Trình Thụy ở bên thấy cảnh tượng vợ mình bị đám phân thân xé toạc y phục của nàng ra thì hai mắt đỏ lên gào thét nói
Trình Thụy: Chó chết!!!!! Lũ khốn mau buông nàng ra mau, ta thề sẽ giết chết bọn mày bằng không tao không làm người.
Thiên Long bên ngoài nghe Trình Thụy gào thét thì chỉ cười nói
Thiên Long: Thôi đi ông nội! Thân mình còn lo chưa xong mà còn mơ tưởng đến việc giết ta. À ta có cách này xem ngươi có bị hứng thú không khà khà.
Nói xong Thiên Long phất tay một cái khăn bay ra tiến tới trước mặt Trình Thụy rồi bịt mắt hắn lại, Thiên Long làm xong cười nói
Thiên Long: Bịt mắt nghe nương tử của mình rên khi bị làm bởi một đám nam nhân khác ta nghĩ ngươi sẽ thích đó.
Trình Thụy bị một màn như này khiến cho ác kun đứng hình mất năm giây rồi mới bừng tình gào thét lê
Trình Thụy: Thằng tiểu nhân! Mày lạo còn có thể thốt ra những lời như vậy hả? Có giỏi thì nhắm vào ta chứ đừng có nhắm vào nàng!
Thiên Long nghe vậy đáp: Vậy thì bây giờ ta cho hai ngươi hai lựa chọn! Anh em dừng tay lại đã!
Thiên Long giơ tay về phía đám phân thân nói, đám phân thân nghe vậy cũng dừng hành động lại ở trên giường thì Thủy Hoa bị ba phân thân xé y phục còn mỗi nội khố che đi vùng đất thần thánh cùng cái yếm che đi hai quả núi to tổ bố kia. Cùng với đó cơ thể trắng ngần và thuộc dạng cân đôi của nàng ta cũng lộ ra.
Thủy Hoa lúc này đây đang nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu nhìn về phía Thiên Long. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì Thiên Long…….cũng chả chết nổi đâu mà sợ dăm ba thứ đó.
Để ý thấy ánh mắt của Thủy Hoa, Thiên Long cũng chỉ cười cho qua không quá để ý đến nàng ta. Thiên Long hướng phía Trình Thụy nói
Thiên Long: Như vừa mới nói, ta sẽ cho hai người các ngươi hai lựa chọn.
Trình Thụy gằn giọng nói: Lựa chọn gì còn không mai nói!
Thiên Long cười đáp: Bình tĩnh! Rồi đây ta nói! Các ngươi có hai lựa chọn sau và chỉ được chọn một. Thứ nhất, ta sẽ thả nàng ta ra và ngươi sẽ phải dùng mạng sống của nàng ta. Thứ hai, thì ngược lại với điều trên là ta thả ngươi ra còn nàng sẽ chết để đổi lấy mạng sống cho ngươi.
Thiên Long vừa dứt câu thì Trình Thụy đã ngay lập tức hét lên
Trình Thụy: Nếu như vậy thì ta sẽ chọn cái số một, hãy mau giết chết ta rồi tha mạng thả nàng đi đừng có làm nhục này ấy.
Thiên Long nghe Trình Thụy nói xong thì quay sang nhìn Thủy Hoa nói: Vậy còn cô thì sao? Chọn số một hay hai đây?
Thủy Hoa nhếch mép cười khinh bỉ Thiên Long rồi nói: Hừ! Ngươi nghĩ ta ra sao cơ chứ? Ta chọn số hai, hãy lấy mạng ta và thả huynh ấy đi.
Nghe lời của Thủy Hoa thì Thiên Long có chút bất ngờ khi nàng ta lại lựa chọn số hai. Thiên Long lần này thì thực sự cảm thán tình cảm của hai người này rồi, cả hai đều dám chết hi sinh cả tính mạng để mà cho người kia tự do. Hai kẻ này lần này thực sự có chút lay động Thiên Long a.
Bên kia Trình Thụy nghe câu trả lời của Thủy Hoa thì lập tức phản đối
Trình Thụy: Không được! Ta cấm tuyệt nàng làm vậy, nàng phải sống để mà còn chăm sóc cho Trình Niên. Dù sao nàng cũng chiều chuộng và bên nó hơn ta.
Thủy Hoa lập tức lại phản bác: Không được! Hãy để ta dùng mạng sống này để giúp chàng sống sót, ít nhất hãy để cho ta chứng minh rằng tình cảm của ta với chàng không thua gì chàng giành cho ta.
Trình Thụy la lên: Tuyệt đối không! Có giết thì hãy giết ta chứ đừng là nàng.
Thủy Hoa lập tức đáp: Không! Hãy lấy mạng ta thay bì chàng.
Thiên Long đứng bên ngoài cùng ba phân thân đằng đó một mặt mộng bức, nhìn hai người này nói vậy hắn cảm thấy mình từ thằng nhân vật chính thành mọe thằng nhân vật phụ chuyên đi bắt nạt kẻ yếu vậy mặc dù đây hai kẻ này đều là “kẻ yếu” với thực lực khủng thôi.
Mà đứng một bên nhìn cảnh tượng giữa hai người như này thì Thiên Long không thể không cảm thán về tình cảm hai người dành cho nhau quả thật rất tốt. Cả hai đều sẵn sàng hi sinh vì người còn lại, Thiên Long bỗng nghĩ ra gì đó thì nhếch mép lên cười rồ sau đó thu hồi lại nụ cười và cố gắng nói ra với giọng tà tà
Thiên Long: Các ngươi cứ lằng nhăng như này thì…. Ta quyết định rồi! Không tha cho bất cứ ai cả khặc khặc.
Hai người đang thi nhau nói bỗng nghe thấy lời nói này của Thiên Long thì lập tức đen mặt lại. Cả hai lập tức quay ra hét lên
“Đừng mà! Làm ơn tha cho nàng/chàng ấy”
Thiên Long thực sự thấy cảm phục hai người này, mặc dù hai người này muốn tìm cách giết hắn nhưng mà thực ra cũng chỉ vì tức giận cho thằng con yêu quý của mình mà thôi. Thiên Long dù thấy cảnh này dù hắn có thể tha mạng cho cả hai nhưng mà vẫn phải cho tren Trình Thụy này nếm một chút tra tấn.
Thiên Long nhìn Trình Thụy cười nói: Không cần phải hét lên như vậy, ta xử lý nương tử của ngươi xong thì sẽ đến lượt ngươi khặc khặc.
Trình Thụy nghe vậy thì không nhịn được la hét chửi rủa Thiên Long: Chó chết!!!! Ta cấm ngươi đụng vào nàng ấy, có giết thì hãy nhắm vào ta đây này!
Thiên Long vẫn như cũ đáp: Thôi ôm im mọe đi! Rồi tôi xử ông sau, giờ thì ngồi đó tận hưởng tiếng rên la của nương tử mình đi khà khà. Lên nào anh em!
Trình Thụy nghe Thiên Long dứt khoát như vậy cố gắng chống cự nhưng mà vô ích, miệng thì không ngừng là lên
Trình Thụy: Đừng mà! Tránh xa nàng ấy ra!! Khốn kiếp!! Ta đã bảo có chém có giết gì thì hãy nhắm vào ta đây này!!!
Thiên Long mặc kệ Trình Thụy la hét chửi rủa mình mà lập tức kêu phân thân lần nữa tiến tới bên giường để mà hành sự.
Thủy Hoa thấy ba phân thân lại lần nữa tiến đến chỗ mình thì nàng ta xanh mặt lại hướng Thiên Long mà gào thét
Thủy Hoa: Thằng bỉ ổi! Thằng súc sinh! Mau bảo chúng tránh ra khỏi người ta mau! Thằng tiểu nhân đáng chết!
Thiên Long ngồi một bên ngoáy ngoáy lỗ tai làm bộ mặt bất cần nói: Úi trời! Quả không hổ là mồm mép đàn bà! Mỗi câu chửi còn thấm hơn của đàn ông, cứ tiếp tục đi anh em.
Thủy Hoa nghe vậy thì không nhịn được hét lên: Cút đi!!! Đừng có đụng vào ta lũ súc sinh!! Khônggggg!
Trình Thụy một bên nghe tiếng hét của Thủy Hoa thì sau lớp khăn che mắt kia thì đôi mắt hắn đã đỏ lừ vì tức giận rồi, hắn kêu gào
Trình Thụy: Ta giết chết ngươi!! Thằng tiểu nhân khốn kiếp! AAAAAAAA!
Thiên Long ở một bên nhếch mép cười nói: Haha từ từ tận hưởng màn giao hưởng này nhé thành chủ đại nhân.
Trình Thụy đang tức giận đỏ mắt, không biết sau lớp khăn này Thiên Long đang làm gì nương tử của mình. Bỗng tự dưng hắn nghe thấy âm thanh của Thủy Hoa kêu lên
“Aaaaaaa! Đau quá, đừng là chỗ đó! Aaaaa, đừng mà đau quá”
Nghe như vậy, trong đầu Trình Thụy nghĩ ngay đến việc Thủy Hoa đang bị làm nhục, Trình Thụy gào thét trong tuyệt vọng
Trình Thụy: AAAAAAAAAA,THẰNG SÚC VẬT!!! TAO THỀ CÓ CHẾT CŨNG LÀM MA ÁM CHẾT CẢ BA ĐỜI NHÀ MÀY.
Thiên Long một bên vẫn chả buồn quan tâm mà ngồi xem kịch vui, tiếng Thủy Hoa vẫn một bên rên la còn Trình Thụy thì chỉ có thể tuyệt vọng khi nghe nương mình tên la bởi phân thân Thiên Long hành hạ. Qua một thời gian lời lẽ của Thủy Hoa cũng thay đổi
Thủy Hoa: Aaaaaa! Chỗ đó…..sướng quá…..mạnh nữa lên…..thật là……phê quá đi ưm ~.
Trình Thụy nghe nương tử của mình sau một hồi lại thay đổi giọng như vậy càng thêm tuyệt vọng, hắn hận Thiên Long đồng thời hận chính bản thân không thể cứu lấy nàng. Hai khóe mắt Trình Thụy chảy ra hai dòng lệ đã thế nó còn màu đỏ.
Đây chính là huyết lệ, chứng tỏ Trình Thụy đang cực kỳ phẫn nộ cùng đau khổ, đây quả là một hình thức tra tấn tinh thần khủng khiếp nhất với một kẻ chung tình như hắn.
Thiên Long lúc này thấy vậy thì lên tiếng nói: Được rồi! Giờ ta sẽ cho ngươi chứng kiến cảnh tượng này khà khà.
Dứt câu Thiên Long phất tay cái khăn bịt mắt Trình Thụy được cởi ra rơi xuống mặt đất. Trình Thụy khi được Thiên Long cởi bỏ khăn bịt mắt ra thì cái mặt đang cúi gằm xuống cố gắng ngẩng lên nhìn cảnh tượng trước mắt mình.
Hắn đau khổ ngẩng mặt lên, đến khi cảnh tượng trên giường đập vào mắt hắn thì hắn lập tức mở to mắt kinh ngạc khi mà cảnh tượng trên giường hoàn toàn trái ngược với điều hắn đã nghĩ tới.
Nó không phải cảnh tượng Thủy Hoa bị ba phân thân làm nhục mà thay vào đó là cảnh ba phân thân một tên thì kéo hai tay của nàng ra không ngừng xoa bóp những huyệt đạo của Thủy Hoa, một tên thì ở trên lưng nàng không ngừng nhắm từng huyệt của nàng mà ấn xuống và tên còn lại thì xoa bóp huyệt đạo ở hai chân. Cả ba phân thân quần áo vẫn đầy đủ chỉ là có mỗi Thủy Hoa như cũ là mặc yếm cùng nội khố che đi hai nơi nhạy cảm mà thôi.
Và Thủy Hoa thì đang không ngừng rên lên: Á! Đừng mà! Sướng quá! Thật là thích quá đi…..cứ như này sao ta chịu nổi! Á đừng là chỗ đó, cái gì thế này sao lại sướng như vậy chứ?
Trình Thụy trợn mắt há mồm, hắn lắp bắp nói: Ch-Chuyện quái gì vậy? T-Ta tưởng n-nàng bị……
Thiên Long ở một bên cười to: Kakakakaka thế nào sợ rồi chứ thành chủ đại nhân? Nghe ngươi một bên thì gào thét còn vợ ngươi một bên thì rên rỉ tậu hưởng cuộc mát xa toàn thân của ta mà ta cười chết mất kakaka.
Trình Thụy trợn mắt nhìn Thiên Long nói: Ngươi! Ý này là sao hả?
Thiên Long đứng dậy tới trước mặt Trình Thụy rồi tạo vớ vẩn rồi hô lên
Thiên Long: Hà hà, Thiên Cấp Cực Phẩm Tuyệt Kỹ – Chuyên Gia Mát Xa. Bất cứ ai bị ta dùng chiêu này lên thì đừng hòng nhịn được sự sung sướng khi được mát xa xoa bóp toàn thân. Cho dù là băng hàn nữ nhân mà nằm im cho ta dùng chiêu này thì cũng không thể nào nhịn được mà rên lên sung sướng đâu kaka. Chứ đừng nói gì đến nương tử của ngươi.
Trình Thụy một mặt mộng bức nhìn Thiên Long, hắn đã nghĩ Thủy Hoa bị phân thân Thiên Long làm nhục rồi cơ. Ai ngờ Thiên Long dùng trò này hù dọa hắn 1 phen cực kỳ kinh khủng.
Thiên Long thấy vậy đã đủ rồi thì lên tiếng: Được rồi! Dừng tay đi nào.
Lời Thiên Long vừa dứt thì đám phân thân dừng tay mà rời khỏi giường để lại Thủy Hoa đang phê pha thở dốc nằm lịm trên giường. Thiên Long cũng giải đi lực lượng giam cầm Trình Thụy, thấy cơ thể mình cử động được thì Trình Thụy lập tức bỏ qua Thiên Long mà chạy tới chỗ Thủy Hoa.
Trèo lên giường hắn đỡ Thủy Hoa lên tay mình rồi nói: Thủy Hoa! Thủy Hoa! Nàng có sao không? Hắn có làm gì với nàng không?
Thủy Hoa vẫn đang trong cơn phê pha đáp: Hắn k-không làm gì thiếp cả! Chỉ là có chút c-chiếm tiện nghi thôi, chứ còn lại hắn mát xa cho thiếp thực sự rất thích mặc dù lúc đầu có hơi đau.
Trình Thụy nghe vậy thì quay ra nhìn Thiên Long nói: Tại sao ngươi tha cho bọn ta?
Thiên Long thu hồi lại phân thân rồi nói: Cảm thấy may đi, do ta cảm động trước tình cảm của hai ngươi nên mới tha cho hai ngươi mà thôi. Không thì ta đã trực tiếp giết chết hai ngươi rồi, nhưng mà ta vẫn phải đòi lại chút công bằng vì các ngươi đã thuê sát thủ giết ta.
Dứt câu hắn điểm một cái vào người Trình Thụy cùng Thủy Hoa lập tức tu vị được giải phong ấn nhưng ngay sau đó tu vị cũng tiêu tán luôn. Phong Hư Cầu không chỉ có tác dụng phong ấn thực lực mà chỉ cần thêm 1 chất xúc tác là có thể hoàn toàn phế đi tu vị của kẻ bị trúng phong ấn và khi Thiên Long điểm về phía hai người thì cũng là đưa link khí để phát động tác dụng còn lại của Phong Hư Cầu.
Thiên Long làm xong nói: Mặc dù tha cho hai ngươi nhưng ta vẫn phải phế đi tu vị các ngươi, giờ các ngươi phải tu lại từ đầu. Ta nhu vậy là đã rất nhân nhượng rồi đó!
Nghe vậy Thủy Hoa cũng bừng tỉnh, nhưng nàng ta cũng không dám cùng Trình Thụy lên tiếng cãi lại. Nếu không sợ hắn lên cơn đem nàng ra làm nhục thật thì như vậy thà bị phế đi còn hơn.
Trình Thụy mặc dù không muốn phải nói ra nhưng hắn vẫn phải nói ra câu này
Trình Thụy: Đa tạ đã tha mạng cho chúng ta.
Thiên Long liếc nhìn hai người nói: Hừ, từ sau đừng có mà nghịch ngu dở trò báo thù ta. Không là ta không ngại khiến nương tử ngươi bị làm nhục lên làm nhục xuống đâu.
Nghe thấy lời đe dọa của Thiên Long thì hai người cũng lạnh sống lưng đặc biệt Thủy Hoa. Hai người không nói lời nào mà trực tiếp gật đầu, Thiên Long thấy vậy thì cũng biết là xong chuyện rồi.
Hắn thu hồi lại kết giới do hệ thống tạo ra rồi ngay sau đó quay lưng hướng phía cửa mà đi ra. Trước khi bước ra khỏi cửa hắn có để lại một câu
Thiên Long: Về nhớ mà dạy lại thằng con trai chết tiệt của hai ngươi đi.
Dứt câu hắn đẩy cửa mà rời khỏi phòng để lại Trình Thụy cùng Thủy Hoa đang thở phào ôm nhau ngồi trên giường.