Sói Săn Mồi – Chương 96: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 96:

Chương 174……………..203 : Ma Tôn (P24………………..53) (3/6)

'Bé con tên gì nào? Có thể nói cho chú biết được không?' Long cúi xuống lấy tay gạt đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt mũm mĩm kia……nhìn cô bé hắn lại nhớ đến con trai mình, cũng khuôn mặt mũm mĩm điển hình của trẻ thơ……….

'Ở nhà ba hay gọi là bé là Mèo nha…….' Cô bé ngọng nghịu nói, hai mắt tròn vo vẫn chăm chú quan sát Long.

'Haha! Thế bé mèo tại sao lại chạy ra giữa đường thế này? Có biết như vậy là nguy hiểm lắm không hả?' Long nghiêm mặt hỏi.

'Mèo đang chơi cùng bạn trong công viên…………tự dưng Mon nó……..nó chạy ra làm bé chạy theo……..' Cô bé mặt trắng bệch sợ hãi, nói đoạn nhìn xuống chú mèo màu trắng trên tay nói.

'Vậy bé Mèo nhất định phải dạy Mon thật tốt để Mon không chạy lung tung nữa……….còn bé không được chạy ra đường như thế nữa biết không? Như thế rất nguy hiểm và ba mẹ bé sẽ rất buồn đó…..' Long xoa đầu cô bé dặn dò.

'Ưm……..mèo biết rồi…….mèo sẽ đánh Mon thật đau nếu nó không nghe lời……' Cô bé bặm môi với chú mèo ý đe dọa nhưng mà khuôn mặt non nớt lại khiến Long thấy đáng yêu hơn……..hắn cười xòa dẫn cô bé lên vệ đường.

'Chú đi nhé……..Mèo cùng Mon mau vào trong công viên chơi đi, đừng ra ngoài này……..' Long xoa đầu cô bé lần cuối rồi bước về xe………thấy cô bé vậy mà vẫy bàn tay chào mình mà Long vui vẻ đến lạ thường……tu luyện rồi lại đánh đánh giết giết, vắt óc bày mưu tính kế làm hắn cảm thấy có đôi chút mệt mỏi, tiếp xúc với một linh hồn còn trong trắng ngây thơ giúp hắn có chút thoải mái hơn.

'Cạch! Đi thôi!' Đóng cửa xe, Long ra lệnh cho tên tài xế………nhưng cũng đúng lúc này………

'BÙMMMMMMMMM!!!!!'

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc phá vỡ hư không……….chiếc MayBach chẳng khác gì một quả boom được nhồi mấy tấn thuốc nổ TNT bị kích phát tạo thành một đám mây hình nấm màu đỏ……..sóng xung kích bạo liệt càn quét toàn bộ mọi thứ nó đi qua trong vòng một vài dặm vuông bán kính…….trong đó có công viên kia……….

'Vù……….vù………' Đám mây khói lửa còn chia kịp tan hết thì hai chục bóng người không biêt ẩn nấp từ lúc nào phi thân tới……..kẻ nào cũng bịt kín khuôn mặt che dấu danh tính, chúng không biết có diễn tập từ trước hay không mà phối hợp rất ăn ý cùng nhau chưởng hợp chưởng, quyền hợp quyền đánh một kích toàn lực vào nơi chiếc MayBach vừa phát nổ.

'ẦM! ẦM! Rắc………rắc…….rắc…..'

Vụ nổ kinh khủng làm chỗ chiếc Maybach đất đã lún sâu xuống tạo thành lỗ sâu hoắm giờ đây lại ăn thêm một kích toàn lực của hai mươi tên siêu cấp cao thủ hay còn có thể là Cường Giả khiến đất đá bạo toại thành phấn vụn…….những đường nứt sâu lan rộng ra xung quanh tái hiện lại hình ảnh mạng nhện rợn người.

'Hahaha……Ma Tôn sao! Chỉ là một thằng nhóc có được chút thực lực mà không biết trời cao đất rộng đến nỗi giờ đến một mảnh vụn còn không có!' Gã cầm đầu nhìn vào chỗ đám đất đang bị khói bụi che phủ cười lớn, hắn là triệt để tin tưởng không kẻ nào có thể sống sót sau vụ nổ cùng một kích toàn lực của hai mươi siêu cấp cao thủ………..Ma Tôn, giờ chỉ là cát bụi…….

'Đúng vậy! Lần này trừ khử được hắn tuy có chút phiền phức ở chỗ kia nhưng mà ta tin rằng với một kẻ đã chết họ cũng sẽ không làm quá lên….' Một tên khác gật gù đồng tình, giết trưởng lão của Thập Lục Tháp ắt hẳn dẫn tới Thập Lục Tháp phẫn nộ nhưng mà ván đã đóng thuyền, người chết cũng không thể sống lại được………lợi ích vẫn là trên hết.

'Hừ! Ta nghe bảo Hợp Hoan phái có một đám nữ nhân của thằng súc sinh này, lần này sao chúng ta không cùng nhau xóa xổ môn phái đĩ thỏa này…….haha……các vị hẳn cũng biết đám nữ nhân ở bên trong nội môn Hợp Hoan phái như thế nào, rất có thể nhờ chúng mà chúng ta lại bước được thêm một bước……….chẳng phải bọn chúng ngày đêm tu luyện là để thỏa mãn chúng ta sao……..Mọi người thấy sao?' Một tên khác cười dâm nói.

'Tốt! Tính ta một chân, ta là nhắm con đĩ Hồng Thanh Sương lâu rồi…..mong rằng các vị có thể nhường cho ta tới trước………haha'

'Ta cũng thế! Kim huynh, chúng ta là cùng nhau chơi chết con chó cái đó thế nào?'

………

…………..Hai mươi gã cao thủ chẳng khác nào bọn đầu đường xó chợ cùng nhau bàn tán phân chia nữ nhân Hợp Hoan phái………mười mấy phút, chúng đã thống nhất ý kiến đang định phi thân rời đi……….

'Tao vẫn còn chưa chết cơ mà!' Hai mươi người, thân hình kẻ nào kẻ nấy cứng đờ…….âm thanh tưởng chừng như bình thường kia trong đầu chúng lại là lạnh lẽo đến tận xương tủy…….

'Ực!' Một tên không kìm được nuốt nước bọt cái ực, hắn run sợ quay đầu nhìn về miệng hố…….mười chín tên khác cũng vậy, chúng cùng quay đầu nhìn về nơi âm thanh vừa phát ra.

Khói bụi tan, một thân hình trần truồng xuất hiện……..Long giờ vẻ bề ngoài chật vật đến cực điểm, hai chân hắn đã cụt sâu đến đầu gối khiến hắn không thể đứng vững mà ẹo sang một bên, phía bên trên hắn cũng thê thảm đến cực điểm khi hai tay cụt sâu đến bả vai…….cơ mà ghê rợn nhất vẫn là đầu hắn lúc này chỉ còn một nửa phần từ mắt xuống dưới………..không có máu chảy, chỉ có ma khí đậm đặc lượn lờ ở miệng vết thương.

'Hắn không chết!' Một tên hoảng hốt gào lên……….hai mươi cao thủ không hẹn mà cùng nhau rùng mình một cái, chuẩn bị kỹ càng đến vậy, mạnh mẽ đến vậy vẫn không thể giết được gã………..khuôn mặt ai cũng trắng bệch ra vì nghĩ đến thủ đoạn của Ma Tôn.

'Giết hắn! Các vị, thừa cơ hắn chưa hồi phục cùng nhau ra tay!' Tên cầm đầu lấy lại được trấn tỉnh nhanh hơn, hắn gầm lên với đám người đang hoảng sợ mà phi thân lên đầu tiên vận toàn bộ nội lực tung một đấm mạnh mẽ hướng tới chỗ Long.

Được cảnh tỉnh, mười chín tên cao thủ còn lại trấn tĩnh lại…….có kẻ đi trước ắt có người theo sau, ngay sau đó tên thứ hai…..thứ ba rồi cuối cùng toàn bộ mười chín tên cao thủ cắn răng lao tới sử dụng toàn bộ nội lực tung một kích mạnh nhất trong đời về phía Long……..thừa lúc ngươi bệnh đòi mệnh ngươi.

'Uuuuuuuuu……….uuuuuuuuuu……..' Tưởng chừng hai mươi chiêu thức kinh khủng được xuất ra nhưng không………bốn mươi con mắt trợn tròn không thể tin được vì cơ thể chúng……..cứ vậy mà không thể cử động dính chặt một chỗ.

'Là Vực! Hahaha! Mọi người cùng nhau dùng Vực mài chết hắn!' Tên cầm đầu cười gằn nói……..hắn cũng tự mình vận chuyển nội khí tràn ra xung quanh tạo thành Vực của riêng mình……..mười chín tên khác ngay lập tức làm theo, kẻ nào cũng cắn răng thôi thúc nội khí trong cơ thể tràn ra bên ngoài…….không thể ngờ lần này đối phó Long lại là hai mươi tên Cường Giả hàng thật giá thật……..

'Haha! Ma Tôn à Ma Tôn, mày thật ngu ngốc khi sử dụng Vực vào lúc này……..để xem khi ma khí của mày tiêu hao sạch sẽ thì mạng mày có còn giữ được hay không!' Tên cầm đầu cảm thụ được Vực của bản thân……hắn đã có thể cử động lại mà nở nụ cười trào phúng với Long…….ban nãy xuất thủ cũng làm hắn do dự sợ hãi Ma Tôn trong lúc sinh tử lại dùng mệnh đổi mệnh tự bạo, cơ mà đến lúc đối phương sử dụng đến Vực làm hắn vui sướng tột cùng, Cường Giả mỗi cấp đều chênh lệch thực lực lớn lao, Vực của Cường Giả cấp cao có thể dễ dàng áp chế nhưng không thể áp chế hoàn toàn được Vực của Cường Giả cấp thấp hơn, huống hồ ở đây là hai mươi tên Cường Giả nên việc mài chết Ma Tôn chỉ là chuyện sớm muộn……….

'Không………tại sao ta không thể làm chủ Vực của mình………Ahhhhhhhhhh……….Vực của ta lại đang bị ăn mòn……….không……….không………..'

'Ta……ta cũng vậy……….Ahhhhhhhh………..không……..Vực của ta……..đừng……..đừng……..'

'Trả lại Vực cho lão tử………không…………Vực của ta……..'

……………..

Hai mươi tên Cường Giả còn chưa kịp vui mừng vì Vực của bản thân hiện diện thì đã sợ hãi thét lên, Vực của chúng thế mà bị ma khí xâm nhập cắn nuốt với tốc độ kinh người……..chỉ trong sát na, ngoài vài tên Cường Giả cấp cao thì đám còn lại đã ngã gục trên mặt mất miệng mũi phun huyết, đám còn lại tuy chưa đến nỗi như thế nhưng mà cũng ướt sũng mồ hôi cố gắng giãy chết qua từng giây từng phút mà thôi.

Long đứng đó, hắn không nhìn vế phía đám Cường Giả mà lại đưa mắt về chỗ đất xa xa……..nơi trước kia là công viên với bao nhiêu tiếng nô đùa của đám nhỏ……..mắt hắn dần nhắm lại, những hình ảnh về khuôn mặt mũm mìm, nụ cười hồn nhiên cùng cánh tay vẫy tay chào hắn…….tất cả làm cho hắn……….MUỐN GIẾT NGƯỜI……..

'Oành!' Long mở mắt, khuôn mặt hắn vặn vẹo……..vặn vẹo đến quỷ thần cũng không bằng…….cả người hắn bốc chảy……..ngọn lửa ma khí bạo liệt đến nỗi không khí xung quanh không chịu nổi mà vặn vẹo theo……….

'Uuuuuuuuu……..uuuuuuuuuu………….uuuuuuuuuu………' Long quay đầu, hắn nhìn về phía chỗ đám Cường Giả đang nằm rạp trên mặt đất với đôi mắt đen kịt…….hắn dừng Vực lại…….ma khí như lũ cuốn trở lại cơ thể hắn mang theo năng lượng vừa mới lấy đi từ chỗ hai mươi cái Vực kia………..

'Xoạt………xoạt…….' Ma khí trào vào khiến những vết thương của Long lành lặn chỉ trong chớp mắt……….hắn lạnh lẽo đưa tay chụp vào hư không.

Tên cầm đầu đám Cường Giả lúc này được giải khai khỏi cái Vực đáng sợ kia còn chưa kịp thở dốc vài hơi bỗng nhiên biến sắc………hắn cảm giác được nguy hiểm cực độ, khuôn mặt hắn nở nụ cười khổ bất lực……….nắm đấm tới……..

'Phốc!' Ăn một đấm của Long, tên cầm đầu chỉ bị đẩy lùi tầm chục mét……..chỉ là hắn run run cúi xuống bụng mình, nơi vừa bị oanh phá thành một huyết động từ trước ra sau……….máu tươi nhanh chóng trào ra tạo thành vũng lớn dưới chân gã.

'Vù……' Long lại động……..thân hình hắn quỷ dị xuất hiện trước mặt tên cầm đầu, tay núm lấy cái cổ của gã mà nhấc bổng lên không như nắm cổ một con gà.

'Đoàn gia?' Long hống hai chữ……tiếng hống mang theo kình lực đánh vào người tên cầm đầm làm miếng che mặt bị chấn nát lộ ra khuôn mặt già nua.

'Hắc hắc! Đi không đổi danh, ngồi không đổi họ……Đoàn gia Đoàn Nghiệp…….' Lão già miệng phun huyết nhưng vẫn cười nói.

'Tại sao bọn mày là cho nổ tại chỗ này?' Long nhìn thẳng vào mắt Đoàn Nghiệp hỏi.

'Ý mày là lũ giun dế kia? Đã là giun dế thì chết hay sống có quan trọng sao?' Đoàn Nghiệp cười cợt nói, lão là không nhịn nổi nữa mà để cho tinh huyết cuồn cuộn trào qua khóe môi.

'Haha! Giun dế sao? Haha!' Long ngẩng đầu cuồng tiếu cười……..cười lại như khóc………..

'Bọn mày đã xem họ là giun dế……..thì……..đối với tao bọn mày cũng là…..GIUN DẾ'

Long gào lên dưới phẫn nộ cùng cực, trong tay hắn Đoàn Nghiệp mặt cắt không còn chút máu khi toàn thân lão bắt đầu phân giải……phân giải thành ma khí lượn lờ để rồi lại chui vào người Long………..chỉ một phút sau, trên tay hắn chỉ còn chiếc đầu lâu với khuôn mặt không cam lòng.

Mười chín tên Cường Giả nhìn thảm trạng của Đoàn Nghiệp mà run lên cầm cập………..lần hành động này Đoàn gia có ba vị lão tổ mà Đoàn Nghiệp với tu vi Cường Giả nhị cấp đỉnh có thực lực mạnh nhất…..ấy vậy mà dưới tay Ma Tôn lại không hề có sức phản kháng……….mười mấy tên Cường Giả giận dữ nhìn về phía hai tên lão tổ còn lại của Đoàn gia, đây gọi là 'hiểu rõ về thực lực' của Ma Tôn sao?

'Ma Tôn đại nhân! Tiêu Dao phái ta lần này mắt chó không thấy thái sơn nên mạo phạm đại nhân, mong đại nhân rộng lượng tha thứ, nhất định Tiêu Dao phái sẽ đền bù tổn thất cho đại nhân một cái giá làm ngài thỏa đáng…….' Đắm chìm trong sợ hãi, hai gã bịt mặt kéo khăn che mặt xuống ôm quyền cúi đầu trước Long nói.

'Đại nhân! Long Hổ môn chúng ta cũng là vậy……mong đại nhân giơ cao đánh khẽ……'

'Thánh Hỏa môn cũng vậy thưa đại nhân……'

'…………….'

Ngay tức thì đám Cường Giả hai mắt sáng lên vội theo sau hai lão già Cường Giả Tiêu Dao phái mà kéo chăn khe mặt hành lễ trước mặt Long cầu xin tha thứ.

Vẫn đứng tại chỗ, Long lúc này vẫn một thân trần truồng không mảnh vải che thân để những múi cơ ngăn nắp hoàn mĩ đến cực điểm lộ rõ ra bên ngoài…….. ma khí vẫn lượn lờ xung quanh hắn mang theo vẻ lăng lệ ác liệt cùng quỷ dị………..thần sắc hắn lạnh nhạt, trong mắt bình tĩnh hiện lên một tia coi thường……coi thường trước dáng vẻ nhận lỗi của đám Cường Giả trước mặt mình.

Đến khi bọn Cường Giả đều đã khom lưng cúi đầu, chỉ còn lại bốn tên bịt mặt khiến Long đưa ánh mắt sang……..

'Ngụy Siêu! Lần này Võ Đang là bị Đoàn gia lừa dối cái gì mà trừ ma vệ đạo……….bọn ta danh môn chính phái nên cứ nghĩ là ma đầu xuất thế cho nên mới đến đây……..đến giờ mới biết là ngươi…….được rồi, việc này kết thúc ở đây, Đoàn gia dám hoa ngôn xảo biện lừa mọi người đến đây nhất định Võ Đang sẽ không để yên……..ta đi trước……' Một trong bốn lão già cao ngạo lên tiếng, nói xong cũng là lúc lão cùng một người khác định phi thân rời đi…………

'Haha………các ngươi là không có sai………..ma đầu xuất thế chính là đang ở trước mắt các ngươi đây…..' Long cười lớn nói làm hai lão già Võ Đang phái nhíu mày.

'Ngụy Siêu! Ta nhắc nhở ngươi phải cẩn thận lời nói, đừng để trở thành công địch của toàn bộ võ lâm thì cho dù Thập Lục Tháp cũng sẽ không bảo hộ được ngươi đâu!' Lão giả nheo mắt nói đầy ý tứ đe dọa.

'Vậy thì lại thế nào?' Thân ảnh Long biến mất khiến lão già lông tóc dựng đứng, khi tức nguy hiểm bao trùm toàn thân làm lão cắn răng phun một ngụm tinh huyết ra.

'Kiếm Phá Tinh Hà………Kengggggg!' Sau tiếng rống là một đường kiếm uy mãnh chỉa thằng vào trước mặt Long, đường kiếm dị thường khủng bố như cắt đứt không gian làm mọi thứ vặn vẹo……luồng kiếm phía trước chưa tới nơi thì rất nhanh lại một luồng kiếm theo sát phía sau cứ vậy liên miên không dứt……..chung cực kiếm pháp Võ Đang chân chính.

'Vù………..vù……..' Long không bất ngờ vì lão già động thủ, hắn chỉ có không ngờ lão lại còn có lực để xuất một chiêu uy mãnh đến vậy…….kỳ thực lão giả lực lượng đã tiêu hao gần như sạch sẽ sau khi động thủ và Vực bị cắn nuốt cho nên để xuất được chiêu này lão giả đã phải nhịn đau thiêu đốt sinh mạng của mình để có đủ lực lượng vận dũng kiếm kỹ……tuổi thọ của lão chắc hẳn chỉ còn chưa được vài năm nữa mà thôi.

'Ma Đao ra !!!!Tích Tà Đao!!!'

Long hiện thân gầm lên một tiếng oai hống, chỉ trong sát na nơi bàn tay hắn là Ma Đao kéo theo hắc mang ngập trời……đao dơ lên chém xuống tưởng chừng như giản đơn hết sức nhưng thực ra động tác lại là bao hàm áo nghĩa võ học tinh thâm, đao nhanh nhưng phải là 'đao tinh', đao chém vào chỗ hung hiểm…….không chém nhiều lần vô nghĩa, tất cả đều tập trung vào một đao duy nhất……..duy ngã độc tôn – Tích Tà Đao.

'Oành! Oanh!' Đao chạm kiếm tạo thành âm thanh rền tai…….Long bị kiếm khí bức lui hai bước mới đứng vững, Ma Đao trên tay hắn không một chút sức mẻ mà chỉ là trên thân hình hắn có vài đường vết kiếm chém sâu vào da thịt nhưng rất nhanh lại liền lại……không hổ là chung cực kiếm kỹ, hung hiểm đến dị thường.

'Khục! Hụ……hụ…..' Phía đối diện, Lão giả Võ Đang phái lại không được tốt như Long, kiếm trong tay lão bị mẻ một mảnh lớn nhưng mà không quan trọng bằng việc thân hình lão là cứ vậy mà…….tách đôi ra………..lúc đến chết lão vẫn giữ khuôn mặt vẻ không thể tin nỗi…..cho dù lão đã yếu đi nhiều nhưng Kiếm Phá Tinh Hà dưới tay lão cũng chẳng khác gì đến mức lô hỏa thần thánh mà lại không làm gì được người ta……….còn cái chó gì tuyệt kỹ chung cực của Võ Đang chứ…….lão là mang theo vô tận nghi vấn cùng tiếc nuối xuống cửu tuyền hỏi lịch đại tổ tông Võ Đang.

'Ngươi…….ngươi vậy mà dám giết Võ Đang ta Quy Chân chân nhân……….Võ Đang nhất định sẽ không tha cho ngươi……' Lão giả còn lại của Võ Đang phái sợ hãi liên tực lùi về sau thốt lên, từ khi đặt chân vào giang hồ đến nay lão là chưa bao giờ chứng kiến một tên điên giết người bất chấp như tên này.

'Haha! Giết một cái thì các ngươi sẽ không tha cho ta, giết hai cái cũng là kết quả như vậy………nên…….ngươi cũng là đi theo cái gì chân nhân kia đi…….' Long gầm gừ mười phần sát ý, thân hình hắn lại chớp động nhào tới chỗ lão già.

'Không…………ta nhất định sẽ nói tốt cho ngươi……..nói rằng toàn bộ là do chúng ta nhận chỗ tốt cho nên mới đến đây, tất cả là do chúng ta tự làm tự chịu……..tha……tha cho ta……' Bị động tác của Long làm cho khiếp sợ, lão già vội vàng quỳ xuống cầu xin……thực lực của lão là còn thua Quy Chân lão gia hỏa kia cho nên trước tên ác ma này lão nhận thức được mình không có một phần thắng…….lão lại rất sợ chết cho nên mặt mũi cái rắm chó gì bỏ hết.

'Roẹt! Rắc!' Long như u ảnh lạnh lẽo không hề dừng tay, hắn tay phải một trảo rồi lại trở về chỗ cũ…….trên tay hắn lại có thêm một vật…….đầu người.

Chứng kiến ba lão giả Cường Giả chỉ mới đây thôi còn cùng nhau hành động mà giờ đây chỉ còn lại ba cái đầu người mà mười mấy tên Cường Giả còn lại không giữ được bình tĩnh nữa mà ngã quỵ……..trừ hai lão giả Đoàn gia vẫn đứng đó nhìn Long với ánh mắt tràn ngập không cam lòng………từ lúc Long ra tay giết Quy Chân chân nhân thì hai lão đã biết kết cục của mình cho nên không cần phải cầu xin.

'Chúng ta nguyện tự sát tạ tội…….mong rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây…….oan gia nên giải không nên kết……..Ngụy Siêu, lão phu là nói lời từ tận trong thâm tâm……..' Đoàn gia một trong hai vị lão giả tiến tới ôm quyền lễ với Long một cái, lão không cầu xin mà là chỉ nói ra mong muốn của bản thân mình vì lão giờ đến tư cách cầu xin sợ rằng trong mắt hắn cũng là không có rồi.

'Haha! Ân oán có thể giải nhưng những tính mạng vô tội kia có thể trở lại sao? Các ngươi một lũ súc sinh………….lão từ là muốn…….Đồ diệt Đoàn gia.?' Long ngửa cổ lên trời cười to làm hai lão già biến sắc………..kẻ điên này vậy mà muốn diệt tộc Đoàn gia.

'Hừ! Các vị, mong rằng các vị vì giang hồ võ lâm mà bỏ qua sợ hãi cùng nhau ra tay tru diệt tên ác ma này………ta cùng nhị đệ sẽ tạo cho các vị cơ hội…….' Lão giả Đoàn gia hướng mọi người xung quanh nói, tiếp sau đó lão cùng tên Cường Giả còn lại của Đoàn gia ra hiệu, cả hai vồ tới chỗ Long mà ôm chặt lấy hắn.

'Ác ma! Ngươi là cùng chúng ta đi tới địa ngục chịu phán xử của Diêm Vương đi thôi!……. Bạo!……Bạo!' Hai lão giả quát lên, sau tiếng quát thì thân hình cả hai héo rũ đi trông thấy duy chỉ có ở bụng là phình to lên……..cả hai vậy mà tự bạo sinh mệnh.

'Lão tử chính là Diêm Vương! Các ngươi cũng không cần đi đâu xa! Ta tuyên bố các ngươi hai người tội chồng tội, không có cơ hội đầu thai' Long không trốn tránh, hắn bình tĩnh mười phần để cho hai lão giả bày chiêu…….đến lúc hai quả cầu năng lượng sắp nổ tung thì hắn mới động, hai tay hắn chia ra chụp lên bụng hai lão giả bắt đầu……..hút……..các ngươi đã muốn dùng năng lượng tự bạo hại lão tử thì lão tử giúp các ngươi một tay đưa thẳng năng lượng của các ngươi vào người lão tử.

'Ngươi! Ác ma, ngươi nhất định sẽ chết rất khó coi!' Hai lão già tuyệt vọng vì thủ đoạn cuối cùng bị chặn lại, đối mặt với tên này thì mới biết hắn khó chơi cỡ nào……một phần rất lớn là bởi vì ma khí, thứ khí có thể cắn nuốt mọi năng lượng khác.

'Phốc…….' Lại thêm hai đầu người bay ra, hai mươi Cường Giả xuất động giờ chỉ còn lại mười lăm.

……….Mười lăm tên Cường Giả im thin thít, ngoan ngoãn đứng cúi đầu trông còn ngoan hơn mấy em bé sợ cô giáo……tất cả trong đầu đều hiện lên một chữ………'sợ'………giờ chúng mới nhận thức được một điều đó là trước mặt thằng này thì đừng có cái gì mà đem danh môn hay gia tộc ra vì chả có tác dụng gì cả, đường đường là chân nhân của Võ Đang phái đại danh đỉnh đỉnh mà hắn còn xuống tay không hề nhíu mày một cái đủ biết tính tình Ma Tôn như thế nào.

'Dập đầu đi…….các ngươi nếu mỗi người dập đầu một vạn cái trước vong linh của họ thì có thể rời đi…….không đủ…….CHẾT!' Long quay đầu nhin về phía bọn Cường Giả còn lại rống lên.

'Ngươi………ngươi quá đáng………ngươi tưởng mình đã là võ lâm minh chủ sao?' Một tên Cường Giả không phục hét lên.

'Phốc!' Thân hình Long biến mất, chỉ trong tích tắt hắn lại trở về khi trên tay có thêm một đầu người để lại thân hình không đầu từ từ gục xuống trong ánh mắt co rút của những kẻ còn lại……..một câu không hợp……..chết.

Trước uy hiếp kinh người cùng tử vong đang đến rất gần, đám Cường Giả bắt đầu từng tên một quỳ xuống………chúng bỏ qua mặt mũi mà hướng về phía cái công viên kia dập đầu……dập đầu trước những oan hồn giun dế…….chì là một vạn cái, nhiều đến khủng khiếp.

'Ầm! Ầm! Ầm!' Tiếng đầu chạm đất như máy dập vang lên liên hồi.

………………………

………..

…….Tối đó………Cổng chào thành phố Tây Ninh không một bóng người vì sớm đã bị cảnh sát cách ly trong vòng bán kính một dặm đủ để ngăn cản tầm mắt của bất cứ ai, không để họ nhìn rõ về phía trên cao cổng chào…….nơi đang treo mười tám cái đầu người còn đang rỉ máu róc rách, nhìn còn đáng sợ hơn phim kinh dị……chỉ có hai tên Cường Giả có thể sống sót qua một vạn cái dập đầu nhưng cũng đã triệt để trở thành người điên……giang hồ chính thức……..loạn.

…………..Văn phòng ủy ban thành phố Tây Ninh…………phòng họp chất kín người, khuôn mặt kẻ nào cũng âm trầm.

'Chủ tịch…….chúng ta không thể để tiếp tục như vậy được, hình ảnh vụ nổ cùng chỗ cổng chào tuy bị chúng ta cùng trung ương chèn ép nhưng giấy không gói được lửa, một khi tin tức lộ ra thì thật là không có cách nào có thể vãn hồi……' Gã cảnh sát trưởng hướng một người trung niên ngồi ở chỗ cao nhất trên bàn họp nói……gã là Chu cẩm – bí thư thành ủy Tây Ninh.

Chu Cẩm không trả lời ngay, gã suy tư một hồi mới nở nụ cười nói :

'Anh Tôn………vậy theo anh chúng ta phải làm sao?'

'Bi thư……..đương nhiên là phải tìm ra hung thủ rồi, không biết động cơ hắn là gì và hắn là ai nhưng chúng ta nhất định phải bắt hắn trả giá………tình tiết vụ án chúng ta có thể bớt đi một chút để tránh cho nhân dân hoảng sợ vì độ kinh dị nhưng hung thủ là nhất quyết phải tìm được………' Gã cảnh sát trưởng họ Tôn dõng dạc tuyên bố, trong mắt hắn thì đây là một vụ khủng bố.

Thấy cảnh sát trưởng phát biểu, ngồi trên bàn họp không ít người tặng cho gã nụ cười khẩy coi thường…….họ đều là người trong gia tộc dính dáng đến giang hồ hay là va chạm nhiều, biết tới giang hồ thật sự cho nên trước những lời nói đậm chất 'ngây thơ' này của gã làm cho buồn cười.

Chu Cẩm nhìn vào sự hăng hái cùng nhiệt huyết của viên cảnh sát trưởng mà gật gù………gã biết hắn từ lúc hắn còn là một cảnh sát trẻ đầy quả cảm, phá không ít án lớn lập được công lao nên chẳng bao lâu leo được vị trị này bằng thực lực vượt xa nhiều thằng con ông cháu cha………giới tội phạm mà nghe tên Đại tá Tôn là đã run cầm cập rồi………nhưng Chu Cẩm biết………lần này không phải là chuyện mà chính quyền có thể nhúng tay………việc họ làm chỉ có thể là đợi……..đợi có kẻ đến thu thập tàn cuộc.

………………..

……Đoàn gia………

'Gia gia……….chúng ta phải làm sao bây giờ?' Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng lúc này đã trở lại, gã giờ là đang suy nghĩ có phải là đã sai lầm khi không chấp nhận 'điều kiện' kia hay không………Đoàn gia chỉ trong thời gian ngắn ngủi mất đi bốn vị lão tổ cũng là bốn tên Cường Giả……….bây giờ vị thế của Đoàn gia sợ trong mắt các đại gia tộc hay đại môn phái sợ là tụt dốc không phanh.

Đoàn Ngạn Ngôn ngồi trên ghế chủ tọa, cả người hừng hực sát ý……….Đoàn gia có tổng cộng bảy lão tổ giờ đã tổn thất mất bốn……chỉ còn lại lão và hai vị khác…….thực lực gia tộc bây giờ sợ là chịu không nổi một kích của những kẻ dậu đổ bìm leo………lão cùng hai ngươi kia bây giờ là triệt để bị bó chân tại Đoàn gia và chỗ mỏ thạch vì sợ Ma Tôn tập kích cho nên những chỗ khác Đoàn gia là không hề có Cường Giả tọa trấn……một gia tộc lớn như Đoàn gia cũng không chỉ có mỗi ở chỗ này, tin rằng kẻ thù của Đoàn gia cũng là biết rõ như vậy……….vốn dĩ lần này kế hoạch tuyệt đối bí mật, ngoài chuyện nương nhờ Độc Cô Phi Vân được bàn luận rộng rãi tại cuộc họp gia tộc thì vụ ám sát chỉ có đám lão tổ cùng Đoàn Ngạn Hồng biết……….ấy vậy mà thằng chó kia vẫn không chết lại còn giết ngược……..nghe đâu chỉ có hai người sống sót mà cũng đã trở thành người điên…..lão cũng là tê dại da đầu khi nghe đến kết quả………..thực lực Ma Tôn phát triển quá đáng sợ, kẻ này không chết nhất định sẽ là Độc Cô Cầu Bại thứ hai.

'Đợi! Siêu nhi đã đi cầu viện Võ Đang, lần này họ cũng tổn thất hai vị chân nhân trong tay Ma Tôn…..hai vị chân nhân bị bêu đầu tin chắc Võ Đang sẽ không đứng nhìn……' Đoàn Ngạn Ngôn nói, lão là muốn kéo Võ Đang vào vũng nước đục này.

'Phía Thập Lục Tháp thì như thế nào? Cháu sợ lần này đám trưởng lão kia sẽ nhúng tay vào, dù gì một trưởng lão bị người ta mai phục ám sát chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của Thập Lục Tháp!' Đoàn Ngạn Hồng nói.

'Ta đã đưa Diệc Phi tới chỗ Hạ Hầu gia rồi……..Hạ Hầu thiếu chủ Hạ Hầu Cẩm đã khẳng định Thập Lục Tháp sẽ không nhúng tay vào ít nhất là trong vòng nửa năm………..chúng ta có sáu tháng để thở dốc và tìm kế sách………..' Đoàn Ngạn Ngôn cắn răng nói, lão cứ thế mà tiễn đưa đứa cháu gái mà lão nhận nuôi từ khi còn nhỏ đến cho người ta như một món đồ vật trao đổi., Hạ Hầu Cẩm là cháu trai gọi Tam trưởng lão Thập Lục Tháp – Đao Thánh Hạ Hầu Viêm một tiếng bác ruột, lão lại không có con trai nên Hạ Hầu Cẩm được lão hết mực cưng chiều coi như con mà đối đãi…….lời hứa hẹn của Hạ Hầu Cẩm chẳng khác nào là ý tứ của Đao Thánh.

Đoàn Ngạn Hồng sững sờ vì không ngờ gia gia lại bỏ một cái giá lớn đến thế, Lưu Diệt Phi chẳng khác nào tâm can bảo bối của lão…..nàng nhận được sự cưng chiều hết mực đến nỗi một vài tên con cháu Đoàn gia ghen tị không ít, thậm chí Hạ Cầu Cẩm vài ba lần đến cầu hôn cũng bị gia gia hắn từ chối chỉ vì một lý do…….Diệc Phi là không thích……..ấy thế mà giờ đây………

Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng là cảm giác được Đoàn gia dang đứng trước nguy cơ to lớn chưa từng có rồi.

'ĐOÀN GIA! LÃO TỬ ĐẾN RỒI ĐÂY!'

Đột nhiên một tiếng oai hống mạnh mẽ rền vang khiến toàn bộ Đoàn gia thất kinh, người người chạy ra ngoài mà nhìn lên bầu trời để rồi biến sắc vì bóng đen vừa phá không mà đến…..Ma Tôn đến rồi.

Không trung, Long toàn thân hắc y tà dị cực điểm, hơi gió thổi tới làm hắc y bồng bềnh, lăng lệ ác liệt mang theo một tia phiêu dật cùng lạnh nhạt. Thần sắc hắn cũng lạnh, trong mắt bình tĩnh lại dẫn theo một tia coi thường, Ma Đao trong tay……đao chưa động nhưng lại bạo liệt mười phẩn, phảng phất muốn chém ngang thiên địa cho người một cảm giác không thể địch nổi.

'Kẻ đến là ai? Phạm vào Đoàn gia, ngươi là chán sống?' Đoàn gia một gã trung niên trên tay một chiếc búa lớn giận dữ hướng không trung rít gào…….Đoàn gia một gia tộc lớn không thiếu những kẻ cuồng ngạo.

Long nheo mắt, thân hinh hắn như thiểm điện xuất hiện trước mặt tên võ giả, một đao cứ vậy mà mãnh liệt chém xuống.

'Dừng tay! Ngụy Siêu………ngươi là không để lão phu trong mắt?' Đoàn Ngạn Ngôn xuất hiện, lão thân hình phiêu dật lao tới chỗ Long với tốc độ kinh hồn……..nhưng là không kịp.

'Oành! Rắc…………rắc…………rắc!' Tên võ giả trước mặt Long giữa lông mày đột nhiên lộ ra một đường vết rách, rất nhanh…….vết rách nhanh chóng mở rộng, tên võ giã cứ thế mà người chia làm hai nửa, máu tươi rơi vãi đầy đất………..chưa dừng lại tại đó, đao quang chém thẳng xuống mặt đất tạo thành một đường nứt dài đến gần trăm mét càn quét mọi thứ trong đó có không ít đệ tử Đoàn gia.

'Giết ta Đoàn gia! Ngươi phài chết!' Đoàn Ngạn Ngôn hai mắt như muốn nứt vỡ trước thảm trạng của con cháu Đoàn gia, cả người lão lăng lệ cuồng nộ tung một đấm vào Long.

'Kim Cương Bá Diệt Thể chung cực vũ kỹ – Kim Cương Diệt Thế Quyền' Đoàn Ngạn Ngôn không giữ lực mà một đấm toàn lực, nắm đấm của lão như xé rách không gian mang theo kình lực kinh khủng thẳng đến người Long.

'Tích Tà Đao……' Long không nao núng, Ma Đao vừa chém xuống lại xoay ngược chém ngược trở lại từ dưới lên trên quét một đòn hung hiểm đối chọi với Đoàn Ngạn Ngôn.

Đoàn Ngạn Ngôn mặt mày vặn vẹo, lão vận dụng một thân nội khí hùng hậu trước ngực đỡ đao…….tay quyền vẫn không giảm thế đấm thẳng vào mặt Long.

'Oành! Phốc………..xuy…….'

Đao quang mạnh mẽ đến vậy chỉ có thể để lại vết lằn trên da thịt Đoàn Ngạn Ngôn………..Long lại không được tốt như thế, ăn một quyền mãnh liệt làm đầu hắn như một vỡ tung ra mà hóp sâu vào hình nắm đấm……..cơ mà Đoàn Ngạn Ngôn là chưa dừng lại, lão biến thế lấy một chân làm trụ, tay còn lại lầy đà chấn một cùi chỏ thằng vảo đầu Long……..đòn nối đòn.

'Ầm!………Ầm!……………Rầm! ' Lĩnh trọn vẹn đòn chỏ sau cú đấm, cả người Long bay vụt ra sau như đạn pháo phá nát không biết bao nhiêu bức tường mới dừng lại……..hắn chật vật rơi xuống đất, đầu lâu đã biến dạng hoàn toàn chỉ còn ma khí hắc vụ hỗn độn bao phủ.

Đoàn Ngạn Ngôn cắn răng khi đối phương vậy mà chưa chết, Đoàn gia nổi danh nhờ luyện thể cho nên từ nhỏ có thể nói là sống trong ma luyện và nước thuốc bởi vậy đao thương bất nhập chỉ là chuyện hiển nhiên huống chi là cấp độ lão quái vật Cường Giả ngũ cấp như lão………nhưng mà cỡ lão khi bị đánh nát đầu cũng là phải chết không nghi ngờ còn thằng này thì sao……..đến vậy mà vẫn sống sờ sờ, giờ lão đã hiểu ra vì sao vụ tập kích ám sát kia thất bại, Đoàn gia là chưa hiểu rõ về ma tu.

'Phụt!' Long đầu lại trở lại như cũ, hắn nhổ một ngụm đất đá trong miệng ra…….lần này hắn ăn thua thiệt vì đối phương không còn là Cường Giả nhất cấp, nhị cấp nữa mà đối diện hắn là một lão già Cường Giả ngũ cấp hàng thật giá thật.

'Ta tin để khôi phục ngươi cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ……..lão phu là muốn xem ngươi có thể khôi phục bao nhiêu lần!' Đoàn Ngạn Ngôn cười gằn, đúng như lão đoán Long bị thương có thể chữa trị nhưng ma khí cũng là tiêu hao không hề nhỏ đối với những vết thương nghiêm trọng, dù gì hắn không thể có khả năng bất tử bất diệt được….

Nói xong cũng là lúc Đoàn Ngạn Ngôn động, lão lần này đến thế như mãnh hổ cuồng lang……hai tay lại như hai lưỡi hái hướng đến Long chém xuống.

'Kim Cương Bá Diệt Thể chung cực vũ kỹ nhị thức – Bá Diệt Thủ Trảm………' Bá Diệt Thủ Trảm….tay cũng là đao sắc bén lạ thường kéo theo khủng bố thanh âm rít gào của không khí bị cắt qua.

Long tán đi Ma Đao, hắn thân hình ủy mị lui về, đầu khẽ ngửa ra sau tránh đòn chém…….

'Vù………' Đòn chém hụt, lần này do khoảng cách khá xa nên Long né được…….chỉ là Đoàn Ngạn Ngôn sao có thể dừng lại………..dựa theo đà lao tới, hai tay lão ngay tức thì co lại tạo thành song chỏ vạn cân lực đạo nhắm vào ngực Long…..quả là cáo già sống trăm năm…..nói thì chậm nhưng tất cả chỉ trong nháy mắt.

Long biết lần này là không có cách nào né được, hắn cả người ma khí cuồn cuộn xông tới ngực bảo hộ trong khí hai tay trảo tới đầu Đoàn Ngạn Ngôn……..

'Ma trảo – Ma Khí Trùng Tiêu' Trảo tới quỷ dị như độc xà mang theo ma khí hiểm độc kinh ngươi.

Đoàn Ngạn Ngôn cười gằn khinh bỉ, cùi chỏ của lão lại nhanh thêm vài phần.

'Oành!' Long lại bay như đạn pháo…….trên ngực hắn là hai lỗ sâu hoắm vào tận sâu bên trong, nội khí cuồng bạo vô cùng phá nát không ít ma khí………ma khí có thể mạnh nhưng không phải vô địch……chí ít bây giờ còn chưa phải…….thực lực võ giả mạnh hơn thì nội khí cũng theo đó mà tăng lên.

Đoàn Ngạn Ngôn nhìn đối phương một lần nữa bò dậy với sắc mặc âm trầm, lão đòn nào cũng là toàn lực cho nên tiêu hao không ít nội khí…….mang tiếng Cường Giả ngũ cấp nhưng lão cũng là con người…….cơ mà lần này Đoàn Ngạn Ngôn là tự trách bản thân quá khinh địch rồi, lão một mắt đã bị phế…….dù chỉ là bị phế trong một khoảng thời gian vì ma khí từ đòn trảo kia có thể xâm nhập chế trụ con mắt lão nhưng cũng ảnh hưởng không ít đến thị lực của lão.

Long chật vật đứng dậy, hắn nhìn vào hai vết lõm trước ngực giờ vẫn còn chưa khỏi hẳn………hắn không thể không công nhận Đoàn Ngạn Ngôn quá mạnh mẽ, nội khí của lão có thể không sợ ma khí của hắn. Ăn tiếp vài kích như thế này nữa hắn tin rằng tử vong là không còn xa.

Lúc này Đoàn gia toàn bộ cao thủ đã tập trung xung quanh hai người, Đoàn Ngạn Hồng nhìn gia gia chiếm thượng phong mà mừng rỡ vô cùng……..thiệt thòi hết thảy đều có thể đòi lại, chỉ cần vẫn còn thực lực tối cường như Đoàn Ngạn Ngôn thì Đoàn gia trở lại đỉnh cao chỉ là chuyện sớm muộn.

'Hắc hắc! Đâu rồi cái dáng vẻ cao ngạo ban nãy……..Ma Tôn ngươi rốt cục cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, muốn diệt Đoàn gia…….chỉ bằng ngươi?' Đoàn Ngạn Ngôn hướng Long cười cợt kéo theo khí thế dâng trào của toàn bộ võ giả Đoàn gia……..Ma Tôn thì lại thế nào……..đây cũng là ý của Đoàn Ngạn Ngôn hướng võ giả gia tộc tăng lên sĩ khí sau những ngài phải chịu áp lực.

'Lão tổ uy vũ……..Ma Tôn không phải lúc tới ngươi huênh hoang lắm sao…..giờ ngươi tự xem mình có khác gì một con chó bệnh không?'

'Phải rồi nên đổi danh xưng của hắn là Cẩu Tôn ta thấy hợp hơn…….lão tổ, giết chó……'

'Haha, giết chó…….. hay……….giết chó đi lão tổ…….'

'Lão tổ uy vũ! Đoàn gia uy vũ…..giết giết Cẩu Tôn……….'

'………………..'

Đám võ giả Đoàn gia hưng phấn tột độ khi Đoàn Ngạn Ngôn vượt trội so với Ma Tôn, chúng reo hò hô đánh hô giết khí thế ngập trời……….cái không khí u ám khi bốn vị lão tổ vẫn lạc bây giờ bị không khí hưng phấn khi kẻ thù bị chà đạp thay thế.

'Đoàn gia………Chỉ bằng ta………..là đủ' Long quay đầu về phía đám võ khóe miệng nhếch lên, hắn thân hình biến mất……….không nhắm vào Đoàn Ngạn Ngôn mà là vào đám võ giả xung quanh…………trong mắt hắn đây chẳng khác nào mồi dâng tận miệng……..hắc hắc.

Đoàn Ngạn Ngôn sửng sốt vì cử động của Long, lão nhanh chóng hiểu ra hắn muốn làm gì……….lão ngay tức thì rống lên xông về phía Long ngăn chặn hắn……cơ mà, có thề sao?

'Ha ha! Đến, đến đây nào ma khí của ta…….' Long cuồng tiếu cười, điệu cười của ác ma………hắn như một ma thần xông vào đám võ giả, bàn tay như lưỡi hái tử thân xuyên qua thân thể chúng mang theo ma khí cuồn cuộn cắn nuốt………..chỉ trong vài hơi thở đã có gần chục tên võ giả ngã xuống biến thành ma khí dung nhập vào người Long cho đến cặn bã cũng không còn…….

'Ngụy Siêu! Mau dừng tay lại cho lão phu…………khốn kiếp…….' Đoàn Ngạn Ngôn phẫn nộ ra tay xuất thủ nhưng nào có thể bắt được thân ảnh của Ma Tôn, hắn cứ như u minh len lõi giữa đám võ giả đông đúc làm lão chẳng có cách nào xuống tay………cứ thế trò chơi đuổi bắt diễn ra đồng dạng với từng đám võ giả gào thét trong đau đớn.

'Không! Lão tổ….cứu ta…….không……….Uỳnh!'

'Đừng……..đừng đến đây……….lão tổ……Uỳnh!'

'Uỳnh…………….Uỳnh!'

'…………'

Mắt Đoàn Ngạn Ngôn tràn đầy tơ máu khi từng thân hình võ giả Đoàn gia, tương lai của Đoàn gia cứ thế mà gào thét trong tuyệt vọng để rồi biến thành hắc vụ chui vào người Ma Tôn…….dưới thực lực tuyệt đối thì chúng chả khác nào cá nằm trên thớt đợi người ta làm thịt……thường thì lên tới cấp độ Cường Giả rồi thì những lão quái vật sẽ không bao giờ xuống tay với võ giả bên dưới vì sự cao ngạo của kẻ luyện võ và cũng tự cảm thấy nhục vì hành động đó nhưng tên này là thằng điên……..đã là điên thì không nói lý lẽ.

'Chạy………các ngươi mau chạy trốn cho lão phu………' Đoàn Ngạn Ngôn rống giận, lão cảm giác được Long đã trở về thời kỳ toàn thịnh ban đầu nhờ cắn nuốt võ giả thậm chí lại có xu thế biến mạnh, tốc độ diệt sát của hắn lại càng ngày càng nhanh hơn khiến lão gấp rút gào lên………chỉ là Võ giả Đoàn gia lần này tụ hợp quá đông mà cửa ra chỉ có một……….chỉ cần có vài ba tên sẩy chân té là cửa ra ngay tức thì bị kẹt kín, trong khi đó phi thân lên thì………..ngay tức thì bị cắn nuốt, Long là nhắm đầu tiên vào những kẻ động khinh công định rời đi mà ra tay.

Đường bộ bị kẹt, trên trời thì bị ác ma nhằm vào, đám võ giả luống cuống không biết làm sao, trong đời chúng toàn sống trong sự cao ngạo của một đại gia tộc nào có tao ngộ nguy hiểm đến nhường này lúc nào đâu………ai nấy cũng run cầm cập hối thúc kẻ phía trước mau chạy ra ngoài nhưng vô ích.

'Uuuuuuuuuuuuu………….uuuuuuuuuuuuu……………..' Long lại né qua một đòn của Đoàn Ngạn Ngôn mà xông tới đám võ giả, hắn giờ ma khí tràn đầy, ra tay nhanh chóng cực kỳ lượm gặt từng tính mạng của Đoàn gia……trong ánh mắt sắc lạnh của hắn không có chỗ cho từ bi……sát hoặc bị sát…….

Nhìn từng đám võ giả ngã rạp mà Đoàn Ngạn Ngôn bất lực già nua, sau lưng lão là Đoàn Ngạn Hồng cùng đám trưởng lão và một vài đệ tử trẻ tuổi có thiên phú tốt nhất……..lão chỉ có thể làm được như thế……lão đã từng nghĩ tới dùng Vực của bản thân đề bắt Ma Tôn nhưng nhanh chóng rút đi ý nghĩ này vì Vực của tên kia không phải Vực thông thường, nếu bị cắn trả thì cái giá bỏ ra khiến lão không thừa nhận nổi.

'Không…….Ma Tôn đại nhân…….cầu ngài tha cho tôi……'

'Ma Tôn đại nhân…..xin dừng tay………..'

'Đại nhân………chúng tôi là vô tội……'

'…….'

Chứng kiến hy vọng cuối cùng là lão tổ lại đứng nhìn Đoàn gia võ giả bị tử thần giết hại khiến đãm võ giả triệt để thất vọng………chúng sợ hãi đến cùng cực quỳ xuống dập đầu xin tha chết trước mặt kẻ thù, khác hẳn với bộ dáng trước đó hào hứng phấn khởi hô hào giết Ma Tôn.

'Các ngươi là muốn sống?' Long dừng lại, ma khí bao phủ hắn hoàn toàn khiến người ta rét lạnh……hắn nói làm đám võ giả liên tục gật đầu……..kẻ nào lại không muốn sống chứ.

'Hà hà! Muốn sống cũng là đơn giản, chỉ cần ai trong các ngươi đem đủ ba đầu người đến thì được quyền sống sót………' Nhìn đám võ giả không một chút sĩ khí kia Long nheo mắt nói.

'Ngụy Siêu! Ngươi là mau rời đi……..ta Đoàn gia sẽ bỏ qua chuyện này không tính toán, thế nào?' Biết được toan tính ác động của Ma Tôn, Đoàn Ngạn Ngôn khắc chế giận dữ nói.

'Lão già! Tốt nhất là lão nên câm miệng lại mà bảo hộ cho tốt cái đám oắt con đằng sau…….lão tử là muốn xem Đoàn gia kẻ nào có thể bỏ qua tình thân gia tộc mà sống sót………bắt đầu đi……..' Long liếc qua Đoàn Ngạn Ngôn làm lão giận run cả người nhưng vẫn không dám động thân.

Nhìn lão tổ thật sự bỏ qua mình khiến đám võ giả còn lại triệt để chán nản, rốt cuộc trong mắt lão chúng vần không đáng giá bằng mấy người kia sao?

'Ma Tôn! Ta Đoàn gia Đoàn Kinh Song thà chết chứ không chịu tiếng nhục………ngươi là tốt nhất cho lão tử một cái thống khoái đi!' Đoàn gia võ giả một tên thanh niên trẻ tuổi mặc bạch y tiến lên lẫm liệt mười phần………nhưng cũng đúng lúc này………

'Phốc……..' Một bàn tay cứ vậy mà xuyên phá thân hình Đoàn Kinh Song từ sau ra trước, hắn đờ đẫn quay người ra phía sau nhìn người đệ đệ thân hơn ruột thịt vừa tay với mình.

'Phó đệ…….vì sao?' Đoàn Kinh Song miệng trào máu tươi cố gắng rặn ra từng từ một.

'Song huynh……huynh đệ chúng ta là thân như ruột thịt cho nên lần này huynh nên thành toàn cho ta được sống đi, đệ nhất định thay huynh chăm sóc chị dâu thật tốt……hắc hắc' Tên võ giả vừa xuống tay khuôn mặt dữ tợn nói……trước sinh tử thì cái chó gì huynh đệ có tác dụng gì chứ, huống hồ Đoàn Kinh Song chết đi thì chị dâu mỹ lệ nhất định sẽ rơi vào tay hắn.

'Phụt!' Đoàn Kinh Song thương thế cùng nội tâm bi thương khiến hắn không chịu nổi nữa mà phun ra một búng máu lớn lịm đi……..đầu hắn lại bị chính thân đệ đệ kéo xuống, quả là bi ai hết sức.

Tiếp sau đó là tràng cảnh hỗn loạn, từng tên võ giả như chó dại lao vào nhau xâu xé……..mảnh đất chúng đứng cứ như biến thành tràng cảnh nhân gian luyện ngục với vô vàn mảnh thi thể, nội tạng cùng đầu lâu lăn lóc……..máu tươi là chảy thành sông đến chân của Đoàn Ngạn Ngôn

'Ha ha ha! Đoàn Ngạn Ngôn lão cẩu, Đoàn gia các ngươi quả là đại gia tộc ha, cái dạng người chó má gì cũng có………….hahaha…….' Long ngửa đầu cười lớn khi Đoàn Ngạn Ngôn sắc mặt khó nhìn vô cùng, lão không thể bao biện cái gì vì sự thật rành rành trước mắt, con cháu Đoàn gia đã triệt để hỏng rồi.

'Vù……..vù……….' Khoảng trời bên ngoài, trên trời cao lúc này Cường Giả của các gia tộc cùng môn phái đã chạy tới, không ai dám mạo phạm bước vào phạm vi Đoàn gia mà chỉ ở xa xa lăng không quan sát, đến cấp bậc Cường Giả thì ngoài lĩnh hội được Vực thì võ giả đã có thể sử dụng nội lực chống lại tự nhiên mà lăng không phi thân, chỉ là cái gì cũng có giới hạn của nó…….Võ Giả càng cao thì càng có thể lăng không cao hơn, như Long bây giờ là Cường Giả tứ cấp thì có thể lăng không một trăm mét hơn.

Cường Giả tụ hội, đều là những lão già cấp bậc lão tổ……..trên thắt lưng mỗi người là những miếng ngọc bội tinh xảo thể hiện cho xuất xứ của bản thân……..nào thì Hạ Hầu gia, Kim gia, Độc Cô gia…………Nga My phái một lão bà bà lưng đeo chuôi kiếm hiện thân……..Thiếu Lâm cũng đến một vị lão tăng già nua…….Đổng gia thì khỏi nói rồi, lần này đến trực tiếp là Đổng Nghiên lão bà bà.

Đổng Nghiên là mới đầu nghe tin Ma Tôn bị ám sát không chết lại còn giết ngược hai mươi tên Cường Giả khiến triệt để chấn kinh……..đến khi nghe Ma Tôn thế mà một thân một mình đánh tới Đoàn gia làm bà kinh hãi tức tốc chạy tới với hy vọng mong manh là bảo trụ được tính mạng của hắn……..nào ngờ khi đến Đoàn gia, đập vào mắt bà là tràng cảnh thê thảm của một đại gia tộc, từng khu kiến trúc đổ nát ngổn ngang không cần nói tới……..võ giả Đoàn gia vậy mà đang tự giết nhau, trước mặt chúng là vị Ma Tôn còn ở xa xa lão già Đoàn Ngạn Ngôn thực lực cực cường đang làm gì?…….Trời ạ, lão là đang cố gắng bảo hộ cho đám người sau lưng mình mà không dám ra tay ngăn chặn tên sát thần kia………..

Đến cả trong mơ Đổng Nghiên cũng không thể ngờ vị Lục trưởng lão mà mình từng lấy lòng chưa đầy một năm trước lại biến mạnh đến như vậy, Đoàn gia chèn ép Đổng gia một bậc thế mà giờ đây lại như bị một tay hắn huỷ đi.

……….trở lại với mảnh đất nhuộm máu kia…….

'Phù……phù…….đại nhân, chúng tôi là đã làm theo lời ngài nói kiếm về mỗi người ba đầu người dâng lên đại nhân……mong đại nhân tha cho chúng tiểu nhân lần này………' Đứng trước mặt Long là gần một trăm tên võ giả Đoàn gia, có kẻ lành lặn nhưng cũng không thiếu kẻ cụt tay cụt chân hay là bị trọng thương…….tuy vậy tất cả chúng đều có một điểm chung đó là trước mặt kẻ nào cũng có ba đầu người……..một tên võ giả đại diện cho đám người đứng ra nói với Long.

'Tốt……các ngươi làm rất tốt……giết rất tốt……..cảm giác thế nào khi xuống tay với bạn bè, người thân?' Long cười nói khiến đám võ giả lúng túng.

'Đại nhân……..chúng tiểu nhân đã làm theo như ngài yêu cầu…….vậy chúng tiểu nhân có thể đi ?' Tên đại diện cắn răng hỏi, bọn chúng là mặc kệ Đoàn gia hay Ma Tôn bên nào thắng vì giờ chúng có ở lại thì Đoàn gia cũng sẽ không tha cho…..

'Đi…….các ngươi là đi đâu?' Long cười cợt, hắn trong đời ghét nhất là loại người phản bội bởi vì hắn đã tao ngộ chuyện đó cho nên đám người này trong mắt hắn từ lâu trong mắt hắn đã lã người chết.

'Ma Tôn! Ý ngươi là sao? Chẳng lẽ ngươi đường đường là một Cường Giả lại lật lọng định giết chúng ta?' Đám võ giá biến sắc rít gào.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.