Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 124 Rời Đi! – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 124 Rời Đi!

Quay lại vài ngày trước đó!
Lúc Thiên Long mới bị Vũ Linh Trúc kéo vô thông đạo, ném tới Ninh Gia. Ngay khi đó, Đế Viêm Lan đã liền đi thông báo việc này cho ba người Diệp Cơ. Vũ Linh Trúc sau khi chữa thương cho cô gái bị ảnh hưởng bởi trận đánh của hai tên kia thì cũng đi theo Đế Viêm Lan.
Diệp Cơ và hai người Lâm Nhược Thiến, Tiêu Ngọc Sương sau khi nghe được Đế Viêm Lan kể là Thiên Long, hắn đã bị kéo vào một thông đạo trôi đi mất hút rồi.
Ba nàng lập tức kinh ngạc hô lên
“Hả? Cái gì??? Sao hắn lại bị kéo vào một thông đạo???”
Ngay lúc đó, Đế Viêm Lan đang định kể tiếp thì Vũ Linh Trúc đã từ trên cao đáp xuống trước mặt các nàng nói
Vũ Linh Trúc: “À…ừm…..cái này thì để ta giải thích!”
Diệp Cơ thấy một cô gái lạ mặt là Vũ Linh Trúc tự dưng xuất hiện nói vậy thì nàng lên tiếng
Diệp Cơ: “Cho hỏi cô là ai vậy?”
Vũ Linh Trúc nghe Diệp Cơ nói vậy thì mới nhớ ra mình chỉ mới quen biết Đế Viêm Lan chứ không biết ba người Diệp Cơ các nàng.
Vũ Linh Trúc liền tự giới thiệu bản thân với ba người Diệp Cơ
Vũ Linh Trúc: “Ồ! Xin thất lễ, ta tên là Vũ Linh Trúc, thành chủ Vũ Linh Thành này! Lần đầu gặp mặt ba vị!”
Ba người nghe lời giới thiệu của Vũ Linh Trúc thì giật mình hô lên
“Thành chủ Vũ Linh Thành??? Thật ư??”
Các nàng ngạc nhiên cũng không lạ gì, vì Vũ Linh Trúc được tu sĩ ngoài Vũ Linh Thành đồn thổi rất nhiều. Nào là tu vị cao thâm đạt tới Độ Kiếp Kỳ, từng một mình đánh đuổi cả một cao cấp thế lực vì thế lực đó muốn thu phục Vũ Linh Thành dưới trướng của mình.
Còn cả do quy luật nàng đặt ra trong Vũ Linh Thành, kẻ nào vi phạm làm hại con dân của nàng thì không chết cũng tàn phế. Và họ cũng không ngờ là thành chủ Vũ Linh Thành lại là một nữ nhân.
Ba người Diệp Cơ biết được Vũ Linh Trúc là thành chủ Vũ Linh Thành thì cũng lập tức đáp lại lời giới thiệu của nàng. Cả ba nàng cũng hướng Vũ Linh Trúc mà giới thiệu
Diệp Cơ: “Ta tên Diệp Cơ, Thánh Nữ của Thánh Hoa Tông! Rất vui được biết tiền bối! Vừa nãy không biết nên đã có hơi mạo phạm, mong tiền bối bỏ qua!”
Lâm Nhước Thiến: “Ta tên Lâm Nhược Thiến, Đại Công Chúa của Linh Vân Đế Quốc! Lần đầu gặp mặt tiền bối!”
Tiêu Ngọc Sương: “Ta tên Tiêu Ngọc Sương, chỉ là một tán tu! Rất vui được biết tiền bối!”
Cả ba nàng đều xưng hô với Vũ Linh Trúc là tiền bối bởi cũng không sai. Dù sao, Vũ Linh Trúc cũng thuộc dạng cường giả sống lâu năm rồi. Tuổi cao nhất trong ba nàng là Diệp Cơ còn chưa bằng nổi một phần mười tuổi của Vũ Linh Trúc.
Đã thế, thực lực của Vũ Linh Trúc thuộc hàng đầu của Tinh Cầu thì không gọi nàng là tiền bối thì là gì. Nhưng Vũ Linh Trúc lại lên tiếng nói làm cho ba người hơi ngạc nhiên
Vũ Linh Trúc: “Không cần gọi là tiền bối này nọ đâu! Gọi ta là Trúc tỷ cũng được!”
Diệp Cơ nghe vậy liền nói: “Sao vậy được chứ! Ngài đường đường là một….”
Không để Diệp Cơ kịp nói gì thì Vũ Linh Trúc đã lập tức ngắt lời nàng mà nói
Vũ Linh Trúc: “Không cần! Dù sao thì ta cũng là bằng hữu của nam nhân mấy người mà! Vậy nên cứ gọi ta là Trúc tý thôi là được rồi, mà gọi tiền bối nghe già lắm, hổng có thích!”
Nghe lời này của nàng thì cả ba nàng liền thầm nghĩ
“Cái tên chết tiệt! Đi đến đâu, thấy mỹ nữ là lại sáng mắt ra mà tiến tới làm quen!”
Diệp Cơ nghe Vũ Linh Trúc nói vậy thì đành thuận theo nói
Diệp Cơ: “Nếu thế thì cung kính không bằng tuân mệnh! Vậy, Trúc tỷ, ý tỷ là gì khi bảo để tỷ giải thích việc tên ngốc kia bị kéo bào thông đạo vậy?”
Hai người Lâm Nhược Thiến và Tiêu Ngọc Sương bên cạnh cũng gật đầu phụ họa. Vũ Linh Trúc bắt đầu nhìn ba nàng mà giải thích
Vũ Linh Trúc: “À cái này là do ta! Do lúc đó ta mới nhớ lại quá khứ không mấy tốt đẹp! Tâm trạng không được vui cho lắm thì trước mặt xảy ra trận chiến giữa hai thằng nhãi Hóa Thần Kỳ.
Mà lúc đó Long hắn đã lên ngăn hai tên nhóc đó rồi! Nhưng lúc đó ta lại đang tâm trạng không tốt, thấy người dân bị thương do hai tên kia thì có chút bực mình.
Thế là ta không để ý cả Long hắn đang ở giữa ra tay cản hai tên kia. Ta liền mở một thông đạo để tống khứ hai thằng nhóc kia. Ai ngờ lỡ tay tống cả Thiên Long đi luôn cùng hai tên nhóc đó!”
Nói đến đây thì Vũ Linh Trúc lại nhìn ba người Diệp Cơ nói tiếp
Vũ Linh Trúc: “Đó là mọi chuyện đó!”
Ba nàng nghe Vũ Linh Trúc xong thì cũng gật đầu đã hiểu, Diệp Cơ lên tiếng nói
Diệp Cơ: “Vậy, tỷ có biết tên ngốc này, hắn bị lôi đi đâu không?”
Nghe câu hỏi này của Diệp Cơ thì Vũ Linh Trúc chột dạ. Nàng đưa tay lên đầu gãi gãi cười nói
Vũ Linh Trúc: “À…..thì…….cái này……ta cũng không biết nữa!”
Lâm Nhược Thiến lập tức hô lên: “Hả? Sao tỷ lại không biết? Tỷ là người đã mở ra thông đạo kéo hắn đi mà?”
Tiêu Ngọc Sương: “Đúng vậy a!”
Vũ Linh Trúc xấu hổ cười nói: “À….thì…lúc đó ta tiện tay mở ra thông đạo kéo bọn hắn đi! Mà điểm đến là ngẫu nhiên, nên là có thể bị kéo ra khỏi thành mà thôi. Mà cũng có thể bị kéo tới một nơi nào đó trên Tinh Cầu a!”
Lâm Nhược Thiến liền hô lên: “Ặc! Như vậy nếu hắn đen thì có thể bị kéo tới địa bàn Ma Tộc thì coi như xong à?”
Diệp Cơ và Tiêu Ngọc Sương nghe lời này của Lâm Nhược Thiến thì cũng giật mình mà trở nên lo lắng. Các nàng mặc sù biết Thiên Long lắm trò nhưng mà nếu rơi vào địa bàn Ma Tộc thì cũng chỉ có nước đi bán muối.
Nhưng các nàng lại nhớ đến cái pháp bảo không gian thực tế là cái không gian hệ thống của Thiên Long thì liền thở phào. Diệp Cơ lên tiếng nói
Diệp Cơ: “Thiến Thiến, muội lại lo xa rồi! Muội quên hắn còn cái pháp bảo không gian đó à?”
Lâm Nhược Thiến nhớ ra thì nói: “À ừ! Muội quên mất, thế thì cũng không lo hắn làm sao!”
Vũ Linh Trúc lúc này lên tiếng nói: “Mà không phải lo có trường hợp đó đâu! Thông đạo đó ta thiết kế truyền tới ngẫu nhiên, nhưng hoàn toàn tránh địa bàn Ma Tộc rồi!”
Ba nàng nghe vậy thì gật đầu, Vũ Linh Trúc lại nói
Vũ Linh Trúc: “Vậy, mấy muội định làm gì bây giờ? Đi tìm kiếm hắn à? Nếu vậy thì ta là người có lỗi trong việc này, ta sẽ đi kiếm hắn cùng với mấy muội!”
Diệp Cơ nghe vậy thì lập tức lắc đầu nói: “Cái này thì không cần đâu!”
Vũ Linh Trúc khó hiểu nói: “Sao vậy? Dù gì cũng là do ta mà ra, hãy để ta giúp mấy muội tìm hắn!”
Diệp Cơ vẫn lắc đầu nói: “Muội bảo rồi! Không cần đâu, tỷ còn có trách nhiệm bảo vệ Vũ Linh Thành này, không rời đi được. Đã thế chúng ta còn chả cần phải đi kiếm hắn làm gì?”
Vũ Linh Trúc nghe vậy càng thêm khó hiểu nói: “Ủa? Không phải mấy đứa là nữ nhân của hắn sao? Sao lại mặc kệ hắn vậy?”
Diệp Cơ nghe Vũ Linh Trúc nói vậy thì vẫn từ tốn giải thích
Diệp Cơ: “Là do bọn muội và hắn đều có pháp bảo liên lạc với nhau. Cho dù ở tận đâu đi chăng nữa, chỉ cần quanh đó có linh khí là có thể liên lạc được.”
Vũ Linh Trúc nghe vậy thì ngạc nhiên nói: “Ồ! Không ngờ có pháp bảo kỳ diệu như vậy đó! Dù xa như nào cũng liên lạc được, như này thì cực phầm Truyền Âm Ngọc cũng không bì nổi!”
Truyền Âm Ngọc là thứ dùng để các tu sĩ liên lạc với nhau ở một khoảng cách nhất đinh. Chỉ cần truyền linh lực vào là có thể nói chuyện với người cầm viên còn lại.
Nó được chia ra làm tứ phẩm Hạ-Trung-Thượng-Cực giống như linh thạch vậy. Hạ phẩm thì liên lạc được trong khoảng cách ngàn dặm.
Trung phẩm thì mười ngàn dặm, thượng phẩm trăm ngàn dặm xung quanh. Cực phẩm thì có thể lên tới trăm vạn dặm khoảng cách xung quanh và nó cũng hiếm nhất trong bốn loại.
Cực phẩm Truyền Âm Ngọc chỉ xuất hiện tại Đỉnh Cấp thế lực và thi thoảng hiếm khi xuất hiện tại Siêu Cấp thế lực. Đa số tất cả đều dùng Hạ Phẩm và Trung Phẩm thôi.
Mà khi biết được pháp bảo có thể liên lạc dù ở bất cứ đâu thì Vũ Linh Trúc mới ngạc nhiên như vậy. Vũ Linh Trúc nhìn ba người Diệp Cơ nói
Vũ Linh Trúc: “Muội nói ra thứ đó, không sợ tỷ dùng vũ lực cướp lấy à?”
Diệp Cơ thản nhiên đáp: “Muội tin tưởng ánh mắt lựa chọn bằng hữu của tên ngốc đó!”
Vũ Linh Trúc nghe vậy thì cười cười, nàng chỉ nói vậy thôi chứ. Nàng chưa như mấy tên không làm mà đòi có ăn, chỉ biết đi giết người cướp của. Diệp Cơ lại nói tiếp
Diệp Cơ: “Vậy nên là cứ đợi một hai ngày xem, kiểu gì hắn cũng sẽ liên lạc với chúng ta thôi!”
Vũ Linh Trúc nghe vậy thì gật đầu, sau đó nàng liền lấy ra một viên cực phẩm Truyền Âm Ngọc đưa cho Diệp Cơ nói
Vũ Linh Trúc: “Vậy thì, nếu hắn có liên lạc lại thì muội dùng nó báo với ta một tiếng nhé!”
Diệp Cơ gật đầu tiếp lấy Truyền Âm Ngọc trên tay Vũ Linh Trúc nói
Diệp Cơ: “Được!”
Vũ Linh Trúc sau đó thì tạm biệt tứ nữ mà quay về phủ thành chủ. Diệp Cơ và ba người kia cũng kiếm một quán trọ mà trọ tạm đợi tin từ Thiên Long.
Và đúng như Diệp Cơ nói, một ngày sau thì Thiên Long gọi điện cho nàng để nói vị trí hiện tại của mình. Các nàng cũng nhận được lời dặn của hắn là tiếp tục đi tìm Tử Liên Không Diễm.
Khi nào lấy được thì dùng điện thoại mà quay về chỗ hắn. Ba nàng nghe hắn dặn dò xong thì gật đầu, lúc Thiên Long cúp máy thì Diệp Cơ liền lấy ra Truyền Âm Ngọc thông báo cho Vũ Linh Trúc
Diệp Cơ: “Trúc tỷ! Hắn đã liên lạc lại rồi, hắn đang ở gia tộc nào đó gọi là Ninh Gia!”
Vũ Linh Trúc: “Uầy! Hắn bị truyền đi xa phết đó! Cách Vũ Linh Thành cũng phải gần một tháng phi hành của Luyện Hư Kỳ đó!”
Diệp Cơ: “Chả sao cả! Bây giờ bọn muội sẽ theo lời hắn đi tới nơi Tử Liên Không Diễm xuất hiện. Không biết Trúc tỷ có hứng thú với Dị Hỏa không?”
Vũ Linh Trúc: “Ai mà chả có hứng với Dị Hỏa chứ! Nhưng mà tỷ không đi cùng được, tỷ còn phải toan trấn ở đây tránh xảy ra biến cố gì!”
Diệp Cơ: “Ừm! Vậy thì tạm biệt Trúc tỷ, có duyên chúng ta gặp lại!”
Vũ Linh Trúc cũng cười nói: “Ừm! Có duyên gặp lại!”
Diệp Cơ lại nói: “Tỷ có lấy lại Truyền Âm Ngọc không? Dù sao nó cũng là Cực Phẩm Truyền Âm Ngọc quý hiếm mà!”
Vũ Linh Trúc: “Không cần! Muội cứ giữ lấy nếu khi nào ở gần nhau thì nó sẽ cho ta biết đối phương gần đó!”
Diệp Cơ cũng không từ chối món quà này của Vũ Linh Trúc. Sau khi thông báo cho Vũ Linh Trúc, Diệp Cơ và tam nữ lập tức rời Vũ Linh Thành mà tiến về truyền tống trận đi tới thành tiếp theo.
Quay lại hiện tại, trong khi các nàng lên đường đi kiếm Tử Liên Không Diễm thì Thiên Long vẫn đang trong không gian hệ thống mà làm công việc tạo ra con người với bốn người Ngọc Anh và lần này có thêm một người tham gia……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.