Sáng ngày hôm sau, Trần Hạo tỉnh dậy nhìn thấy hai mỹ nữ đang nằm ngủ an lành trong ngực hắn thì mỉm cười. Một đêm song tu hắn cảm nhận được hồn lực có tăng lên nhưng vì đã đạt bình cảnh nên vẫn không có thể hiện ra ngoài.
Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
[ Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Song Tu.
Nhận được: Vé rút thưởng×1, Vàng 10.000 ]
[ Vàng hiện tại: 329.900 ]
[ Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Chịch Tiểu Vũ.
Nhận được: Mero Mero no Mi, Vé rút thưởng×2, Vàng 20.000 ]
[ Vàng hiện tại: 349.900 ]
[ Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Nhất Long Song Phượng.
Nhận được: Vàng 10.000.]
[ Vàng hiện tại: 359.900 ]
“Nhiều như vậy? Hệ thống, rút thưởng hết đi” Trần Hạo nói.
[ Ký chủ có 1 lần rút thưởng miễn phí mỗi năm và 3 vé rút thưởng. ]
[ Đang tiến hành rút ra….]
[ Đinh, rút ra nhận được: Hie Hie no Mi ]
[ Đinh, rút ra nhận được: Sinh Linh Chi Diễm. ]
[ Đinh, rút ra nhận được: Ngoại Phụ Hồn Cốt Hắc Vân Bát Dực (trưởng thành tính). ]
[ Đinh, chúc mừng ký chủ nhân phẩm bạo nổ nhận được: Thí Thần Thương. ]
“Thí Thần Thương?” Trần Hạo ngốc lăng.
“Đây chẳng phải là Thần Khí có thể sát Thần sao.” Trần Hạo kinh ngạc sau kinh hỷ cười như điên. “Oa ha ha ha, a ha ha ha, a ha ha…… Khụ khụ khụ.”
“Ngượng ngùng, có chút phiêu…”
[….]
“Hệ thống. Cho ta sử dụng Hồn cốt cùng Sinh Linh Chi Diễm đi.”
[ Đã xác nhận. ]
[ Sử dụng thành công Ngoại Phụ Hồn Cốt Hắc Vân Bát Dực cùng Sinh Linh Chi Diễm. ]
Ký chủ: Trần Hạo
Tuổi: 12
Tu vi: 70 Cấp (Hồn Đế)
Vũ hồn:
- Cửu Vĩ Hồ dung hợp ( Hồn hoàn: Đen, Đen, Đen, Đen, Đen, Đen. )
- Vô Thượng Vũ Hồn: (chưa giác tỉnh)
*Lĩnh vực: *Cửu Vĩ Lĩnh vực (6/9)
Hồn cốt: Ngoại phụ Hồn cốt Hắc Vân Bát Dực.
Công pháp: Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết.
Thiên phú: Mị Lực (Tăng mạnh hảo cảm đối với phái nữ. )
Đồng thuật: Mangekyou Sharingan
Dị hoả: Vẫn Lạc Tâm Viêm, Sinh Linh Chi Diễm.
Kỹ năng đặc biệt: Goro Goro no Mi, Tam sắc Haki.
Kỹ năng khác: Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi Thuật,…v…v..
Vàng: 359.900
Vật phẩm: Tẩy Tủy Đan×6, Hồi Khí Đan×99, Thẻ giảm giá 50%, Đá tiến hoá×1, Hoá Hình Thảo×1, Mero Mero no Mi, Hie Hie no Mi, Thí Thần Thương, Pixie Plate, Flame Plate.’
Hậu cung: Tiểu Vũ, Tiểu Băng
…..
Nhìn hai bên còn đang nằm ngủ Tiểu Băng cùng Tiểu Vũ, Trần Hạo lắc đầu cười đưa tay vỗ vào mông hai nàng một cái.”Hai cục cưng, dậy thôi, mặt trời đều lên tới mông rồi kìa…”
“Ưm..”Bị đánh vào mông, Tiểu Vũ Tiểu Băng chỉ khẽ rên nhẹ một tiếng như con mèo lười rút vào trong ngực hắn nhưng vẫn không có dấu hiệu muốn thức dậy.
“Không dậy sao? Muốn bị đánh thêm mấy cái nữa mới chịu dậy à.?” Trần Hạo đưa tay xoa xoa hai cặp mông trắng trẻo, bóp một cái, lúc này hai nàng mới mở mắt ra.
Tiểu Vũ ánh mắt u oán nói: “Ca …ta đau…”
“Ách…cái này…” Trần Hạo có chút chột dạ.
Tiểu Vũ phồng má nói: “Ca…ta muốn đền bù tổn thất…”
Thấy Tiểu Vũ vẫn đăm đăm nhìn mình, Trần Hạo bất đắc dĩ mỉm cười nói.”Được rồi…muốn lão công đền bù cho gì nào?.”
Hai tay còn trên mông hai nàng xoa xoa nắn nắn một hồi.
Tiểu Vũ nghe vậy hai má phiếm hồng cùng Tiểu Băng nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhau đè xuống Trần Hạo. Tiểu Vũ ngồi lên mặt hắn đưa cô bé hồng hào của mình đến gần miệng để Trần Hạo kích thích nó. Trần Hạo thấy nàng dâm đãng như vậy, cũng là dùng kỹ năng điêu luyện của mình đưa chiếc lưỡi ướt át tiến hành xâm chiếm lấy cô bé của Tiểu Vũ, khiến nàng rên lên.
“Ưm… Ư … chỗ đó … Ư… đúng rồi … Ư… “
Tiểu Băng cầm lấy con c-c của Trần Hạo mà quan sát, đêm qua nàng không thấy rõ, bây giờ nhìn thấy nàng không khỏi thốt lên. “Hảo lớn a…”
Nói rồi nàng ngửi lấy mùi thơm toả ra từ đầu khất, hai mắt liền mê ly, bên dưới đã có dấu hiệu rỉ nước. Tiểu Băng từ từ đưa miệng lại gần con c-c của Trần Hạo liếm nhẹ xung quanh đầu khất rồi dần đến quanh thân, sau Tiểu Băng há miệng ra mà ngậm lấy nó. Tiểu Băng đưa vào đến lút cán rồi mới từ từ kéo lên đến đầu khấc. Nàng còn tiết ra một chút bọt để bôi trơn sau đó lại ngậm lút cán, vừa đưa ra đưa vào nàng dùng tay sục sục con c-c lên xuống, một tay nàng đưa xuống xoa xoa nắn nắn hai hòn dái của hắn, thỉnh thoảng thì mút lấy hoàn dái để kích thích, tay còn lại thì đưa xuống l-n của mình mà vuốt.
Đã có kinh nghiệm nên Tiểu Băng bú mút làm cho Trần Hạo sướng không thể tả. Một tay nắm nhẹ lấy đầu nàng ấn sâu vào, đẩy hông từ từ vang lên những tiếng “sụp”sụp” đầy dâm dục. Miệng tiếp tục liếm vào mu l-n Tiểu Vũ, sau lại để chiếc lưỡi ngọ nguậy trong l-n nàng. Có lẽ vì dư âm đêm qua nên Tiểu Vũ nhanh chóng đạt cực khoái và ra ngay.
“Ư … Ư… Ca … muội … muội ra….aaaa”
“Phụt” Trần Hạo cũng cùng lúc bắn ra một lượng lớn tinh dịch vào miệng Tiểu Băng. Tiểu Băng tí sặc vì Trần Hạo bắn ra rất nhiều tinh dịch, nhưng bằng cách nào đó nàng đã say sở nuốt hết chúng vào.
Trần Hạo thương tiết liền kéo Tiểu Băng lại sau đó hôn lấy nàng môi đỏ, Tiểu Băng cũng rất phối hợp bằng cách quấn lấy lưỡi nhau và trao cho nhau mật ngọt.
Trần Hạo di chuyển xuống và ngậm lấy nàng núm vú, tay thì ngắt lấy đầu núm vú.
“Cái đó … Ư … Ư … sướng”.
Trần Hạo buôn tay mình ra khỏi ngực của Tiểu Băng rồi di chuyển xuống cô bé của nàng bắt đầu trêu đùa, chẳng mấy chốc nàng đã ra. “A a a a a …”
Bế lên Tiểu Băng cho nàng ngồi lên đùi rồi đưa con c-c của mình cạ cạ lấy l-n của Tiểu Băng để kích thích cùng bôi trơn, sau hắn từ từ đưa nàng xuống đồng thời con c-c cũng chui tọt vào trong *m đạo của nàng.
“Ư … Ư… Sướng..sướng quá …”
Trần Hạo ôm lấy cơ thể của nàng, miệng ngậm lấy bầu vú, bên dưới bắt đầu nhấp theo kiểu tình nhân.
“Phạch … phạch … phạch … phạch”
“Ư … Ư…Sướng quá… Ư… Mạnh… Ư… mạnh nữa lên … Ư….”
“Tiểu Băng, muội thật là dâm đãng a… Suốt ngày đều câu dẫn ta, có biết mấy năm qua ta kìm chế lắm không..” Trần Hạo vừa lắc hông vừa nói.
Phạch… Phạch… Phạch…
“Ư… Ư… muội… muội biết… nhưng… Ưm… muội… yêu huynh… Ư… Yêu huynh nhiều lắm… Ư…muốn… sớm trở thành… Ưm… nữ nhân…của huynh… Ư…”
Sau đó Trần Hạo để Tiểu Băng lấy hai tay vịn lấy đầu giường còn mông thì chổng lên rồi hai người tiếp tục với tư thế Doggy.
“Phạch… Phạch… Phạch….”
“Ư… Ca…mạnh lên… Ư…”
Ở tư thế này, cả hai đều có xúc cảm mãnh liệt, Trần Hạo càng đ-t càng hăng say. Tiểu Băng không chịu nổi Trần Hạo dày vò nhiều như vậy nên sau khi ra vài lần và Trần Hạo bắn vào thì nàng đã ngất đi vì sung sướng, trên miệng còn mang theo nụ cười hạnh phúc. Kéo chăn lên che lại cơ thể của nàng, Trần Hạo hôn lên trán của nàng sau quay sang nhìn Tiểu Vũ cười hắc hắc.
Tiểu Vũ nhất thời đỏ mặt, thẹn thùng quay mặt sang một bên. Trần Hạo liền như con thú lao tới Tiểu Vũ, sau khi kích thích nàng một chút, hắn liền đút con c-c vào trong l-n của nàng rồi bắt đầu nhấp.
“Phạch… Phạch… Phạch…..”
“Ư… Ư… Ca.. mạnh lên…ư..sướng quá…”
Sau khi trải qua các loại tư thế, Trần Hạo bắn vào trong tử cung của Tiểu Vũ một lượng lớn tinh trùng thì nàng cũng ngất đi. Trần Hạo cũng đắp chăn lên cho Tiểu Vũ, hôn lấy hai nàng một cái rồi ôm các nàng cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
….
Đến gần trưa, sau khi vệ sinh xong thì Trần Hạo thực hiện lời hứa của mình, đưa Tiểu Băng cùng Tiểu Vũ đi chơi trong thành.
“Ca, lần này chúng ta phải hảo hảo đi chơi a..” lúc này Tiểu Vũ đã trở lại bộ dáng hoạt bát đáng yêu như thường ngày.
“Muội cũng muốn mua sắm cùng ăn đồ ăn ngon… Nhắc tới ăn ngon, muội cũng cảm thấy đói rồi.” Tiểu Băng xoa xoa mình bụng nhỏ, đáng thương nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo bất đắc dĩ gật đầu: “Được. Chúng ta sẽ đi ăn trước, rồi ta sẽ đưa các muội đi chơi.”
“Hì hì. Muội biết ca là tốt nhất..” Tiểu Băng cười tít mắt rồi bám lấy Trần Hạo cánh tay.
Rời khỏi căn phòng, cả ba cũng không quên gọi theo Đường Tam đi cùng. Lúc nhìn thấy Tiểu Vũ cùng Tiểu Băng khí chất biến đổi, Đường Tam cũng ẩn ẩn đoán ra được nhưng hắn cũng không có nói ra mà chỉ cười nhẹ rồi cùng đi ăn trưa.
Sau khi tìm một chỗ ăn uống xong, cả bốn tiếp tục trên đường chậm rãi đi dạo.
Tác Thác thành vô cùng phồn hoa cùng náo nhiệt, người qua lại trên đường đều có một bộ dáng vội vàng.
Các loại, các dạng cửa hàng nhìn hoa cả mắt, lúc đi ngang qua một gian bán đồ trang sức thì Tiểu Vũ hai mắt sáng lên, lập tức kéo tay Tiểu Băng cùng chạy đến.
“Ca, nhanh đến đây..” Tiểu Băng thúc dục nói. Trần Hạo cười lắc đầu cũng kịp đi đến.
Tiểu Vũ cầm lên một cái kẹp tóc màu lục sắc với hoa văn bên trên cài lên tóc rồi quay sang Trần Hạo, mong đợi hỏi:” Ca, cái này thế nào?”
Trần Hạo đánh giá một chút rồi gật đầu cười:”Ừm, rất đẹp, hợp với muội lắm..”
Nghe vậy Tiểu Vũ hì hì cười. Sau khi thanh toán xong đám người tiếp tục đi tiếp.
Rảo bước trên đường thành, Tiểu Băng cùng Tiểu Vũ hết kéo Trần Hạo đến quầy hàng này lại đến quầy hàng khác, mua rất nhiều đồ đạt. Giá cả ở Tác Thác thành so với Nặc Đinh thành ít nhất là cao hơn gấp ba, nhất là trên vật phẩm càng thể hiện rõ ràng, những chất lượng so với Nặc Đinh thành thì tốt hơn một chút, các nàng hoàn toàn không lo lắng gì, dù sao người trả tiền chính là Trần Hạo. Vì bồi tiếp các nàng đi chơi nên Trần Hạo không cảm thấy gì, chỉ cần các nàng vui là được, nhưng Đường Tam lại khác, hắn nhưng là nhứt cả trứng, một đường đi chỉ lẩm bẩm một câu ‘đi theo chính là sai lầm’.
“Ca, ngươi nhìn chỗ đó, hình như cùng hồn sư có liên quan.” Tiểu Vũ đột nhiên kêu lên ngạc nhiên.
Trần Hạo mấy người nhìn theo hướng ngón tay nàng nhìn sang, chỉ thấy một cửa hàng cách đó không xa có biển quảng cáo cùng với những cửa hiệu chung quanh bất đồng.
Trên biển có khắc một dấu hiệu hình tròn cùng với lệnh bài Vũ hồn điện giống nhau, phân biệt là một thanh kiếm, một thanh chuy tử cùng một Lam Điện Phách Vương Long.
“Vũ hồn điện? Tại sao nơi này lại treo tiêu chí của Vũ hồn điện?” Đường Tam nhíu mày nghi hoặc.
Nhìn này cửa hiệu tiêu chí, Trần Hạo biết ngay đây là tiệm đồ thời kỳ đồ đá của Phất Lan Đức viện trưởng Sử Lai Khắc học viện.
Nhìn một bên vẫn đang chăm chú Đường Tam, Trần Hạo cười nói: “Tiểu Tam, nơi này hẳn là có đồ ngươi cần, ngươi trước vào đó đi, ta bồi các nàng tiếp tục đi dạo một lát.”
Đường Tam tuy hơi nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu: “Vậy được, ta vào xem thử, mọi người tiếp tục đi.”
Nói xong Đường Tam liền hướng cửa tiệm đi đến.
Đường Tam đi rồi, Tiểu Vũ tò mò hỏi: “Ca, bên trong rốt cuộc là bán thứ gì?”
“Chỉ là một tiệm bán đồ cổ mà thôi.” Trần Hạo cười hắc hắc nói.
“Đồ cổ? Vậy Tiểu Tam hắn cần cái gì trong tiệm đồ cổ?” Lúc này Tiểu Băng cũng thắc mắc hỏi.
Trần Hạo nhìn Tiểu Băng nói: “Là một viên đá.”
Tiểu Vũ, Tiểu Băng nghe vậy trên đầu đều là hiện lên một loạt dấu ‘???’. Viên đá? Cần đá để làm gì?
Trần Hạo cười cười xoa đầu các nàng, vừa đi vừa kể cho các nàng biết. Sau khi được Trần Hạo giải thích nó có thể trở thành ám khí thì Tiểu Vũ cùng Tiểu Băng cũng kinh ngạc nhưng mà chỉ dừng lại ở kinh ngạc mà thôi, dù sao các nàng cũng đã từng tiếp xúc với cái gọi là ám khí của Đường Tam rồi.
Phải đến gần tối mới coi như kết thúc việc mua sắm của các nàng. Nếu không phải là có trữ vật cất giữ giúp thì bây giờ hắn đã chìm ngập trong đống đồ mà hai người đó mua rồi.
Sau khi ăn tối xong thì ba người cũng mau trở về khách sạn, đương nhiên là không thiếu một hồi đại chiến cùng nhau rồi, nhất thời cả căn phòng lại vang lên tếng da thịt ướt át va chạm cùng những tiếng rên rỉ kiều diễm phát ra.