Chương 151………..173 : Ma Tôn (P1………………23) 2/10
'Cấm địa? Là chuyện gì?' Đúng lúc này, trong chính điện một bóng đen xuất hiện……….hắn kéo theo một cái không khí lạnh lẽo đên làm ai nấy thân hình cũng phải run khẽ lên……..là Long, hắn xuất quan sau một tuần làm quen với cảnh giới hiện tại.
'Một đệ tử chết ở cửa Cấm địa! Nô gia đang định đi xem, không biết ý tứ chủ nhân thế nào?' Hồng Thanh Sương thấy Long xuất hiện vội hỏi ý kiến.
'Cấm địa? Là nơi nào?' Long tò mò hỏi.
'Là một nơi đã tồn tại rất lâu trước cả khi tổ sư gia thành lập môn phái, nghe nói chính tổ sư gia đã tiến vào sau khi trở về đã ban hành cấm lệnh không cho ai tiến vào!' Hồng Kim Vạn nói.
'Thú vị! Đi!' Long nheo mắt suy nghĩ chốc lát rồi thân hình lóe lên biến mất, theo sau hắn là hai lão bà bà và Hồng Thanh Sương.
Nửa tiếng sau…………
Trước một thi thể nữ tử là bốn bóng hình.
'Xem ra trước khí chết Thanh Nhi đã rất hoảng sợ!' Hồng Thanh Sương đau lòng khi chứng kiến thảm trạng của nữ đệ tử, gương mặt trắng bệch, hai mắt trợn trừng lồi ra như biểu hiện trước khi chết nàng đã hoảng sợ đến nhường nào.
'Hừm!' Nhìn chằm chằm thi thể, Long nhíu mày vì hắn cảm nhận được một thứ……..một thứ khá quen thuộc từ thi thể nữ tử.
'Phốc!'
Nghĩ ngợi chốc lát, bàn tay Long xòe ra chụp vào thi thể Thanh Nhi trong ánh mắt ngạc nhiên của ba nữ nhân bên cạnh, đến khi từ trong thi thể nữ tử……..một sợi khí đen kịt bay ra rồi nằm gọn trong lòng bàn tay Long thì cả ba sắc mặt biến đổi………là tử khí.
'Chủ nhân!' Hồng Thanh Sương nghi vấn hỏi, chẳng lẽ là do hắn làm?
'Không phải ta! Ta là lần đầu tiên tới nơi này, sợi tử khí này cũng không phải là của ta!' Long trầm mặc, sợi tử khí trong tay hắn chính xác không phải của hắn vì nó yếu ớt hơn và ở nó một 'mùi vị' xa lạ.
Nghe được câu trả lời, Hồng Thanh Sương cùng hai lão bà bà thở dài một hơi……….nếu hắn làm thì quả thật quá nguy cấp cho Hợp Hoan Phái rồi, vị Cường Giả này vừa có sở thích dâm loạn vừa thích giết người mua vui thì hỏng bét.
'Thanh Sương! Nơi này đã có tình huống đệ tử chết như thế này lần nào chưa?' Đột nhiên Long lên tiếng.
'Chưa nha! Nô gia nhớ là từ khi lên làm Chưởng môn chưa hề có chuyện này? Sư Phụ, còn người thì sao?' Hồng Thanh Sương trả lời quả quyết rồi quay sang Hồng Túy Hoa nghi vấn.
'Ta……..'
'Con chuột nhắt ở đâu tới quấy phá!' Hồng Tuy Hoa chưa kịp trả lời thì đã bị tiếng gầm của Long làm giật mình, bà và Hồng Kinh Vạn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì bóng hình Long bên cạnh đã tiêu thất tử lúc nào không hay.
……..Trong rừng……..
'Ra đây!' Tay Long biến thành trảo đánh về phía một gốc cây cổ thụ to……..tử khí bạo liệt xé toang không gian tạo thành một tàn ảnh tối tăm cắt ngang qua thân cây.
'Oanh!'
'Vù………vù'
Thân cây bị phá nát, trong tầm mắt của Long………một bóng đen cứ thế thoát ra mà bay vút ra sau như trốn chạy.
'Hắc! Chạy? Đã đến thì ở lại đi!' Đối phương chạy làm Long có phần thất vọng, cứ ngỡ gặp phải cao thủ ai ngờ lại gặp một kẻ tham sống sợ chết…………tay trảo hắn lại biến thành nắm đấm, bước chân khẽ động đuổi theo……
'Diệt Quyền!' Quyền kình cùng tử khí như thiểm điện đánh vào lưng bóng đen.
'Oanh!'
'Hự! Rầm! Rầm!'
Là tiếng thụ thương, sau một quyền của Long, một nam nhân như quả cầu thịt bị đánh bay đụng gãy mấy thân cây mới rơi xuống đất với dáng vẻ chật vật vô cùng,
'Vù……'
Long tới như một cơn gió trước mặt gã, hắn có chút bất ngờ vì đối phương giống như chỉ bị nội thương trước cú đấm Diệt Quyền của mình…….cứ nghĩ sử dụng một phần ba sức mạnh thì đối phuơng đã thành một đống thịt nhảo rồi chứ.
'Hốc! Phụt……….phụt……' Phun ra mấy búng máu to đen ngòm, gã nam nhân vẻ mặt hoảng sợ ngước nhìn Long.
'Ngươi là Quỷ Tu?' Nhìn mấy búng máu đen của đối phương trên mặt đất, Long bất ngờ hỏi.
'Phải thì sao? Mà không phải thì sao? Là nam nhân thì hãy cho ta một cái thống khoái đi!' Gã áo đen dù sợ nhưng vẫn cắn răng xin chết.
'Hắc! Còn rất ngoan cường……………cơ mà……….ngươi lại ngoan cường với sai người rồi…….' Long nheo mắt lại, tay hắn biến trảo đâm thẳng vào ngực gã rồi trong ánh mắt kinh hãi của gã nắm lấy trái tim của gã bóp mạnh.
'K…………..h………..ô……….n…………..g……..' Gã nam nhân hét thảm, hắn đau…………đau đến tột độ………nhưng hắn không chết……….Long không để cho hắn chết………..hắn không chế lực đạo không để trái tim trong tay mình nổ tung………điều đó làm gã nam nhân được trải qia những giây phút kinh hoàng nhất trong đời mình.
'Hừm! Ngươi là Quỷ Tu?' Rút bàn tay nhuộm đầy máu đen từ lồng ngực gã nam nhân ra, Long quay lại câu hỏi cũ.
'Phải………phải!' Gã Quỷ Tu rùng mính gấp giọng.
'Tên?'
'Diệp Siêu.'
'Nữ tử bên ngoài là do ngươi giết?'
'Phải?'
'Vì sao?'
'Vì nàng thấy những thứ không nên thấy!'
………
Sau vài phút thẩm vấn sơ bộ, Long đại khái biết được tên Quỷ Tu này là người Diệp gia, đến đây truy tìm tử khí để tu luyện……….không may cho Thanh Nhi lúc gã vừa mới xâm nhập lại bị nàng bắt gặp khiến gã không thể nào không ra tay……….lại không may cho gã thế mà gặp phải vị ác thần này đang ở Hợp Hoan Phái nếu không với trình độ ẩn nập cao minh của gã thì Hồng Túy Hoa hay Hồng Kinh Vạn cũng chỉ có thể chào thua mà thôi.
'Nói điểm chính! Tại sao ngươi lại cho rằng nơi đây có tử khí?' Long truy vấn.
'Phụt! Cái này là do ta vô tình trong lúc thu dọn di vật của một vị trưởng lão lâu đời phát hiện ra quyển sổ tay chép lại các địa điểm mà lão mô tả, không ngờ lão đường đường là một vị trưởng lão ở Diệp gia lại có sở thích trộm mộ các vị tiền nhân………theo như lão ghi chép thì vùng núi sau lưng Hợp Hoan Phái này khá bí ẩn, rất có thể là mộ đạo của một vị không tầm thường người……cơ mà cái khí tức quỷ dị ở cửa vào làm lão phải dừng chân lại……..ta nghi ngờ đó là tử khí vì lão mô tả cái khí tức đó giống với tử khí tám chín phần.' Lại sau khi phun ra một búng máu, gã Quỷ Tu tiếp tục khai, mấy cái này cũng không có gì bí mật để hắn phải che dấu.
'Ngươi ắt hẳn đã thăm dò?'
'Tất nhiên! Chính là tử khí dù rất mong manh……..nhưng dù mong manh ta vẫn hy vọng, ngươi cũng hiểu tử khí thời đại này khan hiêm đến mức nào!' Diệp Siêu kích động gào lên nhưng nét mặt lại thể hiện vẻ không cam lòng, hắn là bất đắc dĩ mới trở thành Quỷ tu nếu không có chết hắn cũng không theo con đường này………thời đại này đã không còn thích hợp cho việc chém chém giết giết nữa rồi……..thật ra Long nếu không nhờ Hấp Tinh Đại Pháp, Long Chi Huyết, Long Nhủ, Long Thạch các loại thì hắn giờ cũng đang ngấp nghé làm một Quỷ tu bình thường mà thôi.
Nghĩ ngợi một hồi trong lời nói của Diệp Siêu, Long có nghi hoặc……. nơi này đã trải qua thời gian dài đằng đẵng vẫn có thể bảo lưu tử khí ắt hẳn phải có bí mật gì đó………..hắn là tò mò rồi.
'Có thể xác định được nơi đây là gì không?' Long hỏi.
'Ta không biết! Có thể là mộ, cũng có thể là động phủ của một Quỷ Tu cường đại.' Diệp Siêu chán nản trả lời.
Long rơi vào trầm mặc, hắn thập phần tò mò nhưng lại nghĩ đến lỡ đâu trêu chọc vị Cường Giả siêu cấp thì chẳng phải là ngại mình sống đủ lâu hay sao……………….hắn đi tới đi lui đắn đo quyết định.
'Hừ! Thăm dò trước rồi tính sau! Hai ngươi ở lại đây đi, mọi chuyện đều đợi ta trở về giải quyết!' Long cắn răng quyết định, hắn lệnh Hồng Túy Hoa và Hồng Kim Vạn lúc này đã theo tới đang đứng bên cạnh rồi quắp lấy Diêm Siêu lao vào chỗ sâu trong rừng.
Băng qua cánh rừng âm u…….theo lời Diêm Siêu chỉ đường, Long rốt cuộc cũng đến được một cửa đá to lớn cao tầm 4 mét……
Ngước đầu nhìn cửa đá cổ xưa, Long tràn đầy hiếu kỳ vì càng tới gần hắn càng cảm nhận được tử khí cho dù là có chút mông manh đến từ đằng sau cánh cửa………áp chế ham muốn khám phá bí mật, hắn nheo mắt nhìn lên phía trên cửa đá, trên đó có khắc một chữ cực lớn nhưng ký tự lạ lẫm khiến hắn không biết nó nghĩa là gì.
'Ngươi biết nó nghĩ là gì không?' Long hướng Diệp Siêu bên cạnh hỏi.
'Nó là một loại ký tử cổ được xài trong thời nhà Thương………có nghĩa là……….'MA'' Diệp Siêu hít một hơi sâu nói, ban đầu nhìn thấy chữ này hắn không nhịn được mà có chút són trong quần đấy.
'Ma………….ma……' Long lẩm bẩm, đột nhiên hắn trừng to mắt như nhớ tới điều gì, hắn vội vã lôi trong người ra một tấm da dê, trên đó phác họa một tấm bản đồ……….chính là tấm bản đồ của Trụ Vương để lại chỉ điểm lăng mộ của hắn mà Long nhờ Thiên gửi sang.
'Diệp Siêu………ngươi nhìn vào nơi đây………chỗ có dấu X này là nơi nào?' Tuy ban đầu xác định mộ Trụ Vương là ở Tân Cương nhưng Long nghe thấy Diệp Siêu nhắc đến nhà Thương đột nhiên nhớ tới tấm bản đồ này……..dù sao trải qua bao nhiêu năm cùng biến động lịch sử, các vùng miền địa lí thay đổi
cũng không ít.
Diệp Siêu nghi hoặc nhìn tấm bản đồ mà Long đưa cho, hắn nhìn chằm chằm vào nó một hồi lâu mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
'Là nơi nào?' Long vội vàng hỏi.
'Ngươi sẽ thả ta chứ?' Diệp Siêu trái lại không trả lời mà còn hỏi ngược khiến Long trợn mắt.
'Ta sẽ không giết ngươi!' Biết con hàng này đang ra điều kiện nên Long đáp ứng.
'Dấu X………..chính là nơi này!' Diệp Siêu thở dài một hơi nói, hắn là khẳng định mười phần.
'Ngươi chắc chắn?'
'Chắc chắn!'
Nhận được câu trả lời của Diệp Siêu, Long ban đầu hơi sửng sốt………..rồi ít giây sau hắn lại hưng phấn tột độ hướng lên bầu trời cao cuồng tiếu.
'Haha! Ông trời………thật là trêu đùa ta mà…………hahaha…………..!' Long cười điên cuồng trước ánh mắt ngỡ ngàng của Diệp Siêu……..thằng điên này tự dưng phát khùng nha.
'Hà hà!' Sau khi cười đã đời, Long bình tĩnh lại………hắn biết cơ duyên của mình là ngay sau tấm cửa đá kia rồi…………liếc nhìn Diệp Siêu bên cạnh, Long không nói một câu chụp hắn tới.
'Chó chết! Ngươi……….ngươi muốn gì? Định nuốt lời sao?' Diệp Siêu bị chụp tới khiến hắn hoảng sợ gào lên nhưng trả lời hắn chỉ là một luồng khí bạo liệt tiến nhấp não hải.
…………
Mười phút trôi qua, Diệp Siêu giờ đây không còn mang hình người nữa……..hắn cả thân chả khác nào một gã ăn mày hạng bét nhất vì trông quá thê thảm rồi, cả người trầy xước các vết thương lớn nhỏ…..khuôn mặt vặn vẹo gân xanh nổi lên từng đường dữ tợn……..hắn giờ lại đang đứng khom người trước Long một cách cung kính nhất có thể.
'Ta cứ ngỡ ngươi sẽ chịu được lâu hơn chút nữa!' Long tùy ý nói làm Diệp Siêu run rẩy, cái tư vị não hải bị ăn mòn từ từ khiến hắn sợ hãi gã nam nhân trước mặt mình tận từ sâu trong linh hồn……..cái thứ trong não hắn tuy bây giờ đã an tĩnh lại nhưng hắn biết nó lúc nào cũng có thể ngóc đầu dậy hành hạ mình.
'Đại gia! Tiểu nhân biết sai……mong chủ nhân giơ cao đánh khẽ' Diệp Siêu đầu cúi cao hơn nữa cầu xin.
'Được rồi! Ta tin ngươi biết mình phải làm gì, tin ta đi……..theo ta chính là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời ngươi!' Long cười khẽ nói, hắn bước lại gần tới cửa đá nhằm thăm dò lối vào…….đương nhiên Diệp Siêu chẳng khác nào cái bóng của hắn theo sát đằng sau.
'U………u………'
Đứng sát cánh cửa đá, bằng thính lực kinh người sau khi cải tạo cơ thể……Long có thể nghe rõ tiếng di động của dòng khí bên trong, hắn đưa ánh mắt lên quan sát kỹ càng cánh cửa cổ xưa để không bỏ qua bất kì chi tiết nào.
'Hử?'
Đột nhiên hai mắt Long sáng lên, hắn đưa tay gạt đi lớp rêu phủ bên ngoài cánh cửa………..một ký tự đặc biệt được khắc ngay chính giữa cánh cửa hiện ra trong mắt hắn……..nó hình bầu dục, lại tròn tròn.
'Là Long Chi Huyết……' Long lẩm bẩm, hắn đoán tám chín phần thì hình vẽ này là Long Chi Huyết.
'Trụ Vương……..đại gia đến rồi đây!' Xác định đây chính là mộ địa mà Trụ Vương nhắc tới, Long gầm lên……..hắn tung một quyền cực mạnh mang theo kình lực khổng lồ cùng tử khí ào ạt đập vào cánh cửa.
'Oanh! Oanh!Ầm! Rắc……….Rắc!'
Ăn một quyền cực mạnh của Long, cánh cửa lắc lư………đứng bên cạnh mà Diệp Siêu lạnh người không dám phát ra bất cứ âm thanh nào………trong đầu hắn là mường tượng đến cú đấm kia đánh vào người mình sẽ như thế nào.
Nheo mắt nhìn cánh cửa vẫn không có động tĩnh, Long đang định tiếp tục tung một quyền thì bỗng dưng có động tĩnh.
'Rầm!' Cánh cửa đá sụp xuống, đột nhiên Long mặt hơi biến sắc đưa tay núm lấy Diệp Siêu quăng mạnh ra một bên.
'Vù……………vù………vù……….'
Ngay lúc này đây, một luồng khí cực mạnh từ bên trong bắn ra mạnh mẽ đập vào người Long…..không nao núng, hắn vận tử khí thành một lớp bên ngoài cơ thể mình.
'Xèo……..xèo………'
Long mặt mày triệt để biến sắc, cái khí tức kì lạ kia thế mà ăn mòn tử khí của hắn lại còn bắt đầu ăn mòn cơ thể hắn……..chúng lại ăn mòn với tốc độ nhanh kinh khủng, lớp da hắn thế mà chỉ trong nháy mắt bị lột ra……..đầu óc hắn xoay chuyển vội dùng ý niệm đưa lớp vảy dưới da lên che chắn.
'Xì……..xì………' Quả nhiên cái khí tức kia bị chặn lại.
Nhìn lớp vảy của mình có thể chống lại sự ăn mòn đáng sợ, Long thở dài một hơi………hắn đoán không sai, Long Chi Huyết chính là điều kiện để hắn có thể tiến vào.
Mười mấy phút sau…….khí tức quỷ dị biến mất………Long xác định không còn gì nguy hiểm mới hướng Diệp Siêu ra hiệu xong không ngại ngần bước vào bên trong.
'U……..u……….u………'
Bên trong, một lối đi tối tăm âm u xuất hiện trong mặt Long……..hắn nheo mắt vận lực toàn thân mười phần đề phòng bất cứ tình huống nào bất ngờ xảy ra, ai biết thằng điên Trụ Vương này còn có trò gì.
'Xoạt!' Diệp Siêu cẩn trọng theo sau lưng Long, gã lại chuyên nghiệp hơn Long nhiều, ngay tức thì móc trong người ra một chiếc đèn pin chiều sáng phía trước rồi.đưa mắt hội ý với Long, cả hai cẩn thận bước xuống lối đi dẫn xuống lòng đất.
'Cộp…….cộp…….cộp……..'
Bước chân của hai gã nam nhân rõ mồn một trong cái không gian tĩnh lặng đến đáng sợ.
'Tử khí…..là tử khí…….' Đang bước xuống bỗng Diệp Siêu hưng phấn reo lên, càng xuống sâu hắn càng cảm nhận được dấu hiệu của tử khí càng lúc càng rõ rệt……nó khác biệt với Long vì nó là thứ hắn đang tìm…….tử khí của người chết.
Long trái lại không vui mừng như thằng ngốc bên cạnh mình, hắn chỉ biết một điều 'có tử khí nghĩa là có cái chết'……..phải cần đến dạng gì tử khí có thể tồn tại trong thời gian dài cả nghìn năm như vậy?
'Cộp'
Sau hàng nghìn bước thang vòng vèo xuống lòng đất, Long cùng Diệp Siêu rốt cuộc cũng đến được một lối đi bằng phẳng hướng sâu vào bên trong………cả hai mắt sáng rực lên nhìn về phía lối đi trước mặt vì sự xa hoa đến cùng cực của nó…….trên tường……cứ cách tầm vài mét lại khảm một viên ngọc sáng lấp lánh chiếu rọi không gian, cần đến giàu có bậc nào mới có thể chơi được trò này.
'Dạ minh châu………thật nhiều Dạ minh châu………' Diệp Siêu không áp chế được kích động hét lên.
'Vù…….'
Đúng lúc này một tia khí lạnh lẽo phía sau áp tới………Long hừ lạnh giật cùi chỏ mạnh mẽ ra sau.
'Oanh!' Bóng đen ăn nguyên cú cùi chỏ bay ngược ra sau đập mạnh vào tường.
'Rầm!' Diệp Siêu không có bản lĩnh như thế, hắn bị một bóng đen khác đánh bay về phía trước……. trên lưng lõm vào hình nắm đấm của đối phương.
'Kẻ nào?' Thấy hình dạng đối phương vừa đến……Long có chút kinh hoàng tiến về phía trước tránh xa khu vực chúng vừa xuất hiện.
Kẻ vừa đến thế mà cả người gầy gòm còn hơn cả da bọc xương, khuôn mặt trắng bệch không có biểu cảm…….ở giữa hai kẻ răng là từng tia khói trắng đang không ngừng lẩn quẩn.
'Phụt……..phụt…….cương thi……..là cương thi……..' Dù sao cũng là Quỷ Tu nên Diệp Siêu không dễ chết thế, hắn quay đầu kinh hãi nhìn vào kẻ vừa xuất hiện la lên.
'Cương thi?' Long nheo mắt nhìn đối phương bởi vì bóng đen hắn vừa đánh bay cứ thế mà từng bước đứng dậy rồi……..giống hệt kẻ đánh bay Diệp Siêu……..là một cương thi.
'U………u…………..'
Diệp Siêu và Long khẽ run khi thấy liên tục có thêm tám bóng đen hiện ra sau đó………Long cảm thấy không ổn đang định cắp Diệp Siêu tiến về phía trong nhưng đã muộn vì………
'U………..u………' Lại thêm mười bóng đen hiện ra trước mặt hai người, hai mươi tên cương thi gương mặt lãnh lẽo chắn ở hai đầu lối đi.
'Đại gia…….đại gia…..cứu……..cứu tiểu nhân……' Diệp Siêu sợ hãi thật rồi, hắn nhào tới ôm lấy một chân Long gào khóc.
'Câm mồm! Nói rõ ngươi biết gì về cương thi cho ta…..' Long gầm lên.
'Là……..là xác chết……….chúng là xác chết bị đạo sĩ luyện hóa…..chúng không có ý thức mà chỉ biết tấn công sự sống bên cạnh………chúng không biết đau hay sợ hãi………thân thể chúng có thể gọi là bất tử bất diệt………' Diệp Siêu run rẩy lắp bắp.
'Bất tử? Bất diệt? Lão tử không tin!' Long gào lên, tử khí cuồng bạo hất văng Diệp Siêu ra một bên…….đoạn hắn phi thân tới mười tên cương thi trước mặt.
'Oanh! Oanh! Oanh!'
Tung liền ba cú đấm đánh nát ba gã cương thi thành xương vụn, Long quét mắt bảy tên còn lại rồi tay đấm biến thành trảo một đường trảo mãnh liệt hái xuống bảy cái đầu trong ánh mắt sùng bái của Diệp Siêu.
'Bộp! Bộp!……Bộp!' Bảy cái đầu lăn lông lốc trên đất nhưng Long không vui vẻ vì hắn có thể thấy rõ những con mắt trên bảy cái đầu lâu thế mà vẫn nhìn hắn chằm chằm không rời…….để rồi bảy thân thể không đầu tiến tới hai tay lơ quơ nắm lấy đầu lâu ráp lên lại.
'Lách cách! Lách cách! Lách cách!'
Ba đống xương vụn cũng dần dần lắp ráp lại trong sự kinh ngạc của Long.
'Cạch……..cạch….' Diệp Siêu tận mắt thấy sự kinh dị trước mắt sợ đến hai hàm răng lặp cặp đập vào nhau, dưới quần hắn đã ướt thành một mảng lớn rồi.
'Phốc! Phốc!……Phốc!' Mười tên cương thi sau lưng động, chúng há miệng nhào tới chỗ Long như mười con thú dữ.
'Diệt Quyền!' Long gầm gừ, hắn vận tử khí đấm liền ba cú đấm Diệt Quyền mang theo tử khí cuồng bạo về mười tên cương thi.
'Xịch! Xịch! Xịch!' Ba cú đấm xuyên thẳng thân thể ba tên cương thi phía trước rồi không dừng lại xuyên tiếp ba tên phía sau……..cứ thế mười tên cương thi bị đánh bay ra sau với một lỗ thủng lớn trước lồng ngực………nhưng chỉ tích tắt sau bọn chúng lại đứng dậy hướng Long lao tới.
'Thiên Lang Kỳ Vô Trảo!'
'Sát Quyền……..Diệt Quyền!'
………
'………Trảo…..'
'….Quyền……'
Hai giờ trôi qua, Long giờ vẫn đứng đó…..lông tóc không tổn hại nhưng hơi thở của hắn đã có phần gấp gáp nặng nề…….suốt hai giờ hắn liên tục tiêu hao tử khí cùng sức lực đánh bay hai mươi tên cương thi.
'Lách cách…….'
Chúng lại chậm rãi lắp ghép lại khiến nội tâm Long có chút lạnh run……..hắn không thể nào hiểu được tại sao chúng có thể làm thế nhưng hắn biết chắc một điều rằng nếu cứ thế này thì hắn nhật định sẽ phải chôn thây tại đây.
'Chết…….chúng ta sẽ chết……..haha………ta Diệp Siêu lại phải chôn thây tại nơi đây sao……..haha…..' Diệp Siêu hai mắt dại ra đờ đẫn hét lên như một thằng điên.
'Chôn……..chôn!' Hai mắt Long sáng lên……là chôn…….nghĩ là làm, tử khí trong người hắn xoay chuyển.
'Gaoooooooooo………….Ầm…………Ầm………Ầm' Gầm gừ hội tụ tử khí cuồng loạn đến tận cùng, Long tung liền năm mươi cú đấm xuống mặt đất.
'Rắc……….rắc…………rắc……….' Lối đi chấn động, mặt đất bị kình lực kinh người phá nát hình thành đến một động sâu hoắm kèm theo những vết nứt lan rộng ra xung quanh.
'Haha………….xuống đấy mà bất tử đi lũ chó này……..' Long cười ha hả chụp lấy một tên cương thi ném xuống………..một tên rồi một tên………dưới sức mạnh quá chênh lệch, hai mươi tên cương thi cứ vậy bị Long ném xuống dưới cái hố hắn mới tạo……..
……….một phút sau………
'U………..u……….phập…………phập………' Là tiếng xương cốt găm vào đất đá, Long nhăn mặt nhìn bọn cương thi bắt đầu dùng xương găm vào tường đất leo lên.
Long tức điên người, hắn chưa bao giờ gặp phải bọn nào khó chơi đến nhường này……trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ…….có chôn thì phải…….có lấp.
'Oanh……rắc rắc……….leo đi…….oanh…….ầm……..ầm……..rắc……..ta cho bọn mày leo!' Long nổi điên hướng về phía trần đá tung quyền.
'Ầm………ầm!' Chịu không nổi lực đạo tàn phá, trần đá sập đổ ập lên cái hố mang theo những đường nứt toát lan rộng ra khắp đường hầm khiến Diệp Siêu không nhịn được lao tới ôm chân Long.
'Đại gia…….đại gia của tôi ơi…….mau mau dừng tay…………cứ thế này chúng ta không chết vì cương thi cũng bị ngài chôn sống mất…….' Diệp Siêu khóc không ra nước mắt.
'Hừm!' Áp chế xao động, lý trí nói cho Long biết hắn tiếp tục ra tay thì đường hầm này thật sự sụp đổ mất…….nhìn chằm chằm vào cái động vừa bị lấp đầy đất đá…….Long mang Diệp Siêu tiến về phía sâu bên trong……ý nghĩ thu Dạ minh châu đã bị hai người quẳng đi ngay tức khắc……
'Răng……..rắc……..' Ngay khi Long vừa quay đi, lớp đất đá vừa bị hắn đánh sập phát ra âm thanh rạn nứt nho nhỏ từ bên dưới khiến bước chân Long lại nhanh thêm vài phần, hắn biết chúng là muốn chui ra rồi.
Men theo lối đi khảm đầy Dạ minh châu, Long cùng Diệp Siêu tới một cánh cửa khác…….vẫn là một cánh cửa đá cũ kĩ theo năm tháng nhưng khác biệt với cánh cửa ở ngoài là nó được chạm trổ các họa tiết cầu kì hơn………ở trên cửa được khắc lên một bức tranh bầu trời với những đám mây đầy giông tố, chính giữa là hình vẽ một con rồng dữ tợn…….ánh mắt nó nhìn chằm chằm về phía người xem.
'Trụ Vương…..ta tới rồi đây!' Long thầm thì, hắn đưa bàn tay lên ấn vào đầu rồng trong bức tranh.
'Rắc……..rắc……' Ngay khi bàn tay vừa chạm đầu rồng, Long khẽ nhíu mày vì bàn tay vốn dĩ cứng hơn cả sắt thép của hắn thế mà bị một cái gì đỏ nho nhỏ xuyên thủng rồi nhanh chóng rụt lại giống như là đã lấy đi của hắn một giọt máu…….chỉ ít giây sau là những tiếng răng rắc từ bên trong cửa đá truyền ra……..nó bắt đầu chuyển động.
'Ầm……….Ầm!' Cửa đá sụp xuống……Diệp Siêu hào hứng nhào vào trước.
'Oaaaaaaaaa!' Nghe thấy tiếng Diệp Siêu kinh hô, Long theo vào…..đập vào tầm mắt hắn là một vùng không gian rộng lớn cực kì………..ở chính giữa là một pho tượng bằng đồng mạ vàng vô cùng hùng vĩ…….tượng người mặc quần áo đế vương đầu đội mũ cửu long, khuôn mặt pho tượng giận dữ tay cầm đế kiếm chỉa thẳng trời cao thể hiện tư thái muốn nghịch thiên, chống lại trời quả là bá đạo tuyệt luân ngạo nghễ thiên địa làm sao.