: “Không ngờ ngươi lại có thể phả ứng kịp mà đỡ kiếm đó của ta đó! Khá khen cho ngươi!”
Thiên Long nghe Hắc Sát như kiểu khen đểu mình thì lập tức nói
Thiên Long: “Hừ! Ta có nên nhận lời khen của ngươi không nhỉ? Đến ám sát ta mà lại còn khen ta cơ đó! Đã hiện hình thì chiến đi đừng lằng nhằng!”
Hắc Sát ánh mắt không đổi nói: “Nếu ngươi đã muốn vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi”
Vừa dứt câu, Hắc Sát biến mất tại chỗ, Thiên Long giật mình khi thấy tốc độ của Hắc Sát, nó phải nhanh gấp mấy lần tốc độ của Man Lực Cự Viên khi vào trạng thái Cuồng Nộ.
Thiên Long lập tức đẩy sự cảnh giác lên cao nhất, hắn liên tục đề phòng xung quanh. Xung quanh, không gian rơi vào im lặng, bỗng Thiên Long như cảm thấy gì đó thì lập tức giơ kiếm lên ngang đầu.
Ngay khi Thiên Long giơ kiếm lên thì, một kiếm khí cực mạnh bay thẳng xuống va chạm với lưỡi kiếm của hắn. Kiếm khí này mạnh hơn trước đó rất nhiều, lực va chạm khiến Thiên Long phải trùng gối xuống. Mặt đất dưới chân hắn liền nứt ra, hai chân lún xuống đất.
Như vậy phải biết một kiếm đường kiếm khí này mạnh hơn trước đó rất nhiều. Thiên Long hét lên một tiếng, sức mạnh Ngũ Cấp Thể Tu không giữ một chút nào giữ lại mà giải phóng ra. Gồng sức chém tan kiếm khí đó, Thiên Long sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Hắn biết là Luyện Hư Trung Kỳ mạnh hơn Sơ Kỳ, nhưng không ngờ nó lại mạnh hơn nhiều như vậy! Không để Thiên Long nghĩ tiếp, Hắc Sát lập tức xuất hiện bên cạnh hắn vung ra một đường kiếm nhắm thẳng vào eo Thiên Long.
Thiên Long cũng không phải dạng vừa, hắn đẩy nhanh tốc độ đến mức tối đa, đưa lưỡi kiếm ra cản lại một kiếm đó của Hắc Sát. Hai kiếm va chạm, một tiếng “keng” nổ vang, tia lửa do hai thanh kiếm va chạm bắn tóe ra xung quanh.
Lần này Thiên Long không bị đẩy lùi xa như trước nữa, mà hắn chỉ bị lùi lại hai bước, vì lúc này Thiên Long đã vận dụng đến lực lượng Thể Tu rồi nên không chật vật như trước nữa.
Hắc Sát thấy thêm một kiếm không thành, hắn lần nữa biến mất. Thiên Long đứng dưới mặt đất liên tục bị từng kiếm của Hắc Sát đánh tới, hắn liên tục đỡ lấy những đường kiếm đó một cách chật vật. Thiên Long bực mình vì liên tục bị áp đảo, hắn lập tức vận chuyển lôi linh lực xuống chân và lên đồng tử.
Ngay sau khi thực hiện điều đó, Thiên Long giờ đã có thể bắt kịp tốc độ của Hắc Sát. Hắn cũng theo Hắc Sát, lập tức biến mất tại chỗ, hướng lên trên không, giữa không trung lập tức xây ra một tiếng nổ vang trời.
Trung tâm vụ nổ không khí đó là hai người Thiên Long và Hắc Sát đang đọ kiếm, hai thanh kiếm cọ sát vào nhau, liên tục tóe ra tia lửa điện. Hắc Sát tự dưng thấy Thiên Long bắt kịp mình thì lên tiếng nói
Hắc Sát: “Ồ! Không ngờ ngươi lại bắt kịp tốc độ của ta đó! Ngươi khá là thú vị nha!”
Thiên Long lập tức quát: “Im mồm! Ta không có hứng thú với mấy tên đực rựa!”
Dứt câu hai người lại một lần nữa biến mất, lúc này chỉ thấy trên không, dưới đất liên tục xuất hiện những tiếng nổ vang cũng những tia lửa điện do hai thanh kiếm va chạm với nhau. Xung quanh các cây cổ thụ xuất hiện từng vết chém, cây nào bé thì trực tiếp bị chém làm đôi.
Mặt đất xuất hiện la liệt vết chém cùng hố do lực lượng va chạm giữa Thiên Long và Hắc Sát tạo thành.
Sau một hồi, Thiên Long cùng Hắc Sát xuất hiện trên mặt đất. Chỉ thấy y phục của Thiên Long rách rưới hơn nhiều so với ban đầu, người thì chi chít vết cắt nông đang rỉ ra máu. Còn về phía Hắc Sát thì hắn vẫn hoàn toàn nguyên vẹn không tổn hại một góc áo.
Hắc Sát thấy vậy thì lên tiếng: “Ta không giống mấy tên khác, ta rất thưởng thức trận chiến với kẻ địch. Khi chiến với ngươi ta thấy rất hứng thú, rất muốn cùng ngươi chiến thêm lúc nữa, nhưng mà vì nhiệm vụ ta sẽ chấm dứt mạng ngươi ngay bây giờ”
Không kịp để Thiên Long lên tiếng, dưới chân Hắc Sát phong linh lực được vận chuyển. Ngay chớp mắt, Hắc Sát biến mất, tốc độ nhanh hơn ban nãy rất nhiều. Thiên Long thấy vậy thì thầm hô
Thiên Long: “Không ổn!”
Không nghĩ quá nhiều, Trảm Thần Kiếm giơ dọc trước mặt, một đường kiếm lóe lên chém bay hắn về sau. Mặc dù đã cản được, nhưng trên bụng hắn vẫn xuất hiện một vết cắt ngang hơi nông.
Thiên Long bay ngược về sau đập thẳng vào một thân cây, hắn choáng váng nói
Thiên Long: “Clgt? Hack speed à? Nhanh vãi đạn”