Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 162 Thánh Hoa Tông. Diệp Thiên Hoa. – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 162 Thánh Hoa Tông. Diệp Thiên Hoa.

Tại một nơi nào đó trên đại lục!
Nơi đây tồn tại những ngọn núi cao trùng điệp, cỏ cây hoa lá xanh thẳm. Trên đỉnh núi cùng sườn núi từng kiến trúc từ nguy nga cho đến giản dị đều được xây dựng tại đó.
Nơi đây không thiếu những yêu thú sở hữu vẻ đẹp tự nhiên hiếm có như Lam Bích Điệp, Thanh Linh Điểu, vân vân bay lượn xung quanh. Cây cối có, muông thú có, ao hồ có, thác nước có, tất cả những điều này tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp thơ mộng.
Điều đặc biệt ở đây là toàn bộ những người có mặt tại đây, đang sinh sống hay tu luyện tại đây đều chỉ thuần là nữ tử cả. Hơn thế nữa là ai nấy đều sở hữu cho mình một vẻ đẹp hơn hẳn những mỹ nhân bình thường khác, quả là một thiên đường cho cánh nam nhân.
Phía dưới chân ngọn núi cao nhất tại đây, có một đại môn to lớn đục bởi ngọc thạch tinh xảo nhưng không kém phần kiên cố. Phía trên đại môn có một tấm bảng bằng đá, nhưng lại có dòng chữ bằng ngọc thạch khắc thẳng vào bề mặt tấm bảng.
Từng nét chữ được khắc một cách tỉ mỉ, tinh xảo đến cùng cực. Dòng chữ ghi rõ: Thánh Hoa Tông!
Đây chính là Thánh Hoa Tông, tông môn chỉ có duy nữ đệ tử, hoàn toàn không có một bóng dáng nam nhân nào ở đây cả.
Nơi đây được cho là thiên đường của nam nhân, lấy được vợ xuất thân từ Thánh Hoa Tông là niềm mơ ước của bao nhiêu nam nhân trên đời này. Bởi vì trong đây, như đã nói thì các nữ đệ tử ai nấy đều xinh đẹp lạ thường, không phải mỹ nhân bình thường có thể sánh bằng.
Hơn nữa là nữ đệ tử của Thánh Hoa Tông đa số đều thập phần ôn nhu, hiền dịu, nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ. Đó là lý do tại sao cưới được đệ tử của Thánh Hoa Tông là mơ ước của bao nam nhân trên đời.
Tiếc là mơ ước cũng chỉ là mơ ước vì quy định tông môn nơi đây là cấm tiệt nam nhân lạ mặt đặt chân vào. Đặt chân vào còn không được chứ đừng nói đến việc tiếp cận tán tỉnh các nữ đệ tử.
Vậy mới nói, mơ ước chỉ mãi là mơ ước mà thôi, trừ khi ngươi được nữ đệ tử củ tông môn chủ động tiếp cận ngươi bằng không thì cứ tiếp tục mơ đi là vừa a!
Tại đây còn có tồn tại một vài những hòn đảo nhỏ trôi nổi phía xung quanh những đỉnh núi cao vút kia, một vài hòn đảo cao nhất có cả dòng sông như vô tận đổ xuống những cái ao hồ bên dưới.
Trên mỗi đỉnh núi và những hòn đảo nhỏ này đều là nơi trú ngụ của những nhân vật quan trọng của Thánh Hoa Tông vì đó là những nơi có nồng độ linh khí dày hơn hẳn so với bên dưới.
Tổng cộng nơi đây có chín đỉnh núi tương đương nơi của chín Chấp Sự của tông môn. Và có tất cả mười hòn đảo nhỏ, năm hòn đảo trôi nổi thấp nhất là của năm vị trưởng lão tông môn, hai hòn đảo nổi cao hơn là của Tông Chủ và Thánh Nữ, cuối cùng ba hòn đảo trôi nổi cao nhất là thuộc về ba vị Thái Thượng Trưởng Lão.
Như vậy tương đương Thánh Hoa Tông có tới 3 vị Đại Thừa Kỳ chấn thủ đủ hiểu thực lực của nó thuộc hàng khủng trong các Siêu Cấp thế lực rồi.
Lúc này, tại hòn đảo của Thánh Nữ, nơi đây được dựng lên một tòa kiến trúc đơn giản không chút hoa mỹ gì cả, chỉ là một gian nhà gồm hai tầng với diện tích có hơn trăm mét vuông được làm từ gỗ.
Nhưng mấy ai biết được, nhìn thì đơn giản, nhưng cả gian nhà này được dựng lên từ linh thụ vài ngàn năm nên là bên trong gian nhà linh khí nồng đậm hơn bên ngoài nhiều.
Bên trong gian nhà, trong một căn phòng được bài trí vô cùng đơn giản và cả căn phòng thuần một màu sắc đỏ rực như những ngọn lửa.
Hiện tại có một thân ảnh đang ngồi trên chiếc ghế tựa gỗ, tay đặt lên cái bàn gỗ trước mặt mà chống lấy cằm, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
Đây còn ai ngoài Diệp Cơ, Thánh Nữ duy nhất của Thánh Hoa Tông cơ chứ. Cách đây không lâu, khi nhận lời Lâm Chấn Thiên mà tới Linh Vân Đế Quốc, nàng đã bị tông chủ đích thân tìm tới tận cửa mà xách về.
“Haiz, chán quá đi! Về tông môn thì suốt ngày phải tu luyện với cả tu luyện! Đi với tên kia còn có vui hơn gấp tỉ lần!”
Nàng đột nhiên thở dài một hơi mà lên tiếng than thở về tình cảnh của mình. Đúng như nàng nói, bị xách về tông môn ngày ngày chỉ có tu luyện, đối với người thích đi đây đi đó như nàng thì khó mà chịu nổi.
Một điều nữa mà mọi người không biết được, lý do mà tông chủ luôn thúc ép Diệp Cơ tu luyện đột phá lên Hợp Thể Kỳ là vì….
Cộc! Cộc! Cộc!
Diệp Cơ đang than thở thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên, thấy vậy thì Diệp Cơ liền lên tiếng nói
“Sư phụ, là người thì vào đi cần gì gõ cửa làm gì!”
Nàng vừa dứt câu, từ bên ngoài đẩy cửa đi vào một nữ nhân tuyệt sắc, gương mặt tuyệt mĩ không tỳ vết, đôi mắt phượng thuần một màu đen tựa như vũ trụ sâu thẳm, lông mi cong vút, má đào môi hồng căng mọng.
Gương mặt nàng toát lên một vẻ lạnh lùng, cao ngạo điển hình hay có của những cường giả, nhưng lại có chút xen lẫn chút gì đó khó đoán. Làn da trắng nõn, mịn màng như da em bé, nàng cũng như Diệp Cơ sở hữu một mái tóc đen dài suôn mượt như dòng suối vậy.
Thân hình lồi lõm cân xứng một cách hoàn hảo vô khuyết như ẩn như hiện dưới lớp áo bào thanh sắc nàng đang mặc.
Bộ ngực lớn như muốn xé tan lớp y phục nàng đang mặc mà nảy ra ngoài luôn rồi, độ lớn có thể so sánh với Đế Viêm Lan và Nguyễn Hi Vũ rồi. Cái eo xà mảnh khảnh quyến rũ vô cùng nhưng không kém phần săn chắc như để trụ được cặp hung khí khủng bố kia.
Cặp mông nảy nở săn chắc nóng bỏng vô cùng, ngạo nghễ vươn cao, có thể vùi mặt vào đó là mơ ước của bao nam nhân cho dù sau đó chết luôn cũng được.
Nàng chính là tông chủ Thánh Hoa Tông, đồng thời là sư phụ của Diệp Cơ, Diệp Thiên Hoa, hai người đều có một khí chất na ná nhau. Tên của Diệp Cơ chính là do nàng đặt vì từ bé Diệp Cơ đã được nàng đem về nuôi dưỡng và đặt cho cái tên “Diệp Cơ” này theo họ của nàng.
Đẩy cửa bước vào, Diệp Thiên Hoa thấy Diệp Cơ đang tay chống cằm nhìn ra ngoài khung cửa sổ, nàng liền không nói gì đi tới bên cạnh Diệp Cơ. Diệp Cơ mắt vẫn nhìn ra cửa sổ, nghe tiếng Diệp Thiên Hoa đến cạnh mình thì nói
“Sư phụ tới đây làm gì? Người muốn cái….”
Binh!
Chưa kịp nói xong, Diệp Thiên Hoa đã tay hóa quyền giơ lên rồi đấm mạnh phát vào đầu Diệp Cơ, vừa hành động nàng vừa quát lên
“Con nha đầu này! Tại sao không tu luyện mà ngồi đấy ngắm cảnh hả? Nhanh tu luyện mà kế thừa chức vị của ta đi con nha đầu chết tiệt này!”
Làm gì còn bộ dạng lạnh lùng cao ngạo ban nãy, trái lại giờ là một vẻ phóng khoáng năng động không khác gì Diệp Cơ.
Bị ăn một quyền từ Diệp Thiên Hoa, Diệp Cơ đau đớn ôm đầu mà kêu lên
“Ai da, mụ già này! Bà làm cái quái gì vậy hả? Đau chết mất!”
Bị Diệp Cơ nói vậy, Diệp Thiên Hoa trán nổi gân xanh, lập tức đưa tay ra khóa cổ Diệp Cơ lại, một tay tạo quyền mà không ngừng ghì đầu nàng. Vừa làm vừa nghiến răng nói
“Con nha đầu thối này! Mi gọi ai là mụ già cơ hả? Ta đây còn trẻ chán nhé, mới có 2696 tuổi thôi! Vậy nên còn trẻ nhé con nha đầu thối tha này aghhhh!”
Vừa nói nàng vừa tăng tốc độ ghì đầu Diệp Cơ lên khiến Diệp Cơ không nhịn được kêu lên
“Ai đau đau! Đau chết mất! Mụ già thối thả ra, ai đau đau ahhhh!”
“Hừm, ta bảo mi tu luyện mà mi dám ngồi đây mà chống cằm ngắm cảnh hả con nha đầu chết dẫm này!”
Diệp Thiên Hoa càng tăng thêm lực đạo mà ghì đầu Diệp Cơ khiến nàng đầu tóc rối tung rối mù. Diệp Cơ vẫn không chịu lép vế mà mở miệng nói
“Tu luyện? Tu luyện cái đầu bà ý mụ già! Bà chỉ mong tôi kế vị bà để bà đi tìm zai thôi chứ gì? Chết cái ý định đó đi ahhhhh!”
“Mi…..aghhhh cái con nha đầu khốn kiếp này! Hôm nay ta phải trị chết ngươi thì thôi, aghhh tức chết ta mất!”
Bị nói trúng tim đen, Diệp Thiên Hoa liền hành Diệp Cơ túi bụi.
Vì sao Diệp Cơ lại nói như vậy ư? Căn bản là Thánh Hoa Tông dù cấm nam nhân lạ vào, nhưng không có cấm các nữ đệ tử yêu đương. Nhưng riêng trưởng môn lại khác, muốn đi tìm nửa còn lại của mình thì phải đợi đến khi có người kế thừa chức vị của mình thì lúc đó yêu ai thì yêu.
Nhưng có một điều khiến cho các trưởng môn đời trước, tức các vị Thái Thượng Trưởng Lão hiện tại của tông môn đến giờ vẫn ế. Tất cả là do cái quy định lấy chồng, nam nhân kia phải ở rể tại tông môn.
Mà tại cái Tu Chân Giới này, ở rể nó là một điều gì đó rất là mất mặt, nó liên quan đến danh tiếng của nam nhân đó. Vậy nên là đó cũng là 1 phần tại sao Thánh Hoa Tông không có 1 bóng dáng nam nhân nào.
Sau một lúc vật lộn như hai đứa trẻ, Diệp Thiên Hoa và Diệp Cơ buôn nhau ra, ai nấy tóc tai đều rối tung rối mù, thở hồng hộc nhìn chằm chằm nhau. Đây là chuyện thường xuyên xảy ra khi hai nàng gặp nhau rồi.
Chính lại y phục, Diệp Thiên Hoa nhìn Diệp Cơ mà lên tiếng nói
“Tại sao không tu luyện đi hả?”
Diệp Cơ thấy nàng lại nhắc đến chủ đề này thì bĩu môi, một giọng bằng bằng đáp lại
“Không thích!”
“Cái con nha đầu nhà ngươi……”
Nghe Diệp Cơ đáp lại mình như vậy, Diệp Thiên Hoa nóng máu muốn lao lên lại cho Diệp Cơ một trận nữa. Đột nhiên nhớ đến ánh mắt Diệp Cơ lúc nàng mới bước vào phòng, Diệp Thiên Hoa nhận ra điều gì đó thì bày ra một giọng điệu cà khịa nói
“Hah! Hay là mi đang phải lòng ai đó thì bị ta bắt về nên bức xúc phải không hả kaka?”
“Hửm, à thì……có lẽ là vậy! Ừm, cứ cho là vậy đi!”
Diệp Cơ không những không phủ nhận mà nàng trực tiếp xác nhận lời nói của Diệp Thiên Hoa luôn. Diệp Thiên Hoa nghe Diệp Cơ nói vậy thì sốc nghĩ
“Cái gì? Thật ư? Con nha đầu này lại đi phải lòng một nam nhân ư? Rốt cuộc tên đó như nào mà lại lọt vào tầm mắt con nha đầu thối này?”
Diệp Thiên Hoa là người một tay tự mình nuôi dạy Diệp Cơ khôn lớn, nên nàng không lạ gì cái tính cách của Diệp Cơ. Từ trước đến nay, nam nhân có thể khiến Diệp Cơ hứng thú có thể nói là con số không.
Diệp Thiên Hoa lúc này quyết định phải tìm bằng được xem nam nhân mà đệ tử của nàng nhìn trúng ra sao. Nhìn nàng với Diệp Cơ hay chành chọe đấu khẩu lẫn nhau như cơm bữa vậy thôi, chứ quan hệ hai người cực kỳ tốt.
Diệp Thiên Hoa một tay nuôi lớn Diệp Cơ, lúc nhỏ một mực coi nàng như con của mình. Lớn lên thì coi nàng như muội muội của mình chứ không hẳn là đệ tử, chính vì vậy hai nàng mới hay đấu khẩu nhau như vậy.
Và thân là một người vừa là mẫu thân kiêm luôn tỷ tỷ của Diệp Cơ thì khi Diệp Cơ có nam nhân vừa ý, nàng chắc chắn phải điều tra xem kẻ đó có xứng không.
Diệp Thiên Hoa liền thay đổi ba trăm sáu mươi độ, quay ra nói với Diệp Cơ bằng một giọng ngọt sớt
“Đồ đệ ngoan! Có thể cho ta biết nam nhân ngươi nhìn trúng trông ra sao không?”
Diệp Cơ tự dưng thấy Diệp Thiên Hoa thay đổi như chong chóng vậy thì chìa môi nói
“Mụ già này! Mụ muốn biết để làm gì? Không lẽ định nẫng tay trên hả?”
Diệp Thiên Hoa nghe Diệp Cơ nói vậy thì lông mày giật giật, trong lòng điên máu lắm nhưng vẫn kìm lại mà tiếp tục nói
“Không! Ta thân vừa là sư phụ, vừa là mẫu thân kiêm tỷ tỷ tốt của ngươi! Ai đời lại làm cái trò đó cơ chứ, ta chỉ muốn biết hắn trông như nào mà lại lọt mắt ngươi a!”
Diệp Cơ nghe vậy thì hừ lạnh khinh bỉ một tiếng nhưng vẫn lấy ra cái điện thoại Thiên Long cho nàng.
Diệp Thiên Hoa thì nào biết điện thoại là cái gì, thấy Diệp Cơ lôi ra thì khó hiểu nói
“Ủa? Cái gì vậy? Một loại pháp bảo mới à? Nó có công dụng gì?”
Diệp Cơ nghe Diệp Thiên Hoa hỏi vậy thì không nhanh không chậm đáp
“Dạng như vậy! Nó đại khái có tác dụng liên lạc và lưu trữ hình ảnh!”
Vừa nói nàng vừa mở máy vào ứng dụng chứa ảnh chụp, chọn một bức ảnh rồi đưa ra cho Diệp Thiên Hoa xem.
Diệp Thiên Hoa thấy vậy thì nhìn chăm chú vào cái màn hình điện thoại. Trên màn hình là hình ảnh một thiếu niên tầm 20, khuôn mặt cạnh góc cạnh trông tương đối ưa nhìn, nhưng trên gương mặt lúc này lại là một nụ cười hết vô sỉ.
Mái tóc đen cắt ngắn không như những nam nhân tại thế giới này, ánh mắt sáng ngời sâu thẳm nhưng luôn ẩn chứa một chút không đúng đắn.
Đây là ảnh Thiên Long đang trêu chọc mấy người Ngọc Anh, lúc đó Diệp Cơ vừa được dạy sử dụng điện thoại nên nàng đưa máy lên chụp hắn đầu tiên luôn.
Diệp Thiên Hoa nhìn chăm chú đánh giá hình ảnh Thiên Long trên màn hình điện thoại thì thầm nghĩ
“Hửm, tên này trông cũng bình thường chả có gì đặc biệt mấy ngoài cái vẻ không đúng đắn! Sao lại có thể lọt mắt xanh của nha đầu này nhỉ?”
Diệp Thiên Hoa thuận miệng hỏi Diệp Cơ một câu trong khi vẫn nhìn vào màn hình
“Vậy, hắn xuất thân ở đâu?”
Diệp Cơ cũng theo đó mà vô ý thuận miệng trả lời Diệp Thiên Hoa
“Hắn chỉ là một tán tu! Có lẽ lúc này hắn đang ở trong Thánh Nguyên Học Viện rồi!”
Diệp Thiên Hoa nghe Diệp Cơ tự dưng trả lời kỹ như vậy thì nhếch mép cười nói
“Ồ, ra vậy! Thánh Nguyên Học Viện à?”
Diệp Cơ lúc này mới biết nàng tự bóp bản thân mình, lập tức quay ra nói
“Này! Không lẽ mụ định…”
“Khà khà! Ngoan ngoãn ở lại đây tu luyện đi, ta sẽ rời đi một thời gian hahaha!”
Diệp Thiên Hoa liền cười lớn một tiếng rồi lập tức biến mất khỏi đây, Diệp Cơ thấy vậy thì nghiến răng định đuổi theo. Nhưng nàng vung tay xé rách không gian hay vung quyền đấm vào không gian đều không được.
“Chết tiệt! Mụ già chết tiệt này lại phong tỏa không gian nhốt mình lại ở đây rồi! Phải gọi cho tên voi sỉ kia biết mà cẩn thận mụ ta!”
Dứt câu, nàng liền bấm gọi cho Thiên Long. Nhưng mà chuông cứ đổ bất quá đầu bên kia không ai nghe máy, Diệp Cơ thấy vậy thì tức giận mắng
“Tên vô sỉ chết tiệt này lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt ở đâu rồi mà không chịu trả lời! Ahhhh tức chết mất!”
Diệp Cơ nào biết được Thiên Long lúc này còn đang ôm hai nghĩa nữ của mình mà ngủ say tít thò lò sau một trận mây mưa kéo dài ba trăm hiệp cơ chứ.
Như vậy nào có biết được là nàng đang liên lạc với hắn cơ chứ.
Cúp máy, Diệp Cơ tay chống cằm đi đi lại lại nghĩ cái gì đó, một lúc sau nàng như nhận ra gì đó mà nhếch mép cười gian nói
“Mà khoan, việc gì mình phải vội nhỉ? Tên kia lắm thủ đoạn thì chả sợ mụ già chết tiệt kia làm gì hắn! Còn về việc mụ ta mà định nẫng tay trên với ta thì….mơ đi! Khà khà cứ để tên vô sỉ kia xử lý mụ ta, không khéo sau lại thành tỷ muội chung một nam nhân với nhau kaka! Mụ già chết tiệt, cứ cẩn thận đi không từ kẻ đi săn lại thành kẻ bị săn đó!”
Diệp Cơ gian xảo nhìn về một phía, nàng tin chắc kiểu gì Thiên Long cũng có cách đối phó, đặc biệt là với nữ nhân. Dù ở cạnh hắn không lâu nhưng nàng nhận ra một điều là tên vô sỉ kia luôn có duyên với nữ nhân và luôn có cách khiến họ quy hàng.
Thiên Long thì bây giờ vẫn đang tay bóp ngực, tay nắn mông hai nghĩa nữ nằm bên cạnh hắn mà say sưa ngủ không biết là hiện tại đang có một cường giả kiêm con mồi đang tự tìm đến dâng lên tận mồm hắn.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Ai có lòng thì ủng hộ thằng quèn này 😁
_Momo: 0823038650
_BIDV: NGUYEN DUC ANH HUY – 12810000786434 (CN Chương Dương – Hà Nội)
K thì xin đề cử, KP hay TLT cx đc 😁

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.