Sói Săn Mồi – Chương 98: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 98:

Chương 174……………..203 : Ma Tôn (P24………………..53) (5/6)

Khi giao hoan, Long sẽ để ma khí chứa đựng hợp hoan khí của mình bao bọc lấy toàn bộ âm khí của nữ tử rồi từ từ từng chút một hấp thu âm khí, chuyển đổi nó sang hợp hoan khí dung nhập vào ma khí……hai công đoạn, một là đưa ma khí vào, thứ hai là sau một thời gian hấp thu trở lại, vừa sướng vừa được biến mạnh, Long mới đầu thực hành thành công cũng là tự sướng 'lão tử cũng có thể sáng tạo ra công pháp cho ma tu đấy nhé'………thực ra đây cũng là do ma khí có thể cắn nuốt mọi thứ mới có thể thực hiện được việc này…….mà Ma Tôn lại là không thể ăn tạp gặp ai cũng chơi rồi, hắn phải lựa chọn nữ nhân đẹp…..không đẹp cũng là dễ nhìn mới được, việc này thì để đám người dưới lo.

Đột nhiên, trong lúc bàn tay mò cua bắt ốc của Long sắp mò tới cửa hang rồi thì nữ hầu lại run rẩy quỳ gối trước mặt hắn nói gấp:

'Đại nhân……….Tuyết nhi là nguyện hầu hạ đại nhân, chỉ cầu xin đại nhân một việc……thả Đoàn Dự công tử ra…..đại nhân, Tuyết nhi cắn răng cắn cỏ xin đại nhân một lần!' Nữ nô vừa nói vừa dập đầu trước mặt Long làm hắn nhíu mày.

'Khốn kiếp con nô tì không biết sống chết! Người đâu, lôi nó ra ngoài!' Đoàn Ngạn Hồng giận dữ cả người run run, gã hai mắt lòng sọc hướng nữ nô gầm lên, Đoàn gia tất cả mạng nhỏ đều nằm trong tay vị kia mà con hầu này còn dám làm đại gia mất hứng thì quá là vô lễ rồi.

'Tuân lệnh!' Ngay tức thì cửa chính điện mở ra, hai tên võ giả ánh mắt sắc lạnh hướng chỗ nữ hầu cùng Long đi đến.

'Đại nhân! Tuyết nhi là cầu xin ngài……..cầu xin ngài……..' Nữ hầu mặt trắng bệch sợ hãi, cả người run mạnh nhưng vẫn kiên định dập đầu.

Đang lúc hai tên võ giả định kéo nữ hầu đi thì Long lên tiếng :

'Khoan đã………Đoàn Ngạn Hồng, Đoàn Dự là ai mà có thể để một cô gái phải liều chết cầu xin?' Long tò mò vì gã tên Đoàn Dự kia rồi.

Đoàn Ngạn Hồng nhăn mặt như thể chuyện khó nói nhưng mà trước mặt Long lão là không muốn thành thật cũng phải thành thật khai báo:

'Chủ nhân! Đoàn Dự là cháu một vị trưởng lão trong tộc, hắn có tư chất tu võ rất là xuất chúng được tính là thiên tài võ đạo của Đoàn gia, cơ mà hắn……….hắn vì mạo phạm một vị trưởng bối trong tộc cho nên là bị giam vào địa lao……..'

Có điều Đoàn Ngạn Hồng còn chưa nói hết đó là cái tính tình cổ quái của thằng này……….nó chó chút gì đó giống ngài đó đại gia à.

'Mạo phạm? Mạo phạm như thế nào?' Long cảm giác thằng Đoàn Dự này có chút thú vị rồi đây, thiên tài thì gia tộc nào cũng là trọng tâm bồi dưỡng, hết mực cưng chiều mà thằng này lại bị tống giam vào địa lao chứng tỏ hắn là tội lớn tày đình.

'Cái này………chủ nhân! Đoàn Dự cái gì cũng được chỉ là có chút……..có chút háo sắc, hắn vậy mà dám cùng vợ nhỏ của một vị lão tổ thông dâm làm lão tổ tức giận phong bế nội khí, tống hắn vào địa lao……' Đoàn Ngạn Hồng nhắc tới mà mặt không nhịn được đỏ lên vì xấu hổ, người ta nói đẹp khoe xấu che mà hắn hết lần này đến lần khác vạch áo cho người xem lưng trước mặt Long.

'Haha! Thằng này được, dám chơi cả vợ của lão tổ…..lão tử là thích hắn……..' Long cười khoái trá, dâm sao? Quá hợp tính hắn.

'Cơ mà ngươi, tại sao lại cầu xin cho hắn? Ngươi cũng là đàn bà của hắn?' Long quay sang phía nữ hầu đang quỳ tò mò hỏi.

'Đại nhân minh dám, Tuyết nhi trước khi đến hầu hạ đại nhân đều được nữ tổng quản kiểm tra…..Tuyết nhi cầu xin cho Đoàn Dự thiếu gia là vì thiếu gia đã từng cứu sống tính mạng cha mẹ nô tì……..'

'Hắc! Lại còn thiện lương biết cứu giúp người gặp hoạn nạn như bổn tọa……..tốt lắm, Đoàn Ngạn Hồng ngươi ngày mai hãy đến địa lao kéo Đoàn Dự thằng nhãi con đến đây cho ta………..' Long ra lệnh.

'Đa tạ đại nhân khai ân! Tuyết nhi kiếp này nguyện làm thân trâu ngựa báp đáp đại nhân!' Nữ hầu nghe thấy Long nói mà vui sướng reo lên, kiếp này nàng có nguyện vọng muốn thay cha mẹ báo đáp ân nhân cứu mạng nay đã hoàn thành tâm nguyện.

'Hắc hắc! Ngươi là nên trực tiếp báo đáp hắn thì hơn! Đoàn Ngạn Hồng đưa đến phòng của ta mười người đẹp, bản tọa đêm nay phải thập phi………haha……..' Long cười lớn phất tay áo rời đi trước sự ngỡ ngàng của nữ hầu, hắn vậy mà bỏ qua nàng…….trong nàng có chút thấc lạc vì bản thân mình.

'Còn đứng đó làm gì? Mau vào trong, mất mặt còn chưa đủ sao?' Đoàn Ngạn Hồng đợi bóng lưng Long khuất xa mới hướng đám người bên trong quát, cũng là may nhờ có nữ hầu kia hắn mới nhớ đến tên Đoàn Dự đáng thương kia, Đoàn gia giờ cần nhất là những đệ tử có tư chất như hắn mới có thể vực dậy được, còn cái vị lão tổ mà gã đắc tội thì đã sớm bị Ma Tôn vặn cổ từ lâu rồi cho nên khỏi là quan tâm đến.

……………..

………..Quân Đoàn Nanh Hổ………

'Thẩm Hoành! Ngươi có ý gì? Đường đường là một quân đoàn thuộc quân đội chính quy Trung Hoa mà ngươi lại muốn mua mẫu siêu tăng T-14 Armata của Nga trong khi siêu tăng Type 96B chỉ bằng hai phần ba giá mà lại do chính trong nước sản xuất, ngươi cũng là quá coi thường Quân Ủy Trung Ương?' Trước mặt Thẩm Hoành là một gã béo nục mặc quân phục mang hàm đại tá, gã bộ dạng tức giận cực kỳ với Thẩm Hoành.

'Hắc hắc, Viễn đại tá bớt nóng……..tôi cũng là không muốn anh em binh sĩ lúc chiến đấu mà tự nhiên bánh chịu nặng của xe tăng lại rơi ra ngoài nha…….' Thẩm Hoành cười khinh thường với thằng béo trước mặt mình, hắn là Vạn Kinh Viễn đại tá trực thuộc Quân Ủy Trung Ương chuyên môn lo về mặt khí tài quân sự hay nói cách khác là đi tiếp thị sản phẩm của những tập đoàn vũ khí lớn của nhà nước đến các quân đoàn……….quân đội là khuyến khích các quân đoàn tự làm kinh tế cho nên về mặt trang thiết bị ngoài tiêu chuẩn là cũng không bắt buộc mà nếu quân đoàn có điều kiện trang bị hiện đại hơn thì Quân Ủy cũng sẽ không can thiệp, lần này Thẩm Hoành muốn mua mẫu siêu tăng T-14 mạnh mẽ của Nga để biến Nanh Hổ thành quân đoàn có thực lực mạnh nhất Tân Cương nhưng mà không biết thằng này nghe tin từ đâu lại chạy tới chất vấn hắn làm hắn phiền đến chết.

'Hừ! Đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn………..ngoài ý muốn hiểu không? Việc Nanh Hổ thế mà muốn mua mẫu siêu tăng của Nga đã khiến các vị bên trên không hài lòng một chút nào, Trung Tướng Trần Chinh là muốn các ngươi nhận lỗi và muốn ta đem về cho ngài ấy một đơn đặt hàng siêu tăng Typer 96B…..' Vạn Kinh Viễn âm lãnh nói, đừng nghĩ Trần Chinh mới hàm trung tướng mà coi thường, hắn mang họ Trần đấy………

Trung Hoa bảy đại gia tộc thì Trần gia cùng Dương gia khác với năm gia tộc khác mà dính tới tục sự nhiều hơn, nếu Dương gia là ông lớn thâu tóm chính trị quan chức thì Trần gia lại là gia tộc lấy quân đội làm gốc, hội đồng Quân Ủy trung ương gồm 10 vị đại tướng trong đó Trần gia có tới 6 ghế đủ biết tầm ảnh hướng của gia tộc này trong quân đội là lớn đến mức nào.

Nghe đến tên Trần Chinh mà Thẩm Hoành không áp chế được lửa giận muốn bục phát, thằng khốn nạn đó là chính người đã ký lệnh điều chuyển hắn về dưới trướng con heo Đoàn Ngạn Dĩnh……nếu Long không xuất hiện ắt hẳn hắn bây giờ có khi là bị Đoàn Ngạn Dĩnh diệt sát rồi không biết chừng.

'Hắc hắc! Viễn đại tá là hãy trở về đi thôi, lần này Nanh Hổ đã quyết sẽ mua mẫu siêu tăng của Nga rồi, tiền cũng là do Nanh Hổ tự kiếm được cho nên Quân Ủy Trung Ương cũng là không thể bắt ép được……' Thẩm Hoành quả quyết nói, đùa chứ hắn còn lạ gì cái loại siêu tăng được tuyên bố là siêu việt của bên Quân Ủy, Nanh Hổ là có 600 chiếc Typer 96A và gần 200 chiếc Typer 96B……siêu việt đâu không thấy chỉ thấy việc bảo dưỡng bảo trì hai loại xe tăng này là khiến Nanh Hổ như muốn nghèo luôn bởi vì động một cái là hư hết cái này tới cái khác

'Được! Được lắm……..Thẩm Hoành ngươi lá gan ngày càng lớn, nghe thấy chỉ thị của Trần Chính trung tướng rồi mà ngươi vẫn còn dám không tuân theo, ta là khuyên người nên sớm sớm trốn một chút, đừng để lúc đó không biết từ đâu lại có một viên đạn găm vào đầu đấy…….' Vạn Kinh Viễn cười gằn đe dọa.

'Hừ! Ngươi là đang đe dọa ta?' Thẩm Hoành cười lạnh hỏi, hắn chủ nhân thế mà một thân một mình diệt Đoàn gia dưới lời kể lại của Đoàn Ngạn Dĩnh đấy, cho nên hắn có gì phải sợ thằng này hay là Trần Chinh tên khốn kia đến lúc biết đứng sau Nanh Hổ là Ma Tôn không chừng còn bị dọa tè trong quần ấy chứ……..sau khi cùng Đoàn Ngạn Dĩnh sống trong cảnh bị Long khống chế, hắn đã được Đoàn Ngạn Dĩnh kể về cái gì gọi là giang hồ thực thụ cho nên giờ có một cái nhìn khác so với trước đây.

'Hừ!' Vạn Kinh Viễn đang định nói gì đó nữa nhưng mà nhận thấy ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Hoành mà gã nuốt vào lại không dám nói, hừ lạnh một tiếng, Vạn Kinh Viễn phất tay áo rời đi với vẻ bực tức…….

'Một con chó của Quân Ủy mà thôi……..' Thẩm Hoành cười cợt, hắn ngày càng cảm thấy ngày đó chấp nhận làm tay sai cho Long là càng thêm chính xác, làm quân nhân dưới trướng bọn Quân Ủy khốn nạn này chắc chắn không có ngày ngóc đầu lên được cho dù có nỗ lực phấn đấu tới đâu nữa, số phận của ngươi đã được định đoạt từ ngay cái lý lịch bản thân lúc đăng ký quân nhân rồi.

'Đại tá, ngài Lavror vừa thông báo hai ngày nữa sẽ trực tiếp đến quân đoàn!' Lúc này, một tên quân nhân bước vào báo cáo với Thẩm Hoành.

'Tốt lắm, ngươi thông báo lại cho bên Nga ta đã biết và chúng ta cần họ đưa tới những tài liệu về các mẫu siêu tăng tân tiến nhất!'

'Rõ' Tên quân nhân rời đi, Thẩm Hoảnh hai mắt lóe sáng nhìn về phía quân đoàn trập trùng phía ngoài cửa sổ, hắn tin……….rất nhanh thôi, Nanh Hổ sẽ khiến đại lục khiếp sợ…….

……………..

………

……..Sáng sớm, Đoàn gia chỗ sâu nhất cũng là nơi được bảo vệ cẩn mật nhất để tránh ngoại nhân không thể làm phiền một đại nhân vật bên trong, lúc này đây một đám người đang đứng cung kính bên ngoài mà dẫn đầu là Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng, sau lưng hắn là một tên thanh niên cùng đám hộ vệ xung quanh, trừ tên thanh niên ra thì kẻ nào đứng trước nơi đây đều là không nhịn được run run.

'Két…..' Cánh cửa chính điện mở ra để lộ từng tấm rèm che lờ mờ đủ để những kẻ tinh mắt có thể nhìn thoáng qua mà liên tưởng đến tràng cảnh hương diễm tận cùng bên trong………nếu có kẻ có thể chui vào được bên trong chắc chắn sẽ không nhịn được mà máu huyết sôi trào khi từng cơ thể nõn nà đang trần truồng nằm sõng soài trên thảm gấm, nữ nhân nào cũng hơi thở mệt nhọc, toàn thân bủn rủn không chút sức lực nhưng gương mặt ai nấy cũng đỏ ửng thỏa mãn cực độ, dưới cặp đùi căng bóng là một thứ chất lỏng đậm đặc không ngừng tuôn ra đủ biết vừa này từng người là đã trải qua cuộc chiến mãnh liệt đến nhường nào.

Nhưng tất cả đều phải hướng ánh mắt đến chiếc giường lớn trung tâm, nơi một nam nhân cao to đang ngồi bệ vệ bên trên, hắn cả người cơ bắp săn chắc hoàn mĩ cực điểm, hơi thở trẩm ổn, toàn thân thả ra khí tức bá vương lạnh lùng, đôi mắt cương mãnh làm bất cứ kẻ nào nhìn vào cũng phải run lên, đối diện với hắn khiến người ta như thể đang đối mặt với Diêm Vương địa ngục…….hắn là Ma Tôn……dưới chân hắn lúc này là hai nữ nhân đang quỳ gối, đầu chôn vào háng hắn mà làm sạch thằng em vừa qua cơn chinh chiến suốt đêm.

Long ngồi đó, quét ánh mắt tới đám người ở bên ngoài rồi dừng lại tại tên thanh niên xa lạ mà hắn chưa từng gặp, toàn thân gã chật vật nhiều vết thương lớn nhỏ, mặt mày hốc hác như người bệnh, áo quần thì xộc xệch rách nát chỉ còn che đi được thứ quý nhất giữa hai chân nhưng mà ánh mắt của gã vẫn lóe lên tinh quang ranh mãnh khiến Long gật gù, nam nhân có thể chịu khổ nhưng không thể mất đi sự tự tin.

'Còn không mau bái kiến chủ nhân!' Đoàn Ngạn Hồng thấy Đoàn Dự cứ đứng im không hành lễ quát lên, hắn và đám người thì từ sớm đã khom lưng hành lễ trước Long rồi mà thằng này còn không thấy sao?

'Haha…..Đoàn gia mấy lão bất tử đâu cả rồi, sao lại để Đoàn gia sa sút đến nỗi phải nhận làm nô cho người khác thế này!' Đoàn Dự khinh bỉ đám võ giả Đoàn gia mà cất cao giọng.

'Súc sinh! Ngươi là muốn chết!' Đoàn Ngạn Hồng nộ hống vỗ một chưởng thẳng vào mặt Đoàn Dự.

'Bành!'

Ăn một chưởng, Đoàn Dự ngay tức thì bị đánh bay như cục bông đập vào bức tường cạnh đó, trên mặt hắn là năm ngón tay đỏ chót khiến chiếc mũi bị lệch hẳn sang một bên, khóe miệng tràn tơ máu………..Đoàn Ngạn Hồng không dám ra tay quá mạnh vì hắn còn chưa xác định được mục đích chủ nhân triệu kiến thằng oắt con này.

'Khặc khặc! Ngươi đánh giỏi lắm, đánh nữa đi……..đánh chết lão tử đi, chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, cúi đầu trước kẻ mạnh như một con chó ngoan, Đoàn gia là lụi tàn dưới tay ngươi….ngay cả con gái cũng phải đem cho người ta làm đồ chơi còn ở đây trang bức với lão tử?' Bị đánh khiến Đoàn Dự điên tiết gông cổ lên chửi độc.

Đoàn Ngạn Hồng cả người nộ hỏa bùng lên, hắn bàn tay chụp đến đầu Đoàn Dự muốn diệt sát thằng này nhưng lúc này Long lên tiếng ngăn lại :

'Khoan……hắc hắc, miệng lưỡi tốt lắm………..ta là muốn nhìn xem ngươi miệng mạnh mẽ tới đâu…….' Long cười cợt, hắn vỗ nhẹ vào hai đầu nữ nhân ở bên dưới để hai nàng dừng lại rồi đứng thẳng dậy, khoác một chiếc áo choàng đen tà dị vào sau đó bước ra ngoài.

Đoàn Dự là lần đầu được nhìn thấy trực diện Ma Tôn nên có chút sợ hãi từ cái khí tức lạnh giá từ người hắn toả ra, gã trong địa lão nghe bọn cai ngục nói với nhau về chuyện kẻ này vậy mà một tay diệt sát một vạn võ giả Đoàn gia cùng vặn cổ lão già Đoàn Ngạn Ngôn.

'Sao, chửi tiếp đi………!' Long nhận một chén trà từ người hầu đưa tới vừa súc miệng vừa nói.

'Chửi? Lão tử là sợ gì ngươi mà không dám chửi chứ…….Ma……..ặc….' Đoàn Dự bị người trêu tức nên đang định gân cổ lên chửi luôn cả Long nhưng hắn ngay tức thì chỉ có thể phát ra những tiếng nghẹn từ trong cổ họng vì cổ hắn đã bị một bàn tay còn cứng hơn gọng kìm bóp nghẹt……..Long không biết từ lúc nào đã chụp tới thằng này trong tay như một con gà con.

'Nhóc con! Hôm nay bản tọa sẽ dạy cho ngươi bài học đầu tiên! Biết người biết ta!' Long cười tà mở miệng, ma khí từ tay hắn cuồn cuộn trôi vào người Đoàn Dự khiến mặt hắn trắng bệch, cả người run lẩy bẩy vì toàn thân lạnh lẽo như đang rơi vào hầm băng ngàn năm………Đoàn Dự sợ chết không? Câu trả lời là có, hắn sợ nhất cái chết nhưng tính cách của hắn là như thế, từ nhỏ thổ lộ ra thiên phú cực cường cho nên được các trưởng bối trong tộc bao che hết mức cho nên đã tạo ra một tính cách nhị thế tổ như thế cho hắn, cùng vợ nhỏ của lão tổ thông đồng cũng đủ để người khác chết một trăm lần rồi nhưng hắn thì không……………ngay cả lão tổ là cũng có ý bao che cho hắn cho nên Đoàn gia con cháu càng ngày là càng không biết trên kính dưới nhường, coi trời bằng vung.

Long buông Đoàn Dự ra để hắn nằm co quắp trên mặt đất.

'Ở đời là nên biết thực lực của mình đến đâu!' Long nói câu đầu tiên cũng là lúc Đoàn Dự hai mắt trợn trừng vì cả người hắn từng tất gia miếng thịt đều đau…….đau như bị hàng vạn, hàng triệu con kiến cùng cắn một lúc vậy.

'Không biết tự lượng sức mình, lúc nào cũng tự cao tự đại thì kết cục chỉ có một……..chết!' Long nói câu thứ hai là lúc Đoàn Dự mắt như muốn nứt toát, khuôn mặt hắn vặn vẹo đáng sợ…….không chỉ là đau, hắn thống khổ………thống khổ vì không chỉ thân thể hắn bị cắn xé mà ngay cả tâm trí hắn cũng bị tà ác cắn nuốt……….ma khí hắc ám triệt để bao phủ lấy não hải hắn.

'Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi là dám chửi?' Long lạnh giọng hỏi.

'…..chủ nhân…..Đoàn Dự là không dám………không dám' Đoàn Dự nào còn dám chửi nữa mà cố gắng rặn ra từng chữ một cầu xin, hắn không không chịu nổi nữa rồi………hắn muốn chết……muốn chết để thoát khỏi thống khổ đang chịu đựng.

Long cười cợt lệnh ma khí trong người Đoàn Dự lặng yên trở lại.

'Ta nghe bảo ngươi rất rành mấy trò vặt vãnh trên giang hồ?' Long cúi xuống ghé vào tai Đoàn Dự hỏi.

'Chủ nhân! Đoàn Dự này có thể không phải cao thủ đệ nhất nhưng ăn chơi trên giang hồ nếu hạng hai là Đoàn Dự thì hạng một không có thằng nào dám ngồi rồi!' Bị Long đụng tới chỗ mấu chốt khiến Đoàn Dự như mèo dẫm phải đuôi gào lên.

Ở xa xa Đoàn Ngạn Hồng đám người nghe thấy mà mặt đỏ tía tai vì xấu hổ, đường đường là Đoàn gia công tử lại đi tự hào vị chuyện đó, Đoàn gia thật là bi ai quá đi thôi……

'Hắc! Đoàn Ngạn Hồng còn không nói cho ta biết người còn là sinh ra trong hố boom đấy, nổ làm cho ta cũng phải giật mình!' Long cười lớn trước thằng nhóc thú vị này.

'Hừ! Chủ nhân không tin? Chủ nhân là ma tu? Nếu tiểu nhân có thể dâng lên ngài một thứ có tác dụng không nhỏ giúp chủ nhân tu luyện thì chủ nhân sẽ thưởng gì cho tiểu nhân đây?' Đoàn Dự là tức giận rít gào, ánh mắt hắn lóe lên tia rãnh mãnh.

'Haha! Ngươi nếu có thể thì bản toạ sao có thể keo kiệt, Đoàn gia tổng quản chức vụ đó là của ngươi………nhưng nếu hoa ngôn xảo biện thì cũng là bồi theo cái mạng nhỏ của mình đi….' Long nói.

Đoàn Dự không nhịn được run lên khi nhớ đến những cảm giác thống khổ ban nãy, hắn cắn răn nói:

'Chủ nhân! Thứ tiểu nhân dâng lên ngài đó là Khổ Quả…….nó có thể giúp đại nhân tăng lên ma khí nha…..' Đoàn Dự nói làm tất cả sững sờ, Đoàn Ngạn Hồng ở gần đó càng là há hốc mồm vì kinh ngạc.

'Khổ quả? Nói rõ chút' Long tò mò hối Đoàn Dự nói.

'………'

Trên hành tinh có rất nhiều loại thực vực có tính độc nhưng mà Khổ quả là nằm trên đỉnh bảng xếp hạng vì nó một chữ 'độc' là không đủ diễn tả, Khổ quả là trái của Khổ mộc một loại cây không hề hiếm tại các vùng đất có khí hậu ẩm ướt trên toàn thế giới, Khổ mộc độc…….độc từ ngọn đến đỉnh, thậm chí là độc khí từ thân cây khiến người cách đó vài mét hít nhẹ một hơi đã đủ choáng váng buồn nôn rồi nên Khổ mộc bị xếp vào loại cây phải bị chặt bỏ ngay tức khắc, nhưng muốn chặt Khổ mộc cũng không hề đơn giản, mỗi khí thân cây bị cắt qua thì độc khí từ bên trong cứ như một quả boom bùng nổ làm một vùng đất rộng lớn tràn ngập độc vụ.

Chặt quá tốn kém, người ta lại nghĩ đến đốt nhưng đốt Khổ mộc mới thật sự là thảm họa bởi vì độc khí gặp lửa hóa thành độc vụ hòa vào những đám mây và khi mưa xuống kéo theo độc tính rơi xuống dưới tạo thành những vùng đất chết……quanh đi quẩn lại không có biện pháp xóa sổ Khổ mộc cho nên người ta chỉ có thể đặt biển cảnh báo nguy hiểm và cố gắng ngăn chặn không cho loại cây này phát triển thêm.

Khổ mộc đã kinh khủng đến vậy nhưng vẫn còn chưa là gì so với Khổ quả là trái do nó sinh ra, Khổ quả cứ như là tinh hoa độc tính kết tinh bên trong làm cho nó khủng bố cực kỳ, Khổ quả thơm lắm, nó thơm đến nỗi cách xa mấy chục mét vẫn có thể ngửi thấy được rõ mùi nhưng lúc ngửi được hương thơm của nó thì cũng là lúc ngươi nên tự cầu phúc cho bản thân…….. thật vậy, hửi thấy hương thơm của Khổ quả thì đồng nghĩa với việc đã đặt một vé sớm đi gặp tổ tiên rồi.

Khổ quả màu xanh bắt mắt, đến khi đã già dặn nó chuyển sang màu đen, nó có hình dạng như trái nhãn chỉ là hơi dẹt hơn một tí và cũng có một lớp thịt bên trong, khi về già Khổ quả không còn thơm, toàn bộ độc tính là rút vào cô đọng vào lớp thịt kia cho nên cũng có thể cầm trên tay. Độc tính của Khổ quả một khí được giải khai thì rất lâu sau mới tiêu tán nhưng Khổ quả lại có một công dụng rất rất đặc biệt mà cũng chính công dụng này mang tới cái tên buồn bã cho nó, đó là………đưa con người thoát khỏi khổ ải nhân gian.

Khổ quả được rất nhiều kẻ muốn kết thúc tính mạng mình chọn bởi vì đụng vào Khổ quả là chắc chắn không thứ thuốc nào cứu được, Khổ quả lúc già rồi thì lại có hương vị dễ chịu ngọt lịm thanh mát giúp kẻ muốn tự sát cảm nhận được hương vị thanh tao cuối khổ ải của cuộc đời mình.

Nói về võ giả, cơ thể mạnh mẽ hơn thường nhân nhiều lần mà đặc biệt võ giả chủ tu luyện thể thì cơ thể lại càng cần phải vượt trội cho nên cần nhiều loại thuốc kích phát tiềm năng thân thể, giúp thân thể võ tu càng ngày càng được củng cố mạnh hơn mà Khổ quả là một trong những loại dược vật quan trọng nhất……Đoàn gia cũng là chủ tu thân thể cho nên việc sử dụng Khổ quả là không có gì xa lạ, cơ mà đến ngay cỡ cấp bậc lão tổ như Đoàn Ngạn Ngôn cũng phải cẩn thận từng li từng tí tách lớp thịt của Khổ quả ra và chỉ sử dụng một chút ít cho vào nước thuốc để ngâm mình đủ biết Khổ quả khủng bố đến nhường nào.

Trải qua vài phút được Đoàn Dự miêu tả kỹ càng, Long là nhận thức được Khổ quả ra sao, hắn là biết loại quả này cực độc rồi nhưng mà hắn lại nghi hoặc:

'Khổ quả là liên quan đến gì ma tu như bản tọa?'

'Hắc hắc! Cái này chỉ có tiểu nhân là rõ ràng nha, thế nhân là không biết nhưng tiểu nhân trong lúc cùng một vị bằng hữu đàm đạo…….ừm là đàm đạo chém gió thế sự lại tình cờ nghe được một chuyện vui kể về một ông lão, ông lão này bất hạnh cực kì khi gia đình lão đều bị một cơn lũ cuốn trôi cho nên tìm đến Khổ quả đế có thể đoàn tụ với gia đình bên kia, lão ngày đó tay cầm bình rượu, miệng nhai Khổ quả ngâm nga ca khúc tiêu dao nhưng lúc lão đưa bầu rượu tới làm một ngụm thì đột nhiên trong miệng lão tuôn ra hắc vụ dày đặc, chỉ trong vài hơi thở hắc vụ đó cắn nuốt cơ thể lão không còn một chút cặn bã rất giống với ma khí của đại nhân cho nên tiểu nhân là suy đoán Khổ quả rất có thể là do ma khí ngưng tụ mà thành, bình thường thì nó như độc chất không hơn nhưng lúc kết hợp với rượu sẽ là trở về với bản chất ma khí nguyên thủy' Đoàn Dự suy đoán.

'Đoàn Ngạn Hồng, đem tới đây một chút Khổ quả cùng rượu ngon!' Long hướng Đoàn Ngạn Hồng lệnh.

Chỉ vài phút sau, kẻ hầu liền mang đến một dĩa trái cây cùng rượu thơm nức mũi, năm quả trái cây tròn tròn màu đen nhăn nheo chính là Khổ quả, Long chăm chú vào loại quả có thể chứa đựng ma khí bên trong này.

'Chủ nhân! Có nên cẩn thận một chút, nhỡ đâu…………' Đoàn Ngạn Hồng nhìn Long cầm Khổ quả trong tay không nhịn được lên tiếng nhắc nhở hắn vì Ma Tôn nếu phục dụng Khổ quả có vấn đề gì thì Đoàn gia là bồi táng theo rồi, những gia tộc cùng môn phái kia là ngày đêm nhằm chằm chằm vào cái bánh ngon này đấy………thế nhưng còn chưa kịp cảnh tỉnh Long thì Đoàn Ngạn Hồng há hồm mồm trợn mắt vì vị đại gia kia vậy mà bóp nát lớp vỏ Khổ quả rồi cho luôn vào miệng mình……..đồng dạng với hắn, tất cả mọi người kể cả Đoàn dự đều kinh hãi nhìn về phía Long.

'Ngọt!' Cắn lớp thịt Khổ quả trong miệng, Long thốt lên một chữ vì cái vị ngọt thanh tao lan tràn trong khoang miệng mình…….Long là sự độc? Hắn còn éo có cái gì gọi là ruột hay bao tử dạ dày thì còn sợ mẹ gì độc mà thật là nếu có thì ma thể biến thái của hắn cũng sẽ không sợ……..Long phun ra hạt Khổ quả rồi cầm tiếp bầu rượu lên tu cái ực.

'Ực!' Chứng kiến vị kia vừa nhai vừa nuốt Khổ quả cùng rượu mà ai nấy đều không kìm được nuốt từng ngụm nước miếng theo, đây có phải là Khổ quả độc nhất nhì thiên hạ không vậy? Sao lại giống như trái cây giải nhiệt thanh mát khiến người ta thoải mái vậy? Ông trời ơi, thiên lý ơi, tại sao hết lần này đến lần khác để ta phải chứng kiến cảnh tượng kinh dị từ tên này vậy.

'A!' Rượu vừa vào miệng đã khiến hai mắt Long trợn trừng, khóe môi cong lên nở một nụ cười thỏa mãn……..thật là ma khí, lớp thịt Khổ quả trong miệng hắn vừa tiếp xúc với rượu đã hòa tan thành ma khí lan tràn………..cho dù là có chút mỏng manh nhưng tích tiểu thành đại, huống chi đây lại là ma khí do thiên địa thai hóa cho nên Long có thể ngay tức thì hấp thụ chúng, lần này hắn là quá đối vui sướng rồi.

'Haha! Đúng là thứ ta cần, Đoàn Ngạn Hồng……ngươi bí mật mua về một lượng lớn Khổ quả cho ta, càng nhiều càng tốt……..Nhớ! Phải bí mật, không được để người ngoài biết đó là ý của ta và chuyện hôm nay không được tiết lộ ra ngoài, hiểu chưa?' Long hướng Đoàn Ngạn Hồng lệnh, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám người bên dưới làm chúng lạnh run chảy mồ hôi sau gáy, ngài cũng không cần phải giết người diệt khẩu nha, chúng ta là sợ ngài còn chưa hết nữa sao có thể suy nghĩ phản bội đây.

'Chủ nhân yên tâm, ở đây đều là những người tuyệt đối trung thành với Đoàn gia!' Đoàn Ngạn Hồng khom người nói, trải qua hoạn nạn gã mới nhận ra rằng Đoàn gia trước giờ đã đi một con đường sai rồi, gia tộc rốt cuộc cũng sẽ lụi tàn dần dần mà thôi………sự kiện kia lấy đi của Đoàn gia gần như là chín phần võ giả nhưng cũng đồng nghĩa giúp Đoàn gia thay máu, gã nửa đời còn lại là muốn tạo cho Đoàn gia một thế hệ mới mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn và có ý chí hơn……

'Còn Đoàn Dự, ngươi lần này lập công không nhỏ, sao hả……..muốn nhận phần thường gì?' Long quay sang Đoàn Dự cười hỏi, hắn càng nhìn thằng này càng thấy thuận mắt rồi.

'Hắc hắc! Chủ nhân cao quý, tiểu nhân là muốn theo ngài lăn lộn giang hồ!' Đoàn Dự xoa xoa hai tay gương mặt hèn mọn cực kỳ nói, hắn thông mỉnh hiểu bất cứ cái gì giò cũng không bằng ở cạnh Long, ở cạnh vị này còn sợ không đoạt được cái gì sao? Tiền tài, nữ nhân hắn là chỉ hưởng chút canh cặn của người ta cũng đủ thỏa mãn rồi.

'Ngươi thật muốn như thế?' Mặt Long ý cười càng đậm, hắn còn thiếu ít chân chạy việc mà thằng này là nhân tuyển hợp lý rồi.

'Mong đại nhân thành toàn!' Đoàn Dự khom người hành lễ.

'Vậy ngươi sẽ được như ý! Uuuuuu………uuuuuuuuu………' Long vừa dứt lời cũng là lúc thân hình hắn biến mất để rồi trong sát na xuất hiện trước mặt Đoàn Dự làm gã kinh hãi tột độ, đến khi bị một bàn tay chụp lên đầu thì Đoàn Dự mới là khóc không thành tiếng rồi, hắn cứ tưởng tiêu dao tự tại dựa vào uy danh của Ma Tôn để càn quét thiên hạ nhưng đời không như là mơ.

'Bản tọa là đang thiếu một chân tổng quản, ngươi đã muốn thì ta sẽ thành toàn! Hahaha' Long cười lớn nói, ma khí trong tay hắn lại một lần nữa xâm nhập vào người Đoàn Dự, lần này không chỉ đơn giản trêu đùa như lần trước mà thẩm thấu vào từng milimet trên người gã khiến Đoàn Dự là thần sắc càng ngày càng kém đi trông thấy.

'Bôp! Đừng có đưa cái bộ mặt đau khổ đó ra với ta! Ngươi phải là biết bọn hắn ta chỉ có không chế sinh tử qua não hải còn ngươi đã trở thành tay chân thân tín của ta cho nên ngoài việc bị ta không chế sinh tử ra thì còn được ma khí của ta hộ thân, thân thể ngươi bây giờ là có thể chịu đựng được công kích của một tên Cường Giả tứ cấp toàn lực đấy!'

Long cho Đoàn Dự một cái bạt tai nói, hắn là nói thật khi lần này động tay động chân vào người Đoàn Dự khiến hắn tiêu hao khí lực không nhỏ, ma khí mang theo áo nghĩa của hắn đã thẩm thấu vào người Đoàn Dự và sẽ tự động xuất hiện bảo hộ hắn khi có siêu cấp cao thủ hay Cường Giả ra tay với gã, đây cũng là Long dùng ân báo ân.

'Chủ nhân! Tiểu nhân là có mắt như mù, đa tạ……đa tạ chủ nhân' Đoàn Dự hai mắt trợn lớn nói, hắn thật không thể tin vào những lời vừa lọt vào tai mình……….Cường Giả tứ cấp bây giờ không thể thương tổn hắn ý vị thế nào chứ? Đây chẳng phải là hắn có thể đi ngang giang hồ sao, đừng xem Cường Giả tứ cấp là còn quá thấp trong khi Đoàn gia một đại gia tộc chỉ có Đoàn Ngạn Ngôn là lão tổ mạnh nhất mới chỉ là Cường Giả ngũ cấp mà thôi…………Đoàn Dự là vui sướng, vui sướng cực điểm khi nghĩ đến tương lai của mình, đậu xanh lão tử nhất định phải tìm đến đám thiếu gia chó má gì đó trước kia dám lên mặt với lão tử để đánh một trận cho thống khoái, hà hà.

Đoàn Ngạn Hồng cùng đám võ giả nhìn Đoàn Dự đang vui sướng nhảy nhót mà không nhịn được thở dài hâm mộ, trở thành tay chân thân tín của Ma Tôn đại nhân còn chưa đủ, lại còn được Ma Tôn bảo mệnh nữa thì còn gì bằng nữa, vị đại gia này mới là Cường Giả tứ cấp thôi đấy, tiềm lực phát triển của hắn còn là đến đâu không ai biết nhưng chắc chắn một điều là sẽ không dừng lại tại đây, điều đó đồng nghĩa đi theo hắn sẽ thơm lây không ít chuyện tốt, Đoàn Dự nay gặp may còn hơn trúng xổ số độc đắc nữa…….Đoàn Ngạn Hồng nheo mắt nhìn về phía gã, hắn nhất định phải tìm mọi cách trói buộc thằng này ở Đoàn gia rồi.

'Được rồi! Các ngươi đi làm việc của mình đi, Đoàn Dự ngươi cũng đừng có ở đó mà nhảy nhót nữa, mau mang tới cho ta một trăm cân Khổ quả cùng rượu ngon, thiếu một lạng thì ngươi mông ngươi sẽ bớt đi một miếng thịt' Long rống lên khiến đám người tỉnh lại trong suy nghĩ, ngay tức thì Đoàn Ngạn Hồng dẫn đám hộ vệ rời đi, Đoàn Dự thì sớm đã bị dọa chạy rồi………hắn không muốn cặp mông lép của mình lại phải lép hơn nữa.

……………..

……………………………….

……………Thấm thoắt qua một tháng……..

Hạ Hầu gia hôm nay trang hoàn cực kỳ lộng lẫy, từ cổng lớn đại môn cho đến cái hố xí đều dăng hoa kết đèn dán câu đối đỏ, đám người dưới đều tất bật chạy tới chạy lui hối hả…….tất cả đều tại vì hôm nay là một ngày quan trọng……Hạ Hầu thiếu chủ Hạ Hầu Cẩm cưới vợ.

Đứng trước cổng lớn Hạ Hầu gia lúc này là đoàn tiếp khách bao gồm nhân vật chính hôm nay Hạ Hầu Cẩm cùng cha hắn Hạ Hầu gia chủ Hạ Hầu Phàm và một số trưởng lão quyền cao chức trọng, chưa dừng tại đó ở sau lưng hai người là hai lão già đang nhắm mắt dưỡng thần nhưng khí thế tỏa ra thì kinh người vô cùng, không ngờ đội ngũ tiếp khách Hạ Hầu gia lần này lại có hai vị lão tổ ra mặt……nhưng ngẫm lại cũng là phải thôi vì khách mời của Hạ Hầu gia lần này toàn là cái gia tộc cùng môn phái máu mặt trên giang hồ, thứ nhât mời hai vị lão tổ ra mặt là để thể hiện sự coi trọng của Hạ Hầu gia đối với khách quý, thứ hai là để tỏ rõ sự cường thịnh của Hạ Hầu gia, Cường Giả đi tiếp khách…….các ngươi làm được chăng? Hạ Hầu gia là làm được đấy.

'Brưmmmmmmmmm…….' Một đoàn xe sang trọng xuất hiện, dẫn đầu là một chiếc BMW có treo cờ thêu hai chữ Kim Gia sáng chói đủ để biết đoàn khách đến là ai.

'Cạch! Haha! Hạ Hầu huynh đã lâu không gặp vẫn khỏe chứ!' Kim gia gia chủ Kim Phương Sang vừa bước ra xe đã vội tiến tới tay bắt mặt mừng với Hạ Hầu Phàm.

'Ta khỏe, Sang đệ vẫn là tráng kiện như ngày nào, haha! Lần này Sang đệ tự mình thân chinh dự đám cưới khuyển nhi thật là làm cho ta Hạ Hầu gia thật vinh hạnh!' Hạ Hầu Phàm cười nói.

'Hạ Hầu gia trưởng tử Hạ Hầu Cẩm ra mắt Kim thúc thúc!' Hạ Hầu Cẩm mặt áo đỏ chú rể vẫn là nhanh chóng tiến lên hành lễ với Kim Phương Sang nhưng hắn chỉ gật gật đầu trong khi cha hắn thì lại khom người.

'Đây là Cẩm chất nhi sao! Đúng là tuổi trẻ tài cao mà, lần này thúc đến đây là có mang theo mấy món quà không nhỏ đấy, ngươi hẳn là yên tâm đi…..haha' Kim Phương Sang cao hứng cười lớn.

'Đa tạ Kim thúc rồi!' Hạ Hầu Cẩm cười đáp lễ, trong lòng thì đang nghĩ ngươi Kim gia nho nhỏ còn dám mang lễ hèn tới Hạ Hầu gia sao, cho mười lá gan ngươi cũng là không dám đi.

Kim Phương Sang làm gia chủ gần hai chục năm sao có thể không nhận ra vẻ mặt của Hạ Hầu Cẩm chứ cơ mà mà hắn tuy tức giận vẫn thể hiện ra vẻ mặt tươi cười không chút biến hóa nào, thằng oắt con đúng là chưa hiểu sự đời, vui buồn đều là thể hiện hết trên khuôn mặt của ngươi rồi đúng lã nhãi ranh công tử thế gia điển hình.

'Sang đệ! Hẳn là nên có chút chào hỏi hai vị lão tổ cho phải phép chứ nhỉ' Hạ Hầu Phàm cũng là biết con trai mình thế nào nhưng mà dù gì cũng là con trai gã, gã mở miệng nhắc nhở Kim Phương Sang làm hắn giật nảy mình nhìn lại phía sau đám người Đoàn gia lúc này là hai vị lão giả đang nhắm mắt dưỡng thần nhưng cái khí tức kia sao hắn có thể không nhận ra đây là hai vị Cường Giả lão tổ chứ.

'Vãn bối Kim gia gia chủ Kim Phương Sang ra mắt hai vị tiền bối' Kim Phương Sang gấp rút hành lễ trước hai vị lão giả.

Không có tiếng trả lời, chỉ có hai cái đầu hơi gật gù đáp lại Kim Phương Sang làm hắn cho dù áp chế cách nào cũng không thể không nhíu mày một chút………hai lão vậy mà còn không thèm mở mắt nhìn hắn nữa làm cho hắn cảm thấy mình là bị coi khinh ở Hạ Hầu gia rồi, Cường Giả sao? Kim gia mấy vị lão tổ cũng là Cường Giả đó thôi……..nhưng mà nghĩ lại để Cường Giả đứng tiếp khách thì Kim Phương Sang đổ mồ hôi một chút, Kim gia là còn chưa làm được.

'Brưmmmmmmmmmmmm………….' Lại một đoàn khách tới, Kim Phương Sang cùng đám người Kim gia di chuyển vào trong để nhường chỗ cho tân khách, cứ thế kẻ đến người vào nhộn nhịp như ngày hội ở đại môn Hạ Hầu gia.

Gần về cuối, đám người Hạ Hầu gia chuẩn bị tiến vào để lại một vài tên chấp sự ở lại tiếp đón những gia tộc nhỏ thì lại một đoàn xe sang xuất hiện làm tất cả dừng lại.

Dẫn đầu đoàn xe là một chiếc SUV hầm hố, lá cờ vàng thêu hai chữ 'Đoàn Gia' làm đám người Hạ Hầu gia khẽ giật mình, Đoàn gia là dám đến.

'Cạch!' Bước xuống xe đầu tiên là Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng, gã nhìn về phía Hạ Hầu đại môn bề thế mà than thở không thôi, khi nào Đoàn gia mới được như vậy đây? Hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, hắn tiến đến chiếc Limuisine ở giữa cung kính mở cửa xe đợi người bên trong ra như một kẻ hầu tận tụy làm đám người Hạ Hầu gia sững sờ.

Từ trong chiếc Limusine, một gã đàn ông vạm vỡ bước ra thu hút mọi ánh nhìn bởi sự nam tính đến từ gương mặt sắc lạnh cùng cơ thể cân xứng hoàn mĩ của gã……gã mặc hắc y rộng thùng thình để tà áo phất phơ trong gió, ánh mắt cao ngạo coi thường chúng sinh, khí thế bá đạo tuyệt luân làm toàn bộ võ giả phải biến sắc……

'Hạ Hầu gia Hạ Hầu Đào bái kiến Ma Tôn đại nhân!'

'Hạ Hầu gia Hạ Hầu Bình bái kiến Ma Tôn đại nhân!'

Trong sự ngỡ ngàng của quan khách, hai vị lão tổ Hạ Hầu gia vậy mà phi thân đến trước gã đàn ông kia khom lưng hành lễ……….nhưng mà nghe đến hai chữ Ma Tôn từ miệng hai lão giả thì ai cũng phải run lên một cái, Đoàn gia bị diệt vạn võ giả còn đó sự tình chưa lâu, Ma Tôn không phải mạnh nhất nhưng hắn là điên nhất, tà ác nhất.

'Các ngươi là đã từng gặp ta?' Long có chút bất ngờ vì hai lão giả vậy mà ngay tức thì đến bái kiến mình, hắn hay chém gió mình đẹp trai, người gặp liền yêu chẳng lẽ đã biến thành thật rồi sao.

'Đại nhân hẳn là không biết tôn tính đại danh của ngài khắp giang hồ đều đã sớm biết!' Hạ Hầu Đào lão già cung kính nói, lão thật không hề muốn gặp vị này một chút nào bởi vì nghe qua hắn có sở thích vặn đầu Cường Giả xuống, nhỡ đâu hắn ngứa nghề lại vặn đầu của lão không biết chừng, chữ 'điên' là đi theo vị này nha.

'Hạ Hầu gia gia chủ Hạ Hầu Phàm ra mắt Ma Tôn đại nhân!' Hạ Hầu Phàm thấy hai vị lão tổ như vậy cũng không dám lãnh đạm mà tiến tới hành lễ.

Đứng xa xa, Hạ Hầu Cẩm thì không như thế, hắn nhìn Long với ánh mắt nộ hỏa, thằng này chính là người đã diệt Đoàn gia làm hắn trước mặt Diệc Phi không thể ngẩng đầu lên được, Hạ Hầu gia mọi người không biết hắn đã hứa với người đẹp ngoài việc cầu tình bác hắn là Hạ Hầu Viêm ngăn Thập Lục Tháp giúp Ma Tôn còn là phải bảo hộ Đoàn gia, thế mà kết quả là Đoàn gia chín phần võ giả bị diệt, Đoàn Ngạn Ngôn lão bất tử nhận nuôi Diệc Phi bị người ta vặn đầu làm hắn xấu hổ đến không có cái lỗ nào chui lọt.

'Cẩm nhi! Ngươi còn đứng đó làm gì?' Hạ Hầu Phàm thấy con mình thất lễ vội quát lên, thằng này tính tình thế nào gã còn không rõ sao, chắc hẳn là ghi hận Ma Tôn rồi, cơ mà Hạ Hầu gia các vị lão tổ không hề muốn cùng vị này là địch một chút nào, hỏi ai lại muốn một kẻ được dự đoán sớm muộn trở thành Độc Cô Cầu Bại thứ hai là địch chứ? Hạ Hầu gia chưa bị điên như Đoàn gia.

Hạ Hầu Cẩm nhăn mặt không ngờ cha mình lại nhắc đến làm hắn điên tiết không thôi, chỉ là hắn không dám không nghe theo mà thành thành thật thật đi đến trước mặt Long hành lễ.

'Ma Tôn………Ma Tôn hạnh ngộ……' Hạ Hầu Cẩm làm đám võ giả Hạ Hầu gia cau mày, tên này không phải khùng rồi chứ, ai cũng có thể nhìn ra hắn là đứng trước mặt Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh hành lễ một cách miễn cưỡng không thích, hắn có tư cách cùng Ma Tôn đánh đồng sao?

Đám khách khứa gia tộc cùng môn phái khác thì nhìn vào Hạ Hầu Cẩm mà ý cười đầy mặt, thiếu chủ Hạ Hầu gia xem ra cũng chỉ có vậy,. Hạ Hầu Phàm thì khỏi nói rồi, gã là cực độ thất vọng thằng con trai này, đường đường là thiếu chủ mà lại hành xử như vậy.

'Vô lễ! Ngươi còn không thành thật hành lễ thì coi chừng chúng ta!' Hai lão giả lão tổ Hạ Hầu gia thì lại không được tốt tính như vậy, hai lão trực tiếp quát Hạ Hầu Cẩm………thằng oắt con, làm vị này mất hứng không chừng người ta lại tới lấy đầu ta chứ không phải đầu của ngươi……….bọn ta mới chỉ là Cường Giả nhị cấp nha, không chịu được một kích của người ta.

Hạ Hầu Cẩm mặt đen rồi, lần trước bị cha hắn nhắc nhở cũng là bỏ qua đi nhưng mà lần này hai lão giả cứ thế mà quát mắng hắn làm mặt mũi hắn mất sạch trong hàng nghìn ánh mắt đương trường, thử hỏi xem hắn sao có thể lăn lộn giang hồ nữa đây………

'Haha! Chỉ là chút ít lễ nghi, bỏ qua…….bỏ qua đi……….' Long phá vỡ cái không khí xấu hổ trước đại môn Hạ Hầu gia, hắn nhìn thoáng qua Hạ Hẩu Cầm rồi bước đi……….Hạ Hầu Cẩm là không để ý khóe miệng của Ma Tôn thế mà nhếch lên một nụ cười tà………..

Sau Long, Đoàn Ngạn Hồng với tư cách gia chủ Đoàn gia tiến lên chào hỏi đám người Hạ Hầu gia.

'Bái kiến Hạ Hầu huynh, Hạ Hầu thiếu chủ!' Đoàn Ngạn Hồng cay đắng mở miệng, lúc trước hắn có thể như Kim gia gia chủ dùng tư thế ngang hàng nói chuyện với Hạ Hầu Phàm bọn người nhưng mà Đoàn gia thất thế, hắn chỉ có thể dùng tư thế kẻ dưới với Hạ Hầu Phàm mà thôi.

Hạ Hầu Phàm cũng không đáp lời, chỉ khẽ gật đầu chào hỏi như đối xử với mấy gia tộc, môn phái nhỏ……trong mắt hắn giờ Đoàn gia nếu không đầu nhập làm nô vị kia thì sớm đã bị xâu xé muôn phần rồi còn đâu là Đoàn gia khi xưa.

Hạ Hầu Cẩm thì khỏi nỏi rồi, cứ nghĩ đến lần này hắn cưới vợ mà nhà vợ giờ lại là làm nô cho kẻ khác khiến mặt mũi của hắn trước đám bạn công tử không biết dấu vào đâu, tất cả đều tại gã Đoàn Ngạn Hồng này, nếu hắn ngày đó dẫn Đoàn gia liều mạng mà không phải cầu xin làm nô thì đã khác…….nói Hạ Hầu Cẩm hận Ma Tôn một thì với Đoàn Ngạn Hồng hắn lại hận gấp ba lần.

'Hừ! Từ lúc nào một đám chó cũng có thể dự đám cưới của bổn công tử đây?' Hạ Hầu Cẩm cười lạnh nói khiến Đoàn Ngạn Hồng cùng đám người Đoàn gia sắc mặt biến đổi nhưng không ai dám nói một lời…….trừ một người…………………..

'Gâu gâu! Lại có một thằng đi cưới vợ là do một đám cho nuôi……hắc hắc……….Hạ Hầu thiếu chủ, đúng là nồi nào úp vung nấy mà……' Đoàn Dự sao có thể nhịn được, hắn là mở miệng cất cao giọng khiến Hạ Hầu gia đám người trợn tròn mắt, đây chẳng phải là chửi Hạ Hầu gia còn thua cả chó.

'Ngươi! Một gia tộc lụi tàn còn có kẻ mạnh miệng cỡ này………haha…….Đoàn gia đúng là chó sinh chó mà, không khá lên được!' Hạ Hầu Cẩm rít gào, ánh mắt không che giấu đi sát khí toàn thịnh.

'Cảm ơn Hạ Hầu thiếu chủ đã khen, Đoàn gia chó sinh chó nhưng cũng là biết cúi đầu để sinh tồn, còn không như ai kia thực lực thì không có, chỉ là dựa hơi gia tộc sau lưng mà coi trời bằng vung, không chừng có lúc lên voi xuống chó lại bị người ta hái đầu xuống làm cái bô đi ỉa.' Đoàn Dự miệng lưỡi lại sao có thể chịu thua, hắn hướng Hạ Hầu Cẩm trả đũa.

'Mày muốn chết!' Hạ Hầu Cẩm trước giờ chưa bị ai sỉ nhục như thế, hắn vừa định động thủ giáo huấn thằng nhãi này nhưng mà một âm thanh lạnh lẽo vang lên làm cả người hắn lông tóc dựng đứng, tim như muốn nhảy tót ra bên ngoài lồng ngực……

'Đoàn Dự! Ngươi là đến dự đám cưới hay khua môi múa mép đây, còn không mau tiến vào!' Âm thanh của Ma Tôn truyền tới làm đám người tỉnh lại từ cuộc đấu khẩu của Hạ Hầu Cẩm và Đoàn Dự, đám người Đoàn gia sắc mặt âm trầm nhanh chóng bước vào bên trong còn đám người Hạ Hầu gia thì đổ mồ hôi lạnh sau gáy……

'Cẩm nhi! Ngươi là tốt nhất không nên trêu chọc Đoàn gia nữa, đánh chó phải nể mặt chủ…..ngươi hiểu chứ?' Hạ Hầu Phạm nói nhỏ vào tai con trai mình, gã là biết Ma Tôn vừa nãy mới tỏ thái độ với Hạ Hầu gia……..chọc giận vị này Hạ Hầu gia không tiếp thụ nổi.

Hạ Hầu Cẩm bình tĩnh lại dõi theo bóng lưng đám người Đoàn gia với ánh mắt âm lãnh……….Đoàn gia, Ma Tôn được lắm……tới Hạ Hầu gia rồi thì bản công tử sao có thể không 'cẩn thận tiếp đãi' cho các người chứ…….

…………………

………..

Hạ Hầu gia khó xử, khó xử vì bàn tiệc không đủ. Đám cưới long trọng nhưng chỗ ngồi cũng không thể là kẻ nào thích ngồi chỗ nào thì ngồi chỗ đó được, các thế lực lớn đều quan trọng mặt mũi nhất cho nên Hạ Hầu gia phải làm riêng những bàn tiệc sang trọng được bày biện cao quý vô cùng để tiếp đãi họ…….có tổng cộng mười hai bàn tiệc như thế chia ra cho sáu đại gia tộc cùng sáu đại môn phái…….nếu Đoàn gia là Đoàn gia trước đây thì đã có đủ mười ba bàn rồi cơ mà tài nguyên để dựng lên một bàn tiệc như thế không hề đơn giản cho nên bớt được bàn nao hay bàn ấy. Ma Tôn tới, nhưng mười hai bàn đã ngồi đủ người rồi, Hạ hầu gia không biết nên xếp vị khách không mời này ngồi vào chỗ nào cho phải, xếp hắn vào chỗ thường thì chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của hắn còn vào chỗ Vip thì không chuẩn bị kịp.

'Gia chủ đại nhân, hay là chúng ta cứ là tới thỉnh Ma Tôn ngồi ở bàn thường đi, mong rằng đại nhân cũng sẽ hiểu cho tình cảnh của Hạ Hầu gia thôi' Một tên quản sự nói nhỏ với Hạ Hầu Phàm.

'Bốp! Hiểu? Thế nhỡ vị kia lại muốn không hiểu thì sao hả? Ngươi có chịu được trách nhiệm không?' Hạ Hầu Phàm giận chó đánh mèo quất tên quản sự một cái tát rồi gào lên.

'Cha! Ta thấy ngài quá sợ hãi Ma Tôn tên nhãi nhép kia rồi, ngài chẳng lẽ quên đại bá là Tam trưởng lão của Thập Lục Tháp hay sao, tại sao chúng ta phải nhún nhường trước hắn chứ, cứ xếp hắn vào bàn khách thường, để xem hắn dám tỏ thái độ gì!' Hạ Hầu Cẩm nheo mắt nói với cha mình.

Hạ Hầu Phàm cũng tức giận không ít khi có khách không mời mà đến, nhờ con trai nói hắn mới tỉnh lại, đúng rồi…….Hạ Hầu gia không phải Đoàn gia, sao phải nhún nhường Ma Tôn chứ? Hắn dù mạnh nhưng trước mặt anh trai hắn Đao Thánh thì Ma Tôn cũng chỉ là một thằng oắt con miệng còn hôi sữa mà thôi……đã thế Hạ Hầu gia cần gì phải sợ.

Vậy là đường đường Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh lại được Hạ Hầu gia xếp vào bàn bình thường khiến khách mời xung quang xôn xao…….

'Hạ Hầu gia đúng là Hạ Hầu gia mà, Ma Tôn còn phải xếp ở bàn thường…..'

'Ta xem Hạ Hầu gia là muốn cảnh tỉnh Ma Tôn một lần, đừng nghĩ có một tí thực lực mà ra oai ở Hạ Hầu gia, trong mắt Hạ Hầu gia thì ngươi còn chưa được lọt vào mắt người ta nha……'

'Một chút thực lực? Một chút thực lực theo ngươi nói là diệt sát hai mươi Cường Giả, diệt sát Đoàn gia, vặn cổ Đoàn Ngạn Ngôn lão giả? Vậy thì ngươi nói chúng ta là cái gì?'

'………..'

Đám người lùm xùm tranh cãi……………

Phía mười hai bàn Vip thì có người hả hê có người nhíu mày nhìn về phía bàn của Ma Tôn……..nhưng tất cả đều là cảm nhận được cái không khí không một chút nào bình thường của một lễ cưới, tất cả đều do vị kia Ma Tôn hiện thân.

'Đại nhân! Hạ Hầu gia là khinh người quá đáng!' Đoàn Dự hướng Long tức giận nói.

'Đao Thánh còn ở đó, thế nên chúng sợ gì ta chứ……..' Long miệng nhai Khổ quả cười nói, qua Diệp Siêu từ Diệp gia tình báo trở về báo cáo thì hắn biết được Hạ Hầu Viêm năm năm trước đã có một lần đại chiến với Tứ trưởng lão Hiên Viên Lão Quái – Trịnh Tàn, đó là một trận chiến chấn động giang hồ có thể nói là thiên băng địa liệt thảm thiết vô cùng, cũng từ trận chiến đó người ta mới nhận thức được thực lực của hai lão quái vật này, Hạ Hầu Viêm thời điểm đó là Cường Giả thất cấp còn Trịnh Tàn là Cường Giả lục cấp đỉnh cho nên lão thua tại Hạ Hầu Viêm sau khi triền đấu kéo dài……sự đáng sợ của hai lão giả này còn là ở võ ý và thánh khí, nội khí của hai lão đã được tôi luyện trở thành thánh khí của võ giả, có thể nói là không phân cao thấp với ma khí của Long cho nên trước hai lão già này hắn không có một chút nào lợi thế.

Khi các vị khách đã an tọa cũng là lúc cô dâu chú rể bước ra…………….

Hạ Hầu Cẩm tay dẫn theo một mỹ nhân tuyệt sắc mặc bộ đồ đỏ che đi khuôn mặt theo truyền thống Trung Hoa…..nhìn qua dáng người đã khiến không ít kẻ phải nuốt nước bọt vì quá mê người…….ngực nở, eo thon, mông cong…..cho dù bộ đồ tân nương không bó sát nhưng cũng đủ để ai nấy đều nghĩ tới Hạ Hầu Cẩm lần này là trúng xố số rồi.

Long cũng bị dáng người mê hoặc của Lưu Diệc Phi thu hút, hắn phải nói đã từng trải qua cá nước thân mật với không ít người đẹp nhưng dáng người Lưu Diệc Phi quá là mê người làm hắn không thể rời ánh mắt…..trong đầu hắn đã hiện lên những ý tưởng lớn mật……

Lưu Diệc Phi che mặt cùng chồng đi tới trước chiếc ghế lớn, nơi Hạ Hầu Phàm đang ngồi đợi hai người hành lễ theo thủ tục……nàng đi theo như một con rối bởi vì nàng lúc này không có chút cảm xúc nào, vui sướng không có vì nàng không có tình cảm gì với Hạ Hầu Cẩm cho dù hắn đối đãi với nàng cực kỳ nâng niu, nàng cũng không buồn vì đối với nàng chuyện mình bị Đoàn Ngạn Ngôn coi như một món hàng đưa tới Hạ Hầu gia để đổi lại lợi ích cũng chả là gì, thế nhân chỉ biết Đoàn Ngạn Ngôn từ bi nhận nuôi nàng từ nhỏ nhưng mấy ai biết được bên ngoài vẻ đạo mạo nhân từ của lão là một con người âm hiểm độc ác cực kỳ.

Ngày đó nàng cùng rất nhiều bé gái bị Đoàn Ngạn Ngôn cho phục dụng một loại thuốc mà sau này nàng mới biết là đó là thứ thuốc làm thay đổi thế chất của nữ nhân để có thể trực tiếp chất lọc tinh túy của dược thảo rồi đưa vào âm khí, sự đau đớn đến tận cùng đó vẫn quanh quẩn lởn vởn trong đầu nàng không thể nào quên, những ánh mắt đau đớn và vẻ mặt sợ hãi lúc chết đi vẫn còn đọng lại của những bé gái kia cứ thi thoảng khiến nàng lâm vào ác mộng…….chỉ có nàng sống sót trong số hàng trăm bé gái đó và số mệnh của nàng cũng là từ đó được sắp đặt, từ sáng đến tối nàng đều phải ăn thảo dược để đến khi ba mươi tuổi cũng là lúc cơ thể nàng đạt đến mức tận cùng sẽ trở thành lô đỉnh để Đoàn Ngạn Ngôn lão ác ma hấp thu âm khí.

Người tính không bằng trời tính, Đoàn gia trêu vào địch nhân bị người ta đánh tới cửa, Đoàn Ngạn Ngôn cũng là nhịn đau đưa nàng đến Hạ Hầu gia, nàng tin tưởng sau đêm này Hạ Hầu Cẩm lúc biết đến cơ thể nàng nhất định sẽ không buông tha cho nàng mà cắn nuốt sạch âm khí và đó cũng là lúc tính mạng của nàng kết thúc……..sống trong thế gia những năm tháng qua, Lưu Diệc Phi sao có thể không biết võ giả đứng trước một thứ hấp dẫn trí mạng có thể tăng lên thực lực như âm khí của nàng lại có thể nào nhịn được chứ.

'Nhất bái thiên địa' Một lão giả trưởng lão Hạ Hầu gia cũng là chủ trì buổi lễ cưới hô to.

Hạ Hầu Cẩm và Lưu Diệc Phi đang định hành lễ quỳ trời đất thì…………………..

'Con mẹ nó chứ, đám cưới là hai người tại sao chỗ ngồi phụ mẫu lại chỉ có một, Lưu Diệc Phi là hít không khí mà lớn lên sao? Đoàn gia ta là phản đối!' Đoàn Dự đột nhiên đứng phắc dậy gào lên làm tất cả bất ngờ……..toàn bộ ánh mắt đều hướng tới Hạ Hầu gia đợi chờ câu trả lời.

'Vị này công tử, lần này Đoàn gia đột ngột đến cho nên Hạ Hầu gia không chuẩn bị kịp, mong rằng mọi người cũng là hiểu cho nhau, giang hồ mà……lễ nghi cũng chỉ là tượng trưng, chủ yếu vẫn là chúc phúc cho đôi trẻ' Tên trưởng lão Hạ Hầu gia nhanh chóng phá tan cái không khí xấu hổ bằng lời lẽ.

'Chó má gì đột ngột! Đoàn gia là nhận được thư mời mới tới đây, trong thư các ngươi là nói cái cứt khô gì mà công lao nuôi dưỡng các kiểu, thế mà đến đây Đoàn gia phải ngồi bàn thường còn chưa nói lại không được đại diện cho họ nhà gái, Hạ Hầu gia là không để Đoàn gia vào mắt?' Đoàn Dự dung tục cười lạnh.

'Hạ Hầu gia đúng là không để Đoàn gia vào mắt, vậy thì thế nào?' Hạ Hầu Cẩm sao có thể nhẫn nhịn được, hắn hướng Đoàn Dự khinh bỉ nói……..thư mời lần trước là hắn vừa theo lễ nghi giang hồ, vừa đánh vào mặt cùa Ma Tôn mới gửi tới, ai ngờ bọn này thật là tới đây mà còn không biêt thân biết phận giở trò.

'Các ngươi đã không để Đoàn gia vào mắt thì chúng ta cũng không thể coi Hạ Hầu gia xứng đáng để gả Diệc Phi rồi, chúng ta Đoàn gia thối hôn……' Đoàn Dự cười lớn.

Hai chữ 'thối hôn' rơi vào tai mọi người như một quả boom nổ tung……xong…….triệt để loạn…..ở đây ai cũng biết con dâu Hạ Hầu gia Lưu Diệc Phi lần này là lão già Đoàn Ngạn Ngôn kia dâng lên Hạ Hầu Cẩm để Hạ Hầu gia can thiệp vào Thập Lục Tháp không ra tay bảo hộ Ma Tôn nhưng ai dám nói ra……..Hạ Hầu gia cũng không dám…….vậy Đoàn gia chơi trò đòi người thì Hạ Hầu gia là có lý do gì mà giữ người đây, trước đó lại còn tuyên bố không để người ta vào mắt……..Hạ Hầu gia lần này rắc rối lớn.

Một vài kẻ ma mãnh đều liếc qua vị kia Ma Tôn đang nhàn nhã uống rượu ăn một thứ quả khô gì đó như trước mặt hắn mọi chuyện đều không có liên quan đến bản thân.

Hạ Hầu gia chủ Hạ Hầu Phàm sắc mặt khó coi đến cực điểm, gã không ngờ Đoàn gia lại dám làm thế………thối hôn chẳng khác nào đánh vào mặt Hạ Hầu gia nhưng mà gã không thể nào đưa ra một cái lý do thỏa đáng cho hôn lễ của con trai và Lưu Diệc Phi.

'Các ngươi Đoàn gia tuy là trưởng bối nhưng chúng ta hai người là thật tâm yêu nhau, thời đại nào rồi mà cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, Diệc Phi là muốn ta thành nghĩa phu thê……….Đoàn gia muốn ngăn lại sao?' Hạ Hầu Cẩm gương mặt vặn vẹo do nộ hỏa sục sôi, hắn cười gằng nói làm ai cũng ngửi ra được mùi sát cơ nồng đậm.

'Haha! Hạ Hầu Cẩm công tử da mặt cũng là dày quá mức chứ hả…… thật tâm yêu nhau sao? Đoàn gia ta là nhận được tin Hạ Hầu gia cưỡng bức Diệc Phi làm vợ Hạ Hầu thiếu chủ đấy, không biết Hạ Hầu gia có dám để Diệc Phi nói một lời chân tình yêu Hạ Hầu thiếu chủ hay không đây?' Đoàn Dự coi khinh sát cơ từ Hạ Hẩu Cẩm nói.

'Ngươi!' Hạ Hầu Cẩm sắc mặt có chút trắng, hắn không có tự tin để Lưu Diệc Phi mở miệng nói câu yêu mình, nhưng bây giờ lùi một bước thì Hạ Hầu gia thiệt là đuối lí với người ta.

Hạ Hầu Phàm không tham dự vào cuộc tranh luận của con trai cùng Đoàn Dự, gã là nhìn chằm chằm vào Long như thể muốn biết hắn đang có ý định gì, là kẻ ngu cũng hiểu được Đoàn gia đây là gây rối theo ý chỉ của hắn.

'Hạ Hầu gia sao hả? Diệc Phi……….Oành!'

Đoàn Dự hả hê trước vẻ khó xử của đám người Hạ Hầu gia, đứng trước mặt bao nhiêu người quyền cao chức trọng trong giang hồ lại được nhắm thẳng vào một siêu cấp gia tộc như Hạ Hầu gia mà chửi khiến hắn vui sướng cực điểm……..cơ mà lời chưa ra thì một bàn tay đã đánh tới mặt hắn……….thế mà một trong hai tên lão tổ Hạ Hầu gia ra tay.

'Oắt con nhãi nhép……..đứng trước các vị tiền bối còn dám hô to gọi nhỏ, Đoàn gia không dạy được ngươi thì để lão phu dạy giùm vậy!' Hạ Hầu Đào đánh bay xong Đoàn Dự cười lạnh nói…….thật ra sau nụ cười kia của lão là sự sợ hãi bao trùm, thật lòng lão không hề muốn ra tay một chút nào vì vị kia còn là ngồi ở cách đó không xa nhưng mà một câu nói của Hạ Hầu Cẩm rơi vào tai lão làm lão không thể không xuất thủ……'Đao Thánh đại bá muốn bảo hộ mặt mũi Hạ Hầu gia' chính là câu nói của Hạ Hầu Cẩm.

'Phụt……..' Đoàn Dự lật đật bò dậy, miệng phun ít cát bụi ra nhưng cơ thể hắn vẫn là mười phần nguyên vẹn khiến đám người có chút bất ngờ, ăn một chưởng của Cường Giả mà hắn vẫn có thể như thế sao? Lão giả kia là giơ cao đánh khẽ hay thằng này thân thể thực sự cường đây?
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.