Từ khi Trần Hạo đặt chân đến thế giới này cũng đã nửa tháng, mỗi ngày của hắn chỉ có ăn với phơi nắng.
Sáng sớm như thường lệ Đường Tam vẫn lên trên đỉnh núi tu luyện, còn Trần Hạo thì đi theo kiếm chỗ để làm biếng.
Nhìn Đường Tam mặt có chút mập ra, Trần Hạo cười trêu nói “Tiểu Tam, ngươi có nạc a, sắp xuất chuồng được rồi.”
Đường Tam mặt dù không hiểu hết ý nghĩa nhưng cũng đại khái biết được là Hạo ca đang trêu hắn, có chút xấu hổ gãi đầu. “Này cũng không thể trách ta, mỗi ngày đều ăn nhiều như vậy thịt, dù đã tăng lên tập luyện rèn sắt nhưng vẫn không tiêu trừ bớt a.”
Từ khi Hạo ở đây mỗi ngày hắn đều có thịt trong mỗi bữa ăn, gạo cũng nhìu không như trước cái ăn không đủ, nhờ Hạo ca thúc cho mà bây giờ hắn đã mập lên trông thấy, chỉ là khuôn mặt nhìn mập thôi chứ cơ bắp thì vẫn rất săn chắc.
Nhìn Đông phương bạch sắc lan rộng, Đường Tam liền tập trung tu luyện Tử Cực Ma Đồng.
Trần Hạo ở một bên cũng không có hâm mộ, Đường Tam có Tử Cực Ma Đồng hắn nhưng có Sharingan tuy hiện tại tác dụng hơi giống nhau nhưng nói về độ bá đạo thì Tử Cực Ma Đồng cũng không đủ sách dép cho Sharingan hắn.
“…Hạo ca, hôm nay thôn chúng ta tiến hành nghi thức giác tỉnh Võ Hồn, ngươi muốn cùng ta tham gia nghi thức luôn chứ?” Từ trong tu luyện tỉnh dậy, Đường Tam liền hướng đang nằm nhắm mắt phơi bụng Trần Hạo, giọng có chút sốt sắn nói.
“Là hôm nay sao?” Trần Hạo mở mắt ra liếc một cái, sau lại nhắm mắt nói. “Chỉ là giác tỉnh võ hồn thôi, ngươi làm gì như thế sốt sắn?.”
“Hạo ca ngươi không biết sao, thế giới này muốn tu luyện trước phải giác tỉnh Võ hồn a, Kiệt Khắc gia gia đã nói qua, mỗi người đều có Võ hồn khác nhau, sẽ tiến hành giác tỉnh lúc 6 tuổi, chỉ cần có hồn lực thì có thể tu luyện trở thành một hồn sư, ta cũng rất mong chờ mình sẽ giác tỉnh cái gì võ hồn…” Đường Tam từ từ đứng dậy nhìn phương xa nói. Nếu là lúc trước hắn đối với việc trở thành Hồn sư không có hứng thú, nhưng hắn mơ hồ cảm giác được, chính mình Huyền Thiên Công sở dĩ không cách nào đột phá, tựa hồ cùng võ hồn không thoát khỏi quan hệ, hắn lập chí muốn trở thành một ám khí cấp bậc cao thủ của Đường Môn nội môn, như thế nào chỉ có nhiều ít nội lực đây.
“Không cần tốt chờ mong, ngươi Võ hồn sẽ là Lam Ngân Thảo…” Trần Hạo không tim không phổi nói.
Nghe vậy Đường Tam mi mắt run rẩy, khó lắm mới đối với việc giác tỉnh võ hồn trở thành hồn sư có chút hứng thú bị Trần Hạo lời nói làm cho nghẹn họng.
“Hắc hắc, không cần suy nghĩ nhiều, Võ Hồn là muốn sau khi thức tỉnh, mới có thể sẽ hiển hiện, ngươi trước vẫn là về sớm đừng để lão Kiệt Khắc đợi lâu.” Trần Hạo cười an ủi một chút, nếu biết rõ cốt truyện thì ai cũng sẽ giống hắn nói ra như vậy thôi.
“Hạo ca, ngươi không tính toán đi sao…dù sao giác tỉnh nghi thức mỗi năm mới có một lần..” Đường Tam hỏi.
“Ta?…quên nói với ngươi, ta đã là hồn sư.” Trần Hạo hơi nhìn hắn sau cười nhạt.
“Cái gì? Hạo ca, ngươi đã là hồn sư, ta như thế nào không biết?..” Đường Tam kinh ngạc.
“Nhỏ tiếng điểm, ta tai đều bị ngươi làm cho hư..” Trần Hạo một mặt ghét bỏ nói.
Ách!
“Ngượng ngùng, cái kia, Hạo ca, ngươi là cái gì võ hồn, bao nhiêu cấp.?” Đường Tam ngượng ngùng hỏi.
“Nói ra sợ hù chết ngươi. Đi đi, ta còn phải tắm nắng.” Trần Hạo bĩu môi khinh thường đuổi đi.
Ách! Đường Tam xấu hổ. “Vậy Hạo ca ngươi tiếp tục đi…” Nói xong cũng là rời đi, để lại mình hắn nằm đó.
“Hệ thống cho ta mở bảng thông tin…”
[ Đinh, đang tiến hành… ]
‘Ký chủ: Trần Hạo Tuổi: 6
Tu vi: Cấp 20 ( Đại Hồn Sư )
Võ hồn: Cửu Vĩ Hồ ( Hồn kỹ: Hồ Vĩ Kích )
Công pháp: Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết
Kỹ năng: Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi Thuật.
Đồng thuật: Sharingan 1 câu ngọc
Vàng: 31.788
Vật phẩm: Tẩy Tủy Đan×9, Thẻ giảm giá 50%, Trứng Pokemon×1, Đá tiến hoá×1, Trái ác quỷ hệ Logia×1, Vé rút thưởng×1.’
“Cho ta sử dụng Trái Ác Quỷ hệ Logia đi.” Trần Hạo lười biếng nói.
[ Ký chủ nhận được: Goro Goro no Mi. ]
“Di? Hệ điện?” Trần Hạo ngạc nhiên từ hệ thống lấy ra viên trái cây màu trắng sáng có hoa văn xoắn ốc kỳ lạ ở bên trên, quan sát một chút lại cất vào hắn đối với hệ thống. “Sử dụng thẻ rút thưởng”
[ Đang tiến hành rút ra….Đinh, rút ra nhận được: Thất phẩm đan dược Hoá Hình Đan×1 ]
“Hoá hình đan? Cái này là chuyên vì Tiểu Vũ mà chuẩn bị a.”
Đóng lại hệ thống, Trần Hạo tiếp tục nằm đó phơi nắng chờ Đường Tam trở về.
Không lâu sau hắn thấy được Đường Tam bóng dáng, bất quá trên mặt hắn nhiều hơn một phần suy tư cùng kiên định.
Lúc về nhà cũng giống như trong nguyên tác Đường Hạo biết hắn có song sinh võ hồn thì rất kích động dặn dò hắn không được gia trì hồn hoàn vào cái thứ hai võ hồn.
Trần Hạo một bên cũng là khinh thường ‘hắn hai cái võ hồn thì như thế nào, ta một cái cũng đủ quét ngang.’.
Mỗi ngày cứ thế trôi qua, Đường Hạo không còn uống nhiều rượu nữa mà lâu lâu mới lai rai vài chén, ngoại trừ việc ra ngoài nhiều một chút thời gian còn lại đều dùng để chỉ dạy Đường Tam học chùy pháp Loạn Phi Phong. Được Đường Hạo chỉ dạy, Đường Tam tiếp thu nhanh bây giờ tốc độ ra búa của hắn ngày càng tăng. Huyền Thiên Công trợ giúp hắn rất nhanh chóng khôi phục thể lực, duy trì không ngừng quá trình rèn luyện này.
Nửa tháng sau.
Hôm nay chính là ngày Trần Hạo cùng Đường Tam tiến về sơ cấp học viện Nặc Đinh Thành.
“Tiểu Tam, đi thôi, ngươi cứ như vậy quỷ ba ba ngươi lại bắt ngươi quay lại.” Lão Kiệt Khắc bắt chuyện nói với Đường Tam.
Đường Tam hướng Kiệt Khắc làm một cái ra hiệu cấm thanh:”Gia gia ngài nhỏ tiếng một chút, ba ba không thích nhất khi đang ngủ mà bị người khác làm phiền.” Vừa nói hắn vừa rút trong lò ra một miếng gỗ cháy dở viết vài chữ lên mặt đất rồi quay đầu lưu luyến nhìn thoáng qua cửa phòng phụ thân, lúc này mới xách bao quần áo cùng Trần Hạo với lão Kiệt Khắc yên lặng rời đi.
Có lẽ vì nguyên nhân muốn đi Nặc Đinh thành, hôm nay lão Kiệt Khắc đặc biệt mặc một thân quần áo mới, nhìn qua cũng tăng thêm vài phần quắc thước.
Đi ở trên đường, Đường Tam thỉnh thoảng lại quay đầu hướng thôn trang nhìn lại.
“Tiểu Tam, không muốn rời xa thôn hay không muốn rời xa lão tửu quỷ ba ngươi?” Kiệt Khắc sờ đầu Đường Tam mỉm cười hỏi.
“Cả hai đều có một chút.” Đường Tam thấp giọng trả lời.
Lão Kiệt Khắc mỉm cười nói:”So sánh ngươi cùng mấy đứa cháu ta, ngươi cái đứa nhỏ này hiểu chuyện hơn chúng nhiều lắm, nếu ngươi là cháu ta thì có phải tốt bao nhiêu. Đường Hạo cái tên tửu quỷ thật sự là may mắn. Đừng nghĩ nhiều, bên ngoài thiên địa rộng lớn, tới học viện ngươi sẽ quen biết rất nhiều bằng hữu, còn học được nhiều tri thức. Chờ ngươi có phong hàm hồn sư, quốc gia mỗi tháng đều phát cho ngươi tiền bổ trợ, đến lúc đó cuộc sống gia đình ngươi cũng có thể tốt hơn một chút.”
Đường Tam dù sao đây cũng là lần thứ hai làm người, nghe lão Kiệt Khắc nói tâm tình cũng đã từ từ khôi phục bình thường, trong lòng đối với khát vọng thế giới bên ngoài cũng khó nhịn nổi, hỏi:”Kiệt Khắc gia gia, ngài có thể nói cho ta chuyện học viện được không? Đó cuối cùng là địa phương nào?”
“Học viên đương nhiên là nơi để học tập….” Lão Kiệt Khắc kiên nhẫn vì Đường Tam giải thích. Lão đối với hồn sư cũng chỉ hiểu được chút ít mà thôi, cho nên giải thích cũng không rõ ràng. Đường Tam hiểu được những tri thức này bản thân cũng chỉ có thể chậm rãi lục lọi trong học viện, nhất là về hồn thú, hồn hoàn gì gì đó.
Cả đoạn đường đi người hỏi người trả lời hoàn toàn quên mất bên cạnh còn một người nữa tồn tại. Trần Hạo thật bất đắc dĩ….