Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 46 Ám Điện – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 46 Ám Điện

Đến sáng hôm sau, trong phòng trọ, trên giường đang có hai thân ảnh một nam một nữ nằm ôm nhau ngủ với không một mảnh vải che thân điều lạ là nữ thì bụng giống như đang mang thai.
Nhưng chỉ người trong cuộc mới biết được nàng đây không phải là mang thai mà là do tinh hoa của người nam kia đang nằm ôm lấy nàng. Hai người này còn ai ngoài Thiên Long và Ngọc Anh chứ, sau khi mây mưa thêm vài hiệp thì Thiên Long đã bơm tinh hoa của mình vào bên trong Ngọc Anh thêm tận hai lần rồi cả hai mới ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Thời gian trôi qua thêm một lúc sau thì Thiên Long thức dậy trước, mở mắt ra là khuôn mặt thân quen đang nhắm mắt ôm lấy hắn mà ngủ. Thiên Long thấy vậy thì cũng nở ra một nụ cười, hắn chưa từng nghĩ rằng người bạn mà hắn coi là thân nhất rồi một ngày lại trở thành vợ hắn như bây giờ. Cuộc đời quả thật là toàn những điều khó đoán, nghĩ vớ vẩn một lúc thì hắn đưa tay xuống vỗ mông nàng một cái nói
Thiên Long: Dậy đi nào, định nướng đến bao giờ nữa hả.
Ngọc Anh sau khi bị hắn vỗ mông gọi dậy thì nàng hai mắt vẫn nhắm tịt, người bắt đầu gập dậy nhưng có vẻ khá là khó khăn bởi cái bụng lớn tướng kia. Thấy vậy thì Thiên Long cười khổ nghĩ lần sau mình nên tém tém lại việc trao nhiều tinh hoa như vậy vào bên trong nàng.
Thiên Long vòng tay ra bế Ngọc Anh theo kiểu công chúa rồi tiến vào phòng tắm, vào tới phòng tắm Thiên Long hất tay một cái cả một quả cầu nước lơ lửng trên không rồi rơi thẳng vào bồn tắm lấp đầy nó luôn.
Tiến tới hắn đưa người Ngọc Anh lên trên bồn tắm rồi hai tay buông ra, cả người nàng rơi thẳng xuống bồn tắm
“Ùm” một tiếng, đang ngủ say thì đột nhiên bị ném vào bồn tắm. Nàng tỉnh ngay dậy kêu lên
Ngọc Anh: Ối mẹ ơi động đất sóng thần à???
Thiên Long thấy vậy thì không nhịn được cười nói: Nói linh tinh gì vậy à bà cô trẻ của tôi ơi, còn không mau dậy đi rồi còn ăn sáng xong đi dạo với mình chứ.
Lúc này Ngọc Anh mới tỉnh hẳn nhìn xung quanh thì thấy mình đang trong bồn tắm, thở ra một hơi rồi nhìn Thiên Long nói
Ngọc Anh: Hừm, có nhất thiết phải vậy không? Làm mình thót tim đi à.
Thiên Long nhìn nàng cười nói: Được rồi mau tắm rửa đi và xử lí đống trong bụng của cậu đi luôn. Rồi chúng ta xuống ăn sáng sau đó đi tham quan cái thành này.
Ngọc Anh cúi xuống nhìn bụng mình như mang thai chín tháng, phía dưới còn đang không ngừng chảy ra tinh hoa của Thiên Long, nàng nhớ ra đêm qua hắn có đè nàng ra làm thêm mấy hiệp, quay ra nhìn hắn bĩu môi nói
Ngọc Anh: Hừ, hành mình cho đã, rs bên trong cho đã rồi giờ bắt mình tự xử lí. Cậu hay đó.
Thiên Long xấu hổ cười nói: Không lẽ giờ mình giúp cậu cho nó ra chăng?
Ngọc Anh: Thôi đi ông tướng, để mình tự xử lí mau ra ngoài đi.
Thiên Long nghe vậy thì cũng không nói gì mà đi ra khỏi phòng tắm, ra ngoài hắn cũng tiện tay dọn dẹp luôn đống hổ lốn trên giường. Một lúc sau, Ngọc Anh ra khỏi phòng tắm, rồi hắn cũng vào tắm rửa, xong xuôi đi ra cả hai thay đồ rồi hướng lầu một đi xuống.
Xuống tới nơi thì ánh mắt những người xung quanh đổ dồn về hắn bởi vụ đêm qua, chúng bắt đầu xì xà xì xầm như kiểu “Này đó không phải thanh niên đêm qua đối chọi với thành chủ kìa”, bla blo.
Thiên Long cũng chả quan tâm bọn họ bán tán cái gì mà trực tiếp kiếm một chỗ vắng người rồi cùng Ngọc Anh ngồi vào. Sau khi bảo tiểu nhị mang đồ ăn lên, hai người ăn xong mặc dù chủ yếu là Thiên Long xơi thì cả hai đứng dậy tiến ra ngoài quán trọ bắt đầu đi tham quan Thiên Kiếm Thành này.
Dù sao đã đến đây rồi thì không đi tham quan thì khá là phí, cả hai đều muốn trải nghiệm cái thế giới tu chân này hoạt động ra sao dù họ cũng biết kha khá qua mấy bộ tiên hiệp ngày trước đọc rồi. Thiên Long cũng muốn kiếm xem có cái chi nhánh của Vạn Bảo Các nằm trong thành này không để hắn thanh lí đống nội đan yêu thú mà hắn đã moi được trong hơn một tháng qua ở Hoàng Thiên Sâm Lâm. Thiên Long cứ ung dung mà không hề biết rằng sắp có phiền phức bám đít hắn mãi không thôi.
Lúc này tại phủ thành chủ, trên một chiếc giường trong phòng của Thủy Hoa. Thủy Hoa vẫn đang ngồi bên cạnh chăm sóc thân ảnh đang nằm trên giường, ánh mắt nàng vì lý do nào đó mà trông rất tức giận. Thân ảnh trên giường không phải ai khác chính là Trình Niên
Phía bên cạnh là Trình Thụy đang đi đi lại lại tay chống cằm suy nghĩ gì đó và sắc mặt cũng hiện lên một vẻ căm hận, lúc này Thủy Hoa quay ra nhìn Trình Thụy nói
Thủy Hoa: Ông đã nghĩ ra nên làm gì chưa? Không lẽ ông mặc kệ chuyện này? Hắn phế đi khả năng đó của thằng bé thì không sao bởi theo như Tông chủ nói nó có đủ thiên phú để tu luyện tới Hợp Thể Kỳ, lúc đó có thể tái tạo lại cơ thể. Nhưng bây giờ hắn còn phế đi cả tu vị của nó nữa, thiên phú thì cũng không còn như vậy nó có khác gì người bình thường tu luyện không ?
Đúng vậy, cả hai người đều đã biết đến việc Trình Niên không chỉ mất đi bản năng làm đàn ông mà còn mất đi cả tu vị lẫn cả thiên phú tu luyện.
Trình Thụy nghe một tràng như vậy cũng thở dài một hơi nói: Ta cũng rất muốn tìm thằng nhãi kia tính sổ lắm nhưng mà nếu làm vậy thì chỉ dẫn tới việc Thiên Kiếm Tông bị diệt môn mà thôi
Nghe vậy Thủy Hoa nghiến răng nghiến lợi, nàng và hắn mãi mới có được một đứa con trai nên nàng chiều nó hết mực, bây giờ nó lại bị phế đi cả tu vị lẫn bản năng đàn ông thì sao nàng không giận được chứ.
Bỗng nhiên suy nghĩ một lúc thì Trình Thụy quay ra nói: Hay là thuê bọn chúng!
Thủy Hoa nghe vậy thì nghĩ một lúc rồi giật mình nói ra: Ý ông không lẽ là….
Trình Thụy gật đầu: Đúng vậy, chính là Ám Điện.
Thủy Hoa: Nhưng lũ đó lấy giá như trên trời vậy
Trình Thụy lắc đầu: Mặc dù cao nhưng mà lấy mạng của một tên Hóa Thần Sơ Kỳ thì không quá đắt.
Ám Điện – Một trong những đỉnh cấp thế lực chuyên nhận nhiệm vụ ám sát từ Đại Thừa Kỳ đổ xuống chỉ cần trả thù lao hợp lý là được, chúng thuộc vào đỉnh cấp thế lực là bởi vì kẻ đứng đầu Ám Điện cũng là một tên Độ Kiếp Sơ Kỳ. Tên nào trong thế lực này cũng am hiểu bộ môn ám sát và chính vì có tên thủ lĩnh đạt tới Độ Kiếp kia chúng mới dám nhận ám sát từ Đại Thừa đổ xuống.
Bọn chúng có tiếng là đã ra tay thì chắc chắn thành công, đã có kha khá Hợp Thể Kỳ bị ám sát mà không hề hay biết. Đã thế người ám sát còn chính là kẻ đứng đầu Ám Điện nữa, chúng luôn phái ra kẻ thực lực cao hơn mục tiêu một đại cảnh giới để chắc chắn sẽ diệt được mục tiêu.
Đó là lý do tại sao khi Trình Thụy nhắc tới thế lực này mà Thủy Hoa mới giật mình. Nàng ta nhìn Trình Thụy nói
Thủy Hoa: Vậy thì ông hãy mau đi thuê người giết chết tên nhãi đó cho tôi.
Trình Thụy thở ra một hơi nói: Được rồi.
Dứt câu Trình Thụy lập tức xé rách không gian đi tới chi nhánh của Ám Điện để treo giá cái đầu của Thiên Long. Lúc này ở trong phòng Thủy Hoa nhìn về hướng nơi nhà trọ Thiên Long ở gằn giọng nói
Thủy Hoa: Thằng nhãi, mày sẽ không sống được lâu đâu. Rồi mày sẽ phải trả giá việc hại con trai ta ra nông nỗi này.
Thiên Long đang cùng Ngọc Anh đi dạo, “Hắt xì” hắn chả hiểu sao tự dưng lại hắt hơi một cái. Đưa tay lên gãi mũi nói
Thiên Long: Ủa ai đang nhắc đến mình vậy nhỉ? Không lẽ Băng Băng cùng Tiên Nhi hay là Ngọc Sương nhỉ?
Băng Băng, Tiên Nhi, Ngọc Sương: Hắt xì….x3
Băng Băng, Tiên Nhi, Ngọc Sương: Không biết ai đang nói đến mình nhỉ? Không lẽ tên hỗn đản kia?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.