Một đường đi tới, Đới Mộc Bạch cũng vì Đường Tam mấy người giới thiệu một chút về học viện cũng như các cửa khảo nghiệm cần phải thông qua.
“Đến nơi rồi.” Đới Mộ Bạch đưa Đường Tam mấy ngươig tới một mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông. Ở giữa là một người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.
Trần Hạo không nhìn cũng biết là ai. Hắn chính là Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực.
“Triệu lão sư, ta dẫn người đến tiến hành cuối cùng khảo hạch.”
“Oh? Năm nay có người tiến tới thi cửa cuối sao? Mà lại có tới sáu người?” Triệu Vô Cực mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn sáu người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.
Đới Mộc Bạch chỉ Đường Tam, Ninh Vinh cùng Chu Trúc Thanh nói: “Triệu lão sư, chỉ có ba người này thôi, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở cửa thứ hai và thứ ba.”
Xong hắn mới nhìn qua Trần Hạo, Tiểu Vũ, Tiểu Băng ba người nói tiếp: “Bọn họ thì được trực tiếp tiến vào học viện không cần tham gia khảo hoạch. Lần này chỉ đến quan chiến.”
Ninh Vinh Vinh nghe Đới Mộc Bạch lời nói không khỏi nghi hoặc, rốt cuộc bọn họ vì cái gì được miễn thi khảo hoạch.
Triệu Vô Cực kinh ngạc nhìn Đới Mộc Bạch nhíu mày nói: “Được vào thẳng. Mộc Bạch, ngươi hẳn cũng biết quy củ đi…”
Đới Mộc Bạch cười khổ, hắn làm sao không biết quy củ, nhưng người ta thực lực rành rành ra đó, với thực lực như vậy thì bọn họ tùy thời đều có thể tốt nghiệp. Hắn có chút bất đắc dĩ nói: “Triệu lão sư, quy củ ta đương nhiên biết. Mỗi người trong bọn họ tuổi đều chỉ mới 12, thực lực lại vượt qua 40 cấp, có tư cách miễn thi khảo hoạch tiến thẳng vào học viện.”
“Không thể nào?” Ninh Vinh Vinh kinh hãi, 12 tuổi, hơn 40 cấp? Nàng có hay không đang nghe nhầm. Cho dù là siêu cấp thiên tài trong các đại tông môn nàng đều chưa từng nghe qua có người 12 tuổi thực lực lại vượt qua 40 cấp a. Là thật hay là giả? Ninh Vinh Vinh đầu óc mung lung.
Triệu Vô Cực giật mình, từ trên ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc, so với Đường Tam 12 tuổi còn thấp hơn một chút, làm cho người ta có cảm giác hùng tráng.
Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.
“12 tuổi? Đều vượt qua 40 cấp?” Triệu Vô Cực có chút không tin hỏi lại.
“Đúng vậy, Triệu lão sư..” Đới Mộc Bạch ánh mắt nghiêm túc nói.
Nếu như nói 15 tuổi 40 cấp hắn tự tin còn là từng gặp qua, nhưng cái này mấy tuổi tiểu hài tử, 12 tuổi đã có thực lực trên 40 cấp. Là giả đi! Nhưng mà dưới dâm uy của hắn thì Đới Mộc Bạch tuyệt đối sẽ không dám lừa gạt.
Thú vị!
Thấy Triệu lão sư trên mặt nổi lên vẻ hứng thú, Đới Mộc Bạch trong lòng ám đạo ‘Không ổn’. Không đợi Triệu Vô Cực nói thêm điều gì, Đới Mộc Bạch liền nói: “Triệu lão sư? Ta hiện tại phải bắt đầu khảo hạch bọn họ.”
Triệu Vô Cực phản phất như không nghe thấy.
“Ba người vượt qua 25 cấp, lại còn có ba người hơn 40 cấp. Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật cùng yêu nghiệt tới không ít a. Phía trước Mộc Bạch đã cùng các ngươi nói qua đi? Thông qua cửa của ta, các ngươi sẽ chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này.”
Triệu Vô Cực đảo mắt một vòng nói:”Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các ngươi đều là miễn kiểm tra cửa thứ hai thứ ba. Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút.”
“Bây giờ ta cho các ngươi thời gian một nén hương để hiểu rõ nhau. Sau một nén hương, kiểm tra bắt đầu. Nội dung kiểm tra là các ngươi liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian một nén hương. Chỉ cần có một người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra. Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dụng tốc độ thoát khỏi phạm vi này.”
“Triệu lão sư, như vậy không ổn…” Đới Mộc Bạch giật mình. Hắn rất rõ ràng Triệu lão sư thực lực, Đường Tam tuy rằng lợi hại, còn có hai cái nữ hài thoạt nhìn cũng không đơn giản, nhưng muốn ở Triệu lão sư trước mặt chống đỡ một nén nhang thời gian, thấy thế nào đều không có khả năng.
Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn Đới Mộc Bạch: “Có cái gì không được? Viện trưởng vắng mặt, ta lớn nhất ở học viện. Ta nói được là được. Được rồi, ta sắp đốt hương rồi, các ngươi không còn nhiều thời gian, tự mình chuẩn bị đi. Tiểu Bạch ngươi cũng có thể đem thực lực của ta nói cho bọn họ biết, để bọn họ chuẩn bị.”
Nói xong những lời này, hắn lấy ra một cây nhang, dùng đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp cắm nhang xuống đất, không chút rung động.
Làm xong việc này, Triệu Vô Cực lần nữa ngồi lại ghế của mình, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Đới Mộc Bạch vẻ mặt ngưng trọng, hướng Đường Tam ba người: “Các ngươi lại đây một chút.”
Ba người vây quanh hắn bên người.
Đới Mộc Bạch vẻ mặt nghiêm túc: “Lần này ta cũng không giúp được các ngươi. Không nghĩ tới Triệu lão sư cũng muốn tự mình ra tay.”
Thấy Đới Mộc Bạch nghiêm túc như thế, Đường Tam hỏi: “Vị Triệu lão sư này chẳng lẽ cũng là một vị cường giả cấp bậc Hồn Đế?”
Đới Mộc Bạch lắc lắc đầu: “Không phải.”
Sau ánh mắt có chút đồng tình nhìn Đường Tam mấy người nói:” Triệu lão sư không phải là 60 cấp Hồn Đế hồn sư, hắn là 76 cấp Hồn Thánh. Thú vũ hồn, chiến Hồn Thánh. Chính là phó viện trưởng học viện, tổng hợp thực lực đã tiếp cận viện trưởng đại nhân.”
Nghe vậy Đường Tam mấy người giật nảy mình. 76 cấp Hồn Thánh? Còn là Thú vũ hồn chiến Hồn Thánh.
Đường Tam sắc mặt trở nên ngưng trọng, đối mặt với một gã 76 cấp Hồn Thánh cường giả, không phải là chuyện đùa.
Đới Mộc Bạch cười khổ nói: “Triệu lão sư vốn chỉ là giám khảo phụ trách vòng cuối mà thôi, đối thủ của các ngươi hẳn là ta. Chỉ cần có thể cầm cự với ta trong thời gian một nén hương là thông qua. Nhưng ai biết tại sao hôm nay hắn lại đòi tự mình ra tay.”
“Vũ hồn của Triệu lão sư chính là Đại Lực Kim Cương Hùng, là một loại thú vũ hồn cực mạnh. Toàn thân không hề sơ hở, phòng ngự lực cực kỳ kinh khủng, chỉ sợ là cùng cấp bậc hồn sư rất khó phá vỡ được phòng ngự của hắn.
Mặc dù Triệu lão sư không am hiểu tốc độ, nhưng hồn lực của các ngươi và hắn chênh lệch thật sự quá lớn, tại phương diện này cũng không có khả năng nhanh hơn so với hắn.
Triệu lão sư cực mạnh chính là lực công kích và khả năng phòng ngự. Tại học viện nổi danh là Bất Động Minh Vương. Đừng nói là các ngươi ba người, cho dù có thêm ta, cũng không nhất định có thể ngăn trở hắn công kích trong một nén hương, bây giờ ta chỉ hy vọng là Triệu lão sư không quá chăm chú công kích các ngươi.”
Ở Đường Tam đang định ra chiến lược thì Triệu Vô Cực giọng nói vang lên.
“Khoan đã..”
Đường Tam mấy người nghi hoặc nhìn lại, chỉ thấy Triệu Vô Cực đứng lên quét mắt nhìn tất cả, bao gồm Trần Hạo nhóm người, khoé miệng nhoẻn lên: “Ta ở đây nói là tất cả các ngươi sáu người.”
“Sáu người..” Đường Tam mấy người kinh ngạc. Không chỉ là Đường Tam mấy người mà Trần Hạo cũng kinh ngạc không kém.
“Ngươi đây là đang tìm ngược.” Trần Hạo trong lòng không khỏi buôn một câu. Haki quan sát hắn phát hiện Phất Lan Đức đang đứng ở một nơi nhìn qua bên này. Ân? còn có..
[ Đinh, phát động nhiệm vụ tình huống: Triệu Vô Cực Bóng Ma.
Miêu tả: Triệu Vô Cực dám đối với ký chủ phát ra khiêu chiến. Ký chủ, mời tẩn hắn, cũng để cho hắn làm quen trước khi bị Hạo Thiên Đấu La để lại cho hắn bóng ma.
Phần thưởng: Quang Chi Cực Tốc Hữu Thối Cốt (trưởng thành tính). ]
Ách! Có nhiệm vụ?
“Hệ thống, cái Hồn cốt này có cái gì kỹ năng?” Trần Hạo không khỏi hỏi.
[ Quang Chi Cực Tốc Hữu Thối Cốt (trưởng thành tính): Kỹ năng thứ nhất Bạo Tốc (tăng lên 200% Tốc độ trong 5s mỗi khi sử dụng hồn kỹ hay gây sát thương cho mục tiêu). Kỹ năng thứ hai: Thuấn Di (phạm vi 100m vô hạn thuấn di, tiêu hao 1% hồn lực). Kỹ năng thứ ba: khoá (cần tấn cấp Phong Hào Đấu La). ]
Tê~~
Trần Hạo không khỏi hít một hơi lạnh.”Bá. Quá bá rồi…”
“Nếu dùng để tán gái vậy thì y bài…Tặc ha ha ha….” Trần Hạo trong lòng cười như điên.
“Triệu lão sư, cái này không ổn a..” Đới Mộc Bạch biểu tình quái dị nhìn Triệu Vô Cực.
“Mộc Bạch tiểu tử, ngươi lại có cái gì ý kiến? Ngươi lại muốn cùng bọn họ một chỗ sao?…” Triệu Vô Cực liếc Đới Mộc Bạch một cái, khó chịu nói.
“A…cái kia…đệ tử không phải là ý này..” Đới Mộc Bạch lúng túng, gãi đầu.
“Vậy thì ý gì? Hừ. Ta đã nói, hiện giờ ở đây ta là lớn nhất, bọn họ nếu một người cũng không trụ được vậy thì tự mình rời khỏi học viện… Ngươi ở cứ tiếp tục lải nhải, ngày mai ta cho ngươi đến học một khoá thực chiến..” Triệu Vô Cực tức giận, trợn trắng nhìn Đới Mộc Bạch, hiển nhiên cái này chuyên làm cục hứng người khác làm hắn cực khó chịu.
Ách!!
Đới Mộc Bạch có chút im lặng. Ta đây chỉ là nhắc nhở ngươi thôi a. Có Trần Hạo bọn họ tham gia mà ngươi dùng một nén hương thì quá xem thường bọn họ rồi. Nếu đã ghét bỏ vậy hắn cũng không thèm nói.
“Các ngươi nghe rõ rồi đi, phần còn lại giao cho các ngươi rồi.” Đới Mộc Bạch quay sang Trần Hạo, Đường Tam làm một bộ là vậy đấy biểu tình.
“Nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực một người không có khả năng ngăn trở công kích của ta. Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau. Các ngươi nên dùng thời mà thương thảo biện pháp đi.” Triệu Vô Cực nhoẻn miệng nhìn mấy người nói.
“Đối phó ngươi thì cần gì thương thảo. Ta một quyền cũng đủ oanh phi..” Trần Hạo liếc mắt kinh thường nhìn Triệu Vô Cực, hắn nguyên bản không muốn tham gia là để rèn luyện Đường Tam mấy người, nhưng vì nhiệm vụ thì đành phải ‘yêu thương’ hắn một chút.
“Đủ cuồng a. Ta chờ..”
Triệu Vô Cực lạnh rên một tiếng, lại không tức giận mà có chút thâm ý nhìn Trần Hạo. Tại hắn xem ra cái này nhìn như tiểu bạch kiểm nhưng thật ra làm hắn mơ hồ sinh ra cảm giác căng thẳng. Vì vậy Triệu Vô Cực mới hứng thú nhìn hắn vài cái.
Đường Tam mấy người giật nảy mình. Ninh Vinh Vinh kinh ngạc đến ngây người.
Chu Trúc Thanh nhíu mày, tại nàng quan sát hắn từ đầu đến giờ thì không nên là người ngông cuồn như thế mới phải. Chẳng lẽ hắn thực lực liền Triệu Vô Cực 76 cấp Hồn Thánh đều không để vào mắt.
“Vậy thì chờ tiếp đi…hắc hắc…” Trần Hạo hài hước nhìn Triệu Vô Cực sau quay lưng đi. Chỉ chốc lát mọi người liền ngửi thấy trong không khí truyền đến một cổ mùi thơm. Đường Tam, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Đới Mộc Bạch, Triệu Vô Cực nghi hoặc nhìn qua, nhất thời ngây ngẩn.
“….” Mọi người.