Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 24 Kinh Ngạc – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 24 Kinh Ngạc

Bước tới cánh cửa thứ 7, Thiên Long lầm bẩm nói: Hừ thất giai trận pháp à? Vậy là nếu dùng vũ lực thì cần công kích của Hợp Thể Đỉnh Phong à?
Tiêu Ngọc Sương nghe vậy thì giật mình nói: Hợp Thể Đỉnh Phong ư? Vậy còn 2 cánh cửa nữa nếu cứ tiếp tục như vậy không phải là cánh cửa thứ 9 tương đương Độ Kiếp Đỉnh Phong mới đánh ta được sao?
Thiên Long: Nếu như thế thì đúng đó, nhưng nàng nên nhớ còn một cánh cửa thứ mười ở dưới chân pho tượng khổng lồ kia đó.
Tiêu Ngọc Sương giật mình nhớ ra nói: Vậy nếu trận pháp tăng không ngừng thì cánh cửa đó cần cảnh giới gì mới phá được chứ?
Thiên Long vẫn như cũ nói: Không khéo nó tương đương trận pháp của Tiên Giới, nhưng đó chỉ là phán đoán thôi.
Tiêu Ngọc Sương kinh ngạc: Ti….Tiên Giới ư?
Đối với nàng thì Đại Thừa Kỳ với Độ Kiếp Kỳ đã là kinh khủng nhất rồi, nàng không dám mơ tưởng đến Tiên Giới. Nếu mà như hắn nói là trận pháp của Tiên Giới thì vô pháp khám phá toàn bộ bí ẩn nơi đây sao. Mặc dù nãy giờ thấy hắn phá giải trận pháp dễ như không nhưng nàng không nghĩ hắn có khả năng phá trận pháp đẳng cấp kinh khủng như vậy.
Nàng quay ra nói: Vậy nơi đây rốt cuộc là di tích của cường giả bậc nào vậy chứ
Thiên Long nói: Theo như ta đoán cũng chỉ là của Độ Kiếp Đỉnh Phong là căng nhất thôi, còn cánh cửa kia thì chắc chắn cần một cách nào đó mở ra chứ không phải giải trận pháp.
Tiêu Ngọc Sương: Đ-Độ Kiếp Đỉnh Phong ư? Cường giả đạt tới đỉnh cao nhất của thế giới này thì điều gì đã khiến hắn phải vẫn lạc chứ.
Thiên Long: Điều này nàng hỏi ta thì ta cũng vô pháp trả lời, việc bây giờ là từ từ khám phá nơi này thôi.
Nói xong hắn đặt tay lên trận pháp và bắt đầu phá giải nó, một lúc sau trận pháp cũng dần tan biến và cánh cửa cũng dần mở ra. Bên trong là một căn phòng trống trơn chỉ thấy trên mặt đất có một lọ đan dược, hắn tiến tới nhặt lên và mở ra kiểm tra thì biết được đây là một lọ Linh Cấp Hạ Phẩm Đan Dược – Phá Giới Đan, có thể tăng 2 thành đột phá từ Luyện Hư lên Hợp Thể.
Đừng nghĩ 2 thành là ít, bởi đột phá từ Luyện Hư lên Hợp Thể tỷ lệ thành công chỉ có 1 thành mà thôi. Hắn cũng chả quan tâm vì hắn tu có bình cảnh méo đâu chỉ cần đủ exp là được, thế là hắn tiện tay ném cho Tiêu Ngọc Sương và nói
Thiên Long: Đây là Linh Cấp Hạ Phẩm Đan Dược – Phá Giới Đan giúp nàng tăng thêm 2 thành khi đột phá Luyện Hư lên Hợp Thể. Giữ lấy một ngày nào đó nàng sẽ cần đó.
Tiêu Ngọc Sương ngơ ngác cầm bình đan dược trong tay, nàng thấy hắn ngay cả Linh Cấp đan dược cũng không để vào mắt thì rốt cuộc hắn có thân phận gì chứ. Biết là có từ chối hắn cũng ép nàng nhận bằng được nên nàng đành cất vào giới chỉ.
Hai người rời căn phòng tiến đến căn phòng tiếp theo, biết làn này trận pháp thuộc đẳng cấp Đại Thừa Kỳ thì nàng quay sang hỏi hắn
Tiêu Ngọc Sương: Bây giờ trận pháp đã là bát cấp rồi ngươi có thể phá được sao?
Thiên Long cười xoa đầu nàng nói: Yên tâm trên thế giới này không có trận pháp nào mà ta không phá đươc.
Bị hắn xoa đầu nàng bĩu môi phồng má trông rất đáng yêu nói: Hừ ngươi đừng bốc phét và đừng xoa đầu ta như vậy ta không phải trẻ con.
Thiên Long cười ha hả vì trông nàng như này rất đáng yêu, hắn hướng về phía trận pháp bắt đầu phá giải. Chỉ một lúc sau là trận pháp đã tan biến và cả hai đẩy cửa tiến vào trong, bên trong vẫn là một căn phòng trống trơn chỉ thấy một quả cầu phát ra màu đỏ đang lơ lửng.
Hắn dùng [Quan Sát] để xem nó là gì thì khá là kinh ngạc khi biết quả càu đó nó ẩn chứ cảm ngộ về hỏa pháp tắc đạt tới đỉnh điểm của Tu Chân Giới này. Hắn dần cảm thấy nơi đây có điểm kì lạ, quay ra hỏi Tiêu Ngọc Sương
Thiên Long: Ngọc Sương nàng tu luyện linh lực hệ gì vậy?
Tiêu Ngọc Sương không hiểu sao hắn hỏi vậy nhưng vẫn trả lời: Ta tu luyện hỏa linh lực. Có chuyện gì sao?
Thiên Long trầm ngâm suy nghĩ: Nơi đây có gì đó rất đặc biệt, tại sao mấy pháp bảo hay vũ kỹ xuất hiện lại rất thích hợp với Ngọc Sương, còn giờ ngay cả thứ chứa đựng cảm ngộ pháp tắc này cũng trùng với hệ mà nàng tu luyện.
Lúc này hắn bừng tỉnh chạy ngay ra ngoài nhìn vào bức tượng, thấy hắn hành động như vậy Tiêu Ngọc Sương cũng thấy khó hiểu.
Lúc này hắn càng quan sát bức tượng càng kinh ngạc bởi khuôn mặt người nam kia giống hắn một cách lạ thường cả cô nàng loli kia lại giống Tiêu Ngọc Sương gần như 2 giọt nước chỉ là khuôn mặt pho tượng toát ra vẻ thành thục hơn có lẽ do đã trải qua chuyện đó.
Hắn thực sự chấn kinh, tự hỏi cái vẹo gì đang xảy ra, lúc này Ngọc Sương đi tới bên cạnh hắn nói
Tiêu Ngọc Sương: Có chuyện gì vậy? Sao ngươi lại đột nhiên chạy ra đây vậy?
Thiên Long chỉ vào bức tượng nói: Nàng nhìn kĩ bức tượng đi
Nàng khó hiểu quay ra nhìn bức tượng, rồi một lúc nàng mở to mắt kinh ngạc nói: Cái quái gì thế này sao hai người họ giống chúng ta y như đúc thế này? Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?
Thiên Long: Ta cũng thực sự không biết nữa, nhưng ta không nghĩ đây là sự trùng hợp. Giờ muốn biết sự thật chỉ có thể khám phá toàn bộ cánh cửa và đặc biệt là cánh cửa này.
Hắn chỉ vào cánh cửa nắm ở pho tượng, Tiêu Ngọc Sương cũng phải thở dài nói: Rốt cuộc là điều quái quỷ gì đang diễn ra thế này. Được rồi chúng ta nên đi xem nốt cánh cửa kia rôig đến cánh cửa cuối cùng này.
Hắn cũng gật đầu không nói gì, quay người cùng nàng tiến tới cánh cửa thứ 9. Tiến đến cánh cửa thứ chín, trận pháp lúc này đã là cửu cấp rồi nên trên đó có một số pháp tắc nên hắn phải tốn một lúc lâu hơn bình thường để giải theo hướng khác vì hắn đã cảm ngộ pháp tắc vẹo đâu.
Khoảng mười lăm phút sau thì tránh pháp mới bắt đầu mờ dần đi và thêm khoảng năm phút thì trận pháp hoàn toàn biến mất. Hắn cũng thở ra một hơi vì giải trận pháp này khó chịu hơn hắn tưởng, cánh cửa mở ra và bên trong là……..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.