Sau đêm hôm ấy, tôi thực sự ngượng khi phải đối mặt mẹ, vì cảnh mẹ trần truồng móc hạ bộ cứ khắc sâu vào tâm trí tôi. Tôi đoán mẹ cũng cảm giác tương tự vì mẹ tự thấy mình quá hư hỏng. Tôi vẫn đều đặn cho mẹ dùng thuốc của Vỹ, và biểu hiện là của mẹ ko có chiều hướng suy giảm, đã 1 tuần trôi qua. Tôi cũng bối rối, đôi khi muốn ngưng cho mẹ uống thứ thuốc kì lạ kia nhưng tôi sợ Vỹ… Tôi vẫn âm thầm làm theo và quan sát những chuyển bí kì lạ trong tâm sinh lý của mẹ. Ko thể chối đc là tôi có phần thích thú vì mấy khi tôi đc thấy mẹ thoải mái có phần lẵng lơ thế này. Khi trước mỗi khi mẹ vô tình hở hang như cúi người lộ bầu vú qua cổ áo, tôi luôn nhìn đi chỗ khác, đó là phản ứng theo bản năng của con trai với mẹ mình.
Nhưng bây giờ tôi dần khác rồi, tôi dù vờ ngoảnh mặt đi, nhưng ánh mắt tôi vẫn dán chặt vào bầu ngực lấp ló của mẹ qua cổ áo, rõ ràng tâm lý của tôi cũng đã thay đổi theo, tôi ko còn nhìn mẹ với ánh mắt mẫu tử nữa, thay vào đó là có chút gì đó nhục dục. Mẹ càng hở hang giờ tôi càng thích thú. Đôi khi tôi còn tranh thủ cơ hội để có thể rình mẹ thay đồ, tắm…Tôi luôn túc trực gần cửa nhà tắm để có thể ngắm mẹ tô hô với chiếc khăn tắm mỏng tanh ra ngoài. Và dĩ nhiên là mỗi tối tôi lại lôi cặc ra vuốt ve mơn trớn để rồi lên đỉnh phù vân.Đúng là suy nghĩ của tôi đã thực sự vặn vẹo và suy đồi rồi, nhưng sao tôi lại cảm thấy nó thật hấp dẫn, ko thể chối từ. Mẹ ko biết có nhận ra sự thay đổi từ trong ánh mắt của tôi ko, vì mẹ vẫn vô tư thủ dâm, hở hang trước mặt tôi, sự vô ý vô tứ này ko biết có phải là cố tình hay ko nữa.
Một ngày giữa tuần thứ 2, tối đó tôi gặp Vỹ, Vỹ vẫn hào phóng móc cho tôi cả trăm nghìn như mua 1 thứ gì đó tôi ko biết. Lần này Vỹ dẫn theo 1 người bạn tên An, và chúng tôi đi karaoke, nhưng giữa chừng Vỹ bỏ về sớm. Bất giác tôi có 1 linh cảm ko hay khi thấy Vỹ bỏ về ngang, tôi cũng muốn về theo nhưng An cố níu kéo ko cho tôi về, sự hồn nhiên của An thật đáng nghi ngờ vì chúng tôi mới chỉ gặp nhau lần đầu. Tôi của nể An cố nán lại tới 10 giờ, sau 10 giờ, tôi muốn về thì An lại cố rủ tôi đi café ngoài Sài Gòn, An hứa lo hết, sự nhiệt tình quá mức của An khiến tôi ko từ chối đc. An chỉ thả tôi về khi đã 11 giờ kém,giờ này về chắc mẹ la cho xói đầu mất, tôi vừa lo lắng nhưng cũng vừa hồi hộp và có phần thấy mình quá nhẹ dạ khi ko cố từ chối An sớm để về.
Tôi nhẹ nhàng vào nhà, đèn tắt tối ôm, tôi mong là mẹ đã ngủ. Nhưng phòng tắm vẫn sáng đèn, lúc tôi vừa đến thì mẹ đẩy cửa bước ra. 2 ánh mắt chạm nhau, nhưng phản ứng của mẹ làm tôi bất ngờ, mẹ ko la rầy, mà chỉ e thẹn nhìn đi chỗ khác, nói với tôi bằng giọng rất rụt rè
Mẹ: con…con về rồi hả
Tôi cũng mừng khi mẹ ko nổi giận, 2 mẹ con hỏi hang vài thứ linh tinh rồi ai về phòng nấy ngủ. Đêm đó dù trằn trọc khó ngủ tới khuya, nhưng tôi hoàn toàn ko nghe thấy âm thanh nào kì lạ từ mẹ. Có lẽ mẹ đã say giấc nồng.
Sáng hôm sau, vừa ra khỏi nhà tôi lại thấy Vỹ trước cổng, tôi cố tống Vỹ đi:
Tôi: anh lại tới làm gì? Mẹ em thấy bây giờ
Vỹ vẫn cười hề hề ko trả lời, có gì đó khiến Vỹ rất tự tin. Quay lưng lại tôi đã thấy cửa nhà mở và mẹ bước ra, quá trễ rồi, mẹ đã thấy Vỹ, tôi lại lo rằng mẹ sẽ to tiếng đuổi Vỹ đi. Nhưng tôi hoàn toàn nhầm, mẹ đứng e thẹn nhìn Vỹ vài giây, mặt mẹ bừng đỏ, 2 tay mẹ xoắn vào nhau thể hiện sự ngượng ngùng, rồi mẹ nhìn tôi
Mẹ: con đi học đi, trễ rồi
Tôi còn đang quá bất ngờ chưa biết phản ứng thế nào nên cứ theo quán tính đôi chân mà bước đi về hướng trường, để lại mẹ và Vỹ ở đó. Tôi bước đi thật nhanh, lòng hơi mừng thầm vì mẹ ko phản ứng gây gắt với Vỹ, nhưng càng bước đi tâm lý tôi toàn bấn loạn với nhiều luồn câu hỏi, sao mẹ lại bình thường với Vỹ? có khi nào do thuốc Vỹ đưa ko?…
Tôi cố bước thật nhanh vào lớp để phần nào quên đi những câu hỏi ẩn hiện đó, và giờ tôi muốn là bay về nhà thật nhanh vào buổi trưa thôi. Vì lịch học tôi quá cố định, nên trưa đó về hầu như ko có gì bất ngờ với mẹ, và mẹ vẫn thế, vẫn e thẹn khi nhìn thấy tôi. Nhìn vết bụi trên cửa tôi đoán là đã có người vào nhà, tôi ko đoán ra ai khác ngoài Vỹ, nhưng sao nó dám vào nhà mình.
Những ngày tiếp theo,mẹ bắt đầu đi ra ngoài buổi tối,sau khi ăn tối, rửa chén đĩa, mẹ khoác áo khoác và nói ra ngoài gặp bạn, tôi chẳng nghi ngờ gì thời gian đầu nhưng càng về sau tôi càng nghi ngại vì bạn gì mà tối nào cũng gặp.Mẹ thường đi từ 8 giờ tối tới 10 giờ. Mặt mẹ ửng hồng khi về nhà và mẹ có nụ cười thật ngượng ngạo nhưng phóng đãng. Tôi đoán là mẹ cảm giác xấu hổ vì đã làm một cái gì đó, nhưng nó thực sự khiến mẹ vui vẽ. Sau khi về nhà là mẹ vào ngay nhà tắm như để tẩy rửa thứ gì đó mà mẹ ko muốn tôi biết, đôi khi vội tới mức quên đem cả quần áo thể thay vào.
Mẹ thường gọi tôi mỗi khi nhận ra là quên đem quần áo vào, tôi cũng đem đến máng vào tay nắm cửa cho mẹ. Nhưng cũng có lúc tôi vờ ko nghe để cho mẹ gọi chán, xong mẹ phải trần truồng từ nhà tắm chạy vào phòng lấy đồ trong khi tôi núp trong góc hành lang tối thui để theo dõi và chiêm ngưởng cơ thể phổng phao của mẹ. Đều đó kích thích vô cùng, nhưng chỉ vì quá chú ý vào những thứ đó khiến tôi dần quên mất câu hỏi là tối mẹ đi với ai.
Vài ngày sau, Vỹ nói tôi là ko cần lén cho mẹ uống thuốc nữa, chai thuốc dư cứ để đấy, khi nào cần thì dùng sau. Từ khi ngưng dùng thuốc mẹ bớt dần những biểu hiện lạ hằng ngày, mẹ trở nên lanh lẹ, tỉnh táo và dần kín đáo hơn trước. Nhưng chỉ có 1 thứ ko thay đổi nhiều, đó là mẹ vẫn đi đêm, dù tần suất có giảm đi, đôi khi 1 tuần 3-4 lần chứ ko đều đặn như trước.
Tối Vỹ ít gặp tôi lại, luôn vì lý do là bận. Tôi dần chán nản vì đi cũng chẳn còn ai khao, đi 1 mình thì càng chán nữa nên tôi đành ở nhà. Ở không suy nghĩ vu vơ nên có lúc tôi tự hỏi mẹ đi bằng phương tiện nào. Và 1 hôm tôi đã lén theo mẹ ra ngoài, mẹ đi bộ từ nhà ra đầu ngõ 1 khoảng xa, đôi khi mẹ ngó nghiên xung quanh sợ có người theo dõi, ra đầu ngõ thì tôi gần như bật ngữa khi thấy Vỹ là người tới đón mẹ đi, đây là cảm xúc bất ngờ nhưng tôi đã có hình dung như thế từ trước rồi, chỉ ko ngờ nó xảy ra thật. Mẹ ko giận dữ với Vỹ mà e thẹn leo lên xe để Vỹ chở đi. Tối đó tôi thức chờ mẹ về hỏi cho ra lẽ. Khi mẹ về tới cổng tôi đã ra
Tôi: mẹ đi với ai bây giờ mới về
Mẹ: à…à mẹ đi với bạn mẹ
Tôi: bạn mẹ là ai?
Mẹ: ừ ừ…
Mẹ ko dám trả lời mà cứ ữm ờ, cố cởi giày thật nhanh rồi len qua tôi, bỏ lên phòng tắm. Tôi vừa giận vừa bối rối, ko biết phải làm thế nào, nói ra thì khác gì mình theo dõi mẹ, còn ko nói ra thì ko bao giờ biết đc sự thật. Với bản tính nhút nhát, tôi chả dám nói gì, vì biết là nếu có nói thì mẹ cũng chối bay.
Tôi ôm sự khó chịu đó trong lòng mà cứ chứng kiến đêm đêm mẹ lại hẹn đi đâu với Vỹ. Tôi cố liên lạc Vỹ nhưng ko đc, dù vậy Vỹ vẫn giữ lời hứa là đảm bảo điểm số cho tôi nên tôi ko dám làm căng, sợ mọi thứ đổ bể. Ko có tiền, chả có bạn, hằng đêm tôi lủi thủi trong nhà. Đi ra rồi đi vào phòng chả biết làm gì, nhà thì ko có internet… thật chán, bỗng tôi nảy ra 1 ý tưởng táo bạo: sao mình ko lén vào phòng mẹ nhỉ
Quả thật bao lâu nay tôi ko nghỉ ra đều đó nên tôi xúc tiến ngay, mẹ chả bao giờ khóa phòng nên tôi có thể vào dễ dàng, trong tủ quần áo là đồ lót, áo ngủ đủ kiểu, tôi lấy ra bày lên giường, vuốt ve cái áo mỏng tanh và tưởng tượng mẹ đang mặc nó, nghĩ vậy cũng đủ làm cặc tôi cương lên rồi. Nhưng nhiêu đó ko đủ liều, tôi bắt đầu tìm trong tủ đồ. Hầu hết tủ phòng mẹ ko có khóa, tôi tìm chả thấy gì. Trừ cái tủ đầu giường, nó có khóa cẩn thật mà tôi ko thể nào biết chìa khóa ở đâu và còn 1 thứ nữa đó là cái laptop của mẹ với mật khầu khóa máy
Những ngày tiếp theo, dù mẹ bình thường như trước, nhưng tôi vẫn băng khoăn nhiều thứ về quan hệ của mẹ, và 1 thứ nữa,đó là chìa khóa cái tủ đầu giường. Tôi bắt đầu quan sát mẹ nhiều hơn và tôi nhận ra chìa khóa tủ đó nằm trong chum chìa khóa mẹ luôn mang theo người. Vậy là bó tay.
Nhưng từ từ tôi mới nghĩ ra mưu mẹo, và cách dễ nhất là tranh thủ khi mẹ nấu cơm, khi đó chìa khóa mẹ để ở ngoài phòng ăn, tôi lén lấy chùm chìa khóa đi làm 1 cái khóa mới. May mà mẹ ko phát hiện ra chùm chìa khóa biến mất. Đã có chìa khóa thì đêm đó tôi mong là mẹ đi thật nhanh. Khi mẹ vừa rời khỏi nhà cũng là lúc chiếc tủ bí ẩn dó bật mở. Trong đó toàn mấy thứ lung tung của phụ nữ, nhưng tôi nhận ra 1 thứ đó là 1 mẩu giấy ghi chép thu chi của gia đình, ngay ngoài mặt bìa là mật khẩu máy tính của mẹ. Như vớ đc vàng tôi đăng nhập ngay máy tính của mẹ.Tôi phát rầu khi máy tính mẹ để thư mục lung tung như 1 cái thùng rác, mọi thứ sắp xếp loạn xà ngầu chả có thứ tự gì. Tôi tìm kiếm suốt 2 đêm mà ko thấy gì lạ, tôi thử lên email của mẹ và thử đăng nhập bằng mật khầu máy tính thì thành công. Trong mail của mẹ có 1 thư mục tên là Vỹ, tôi bất giác rùng mình, chả lẽ thứ tôi phỏng đoán lại có thật sao. Phải mất vài giây tôi mới đủ định thần nhấp vào thư mục đó và 1 danh sách mail hiện ra, có gần 10 cái, tôi nhấp vào 1 cái thì nó có đường dẫn vào video. Tim tôi mém rớt ra ngoài khi nhân vật chính trong đó là mẹ, mẹ lõa lồ nằm giữa giường, tay mẹ cố che mặt trong khi người quay phim là Vỹ
Mẹ: thôi con ơi, dì xin con, đừng quay phim dì
Vỹ: dì đẹp quá mà dì, lồn dì bót cực, con phải quay lại làm kỉ niệm chứ, mấy người đc thế này
Mẹ: thôi mà!
Vỹ: quay kĩ niệm thôi mà dì, đây đâu phải video đầu dì con mình đóng phim heo, con còn mấy phim kìa, hay con về cho thằng L (tôi) xem nhé
Mẹ: đừng con ơi, dì xin con
Vỹ: vậy dì cứ nằm yên, để con lo mọi chuyện cho, sẽ ko sao đâu, con thương dì mà
Mẹ ấm ớ bất lực, như muốn đánh vào mặt Vỹ nhưng ko dám.
Vỹ: con sẽ làm dì sướng, con biết dì nứng thế nào mà, dì cháu trong nhà nên an toàn lắm, con sẽ phục vụ cho dì, chiều chuộng dì thật nhiều. Dì cháu mình chỉ là thỏa mãn sinh lý cho nhau thôi mà, dì nhỉ?
Mẹ vẫn cố che mặt thúc thích trong khi Vỹ đang trườn máy quay từ vú xuống lồn mẹ, tôi cảm nhận người mẹ vẫn đang run vì sợ. 1 tay của Vỹ vén mái tóc mẹ ra vuốt nhẹ lên bờ má ướt mồ hôi, hôn nhẹ lên má rồi dần dần xuống môi, mẹ dù ngượng ngùng vẫn đưa bờ môi ra cho Vỹ liếm láp. Sau đó cái lưỡi quái ác của Vỹ mò dần xuống ngực, bú chùn chụt bầu vú no tròn của mẹ, mẹ rên lên với những âm thanh hệt như những lần mẹ thủ dâm từ trước. Hết vú rồi tới lồn, mẹ đã quá say tình hay sao mà khi tay Vỹ chạm nhẹ, đùi mẹ đã banh ra, với cái lồn ướt nhẹp, Vỹ cúi xuống bú mút điêu luyện với những tiếng chách chách. Mẹ oằn người chống chịu cơn sướng liên hồi đó. Và cái gì đến cũng sẽ đến, Vỹ chọt khúc cây cứng ngắt vào người mẹ nhấp liên hồi.
Người mẹ oằn qua oằn lại vì cơn sướng nhưng ko 1 sự chống trả nào tới khi mẹ rú lên vì lên đỉnh sau 10 phút bị hành hạ bởi đứa cháu, mẹ nằm im thở dốc giữa đống tinh dịch của Vỹ cho tới khi đoạn phim kết thúc. Tôi như 1 người bị thôi miên hoàn toàn, toàn thân bất động, tâm trí trống rỗng ko 1 cảm giác gì. Cặc tôi vẫn độn lên trong quần và đã phóng tinh từ lúc nào ko hay. Tôi đủ hiểu là mẹ và Vỹ đang địt nhau và đó là loạn luân dì cháu. Tôi bất ngờ vì 1 người đảm đang như mẹ có thể làm những thứ vô luân thế này. Cả 5 phút vẫn chưa định thần lại, tay tôi bất giác bật qua video thứ 2 với nội dung cũng khá tương tự là mẹ bị Vỹ cưỡng ép phải đóng phim heo trước camera. Có video Vỹ còn xoạc mẹ những 2 -3 lần và Vỹ luôn xuất lên bụng mẹ, có khi Vỹ bắt mẹ bú rồi xuất tinh lên mặt.
Vỹ như 1 con quỷ dày vò thân xác mẹ, và mẹ cũng như 1 con điếm, vờ chống cự yếu ớt nhưng vẫn dạng hán cho Vỹ nện từ video này sang video khác. Tay còn lại tôi cứ mơm trớn con cặc đang chào cờ sừng sững trong quần cho tới khi cơn cực khoái tràn tới. Như đã vào guồng khoái dục, con cặc tôi ko biết mềm, tôi tiếp tục xóc cho tới khi ra lần thứ 3, tay chân mềm nhũn như ko còn chút giác quan nào. Đầu tôi quay như chong chong giữa con sướng, sướng con cặc vì thấy mẹ bị tống tình, tôi càng nhận ra đầu óc mình đã ko bình thường khi cơn dâm dục đã xâm chiếm quá nhiều,tôi cũng đã học qua sinh học cũng hiểu là việc quan hệ ko bao như thế rất nguy hiểm, tôi sợ có ngày mẹ mang thai. Nhưng nhìn những thứ này thực sự quá sướng. Dù nghe thật khốn khiếp, nhưng sâu trong tâm trí tôi, tôi lại mong muốn đc xem nhiều video như thế này nữa, nó khác xa 1 trời 1 vực so với những video sex tôi từng coi. Nếu như thế chả khác nào tôi mong mẹ bị Vỹ hiếp nhiều hơn sao. Ôi đầu óc tôi quay cuồng chả biết đâu đúng đâu sai nữa.