Ngay khi tấm màn che phủ món đồ được cô nàng đấu giá sư kéo xuống thì khí tức của món đồ tỏa ra xung quanh khiến đám người ngồi phía dưới cảm thấy rùng mình. Tấm màn được kéo xuống lộ ra một cái khiên được làm bằng xương của một loài yêu thú nào đó.
Cái khiên nó mang hình dáng tròn, xung quanh viền khiên tua tủa ra những cái xương gai nhọn hoắt. Mặt khiên được tạo hình một khuôn mặt cùng với một cái mồm đầy toàn răng nhọn, hai con mắt luôn tỏa ra quang mang màu đỏ nhấp nháy liên tục. Và cái khiên bằng xương này mang một màu trắng muốt khiến người ts rợn người.
Khi cái khiên được phơi bày ra trước mắt tất cả mọi người khiến đám người không nhịn được xôn xao phía dưới
“Đây chắc chắn là một cái khiên Thiên Cấp Pháp Bảo”
“Là rõ! Ngươi nói thừa vãi đạn. Cái chính khiên ta tò mò là nó được làm từ xương loài yêu thú gì mà chỉ nhìn nó thôi đã khiến ta rợn gáy rồi”
“Đúng vậy a! Không biết là được tạo ra từ xương loài yêu gì?”
“Mà không biết đẳng cấp nó là Thiên Cấp phẩm giai gì?”
“Ta đoán Thiên Cấp Hạ Phẩm”
“Không! Khí tức kinh người như này phải là Thiên Cấp Trung Phẩm hoặc là Thiên Cấp Thượng Phẩm”
Cô nàng đấu giá sư đứng phía trên sàn đấu giá nhìn thấy một màn bàn tán như này thì nàng lên tiếng nói
“Không để mọi người đoán già đoán non nữa! Ta xin giới thiệu, đây là Phệ Cốt Thuẫn – Thiên Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo”.
Nàng lướt qua nhìn đám người phía dưới đang ồ lên thì mỉm cười nói tiếp
“Nó là một pháp bảo có thể chống đỡ được đòn công kích toàn lực của Luyện Hư Đỉnh Phong. Không những thế nó còn có thể hấp thụ công kích và tích tụ lực lượng đó bên trong nó. Rồi khi mà người sở hữu có thể phóng suất lực lượng tích tụ đó mà phản sát kẻ thù trong trận chiến”
Lời nàng vừa dứt thì đám người bên dưới lập tức ồ lên bàn tán
“Ồ quả nhiên là Thiên Cấp Pháp Bảo, không những phòng ngự được mà lại còn bao gồm tấn công nữa chứ”
“Thật luôn! Giá mà ta có đủ tài sản để mà sở hữu được nó”
“Thôi đi! Mơ cũng chỉ là mơ thôi! Cố mà tu luyện tụt mồm rồi gia nhập thế lực cao cấp thì may ra ngươi mia được”
“Haiz, ta mới Hóa Thần Trung Kỳ thì không biết bao giờ mới đụng được đến thứ pháp bảo đẳng cấp như này đây”
Đám người bên dưới thì bàn tán, những phòng vip bên trên cũng đang sốt ruột đợi cô nàng đấu giá sư ra giá. Còn Thiên Long cùng Ngọc Anh thì trợn mắt há mồm, Ngọc Anh quay sang nhìn Thiên Long nói
Ngọc Anh: “Này Long! Anh có thấy cái khiên đó có công dụng nghe quen quen không? Được làm từ xương, có khả năng phòng thủ, hấp thụ công kích và giải phóng lực lượng hấp thụ. Em thấy quen vãi đạn ý!”
Thiên Long ngồi bên cạnh nghe Ngọc Anh nói vậy thì gật đầu rồi nhìn vào cái cốt thuẫn đáp
Thiên Long: “Nó hoàn toàn chả khác gì cái cốt thuẫn của Ku Khai trong Vũ Luyện Điên Phong cả”
Ngọc Anh nghe vậy thì hô lên: “Quả nhiên em đoán không sai mà! Không ngờ chúng ta lại gặp một thứ tương tự như vậy ở đây.
Thiên Long gật đầu đáp: “Anh cũng không ngờ luôn đó! Tiếc là phẩm chất chỉ là Thiên Cấp Trung Phẩm, chỉ có thể kháng được công kích của Luyện Hư Đỉnh Phong”
Nếu mấy người dưới kia hay mấy vị khách trong phòng vip nghe được câu này thì hận không thể đập chết hắn. Chỉ là Thiên Cấp Trung Phẩm? Bọn chúng thì chỉ có thể mơ ước mà không thể sở hữu một vật phẩm Thiên Cấp. Còn đây Thiên Long thì lại đi lắc đầu thất vọng vì đẳng cấp của nó, như vậy nếu bọn chúng nghe được câu đó không nổi khùng mới lạ.
Mà cũng không trách được hắn, sở hữu cho mình hệ thống có Shop bán đủ thứ và tất cả chỉ cần có tiền là mua được tất. Còn thêm việc trên người hắn toàn một đống pháp bảo đẳng cấp siêu việt vị diện này nên là hắn không để Thiên Cấp Pháp Bảo vào mắt là đúng.
Lúc này cô nàng đấu giá sư thấy mọi người xung quanh xôn xao vì món vật phẩm thì nàng mỉm cười lên tiếng
“Không để mọi người đợi lâu nữa! Tôi xin nói giá của Phệ Cốt Thuẫn sẽ là ba vạn linh thạch thượng phẩm và mỗi lần nâng giá không thấp hơn hai nghìn linh thạch thượng phẩm. Bắt đầu!”
Ngay lập tức khi nàng vừa hô bắt đầu thì mọi người xung im lặng và từ phía trên các phòng vip tiếng nói bắt đầu vang lên
“Ta trả giá ba vạn hai”
Tiếng nói này là phát ra từ phòng số bốn, Thiên Long ở ngay phòng bên nghe dduowcjj từ giọng nói có thể đoán ra được đây là một nữ nhân. Do lúc đấu giá Phá Hồn Đăng mải mê chọc tức tên lão già Hồn Phủ nên hắn không hề để ý những phòng xung quanh.
Thiên Long lẩm bẩm nói: “Giọng nghe rất êm tai và dễ chịu. Không biết cô nàng này có phải là một mỹ nhân không ta?”
Ngọc Anh ngồi ngay cạnh nghe được thì lập tức giơ tay lên nắm tai hắn kéo mạnh một cái nói
Ngọc Anh: “Thôi đi ông tướng! Nghĩ đến gái xinh cái là sáng mắt ra. Trong đầu anh không gì ngoài gái à?”
Thiên Long bị Ngọc Anh xách tai lên thì kêu lên: Ái ái ái! Đau anh bỏ ra đi! Anh chỉ tự hỏi tý thôi mà!
Ngọc Anh bĩu môi hừ một cái rồi buông tay ra, tiếp tục quan sát buổi đấu giá. Các phòng vip tiếp tục ra giá
“Ta trả ba vạn tư”
Lần này thì là giọng của lão khọm Hồn Phủ phòng số hai
“Ta trả ba vạn sáu”
Giọng nói lần bày là của chủ nhân phòng số năm, từ giọng nói có thể đoán ra được người này là một trung niên.
“Ta trả ba vạn tám” (phòng số bốn)
“Bốn vạn linh thạch thượng phẩm” (phòng số 5)
“Hừ, ta trả bốn vạn hai” (phòng số hai)
Trong phòng số ba, Thiên Long quay sang nhìn Ngọc Anh nói
Thiên Long: “Em muốn nó không?”
Ngọc Anh lắc đầu đáp: “Mặc dù nó giống cái cốt thuẫn đó đấy nhưng mà em đang mặc cái bộ đồ phòng ngự khủng của khủng thì cần gì nữa chứ”
Thiên Long gật đầu: “Cũng đúng! Vậy thì chúng ta đợi xem mấy vật phẩm tiếp theo có gì đặc sắc không”
Ngọc Anh gật đầu, nàng đang định quan sát tiếp thì nhớ đến việc gì đó liền quay sang hỏi Thiên Long
Ngọc Anh: “Không phải anh định đấu giá vài món à? Sao rm vẫn không thấy anh lấy ra?”
Thiên Long nhớ tới việc đó thì đáp lại: “À chuyện đó á? Anh ban đầu định trang bức bằng việc bán vài món khủng. Nhưng mà giờ thì thôi, làm màu bằng vụ mua Phá Hồn Đăng là đủ rồi.”
Ngọc Anh nghe Thiên Long nói vậy thì cũng không nói gì thêm, rồi ba người tiếp tục quan sát xem đám người kia đấu giá. Lúc này tấm khiên kia đã được đẩy giá lên tận năm vạn linh thạch thượng phẩm rồi, giá là do cô nàng ở phòng số bốn đưa ra
Giá được đẩy lên mức này là căng nhất với một kiện Thiên Cấp Trung Phẩm rồi và mấy phòng kia cũng ngừng ra giá rồi. Cô nàng đấu giá sư thấy vậy cũng bắt đầu chốt giá
“Năm vạn lần một…….năm vạn lần hai…..năm vạn lần ba! Chúc mừng vị khách quý phòng số bốn đã đấu giá thành công Phệ Cốt Thuẫn”
Sau đó thì cái khiên được đưa lên cho cô nàng ở phòng số bốn, xong xuôi thì cô nàng đấu giá sư tiếp tục nói
“Sau đây là vật phẩm áp chót tiếp theo! Mau mang lên đi!”
Theo lời nói của nàng thì một hộp ngọc màu xanh biếc hình chữ nhật được mang lên đặt trước mặt nàng. Thấy vậy nàng hướng phía mọi người, nàng vừa mở hộp ngọc vừa nói
“Vật phẩm lần này là một quyển công Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ thuộc hàng âm ba công kích, Chấn Thiên Hống. Khi luyện đến đại thành, sử dụng có thể khiến cho đối phương cho dù là Luyện Hư Đỉnh Phong rơi vào trạng thái choáng váng trong ít nhất ba giây”
Thường thì nghĩ ba giây là ít, nhưng mà có câu cường giả giao phong một giây đủ quyết định trận chiến. Vậy nên có thể làm choáng đối phương trong ba giây là đủ để phản sát rồi.
Cô nàng đấu giá sư lên tiếng đưa ra giá khởi đầu
“Giá khởi đầu là ba vạn linh thạch thượng phẩm và mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai nghìn. Bắt đầu!”
Lý do tại sao vũ kỹ này lại có giá tương đương với tấm khiên kia mặc dù phẩm cấp kém hơn, đó là bởi vì vũ kỹ âm ba là loại vũ kỹ thuộc dạng hiếm có nên là giá nó tương đương với vật phẩm Thiên Cấp Trung Phẩm.
Các phòng vip lập tức đưa ra giá
“Ta ra giá ba vạn năm” (phòng ba)
“Ta ra giá ba vạn tám” (phòng năm)
“Bốn vạn” (phòng bốn)
“Bốn vạn hai” (phòng năm)
Bỗng tiếng của lão già phòng ba vang lên nhưng lại không phải đẩy giá mà là đưa ra lời đe dọa
“Hừ! Tốt nhất các ngươi nên nhường nó……”
Không để hắn gáy hết câu thì Thiên Long lập tức nhảy ngay vào
“Lão ngậm mẹ mồm đi! Không đấu giá được giở trò hù dọa à? Ta ra giá mười vạn, nào lão tính làm gì nhau hả? Già đầu rồi còn chơi ba cái trò trẻ trâu đó”
Lão già Hồn Phủ trong phòng mặt tối sầm lại nghiến răng nói
“Thằng nhãi, mày…..”
Thiên Long lập tức ngắt lời: “Mày cái gì mà mày? Bớt xàm ngôn đi”
Thiên Long vốn định không đấu giá nhưng mà khi nghe lão già đầu này lại định giở trò dọa vớ dọa vẩn, thì hắn không nhịn được nhảy vô khịa lão đồng thời kiếm thêm tý điểm.
Lúc này trong phòng số bốn, trên ghế là một thân ảnh một người thiếu nữ có một dáng người cân đối nàng mặc một bộ y phục màu đỏ pha lẫn viền đen, ba vòng đều đặn. Vòng một không quá to tầm cỡ D cup, vòng ba cũng không quá nảy nở như mấy người Ngọc Anh hay Băng Băng nhưng bù lại nàng lại có một vòng eo cực kỳ hoàn hảo. Khuôn mặt thanh tú, mĩ lệ, làn da trắng hồng mịn màng, mũi cao lông mi cong vút chớp chớp, đôi mắt cùng mái tóc đồng một màu nâu nhạt. Từ người nàng toát lên một vẻ vừa yêu mị xen lẫn ngây thơ.
Nàng ngồi trên ghế nghe thấy Thiên Long không hề nể mặt tên lão khọm Hồn Phủ thì không nhịn được cười nói
“Người này thú vị thật đó! Không hề để lão già dở hơi đó mà mắt luôn, càng không buồn quan tâm thế lực sau lưng lão luôn. Hì không biết người này bối cảnh như nào mà lại có thể nói những câu như vậy, thật là tò mò mà!”