Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 153 Là Hắn! – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 153 Là Hắn!

Thiên Long cùng tam nữ cứ thế một đường thẳng tiến về quang trụ, gặp yêu thú thì trực tiếp đồ sát.
Gặp không ít yêu thú ngũ giai, còn có một con lục giai. Ban đầu tam nữ liên tục đề nghị đi đường vòng, nhưng Thiên Long lại một mực từ chối.
Tay xuất hiện Trảm Thần Kiếm rồi cứ thế lao vào mà phang nhau với đầu lục giai yêu thú kia. Một thân một kiếm cạo trụi lông, cắt tiết đầu lục giai yêu thú kia trong tình trạng tu vị bị áp chế.
Điều này khiến tam nữ một mặt kinh dị nhìn hắn, Ninh Vũ Tích còn đỡ vì nàng bị hắn cho bất ngờ không ít rồi. Nhưng Linh Hy và Linh Tâm lại khác, hai nàng khi thấy Thiên Long lấy tu vị Nguyên Anh Sơ Kỳ giã chết lục giai yêu thú thì há hốc mồm.
Hai nàng nhìn hắn với ánh mắt không thể tin được, trong đầu thì đồng thời nghĩ
“Tên này rốt cuộc có thân phận gì mà chiến lực lại mạnh mẽ đến như vậy?”
Không chỉ tam nữ kinh ngạc mà bên ngoài đám tân sinh cùng lão sinh quan sát trên màn hình cũng âm thầm đổ mồ hôi hột.
Bọn chúng thầm nghĩ nếu đặt bản thân vào Thiên Long lúc đó thì liệu trụ được bao lâu. Dù cho lục giai yêu thú trong đây không có linh trí đâm ra lực chiến đấu yếu hơn lục giai yêu thú bình thường nhiều.
Nhưng chung quy lại, lục giai vẫn là lục giai, có thể như Thiên Long vượt cấp chiến đấu như vậy thì đúng là có một không hai rồi.
Rất nhiều kẻ ban đầu ghen ăn tức ở, có ý định nhắm vào Thiên Long sau khi chứng kiến cảnh này thì liền từ bỏ ý định ngay và luôn.

Bên trong căn phòng viện trưởng, hai cô nàng nóng bỏng Bạch Ngọc Hương và Bạch Ngọc Lan vẫn quan sát Thiên Long từ đầu đến cuối.
“Hiện tại vẫn chưa có điều gì xác nhận được đó là hắn, ngoại trừ cái diện mạo giống y đúc!”
Bạch Ngọc Lan lúc này không nhịn được mà sốt ruột lên tiếng nói
“Muội cứ bình tĩnh đi! Cứ quan sát đến cuối đi, kiểu gì cũng có giấu hiệu để xác định đó là hắn!”
Bạch Ngọc Hương vẫn từ từ đáp lại Bạch Ngọc Lan. Nói đến đây, nàng lại nhìn vào màn chiếu hình ảnh Thiên Long mà nói tiếp
“Bằng không thì khi hắn hoàn thành xong khảo nghiệm, chúng ta lôi hắn đến đây tra hỏi thẳng luôn cho nhanh. Vậy nên muội cứ từ từ đi!”
Bạch Ngọc Lan nghe vậy thì gật đầu, nàng cứ mỗi khi nhắc đến hắn là đầu óc như chả nghĩ được gì.

Quay lại chỗ Thiên Long, trong lúc di chuyển về phía quang trụ, bốn người bọn họ đã diệt thêm không ít yêu thú. Nói chính ra là Thiên Long đã đồ sát tụi nó không ít, mà điểm số toàn để tam nữ thu lấy.
Hắn chả hứng thú với cái giải thưởng top đầu nên cứ để tam nữ thu lấy thôi. Điểm của Ninh Vũ Tích giờ cũng lên tới hơn 3000 điểm do Thiên Long để nàng lấy điểm của đầu lục giai kia.
Linh Hy và Linh Tâm cũng hơn 2000 điểm rồi, Thiên Long còn lấy điểm của mình chuyển sang cho chúng nữ. Chỉ giữ lại trong 1000 điểm cho mình mà thôi.
Và một phần là do trên đường gặp không ít thành phần không làm mà đòi có ăn nên thành ra thêm được không ít điểm.
Lúc này Thiên Long và tam nữ đã gần tiến đến đích rồi, chỉ còn cách hơn mười dặm và thời gian cho phép chỉ còn lại hơn một tiếng đồng hồ.
Cả bốn liền tăng tốc tiến về quang trụ, trực tiếp bỏ qua những yêu thú cấp thấp. Còn nếu gặp phải yêu thú cấp cao thì Thiên Long sẽ là người giải quyết nó.
Cả bốn cũng không dừng lại để thu thêm điểm làm gì cho nó mất thời gian ra, trực tiếp bỏ qua vì có nhiều điểm mà không về đích kịp thì cũng vô dụng mà thôi.
“Được rồi! Chúng ta sắp đến đích rồi!”
Thiên Long nhìn quanh trụ trước mặt mà lên tiếng, dưới chân quang trụ là một bức tường cao khoảng vài chục mét bao quanh chân quang trụ.
Có một cánh cổng lớn duy nhất trên bức tường vây xung quanh chân quang trụ. Đó có vẻ là cánh cửa duy nhất tiến vào điểm truyền tống ra bên ngoài của quang trụ.
Thiên Long cùng tam nữ chỉ trong chốc lát đã tiến gần đến cánh cổng dẫn vào quang trụ. Nhưng khi chỉ còn cách cánh cổng khoảng vài trăm mét thì Thiên Long khựng lại.
Thấy vậy thì tam nữ theo đó mà dừng lại, Ninh Vũ Tích nhìn Thiên Long lên tiếng nói
“Sao vậy? Ngươi dừng lại làm gì? Đích đến ngay kia rồi mà!”
Thiên Long nghe nàng hỏi thì không nhanh không chậm lên tiếng đáp lại
“Có chút rắc rối ý mà! Đằng trước đang có không ít kẻ rình rập đâu, ra bây giờ là chúng úp sọt chúng ta ngay. Với lại trong đó có người quen của chúng ta đó kaka!”
Nghe Thiên Long nói vậy thì chúng nữ khó hiểu nhỏ giọng nói
“Người quen của chúng ta? Là ai vậy? Mà sao ngươi biết có kẻ mai phục, thần thức chúng ta mở từ đầu đến giờ mà không thấy phía trước có ai!”
Thiên Long nghe vậy thì vẫn như cũ chậm rãi giải thích
“Các ngươi không phát hiện ra, nhưng cũng không có nghĩa là ta cũng vậy! Tin ta đi, phía trước có ít nhất trăm tên đang ẩn đi khí tức mà ẩn nấp đó!”
Đúng như Thiên Long nói, các nàng không phát hiện ra nhưng hắn lại có thể vì hắn còn là một Hồn Tu. Vậy nên khả năng cảm nhận của hắn mạnh hơn các nàng nhiều lắm.
Nói thì là vậy, nhưng lúc này hắn chơi bẩn là dùng bản đồ của hệ thống, nó mô phỏng cả cái bí cảnh này nên không khó để Thiên Long biết tại sao phía trước có kẻ núp váy…à nhầm núp lùm.
“Vậy giờ ngươi định làm gì? Không lẽ đi vòng?”
Ninh Vũ Tích nghe Thiên Long nói thì không nhịn được mà lên tiếng nói
“Hửm? Việc gì phải vậy, chúng ta không có thời gian mà đi vòng đâu! Cứ xử lý cả lũ là xong!”
Thiên Long lập tức bá đạo đáp lại nàng. Linh Hy và Linh Tâm nghe vậy thì liền lên tiếng
“Ngươi định làm cách nào? Ngươi nói có cả trăm tên cơ mà!”
“Đúng vậy đó, ngươi dù có biến thái đến đâu thì sao trụ được dưới sự vây công của cả trăm tên!”
Các nàng dù biết hắn có thể đối chiến với lục giai yêu thú, nhưng đó là một đối một, lúc đó các nàng thấy thân pháp Thiên Long ảo diệu tránh né hết đòn tấn công của yêu thú nên mới diệt sát được nó.
Nhưng đây lại là đối đầu với cả trăm tên tu sĩ, đã thế không phải lũ không có linh trí như yêu thú trong bí cảnh này. Vậy nên hai nàng mới lo lắng nói như vậy.
Thiên Long nghe hai nàng nói thế thì nhún vai đáp lại
“Trăm tên chứ mấy! Cứ để đó ta lo cho, các ngươi chỉ cần ở sau mà quan sát thôi!”
Dứt câu, không để tam nữ nói gì thêm, Thiên Long đã đạp mạnh xuống mặt đất mà lao nhanh về phía trước. Tam nữ thấy vậy định đuổi theo, nhưng nghĩ lại thì thôi, họ tin tưởng Thiên Long sẽ không làm điều gì mà không nắm chắc.
Thiên Long lao nhanh về phía trước, đã thế còn vừa lao tới vừa hét lên
“Núp núp cái quần gì nữa hả mấy con hàng? Ra đây đi thằng thái giám ngu xuẩn kia!”
Thiên Long vừa dứt câu thì từ một phía đã vang lên một tiếng quát lớn, trong lời nói tràn đầy tức giận
“Khốn kiếp! Mau lên giết chết hắn đi!”
Giọng nói vang lên thì tam nữ, đặc biệt là Linh Hy và Linh Tâm liền nhận ra ngay mà nói
“Giọng này….là của tên cầm đầu trong bốn tên có ý đồ với chúng ta!”
“Bảo sao tên kia lại nói rằng trong đó có người quen của chúng ta, hóa ra là tên khốn đó!”
Giọng tên kia vừa dứt thì từ trong bụi cây, trên cây, dưới mặt đất liên tục chui ra từng tên tu sĩ một. Dần dần hơn trăm tên xuất hiện hết, đứng thành vòng tròn vây Thiên Long ở giữa.
Thiên Long đứng giữa vòng vây, đảo mắt một hồi xung quanh rồi ánh mắt dừng lại trên người tên cầm đầu trong bốn tên định chơi trò làm tình lộ thiên với hai tỷ muội Linh Hy và Linh Tâm.
Bị vây bởi một đám hơn trăm tên, Thiên Long vẫn nhếch mép nhìn tên kia nói
“Hah, ta đoán trò này của ngươi nhỉ? Bị ta phế đi thằng đệ nên cay quá à kaka?”
Tên kia bị đụng trúng nỗi đau nên lập tức quát lên
“Câm mồm thằng khốn! Tất cả xông lên xử hắn, ai lấy được lệnh bài thì là của kẻ đó!”
Nam nhân động thủ không động ngôn, tất cả lập tức lao lên tấn công Thiên Long để nhằm lấy lệnh bài của hắn. Kẻ nào kẻ nấy ở đây đều biết Thiên Long thiên phú nghịch thiên nên kiểu gì hắn sẽ có không ít điểm.
Vậy nên tất cả những tên ở đây lao lên nhằm hy vọng đoạt được lệnh bài của Thiên Long để mà lấy điểm rồi giành phần thưởng 3 thứ hạng đầu.
Thiên Long thấy vậy thì cười nói
“Này, này! Ta tưởng theo kịch bản các ngươi sẽ phải tuôn ra một tràng dài như cuốn từ điển bách khoa toàn thư chứ? Cứ vậy mà động thủ luôn à?”
Mồm thì cà khịa như vậy nhưng Thiên Long vẫn không chút chậm trễ mà thi triển Mị Ảnh Thân Pháp mà né tránh từng đòn tấn công, đồng thời để lại tàn ảnh khiến cả đám bối rối vờ nờ.
Một lần nữa Thiên Long xuất hiện ở trung tâm đám người, thấy vậy cả đám liền cấp tốc hướng vũ khí về phía Thiên Long mà đâm tới.
Lần này Thiên Long không có né tránh mà đứng im nhìn từng mũi kiếm lao tới, không chút lo lắng mà còn nhếch mép nở ra một nụ cười.
Tên nào tên nấy đều thi triển vũ kỹ mạnh nhất của mình, cả một mảng lớn khu rừng phía trước cánh cổng dẫn vào quang trụ sáng chói đủ những màu sắc từ vũ kỹ của hơn trăm tên tu sĩ.
Kèm theo những vụ nổ liên hoàn đến từ uy lực của những vũ kỹ do hàng trăm tên tu sĩ đồng loạt thi triển. Trăm tên tu sĩ, trăm vũ kỹ đánh ra thì cho dù ở cấp bậc Nguyên Anh Sơ Kỳ thì kết hợp lại cũng không yếu một chút nào.
Bán kính hàng trăm mét xung quanh những vụ nổ, cây cối đều bị từng cỗ kình phong thổi cho đổ rạp, mặt đất chỗ Thiên Long đứng ban đầu bị thổi bay để lại một cái hố to đường kính cả vài chục mét.
Ba người Ninh Vũ Tích, Linh Hy và Linh Tâm cũng phải vận linh lực bảo vệ bản thân rồi lui lại đằng sau bởi dư ba của hàng trăm vũ kỹ kia.
Một hồi sau, khói bụi do vũ kỹ gây nên cũng dần tan đi, sỏi đá rơi lả tả xuống đất. Đám người nhìn về cái hố to tướng trên mặt đất, bên trong chả thấy Thiên Long đâu nữa, chỉ còn cái lệnh bài của hắn bên trong đó.
Ở đằng xa tam nữ thấy vậy thì lo lắng, thầm hy vọng tên chết tiệt này không làm sao.
Thấy vậy thì cả đám đắc ý thầm nghĩ Thiên Long đã bị nổ mất xác luôn rồi, còn nữa là có tên chửi hắn ngu xuẩn khi không dùng lệnh bài mà thoát ra khỏi bí cảnh để rồi mất mạng.
“Lệnh bài của hắn là của ta!”
Một tên to mồm đột nhiên hô lên rồi lao thẳng về phía cái hố nhằm chiếm đoạt lệnh bài. Thấy vậy thì cả đám cũng giật mình rồi lao thẳng xuống cái hố theo tên kia.
Hàng trăm tên tu sĩ, ban nãy còn đang đoàn kết úp sọt một người. Giờ thì liên tục đá đấm tranh nhau lệnh bài của Thiên Long.
“Khoan!”
Một tên vớ được lệnh bài cầm lên nhìn thì liền hét lớn. Cả đám thấy vậy thì dừng lại nhìn tên này, tên vớ được lệnh bài nhìn lệnh bài trên tay mà hô lên
“Bị lừa rồi”
Vì trên tấm lệnh bài không hiện số điểm mà là dòng chữ “Nhìn lên trên đi lũ ngu”. Nghe tên kia đọc lên dòng chữ, cả đám theo đó mà nhìn lên cao, nhìn lên thì thấy Thiên Long đang cầm một cành cây thay vì Trảm Thần Kiếm, cành cây đang tỏa ra linh lực hùng hậu do Thiên Long vận chuyển vào.
Khuôn mặt cười đắc ý quát lên
“Bay màu đi lũ quần què! Tam Bộ Kiếm Pháp, Thức Thứ Ba – Phân Chia Thiên Hạ!”
Dứt câu một kiếm chém ra, thiên địa dường như biến sắc trước một kiếm này. Dù không có bằng khi Thiên Long thi triển ở lúc mạnh nhất, nhưng uy lực vẫn không hề yếu kém chút nào.
Một luồng kiếm bán nguyệt khổng lồ ngưng tụ từ linh lực dồi dào của Thiên Long lập tức bay thẳng xuống đám người.
OÀNH!!!!
Một tiếng va chạm lớn vang lên, khói bụi mịt mù bốc lên hàng trượng. Trên mặt đất hình thành một cái rãnh sâu vài mét, rộng cả chục mét và kéo dài hàng vài trăm mét.
Cây cối nằm trên cái rãnh đều bị dập cho bẹp dí, kể cả cây cổ thụ. Còn đám người kia, cả trăm tên dính chiêu này đều nằm xụi lơ xụi lốc bên trong cái rãnh.
Tên nào tên nấy đều lục phủ ngũ tạng đảo lộn, thổ huyết mà bất tỉnh nhân sự dù cho cả đám đã vận chuyển linh lực để chặn chiêu này của Thiên Long.
Một kiếm một trăm tên bại!
Kỳ lạ là không tên nào chết, đơn giản là do Thiên Long dùng cành cây mà thi triển ra chiêu này. Bằng không thì cái rãnh do đường kiếm gây ra đã phải sâu đến cả chục trượng và không một tên nào còn xác mà nằm trên đất đâu.
Bên ngoài đám người theo dõi, bao gồm hai tỷ muội Nam Cung Gia cũng há hốc mồm khi thấy cảnh tượng Thiên Long một kiếm hạ sạch cả trăm tên. Đã thế còn giữ lại được mạng cho bọn chúng từ đòn khủng khiếp đó nữa cơ chứ.
Bên trong phòng hiệu trưởng, hai tỷ muội Bạch Ngọc Hương và Bạch Ngọc Lan lúc này cơ thể hơi run rẩy nhìn vài hình ảnh Thiên Long vừa thi triển Phân Chia Thiên Hạ. Không phải do sợ hãi mà là kích động, Bạch Ngọc Lan giờ đây không nhịn được mà thốt lên
“Tam Bộ Kiếm Pháp, thức thứ 3! Rõ rồi, đó chính là hắn!”
Bạch Ngọc Hương bên cạnh cũng gật đầu mà đồng ý với lời nói của muội muội mình.
Ai có lòng ủng hộ thằng quèn này thì đây a 😙😙
_Momo: 0823038650
_BIDV:Nguyễn Đức Anh Huy 12810000786434
Còn không thì cho xin vài KP, Đề Cử hoặc TLT cx đc 😘

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.