Tại trung tâm Hoàng Thiên Sâm Lâm, tại một bãi đất trống rộng rãi không có bất cứ cây cối hay ngọn cỏ nào mọc lên. Bỗng, một tiếng nổ “ầm” vang lên ở chính giữa khoảng mặt đất trống trải này. Một đám bụi cát mịt mù theo vụ nổ xuất hiện, từ trong đám cát bụi đó, một bóng đen bay vụt ra ngoài như một viên đạn.
Bóng đen đó bay thẳng về phía những cây cổ thụ xung quanh bãi đất trống này, đâm thẳng vào một gốc cây cực kì lớn cả chục người ôm không xuể. Lực va chạm khiến cho cả cái cây cao gần cả trăm mét phải rung lên, tại gốc cây xuất hiện một cái lỗ hình…….người.
Từ trong cái lỗ đó, một cánh tay thò ra, rồi một thân ảnh nam nhân chui ra từ đó. Toàn thân hắn chi chít vết thương, bầm tím tụ máu đủ kiểu, khóe miệng đang chảy ra một dòng máu. Người này ho ra một ngụm máu, hắn nhìn về phía đám khói bụi dày đặc kia thì lên tiếng
“Bà mẹ nó! Quả nhiên là không dễ dàng mà! Đau thấy mọe luôn, tay đôi đập nhau với yêu thú quả là không hề dễ một chút nào! Khụ khụ!”
Người này không phải ai khác ngoài Thiên Long, hắn đang tay không đối chiến với yêu thú để mà tu luyện Bất Diệt Bá Thể Kinh.
Lúc này đám bụi cát kia dần tan đi, từ đó hiện ra một thân thể cao lớn ít phải năm mét, thân mình bao phủ một lớp lông mày trắng xám.
Đây là một đầu ngũ cấp hậu kỳ yêu thú, Man Lực Cự Viên. Con yêu thú này giống hệt khỉ đột ở Trái Đất chỉ là nó lớn hơn gấp nhiều lần mà thôi.
Man Lực Cự Viên là một yêu thú trời sinh sở hữu sức mạnh cơ thể cực kì lớn, nó có thể chỉ dựa vào sức mạnh thân thể mà lấy tu vị ngũ giai hậu kỳ đánh với lục giai hoặc Luyện Hư Sơ Kỳ một trận ra trò.
Chính vì đặc điểm này của Man Lực Cự Viên mà Thiên Long mới chọn nó làm mục tiêu để tu luyện Bất Diệt Bá Thể Kinh. Nhưng mà cũng chính vì quyết định này, Thiên Long đã bị Man Lực Cự Viên thông cho lên bờ xuống ruộng.
Trận chiến của Thiên Long và Man Lực Cự Viên chỉ mới kéo dài năm phút, vậy mà Thiên Long đã bị đập cho dặt dẹo rồi. Chỉ thấy trên người Thiên Long toàn vết thương do Man Lực Cự Viên gây ra, còn Man Lực Cự Viên trên thân thể chỉ xuất hiện một vài vết thương nhỏ và một vài vết cháy xém do lúc giao phong bị hỏa linh lực của Thiên Long gây ra.
Man Lực Cự Viên trời sinh không chỉ lực lượng cơ thể cực mạnh, đã thế phòng ngự cơ thể cũng biến thái không kém. Đó là lý do quyền thối của Thiên Long chả gây được mấy sát thương lên người nó. Man Lực Cự Viên lúc này nhìn về phía Thiên Long đang chật vật chui ra khỏi gốc cây, nó lên tiếng khinh bỉ nói
Man Lực Cự Viên: “Hừ! Nhân loại ngu xuẩn! Giám đi khiêu chiến ta, đúng là muốn chết mà! Với cái thực lực đó mà cũng dám đòi dùng lực lượng cơ thể đấu với ta.”
Ngũ giai yêu thú đã có thể hóa hình cùng khai mở linh trí rồi, ở đây Man Lực Cự Viên nó không muốn hóa thành hình dạng nhân loại, tất cả bởi vì trong mắt hắn, cơ thể nhân loại không đáng xách dép cho bọn chúng. Vì vậy, Man Lực Cự Viên khinh thường không thèm hóa hình luôn.
Thiên Long nghe Man Lực Cự Viên nói mình với một giọng khinh thường thì hắn giật giật khóe miệng, nhìn chằm chằm nó rồi lên tiếng nói
Thiên Long: “Mày bớt tự mãn đi! Nếu không phải vì mục đích tu luyện thì tao đã một kiếm phanh thây mày rồi!”
Man Lực Cự Viên khinh thường đáp: “Đừng có mạnh miệng, giỏi thì nhào vô đây! Tên nhân loại ngu xuẩn!”
Bị một con khỉ đột mở miệng một tiếng “ngu xuẩn”, hai tiếng “ngu xuẩn” khiến Thiên Long trán nổi đầy gân xanh, hắn nhìn Man Lực Cự Viên nhếch lên nụ cười, vừa nghiến răng vừa nói
Thiên Long: “Con đười ươi tạp chủng này! Tao không lấy cái mạng quèn mày thì tao……chả làm sao cả! Đi chết đi con đười ươi chết tiệt!”
Dứt câu Thiên Long lấy đà bứt tốc lao thẳng về phía Man Lực Cự Viên, ở đầu bên kia Man Lực Cự Viên nghe Thiên Long nói mình là con đười ươi thì nó tức giận gầm lên một tiếng, nó nhìn Thiên Long đang lao đến quát lên
Man Lực Cự Viên: “Ngươi dám gọi ta là đười ươi ư? Nếu đã muốn chết thì ta sẽ cho ngươi chết luôn, tên nhân loại kia!”
Thiên Long lao về phía Man Lực Cự Viên, hắn giơ ta tạo thành quyền gồng hết cỡ, hỏa linh lực được vận chuyển nhanh chóng bao phủ quyền thủ của hắn. Thiên Long hô lên
“Địa Cấp Cực Phẩm – Hỏa Lưu Tinh Quyền. Ăn đi con đườ…….Khặc!!!”
Chưa kịp nói hết câu hay xuất đánh ra hỏa quyền kia, mặt hắn đã dính trọn nắm đấm khổng lồ của Man Lực Cự Viên. Lần nữa, hắn bay ngược cực nhanh đâm sầm vào một gốc cây khiến cả cái cây đó đổ bật cả gốc. Nằm im bất động tại gốc cây, Thiên Long lại khạc ra một ngụm máu, hắn lẩm bẩm nói
Thiên Long: “Mẹ kiếp! Gãy cụ nó mũi rồi thì phải. Mé đau vãi đạn, lực lượng cơ thể của nó lớn thực sự, chưa chi đã đột phá tầng thứ nhất của Bất Diệt Bá Thể Kinh rồi. Hự! Công pháp đúng chuẩn khổ dâm mà, mẹ ơi đau chết mất. Con đười ươi này như hack vậy, lực lượng cơ thể lẫn phòng ngự đã lớn rồi, đã thế cái tốc độ nó cũng nhanh vãi đạn.”
Đanh lẩm bẩm thì cảm nhận thấy trên đầu mình có gì đó, Thiên Long lập tức ngửa đầu lên. Ngửa đầu lên thì thấy thân hình to lớn của Man Lực Cự Viên đang rơi thẳng xuống chỗ hắn. Thấy một cảnh này thì Thiên Long lập tức vận dụng Vạn Ảnh Bộ mà tránh ngay đúng lúc cả thân hình Man Lực Cự Viên rơi uỳnh xuống chỗ hắn, vừa tránh hắn vừa hét lên
Thiên Long: “Ối má ơi! Tổ sư bố mày! Không lời không nói liền tấn công rồi, chơi đũy vậy mày!!!”
Man Lực Cự Viên hừ một tiếng nói: “Nhân loại chịu chết đi! Ngươi sẽ phải dùng cái mạng để trả giá vì đã dám chọc vào ta”
Dứt câu, Man Lực Cự Viên lập tức xoay người bứt tốc cực nhanh về phía Thiên Long tung ra một quyền, thấy tốc độ cùng quyền phong của Man Lực Cự Viên còn nhanh hơn thì sởn cả gai ốc. Không lằng nhằng, hắn liền lập tức thi triển Vạn Ảnh Bộ mà né đi đòn tấn công này.
Xung quanh lập tức xuất hiện cả trăm Thiên Long, thấy một tràng như này thì Man Lực Cự Viên rơi vào trang thái đề phòng. Man Lực Cự Viên quan sát những “Thiên Long” xung quanh mình, đồng thời nâng cao cảnh giác lên cao nhất. Nhưng dù vậy nó vẫn không thể nào tránh được sự quỷ dị của Vạn Ảnh Bộ.
Đột nhiên, ngay sau lưng nó xuất hiện thêm một “Thiên Long” nữa, Thiên Long lập tức đổi vị trí với ảnh phân thân này. Lúc đổi vị trí xong, lần này trên tay đã là Hỏa Lưu Tinh Quyền được tích tụ linh lực từ trước. Man Lực Cự Viên lập tức nhận ra Thiên Long ở đằng sau, nó liền nhanh chóng xoay người lại để tấn công Thiên Long.
Nhưng nó vẫn chậm một bước, ngay khi vừa quay người lại, một hỏa quyền cực kì nóng giáng thẳng vào người. Một quyền này đã được Thiên Long tích tụ linh lực từ trước đó, vậy nên uy lực của nó đủ để đả thương cả Luyện Hư Kỳ. Đây cũng chính là điểm mạnh của Thiên Long, nếu trong trận chiến, hắn mà có đủ thời gian để tích tụ linh lực thi triển vũ kỹ thì cho dù Độ Kiếp cũng bị hắn cho bay màu, đây cũng chính là lý do hắn đối đầu được với những chiêu thức của Thủy Băng Băng lúc trước.
Nhưng trong một trận chiến làm gì có ai ngu mà để đối phương có thời gian dở trò cơ chứ. Mặc dù Vạn Ảnh Bộ có thể giúp hắn câu chút thời gian, nhưng đó là trong trường hợp đối phương không thi triền vũ kỹ sát thương diện rộng. Vậy nên, mặc dù hắn có thể biến thái, nhưng mà trong trận chiến không thể tận dụng tối đa ưu thế là vô hạn linh lực thì cũng vô pháp trảm sát Luyện Hư Hậu Kỳ chứ đừng nói đến Hợp Thể Kỳ.
Quay trở lại hiện tại, hỏa quyền của Thiên Long giáng mạnh vào bụng Man Lực Cự Viên, đòn này đủ khiến Luyện Hư Kỳ bị ăn thiệt thòi, nên là Man Lực Cự Viên dù phòng ngự biến thái cũng bị ăn quả đắng. Có thể thấy được một mảng lông ở bụng nó bị đốt trụi, phần da thịt cũng bị bỏng không ít. Man Lực Cự Viên bị một tràng như này thì gầm lên.
Thiên Long cười gằn nói: “Chết cụ mày đi! Con đười ươi tạp chủng này…..Khặccccc!”
Uỳnh!
Chưa nói xong hắn lại ăn thẳng một quyền của Man Lực Cự Viên vào giữa người. “Rắc” một tiếng, Thiên Long cảm thấy xương lồng ngực mình vừa bị oánh nứt, lập tức hắn lại một lần nữa bay vụt ra xa, đâm thẳng vào một tảng đá khiến nó nát vụn.
Man Lực Cự Viên lần này triệt để tức giận, nó gầm lên một tiếng nói
Man Lực Cự Viên: “Tên nhân loại chết tiệt! Có thể đả thương ta như này là rất khá rồi, ngươi nên tự hào đi! Còn giờ thì chết đi!”
Thiên Long lúc này đang cố gắng để mà đứng dậy ở đằng xa. Phun ra một búng máu nữa, Thiên Long vận chuyển huyết mạch để gia tăng tốc độ hồi phục, ngước lên nhìn Man Lực Cự Viên lẩm bẩm nói
Thiên Long: “Đậu xanh! Ăn có vài ba phát của nó tý thì mất mạng, vậy mà Bất Diệt Bá Thể Kinh mới gần tiếp cận tầng hai! Ai da, khéo mình thành cụ nó thằng biến thái thích bị ngược mất!”
Man Lực Cự Viên một lần nữa tiếp cận Thiên Long, không chần chừ, hắn tiếp tục thi triển Vạn Ảnh Bộ để tránh, đồng thời vận dụng huyết mạch để gia tăng tốc độ hồi phục, đợi sau khi hồi phục hẳn mới vào đánh tiếp. Chứ giờ lao vào đấm nhau tiếp chắc hắn mất luôn một mạng mất.
Ở bãi đất trống này, Thiên Long cùng Man Lực Cự Viên giao đấu, ở phía xa thì mấy người Ngọc Anh, Hi Vũ cùng Diệp Cơ đang theo dõi trận đấu của hắn. Thấy Thiên Long liên tục bị đập cho vỡ alo, nàng không nhịn được mà lên tiếng nói
Diệp Cơ: “Tên điên này! Tự dưng lại đi tìm Man Lực Cự Viên mà chiến. Man Lực Cự Viên nổi tiếng trời sinh lực lượng cơ thể cực lớn, dựa vào đó nó có thể lấy tu vị ngũ giai hậu kì mà đánh một trận với Luyện Hư Sơ Kỳ. Tên điên này mới Hóa Thần Sơ Kỳ lại đi khiêu chiến nó, rồi giờ bị đập chết lên chết xuống như này. Dù là để tu luyện công pháp, nhưng như này khác gì không cần mạng nữa rồi!”
Ngọc Anh bên cạnh nghe Diệp Cơ nói vậy thì liền đáp: “Không cần lo đâu! Anh ấy nào có dễ chết như vậy, mà cứ kệ đi! Để anh ấy ăn hành cho nó quen đi, bá đạo nhiều nó hư cái thân đi!”
Diệp Cơ nghe Ngọc Anh nói vậy thì cũng chỉ đành gật đầu mà tiếp tục theo dõi trận đấu của Thiên Long.
Uỳnh!
Lại một lần nữa Thiên Long bị Man Lực Cự Viên đấm bay như viên đạn, bắn thẳng về phía khu rừng, Thiên Long va chạm liên tục làm gãy đôi mấy cây lớn mới dừng lại. Nhưng, lần này vó vẻ mọi thứ khá khẩm hơn, hắn lãnh trọn cú đấm của Man Lực Cự Viên lần nữa nhưng lại không bị thương đến mức nứt cả xương như lần trước.
Thiên Long đang dính trên một thân cây, lúc này hắn nhếch cái khóe miệng cồn đang trào ra một dòng máu, hắn cười nói
Thiên Long: “Cuối cùng cũng lên tầng hai rồi! Uy lực cú đấm của nó cũng giảm đi phần nào, không đến mức nứt cả xương như vừa nãy.”
Hưng phấn vì đã đột phá tiến vào tầng hai, Thiên Long lập tức bật dậy, nhổ ra búng máu rồi lại phi thẳng đến chỗ Man Lực Cự Viên đang đứng. Vừa phi đến hắn vừa hô lên
Thiên Long: “Tốt lắm! Đánh ta tiếp đi nào! Càng đánh ta càng hưng phấn đó!”
Mấy người Ngọc Anh mặc dù đứng ở xa nhưng vẫn nghe được hắn nói gì, lập tức mấy người liền đồng thanh nói
“Hể??? Không lẽ hắn/anh ấy/chủ nhân là kẻ thích bị ngược đãi?”
Thiên Long khi nói xong cũng lập tức nhận ra hét lên: “Ặc! Nói vậy mình chả khác gì thằng biến thái thích bị ngược?”
Uỳnh!
Do nói linh ta linh tinh, Thiên Long không để ý và đã lại ăn một đấm hộc máu bay vút ngược lại.