Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống – Chương 112 Đế Viêm Lan – Botruyen

Ta Có Cái Gọi Là Đa Dạng Hệ Thống - Chương 112 Đế Viêm Lan

Trước ánh mắt của Thiên Long và mọi người, Đế Viêm làm ra một hành động khiến tất cả chấn kinh. Chỉ trong chớp mắt, một tiếng “Ruỳnh” vang lên, bán kính chục mét xung quanh chỗ Thiên Long và Đế Viêm đứng lập tức mặt đất bị cấy tung lên tạo thành một vùng cát bui che đi thân ảnh hai người.
Một luồng kình phong khủng khiếp tản ra xung quanh khiến mấy người Diệp Cơ phải hơi lùi lại.
Vụt!
Chỉ thấy từ trong đám cát bụi kia một bóng đen theo một đường thẳng tắp bay với một vận tốc kinh người bay ra. “Rầm” một tiếng, bóng đen đó đâm thẳng xuống đất tạo thành một cái hố nhỏ cát bụi mù mịt cách chỗ Thiên Long vừa đứng khoảng một dặm.
Mấy nàng Diệp Cơ thấy một tràng này thì giật mình. Sự việc xảy ra nhanh tới mức Diệp Cơ đã đạt tới Luyện Hư Hậu Kỳ Đỉnh Phong rồi còn không theo kịp.
Ba nàng nhìn chỗ Thiên Long vừa đứng, lúc này cát bụi tản đi để lộ ra mỗi một mình Đế Viêm vẫn trong tư thế một nắm đấm giơ ra.
Trên mu nắm đấm có một vết màu đỏ có vẻ như là máu. Chỉ thấy trong chốc lát, vết máu đó như dung nhập vào cơ thể Đế Viêm. Chỉ thấy Đế Viêm miệng lẩm bẩm cái gì đó xong thôi, mắt nàng lại ngước lên nhìn về phía cái hố đang mịt mù cát cách đó cả dặm.
Lâm Nhược Thiến thấy cảnh này thì liền hô lên: “Hả? Thiên Long đâu rồi?”
Diệp Cơ và Tiêu Ngọc Sương liền đưa tay chỉ về phía cái hố đằng xa kia mà nói
“Hắn đang nằm đằng kia kìa!”
Lâm Nhược Thiến theo lời hai nàng lập tức nhìn về phía cái hố cách xa đó. Nàng nhìn thấy Thiên Long lúc này đang nằm bẹp dí trong cái hố đó.
Thiên Long lúc này hoàn toàn méo vui chút nào. Hắn cứ tưởng sẽ được mỹ nhân hôn, ai ngờ lại bị cho nguyên một cú khiến hắn thổ cả huyết bay ra tận đây.
Một cú đó của Đế Viêm không khác gì lực lượng của Hợp Thể Kỳ giáng lên người hắn. Thiên Long lúc này đang vận dụng huyết mạch để tăng tốc độ hồi phục.
Hắn nằm bẹp giữa cái hố không di chuyển được vì một cú kia của Đế Viêm. Hắn cảm tưởng như lục phủ ngũ tạng bị đảo lộn lên vậy, như thế phải biết một phát đó của Đế Viêm mạnh đến mức nào.
Thiên Long thầm nghĩ: “Wtf? Tại sao nàng ta lại tấn công ta? Ta đã tốn mất bốn trăm ngàn điểm để mà triệu hoán nàng ta vậy mà tốn điểm xong ăn một cú thốn vãi sít như này!”
Nghĩ đến đây thì Thiên Long liền kêu lên gọi Yên Nhi
Thiên Long: “Yên Nhi! Con nha đầu này đâu rồi? Thế bất nào nàng lại cho ta một cú như này hả?”
Yên lặng một hồi thì lúc sau tiếng Yên Nhi mới vang lên bên tai hắn nói
Yên Nhi: “Chủ nhân, về cái đó thì ngài nên ra mà hỏi thẳng nàng cho nhanh!”
Thiên Long nghe vậy liền la lên: “Này! Này! Con nha đầu chết tiệt này! Ban nãy dám khẳng định chắc cú lắm cơ mà!”
Thiên Long gọi mãi Yên Nhi như biến mất không trả lời hắn, Thiên Long đành phải bỏ cuộc không gọi nữa. Hắn nghiến răng nói
Thiên Long: “Hừ! Con nhóc chết tiệt này! Sau ta nhất định sẽ đánh nát mông ngươi, chỉ giỏi chơi đểu ta thôi!”
Mấy người Diệp Cơ ở đằng kia thấy Thiên Long nằm bẹp ở đó không di chuyển thì liền lo lắng nói
Lâm Nhược Thiến: “Này! Tên ngốc đó có sao không vậy? Sao không thấy hắn cử động gì vậy?”
Tiêu Ngọc Sương liền nói: “Huynh ấy chắc không sao đâu! Khí tức vẫn còn khỏe, chẳng qua hơi hỗn loạn chút. Nhưng đang ổn định lại!”
Diệp Cơ gật đầu nói: “Ừm! Hắn chỉ bị thương một chút thôi, một lúc nữa là hắn lại đứng như cũ thôi!”
Lâm Nhược Thiến quay ra nhìn Đế Viêm vẫn đang dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn về phía Thiên Long nói
Lâm Nhược Thiến: “Mà tại sao nàng ta lại tấn công Thiên Long vậy? Nàng ta ra tay chúng ta hoàn toàn không kịp phản ứng luôn!”
Tiêu Ngọc Sương liền nói: “Đương nhiên là không kịp rồi! Khí tức của nàng ta hiện tại ít cũng phải Độ Kiếp Sơ Kỳ Đỉnh Phong! Mà đó chỉ là ta mới hơi cảm nhận được thôi, có khí nàng ta phải là Độ Kiếp Trung Kỳ rồi!”
Hai người Diệp Cơ và Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì không khỏi hít vài một ngụm khí lạnh. Hai nàng không ngờ một Dị Hỏa lại có thực lực mạnh đến mức vậy.
Thời gian trôi qua một khắc, Thiên Long cũng khôi phục lại như ban đầu. Hắn liền bật dậy, nhảy ra khỏi cái hố và đáp xuống trước mặt Đế Viêm.
Thiên Long liền hô lên: “Này! Ngươi làm cái quái gì vậy hả? Tại sao lại tấn công ta? Có biết ta suýt chết không hả?”
Đế Viêm nghe Thiên Long nói vậy thì khuôn mặt lạnh lùng vẫn không đổi. Nàng hé miệng đáp lại câu hỏi của Thiên Long. Một giọng nói cực kì êm tai nhưng cũng không kém phần lạnh lùng
Đế Viêm: “Cần máu của chủ nhân để xác nhận khế ước!”
Thiên Long nghe vậy thì há mồm nói: “Hả?? Chỉ như vậy á?”
Đế Viêm vẫn như cũ đáp: “Chỉ có vậy!”
Thiên Long nghe vậy thì khóe miệng giật giật, hắn đưa tay chỉ thẳng trán Đế Viêm và quát lên
Thiên Long: “Cái ngọn lửa chết tiệt nhà ngươi!!! Cần máu xác nhận thì nói một câu, có nhất thiết phải cho ta một đấm như vậy để mà lấy máu không??? Nếu đó không phải ta mà là kẻ khác thì có mà về ngửi đất rồi không hả??”
Đế Viêm mặc kệ Thiên Long chỉ chỉ quát quát mình, nghe xong Thiên Long mắng thì nàng liền đáp vẫn với cái giọng lạnh lùng đó
Đế Viêm: “Đã hiểu! Lần sau ta sẽ làm cách khác!”
Thiên Long la lên: “Không có chuyện có lần thứ hai đâu nha! Mà khoan, cách khác? Ngươi nói cách khác là cách gì hả???”
Đế Viêm: “Không có gì! Chủ nhân đừng bận tâm làm gì!”
Thiên Long: “Không có gì cái đầu nhà ngươi ý!!! Kiểu này sau ta phải đề phòng ngươi thôi, không thì có mười một cái mạng cũng không đủ cho ngươi giết a!”
Thực sự cái kiểu lạnh lùng nói một cách xanh rờn như này của Đế Viêm thực sự khiến hắn không kham nổi. Đế Viêm bị Thiên Long quát thì sắc mặt vẫn chả có chút biến đổi gì cả.
Nàng vẫn một mặt lạnh lùng, cao ngạo nhìn đời bằng nửa con mắt. Thiên Long thấy nàng vẫn chả có tý nào gọi là hối lỗi thì cũng chỉ biết thở dài một hơi.
Thiên Long nhìn Đế Viêm nói: “Vậy! Cái khế ước đó có tác dụng như nào?”
Đế Viêm nghe Thiên Long hỏi như vậy thì đáp: “Khế ước này khiến ta hoàn toàn nghe theo chủ nhân. Chủ nhân chết, ta cũng sẽ chết theo!”
Thiên Long: “Chỉ có vậy?”
Đế Viêm: “Chỉ có vậy!”
Thiên Long nghe vậy liền nói: “Vậy sao vừa nãy ngươi không nghe lời ta mà trả lời câu hỏi của ta?”
Đế Viêm liền đáp lại một câu xanh rờn: “Không thích!”
Thiên Long lập tức la lên: “Thế mà kêu hoàn toàn nghe lệnh à? Cái quần què gì vậy hả??”
Đế Viêm vẫn như cũ nói: “Chịu! Không biết!”
Thiên Long trán nổi đầy hắc tuyến nói: “Cái đậu má! Khế ước fake, khế ước made in china à?? Đậu xanh rau muống, Yên Nhi!!!!! Con nha đầu nhà ngươi, biết thế ta không nghe theo lời ngươi!”
Mấy người Diệp Cơ bên cạnh thấy Thiên Long la hét như vậy thì cũng bó tay. Các nàng không ngờ tên đần này lại có lúc lép vế khi cãi nhau với nữ nhân.
Thiên Long la hét một lúc thì cũng thôi, hắn thở ra một hơi, nhìn Đế Viêm nói
Thiên Long: “Ngươi có tên gọi không?”
Đế Viêm lập tức đáp: “Không có! Chủ nhân có thể đặt tên cho ta!”
Thiên Long nhếch mép cười nói: “Vậy thì đặt là Mặt Đơ đ…….”
Ruỳnh!
Chưa nói xong Thiên Long lại ăn một cú của Đế Viêm bay ngược ra xa, lần nữa rơi trúng cái hố ban nãy bất động thêm một lần nữa.
Đế Viêm thu tay lại nói: “A! Xin lỗi chủ nhân! Ta đập con ruồi!”
Thiên Long ở cái hố kia hét lên: “Ruồi ruồi cái đầu nhà ngươi ý! Đã thế đặt tên ngươi là Mặt Lạn……”
Uỳnh!
Thiên Long lại một lần nữa bay thẳng lên trời, chỉ thấy Đế Viêm chỉ trong nửa cái chớp mắt đã xuất hiện cạnh Thiên Long mà sút hắn bay thẳng lên không.
Đế Viêm lại nói: “A! Ta lỡ chân, đang định giết con muỗi!”
Thiên Long ở trên không hét lên: “Muỗi cái con mọe nhà ngươi ý!!! Phản đối thì nói mọe ra, có nhất thiết phải ra tay không hả? Phụt!”
Thiên Long nói xong thì phun ra một ngụm máu, rồi rơi xuống cắm đầu vào trong đất. Đế Viêm bên cạnh chả buồn đỡ, mặc kệ hắn ngửi đất.
Mấy người Diệp Cơ thấy một cảnh này thì không bênh nổi mà nói ra hai chữ
“Đồ đần!”
Lại một khắc trôi qua, Thiên Long hai tay chống lên đất, dùng lục rút đầu từ trong đất ra. Chui lên, nhổ ra vài viên đất, hắn quay sang nhìn Đế Viêm, hắn thấy nàng nhìn chằm chằm vào hắn.
Ánh mắt nàng như kiểu đang muốn nói là “Thử đặt vớ vẩn thêm một lần nữa là xác định”. Thiên Long liền nói
Thiên Long: “Thôi! Thôi, ta không đùa nữa!”
Đế Viêm nghe vậy vẫn làm ra một vẻ như không quan tâm. Thiên Long nhìn nàng nói
Thiên Long: “Được rồi! Xem nào, nên đặt cho ngươi cái tên gì đây? Ngươi là Đế Viêm, vậy thì lấy luôn cái tên Đế Viêm Lan thì sao?”
Thiên Long nói xong thì lập tức vào thế phòng thủ nhìn nàng, hắn không muốn ăn thêm đòn nào từ nàng nữa đâu.
Chỉ thấy nàng ta nghe cái tên đó thì lông mày hơi động, nàng liền lên tiếng nói
Đế Viêm Lan: “Chủ nhân đã đặt như vậy thì cứ thế đi. Từ bây giờ ta tên Đế Viêm Lan.”
Thiên Long thấy nàng nói vậy thì “xì” một tiếng thầm nghĩ
Thiên Long: “Thích cái tên đó thì nói bà nó ra đi cho nhanh! Lại còn bày đặt ta đặt như nào thì gọi thế đi! Vậy sao cái Mặt Đơ lại đánh ta?”
Vừa nghĩ xong thì Thiên Long lập tức nhận được một cái liếc mắt của Đế Viem Lan. Hắn lập tức giật mình, cứ như kiểu nàng ta biết hắn đang nói xấu nàng vậy.
Đế Viêm Lan chỉ liếc hắn một cái rồi lại trở về bộ dạng lạnh lùng như ban đầu. Thiên Long thấy vậy thì thở phào một hơi, hắn nhìn Đế Viêm Lan nói
Thiên Long: “Được rồi! Nếu ngươi đã đồng ý rồi thì tốt! Bây giờ cùng ta qua kia làm quen với các nàng thôi! Dù sao sự xuất hiện đột ngột của ngươi cũng khiến các nàng tò mò!”
Đế Viêm Lan nghe vậy thì gật đầu đáp: “Ừm!”
Dứt câu, Thiên Long cùng Đế Viêm Lan đi về phía ba người Tiêu Ngọc Sương, Diệp Cơ và Lâm Nhược Thiến. Mấy người Hi Vũ cũng thay y phục mà tiến đến bên cạnh ba người Diệp Cơ rồi.
Ba nàng dù có hay không cũng có chút hiếu kỳ về Đế Viêm Lan. Một tồn tại khủng bố đột nhiên xuất hiện không khiến người khác tò mò mới lạ đó.
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Cầu Đề Cử
Cầu KP
Cầu TLT!!!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.