Sói Săn Mồi – Chương 97: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 97:

Chương 174……………..203 : Ma Tôn (P24………………..53) (4/6)

'Hừm! Ta lúc này tửu sắc quá độ cho nên ban nãy quên mất hai chữ không nói cho các ngươi……bây giờ lão tử là mới nhớ ra trọn vẹn……..các ngươi là có thể đi tới địa ngục……ừm……đúng là hai chữ này……..địa ngục……' Long vô sĩ nói cùng lúc cánh tay giơ lên.

'Uuuuuuuuuuuuuuu………uuuuuuuuuuu…………uuuuuuuuu…….' Theo bàn tay Long, ma khí cuồn cuộn từ người hắn phóng xuất ra bên ngoài quấn quanh cánh tay thành một đầu hắc long tà dị……..

'Ma Tôn…….lão tử là nguyền rủa ngươi…….'

'Ma Tôn! Ta là ở địa ngục đợi ngươi………'

'……….'

……Đám võ giả run rẩy vì cảm nhận được cái khí tức nguy hiểm đến từ hắc long kia, chúng giờ cũng không còn sức để chạy trốn nữa……….chỉ còn lại những tiếng chửi rủa, nhưng mà hắn là quan tâm sao? Không……..khi hắc long triệt để hình thành cũng là lúc cánh tay hắn biến chưởng nhắm thẳng về phía trước.

'Ma Chưởng – Ma Long Loạn Vũ………..Gaoooooooooooo!………Oành! Oành! Oành!'

Hắc long từ tay Long rít gào bay thẳng đến đám võ giả quét sạch tính mạng của chúng, ma khí cuống phăng toàn bộ, huỷ diệt toàn bộ…………

'Ù……….ù………..' Hắc long biến mất, không còn vùng đất máu tanh kia….toàn bộ đều bị dọn dẹp một cách sạch sẽ, có chăng chỉ là vài đường máu chảy dài đén những nơi khác mà thôi……..Long đứng đó, ma khí từ bốn phương tám hướng ào ạt chảy vào người hắn, nói không ngoa thì toàn bộ sinh mệnh của đám võ giả đều đã bị hắn cắn nuốt…….cũng chính lúc này……….

'Tử lập Ma Nhân! Lập cho lão tử!' Long gào lên, lúc trước cắn nuốt mười tám tên Cường Giả hắn Ma Thể đã đạt cửu tầng đỉnh cao…….bây giờ lại thêm hàng ngàn sinh mạng võ giả này càng khiến cho ma khí của hắn càng trở nên khủng bố hơn………..hắn là muốn trực tiếp bước vào cảnh giới Ma Nhân của Cửu Tử Vô Cực Ma Công rồi.

Nếu Nhất Tử trong Cửu Tử của Cửu Tử Vô Cực Ma Nhân là tự mình tử thì Nhị Tử không chỉ là tử mình mà còn là tử người……….tử người hắn đã có vì trước mặt hắn là vô tận tử ý còn chưa tiêu tan hết trong thiên địa bởi hàng ngàn sinh linh võ giả mới chết cách đó không lâu…….giờ đây, hắn lại một lần nữa tử mình.

'Oanh!' Long cả thân thể nổ tung biến thành một đám ma khí hắc vụ làm tất cả đàm Cường Giả đang quan chiến sửng sốt……….nhưng rồi ánh mắt từng người đều co rút lại khi đám hắc vụ kia lại bắt đầu tụ hội lại như thể sắp tái lập lại hình người.

'Gia gia! Cơ hội đến' Đoàn Ngạn Hồng trợn mắt hướng Đoàn Ngạn Ngôn nói.

'Quá quỷ dị……tiếp tục quan sát' Đoàn Ngạn Ngôn trấn tĩnh lạnh giọng, lão không thể chịu nổi thêm nữa tổn thất nếu hành động sai lầm……..Đoàn gia cũng không chịu nổi.

'Uuuuuuuuuu……….uuuuuuu……………uuuuuuu……..' Ma khí u ám bắt đầu cuốn đi tử ý trong không gian để rồi thay đổi về chất, chúng càng lúc càng tà ác, càng lúc càng tối tăm……và càng lúc càng mạnh mẽ.

'Gia gia! Hắn đang biến mạnh hơn……' Đoàn Ngạn Hồng là một cao thủ, gã cảm giác được khí tức từ đám hắc vụ kia càng mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm, nếu lúc trước khí tức Long tỏa ra chỉ làm gã khó chịu thì giờ đây nó lại khiến cơ thể gã nhộn nhạo không yên vì nội khí bị chèn ép rồi….

Đoàn Ngạn Ngôn đường đường là một Cưởng Giả ngũ cấp sao có thẻ không cảm giác được chứ……..chỉ là lão thật sự dám động hay không? Lão sợ mình rơi vào bẫy của Ma Tôn để rồi đám người sau lưng lão bị gã làm thịt……..Đoàn gia cũng không thể tồn tại khi chỉ có một mình lão được…….

'Uuuuuuuuuu……….uuuuuuuuu……..' Ma khí cuồn cuộn bắt đầu ngưng tụ cô đặc lại hình người…….dáng dấp của Long nhanh chóng mờ ảo xuất hiện trước tầm mắt của đám võ giả……..đúng lúc này, Đoàn Ngạn Ngôn động…….lão quyết định……….. đã xúc thế chuẩn bị từ lâu lắm rồi cho nên lúc động cũng là lúc toàn thân nội lực vận chuyển mười phần, khí thế mãnh liệt không thể cản phá.

'Ma Tôn! Giết Đoàn gia nhiều người như vậy thì lúc xuống địa ngục ngươi hẳn là được tiếp đãi tử tế…… Kim Cương Bá Diệt Thể chung cực vũ kỹ tam thức – Bá Diệt Vô Cực Chỉ….'

Đoàn Ngạn Ngôn gào rống, toàn thân lão toàn bộ mọi lực lượng đều dồn về ngón tay trỏ để rồi một chỉ phá không hướng thân hình còn chưa hoàn thiện của Long mà oanh sát.

'Vù……' Chỉ lực đi vào đám hắc vụ như một chú kiến so với con voi khổng lồ……chẳng là kỳ lạ chú kiến kia cứ thế mà càng lúc càng tiến vào sâu, nơi nó đi qua ma khí bị đánh tan thành từng đám lớn……Vô Cực Chỉ, Đoàn Ngạn Ngôn là đánh cuộc toàn bộ vào một chỉ này……..không thành, lão cùng Đoàn gia xong.

'Oanh!' Chỉ lực tưởng chừng sẽ đánh tan toàn bộ ma khí nhưng không………ma khí bị nó đánh tan vậy mà lại xuất hiện trở lại…………..ma khí sau khi hấp thu tử ý đã trở nên cứng cỏi hơn trước nhiều lần…..có thể nói ma khí của Ma Tôn bây giờ chỉ có thể yếu đi chứ không thể diệt bởi võ giả thông thường……..muốn diệt nó thì Cường Giả cần có được thứ mạnh tương ứng để rồi cắn nuốt ma khí như Tiên khí của đạo gia, Phật khí của Phật gia và Thánh khí của võ giả tu luyện mà ở đây rất tiếc Đoàn Ngạn Ngôn là chưa có chữ Thánh rồi………lực lượng của lão vẫn là nội khí như võ giả thông thường mà chưa tinh lọc lĩnh ngộ được chân ý võ học bước lên Thánh khí………bởi vậy lão đặt cược thua.

'Đoàn Ngạn Ngôn lão cẩu……..lão là cuối cùng không nhịn được sao? Hắc hắc' Trong ma khí hắc vụ, đầu lầu Long hình thành…….hắn nở nụ cười trêu chọc Đoàn Ngạn Ngôn lúc này còn đang cố gắng khôi phục nội khí được chút nào hay chút ấy.

'Hừ!' Đoàn Ngạn Ngôn không trả lời mà cũng không muốn trả lời vì giờ đối với lão bất cứ năng lượng dư thừa nào cũng không được phép ….tiếng hừ lạnh phát ra, lão rút trong túi áo ra một viên tròn màu nâu…….ánh mắt chần chừ không nỡ rồi cuối cùng cũng há miệng đem nó nuốt xuống.

'Gia gia là dùng tới Hồi Khí Nhất Mệnh Hoàn rồi….' Xa xa, Đoàn Ngạn Hồng nhận ra được viên thuốc mà Đoàn Ngạn Ngôn gia gia hắn vừa phục dụng, Đoàn gia là chỉ có được một viên thuốc này mà là đời truyền đời từ lão tổ tông Đoàn gia hơn nghìn năm trước truyền lại cho nên cực kỳ quý hiếm……….theo ghi chép của tổ tiên thì viên thuốc này chứa đựng tinh hoa chất lọc của hàng nghìn loại thảo dược đỉnh cấp luyện mà thành, Cường Giả từ lục cấp trở xuống phục dụng nó ngay tức thì nội khí sẽ được phục hồi mười phần, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước………..Vì ý vị quá quan trọng của nó mà lịch đại Cường Giả Đoàn gia không dám phục dụng viên thuốc này để trùng kích Cường Giả cấp cao hơn mà để lại di ngôn chỉ khi gia tộc đứng trước nguy cơ diệt tộc thì con cháu mới có thể phục dụng nó………..nhất mệnh, có thêm một cái mạng mà còn không giữ được gia tộc thì Đoàn gia cũng là nên đi vào dĩ vãng rồi.

'Ma Tôn! Lão phu lã đánh giá sai………hoàn toàn sai về một người tu ma………nhưng sai có thể sửa, hôm nay ngươi không chết thì lão phu……..thề không làm người……' Đoàn Ngạn Ngôn nở nụ cười dữ tợn rống lên…..nuốt xong dược hoàn thì từ bụng lão năng lượng nhanh chóng trào dâng như lũ cuốn chui vào từng tấc da thớ thịt trên người khiến lão trở lại tráng thái đỉnh phong chỉ trong nháy mắt, thậm chí lão là cảm giác được cánh cửa Cường Giả lục cấp là ở ngay trước mặt mình rồi………giải quyết xong phiền phức lần này nhất định lão phải bế quan tu luyện đột phá Lục cấp…….khi đó thì mọi tổn thất của Đoàn gia hôm nay cũng chỉ là một vết cắt ngoài da mà thôi.

'Đoàn gia không hổ là đại gia tộc, thủ đoạn bảo mệnh quả là làm người ta chấn kinh mà…….' Long cười cợt, thân hình hắn đã triệt để thành hình, vẫn là một cơ thể cường tráng cân xứng tuyệt đối……hắn là nhận thức được thân thể 'mới hình thành' này của mình khác với trước kia, nó mạnh hơn, dẻo dai hơn và…….nó có trái tim………lồng ngực hắn trước đây là một mảnh hỗn độn thì giờ đã tồn tại một trái tim có nhịp đập giúp hắn cảm giác được mình vẫn là người……..Long hào hứng muốn nâng cao cảnh giới Ma Nhân để toàn bộ cơ thể hắn có thể đầy đủ như xưa.

'Ầm!' Đất đá dưới chân Đoàn Ngạn Ngôn bạo liệt, lão một dậm chân hàng ngân cự lực đập xuống nền đất tạo lực phản chân kinh người để cả người lão búng tới chỗ Long như thiểm điện, toàn thân lão nội lực tập trung tới tai hai tay dữ tợn khủng bố vô cùng.

'Kim Cương Diệt Thế Quyền!' Hai tay hai quyền, song quyền phá toái không gian đánh tới đầu Long.

Long không ngu cứng đối cứng một lần nữa với Đoàn Ngạn Ngôn vì cho dù cảnh giới ma công tăng lên nhưng mà hắn vẫn là Cường Giả tứ cấp, tuy vậy hắn là tự tin hơn trước vì ma khí của hắn như bât tử bất diệt trước Đoàn Ngạn Ngôn………hắn ngả ngửa ra sau né song quyền.

'Hấp! Vù!' Chỉ trong sát na khi Long vừa ngả đầu ra sau cũng là lúc song quyền xé gió lướt qua làm da mặt hắn nứt ra vài đường chỉ là rất nhanh lại lành lặn trở lại, quyền tới mang theo quyền kình kinh khủng vô cùng.

Đoàn Ngạn Ngôn như biết trước được Long sẽ né, lão song quyền đánh hụt lại biến hóa thành trảo chụp tới cổ Long lúc này còn chưa ổn đỉnh thân hình.

'Pặc!Hà hà! Lão phu vặn nát cổ người!' Bắt được cổ đối phương trong tay, Đoàn Ngạn Ngôn cười gằn vận sức bẻ quặp cái cổ trong tay.

'Rắc! Lão cẩu, lão lại quên ta là…….ma tu! Bộp! Ma Chấn! Oành!'

Long cổ bị bẻ gãy vẹo sang một bên nhưng hắn vẫn nở nụ cười tà nói, cũng lúc này hai tay hắn hai đấm oanh sát lên ngực của Đoàn Ngạn Ngôn……..ma khí cuồn cuộn cùng kình khí bạo liệt ngay tức thì chấn Đoàn Ngạn Ngôn ra sau mười bước liền.

Đoàn Ngạn Ngôn ổn định thân thể, sắc mặt lão khó coi vì trước ngực tuy quyền của hắn không làm lão thương gân động cốt những cũng là tạo thanh hai vết lằn vào bên trong hình đầu quyền, ma khí từng bước tàn phá nội khí của lão không ngừng làm nội lực của lão đang trôi đi cực nhanh.

'Vù!' Đoàn Ngạn Ngôn cắn răng động, lão phi thân bay lên không trung rồi cả người vừa lăn tròn vừa dập một chưởng thẳng xuống đỉnh đầu Long.

' Kim Cương Bá Diệt Thể tối cường vũ kỹ – Bá Diệt Luân Hồi Chưởng'

Toàn thân Đoàn Ngạn Ngôn bốc cháy, nếu Vô Cực Chỉ là dồn tụ toàn bộ nội lực cơ thể vào một đường chỉ thì Luân Hồi Chưởng là dồn tụ nội lực và cả……tinh huyết sinh mạng, Đoàn Ngạn Ngôn lần này tiêu hao đến hai phần ba sinh khí trong người để xuất ra Luân Hồi Chưởng, con át chủ bài của Đoàn gia.

'Roẹt……..roẹt…..' Chưởng đến khủng bố dị thường làm Long ngưng trọng, chưởng chưa đến mà kình lực đã chèn ép cả người hắn không thể nhúc nhích, toàn bộ đất đá xung quanh như oằn hẳn xuống dưới……….quá kinh khủng là ba chữ miêu tả chưởng này của Đoàn Ngạn Ngôn.

'Hắc long………ra……..ra cho lão tử……' Long gầm lên, toàn thân ma khí hắn vận chuyển, một đầu rồng………hai đầu rồng………..chín đầu rồng……….chín đầu hắc long do ma khí tà dị hình thành bay cuồn cuộn xung quanh người hắn…..Long tập trung mười phần, tay hắn biển ảo thành vô vàn thủ pháp quỷ dị sau đó tụ lại một chưởng đánh lên trời…..chưởng đối chưởng.

'MA LONG LOẠN VŨ!' Nếu lúc trước một chưởng diệt sát đám võ giả Đoàn gia chỉ là một đầu hắc long thì giờ đây Long là toàn lực, hắn ngưng tụ một chưởng chín đầu hắc long.

'Graooooooooo…………..graoooooooooooo' Chín đầu hắc long gào rú đâm thẳng vào chưởng lực của Đoàn Ngạn Ngôn đáng ép xuống.

'Oành!' Một đầu hắc long nổ tung.

'Oành!' Đầu hắc long thứ hai cũng không chịu nổi.

'Oành! Oành!……………..OÀNH! Đầu hắc long thứ tám thế mà cũng nổ tung trước Luân Hồi Chưởng.

'Oành!' Long cắn răng nhìn đầu hắc long thứ chín biến mất, hắn cả người xúc thế tận cùng, lại một đầu hắc long hiện ra quanh người hắn……cả người hắn run run vì ma khí tiêu hao quá độ………đầu hắc long này đen hơn, chân thực hơn chín đầu trước…….bởi vì nó mang theo cả sinh khí của hắn, một nửa tuổi thọ…….hắn hy sinh một nửa tuổi thọ để ngưng tụ ra đầu hắc long này.

'MA LONG LOẠN VŨ! DIỆT!' Long oai ống một tiếng, hắc long trong tay hắn nhanh chóng rít gào bay tới Luân Hổi Chưởng lúc này đã nhợt nhạt đi nhiều phần.

'ẦM!' Một tiếng nổ đinh tai nhức óc chấn nát toàn bộ không gian, đám võ giả Đoàn gia gần đó không chịu nổi mà gục ngã trên đất, miệng mũi phun huyết không ngừng trông thê thảm vô cùng……..ở xa xa, đám Cường Giả cũng bị uy thế của hai chưởng kia làm khiếp sợ không thôi……tất cả ánh nhìn đều hướng về khu đất đang bị khói bụi che phủ…….ai cũng muốn biết kết cục.

………Khói bụi tán đi………hiên ra trước mặt mọi người là một Đoàn gia tan hoang chẳng khác gì một đống đổ nát, nơi Long đứng đã biến thành một hố sâu thăm thẳm và là trung tâm của những đường rạn nứt chằng chịt kéo dài đến mấy trăm mét khủng bố cực điểm……….cách miệng hồ không xa, lão già Đoàn Ngạn Ngôn đang nằm thoi thóp thở dốc từng ngụm như thể đã gần đất xa trời lắm rồi……

'Ma Tôn xong!' Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người, đám Cường Giả phương xa thì có kẻ vui người buồn, vui vì giang hồ lại trở nên yên bình…….vì một Độc Cô Cầu Bại thứ hai không thể xuất hiện, buồn vì một Cường Giả có tiềm lực vẫn lạc……..vì Đoàn gia chưa hề bị diệt.

Đám người Đoàn Ngạn Hồng tuy sắc mặt tái nhợt vì trọng thương từ dư chấn cuộc va chạm nhưng ai nấy cũng đều vui mừng hết cỡ, tuy Đoàn gia sắp tới thực lực giảm mạnh nhưng tin rằng chỉ cần còn người thì còn hy vọng, quan trọng nhất vẫn là sống sót.

Đoàn Ngạn Ngôn nhìn về miệng hố, lão thật là sợ thằng này………để hắn tu luyện thêm một vài năm nữa lão tự thấy mình nếu gặp hắn cũng chỉ có thể đi đường vòng……..hắc long ban nãy thế mà làm cho lão suýt nữa toi mạng, lần này trọng thương không hề nhỏ, lão thấy cũng phải bế quan dưỡng thương chục năm may ra mới có thể hồi phục mà cũng là hồi phục mà thôi………cánh cửa Cường Giả lục cấp tưởng chừng như là gần ngay trước mắt lúc trước giờ đây với lão chỉ là hy vọng xa vời.

'Khặc Khặc! Lão cẩu………đừng nói với ta là lão nghĩ rằng ta đã chết nhé…….' Đột nhiên một bóng đen từ hố sâu phi thân lên, Ma Tôn giờ cả người không một chỗ lành lặn, ma khí nhợt nhạt quanh quẩn quanh một thân thể lung lay như sắp ngã trông thảm hại cực kỳ………nhưng không quan trọng, quan trọng nhất là hắn vẫn sống.

'Ngươi không chết? Không…….không thể nào…….Phụt!' Đoàn Ngạn Ngôn giận dữ công tâm không nhịn được phun ra một ngụm tinh huyết, con bài tẩy đã đem ra mà đối phương không chết khiến lão không thể áp chế được bản thân.

'Hắc! Lão cẩu sao lại tức giận thế…….lão tử Ma Tôn vĩnh hằng, bất tử bất diệt cùng trời đất sao có thể chết trong tay lão……' Long vô sĩ cười nói, kỳ thật không ai biết lần này hắn sống sót là nhờ trái tim mới hình thành…….lúc chưởng lực mạnh mẽ kia đập xuống làm cho ma khí của hắn tán loạn khiến cảm giác tử vong là hiện hữu trong đầu hắn rồi cơ mà ma khí có thể bị đánh tan nhưng trái tim của hắn thì không…….Trái tim của Ma Nhân là cường trong cường, nội khí của Đoàn Ngạn Ngôn không thể xuyên phá được nó…….Long nhờ thế mà sống sót tại tạo cơ thể cho dù bây giờ thực lực của hắn còn chưa tới nửa thành.

'Ngươi……ặc!' Đoàn Ngạn Ngôn đang định nói gì đó nữa nhưng mà lão nhanh chóng trợn mắt vì cổ bị người ta bóp chặc….đảo khách vi chủ Long nắm cổ lão nhấc lên như nắm một con cẩu……..Cường Giả ngũ cấp lại bị người ta đối xử như vậy khiến đám Cường Giả xa xa đều hít vào một hơi lạnh.

'Hà hà! Lão tử hôm nay là……Đồ Diệt Đoàn gia các ngươi…….' Long cuồng tiếu hướng trời cao cười lớn, tay hắn đang định bẻ gãy cổ lão già thì dị biến phát sinh………

'Dừng tay!' Một âm thanh lạnh lùng bá đạo vang lên, tiếp sau đó mà một lão già thân bạch y, lưng đeo trường kiếm lăng liệt xuất hiện trước tầm mắt hắn…..

'Vù………..vù………..' Cũng chỉ vài hơi thở sau, lại thêm bốn lão giả khác hiện thân cùng một gã đàn ông trung niên đang có sắc mặt phẫn nộ cực kỳ……Năm lão giả tuy ăn mặc khác nhau nhưng đều có thể nhận biết được thân phận rõ ràng bởi vì trên thắt lưng kẻ nào cũng là một miếng ngọc bội có hai chữ Võ Đang…………..Võ Đang là đến rồi.

'Haha! Ma Tôn mau mau thả người trong tay ra……..Võ Đang năm vị chân nhân giá lâm, để xem ngươi còn hung hăng càn quấy như thế nào………' Gã trung niên chính là Đoàn Ngạn Siêu vừa đi cầu viện Võ Đang về, hắn là cười gằn chỉ vào Long quát.

'Ma Tôn! Lão phu Võ Đang trưởng lão Ngọa Phách cùng bốn vị trưởng lão tới đây để ngăn chặn ma đầu ngươi lạm sát người vô cớ……còn không máu dừng tay….'Lão giả bạch y thấy Long vẫn không có cử động nên quát lên, trong mắt lão lóe qua một tia sát khí âm lãnh…….kẻ này phát triển tất có hại cho Võ Đang, nhất định phải trừ khử.

Long liếc qua đám Cường Giả mới tới, trừ bốn lão giả đến sau là Cường Giả tam cấp, tứ cấp thì lão giả trước mặt hắn đây lại là một Cường Giả ngũ cấp như Đoàn Ngạn Ngôn……không riêng gì hắn mà đám Cường Giả xa xa cũng bất ngờ vì Võ Đang lần này xuất động đội hình mạnh đến vậy.

'Hừ! Bản trưởng lão đang xử lý công chuyện mà Võ Đang các ngươi lại dám can thiệp? Các ngươi là cho mình cùng với Thập Lục Tháp đánh đồng sao?' Bọn chó kéo người thì hắn cũng kéo.

'Ngươi! Ma Tôn, ngươi còn không biết xấu hổ, đường đường là trưởng lão Thập Lục Tháp mà ngươi lại vô pháp vô thiên lạm sát biết bao sinh mệnh vô tội……Đoàn gia võ giả chết trong tay ngươi là đếm không xuể, ngươi cho là đem Thập Lục Tháp ra là có thể muốn làm gì thì làm sao?' Ngọa Phách chân nhân cười lạnh nói.

'Này lão già……….uổng cho hai từ chân nhân, lão là giả ngu hay là quá ngu…….Đoàn gia là dám ám sát bàn trưởng lão nên bản trưởng lão là mới tới đây hưng sư vấn tội…….còn không lão gia ta đây không có nhức trứng mà tự nhiên đến đây giết người…….' Long vô sĩ nói.

'Ngươi!'Ngọa Phách chân nhân bị những lời tục tĩu của Long làm cho tức điên, giang hồ coi trọng nhất lễ nghĩa mà trước mắt lão, thằng này 'lễ nghĩa' hai chữ dường như không có trong đầu.

'Hoa ngôn xảo biện……..lão phu là nghe được tin ngươi phát điên tru sát hai mươi vị Cường Giả của các thế gia cùng môn phái đang trên đường đến Võ Đang mừng lễ Tam Phong lão tổ đột phát Cường Giả thất cấp……hiện nay thư tố cáo tội trạng tày đình của ngươi do các gia tộc cùng môn phái hiện đã tới tay cao tầng Thập Lục Tháp rồi.' Ngọa Phách hít sâu một hơi lấy bình tĩnh rồi quát lên………vụ tập kich ám sát trong miệng lão lại đảo thành là Long tập kích giết hai mươi tên Cường Giả.

'Đù! Sao lão không nói hai mươi Cường Giả kia là đang tháp tùng Đường Tăng đi thỉnh con mẹ nó kinh luôn đi còn cái gì mà mừng lễ…….lão già, nói cho cùng là Võ Đang muốn nhúng tay?' Long cười khẩy trước lời lẽ bịa đặt của Ngọa Phách.

'Phải! Võ Đang là danh môn chính phái sao có thể ngồi nhìn ngươi ngông cuồng, hai vị chân nhân trong lúc tiếp đón đoàn khách cũng là bị ma đầu ngươi giết hại làm lão tổ phẫn nộ không ít và đã trực tiếp gửi tin đến Thập Lục Tháp đòi công đạo. Ngươi là còn tự nguyện theo chúng ta hay là buộc chúng ta phải ra tay?' Ngọa Phách khí thế kéo căng nói.

'Tốt cho một cái Võ Đang! Các ngươi là muốn cùng Thập Lục Tháp đối đầu?' Long cười tà.

'Hỗn láo! Ngươi đã trở thành tội nhân, đừng có đem Thập Lục Tháp ra làm tấm bia!' Ngọa Phách quát.

'Hắc hắc! Còn không phải sao, Nhị trưởng lão đã tuyên bố xử lí Đoàn gia là do tự ta quyết định, ngày đó không ít người biết chuyện này……..vậy ngươi là cho rằng lời của Nhị trưởng lão là dối trá?' Long cười lớn khiến Ngọa Khách thần sắc biến đổi, lão quay sang Đoàn Ngạn Ngôn ý hỏi…..nhận được một cái gật đầu nhè nhẹ từ gã mà lão tức đến sôi máu, Võ Đang là dám trêu vào thằng này nhưng Bất Tử Lão Nhân thì Võ Đang chỉ có thể cúi đầu hai tiếng 'dạ vâng' không hơn.

Khó xử, khó xử cực kỳ………..Ngọa Phách câm nín không biết nói gì lúc này, bây giờ bỏ mặt không quản Đoàn gia sống chết thì mặt mũi của Võ Đang cũng là mất hết…….

'Việc này ta cần phải kiểm chứng lại………nếu thật như ngươi nói thì Võ Đang sẽ không can dự vào sự tình ngươi cùng Đoàn gia……….ngươi giờ là theo chúng ta về Võ Đang làm rõ chuyện ngươi giết hại hai mươi Cường Giả các phái đi thôi……' Ngọa Phách hai mắt láo liên tìm kế sách, lão nhanh chóng chuyển hướng.

'Haha! Ngọa Phách phải không? Ta là nhớ bộ mặt vô sĩ của lão rồi……….haha………Rắc!' Cùng với tiếng cười lớn…..Long khẽ động bàn tay…….cái cổ của Đoàn Ngạn Ngôn trong tay nhanh chóng bị bóp nát vụn, lão đến chết cũng không thể tin được mình sẽ chết ở tình cảnh như thế.

'Ngươi!' Ngọa Phách toàn thân nội khí bùng nổ, lão hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống Long.

'Vô Pháp Vô Thiên! Lão hủ là muốn moi xem lá gan của ngươi lớn đến đâu!' Ngọa Phách động, lão thân pháp như thiểm điện chụp tới người Long……….hắn là cười khổ không có cách nào né tránh rồi vì thực lực của hắn đến một phần cũng không còn.

'……..To gan……..Oành!' Đột nhiên tưởng chừng như bàn tay Ngọa Phách chân nhân cứ vậy mà chụp vào Long thì trong hư không đột nhiên xuất hiện một bàn tay già nua……rất già nua…..bàn tay đến tưởng chậm rãi nhưng lại nhanh đến cực điểm kéo theo tàn ảnh phía sau mà vỗ vào tay Ngọa Phách chân nhân chặn lại thế tiến của lão rồi chỉ trong sát na sau đó quỷ dị áp lên ngực lão……tất cả động tác đều gọn gàng thanh thoát không một chút dư thừa……Ngọa Phách biến sắc nhìn bàn tay trước ngực mình……..lão hoảng hốt muốn lùi lại nhưng đã muộn.

'Oanh! Phụt!' Ngọa Phách chân nhân miệng phun huyết bay thẳng ra sau như diều đứt dây, trên ngực lão là một động huyệt hình bàn tay thẳng từ trước ra sau lưng………đường đường là một Cường Giả ngũ cấp vậy mà không chịu nổi một kích.

'Ầm!' Tiếng cơ thể Ngọa Phách chân nhân nặng nề rơi xuống đất mới làm mọi người tỉnh lại trong sững sờ…….

'Hổ Cốt Lão Nhân !' Một tên chân nhân của Võ Đang ngay tức thì kinh hô vì nhận ra người đến là ai………một lão giả dáng người nhỏ nhắn thân mặt lam y xuất hiện, lão không cao nhưng bất cứ kẻ nào nhìn vào cũng như là đáng đối mặt với một cự hổ khổng lồ khủng bố.

'Võ Đang xem ra là đã quên ai làm chủ giang hồ rồi……..các ngươi lá gan cũng thật là lớn dám động vào trưởng lão Thập Lục Tháp………Tam Phong thằng oắt con nghe nói vừa đột phá thất cấp, có phải đó là lý do các ngươi xem mình là chúa tể?' Hổ Cốt Lão Nhân hướng đám Võ Đang chân nhân cười khẩy.

'Hổ Cốt Nguyên Lão xin chớ hiểu nhầm…….Võ Đang là do hai vị chân nhân đều táng mạng dưới tay Ngụy Siêu tên này cho nên mới đến đây hỏi cho rõ ngọn ngành câu chuyện để có thể bẩm báo lão tổ…..' Đám Võ Đang chân nhân đổ mồ hôi hột trước tội danh mà Hổ Cốt Lão Nhân chụp lên đầu, Võ Đang là không chịu nổi Thập Lục Tháp Cường Giả chân chính dày vò nha……riêng vị Hổ Cốt này nguyên lão đời trước nghe nói cũng là Cường Giả Thất cấp lâu đời cho nên thực lực là còn đáng sợ hơn lão tổ Võ Đang nhiều lần rồi.

'Hừ……..lão phu vậy là nghe nhầm sao ? Các ngươi là cho lão phu già nên lãng tai?' Hổ Cốt Lão Nhân gầm lên, khí thế tỏa ra chèn ép đám chân nhân Võ Đang đến biến sắc…..đối diện với vị này chúng như là con nít không có một chút gì gọi là có thể phản kháng.

'Võ Đang là thật không có ý đó…..xin Hổ Cốt nguyên lão giơ cao đánh khẽ…….' Đám Võ Đang chân nhân cắn răng cúi dập đầu nói.

'Vậy còn không mau cút?' Hồ Cốt Lão Nhân rống lên làm đám chân nhân hoảng hốt nhìn nhau rồi chạy trốn như chó nhà có tang quên luôn cả việc mang theo Ngọa Phách đang nằm vật vờ không rõ sinh tử trên mặt đất……..thật là buồn cười cho Võ Đang chân nhân.

'Hừ!' Hổ Cốt hừ lạnh trước bóng lưng của đám nhãi con……lão là quay đầu sang quan sát Long, kẻ gần đây làm giang hồ loạn lên.

'Hà hà! Khá lắm nhóc con, diệt cả một gia tộc……..lão phu là chưa làm được mà cũng không dám làm chuyện này mà ngươi làm được, lão phu là phục ngươi rồi…….' Hổ Cốt tiến tới vỗ vai Long cười sảng khoái, trong người ai cũng có một chữ 'điên' cả………chỉ là không biết từ bao lâu mà có lẽ do cách thức sống thay đổi cho nên người trong giang hồ đều áp chế chữ điên này rồi dần dần võ giả đều cái gì mà lấy lễ đối đãi, điểm tới là dừng……..cho đến khi tên điên Ngụy Siêu xuất hiện………vô sĩ, hiếu sát và điên cuồng là tất cả những gì miêu tả về hắn.

'Hắc hắc! Ngụy Siêu là ra mắt Hổ Cốt nguyên lão……lần này cũng may là nhờ có ngài kịp thời ra tay nếu không tính mạng ta là bị Ngọa Phách lão cẩu lấy đi rồi………ta là người có oán báo áo, ân báo ân……không biết Hổ Cốt lão nhân gia ngài muốn điều gì, tiền bạc, mỹ nữ một câu thôi ta dù bán cả thân này đi cũng sẽ dâng lên…….hô hô………Hợp Hoan phái lão nhân ngài cũng biết là do ta làm chủ, nhìn trúng người đẹp cứ nói…..song phi, tam phi, tứ phi gì lão thích thì ta chiều tất……ta là đảm bảo cho dù lão là hết xí quách rồi thì các nàng vẫn là moi ra được nha' Long dâm dục vỗ vai Hổ Cốt nói làm lão trợn mắt há hốc mồm……….lão là từ lâu coi thường trần tục chuyện kia rồi cơ mà lão hết xí quách lúc nào…….ta là coi thường, coi thường………Hổ Cốt gầm thét trong đầu.

'Hửm? Ngài có vẻ không thích……….đừng nói với ta là lão nhân gia ngài lại có sở thích 'đặc biệt' kiếm đấu kiếm nha……..không sao…..ta hiểu mà………ngài là thích nam nhân thế nào…..cường tráng mạnh mẽ, ôn nhu yếu ớt? Đừng ngại đừng ngại, ta là sẽ kiếm cho lão nhân ngài….' Long hoảng hốt thầm thì vào tai Hổ Cốt Lão Nhân làm lão da gà nổi cả lên.

'Khụ…….khụ…….lão phu là bỗng nhiên nhớ ra mình còn có việc nên đi trước……ngươi là tự lo cho tốt, Nhị trưởng lão một thời gian nữa sẽ trực tiếp đến gặp ngươi…….Vù!'

Hổ Cốt mặt mày tái xanh cố gắng nén nhịn cơn buồn nôn mà nói nhanh sau đó biến mất……lão là sợ rồi……..với thằng điên này thì vô sĩ hai chữ còn thua xa mười vạn tám nghìn dặm.

'Hừ! Muốn lại còn ngại!' Long hướng tới bóng lưng lão già mà hừ không phục………hắn lại nhìn sang Đoàn Ngạn Siêu cùng đám người Đoàn Ngạn Hồng nở nụ cười tươi như hoa nhưng trong mắt chúng đây lại là nụ cười của tử thần.

'Ma Tôn đại nhân! Đoàn gia là nguyện dâng hết gia sản cho đại nhân, Đoàn gia võ giả nguyện làm thân trâu ngựa bề tôi của đại nhân…….chỉ mong đại nhân cho Đoàn gia một con đường sống để Đoàn gia không tuyệt hậu…….' Đoàn Ngạn Hồng đau khổ quỳ xuống kéo theo đám võ giả còn lại, gã là lết tới trước mặt Long nói thê thảm cực điểm………. làm gia chủ lại phải chứng kiến từ đầu đến cuối Đoàn gia từ một gia tộc mạnh mẽ bị người ta chà đạp đến yếu ớt cực kì……..gã giờ không hận thù và cũng không có tư cách để hận thù, trách nhiệm của gã bây giờ là hàng vạn miệng ăn phụ thuộc Đoàn gia mà tất cả đều phụ thuộc vào một câu của kẻ trước mặt.

'Hắc hắc! Chẳng phải giang hồ có một câu là gì nhỉ……à……..nhổ cỏ phải nhổ tận gốc……..ngươi là suy nghĩ một chút rồi nói ra cái lý do để ta phải làm thế đi ?' Long cười xòa nói, hắn chụp tới tay thi thể Đoàn Ngạn Ngôn để rồi ma khi bắt đầu cắn nuốt.

Đoàn Ngạn Hồng khóe măt muốn nứt ra khi thân thể ông nội mình từ từ biến mất trong hắc vụ…….nhưng hắn có thể trách ai, tự gây nghiệt thì phải tự chịu lấy…….Đoàn gia sai thì phải chịu hậu quả, Đoàn Ngạn Hồng đánh tan những suy nghĩ viển vông đi mà cố gắng tập trung suy nghĩ một cái lý do thuyết phục vị này………đột nhiên hắn hai mắt sáng lên, hít sâu một hơi lấy bình tĩnh rồi tiến tới sát chỗ Long nói nhỏ:

'Đại nhân! Đoàn gia có một nơi có thể giúp thực lực của ngài tăng mạnh….'

Long hai mắt mở toang nhìn chằm chằm vào Đoàn Ngạn Hồng, nhận thấy sự kiên định trong ánh mắt của gã hắn mới cảm thấy tò mò…….

'Nơi nào?'

'Đoàn gia mộ địa.' Đoàn Ngạn Hồng áp chế toàn bộ cảm xúc cắn chặc hàm răng rặn ra từng chữ một……..để cứu Đoàn gia hắn chỉ còn cách này cho dù hậu quả là thế nào đi nữa.

'Nói rõ chút!' Long nghi hoặc hỏi.

'Đại nhân! Đoàn gia mộ địa không chỉ là mộ của lịch đại các vị tổ tiên cùng lão tổ mà nó còn chứa đựng võ ý cùng nội khí được các vị ấy trước khi về với đất dùng bí pháp khắc lên xương cốt mình nhằm giúp con cháu Đoàn gia sau này đến cảm ngộ lấy đi, chỉ cần có huyết mạch chính thống của Đoàn gia cùng tư chất tốt cứ một năm một lần sẽ được tiến vào tham ngộ…….ngoại nhân nếu tiến vào kẻ yếu sẽ bị nội khí oanh sát, kẻ mạnh cường hoành thì nội khí tự bạo, võ ý sẽ tự tiêu tán…….'

'Nói như thế thì qua bao nhiêu năm các ngươi Đoàn gia con cháu chẳng phải là lấy hết con mẹ nó rồi sao, còn cái chó gì để cho ta nữa?' Long cười khẩy làm Đoàn Ngạn Hồng đỏ mặt.

'Đại Nhân! Đoàn gia là đời sau càng ngày càng kém……..con cháu Đoàn gia mấy trăm năm rồi không ai có thể tham ngộ được gì từ mộ địa…….ngay cả gia gia……hắn vậy mà cũng không có thể tham ngộ được cho dù là từ vị tổ tiên thực lực yếu nhất……..' Đoàn Ngạn Hồng cười khổ nói, trước mặt người phải tự nói ra chuyện đáng xẩu hổ…….còn gì bi ai hơn.

'Vãi bím, các ngươi Đoàn gia thật sự là phế vật đến vậy?' Long không nhịn được chửi tục, một gia tộc lớn như thế mà không thằng nào có thể tham ngộ nổi từ lão tổ đến cái thằng ất ơ nhất, cái này chẳng phải giống như là ngươi được cho một số tiền lớn nhưng mà ngươi chỉ có thế ngắm mà không thể xài trong khi ngươi là đang nghèo đói, hắn mà vậy thì tự đập đầu vào gối chết con mẹ nó cho khỏe.

'Đại nhân……Đoàn gia là phế vật nhưng đại nhân thì khác, ngài nhất định có thể tiến vào tham ngộ võ ý cùng lấy đi nội khí tổ tiên để lại…….Đoàn gia là sẽ dùng tinh huyết hỗ trợ ngài tiến vào mộ địa…….' Đoàn Ngạn Hồng mặc kệ bị sỉ nhục nói.

'Ngươi là ra điều kiện với ta?' Long cười lạnh làm Đoàn Ngạn Hồng run lên.

'Đại nhân hiểu lầm……..Đoàn gia đây là cảm thấy bản thân mình không được, muốn được hiếu kính đại nhân………..' Đoàn Ngạn Hồng cúi đầu nói, trước tên điên này lão là không dám ra điều kiện cho dù là nhỏ nhất………thảm trạng của gia gia hắn trước mặt là minh chứng rõ nhất cho độ 'điên' của vị sát thần này.

'Ngươi là làm ta động tâm rồi, một người thiện lương như ta xưa này luôn lấy dĩ đức phục nhân làm tiêu chí hàng đầu khi hành sự…….Đoàn gia lần này nếu đúng như ngươi nói là có thể nhận dược sự tha thứ ' Long vô sĩ nói làm Đoàn Ngạn Hồng cảm giác buồn nôn hết sức, người thiện lương đi đồ sát gần vạn tên võ giả………dĩ đức phục nhân là một câu không hợp vặn cổ người ta xuống……..ác quỷ tu la là so ra còn kém hơn ngươi đấy……..

'Cơ mà các ngươi đám này phải chịu một ít đau khổ rồi……..hà hà, ta cũng là không muốn lúc đang ngủ đột nhiên lại bị kẻ khác đến mượn đầu mình đâu……' Long lẫm liệt nói làm đám Đoàn Ngạn Hồng cùng đám võ giả bất ngờ chưa hiểu rõ thằng điên này muốn gì cơ mà cũng rất nhanh chúng biết…..

'Buông tha chống cự……..số mạng Đoàn gia là phụ thuộc vào các ngươi rồi……….Uuuuuu …..uuuuuuuu………..uuuuuuuuu' Long quát lên đồng thời tay tung liền hàng đống quả cầu ma khí nhằm vào đầu đám võ giả.

'Gia chủ…….chúng ta?' Đám võ giả hoảng sợ hướng Đoàn Ngạn Hồng hỏi ý kiến.

'Buông bỏ phòng ngự……..kẻ nào chống lại chính là tội nhân của Đoàn gia! Các ngươi đừng quên sau lưng các ngươi là thân nhân, là những đứa trẻ vẫn còn phải nâng niu day dỗ từng bước, là những người già phải phụng dưỡng cuối đời……mạng sống của họ là chính do các ngươi quyết định' Đoàn Ngạn Hồng trợn mắt gào lên, hắn là đầu tiên buông bỏ toàn thân nội khí bên ngoài để quả cầu ma khí xâm nhập vào đầu mình một cách dễ dàng nhất……….rất nhanh…….khuôn mặt hắn vặn vẹo do đau đớn từ trong não hải nhưng Đoàn Ngạn Hồng vẫn là áp chế ý muốn phản kháng………hắn nhận thức được, chỉ sợ sau hôm nay Đoàn gia triệt để trở thành nô bộc của Ma Tôn.

'Đau……..đau quá!' Đám võ giả lăn lộn trên mặt đất vì đầu đau còn hơn búa bổ, tuy vậy trong đầu chúng, câu nói của Đoàn Ngạn Hồng làm cho chúng không dám chống lại thứ quỷ dị đang xâm nhập vào não mình……..'tội nhân' hai chữ không kẻ nào có thể gánh vác nổi.

………Mười mấy phút trôi qua, Long lúc này đã thu công sau khi cắn nuốt hoàn toàn Đoàn Ngạn Ngôn……hắn đã hồi phục chín phần thực lực thậm chí ma khí đã có chỗ tịnh tiến hơn trước nhờ căn nuốt một vị Võ Giả ngũ cấp, Long đã có cảm giác về cánh cửa ngũ cấp không xa, hắn là thèm thuồng nhìn về phía Ngọa Phách, lão già này lại không tổn hao sinh khí như Đoàn Ngạn Ngôn nên cắn nuốt xong chắc chắn hắn sẽ càng tiến gần đến Cường Giả ngũ cấp, cơ mà hắn là giờ không thể vì những cặp mắt soi mói xung quanh chỗ này là luôn nhìn vào hắn chằm chằm đấy, Võ Đang nhất định sẽ không để yên một vị Cường Giả ngũ cấp bị người ta cho làm thức ăn, Tam Phong lão quái kia thế mà đã là Cường Giả thất cấp rồi……Thập Lục Tháp cũng không có khả năng phái một tên Cường Giả cấp cao bảo hộ hắn cho nên tốt nhất lúc này là không nên ép Võ Đang quá đáng.

'Đại nhân' Đoàn Ngạn Hồng dẫn đầu đám võ giả Đoàn gia lúc này đã trở lại bình thường quỳ gối cung kính hết mực trước mặt Long……ai nấy sau cơn đau mà suốt đời không thể quên kia là đều cảm nhận được não hải của mình đã triệt để dung hòa vào cái thứ khí tức kì dị kia……..chúng tin chắc rằng chỉ một ý niệm của người trước mặt mình thì chúng sẽ vĩnh viễn không còn được nhìn thấy ánh sáng nữa………ma tu không hổ là cùng tiên phật đánh đồng, mạnh mẽ cùng quỷ dị làm người ta không chịu nổi.

'Bản trưởng lão tự nhận mình đã cố gắng hết mực giấu tài thế nhựng mà trời cao lại là không đồng ý, lại để cho bản trưởng lão là phải bộc lộ tài năng chói lóa như vầng thái dương soi sáng, người với người mà bản trưởng lão sao lại quá anh tuấn tiêu sái như vậy, người gặp liền yêu từ hài nhi vừa chào đời đến lão ông lão bà gần đất xa trời……haizzzzz……..lần này Đoàn gia là tự nguyện cảm thấy bản trưởng lão quá là xuất chúng như thần nhân mà cam chịu phục tùng làm nô khiến bản trương lão là cự tuyệt thẳng thừng, nhưng mà Đoàn gia vậy mà lại quá quyết tâm, hơn vạn vị võ giả là không chịu nổi tự sát để mong ta hồi tâm chuyển ý, đến cả Đoàn Ngạn Ngôn lão tiền bối là cũng vì ta mà thiêu đốt sinh mạng cầu được làm nô dưới trướng ta………ôi chao……….ta cũng là thiện lương không muốn Đoàn gia hy sinh thêm nữa cho nên đành chấp nhận vậy………Đoàn Ngạn Hồng ngươi là mau mau tu sửa Đoàn gia trang viện cùng với gửi bái thiếp của ta đến các gia tộc cùng môn phái nói rõ sự tình và mời họ đến bữa tiệc mừng, đặc biệt là các lão tiền bối lâu năm ngươi lại càng phải cung kính cực điểm nghe rõ chưa? Bản trưởng lão là xưa này lấy đức phục nhân, thiện tính phục tâm cho nên kẻ dưới không mười thì cũng phải bảy tám phần giống vậy!'

Long chính khí lẫm liệt căn dặn đám người Đoàn Ngạn Hồng nhưng đám Cường Giả phương xa là biết hắn đang hướng bọn lão nói khiến kẻ nào cũng là sắc mặt khó coi, vỗn dĩ đợi Ma Tôn dẹp sạch Đoàn gia thì chúng sẽ nhảy vào bắn đầu xâu xé cái bánh ngọt này cơ mà không ai ngờ tới trước cửa tử Đoàn Ngạn Hồng lại lựa chọn một nước cờ khôn ngoan vô cùng là đầu nhập vào dưới trướng kẻ thù không đợi trời chung làm nô……….Động vào Đoàn gia lúc này chẳng khác nào là động vào tài sản thằng kia rồi, Ma Tôn tên điên là khiến ai cũng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi gây chuyện vào vì tiềm lực của hắn thể hiện ra là quá khủng bố đi thôi, nhỡ đâu hắn thế lại trở thành một Độc Cô Cầu Bại thì chúng đây là muốn chết sao…….được không bù nổi mất cho nên người nào cũng là đắn đo không quyết.

'Nô……..nô……..nô tài là rõ thưa chủ nhân!' Đoàn Ngạn Ngôn gương mặt co quắp cố gặng nhịn ngụm tinh huyết đã trào tới cổ họng mình không phun ra ngoài………hắn lắp bắp một câu phải tới vài phút mới nói ra được nhưng thế mà hắn là còn đỡ nhất so với đám võ giả Đoàn gia, chúng là triệt để bất tỉnh nhân sự trước lời nói vô sĩ của Long………Đoàn gia là thấy hắn như thần nhân nên cầu xin làm nô? Võ giả Đoàn gia là một tay hắn giết lại trở thành tự sát cầu xin làm nô? Đoàn Ngạn Ngôn lão già là thiêu đốt tính mạng giết hắn để rồi hắn một tay bẻ cổ lại trở thành tự nguyện dùng tính mạng xin được làm nô?……….Trong đầu chúng là hiện lên ý nghĩ Đoàn gia xong………xong thật rồi, tương lai Đoàn gia dưới trướng kẻ này còn có khi là thảm thiết hơn toàn diệt mất.

'Vù! Đổng gia Đổng Nghiên ra mắt Ma Tôn đại nhân………chì ít lâu không gặp mà đại nhân ngài là làm không ít chuyện khiến ta đường đường là Cường Giả lâu năm lại cảm thấy hổ thẹn…..lần này Ma Tôn ngài là thu Đoàn……..à………là Đoàn gia tự nguyện làm nô cho đại nhân nên lão nô là đến chúc mừng đại nhân ngài' Đổng Nghiên khuôn mặt rạng rỡ nói.

'Trời đất Đổng Nghiên bà bà sao đến mà không nói trước để bản trưởng lão là phái người tiếp đón………' Long hoảng hốt nói nhưng nội tâm cười gằn không thôi, hắn chắc chắn một điều trong đám Cường Giả phương xa chắc chắn lão bà nãy đến sớm nhất vì nếu xếp những kẻ muốn Đoàn gia bị diệt nhất thì vị trí đầu tiên còn ai khác ngoài Đổng gia đây………..cơ mà lúc hắn sinh tử thì mụ lại là đừng quan chiến mặc kệ, còn giờ lúc Đoàn gia như cá nằm trên thớt thì mụ lại hiện thân ắt hẳn tìm về chút lợi ích về cho Đổng gia…..thật là mụ cho hắn là dễ dãi đến vậy sao?

'Ha ha! Ma Tôn nhân đại nhân……….lần này lão hủ là đến đây nhân dịp đại nhân thu Đoàn gia mà đưa ra kế hoạch hợp tác giữa hai nhà, ngài cũng là biết Đoàn gia cùng Đổng gia trước đây có ít mâu thuẫn cơ mà Đoàn gia cũng không phải là Đoàn gia lúc trước mà phụ thuộc vào đại nhân cho nên lão nô là nhận thấy hai gia tộc cũng nên kết thúc thù oán để cùng nhau phát triển, không biết ý của đại nhân là?' Đổng Nghiên cười nói.

'Cầu còn không được, không biết Đổng bà bà là muốn hai nhà chúng ta hợp tác ở đâu để có lợi ích nhất ..?' Long tỏ ra hoảng hốt hô to nhưng hắn là có chết cũng không tin Đổng Nghiên là thật tâm theo lời mụ nói………..và quả thật đúng là………

'Hắc hắc! Ma Tôn ngài chắc còn chưa rõ việc kinh doanh của hai nhà chúng ta, Đổng gia là các ngành công nghiệp nhẹ và buôn bán còn Đoàn gia cùng Kim gia là các ngành công nghệp nặng hóa chất và luyện kim cho nên hai nhà chúng ta nếu hợp tác thì còn gì tốt đẹp hơn nữa…….lão thân là muốn toàn bộ sản phẩm của Đoàn gia đều cấp cho Đổng gia chúng ta, không biêt ý của Ma Tôn đại nhân thế nào?' Đổng Nghiên bình ổn nói.

Long dù không hiểu kinh doanh lắm nhưng mà hắn cũng sẽ không ngu đến mức đồng ý……liếc mắt qua phía Đoàn Ngạn Hồng, Long muốn hỏi ý kiến gã.

Đoàn Ngạn Hồng nhận được ánh mắt của Long, hắn là đang gấp gáp sợ Long đồng ý ngay thì Đoàn gia là lỗ nặng không cần hỏi rồi vì cáo già như hắn sao có thể không nghe ra là Đổng Nghiên đang chơi chiêu chứ, câu nói của lão bà còn không nhắc tới một vấn đề đó là giá cả, Đổng gia trước nay nổi tiếng dùng thế bắt chẹt người khác cho nên chắc chắn Đoàn gia là thiệt thòi lớn nếu chủ nhân đồng ý cấp toàn bộ sản phẩm cho Đổng gia.

Đang muốn tính đi tới nói nhỏ vài lời vào tai Long thì bỗng Đoàn Ngạn Hồng lông tóc dựng đứng vì hắn cảm thấy có sát khí lượn lờ cùng khí tức cực độ nguy hiểm nhắm vào bản thân mình………hắn là đổ mồ hôi hột không cần nghĩ cũng biết là ai làm thế…..Đổng Nghiên là đang nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt âm lãnh lạnh lùng.

'Trời còn chưa vào đông mà sao nay khí trời lại lạnh đến vậy……..hừm………đã lạnh thì cho lạnh luôn đi………..hắc hắc' Long nhận thấy Đổng Nghiên lão bà dám trước mặt mình uy hiếp kẻ dưới thì khóe miệng nhếch lên, hắn nói bâng quơ cùng lúc với thả ma khí ra làm cả vùng đất nhiệt độ hạ xuống nhanh chóng khiến Đổng Nghiên biến sắc, mụ ngay tức thì thu hồi ánh mắt thành thật đứng một bên đợi câu trả lời.

'………' Đoàn Ngạn Hồng là thấy chủ nhân phóng ra uy áp cũng thở phào nhẹ nhào, trước một Cường Giả cường hãn như Đổng Nghiên làm gã cảm thấy áp lực kinh khủng vì dù sao bây giờ Đoàn gia cũng chỉ còn hai tên Cường Giả cấp thấp lão tổ, vị chủ nhân này lại không có thể túc trực ở Đoàn gia thường xuyên cho nên nếu Đổng Nghiên mà nửa đêm ghé chơi thì Đoàn gia cũng là phải dâng đầu tiếp khách rồi…….dù sao Đoàn gia cũng không thể chịu lỗ nặng, Đoàn Ngạn Hồng là tới bên cạnh Long thầm thì vào tai hắn.

'Hừ! Đơn giản vậy mà cứ thần thần bí bí để người ta coi thường, ngươi là gia chủ nhưng còn quá kém cần phải học tập nhiều vào………hắc hắc……….Đổng Nghiên tiền bối, chuyện nhỏ mà thôi…..ta là nói một câu 'sản phẩm của các nhà máy của Đoàn gia sau này đều cấp cho Đổng gia cả'……' Long cười lớn nói.

Đổng Nghiên là hai mắt trợn to, khuôn mặt rạng rỡ không thể tin nổi nhìn Long, cứ tưởng sau khi oắt con kia bẩm báo thì hắn sẽ từ chối nhưng không ngờ hắn lại đồng ý, Đổng gia có thể thu mua nguyên liệu với giá thấp thì chẳng mấy chốc phú khả địch quốc.

'………ừm…….giá cả thì cứ thấp hơn Kim gia một thành đi, Đổng Nghiền tiền bối không biết thấy sao?' Long lại nói tiếp, hắn là không muốn triệt để vạch mặt với Đổng gia.

'Một thành?' Đổng Nghiên là nhíu mày nhưng nhanh chóng bình tâm lại, một thành thì một thanh xem ra vẫn kiếm được một khoảng không nhỏ……..đến lúc đó lại nhây nhưa chậm rãi trả tiền lại là làm sao?

'Vậy còn gì bằng nữa? Lần này lão nhân thay mặt Đổng gia tạ ơn đại nhân rồi, mong rằng sau này đại nhân là có thể đến Đổng gia du ngoạn một phen…….việc hợp tác thì để kẻ dưới đến bàn, lão nhân còn có việc cho nên cáo từ trước!' Đổng Nghiên mặt cười nói rồi phi thân rời đi.

Nhìn theo bóng lưng lão bà ranh mãnh, Long tin chắc là mọi chuyện còn chưa dừng lại cơ mà hắn chả quan tâm lắm……hắn đã nhượng một lần rồi mà còn không biết điều lấn tới thì hắn cũng là không cần phải nể mặt nữa rồi.

………………….

……..Huyện Quảng Xương………

Quảng Xương là một huyện sầm uất nằm dưới chân núi và cách Đoàn gia trang tầm chục dặm, đây cũng là nhờ Đoàn gia nên dân cư mới đến đây lập nghiệp sinh sống.

'Các ngươi đã nghe tin gì chưa? Đoàn gia lần này là trêu vào một người cực mạnh cho nên bị người ta đánh tới cửa…………..anh trai ta có quen một vị quản sự trong Đoàn gia nhận được tin là Đoàn gia thế mà từ trên xuống dưới không một ai chạy thoát!' Trong tửu lầu, một tên thanh niên ánh mắt láo liên nhìn xung quanh rồi mới nhỏ giọng nói với đám bạn xung quanh.

'Hừ! Cẩu tử ngươi lại hoa ngôn, ta lại là nhận được tin Đoàn gia lão tổ Đoàn Ngạn Ngôn trực tiếp ra tay một chưởng đánh vào tên kia khiến hắn thân hình câu diệt…..Đoàn gia đường đường là đại gia tộc sao có thể tùy ý để người ta khinh nhờn.' Một tên khác khinh bỉ nói.

'Hai ngươi đều là thổi con mẹ nó ngưu bức, đéo biết gì thì để đại gia nói cho mà nghe…..Đoàn gia là lần này quả là trêu vào một đại nhân vật làm người ta thế mà thân chinh đến Đoàn gia vấn tội, vị này còn là mạnh mẽ cực điểm giết võ giả Đoàn gia gần như sạch sẽ ngay cả Đoàn Ngạn Ngôn lão gia hỏa cũng phải bồi mạng theo…….cơ mà Đoàn gia là không bị diệt mà là trở thành nô của vị đại nhân vật kia mới có thể trốn khỏi một kiếp!' Một tên khác quả quyết nói làm cả đám sửng sốt, Đoàn gia trong mắt chúng là cao cao tại thượng không ai bì nổi mà lại cam tâm trở thành nô.

………ngay tức thì kẻ thêm người họa hỏi rõ sự tình.

Ngồi cách đó không xa, trên bàn rượu là một gã đàn ông mặc hắc y khí thế thu liễm……hắn chậm rãi gắp từng miếng thịt bò bỏ vào miệng nhai rau ráu rồi lại uống một hớp rượu gạo thơm nức mũi…….hắn còn ai khác chính là đại nhân vật trong miệng lưỡi bọn người kia.

Long ngồi đó, hắn nghe rõ từng câu chuyện thêu dệt của thế gian về mình và Đoàn gia mà cười khẩy, đúng là miệng lưỡi thế gian mà.

Đúng lúc này từ cửa quán bước vào hai tên võ giả lưng đeo vũ khí tiến vào, khí thế bức người làm đám người trong quán rượu biến sắc……..'Hạ Hầu' hai chữ trên ngọc bội là quá đủ để chứng minh cho thân phận của chúng, Long là cũng nhíu mày không biết võ giả Hạ Hầu gia đến đây làm gì.

'Chủ quán………một dĩa bò xào, một dĩa bò nướng cùng một cái lẩu bò thượng hạng…….à thêm hai vò rượu ngon nhất của các ngươi nữa, nhanh cái chân lên một chút…..lão tử là còn có việc đấy!' Một trong hai tên võ giả Hạ Hầu gia cao giọng nói.

'Đến đến…….hai vị đại nhân là xin mời vào trong, thức ăn cùng rượu rất nhanh sẽ được mang lên' Gã chủ quán là một tên béo lùn nhanh chóng chạy ra với khuôn mặt rạng rỡ, võ giả cao ngạo nhưng xuất ra lúc nào cũng là hào phóng hơn người thường nhiều nha.

……..

'Cạch! Hiền huynh, lần này thiếu chủ là cử chúng ta đến Đoàn gia để mời Đoàn gia trưởng bối đến tham dự hôn lễ của thiếu chủ nhưng mà Đoàn gia giờ cũng không phải như xưa, thiếp mời lại chỉ có ghi tên Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng chẳng phải là không coi vị kia ra gì sao? Không khéo chúng ta là khiến người ta không hài lòng thổi nhẹ một cái thì………Ôi, cũng là do tên đệ đệ khốn kiếp của ta gây chuyện cho nên ta mới phải nhận mệnh đến đây…….'

Ngồi xuống bàn dành cho khách vip ở phía trong, hai tên võ giả để vũ khí xuống bắt đầu nói chuyện, một trong hai tên nói như khóc…….lần này thiếu chủ lệnh đưa thiếp mời đến Đoàn gia khiến đám hộ vệ nhộn nhạo không ai dám đi, đến phiên hắn do đệ đệ vừa gây chuyện thị phi nên coi như là lấy công chuộc tội phải là nhận mệnh………tuy hai tên đều là áp chế thanh âm nhưng ngồi sát phòng vip cùng thính lực hơn người nên Long là nghe rõ từng chữ một.

'Haizzz………..vị đại nhân kia tính tình ngươi cũng là biết………ta cũng là bất đắc dĩ mới phải nhận mệnh như ngươi………hai người chúng ta cũng chỉ có thể đưa thiếp xong rồi trốn càng nhanh càng tốt, không biết thiếu chủ tại sao phải làm vậy nữa?' Tên võ giả còn lại cũng thở dài.

'Hiền huynh! Ta có nghe tin đồn thiếu chủ lần trước là muốn xuất động ra mặt cho Đoàn gia nhưng mà bị gia chủ đại nhân ngăn lại tống giam hai ngày liền đấy, lần này chắc hẳn là thiếu chủ ghi hận nên muốn đánh vào mặt mũi vị kia đây mà……..chỉ là chúng ta lại là kẻ chịu trận……'

'Im miệng! Ngươi là muốn em dâu phải trở thành góa phụ để thằng khách đến xơi phải không? Chúng ta kẻ dưới sao dám bàn chuyện bề trên, ngươi cũng đâu phải ngày một ngày hai ở Hạ Hầu gia chẳng lẽ còn không nhận thức được sao?'

'Hiền huynh! Là ta lỡ lời………'

…….

Lại làm thêm chén rượu, khóe miệng Long nhếch lên một nụ cười tà ác……..Hạ Hầu gia lần trước tuy không tham dự vào cuộc chiến nhưng lại ngăn lại Thập Lục Tháp can dự vào khiến hắn thân cô thế cô chính chiến, mang tiếng trưởng lão Thập Lục Tháp nhưng hắn lại như một tên tán tu không môn không phái toàn phải con mẹ nó độc thân đấu lại Đoàn gia……..ngay cả vị Nguyên Lão kia cũng là do Bất Tử Lão Nhân phái tới chứ không phải ý tứ của Thập Lục Tháp nữa đủ biết Hạ Hầu Viêm lão cẩu đã làm những gì, hay cho một cái Đao Thánh, một cái Hạ Hầu Cẩm thằng nhãi con còn chưa dứt hơi sữa mà đánh vào mặt hắn………ngươi đã muốn cưới vợ thì lão tử sao có thể không đến chúc mừng đây, dự lễ cưới phải cần thiệp mời sao? Bản Ma Tôn cứ đến thì lại thế nào?

…………..

………..Đoàn gia trang, chính điện.

'Chủ nhân! Hạ Hầu gia hai tên võ giả vừa đưa thiệp mời đến, Hạ Hầu Cẩm là muốn tiểu nhân ngày đó đại diện nhà gái tham dự trong hôn lễ của hắn!' Đoàn Ngạn Hồng hướng Long đang ngồi trên ghế chủ tọa nói.

'Ngươi nói Diệc Phi kia thật là mỹ nhân sao?' Long là không trả lời mà hỏi lại, hắn lúc này đang lim dim ngửa đầu trên ghế thưởng thức từng qua nho được nữ hầu mỹ lệ bên cạnh cẩn thận đút, tay hắn cũng không thành thật mà đã mò vào trong vày nàng khiến người đẹp mặt mày đỏ ửng.

'Chủ nhân! Tiểu nhân có thể cam đoan Diệc Phi là mỹ nhân, cũng chính vì thế mà Hạ Hầu Cẩm tên kia nhìn trúng nàng nên cho dù lúc trước gia gia cự tuyệt nhiều lần hắn vẫn không bỏ ý định!' Đoàn Ngạn Hồng khom người nói, lão là đang cầu phúc cho Hạ Hầu gia rồi.

'Hắc hắc! Thế thì tốt lắm! Chuyện kia thế nào rồi?' Long tay lại càng sỗ sàng hơn làm gì đó dưới váy nữ hầu làm nàng run rẫy đến nỗi khay nhỏ trong tay lắc lư không ngừng.

'Đã kiếm được hơn ba mươi nữ nhân tin rằng sẽ hợp nhãn chủ nhân! Đêm nay chủ nhân là muốn?'

Đoàn Ngạn Hồng đổ mồ hôi đợi lệnh, thằng này thế mà một đêm chính chiến hơn mười người đẹp mà sáng dậy vẫn sinh long hoạt hổ làm gã có chút hâm mộ, gã một đêm ba người cũng là ngày sau đi đứng có chút khó khăn rồi……Đoàn Ngạn Hồng không biết giao hoan với Long không chỉ là về nhục dục mà quan trọng hơn đó là cách tu luyện của hắn…..

Chung đụng với đám nữ nhân Hợp Hoan phái nhiều nên Long có nghiên cứu về võ công cũng như cơ thể nữ nhân sau khi tu luyện Hợp Hoan công…..nữ âm nam dương là quy luật của thiên địa mà nữ tử còn nguyên âm hay âm khí còn nguyên vẹn, chưa cùng dương khí của nam nhân đụng chạm mới là có thể biến chuyển sang Hợp Hoan khí.

Chỉ có một vài trường hợp đặc biệt như tử khí trước kia hay ma khí bây giờ của Long là không động vào âm khí của nữ nhân mà chỉ là cùng Hợp Hoan khí dung hợp khiến khí tức của hai bên là cùng nhau tinh túy hơn, hắn là lấy lại ma khí…..nữ tử thì hợp hoan khí, trước sau không hề động chạm vào âm khí…….khác hẳn với nam nhân bình thường lúc giao hoan sẽ là vừa lấy đi hợp hoan khí vừa là cùng âm dương giao hợp khiến âm khí không còn nguyên vẹn……..bởi vì thế đám nữ nhân Hợp Hoan phái là có thể tiếp tục tu luyện Hợp Hoan Công sau khi cùng hắn giao hoan.

Đám nữ tử Hợp Hoan Phái cũng phải cần có thời gian tu luyện mới có thể sản sinh ra hợp hoan khí trong khi càng ngày Long càng cần nhiều hợp hoan khí hơn mới có thể giúp ma khí của hắn càng lúc càng tinh túy cho nên Long nghĩ ra một cách, đó chính là tự tạo ra hợp hoan khí từ những nữ tử bình thường không tu luyện Hợp Hoan công và đương nhiên là phải còn nguyên âm hay nói cách khác là còn zin, chưa có con mẹ nó thằng nào khác ngoài hắn chơi trước đây.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.