Trước đó khi khiến cho ba con ả tức thổ huyết hắn đã nhận được 18000 điểm chọc chó, sau khi xử lí ba con ả đó hắn cùng Tiêu Ngọc Sương tiếp tục tiến vào trung tâm khu rừng. Lúc đi trên đường thì hắn bỏ ra 10000 điểm mua một bộ Chân Cấp Hạ Phẩm thân pháp vũ kỹ – Vạn Ảnh Bộ.
Chân Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ – Vạn Ảnh Bộ, sử dụng có thể tạo ra vạn tàn ảnh liên tục và người thi triển có thể liên tục đổi chỗ với các tàn ảnh khiến đối thủ không theo kịp.
Tầng 1 – tạo ra chục tàn ảnh
Tầng 2 – tạo ra trăm tàn ảnh
Tầng 3 – tạo ra ngàn tàn ảnh
Tầng 4 – vạn ảnh.
Do Thiên Long có hệ thống nên khi mua có thể trực tiếp sử dụng nên hắn hoàn toàn bỏ qua bước tu luyện từng tầng của bộ vũ kỹ, đây chính là điểm mạnh của hệ thống như vậy hắn sẽ không phải mất thời gian để luyện vũ kỹ đến mức nhập môn hay đại thành gì cả. Mua xong thì hắn đóng hệ thống tiếp tục hướng trung tâm đi tới.
Tới chiều giữa trưa thì họ đã tới trung tâm, vì sao họ đi lâu như vậy ư bởi vì thay vì phi hành thì cả hai cuốc bộ để Tiêu Ngọc Sương cô nàng loli này có thể ăn hết chỗ bim bim mà hắn đã hứa cho cô. Vừa đi vừa tán phét khiến cho nàng càng thêm thân với hắn hơn, lúc này hai người bắt đầu đi loanh quanh kiếm di tích mặc dù hắn có thể hỏi Yên Nhi di tích nằm đâu nhưng như vậy còn gì là phiêu lưu chứ.
Bây giờ khi đi loanh quanh hai người thi thoảng cũng thấy một số người tu vị bét nhất cũng là Nguyên Anh Trung Kỳ cao nhất hắn gặp là Hóa Thần Hậu Kỳ đang tìm kiếm thứ gì đó và hiển nhiên là cùng mục đích với hai người bọn hắn. Có vẻ như mọi chuyện không như hắn tưởng tượng đó là mọi người sẽ tranh nhau tìm kiếm di tích và không từ thủ đoạn tiêu diệt kẻ khác. Thực chất thì hắn đoán sai, tất cả không ai động ai bởi ai cũng giữ sức để khi chỉ cần có một động tĩnh nhỏ của di tích là tất cả bọn chúng bộc phát mà chém tất cả kẻ cản đường chúng tiến vào di tích.
Đang đi loanh quanh kiếm di tích thì bỗng hắn và Tiêu Ngọc Sương gặp một nhóm ba thanh niên, kẻ cầm đầu có tu vị Hóa Thần Trung Kỳ bằng với Ngọc Sương còn hai tên còn lại một tên là Nguyên Anh Đỉnh Phong và một tên là Nguyên Anh Hậu Kỳ. Và có vẻ như Tiêu Ngọc Sương có quen biết với tên cầm đầu, hắn tiến tới trước mặt hai người Thiên Long khiến họ phải dừng lại, hắn lên tiếng nói
???: Ồ đây không phải cô nàng Tiêu Ngọc Sương nhỏ nhắn của chúng ta đây sao? Sao lại xuất hiện ở đây, không lẽ cũng có ý với di tích.
Tiêu Ngọc Sương trừng mắt với hắn nói: Vu Sinh, đừng có mà gọi ta như thế tin ta cắt lưỡi ngươi không
Vu Sinh vẫn cười đểu nói: Haha ta không thích đó cô làm gì được ta, nên nhớ tu vị của cô và ta chỉ ngang nhau nên chưa biết ai thắng đâu.
Tiêu Ngọc Sương: Hừ ngươi cứ đợi đấy rồi ta sẽ tính sổ với ngươi, chuyện lần trước ta chưa quên đâu.
Lúc này Thiên Long thì đang cố gắng nhịn cười hết mức bởi khi nghe tên thằng kia hắn cứ nghĩ thành Vô Sinh, lúc nàng nói đến chuyên lần trước thì tò mò ghé xuống hỏi nàng
Thiên Long: Chuyện lần trước là chuyện gì vậy? Hắn đã làm gì đắc tội cô à?
Tiêu Ngọc Sương thấy hắn hỏi thì cũng không giấu: Lần trước nhóm của ta đang chiến đấu với một đôi yêu thú ngũ giai sơ kỳ Hắc Địa Hùng, ta thì một mình đối chiến một con còn lúc đó ba con ả lúc trước và ba đại thúc kia vây chiến một con. Lúc bọn ta dồn ép được hai con vào đường cùng chuẩn bị giết chết chúng lấy nội đan thì đúng lúc đó tên khốn này từ đâu chui ra ném ra một quang cầu khiến nó nổ tung phát ra ánh sáng khiến chúng ta không nhìn thấy gì và hắn cùng hai tên khốn kia ra tay giết hai con yêu thú kia cướp lấy nội đan. Lúc bọn ta lấy lại tầm nhìn thì chúng đã chạy mất rồi.
Thiên Long ồ lên một tiếng, không ngờ tên này đê tiện như vậy, hắn lại hỏi
Thiên Long: Mà tại sao cô với hắn lại đối chọi nhau gay gắt vậy
Tiêu Ngọc Sương nói với giọng tức giận: Tất cả là do hắn, hắn ghen tỵ với ta vì lúc nào ta cũng được mọi người trong tổng bộ của các dong binh đoàn chú ý bởi thành tích hoàn thành nhiệm vụ, còn hắn luôn xếp sau ta nên thành ra luôn muốn phá rối ta đỉnh điểm là lúc hắn cướp nội đan kia.
Lúc này tên “Vô Sinh” kia mới để ý đội hình của nàng, hắn nhếch mép nói
Vu Sinh: Ồ đồng đội của cô đâu rồi, sao chỉ còn mỗi tên này và hình như hắn còn là thành viên mới. Hay là cô lợi dụng đám người kia xong rồi giờ đi kiếm kẻ khác để lợi dụng hahhaa.
Lúc này trán Tiêu Ngọc đầy hắc tuyến, nàng muốn lao lên đánh chết tên này thì bị Thiên Long ngăn lại. Nàng nhìn hắn định nói gì đó thì hắn lên tiếng nói
Thiên Long: Ngươi là Vô Sinh đúng không? Được rồi nghe danh đã lâu, quả không hổ danh là Vô Sinh mạnh mồm cũng éo khác đàn bà là mấy.
Nghe thấy hắn gọi mình là Vô Sinh thì trán nổi đầy gân xanh bởi vì do tên hắn là Vu Sinh nghe gần giống Vô Sinh nên trước kia hắn hay bị gọi là Vô Sinh. Sau này hắn có thực lực rồi thì hắn đã tìm bọn chửi hắn để giết nhưng đen cái là bị bọn kia đập sấp mặt do mấy tên chửi hắn ai cũng tu vị cao hơn. Vì tránh bị nhục hắn đã chui đi vào giới dong binh đoàn, ở đây thực lực hắn thuộc hàng cao cấp nên ít ai dám gọi hắn Vô Sinh.
Giờ đây lại có kẻ gọi hắn như vậy không khiến hắn tức sao được, hắn nhìn Thiên Long với ánh mắt đầy sát khí nói
Vu Sinh: Ngươi dám gọi ta là Vô Sinh ư? Có vẻ ngươi chán sống rồi nhỉ?Đừng tưởng có con nhóc kia chống lưng mà thích nói gì thì nói trước mặt ta.
Thiên Long một tay ngoáy mũi nói: Hỏi ngu thế có thằng nào lại không muốn sống không hay chỉ trừ mấy thằng có vấn đề. Đúng là vừa ngu lại vừa vô sinh, haiz thật tội nghiệp.
“Ngươi….” Hắn không ngờ Thiên Long lại dám trả lời bởi vì hắn thấy tu vị của Thiên Long chỉ là Nguyên Anh Sơ Kỳ nên tưởng hắn không dám phản bác một Hóa Thần Trung Kỳ như hắn nào ngờ hắn chửi còn tệ hơn.
Vu Sinh: Tốt…..tốt….tốt, hay cho một tên Nguyên Anh Sơ Kỳ dám nói vậy trước mặt Hóa Thần như ta quả nhiên là chán sống. Vậy thì ta cho ngươi toại nguyện, Bất Lực lên giết hắn cho ta.
Bất Lực là tên có tu vị Nguyên Anh Hậu Kỳ, nghe được lệnh hắn bước lên nói
Bất Lực: Được rồi, nếu ngươi quỳ xuống…
Thiên Long: Ông im mẹ đi, đánh thì đánh đéo đánh thì cút đừng lằng nhằng kêu điều kiện bày đặt tha cho ta. Lên cả đi cho đỡ tốn thời gian.
Không cho hắn nói hết Thiên Long đã tuôn một tràng dài rồi, thấy thế tên Bất Lực đứng hình mất 5s rồi gằn giọng nói
Bất Lực: Được lắm tên khốn nếu mày đã thích chết tao cho m toại nguyện, Dương Liệt lên cùng ta xé xác tên nhãi này, cho hắn biết thế nào là địa ngục.
Dương Liệt là tên Nguyên Anh Đỉnh Phong còn lại, nghe Bất Lực nói vậy hắn cũng không nói gì mà tiến lên. Còn Thiên Long lúc này không nhịn được mà cười phá lên
Thiên Long: Hahahahaha tên kiểu đếu gì vậy Vô Sinh, Bất Lực lại còn Liệt Dương bộ ba phế vật à ahahahahahhahahah, ôi chết ta mất đau bụng quá.
Hắn cười lên không ngừng, ba tên kia thì lúc này sát khí đã phát ra không ngừng rồi, cả ba tên không chịu được nữa đồng loạt lao lên nói
Cả ba: Chết đi thằng chó!!!!!
Thấy cả ba lao lên Tiêu Ngọc Sương định động thủ thì hắn vẫn như cũ ngăn nàng và miệng nhếch lên nụ cười xong bỗng nhiên xung quanh xuất hiện hình ảnh của hắn, số lượng phải lên tới cả trăm. Cả ba tên kia khựng lại bất ngờ khi xung quanh xuất hiện cả trăm Thiên Long, Bất Lực hừ lạnh nói
Bất Lực: Chỉ là trò phân thân vớ vẩn mà cũng đem ra lòe người.
Nói xong hắn lao lên đấm vào Thiên Long trước mặt, nhưng quyền của hắn lại xuyên qua khiến bọn chúng giật mình nói “Tàn Ảnh?”. Bất Lực chưa kịp làm gì tiếp thì tự dưng hắn bật tung lên trời hai tay ôm mông và từ cúc hoa hắn chảy ra một dòng máu đi đúng một hình vòng cung cùng hắn ngã xuống đất. Hai tên kia chưa kịp hoàn hồn không biết chuyện gì xảy ra thì Dương Liệt bên cạnh cũng hệt như Bất Lực bật tung lên trời và rơi xuống với một dòng máu từ cúc hoa tạo thành hình vòng cung cắm thẳng đầu xuống đất và cúc hoa không ngừng xịt máu.
Lúc này Vu Sinh mới hoàn hồn hét lên: Thằng khốn có giỏi thì hiện hình đi, hèn thế chỉ biết đánh lén…..
Chưa nói xong sau lưng hắn vang lên tiếng của Thiên Long: Hừ ba thằng đánh một thì quân tử lắm nhỉ, xem chiêu của ta đây.
Hắn đang ngồi xổm sau lưng “Vô Sinh” chụm hai ngón chỏ lại rồi dùng băng linh tạo thành hình một mũi khoan nhắm thẳng cúc hoa của tên “Vô Sinh” mà toàn lực chọc vào. “Vô Sinh” chưa kịp phản ứng đã thấy từ cú hoa chuyền tới một cảm giác thốn tới tận cùng khiến hắn bay lên từ cúc hoa chảy ra một dòng huyết lấp lành tạo thành hình vòng cung như hai tên kia rồi cắm đầu xuống đất và cúc hoa không ngừng chảy máu.
Thiên Long đứng dậy thổi hai ngón tay như thổi súng trước gương mặt đang trợn mắt há mồm rồi nói nói:
Tất Sát Vũ Kỹ – Thông Thiên Chỉ.