Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 52 Khí Linh. Phá Hồn Đăng – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 52 Khí Linh. Phá Hồn Đăng

Sau hơn ba mươi vật phẩm thì đã xuất hiện Địa Cấp vật phẩm, lúc này đây những tên Hóa Thần trở lên cũng đã bắt đầu động. Phải biết là bắt đầu từ Địa Cấp là giá trị nó vượt xa so với Huyền Cấp, Địa Cấp vật phẩm không phải đồ mà túi tiền mấy tên Kim Đan hay Nguyên Anh mới tấn cấp có thể kham nổi.
Cô nàng trên sân khấu tiếp tục giới thiệu
“Và giờ là vật phẩm thứ ba mươi tư, đó là một kiện vũ khí Địa Cấp Hạ Phẩm – Hỏa Trường Kiếm. Được ngũ cấp cao giai luyện khí sư rèn ra, đặc biệt là nếu bồi dưỡng thêm một thời gian nó sẽ hình thành khí linh”
“Giá khởi điểm là ba vạn linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn. Không thể sử dụng linh thạch hạ phẩm để giao dịch”
Thường thì một kiện đồ vật Địa Cấp Hạ Phẩm chỉ có giá trị một vạn linh thạch trung phẩm mà thôi. Nhưng vì thanh kiếm này đã sắp hình thành khí linh rồi nên là giá trị nó cao hơn nhiều. Nếu nó mà hình thành khí linh thì nó có giá trị lớn hơn nữa, không phải có linh thạch là mua được.
Khí linh nó rất hiếm khi xuất hiện, bởi khi pháp bảo tồn tại khí linh thì ngay trong chiến đấu có thể triệu hoán nó ra để chiến đấu cùng mình hoặc nhờ nó gia tăng năng lực cho pháp bảo. Nhưng tùy vào khí linh như nào mới có thể thay chủ nhân chiến đấu, khí linh có bốn dạng tồn tại
Thứ nhất là khi triệu hoán chỉ xuất hiện dưới dạng một quang cầu
Thứ hai là dưới dạng như một loại tiểu tinh linh, loại này cùng loại một chỉ chuyên về tăng phúc cho pháp bảo mà thôi.
Thứ ba là dưới dạng giống như quỷ tộc nhưng hoàn toàn không có khuôn mặt, chỉ có hình dáng mà thôi.
Và thứ tư là dưới hình dạng con người cực kì sắc nét, chi tiết từ khuôn mặt tới vóc dáng. Nếu là hình dạng nam thì rất soái còn nếu dạng nữ thì cực kì đẹp, và đây là dạng hoàn mỹ nhất của khí linh có thể thay chủ nhân chiến đấu.
(Mấy ông có thể tham khảo Huân trong Bách Luyện Thành Thần khi còn là kiếm linh của La Chinh ý, tôi lấy ý tưởng ở đó)
Nếu như một pháp bảo có được một khí linh dạng hoàn mỹ thì chắc chắn sẽ khiến cho những lão bất tử động tâm vì khi pháp bảo có khí linh hoàn mỹ thì pháp bảo đó có thể tiến cấp được.
Thiên Long ở trên phòng nghe được cô nàng kia nhắc tới khí linh thì cũng nhớ ra một điều. Thiên Long liền lập tức triệu hoán ra Trảm Thần Kiếm quan sát rồi nói nhẩm
Thiên Long: Nếu như cô nàng kia nói, liệu Trảm Thần Kiếm của ta có khí linh không?
Dứt câu hắn liền liên hệ với Yên Nhi nói: Yên Nhi, Trảm Thần Kiếm đẳng cấp như vậy thì nó có tồn tại khí linh không?
Yên Nhi đáp: Đương nhiên là có rồi, chẳng qua từ trước tới nay chủ nhân không hề biết đến sự tồn tại của “nàng”
Thiên Long: “Nàng”?
Yên Nhi: Đúng vậy! “Nàng” ở đây chính là khí linh của Trảm Thần Kiếm do có hình hài nữ nhân nên mới nói vậy, nàng ta vượt trên cả cái gọi là khí linh hoàn mỹ. Nếu như chủ nhân không biết, ở trên những vị diện cao hơn có kẻ còn có đạo lữ chính là khí linh của mình cơ.
Thiên Long phun ra một ngụm nói: Hả? Có trường hợp như vậy ư?
Yên Nhi: Đúng vậy! Khí linh đẳng cấp vượt trên hoàn mỹ, khi được triệu hoán có thể ngưng thực hẳn một cơ thể hoàn chỉnh có chức năng như con người bình thường luôn chỉ là họ không chết khi cơ thể đó bị giết. Chỉ có thể hủy đi pháp bảo mới giết được họ, và như đã nói trên chính vì vậy nhiều kẻ mới chọn chính khí linh của mình làm đạo lữ vì đã cùng nhau trải qua nhiều trận chiến rồi.
Thiên Long nghe vậy thì há mồm nghĩ: Đây không phải vũ khí cũng không tha trong truyền thuyết sao? Mà cũng thú vị, ta cũng muốn thử khà khà.
Nghĩ linh tinh một lúc rồi hắn lại nói với Yên Nhi: Vậy giờ làm sao để có thể triệu hoán nàng?
Yên Nhi đáp với một giọng có vẻ khinh thường: Hừ, chủ nhân lại có ý nghĩ không đúng đắn với nàng ta phải không nên mới gấp như vậy !
Thiên Long đỏ mặt xấu hổ vì bị bắt thóp nên giả vờ ho nói: È hèm, khụ….nhóc nói gì vậy chứ? Khụ…..nhóc chưa trả lời câu hỏi của ta đâu!
Yên Nhi thấy hắn một dạng đánh trống lảng thì khinh bỉ nói: Hừ, nếu muốn triệu hoán nàng để mà làm “điều mà chủ nhân muốn” với nàng thì chỉ cần vận linh hồn tiến vào Trảm Thần Kiếm để liên kết với nàng, đánh thức nàng dậy là về sau có thể triệu hoán nàng mỗi khi chiến đấu.
Thiên Long: Ồ! Dễ như vậy thôi ư?
Yên Nhi: Đúng vậy !
Ngọc Anh bên cạnh sau khi chơi xong thì thấy Thiên Long không tiếp tục quan sát đấu giá mà ngồi trầm ngâm đôi lúc lẩm bẩm gì đó thì không nhịn được hỏi
Ngọc Anh: Chàng làm cái gì mà như tên hâm vậy? Thiếp thấy chàng nãy giờ lẩm bẩm một mình hơi nhiều rồi đó!
Thiên Long nghe vậy thì giải thích: À, không có gì! Ta vừa hỏi hệ thống về cái gọi là khí linh kia và nhận ra rằng thanh kiếm của ta cũng có khí linh mà ta lại không hề biết.
Ngọc Anh nghe vậy thì nói: Ồ! Vậy cái khí linh đó ở thế giới này nó ra sao?
Thiên Long nghe nàng hỏi thì cũng kiên nhẫn giải thích cho nàng nghe, sau khi nghe Thiên Long giải thích xong thì Ngọc Anh gật đầu rồi hướng Hỏa Trường Kiếm đang được đám người hét giá phía dưới nói
Ngọc Anh: Vậy thì….thanh kiếm kia khi hình thành khí linh thì nó đạt được trạng thái gì? Chàng có thể hỏi hệ thống không?
Thiên Long nghe vậy thì gật đầu hỏi hệ thống: Hệ thống! Ngươi có thể phán đoán khi hình thành khí linh thì nó đạt được bậc nào không?
— Tinh! Đã quét xong! Tùy theo cách bồi dưỡng thì thấp nhất là bậc hai. Còn nếu chủ nhân dùng một ngàn điểm để cho hệ thống bồi dưỡng thì chắc chắn đạt hoàn mĩ —
Thiên Long nghe vậy thì gật đầu nói lại cho Ngọc Anh. Nàng nghe xong thì gật đầu đã hiểu, ban đầu nàng định bảo hắn mua cho nàng cây kiếm đó nhưng nàng nghĩ lại phẩm chất hơi kém và nàng có tận sáu hệ linh lực nên là một thanh hỏa hệ kiếm chưa thể đủ cho nàng.
Nàng định sau sẽ hỏi Thiên Long xem có vũ khí nào trong hệ thống hợp với nàng không. Thiên Long cùng Ngọc Anh sau khi trao đổi một chút rồi lại tiếp tục quan sát buổi đấu giá.
Thanh Hỏa Trường Kiếm kia đã được nâng giá tới tận năm vạn linh thạch trung phẩm và nó thuộc về một tên tán tu Hóa Thần Hậu Kỳ. Cô nàng đấu giá sư sau khi bảo người đưa đồ cho tên kia thì lại tiếp tục lên tiếng
“Giờ là vật phẩm tiếp theo, mang lên đi!”
Theo lời cô nàng thì cái giống như cái đèn được mang lên, khi nó được đặt lên cho mọi người thấy rõ thì cô nàng nói
“Đây là một cái đăng do Đa Bảo Các chúng ta trong một lần đi thám hiểm di tích và tìm được. Mặc dù chúng ta đã cho rất nhiều người giám định nhưng vẫn không phát hiện ra nó có tác dụng gì. Nên chúng ta đem lên đấu giá, khiến cho bao nhiêu người không thể giám định được thì chứng tỏ nó có ẩn dấu một điều gì đó và phải gặp người có duyên mới sử dụng được”
“Do không biết đẳng cấp nó là gì nhưng không thể quá thấp được nên giá khởi điểm là năm vạn trung phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai ngàn”
Toàn bộ im lặng, họ đều không biết nên mua một thứ mà không biết một chút thông tin gì về tác dụng của nó. Cả phòng đấu giá lâm vào trầm lặng, Thiên Long thấy cảnh này thì lập tức hỏi Yên Nhi
Thiên Long: Yên Nhi! Nhóc có biết đó là gì không ?
Tiếng Yên Nhi vang lên: Có! Đó là một kiện pháp bảo Linh Cấp Thượng Phẩm – Phá Hồn Đăng. Nó có công dụng là khi người sở hữu kích hoạt thì nó sẽ tỏa ra ánh sáng gây sát thương trực tiếp vào linh hồn của kẻ bị nhắm vào. Hoàn toàn đủ khả năng đả thương cả một Hợp Thể Đỉnh Phong nếu hắn không có phòng ngự linh hồn, dưới Luyện Hư trực tiếp linh hồn bị diệt sát.
Thiên Long há mồm thầm hô: Á đù! Lại là pháp bảo thuộc dạng công kích linh hồn, loại công kích cực kì nguy hiểm lại còn khó tránh.
Thiên Long lại hỏi: Vậy sao đám người kia lại không thể giám định nổi?
Yên Nhi thản nhiên đáp: Do có một tầng kết giới hồn lực bao phủ lên nó nên là mấy tên giám định không nhìn ra được là phải. Đã thế còn do một Bát Cấp Hồn Tu trước khi vẫn lạc thực hiện nữa, nếu chúng không kiếm được một tên hồn tu cảnh giới tương đương thì đừng mơ giám định được.
Thiên Long: Vãi đạn! Bát Cấp Hồn Tu luôn, gắt quá vậy! Vậy thì muốn sử dụng phải làm sao?
Yên Nhi: Thì ký chủ có thể dùng hệ thống xóa bỏ kết giới đó và đồng thời cũng phải là một tên hồn tu thì may ra.
Thiên Long: Ặc! Đồ ngon không thể xài, buồn vãi. Thôi cứ đấu giá về, sau có nữ nhân nào của ta tu luyện hồn lực thì cho nàng dùng vây.
Lúc này Thiên Long hướng phía sàn đấu giá hô lên: Ta trả sáu vạn trung phẩm linh thạch
Đám người lập tức chú ý về phía căn phòng số 3 tức phòng của Thiên Long, họ không nghĩ rằng tên này lại trực tiếp nâng lên một vạn ngay lúc mở đầu
“Ta trả bảy vạn”
Lúc này căn phòng số hai vang lên, Thiên Long thấy vậy cũng tiếp tục nâng giá
“Chín vạn” (Thiên Long)
“Mười vạn” (phòng số hai)
“Mười hai vạn” (Thiên Long)
“Ta tham gia với, mười ba vạn” (phòng số năm”
“Ta cũng vậy, mười bốn vạn” (phòng số bốn)
Chỉ có phòng tên Trình Thụy cùng Thủy Hoa là không lên tiếng.
…………………..
“Năm mươi vạn” (phòng số hai)
Vừa hô giá xong thì phòng số hai lại lên tiếng, giờ để ý kĩ đó là giọng của một lão giả: Mấy đạo hữu có thể nhường món đồ này cho Hồn Phủ chúng ta không? Nó rất quan trọng với chúng ta, mong đạo hữu để món đồ này cho chúng ta.
Đám người phía dưới đang xôn xao về việc hai phòng vip này nâng giá lên gấp mười lần ban đầu thì ngay khi nghe phòng số hai nói ra thế lực của mình thì đám người trực tiếp giật mình.
Hồn Phủ là thế lực gì cơ chứ, chúng chính là một phân nhánh của siêu cấp thế lực Hồn Tộc. Những kẻ tu luyện hồn lực cực kì khó đối phó, mỗi chiêu của chúng đều vô thanh vô tức rất khó để cảm ứng để mà đối phó. Mà khi đã bị trúng chiêu thì chỉ có thể chịu quả đắng linh hồn tổn thương mà thôi.
Nhưng Thiên Long quan tâm chắc, hắn còn biết đây là cơ hội chọc mấy tên này để kiếm điểm rồi. Thế là hắn lên tiếng nói
Thiên Long: Ta quan tâm Hồn Phủ các ngươi là ai chắc? Ta đâu cần các ngươi giới thiệu bản thân, định dọa dồ ta chắc? Thứ này ta đã muốn thì nó sẽ là của ta! Bớt nói nhảm mấy điều không cần thiết đi, ai giàu hơn người đó được !
Hắn tiếp tục nói: Ta trả một trăm vạn linh thạch trung phẩm!
Nghe hắn nói vậy, lại còn trực tiếp không để Hồn Phủ vào mắt thì lão giả vô cùng tức giận nói: Ngươi……..
Thiên Long lại ngắt lời: Không phục? Vậy thì ta ra một trăm vạn linh thạch thượng phẩm.
Toàn trường im lặng khi hắn mở mồm cái là vung cả triệu linh thạch thượng phẩm, nếu tính ra nó bằng cả tỷ linh thạch trung phẩm gấp không biết bao lần giá ban đầu. Lệ Hương hướng ánh mắt về phía phòng Thiên Long cười khổ, quả không hổ là đệ tử của Thủy Băng Băng viện trưởng, rất giàu có.
Lão giả phòng số hai lần này lên tiếng nói nhưng có vẻ lão ta đang cố nén cơn giận: Nếu đạo hữu đã quyết định tranh giành như vậy ta sẽ chơi đến cùng, ta ra giá…..
Hắn chưa kịp nói hết câu Thiên Long lại hét giá: Nhây với ta này, ta trả một vạn linh thạch cực phẩm
Lệ Hương:……..
Tất cả mọi người:……..
Lão giả:………
Tất cả im lặng trong phút chốc rồi ngay lập tức ồ lên vang cả phòng đấu giá, rất nhiều tên hô lên
“Ngươi có nghe gì không?”
“Có! Người đó vừa nói là một vạn linh thạch cực phẩm đó”
“Trời ơi! Linh thạch cực phẩm là thứ quý như nào cơ chứ, thế mà người phòng số ba lại lập tức vung nhiều như vậy”
“Đó rốt cuộc là người của thế lực nào vậy”
“Má ơi, mười vạn linh thạch cực phẩm cho một món không rõ lai lịch”
Cả đám nhao nhao lên, Lệ Hương đứng sau sàn đấu giá cũng chấn kinh khi mà hắn mở mồm ra đã tiêu luôn một vạn linh thạch cực phẩm. Nàng nghĩ
Lệ Hương: Không lẽ Thủy Băng Băng viện trưởng chiều đệ tử mình như vậy ư?
Lão giả trong phòng vừa tức giận vừa kinh hãi, hắn tức vì Thiên Long không coi Hồn Phủ ra gì, kinh hãi bởi nghĩ không lẽ Thiên Long cũng là một thiếu gia của một Đỉnh Cấp Thế Lực ư mà lập tức vung cả đống linh thạch cực phẩm như vậy.
Không nghe thấy phòng số hai ra giá nữa, cô nàng đấu giá sư mới run run nói “Một vạn linh thạch cực phẩm lần một…..lần hai….lần ba. Xin chúc mừng vị khách phòng số ba, thưa này thuộc về ngài ta sẽ cho người đem lên ngay”
Thiên Long ở trên phòng thấy rất thú vị nói: Cảm giác đi trang bức như này không quá tệ, lại còn rất tuyệt là đằng khác hà hà.
Lão giả phòng số hai lúc này đang nghiến răng lẩm bẩm nói: Thằng nhãi chết tiệt, rồi ngươi sẽ phải trả giá vì dám khinh thường Hồn Phủ kể cả ngươi có là người của đỉnh cấp thế lực đi chăng nữa nếu như không ai biết tại sao ngươi chết thì cũng vô dụng.
Lão nghe giọng thấy Thiên Long còn rất trẻ nên nghĩ hắn tu vị không cao lắm trong khi lão là một Luyện Hư Sơ Kỳ lại còn là một Ngũ Cấp Hồn Tu nữa chứ nên giết Thiên Long không một ai biết rất dễ.


Tác: 2c thôi nhé. Mình chật vật mãi mới gõ thêm được 1c xong lăn quay ra nằm đau đầu vãi đạn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.