Trận chiến của sáu Hợp Thể Kỳ diễn ra vô cùng kịch liệt. Ngàn dặm xung quanh bị thổi bay thành một khu hoang tàn.
Trên không la liệt những mảng hư không bị lực lượng của mấy người oanh kích cho lộ ra. Từng trận kình phong mạnh mẽ cứ thế xuất hiện lan tỏa ra xung quanh.
Mặt đất không ngừng bị cấy tung lên thành từng cái hố to vật vã. Chỉ vẫn duy nhất cái động phủ mà Tử Liên Không Diễn trú ngụ là không chút xi nhê bởi lực lượng của đám Hợp Thể Kỳ này.
Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ – Liệt Hỏa Thủ
Chỉ thấy lúc này, Dượng Hạ quát lên một tiếng thi triển Vũ Kỹ. Theo lời của hắn, một hỏa thủ khổng lồ hừng hực hỏa diễm nóng bỏng kèm theo cỗ khí tức hủy diệt bá đạo lao về phía ba người Lâm Chấn Thiên.
Lâm Chấn Thiên thấy vậy thì “hừ” một tiếng, ngay lập tức hai tay kết ấn với một vận tốc cực nhanh. Lâm Chấn Thiên hô lên
Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ – Băng Nộ Ấn
Một băng ấn uy lực không kém gì Liệt Hỏa Thủ lập tức xuất hiện. Đại Ấn xuất hiện, không khí nóng nực do Đại Thủ gây ra lập tức bị kéo xuống nhanh chóng.
Đại Ấn cùng Đại Thủ đi tới đâu, không gian bị phá vỡ đến đó. Hai chiêu thức rất nhanh va chạm với nhau, một vụ nổ kinh thiên xuất hiện giữa bầu trời.
Không khí xung quanh như bị phân chia thành hai nửa. Một bên nóng, một bên lạnh do Đại Thủ cùng Đại Ấn gây ra, tầng tầng không gian sụp đổ nhanh chóng.
Chưa dừng ở đó, Lâm Chấn Thiên lập tức thi triển chiêu thức tiếp theo.
“Vạn Đằng Trói Buộc”
Dứt câu, từ hai tay kết ấn của Lâm Chấn Thiên lập tức xuất hiện hàng loạt dây leo hướng thẳng phía Dương Hạ mà lao tới.
Lâm Chấn Thiên là một người sở hữu song linh căn Mộc và Băng. Lâm Nhược Thiến chính là thừa hưởng Mộc linh căn từ Lâm Chấn Thiên.
Dương Hạ vừa bị lui lại vài mét do lần so chiêu vừa nãy hắn thu thiệt so với Lâm Chấn Thiên. Dù sao tu vị của Lâm Chấn Thiên cũng nhỉnh hơn chút so với hắn.
Vừa mới ổn định lại thân hình thì từ trong đám khói tạo nên bởi hai chiêu kia, đột nhiên xuất hiện hàng đống dây leo lao về phía hắn.
“Thôi bỏ mẹ!”
Không kịp phản ứng, chị kịp chửi thề một câu thì Dương Hạ đã bị đống dây leo quấn chặt lại như con nhộng. Dương Hạ kêu lên
Dương Hạ: “Ngươi nghĩ đống dây leo vớ vẩn này trói được ta ư? Đừng quên ta hỏa……”
Chưa nói xong thì lập tức từ đầu bên kia đống dây leo. Băng hệ bắt đầu bao phủ những cái dây leo, biến những dây leo thông thường này thành những dây leo băng.
Dương Hạ thấy vậy thì lập tức vội vàng vận dụng Hỏa hệ linh lực đến cực hạn. Cả người hắn bao phủ bởi hỏa diễm nóng bỏng, dây leo ngay lập tức bị đốt thành than.
Băng chưa chạy tới thì Dương Hạ đã thoát ra được rồi. Lâm Chấn Thiên thấy vậy thì tặc lưỡi một cái nói
Lâm Chấn Thiên: “Tch, tý thì tóm được lão già ngươi rồi!”
Dương Hạ nghe vậy nghiến răng nói
Dương Hạ: “Lâm Chấn Thiên, ngươi được lắm! Đã thế ta không có nương tay nữa!”
Lâm Chấn Thiên nghe vậy thì nhếch mép cười đểu nói một câu
Lâm Chấn Thiên: “Xì! Ta còn cần ngươi phải nương tay sao Hạ Đẳng?”
Lâm Chấn Thiên cố tình chế tên của Dương Hạ thành Hạ Đẳng. Dù sao tên hắn là Hạ ném thêm một chữ đó vào cũng đủ để mà xỉ nhục hắn rồi.
Dương Hạ nghe Lâm Chấn Thiên lôi tên mình ra để mà xỉ nhục. Hắn tức đỏ mặt, miệng quát lên
Dương Hạ: “Lâm Chấn Thiên tên khốn kiếp nhà ngươi! Đi chết đi!”
Lâm Chấn Thiên vẫn một vẻ mặt cười cợt khinh bỉ nói
Lâm Chấn Thiên: “Nếu ngươi đủ khả năng giết ta! Đừng có ở đó mà gào thét như tên đàn bà nữa!”
Liên tục bị Lâm Chấn Thiên xỉ nhục, Dương Hạ tức lộn ruột, đường gân trên trán giật giật như muốn phun máu rồi. Hắn hét lên
“Hỏa Lãnh Thổ!”
Nương theo tiếng quát của Dương Hạ, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một vòng tròn hỏa diễm. Ngay sau đó, hỏa diễn lập tức lan tràn ra xung quanh, bao phủ lấy một mảng bầu trời bao gồm cả Lâm Chấn Thiên.
Mấy người khá thì đã phân ra chiến đấu với nhau từ lúc đầu rồi. Hỏa diễm nó tạo thành một không gian hỏa diễn riêng biệt so với bên ngoài.
Ở ngoài nhìn vào chỉ thấy trên không là một khối lập phương hình hộp chữ nhật được bao phủ bởi hỏa diễm nóng tới cực điểm.
Ở bên phía tứ nữ, trông thấy một cảnh như vậy thì Tiêu Ngọc Sương lên tiếng nói
Tiêu Ngọc Sương: “Đây là một không gian do tên lia tạo ra. Ở trong đó, hắn là vô địch, không biết lão cha của Thiến tỷ có sao không? Hay là chúng ta ra giúp đi?”
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì nhếch mép cười nói
Lâm Nhược Thiến: “Không sao! Lão già đó chưa thảm hại đến mức đó đâu, cứ nhìn mà xem! Hỏa Lãnh Thổ ư? Chưa đủ để làm khó lão già chết bầm đó đâu!”
Bên trong Hỏa Lãnh Thổ!
Trong này, không khí được đẩy lên cao tới cực điểm. Luyện Hư Trung Kỳ trở xuống vào đây chỉ có nước bốc hơi mà chết thôi.
Dương Hạ lúc này nở ra một nụ cười đắc ý nhìn Lâm Chấn Thiên nói
Dương Hạ: “Haha! Ngươi đã rơi vào Hỏa Lãnh Thổ của ta thì đừng hòng sống sót! Trong này ta là bất bại, cho dù Hợp Thể Hậu Kỳ cũng phải thua thiệt dưới tay ta nếu đứng trong này thôi!”
Lâm Chấn Thiên nghe vậy, không những không sợ hãi. Trái lại, lão còn nhếch mép nở ra một nụ cười nói
Lâm Chấn Thiên: “Lải nhải đủ chưa hả thằng già họ Dương kia? Nếu xong rồi thì đến ông nội ngươi đây thể hiện!”
Dứt câu, không để Dương Hạ phản bác. Lập tức xung quanh không gian đang cao ngất, dần dần như có một luồng khí làm giảm dần nhiệt độ xuống.
Chỉ trong chốc lát, một nửa không gian hỏa diễm biến mất. Thay vào đó là một không gian băng giá lạnh tới tột cùng, không dừng ở đó.
Ngay khi không gian băng giá xuất hiện, đột nhiên cả một đống đằng thụ từ đâu mọc ra bao phủ lấy xung quanh lớp băng.
Dương Hạ chứng kiến một cảnh như thế này thì trợn mắt to như muốn lòi cả ra. Lâm Chấn Thiên thấy một bộ dạng này của Dương Hạ thì đắc ý cười nói
“Băng Mộc Lãnh Thổ!”
Lâm Chấn Thiên: “Sao nào! Tưởng mình ngươi có trò này nhé! Và có vẻ của ta xịn hơn nhỉ kaka?”
Lâm Chấn Thiên vừa nói vừa cà khịa khiến cho Dương Hạ đã tức còn tức hơn. Hắn quát lên
Dương Hạ: “Chớ có mà đắc ý! Hai hệ chưa chắc khiến ngươi thắng được Hỏa Lãnh Thổ của ta đâu! Tiếp chiêu!”
Lâm Chấn Thiên vẫn một vẻ cười cợt nhìn Dương Hạ tức lộn ruột cười nói
Lâm Chấn Thiên: “Haha! Để xem ngươi làm được như ngươi nói không? Hay chỉ là thánh mõm, tới đây! Ta cân tất kaka!”
Oành!
Một tiếng nổ vang phát ra từ bên trong không gian Băng Hỏa kia. À chính xác là không gian Băng Hỏa Mộc kia mới đúng chứ.
Đám người Diệp Cơ ở xa thấy không gian hỏa diễm kia đột nhiên biến đổi thành hai nửa thì ngạc nhiên
Tiêu Ngọc Sương: “Không ngờ lão cha của Thiến tỷ lại cũng có cái trò này! Đã thế còn là mở hai lãnh thổ cùng lúc nữa chứ!”
Lâm Nhược Thiến bên cạnh cười nói: “Hì hì! Tất cả là nhờ một lần lão già đó kiếm được một cái di tích cường giả Đại Thừa Kỳ vẫn lạc để lại! May một cái là di tích đo không có chút cản trở nào, vậy nên lão vớ được cả đống công pháp, vũ kỹ, đan dược, pháp bảo các kiểu về!”
Ngưng một chút, Lâm Nhược Thiến lại nói tiếp
Lâm Chấn Thiên: “Trong đó may mắn một cái, vị cường giả đó lại là một tu sĩ cũng sở hữu Băng Mộc linh căn. Vậy nên lão già đó vớ được quyển Linh Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Băng Mộc Chân Quyết. Tu lên một tầng nhất định sẽ mở ra được một lãnh vực và trong đó lão bất bại!”
Song nàng quay ra nhìn mấy người Tiêu Ngọc Sương nói
Lâm Nhược Thiến: “Và đó cũng là lý do tại sao Linh Vân Đế Quốc khác với Cao Cấp thế lực khác. Cao Cấp thế lực khác chỉ có Thiên Cấp Cực Phẩm Công Pháp, nhưng chúng ta lại sở hữu tới Linh Cấp Cực Phẩm. Đó là lý do sao ta xài Linh Cấp Trung Phẩm Công Pháp và Hương Linh là nha hoàn theo ta lại có Thiên Cấp Thượng Phẩm. Việc tiến đến Siêu Cấp thế lực chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, gia gia của ta đã tới Hợp Thể Đỉnh Phong rồi đó!”
Tiêu Ngọc Sương và Diệp Cơ nghe vậy thì không khỏi ngạc nhiên. Hai nàng nghĩ
“Trên đời này có chuyện ngon ăn vậy ư? Không ngờ lão già kia lại có vận khí nghịch thiên như vậy đó?”
Nếu mà Thiên Long ở đây nghe được lời này của Lâm Nhược Thiến thì hắn lập tức nghĩ
“Ủa? Không lẽ lão cha vợ mình là vị diện chi tử? Nhân vật chính của cái thế giới này à? Éo gì vận khí cao vãi hàng vậy?”
Diệp Cơ lúc này lên tiếng nói
Diệp Cơ: “Vậy thì chúc mừng muội nha! Không ngờ Đế Quốc nàng lại gặp được cơ duyên cao như vậy! Nhưng mà đừng để tin này lộ ra, bằng không đám Cao Cấp thế lực khác có khả năng liên thủ mà chống lại Linh Vân Đế Quốc để mà chiếm đoạt đó!”
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì gật đầu nói
Lâm Chấn Thiên: “Cái này muội đã hiểu! Lão già kia cũng hay nói đi nói lại điều này với muội rồi!”
Nói xong nàng lại nhìn Diệp Cơ cười nói
Lâm Nhược Thiến: “Mà nếu có chuyện đó xảy ra thì tỷ sẽ không bỏ mặc muội đâu nhỉ hì hì! Dù sao Linh Vân Đế Quốc với Thánh Hoa Tông cũng có mối quan hệ rất tốt nhiều năm qua mà hì hì!”
Diệp Cơ nghe vậy thì cốc đầu Lâm Nhược Thiến một cái nói
Diệp Cơ: “Hừ! Đúng là như vậy thật! Nhưng muội cũng đừng có mà nghịch dại mà nói ra đấy nhé!”
Lâm Nhược Thiến ôm đầu bĩu môi phụng phịu nói
Lâm Nhược Thiến: “Buu! Muội biết rồi mà! Sao tự dưng cốc đầu muội vậy chứ!”
Tiêu Ngọc Sương lúc này lên tiếng nói
Tiêu Ngọc Sương: “Mà chưa nói đến việc Cơ tỷ nhờ sư phụ tỷ ấy ra tay. Xem phu quân sẽ làm gì nếu chuyện đó xảy ra với Thiến tỷ! Muội đảm bảo đám dám ra tay với tỷ ấy không chết hết thì cũng gần chết hết!”
“A” Hai nàng kêu lên một tiếng. Hai nàng quên mất còn Thiên Long, đúng như Tiêu Ngọc Sương nói.
Nếu chuyện đó mà xảy ra thì với cái tính thương vợ của Thiên Long thì đám mà dám ra tay với thế lực của Lâm Nhược Thiến thì không toàn diệt mới là lạ đó.
Có thể hắn không đối đầu được với nhiều Cao Cấp thế lực cùng một lúc được. Nhưng đừng quên làm nữ nhân của hắn thì các nàng có tới hai vị tỷ tỷ là Độ Kiếp Kỳ nếu tính thêm Đế Viêm Lan.
Các nàng không tin với cái tính háo sắc của Thiên Long. Thì không có chuyện hắn bỏ qua một người đẹp như Đế Viêm Lan.
Mà các nàng không biết chứ, thực ra là các nàng có tới ba vị tỷ tỷ đạt tới Độ Kiếp Kỳ. Vì Thuy Băng Băng giờ đã là hai người chứ không phải là một nữa rồi.
Thế nên chuyện kia mà xảy ra với thế lực của Lâm Nhược Thiến, đảm bảo không tên nào sống sót được. Lưu Gia là một ví dụ điển hình cho vấn đề này.
Chỉ vì một tên Lưu Minh dám cho người truy sát Lâm Nhược Thiến mà Thiên Long không ngại diệt tộc hắn luôn. Nghĩ đến việc này thì Lâm Nhược Thiến không khỏi ấm áp, không nhịn được khẽ mỉm cười.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Hự! Nghèo rồi, ai có lòng ủng hộ thằng quèn này thì đây a 😙😙
_Momo: 0823038650
_BIDV:Nguyễn Đức Anh Huy 12810000786434