Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 59 Giai Đoạn Cuối Buổi Đấu Giá (3) – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 59 Giai Đoạn Cuối Buổi Đấu Giá (3)

Lão già Hồn Phủ trong phòng số hai liên tục bị Thiên Long đả kích mắng chửi thì khuôn mặt vặn vẹo, trán nổi lên đầy gân xanh, hàm răng nghiến chặt phát ra tiếng “ken két”, hai tay nắm chặt lại đến mức chảy ra một dòng máu.
Hiện tại lão cực kì điên máu khi mà Thiên Long liên tục chửi mắng hắn không ra gì như vậy, từ trước giờ hắn chưa từng bị chửi không ra gì như vậy. Tại Hồn Phủ hắn là một trong những người đứng đầu không ai dám trái lời hắn nói chi đến việc chửi hắn như này.
Ra ngoài thì hắn liên tục có cái mác thành viên Hồn Tộc nên là bên ngoài cũng rất ít kẻ dám mạo phạm hắn. Ấy thế mà hiện tại, tên oắt con phòng bên cạnh không biết thuộc về thế lực nào mà dám không để cả Hồn Phủ lẫn Hồn Tộc vào mắt mà liên tục ngáng đường chửi rủa hắn không ra gì.
Sát khí trên người hắn không kìm được mà tỏa ra xung quanh khiến cho tất cả mọi người đều cảm nhận được. Những người phía dưới tu vị dưới Luyện Hư Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng khi cảm nhận sát khí của lão già này.
Thiên Long ở ngay bên cạnh cũng cảm nhận được sát khí do lão phát ra, nhưng hắn cũng chả buồn quan tâm. Hắn chúa ghét cái thể loại như lão già này, chỉ biết ỷ thế lực mà làm càn.
Lão già sát khí đang lan tỏa cả phòng đấu giá, bỗng nhiên cả người lão cứng đờ lại không cựa quậy được và theo đó sát khí cũng bị dập cho tắt ngóm luôn. Lúc này một giọng nói từ trong không gian vang lên khiến cả phòng đấu giá nghe thấy
“Hồn Sinh! Ngươi định làm càn đến bao giờ hả? Ngươi định không coi Vạn Bảo Các ra gì hả? Đừng có mà cậy mình là người của Hồn Phủ mà được đà lấn tới, biết thân biết phận đi”
Hồn Sinh chính là tên của lão già Hồn Phủ kia, còn chủ nhân giọng nói kia chính là một trong những cường giả từ đầu đã đứng trong hư không để ý buổi đấu giá của Vạn Bảo Các có nhiệm vụ giữ ổn định cho buổi đấu giá.
Hồn Sinh dễ dàng bị giam cầm bởi lực lượng của vị kia chứng tỏ người này tu vị ít nhất phải Luyện Hư Hậu Kỳ hoặc Luyện Hư Đỉnh Phong. Hồn Sinh bị người này dùng lực lượng giam cầm cảnh cáo thì hắn vừa sợ hãi nhưng lại càng thêm tức giận.
Và sự tức giận này hướng về Thiên Long, bởi nếu hắn không liên tục ngáng đường với chửi mắng lão thì lão đã không gặp tình cảnh mất mặt như này. Lão hướng phía không gian nơi mà giọng nói phát ra rồi đáp
Hồn Sinh: “Ta đã rõ”
Lời lão vừa dứt thì lực lượng giam cầm lão cũng được giải khai, lão lúc này nghiến răng lẩm bẩm nói
Hồn Sinh: “Thằng oắt con, tao hề ta mà không giết chết mày thì tên tao viết ngược. Cho dù mày có là người của đỉnh cấp thế lực đi chăng nữa”
Hắn giờ đây cực kì hận Thiên Long, hận không thể đem Thiên Long băm thành ngàn thành vạn mảnh. Thiên Long ở ngay bên phòng thì không nhịn được mà cười lên, sau vụ trả đũa Trình Thụy cùng Thủy Hoa và thêm vụ chọc điên Hồn Sinh lần này nữa thì hắn đã có tận hơn mười vạn điểm để mà tiêu xài rồi.
Thiên Long lẩm bẩm nói: Hừ, kiểu gì thằng già này lúc kết thúc buổi đấu giá cũng không buông tha cho mình đâu. Xem nào, có lẽ nên mua vài món phòng cái trò tấn công bằng linh hồn của lão ta.
Hiện tại Thiên Long chưa đủ khả năng mà ngạng kháng cái trò tấn công của mấy tên Hồn Tu nên là hắn phải sắm cho mình một món đồ phòng ngự linh hồn công kích. Còn Ngọc Anh thì hắn không lo vì nàng có Tinh Không sáo trang có thể phòng thủ mọi loại công kích rồi.
Ngọc Anh thấy hắn lẩm bẩm thì quay sang hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”
Thiên Long vừa mở Shop ra mua sắm vừa đáp: “Anh mua vài thứ để đối phó với thằng già kia ý mà. Em cũng biết là kiểu gì lão cũng không bỏ qua cho anh về vụ này mà.”
Ngọc Anh nghe vậy thì gật đầu, Hi Vũ bên cạnh nghe vậy thì nàng lên tiếng
Hi Vũ: “Chủ nhân cần ta sang đó diệt lão luôn không?”
Thiên Long lắc đầu nói: Như vậy thì không được, làm loạn đây thì mấy vị đang đứng trong hư không kia sẽ ra tay đó. Với lại ta muốn chọc điên thằng già này thêm một hồi nữa rồi mới thủ tiêu lão.
Lý do mà khi Thiên Long vào làm loạn phòng một mà mấy người kia không ra tay vì trước đó Lệ Hương có nói cho họ là dù phòng đó có chuyện gì cũng không được xen vào. Mặc dù nàng chỉ là Hóa Thần Đỉnh Phong nhưng mà nàng lại là người của Thánh Tử Vạn Bảo Các nên là quyền hạn của nàng lớn hơn nhiều so với mấy người kia và họ nghe lệnh nàng là đương nhiên.
Lúc này phía dưới cô nàng đấu giá sư đã chốt giá mười vạn linh thạch thượng phẩm mà Thiên Long đưa ra để mà đấu giá Chấn Thiên Hống. Mười vạn linh thạch là giá tiền vượt xa giá trị của Chấn Thiên Hống nên là không một ai tăng giá nữa. Một lúc sau Thiên Long nhận được quyển vũ kỹ thì cũng không quá để ý mà ném sang cho Ngọc Anh nói
Thiên Long: Em hãy học nó đi, thêm được bao nhiêu chiêu thì thêm để mà phòng thân.
Ngọc Anh nghe vậy thì gật đầu nhận lấy quyển vũ kỹ Chấn Thiên Hống này. Thấy Thiên Long đã nhận được đồ thì cô nàng đấu giá sư lại tiếp tục hướng phía mọi người cất tiếng nói
“Được rồi! Sau đây sẽ là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá lần này. Ta sẽ không để mọi người phải đợi lâu nữa, mau mang lên đây nào”
Theo lời của nàng thì từ phía rèm sau sàn đấu giá có hai người đàn ông đi ra và họ đang khiêng một một cái hòm khá lớn. Đi tới trước mặt cô nàng đấu giá sư rồi hạ cái hòm xuống đặt trước mặt cô. Cô nàng đấu giá sư gật đầu lên tiếng
“Tốt! Và vật phẩm cuối của buổi đấu giá này là……”.
Theo tiếng nàng hai người kia cũng hướng cái hòm mà mở ra, nắp hòm ngọc dần dần được mở ra. Khi nắp hòm được mở ra thì từ trong hòm phát ra một luồng huyết khí cực kì nồng nặc, huyết khí này chính là loại huyết khí thông qua chém giết mà hình thành. Đám người ngồi phía dưới cảm nhận luồng huyết khí này mà phải lạnh sống lưng.
Thứ phát ra huyết khí cực kì nồng đậm này chính là thứ nằm trong cái hòm, nằm gọn bên trong cái hòm đó là một bộ chiến y đỏ như máu và chính từ bộ chiến giáp đó tỏa ra luồng huyết khí kinh khủng kia.
Cô nàng đấu giá sư thấy đám người phía dưới rùng mình bởi luồng huyết khí này thì hướng phía hư không lên tiến
“Nhờ các vị đó”
Theo lời nàng thì một lực lượng được xuất ra ngăn chặn lượng huyết khí kia phát tán ra xung quanh. Cô nàng đấu giá sư gật đầu nói
“Đây là chính là Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Huyết Ngục Chiến Y, nó từng thuộc về một vị trưởng lão của Vạn Bảo Các nhưng do trong lúc đi thực hiện nhiệm vụ thì vẫn lạc. Nên là bây giờ nó là vật vô chủ và chúng ta quyết định đem ra đấu giá”
Không để đám người kịp cảm thán thì nàng nói tiếp
“Bộ chiến y này không chỉ cơ khả năng phòng ngự công kích của Luyện Hư Đỉnh Phong mà còn một công dụng nữa. Đó là khi ai trang bị nó vào còn nâng cao chiến lực lên hai thành, điều đó khiến cho việc chiến đấu cùng cấp trở nên dễ hơn”
Tiếng nàng vừa dứt thì đám người phía dưới lập tức ồ lên
“Không thể tin được, vật phẩm cuối lại là một kiện chiến y đầy đủ bộ”
“Đã thế đẳng cấp còn là Thiên Cấp Cực Phẩm nữa cơ chứ, không những có khả năng phòng ngự còn tăng phúc cả chiến lực luôn! Thật sự là ghê gớm a!”
“Lần này không biết ai sẽ đoạt được đây”
“Chắc chắn lại là thanh niên phòng số ba mà thôi, vì mỗi lần hắn xuất thủ đều ra một cái giá vượt xa giá trị của vật đó”
“Đúng vậy a! Như vậy chứng tỏ hắn cực giàu, riêng từ cái lúc hắn bỏ tận một vạn linh thạch cực phẩm để mua cái đăng kia thôi cũng đoán ra hắn thuộc đỉnh cấp thế lực rồi”
“Chưa chăc! Bởi vì những lần sau hắn ra tay chủ yếu là vì ngứa mắt lão Hồn Sinh kia”
“À đúng đó! Như vậy tức là lão Hồn Sinh kia ra giá thì người thanh niên đó mới ra giá”
“Chắc vậy! Tóm lại bây giờ chúng ta cứ quan sát đi”
Khi đám người bàn tán vớ vẩn xong thì cô nàng đấu giá sư hô lên
“Và giá khởi đầu là mười vạn linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai nghìn. Bắt đầu!”
Cô nàng đấu giá sư nói xong thì phòng đấu giá rơi vào im lặng trong hởi chốc và sau đó là cô nàng chủ nhân phòng số bốn lên tiếng phá tan sự im lặng này
“Mười vạn hai nghìn”
Hồn Sinh cũng lên tiếng ra giá: “Mười vạn bốn nghìn”
Thiên Long nghe Hồn Sinh đẩy giá thì cười nói: “Ta trả mười vạn sáu nghìn”
Hồn Sinh cau mày nói: “Ngươi….”
Thiên Long lập tức chen vào: “Ngươi cai gì mà ngươi hả? Bộ ngươi cấm ta đấu giá chắc? Lo cho cái bản thân mình trước đi đừng có hơi tý mà để ý tới người khác như vậy nữa lão già điên.”
Hồn Sinh càng bị chọc điên hơn nữa nhưng mà lão biết mình mồm mém không thể bằng được Thiên Long và đặc biệt ở cái vụ chửi mắng nhau như này càng không, như vậy thì Hồn Sinh chỉ “Hừ” một tiếng rồi không nói gì nữa.
Thiên Long thấy lão không dám đấu khẩu với mình thì cười một tiếng cũng không tiếp tục chọc điên lão nữa mà quay ra tiếp tục buổi đấu giá. Chủ nhân phòng số năm cũng theo đó cất tiếng
“Ta trả mười vạn tám nghìn”
Bốn phòng cứ thế ra giá, chỉ trừ phòng của Trình Thụy với Thủy Hoa thì không vì cả hai đã bị phế đi tu vị rồi thì sao mà điều động linh lực mà lấy ra linh thạch để đấu giá cơ chứ.


Tác: Nốt ngày mai là mình về rồi và lúc đó quay lại 2c/ngày nha.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.