Sói Săn Mồi – Chương 87: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 87:

Chương 151………..173 : Ma Tôn (P1………………23) 5/10

Một tiếng sau…….

'Ta là biết lỗi rồi……..' Long đứng sau Đát Kỷ khuôn mặt khổ sở năn nỉ mỹ nhân lúc này đang đứng xoay lưng trước mặt mình, sau hàng loạt cơn đe dọa tự bạo của người đẹp hắn mới nhận ra mình vừa chọc giận nàng, cơ mà trước đó hắn đã kịp đổ hàng tá lít xăng vào lửa khi liên tục gọi nàng là 'heo'…..Long thật là muốn tát mình trăm cái vì cái tội tự nhiên rước họa vào thân.

'Không dám! Vị Cường giả này, ngài cũng đã có được thứ mình muốn vậy nên xin mau mau rời khỏi nơi này để nô gia được thanh tịnh tu luyện, tránh để lâu khiến có người đánh hơi được tiến vào lại khiến họ chướng mắt với dung mạo như heo của nô gia nữa nha…..' Đát Kỷ nghiến răng nghiến lợi nói.

'Ách…..' Long cười khổ.

'Thật ra muốn tạ lỗi cũng rất đơn giản mà……..như là nhường ra ma thể cho ta chẳng hạn!' Đát Kỷ sau một hồi không thấy động tĩnh quay sang câu dẫn Long.

'Cái này không được rồi……..ta còn nhiều việc cần phải làm mà muốn thế cần phải mạnh mẽ.' Long cương quyết từ chối.

'Nhường ma thể cho ta……..ta sẽ giúp ngươi!' Đát Kỷ vội nói.

'Ta nghĩ đã là nam nhân thì nên tự mình làm vẫn hơn nha.' Long uyển chuyển chối từ.

'Hừ! Vậy ngươi đi giết Thiên Đế báo thù cho ta đi!' Đát Kỷ nói.

'Nếu nàng làm đàn bà của ta thì có thể, nhưng mà cần phải một đoạn thời gian nữa may ra có khả năng chứ hiện tại ta nghĩ một đầu ngón tay của gã là ta không đỡ nổi huống chi là giết gã!' Long thành thật nói, đùa chứ hắn hiện tại tiếp Bát Quái Lão Nhân một chiêu không biết còn được không huống chi là nói đến tồn tại chí cực như Thiên Đế.

'Thời gian? Mười năm……trăm năm hay ngàn năm sau?' Đát Kỷ khinh bỉ nói.

Long trầm mặt, hắn thật không dám nói chắc chắn…….chưa nói có thể đánh với Thiên Đế hay không cơ mà hắn còn chưa nghĩ đến là tại sao mình phải đến tìm gã để rước phiền toái vào bản thân…..Lời thề với Trụ Vương? Lời hứa với người phụ nữ này?…..Trong mắt hắn chả là cái cóc khô gì, một thằng thì chỉ còn bộ xương leo lắt tồn tại cô quạnh trong cái mộ huyệt này, một người thì khi lên giường rồi hắn chắc chắn sẽ khiến nàng quên đi tất cả hận thù mà đắm chìm trong nhục dục sung sướng…….trừ khi Thiên Đế tìm tới gây hấn với hắn thì hắn sẽ trả đũa còn không thì ngu gì tới tìm gã, ăn no rửng mở hay sao.

Thấy Long không trả lời, Đát Kỷ càng ngày càng giận………..nàng nói:

'Sao? Sợ Thiên Đế? Vậy thì biện pháp cuối cùng……..giúp ta có được Lân Chi Huyết?'

Long hơi sửng sốt một chút, hắn không ngờ nàng còn biết nơi hạ lạc của một thần vật khác.

'Nàng biết Lân Chi Huyết ở đâu?' Long hỏi.

'Đương nhiên………chỉ cần giết gã thu về Lân Chi Huyết của gã cho ta thì ta sẽ trở thành đàn bà của ngươi…….thế nào?' Đát Kỷ nở nụ cười mê người nói.

'Gã là ai?' Long là triệt để có hơi sợ Đát Kỷ, mở miệng ra là chém chém giết giết……nàng đã giết hơn hàng ngàn vạn người mà còn chưa đủ sao.

'Ta cũng không biết hắn hiện giờ làm gì nhưng chắc chắn hắn còn sống……….hắn không ở mảnh đất này mà ở một nơi khá xa, vùng đất của những người da trắng cao to……..ta là vẫn nhớ tên hắn……..hình như là…..Zues……..đúng rồi……….hắn tên là Zues nha……' Đát Kỷ lục lọi trí nhớ một hồi lên tiếng.

Long nuốt nước miếng cái ực……yết hầu hắn lăn lăn vì sốc……..đậu xanh rau má, hắn không nhầm thì Zeus trong miệng Đát Kỷ chính là vị kia.

'Hắn……..cái tên Zeus ấy………hắn và Thiên Đế kẻ nào lợi hại hơn?' Long ngập ngừng hỏi.

'Cái này…….theo ta được biết thì Thiên Đế từng bại dưới tay Zeus nửa chiêu……..chỉ là nửa chiêu thôi nha…..' Đát Kỷ khuôn mặt ngây thơ dại khờ nở nụ cười tươi như hoa với Long.

Long trợn trắng mắt với người đẹp………lần đầu tiên trong đời hắn thấy bất lực khi nói chuyện với một nữ nhân.

'Hừm! Ngươi cũng xứng với hai chữ nam nhân sao? Cái này không được, cái kia cũng không được…….rốt cuộc ngươi bỏ ra được cái gì để ta đi theo ngươi hả?' Đát Kỷ nổi điên nói.

'Hắc hắc……..nàng yên tâm……….ta sẽ giúp nàng hiểu được nhân gian còn có thứ hấp dẫn hơn việc chém chém giết giết hay trở thành Cường giả cao siêu……..lạc thú nhân sinh nha, nàng nhất định sẽ không tưởng tượng nổi nó sung sướng đến cỡ nào đâu……' Long cười dâm nói.

Đát Kỷ đang định bão nổi với cái thằng dâm tục trước mặt thì đột nhiên nàng hoảng hốt phi thân ra sau lưng Long………

….Có khách đến…………

'A di đà phật! Bần tăng là đến muộn một chút rồi!' Một giọng nói trầm bổng vang lên trong khu mộ, một lão tăng mặc áo cà sa đỏ đen cũ kỹ xuất hiện trước mặt Long.

Nheo mắt nhìn lão tăng vừa đến, Long có thể nhận thức được rõ ràng ma khí của mình bị áp chế cho dù cả hai vẫn chưa vận công……….quả nhiên phật khí và tử khi hay ma khí là đối lập nhau…….hắn cũng không muốn giao thủ với một lão tăng trông có phần đức đạo như này.

'Này lão đầu? Vật ở đây ta đã thu, lão cũng nên đi đi.' Long lên tiếng.

'A di đà phật……Lão nạp đến không phải vì vật……..lão nạp đến vì người!' Lão tăng chuỗi hạt xoay vòng trên tay nói, miệng nhấp nháy không ngừng niệm kinh.

'Tìm người? Lão tìm ai?' Long khó hiểu hỏi.

'A di đà phật! Người ngay không nói tiếng lóng, lão nạp tới đây là mong muốn hai vị cùng theo mình trở về Thiếu Lâm Tự……..đất phật từ bi hỉ xả sẽ giúp tịnh hóa cái ác trong hai vị thí chủ, giúp hai vị trở lại con đường chính đạo……..' Lão tăng nói.

'Lão tăng…xưng hô sao?' Long hỏi.

'Bần tăng Thích Tọa Thiện!' Lão tăng trầm ổn trả lời.

'Tọa Thiện đại sư? Ngài là một trong Thất Phật của Thiếu Lâm?' Diệp Siêu đã tỉnh từ lúc nào nghe thấy sửng sốt hỏi.

'Thất Phật?' Long quay sang tò mò.

'Là bảy lão tăng đức cao vọng trọng cùng võ công siêu tuyệt được ví như bảy Phật sống của Thiêú Lâm Tự đó nha!' Diệp Siêu kính nể nói.

'A di đà phật! Phật sống cái danh này lão nạp thật là không dám nhận rồi……' Tọa Thiện lắc đầu nói.

'Tọa Thiện đại sư, ngài tại sao lại muốn chúng tôi về Thiếu Lâm Tự để tịnh hóa cái gì gì đó?' Long hỏi.

'A di đà phật! Thí chủ cùng nữ tử sau lưng sát khí quá nặng, đặt biệt là thí chủ còn là Ma khí hơn một cấp độ so với Tử khí càng phải mau chóng quay đầu là bờ tránh cho muôn dân phải lâm vào cảnh lầm than vì một đại ác ma xuất thế……' Tọa Thiện nói.

'Đại sư! Điểm này ngài an tâm, tôi tu ma nhưng tôi tin chắc rằng mình không bao giờ lạm sát người vô tội.' Long quả quyết nói, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ là dựa vào thực lực để sát hại những sinh linh bình thường.

'Mô phật! Bây giờ không nhưng tương lai không đảm bảo thí chủ sẽ không làm thế………bần tăng làm thế cũng là vì tốt cho thí chủ………..hai người theo bần tăng đi thôi…….' Tọa Thiện nở nụ cười hiền hòa nói.

'Nếu chúng ta không đi thì sao?' Long linh tính mách bảo lão tăng này không dễ thuyết phục rồi.

'A di đà phật! Vì cứu khổ cứu nạn nên bần tăng buộc phải ra tay……….hai vị thí chủ……….mong rằng hai vị hiểu được mà lựa chọn con đường đúng đắn…….' Tọa Thiện đạo mạo nói.

'Đại sư, mỗi người đều có đạo của riêng mình………ngài cũng không thể bắt mọi người đều đi tu đạo phật đúng không?' Long cười nói, hắn đây là thật lòng không muốn động thủ với vị này bởi vì trong nội tâm hắn là quý trọng một lão tăng đức độ nhân từ như Tọa Thiện, hắn không cảm nhận được sát khí từ lão…..đây chắc hẳn là do lão lo nghĩ cho dân chúng mà thôi.

'A di đà phật! Lão nạp đã quyết rồi nên thí chủ hãy là đi theo lão nạp thôi!' Tọa Thiện nói.

'Tọa Thiện đại sư………tiếc là tôi phải nói một chữ 'không' với ngài rồi!' Long toàn thân vận khí đề phòng, muốn hắn đi? Con hắn ai cứu, người thân hắn ai tìm về?

'Mô phật! Xem ra bần tăng không còn cách khác rồi! Hai vị, thứ lỗi cho lão nạp rồi'

Vừa nói xong, Tọa Thiện áo cà sa tung bay…….bàn tay rời khỏi chuỗi hạt mà thân hình vũ động tung một chưởng ấn về phía Long.

'Như Lai…..Thần Chưởng…….'

'Oanh!!!'

Chưởng ấn hình tay phật khổng lồ kéo theo phật khí vàng rực tạo cho Long uy áp kinh người, hắn ngưng trọng không dám coi thường mà toàn thân ma khí vận chuyển.

'Để xem ma cùng phật ai mạnh hơn……ra đi…….Ma Long Loạn Vũ…..' Long gầm lên tay chưởng chuyển động tung một chưởng ấn hình rồng đối chưởng với bàn tay phật kia.

'ẦM!' Chưởng ấn chạm nhau…..tay phật mạnh mẽ xóa tan hắc long bay thẳng đến người Long khiến hắn bị đánh bay như một quả bóng thẳng đến tường bao mới ngã xuống.

……

'Khà khà…….đủ bá đạo……đủ mạnh mẽ…….' Long chật vật bò dậy, quả nhiên phật khí là đối lập với ma khí, ăn một chưởng của lão tăng mà hắn đã cảm thấy cơ thể sắp phân giải vì phật khí bạo toái trong người rồi.

Đây cũng là do Long chỉ mới tiếp xúc với Ma chưởng hay nói cách khách là nhập môn nếu không hắn cũng phải ăn thiệt thòi đến thế………cơ mà…….Tọa Thiện không đợi chờ hắn tu luyện…..lão dậm chân bay vụt tới chỗ hắn, lão bỏ qua Đát Kỷ vì cảm thấy nam nhân này mạnh hơn nàng.

'Lão cẩu quá đáng…….ta chém chết lão……..Ma đao hiện….' Long giận dữ gầm lên, ma đao chỉ trong sát na hình thành trong tay hắn…….nắm ma đao hắn bổ một nhát vào đầu Tọa Thiện lúc này đã tới gần.

'A di đà phật! Thí chủ đã sắp nhập ma……..bần tăng đây là vì muôn dân trăm họ……' Tọa Thiện vẫn giọng hiền từ lên tiếng, lão khẽ lách người qua cú chém của Long….tay chưởng biến thành trảo quặp vào đầu Long.

'Pặp!'

'A…….lão cẩu………lão đang làm gì…………Aaaaaaaaaaaaaaa' Long gào thét vì hắn rõ ràng sinh cơ của mình đang trôi đi khi bàn tay của Tọa Thiện chụp lên đầu mình, phật khí của lão đang phân giải ma khí trong người hắn với tốc độ kinh người.

'A di đà phật! Tu ma là tội lỗi, nhập ma là tội ác' Tọa Thiện nói.

'Chó má lí luận……….kẻ mạnh luôn luôn đúng, lão tử liều mạng với ngươi!' Long hai mắt đen kịt ma khí, mặt mày dữ tợn vặn vẹo đáng sợ……..hắn vận hết sức bình sinh tung một đấm vào người Tọa Thiện.

'Oanh!' Quyền đến quá mãnh liệt làm Tọa Thiện không thể không rời tay khỏi đầu Long……nhưng mà lão chỉ là lui ra sau ba bước mà cơ thể vẫn không tổn hại gì sau khi ăn một quyền chính diện.

'Hảo thân thể! Lão cẩu………hôm nay lão tử chết cũng phải kéo theo cái đệm lưng………' Long không đợi chờ mà ra tay, ma đao trong tay hắn vung tới chém vào Tọa Thiện.

'A di đà phật! Như Lai Thần Chưởng………Phật Pháp Vô Biên…….' Tọa Thiện thân pháp vũ lộng né cú chém của Long, lão lại ra một chưởng hướng Long đánh tới……lần này hai người chỉ cách nhau mấy bước chân nên Long ăn trọn toàn bộ.

'Oanh!' Ăn trọn một chưởng của lão tăng, Long không bay ngược ra sau mà cả người cứng đờ…….hắn cúi xuống nhìn bụng mình giờ đã trống trơn một lỗ thủng to từ trước ra sau, ma khí của hắn trào ra không ngừng nhưng không thể chữa trị được.

'Mô phật! Ma đạo chỉ mang đến khổ đau……thí chủ là sai rồi….' Tọa Thiện nói, áo cà sa của lão vẫn tung bay, cả người tràn ngập phật quang như một đức phật.

'Khục! Tu ma là sai?' Long lảo đảo lùi về sau vài bước vì thân hình không còn trọn vẹn.

'A di đà phật! Tu tiên, tu phật, tru tu ma!' Tọa Thiện ngôn ngữ mười phần tự cho là đúng.

'Haha……….hay cho câu tu tiên, tu phật, tru tu ma…….tru ma thì cũng phải giác ngộ bị ma tru…..lão cẩu………tới' Long gào lên Ma đao trong tay huy động chém vào người Tọa Thiện…….đao thế lần này khác hẳn hai lần trước biến ảo thành bảy bảy bốn chín ma ảnh từ bốn phương tám hướng đập vào người Tọa Thiện…..'

'Tịch Tà Đao'

Tọa Thiện lần đầu khuôn mặt hiện vẻ ngưng trọng, đôi lông mày lão chỉ nhíu qua một chút rồi trở về bình thường……..cả người lão phật quang ngập tràn hình thành một chiếc chuông che phủ cả người.

'Kim Chung Trạo thập nhất tầng'

'Ca sát…….ca sát………ca sát……' Đao kình mang theo ma khí chỉ vào được nửa thốn chiếc chuông vàng thì tan biến……Tọa Thiện vẫn lông tóc không chút tổn hại.

'Khốn kiếp!' Long tán đi ma đao trên tay, hắn lảo đảo lùi sau vài bước nữa mới có thể đứng vững không ngã……..

'Oanh!' Một tiếng nổ vang lên, Long cười khổ nhìn sang cánh tay phải của mình……nó đã tan biến thành một luồn ma khí nhợt nhạt……hắn lúc nãy đã mạo hiểm sử dụng Tịch Tà Đao mà cái giá phải trả là cánh tay phải……ma khí trong người hắn đã suy yếu đến mức không thể tái tạo lại nó nữa rồi.

Kỳ thật Long cũng không hề biết Tịch Tà Đao sẽ khiến hắn như thế nào, hắn chỉ là theo bí pháp mạo hiểm xuất đao mà thôi, hắn còn chưa kịp tham ngộ võ học mới tìm được thì đã phải tao ngộ một lão tăng quá đỗi mạnh mẽ.


'A di đà phật! Thí chủ đã không chịu giác ngộ thì bần tăng phải mạnh tay rồi…….Như Lai……' Tọa Thiện niệm phật nhào tới tung liên ba chưởng vào người Long.

'Oanh! Oanh! Oanh!'

'Ầm!!!'

Long quỳ, gương mặt hắn vặn vẹo quỳ trên mặt đất……hắn không thể không quỳ khi hai chân hắn đã bị đánh nát, vai phải của hắn cũng bị xóa tan bởi chưởng ấn của Tọa Thiện……..Long không đau, cũng không tức giận……..hai mắt hắn cực độ bình tĩnh……hắn nhìn thẳng vào lão tăng cùng bộ áo cà sa ngay trước mặt mình.

'Đại sư……..như ngài đã thấy, tôi thân thể đã thành ma thể không thể nào quay đầu…..mong ngài cho tôi ba năm……ba năm thôi….ba năm để tôi có thể cứu đi con tôi…….sau đó tôi sẽ tự nguyện tới Thiếu Lâm chịu mọi trừng phạt của đại sư……….' Long cắn răng nói, hắn cầu xin Tọa Thiện…….hắn biết mình không thể địch lại lão…….vì con, vì người yêu hắn có thể chết cho nên cầu xin địch nhân có là gì……..Long không phải loại nam nhân chỉ đứng không quỳ, hắn là loại nam nhân co được giãn được.

'A di đà phật! Ba năm thí chủ có thể cứu người thân của mình nhưng sẽ làm bao nhiêu người khác mất đi người thân……thí chủ đã triệt để tu thành ma thể cho nên bần tăng không còn cách nào ngoài cách giúp thí chủ thoát khỏi kiếp sống tà ác này, mong rằng kiếp sau thí chủ đầu thai chuyển thế thành người nhân nghĩa…….' Tọa Thiện từ tốn nói, lão cũng không chần chừ nữa hướng tay trảo một lần nữa hướng đầu Long chụp xuống.

'Pặp!'

Long đau khổ cảm giác bàn tay trên đỉnh đầu mình, phật khí như lũ cuốn tràn vào cơ thể hắn khiến hắn run rẩy bất lực để ma khí cũng là sức sống của mình trôi đi………

Đát Kỷ ở xa xa gương mặt trắng bệch chứng kiến Long đang chết dần chết mòn, nào còn gã nam nhân cương liệt mà chỉ còn một nam nhân gầy còm chẳng khác nào da bọc xương, hai mắt đỡ đẫn không chút sức sống………….nàng rùng mình vì sau đó chắc chắn sẽ đến lượt nàng…….không được, Đát Kỷ không cam lòng.

'Thằng ngu……ngươi chẳng phải muốn cứu người thân…….ngươi chết thì họ sẽ làm sao?' Đát Kỷ hướng Long gào lên mang theo ý niệm cầu may, nói đoạn nàng nhào tới cửa ra hòng trốn thoát.

'Người thân? Người thân của ta?' Não hải tưởng như trống rỗng của Long bị hai từ đánh vào làm cả người hắn thức tỉnh………….nếu hắn chết thì con trai hắn làm sao? Đàn bà của hắn làm sao?………chết? Chết đối với hắn không phải là kết thúc mà là vô vàn vô tận thống khổ cùng hối hận……chính vì thế…….HẮN KHÔNG ĐƯỢC CHẾT.

'Hút………….lão tử cũng hút……..' Đó là những ý niệm cuối cùng Long, ngay sau đó cả người hắn nổ tung thành một đám hắc vụ bám vào cánh tay Tọa Thiện điên cuồng hấp thụ phật khí của lão tịnh hóa nó thành năng lượng rồi lại biến thành ma khí y như cách lão đang làm.

'A di đà phật!' Bị đám khí chống trả khiến Tọa Thiện có chút nhíu mày bất ngờ, lão nhìn thoáng qua cánh cửa chỗ Đát Kỷ thoát đi rồi ngồi thiền ngay trên mặt đất, tay cầm chuỗi hạt miệng niệm kinh phật bắt đầu chiến đấu cuộc đua hấp thu với đám ma khí.

'Một giờ…….' Tọa Thiện vẫn tọa thiền niệm kinh phật nhưng trên mặt lão đã lấm tấm mồ hôi, đám ma khí hắc ám trên tay lão vẫn không hề thu nhỏ mà vẫn kiên trì dây dưa không dừng.

Hai giờ……Mười giờ……..Một ngày……

'Ba ngày…….' Ròng rã ba ngày Tọa Thiện vẫn ngồi tại chỗ, càng lúc miệng lão lại càng niệm kinh càng nhanh, tay xe chuỗi hạt lại càng gấp rút, hơi thở của lão không còn bình ổn mà có phần gấp gáp.

'Xì…..xì……..xì…….'

Đột nhiên trên cánh tay phát ra những âm thanh như bị ăn mòn khiến Tọa Thiện biến sắc niệm kinh lại càng nhanh hơn.

Bảy ngày…..

Tọa Thiện nào còn vẻ đạo mạo của tăng sư đắc đạo mà gương mặt hốc hác, áo cà sa ướt đẫm mồ hôi lúc này vẫn đang tuôn ra như mưa……..đôi mô khô sáp của lão không còn nhấp nháy niệm kinh được nữa mà mím chặc không ra hơi.

'Xì…..xì…….' Những âm thanh ăn mòn càng ngày càng to rõ, nếu Tọa Thiện cởi áo ra thì có lẽ sẽ khiến người ta biến sắc vì cánh tay lão là một màu đen chết chóc…….từ ngày thứ sáu lão đã không còn cảm giác được cánh tay của mình nữa………Tọa Thiện tự mắng mình ngu ngốc, ngày đó một chưởng nữa chụp chết thằng này thì đã không phải dính vào rắc rối này, làm không khéo thì không chừng lão phải bồi cái mạng ở chỗ này luôn………lão rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan không dám dừng lại vì như thế ma khí không bị cản lại sẽ nuốt chửng lão ngay tức khắc.

Mười ngày……..

Tọa Thiện lão tăng gương mặt trắng bệch, hơi thở của một Cường giả mà mệt nhọc như người bệnh nặng gần đất xa trời…..

'Ngươi………….ngươi đi đi……….bần tăng không làm khó dễ ngươi nữa…….' Tọa Thiện mở miệng nói khi người run run, để nói được câu đó lão đã phải đấu tranh nội tâm đến nhường nào……nó dường như là phá huỷ lý tưởng của cuộc đời lão……….một người cả đời vì phật như lão đứng trước tử vong uy hiếp cũng lựa chọn thỏa hiệp đi ngược với đạo của mình, thật là buồn cười.

Trái ngược với sự mong đợi của Tọa Thiện, không có âm thanh trả lời lão mà chỉ là những tiếng xì xì quen thuộc……lão đã mất đi nửa người bên phải, ma khí càng lúc càng mạnh mẽ ăn mòn cơ thể lão, lão đến thời khắc này mở miệng nói chuyện cũng là cực kì khó khăn rồi.

'Ra đi……..lão tăng thề trước phật tổ sẽ không làm khó ngươi nữa……..ra đi……..' Tọa Thiền thều thào như cầu xin, lão mệt mỏi lắm rồi, lão đã chống lại ma khí xâm lấn liên tục trong mười ngày bất kể phút giây nào………..cái chết hiện hữu trước mắt làm lão sợ hãi.

'Xì………xì……'

Vẫn là âm thanh lạnh lẽo đầy tà ác hiện hữu trong không gian, kẻ săn và con mồi cứ thế mà đổi chỗ cho nhau.

Ngày thứ mười lăm………

'Ta hận!' Hai chữ cuối cùng mà Tọa Thiện có thể nói ra, ngay sau đó cả người lão là ma khí đậm đặc bao trùm, đối mặt với tử vong con người mới bộc lộ toàn bộ nội tâm chân thật nhất……với Tọa Thiện thì đó là sự không cam lòng phải táng thân trong tay một kẻ yếu hơn, phải chêt một cách oan uổng vì chủ quan khinh địch.

Lại qua ba ngày, Kim Sơn đại hội chỉ còn một tuần là khởi tranh…..

Ma khí đen kịt toát ra từ xác Tọa Thiện rồi bắt đầu tạo thành hình người.

'Bùm…….' Sau khi ma khí rút đi, thân xác Tọa Thiện cứ vậy nổ tung thành phấn vụn, cát bụi trở về với cát bui.

'U……….u………..'

Chỉ trong vòng vài phút, hình hài cơ thể nam nhân bắt đầu ẩn hiện………….điểm kinh khủng nhất của kẻ tu ma chính là thân thể biến thái đến kinh khủng chẳng khác nào bất tử bất diệt nếu ma khí còn đủ…..Long lần này trọng sinh chính là nhờ ma khí hấp thu từ Tọa Thiền.

'Haha……lão tử trở về………' Nửa tiếng sau, một tiếng cười sảng khoái vang lên phá tan tĩnh lặng của khu mộ…….Long hạnh phúc sau khi từ cái chết trở về cảm nhận toàn bộ cơ thể mình……….hắn sống, hắn sống lại từ trong tử vong………….tất cả chỉ vì hai chữ…..'chấp niệm'

'Lão cẩu, tại sao phải ép ta đến không còn đường lùi chứ…….' Long thầm thì, lần này hắn chiến thắng vì trong tư thế chẳng còn gì để mất…….chấp niệm kiên cường vì báo thù và bảo hộ người thân đạt đến mức biến thái của hắn đã giúp hắn sống sót cũng như từng bước đánh bại phật khí của Tọa Thiền, cũng một phần là do sự bá đạo của Cửu Tử Vô Cực Ma Công đã làm cho ma khí của hắn đạt một tình trạng khủng bố……nếu Tọa Thiền có một bộ phật công tương tự như thế thì kết quả chắc hẳn đã khác.

Hấp thu một thân sinh khí cùng phật khí của Tọa Thiền giúp ma công của Long đạt đến mức khủng bố chưa từng có, thân thể hắn giờ cuồn cuộn năng lượng cuồng bạo có thể bộc phá bất cứ lúc nào…….chưa kể thêm một thứ khác lạ.

'Võ ý?' Long lẩm bẩm, khác lúc trước khi hắn dùng Hấp Tinh Đại Pháp hấp thu sinh cơ của đối phương mà lần này nuốt sống Tọa Thiền thì trong đầu hắn còn hấp thu được những mảnh vỡ không trọn vẹn của kí ức của đối phương…….kí ức của một vị Cường giả hàng thật giá thật.

Ngồi xếp bằng trên đất, Long chậm rãi sắp xếp lại những hình ảnh trong đầu, hắn có chút loạn vì lần đầu tiên trong đời trong đầu hắn lại tồn tại những ký ức của một người xa lạ……..bỏ qua những mảnh ký ức về cuộc sống riêng tư của lão tăng…….Long bị thu hút bởi những mảnh ý thức võ học uyên thâm của lão……..nói về võ học thì không thể phủ nhận Thiếu Lâm là một trong những cái nôi võ học của Trung Hoa cho nên một vị tăng sư tu hành hơn trăm năm như Tọa Thiền thì võ học phải nói là uyên thâm đến chí cực.

'Haha! Tọa Thiền lão gia hỏa, lần này cảm ơn rồi!' Long ha hả cười to bỏ qua mọi chuyện bắt đầu đắm chìm trong tu luyện ma công…..Tọa Thiền đi tru ma nhưng kết cục lại giúp cho một ma đầu sớm biến mạnh hơn……..tai họa cho nhân gian, chỉ mới bắt đầu.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.