Chương 137……………150 : Hợp Hoan Phái (P1……….13) 2/3
'Kẻ nào bên ngoài? Lên tiếng đi!'
Trái ngược với Thẩm Hoành, Đoàn Ngạn Dĩnh không còn nghe thấy tiếng súng nữa nên tưởng kẻ xâm nhập đã được thuộc hạ giải quyết sạch sẽ vì hắn tin tưởng vào sát thương của khẩu M4A1…….hắn đã quá quen với cuộc sống quyền quý được bao bọc dưới sự bảo hộ của hộ vệ rồi đâu mường tượng được nguy hiểm như thế xảy ra với mình.
'Cạch……'
Núm cửa xoay tròn……Thẩm Hoành trợn hai mắt nhìn chằm chằm về phía đó, hắn muốn nổ súng nhưng hắn sợ……hắn sợ kẻ đến mạnh đến nỗi hắn không thể chống lại…….cuối cùng bản năng của một người quân nhân khiến hắn cắn răng bóp cò súng.
'Đoàng……đoàng……..đoàng…..'
Ba phát đạn ngay tức khắc nổ lên, chỉ trong tích tắc cánh cửa hiện lên ba lỗ thủng do đầu đạn xuyên thủng.
Đoàn Ngạn Dĩnh bị hành động của Thẩm Hoành làm cho hơi bất ngờ.
'Rầm!'
Ngay khi đang tập trung, đột nhiên Thẩm Hoành bất ngờ vì cánh cửa cứ thế bị đánh bay thằng tới người hắn nhanh đến mức hắn không thể phản ứng……..hắn đã đoán đúng………đối phương là cao thủ.
'Ầm! Rầm!'
Cánh cửa mang theo một lực đạo kinh khủng đập vào người Thẩm Hoành rồi mang theo hắn bay thẳng ra sau đập mạnh vào thành tàu mới dừng lại.
'Hự……phụt……phụt……'
Thẩm Hoành nằm dưới cánh cửa rên rỉ phun ra hai búng máu lớn, dù gì cũng là một quân nhân tinh anh, cơ thể hắn cũng có phần cứng rắn hơn người bình thường nhiều nhưng việc bị nội thương là không tránh khỏi, hắn biết đối phương cực mạnh.
'Kẻ…..kẻ nào……có biết ta là ai không…….dám……dám động vào Đoàn gia không sợ Đoàn gia ta diệt cả tộc mày sao?'
Đoàn Ngạn Dĩnh lắp bắp run rẩy dơ khẩu súng lên dọa nạt, sau bao nỗ lực đẩy người đẹp bị dọa cho ngất xỉu trên đùi ra hắn đã mò được khẩu súng lục của mình, nhưng mà hắn còn không nhận ra chốt an toàn còn chưa được mở nữa, thật đáng buồn cho một viên Trung tướng quân đội.
'Hắc hắc…………ta lại sợ Đoàn gia quá đi mất……….Đoàn Ngạn Dĩnh…….hôm nay tao đến lấy cái mạng chó của mày đây……..để xem Đoàn gia của mày có thể làm gì lão tử!' Giọng cười khả ổ vang lên, bước vào căn phòng là một gã thanh niên ăn mặc phổ thông……hắn chính là tên bán bánh mì ban nãy.
Chưa biết người đến là ai nhưng nhìn thấy thanh kiếm đẫm máu cùng thảm cảnh của hai tên hộ vệ ngoài cửa mà Đoàn Ngạn Dĩnh rùng mình…..hắn chợt nhớ đến hai tên hộ vệ của mình……đường đường là công tử của gia tộc lớn như Đoàn gia hắn đương nhiên có cao thủ đi theo hộ vệ….nãy giờ sợ hãi quá mà hắn quên đi việc này, dù sao thì lâu rồi hắn cũng chưa thấy mặt hai gã cao thủ này vì ai lại dám đi gây chuyện với hắn kia chứ…..nghĩ đến đây Đoàn Ngạn Dĩnh lại thầm an tâm nhưng cũng không quên chửi rủa hai gã kia trong đầu…….'địt cụ giờ này còn chưa xuất đầu lộ diện chẳng lẽ đợi bổn thiếu gia bị chém thành hai mảnh thì bọn chó này mới lòi đầu ra sao'.
'Sao? Đang đợi hai tên cẩu kia đến giúp sao?' Nhận thấy sắc mặt của Đoàn Ngạn Dĩnh đang từ sợ hãi sang bình tĩnh mà gã thanh niên như đoán hắn đang nghĩ gì nhếch miệng khinh bỉ.
'Phải thì sao? Thằng chó, đừng tưởng có chút bản lĩnh ấy mà lên giọng với ông……tao nhất định sẽ chơi chết cả nhà mày!' Đoàn Ngạn Dĩnh trừng mắt gầm lên, không thấy hộ vệ lộ diện hắn lại càng cảm thấy không xong rồi.
'Mạnh miệng gớm nhỉ……..haha……..mày nghĩ là bọn tao chưa tính tới hai thằng oắt con ấy sao? Không chừng giờ đây đầu của bọn nó đã bị lão Cửu cùng lão Bát hái đi rồi ấy chứ' Gã thanh niên vừa bước chậm rãi tới vừa nhếch mép coi thường con mồi của mình.
'Mày………mày là ai?' Đến đây mặt Đoàn Ngạn Dĩnh tái xanh không còn chút máu, hắn sợ hãi……sợ hãi đến hai chân như mất khống chế…….đũng quần hắn đã có chút nước lan ra rồi……hắn sợ đến không khống chế được con chim nhỏ trong quần……viên Trung tướng đến thời khắc sinh tử lại sỡ vãi tè…….thật đúng là sợ vãi tè.
'Tao? Xuống dưới gặp Diêm Vương thì nhớ nói với lão là Thập Ác gửi lời thăm nha……hà hà' Tên thanh niên cười gằng bước tới gần Đoàn Ngạn Dĩnh nói, nhìn con mồi của mình sợ co rúm mà hắn lại càng hưng phấn………đối với hắn thì được tận mắt chứng kiến sự đau khổ, cầu xin cùng sợ hãi tột độ của nạn nhân trước lưỡi kiếm của mình là điều làm nên kích thích nhất…….hắn là lão Thập trong Thập Đại Ác Nhân – Thập Ác thời đại này.
'Thập……Thập Ác…….Thập Đại Ác Nhân………mày…..mày……' Đến giờ Đoàn Ngạn Dĩnh triệt để sợ rồi, nước tiểu của lão tuôn ra xối xả làm cả cái quần ướt đẫm, lão không nghĩ rằng mình có ngày lại bị bọn này tới viếng thăm.
'Đúng rồi……..được chết dưới lưỡi kiếm của lão tử chính là niềm vinh hạnh của mày đấy con chó…….chết đi….' Thập Ác lạnh lùng cười giơ kiếm lên.
Ngay lúc này…..
'Rầm……rầm……..rầm……..'
Âm thanh chấn động mạnh từ phía sau làm Thập Ác có chút giật mình quay người nhìn ra sau lưng. Là thuộc hạ của hắn……..gã lúc này đã trở thành một đống thịt nhão không hơn không kém khi bị đánh bay xuyên vài bức tường…….Thập Ác biến sắc mặt……..vẫn còn cao thủ?
'Ôhhhhhhh………không ngờ chưa tới Tân Cương đã bắt được một con cá khá to đây……haha' Là Long, hắn bước vào căn phòng từ đằng sau bức tường đã sụp đổ nhìn Thập Ác cười to…….thật không ngờ chưa biết đi đâu tìm bọn này thì bọn chúng đã tim tới rồi……..tàu vừa dừng ga hắn vừa định bước xuống mua chút gì ăn để lấy lại sức đụ đéo thì chứng kiến thước phim bên ngoài của Thập Ác cùng đồng bọn.
'Mày là thằng cẩu nào? Có biết mình đang dây vào việc của ai không?' Thập Ác nheo mắt nhìn gã nam nhân vừa tới, hắn cảm giác được uy hiếp cực lớn từ gã làm hắn có chút bất ngờ vì linh tính mách bảo cho hắn biết kẻ này còn mạnh hơn cả sư phụ hắn là Thập Ác đời trước nữa.
'Ồ…….gâu gâu…….gâu gâu……hiểu không?' Long hóm hỉnh cười.
'Mày!!!' Bị trêu chọc khiến Thập Ác trợn mắt, vừa bảo nó là cẩu nó liền sủa……..đâu ra con chó ngoan thế này……..nhưng hắn biết đối phương là trêu chọc mình mà thôi.
'Trêu bố………mày chán sống……..vù…..' Thập Ác tức điên người vung kiếm lên với tốc độ khó tin hướng Long chém xuống……….lưỡi kiếm xé gió tạo thành vệt ánh sáng nhằm thẳng vào cổ gã.
'Cạch ! Khà khà……..nhanh lắm……..nhưng………còn quá yếu' Long cười cợt sau khi đưa tay lên chặn đường kiếm.
'Mày………mày là…..là kẻ nào……..' Thập Ác run lên một cái khi nhìn thấy thanh kiếm mà mình tự hào sắc bén giờ đây bị đối phương nắm chặc, khi nãy thấy Long đưa tay lên đỡ lưỡi kiếm mà hắn còn khinh bỉ thằng này không biết trời cao đất rộng dám đưa tay trần lên cản lưỡi kiếm của mình.
'Tao…….Dâm Ma! Oành!' Long cười xòa trả lời kèm theo đó là một cú đấm mang tử khí cuồng bạo thằng vào bụng Thập Ác.
'Dâm……Ma……Rầm! Rầm! Rầm!'
Cú đấm quá mạnh, Thập Ác bay ngược ra sau phá tan mấy bức tường mới gục xuống đất như một con chó chết……đau đớn kinh khủng cùng tử khí cuồng bạo xâm nhập thân thể khiến hắn ngay tức thì ngất xỉu tại chỗ…..đến giờ hắn vẫn không hiểu tại sao mình lại chạm một cao thủ đến thế trong lần hành động này.
…….
Vài phút sau……
Mùi khai nồng tràn ngập không gian khiến Đoàn Ngạn Dĩnh mới tỉnh lại sau mọi chuyện xảy ra……..hắn cứ ngỡ đi chầu ông bà rồi nhưng đột nhiên gã đàn ông này xuất hiện rồi ra tay giải quyết Thập Ác chỉ bằng một cú đấm……chỉ một cú đấm mà thôi.
'Này…….này anh hùng……..cảm……cảm ơn…..' Đoàn Ngạn Dĩnh ấp úng nói với Long, kẻ vừa cứu mạng mình.
'Hihi…….ta nói này lão Đoàn……không biết kiếp trước lão đã tích đức thế nào mà kiếp này gặp được Lục trưởng lão cứu mạng đó nha……..' Lúc này một tiếng cười của nữ nhân vọng lại, bước vào chính là nữ chưởng môn Hồng Thanh Sương, người đẹp mang trên mình cái váy đỏ xẻ cao hết cỡ để lộ cặp đùi dài trắng căng bóng thu hút mọi ánh nhìn của nam nhân.
'Là……..là Hồng Thanh Sương cô nương……….không biết vị này là?' Thấy người đến là Hồng Thanh Sương thì Đoàn Ngạn Dĩnh mới thở phào ra một hơi, lão biết mình đã an toàn vì Đoàn gia cùng Hợp Hoan Phái cũng được coi là minh hữu, không ít con cháu Đoàn gia cưới đệ tử của Hợp Hoan Phái đấy.
'Hihi………..Đây là Lục trưởng lão Dâm Ma đại nhân đó nha……..ngươi còn không mau mau bái kiến người ta đi……' Hồng Thanh Sương che miệng cười, lần đầu tiên cô được nhìn thấy cái dáng vẻ chật vật đến như thế của Đoàn Ngạn Dĩnh, Đoàn gia và Hợp Hoan Phái cũng có chút gần gũi nên cô cũng gặp gã này vài lần, nghe bảo hắn là dòng chính nhưng không có tài năng luyện võ nên được gia tộc cho ra làm một quân nhân trong quân đội, không thành cao thủ thì cũng phải có chức có quyền mới được.
'Lục trưởng lào? Là Lục trưởng lão của?' Đoàn Ngạn Dĩnh cau mày khó hiểu hướng Hồng Thanh Sương thăm dò, lão trước giờ chỉ toàn ăn chơi gái gú nào quan tâm chuyện giang hồ phía sau.
'Chà chà……..xem ra Đoàn tướng quân bị mấy nữ nhân làm cho mụ mị đầu óc rồi nha……..là của Thập Lục Tháp đó……' Hồng Thanh Sương châm chọc kèm theo chút khinh bỉ, tên này xem ra hết cứu nỗi rồi hèn gì để sát thủ đánh tới đít rồi cũng không biết chuyện gì xảy ra.
'Thập Lục Tháp…….Thập Lục……Tháp…..' Đoàn Ngạn Dĩnh lẩm bẩm danh tự này trong đầu một hồi mà vẫn không nhớ ra là cái gì……….chợt gã rùng mình một cái……phải rồi……..là nó……cái tổ chức đứng sau thao túng toàn bộ giang hồ cái mảnh đất Trung Hoa này.
'Lục……..Lục trưởng lão……..tiểu nhân có mắt như mù…….không nhận ra lão nhân gia ngài nha……' Đoàn Ngạn Dĩnh sợ hãi cúi gập người trước Long nói gấp………hắn biết lão tổ nhà mình đứng trước gã này cũng phải lễ ba phần chứ đừng nói hắn, người ta chỉ một câu nói thôi cũng đủ để hắn chết mấy lần ấy chứ.
'Hắc hắc………không sao………lần đầu gặp mặt……….lần này may cũng có ngươi mà ta mới bắt được một con cá đó……tính ra cũng có công lao………..haha' Long cười tà nhìn gã trung tướng trước mặt mình, hắn không thể nghĩ ra được một tên quân nhân nào mang quân hàm trung tướng lại có thể sợ chết đến như tên này được, xem ra quân đội Trung Hoa đúng là đặc sắc đó nha……..bất chợt trong đầu hắn lóe qua một kế hoạch……..
'Ui da……..hôi quá đi thôi………cái mùi này………' Đến giờ Hồng Thanh Sương mới nhận thức cái mùi lạ lạ sộc vào mũi mình khiến người đẹp không thể không lấy tay che mũi thốt lên làm Đoàn Ngạn Dĩnh giật mình……….mặt lão đỏ như gấc vì xấu hổ……lão che mặt chạy đi để lại Hồng Thanh Sương cùng Long đứng tại chổ nhìn nhau cười.
………
Một tiếng sau cuộc ám sát……….cách chỗ ga tàu vài dặm…….
'Hấp……….hấp…….'
Hai bóng người lướt nhanh trên mặt đất lao về phía một đỉnh đồi nho nhỏ phía trước.
'Tam ca……….Tam Ca……….' Nhìn thấy một gã đàn ông đang đứng chắp tay trên đỉnh đồi, hai bóng người lập tức hành lễ.
'Sao ?' Gã đàn ông được gọi là Tam ca lạnh giọng hỏi, khi đi 4 tên khi về 2 tên……gã biết có chuyện không ổn xảy ra.
'Thất bại! Có cao thủ xuất hiện cho nên đệ và lão Bát rút về!' Một trong hai bóng người vừa đến gập đầu báo cáo.
'Cao thủ? Chẳng lẽ là người của Hợp Hoan Phái?' Gã Tam ca nheo mắt trầm tư.
'Có lẽ không phải! Lúc nãy động tĩnh khá lớn không giống như võ công của Hợp Hoan Phái!' Tên lão Bát nói ra suy nghĩ của mình, cũng chính bởi đối phương động thủ quá mạnh mẽ cho nên sau khi xử lí hai tên hộ vệ Đoàn gia thì hắn và đồng bọn lựa chọn rút lui.
'Hừ! Vậy là tình báo của chúng ta đã bỏ qua một đại nhân vật trong chuyến tàu lần này sao?' Gã lão Tam tức giận hắng giọng.
'Tam ca…….tiếp theo chúng ta?'
'Về! Hai mục tiêu còn lại đã thành công, bọn chúng đã đề phòng nên động thủ lần nữa là không có khả năng!' Tên lão Tam quyết đoán động thân rời đi, theo sau đó là hai bóng hình không rời.
…………..
……..Tại ga tàu……..chiếc tàu siêu tốc lại tiếp tục hành trình, chỗ toa tàu gần như tan nát sau cuộc chiến đã được che đậy lại đợi bảo trì, Đoàn Ngạn Dĩnh dời chỗ ở sang toa tàu khác.
Ở một căn phòng sang trọng nằm trong toa tàu thứ 4……trên bàn tiệc là Long, Angela Baby, Hồng Thanh Sương cùng Đoàn Ngạn Dĩnh và cô bồ nhí của gã, ngồi phía xa là Thẩm Hoành được băng bó khắp người…….gã nhìn Long với ánh mắt ao ước vạn phần…….gã thèm được như hắn……..được một tên con ông cháu cha như Đoàn Ngạn Dĩnh phải cúi đầu cẩn trọng từng lời ăn tiếng nói trước mặt mình như một chú chó con.
'Dâm Ma trưởng lão……..lần này cũng may có đại nhân cứu vớt cái mạng nhỏ này…….tiểu nhân xin kín đại nhân một chén rượu để tỏ lòng biết ơn…..' Nâng ly rượu lên, Đoàn Ngạn Dĩnh hướng Long nói….hắn không kìm được liếc qua nữ đại minh tinh Angela Baby đang ngồi cạnh gã với ánh mắt nóng bỏng, khuôn mặt ấy….đôi mắt ấy…..làn da mịn màng ấy…….tất cả làm hắn không kiềm chế được tư tưởng tà ác trong đầu mình trỗi dậy.
Long sao có thể không nhận ra ánh mắt dâm dục của gã trung tướng mà hắn vừa cứu mạng đối với nữ nhân của mình cơ mà hắn chả quan tâm, hắn lại càng thích thú khi có kẻ khác say đắm sắc đẹp đàn bà của mình….đương nhiên là trừ Hoa, mẹ hắn cùng hai cô bé là những kẻ mà hắn không thể chịu được khi bị kẻ khác khinh nhờn dù chỉ là ánh mắt được.
'Khà khà…….Đoàn Ngạn Dĩnh tướng quân……lần này gặp tướng quân ở đây cũng là đúng dịp ta muốn bàn với tướng quân một phi vụ làm ăn…….không biết tướng quân có hứng thú hay không?' Uống xong ly rượu, Long mở miệng làm Đoàn Ngạn Dĩnh giật thốt……phía đằng xa, Thẩm Hoành nghe thấy cũng khẽ nheo mắt lại….xem ra sắp có trò hay để xem.
'Không biết trưởng lão đại nhân muốn cùng tiểu nhân làm ăn gì, tiểu nhân xin thề chỉ cần trong khả năng của mình nhất định sẽ khiến đại nhân hài lòng….' Chưa biết chuyện gì nhưng Đoàn Ngạn Dĩnh vội thề thốt, đùa chứ giờ người ta chỉ cần phơ tay một cái thì cái mạng nhỏ của hắn sợ còn không giữ được đừng nói chuyện gì.
'Haha…….không cần to tát đến thế………chỉ là ta muốn cùng ngươi làm ăn mà thôi…..'
Làm thêm một cốc rượu, Long chậm rãi :
'Theo thông tin ta được biết thì vùng Tây Cương rộng lớn có ba quân đoàn lớn của chính phủ đóng quân là Nanh Hổ, Bò Cạp cùng Bạch Lang mà tướng quân đây là người đứng đầu quân đoàn Nanh Hổ?'
'Vâng……..đúng là tiểu nhân…..' Đoàn Ngạn Dĩnh cười trừ đáp lời, nghe danh quân đoàn như thế mà hắn thật sự xấu hổ vì nếu xếp hạng thì quân đoàn của hắn thua xa hai quân đoàn còn lại từ trang thiết bị đến năng lực của quân nhân…….đây cũng là do hắn không quan tâm đến việc quân, mấy năm qua nếu không có Thẩm Hoành thì hắn không biết cái quân đoàn mà gia tộc giao cho mình sẽ biến thành cái thứ gì nữa……nghĩ lại mà hắn cảm thấy khá nhục nhã,cũng vì việc này mà mấy lão già trong tộc lúc nào gặp mặt hắn cũng mắng nhiếc đến điếc cả hai lỗ tai.
'Tốt…….ta nói thẳng……ta muốn Nanh Hổ thuộc về ta…….đương nhiên là ngươi vẫn nắm quyền nhưng đến lúc ta cần thì Nanh Hổ phải sẵn sàng nghe lệnh…….đổi lại thì ta sẽ cung cấp tài chính đủ để biến Nanh Hổ trở thành quân đoàn mạnh nhất Tân Cương hay có thể là mạnh nhất Trung Hoa đại lục này' Long vỗn dĩ không thích quanh co dài dòng mà nói tuốt tuồn tuột khiến Đoàn Ngạn Dĩnh há hốc mồm với ly rượu trong tay.
'Cái này……cái này cũng quá đột ngột…….đại nhân cho tiểu nhân chút…..chút thời gian…..' Đoàn Ngạn Dĩnh luống cuống trả lời, vị trưởng lão này vừa mở miệng đã muốn Nanh Hổ thuộc về mình……..cái này cũng quá coi gã không ra gì rồi…….hắn cảm thấy mình bị sỉ nhục đương trường.
'Hắc……..ta lại nghe nói việc trong Nanh Hổ đa phần đều do vị đại tá ở đằng kia xử lí, không biết việc này có phải hay không?' Long nhận thấy biểu hiện của Đoàn Ngạn Dĩnh khẽ nhếch môi khinh bỉ nói tiếp.
'Cái này……..đúng là như thế……dù sao hắn ở trong quân nhiều năm nên khá rành mấy việc lặt vặt ấy thưa đại nhân…..' Đoàn Ngạn Dĩnh lúng túng, mịa………rõ ràng là biết tỏng hết rồi mà còn nói ra, đây quả thật là muốn hạ nhục hắn sao.
'Vậy sao? Hà hà……vậy thì ngươi…..còn có tác dụng gì nữa?' Đột nhiên Long lạnh giọng khiến ly rượu trong tay Đoàn Ngạn Dĩnh rơi xuống, gã hoảng hốt chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một bàn tay đã hướng đến đầu gã chụp tới.
'Đại……..đại nhân………..Aaaaaaa' Đoàn Ngạn Dĩnh chưa kịp nói hết câu thì đột ngột hét thẳm do đau đớn, chỉ trong tích tắc bàn tay của Long đã chụp vào đầu gã truyền vào bên trong một tia tử khí hung ác, nó làm Đoàn Ngạn Dĩnh đau đớn đến tột cùng, gã không còn giữ được bình tĩnh nữa mà ôm đâu gào lên như muốn xé tan cổ họng.
Ở đằng xa, Thẩm Hoành cũng bị hành động này của Long làm cho biến sắc……..gã không thể tưởng tượng được lúc trước tên kia còn cười nói mà chỉ trong nháy mắt lại động thủ như thế……..cùng dạng với gã là hai tên lính canh cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, chúng chí biêt là Trung tướng vừa bị tấn công, hai nóng súng M4A1 ngay tức thì chỉa vào Long.
'Hừ!' Một tiếng hừ lạnh, Long khinh bỉ tung hai cú đấm Diệt Quyền về phía hai tên quân nhân chỉa súng vào mình bằng tốc độ không tưởng.
'Oành……….Oành………'
Hai quả cầu thịt bay ngược ra sau kèm theo những tiếng va đập mạnh, lực đạo kinh khủng cùng tử khí cuồng bạo khiến hai gã lính chết không thể chết hơn được ngay tức thì…..Thẩm Hoành nhìn cảnh đó mà mồ hôi lạnh sau gáy tuôn ra như mưa, may sao lúc nãy hắn không rút súng ra không thì…..
'Đại………đại nhân…..cầu xin……cầu xin ngài………tha……tha cho tiểu…..tiểu nhân…..' Đoàn Ngạn Dĩnh ôm đầu lăn lộn dưới đất vừa khóc vừa rên rỉ xin xỏ, hắn không biết Dâm Ma cho vào trong đầu mình cái gì nhưng mà nó đang làm đầu hắn đau đớn đến tột cùng, đau đến mức hắn không thể chịu được mà nghĩ đến cái chết để chấm giứt cơn đau này.
'Hừm……….Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt…….' Long cười tà nhìn gã trung tướng đang lăn lộn dưới chân mình, hắn cũng không muốn tên phế vật này chết đi thật sự vì cái mạng của gã còn có ích………….lại một cú chụp vào đầu gã, Long áp chế luồn tử khí trong đầu Đoàn Ngạn Dĩnh yên tĩnh lại nằm qua một góc trong não gã, tùy thời có thể phát tác trở lại.
'Ahhhh………phù…..phù……' Cơn đau giảm bớt, Đoàn Ngạn Dĩnh thở phì phò……cả người ướt đẫm mồ hôi như tắm…..gã vừa dạo quanh Quỷ Môn Quan một vòng, hắn thề không bao giờ muốn cái cảm giác ấy quay trở lại nữa……..hắn giương ánh mắt sợ hãi lên nhìn Long, cả người run lẩy bẩy như đối mặt với ác quỷ tu la.
'Đại……đại nhân………..!'
'Câm mồm……….nghe đây, mạng của mày giờ đây chỉ là một ý niệm của tao…….đừng mơ nhờ cao thủ trong tộc cứu thoát bởi vì cái thứ trong đầu mày chỉ có tao mới có thể giải khai, nếu trong vòng một tháng không có ta thì nó sẽ cuồng bạo ăn sạch não của mày, hiểu không?' Long gằn giọng với Đoàn Ngạn Dĩnh, hắn là nói thật………nếu sau một tháng không có hắn hấp thụ đi thì luồng tử khí kia sẽ chính thức cuồng bạo mà cắn nuốt toàn bộ não Đoàn Ngạn Dĩnh trước khi biến mất…….đây là Long đã tính toán thời gian tồn tại của một đoàn tử khí bên ngoài bản thân mình.
Sống chúng với nhau đã lâu nên Long hiểu tử khí cũng như cơ thể mình, nó giờ đây chẳng khác nào một bộ phận của cơ thể hắn, tất nhiên hắn không phải là thần tiên có thể điều khiển được luồng tử khí ở ngoài cơ thể mình mà chỉ có thể khiến nó an phận lại trong một góc nhỏ nào đó mà thôi, nếu trong thời gian đó kẻ bị tử khí 'cư ngụ' có làm trái ý hắn hay phản bội thì hắn cũng không có cách nào………bởi vì vậy hắn không hề sử dụng chiêu này để khống chế mười tên hộ pháp đi theo vì hắn biết bọn này tuyệt đối trung thành với Thập Lục Tháp, chúng sẵn sàng vì tổ chức mà dâng lên mạng sống của mình….chỉ có mặt hàng sợ chết như tên Đoàn Ngạn Dĩnh mới có thể áp dụng chiêu này được.
'Vâng…..vâng……chỉ cần……chỉ cần đừng để tiểu nhân có cái cảm giác kia thì chuyện gì tiểu nhân cũng làm……..tiểu nhân xin thề……xin thề………' Đoàn Ngạn Dĩnh gấp gáp đến không thể gấp gáp hơn dập đầu lia lịa, giờ mà Long nói hắn về xử lí cha mẹ mình có khi hắn cũng làm thế thật mất, với một kẻ như hắn thì mạng sống của bản thân là quan trọng hơn hết thảy.
'Tốt lắm…….chỉ cần ngoan ngoãn……..mày có thể có gái chơi, có tiền xài……..đúng theo những gì mày mong muốn…..' Long vỗ vỗ vào đầu Đoàn Ngạn Dĩnh như chủ nhân đang dạy thú cưng của mình…..mà thú cưng của hắn cũng quá xa xỉ đi, là một tên trung tướng đứng đầu một quân đoàn lớn cơ đấy.
'Vâng……..vâng……' Đoàn Ngạn Dĩnh nghe thế thì vội gật đầu, có mạng còn được tiếp tục chơi gái, tiêu tiền là tốt rồi.
'Ngươi! Lại đây!' Long đột ngột hướng về phía Thẩm Hoành gọi khiến hắn giật bắn người……….không có lựa chọn nào khác, hắn lấy cái nạng bên cạnh bước từng bước khó nhọc lại chỗ bàn tiệc mang theo khuôn mặt bất đắc dĩ, ngày hôm nay là ngày đéo gì mà nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra vậy chứ.
Đợi Thẩm Hoành bước tới, Long lại uống một ly rượu xong mới mở miệng:
'Thẩm Hoành phải không? Ngươi có bằng lòng giúp ta lãnh đạo Nanh Hổ, đưa nó trở thành quân đoàn mạnh nhất Trung Hoa hay không?'
'Cái này…….vị đại nhân này, tôi chỉ là một thằng lính quèn không có gia tộc nâng đỡ…….' Thẩm Hoành đương nhiên muốn nhưng hắn buồn bã trả lời.
'Haha……….chuyện này ngươi yên tâm…….không có gia tộc chống thì ta sẽ chống lưng cho ngươi…… chỉ cần ngươi đáp ứng thì từ nay con chó này bên ngoài vẫn là Trung tướng nhưng chỉ cần ngươi mở miệng thì hắn sẽ phải vâng lời cho dù ngươi có muốn chơi mẹ hắn đi chăng nữa thì hắn cũng không ngại đưa mẹ mình tới thỏa mãn ngươi!' Long cười khoái trá.
'Việc này……' Thẩm Hoành đắn đo nhìn khuôn mặt tím tái của Đoàn Ngạn Dĩnh bên dưới, bị người sỉ nhục trắng trợn nhưng hắn không dám phản bác một từ nào.
'Có hoặc không?' Không dài dòng, Long nheo mắt gằn giọng………nếu gã không đáp ứng thì hắn cũng không ngại tìm ứng cử viên mới……cũng tại con hàng Đoàn Ngạn Dĩnh này quá phế vật đi nên hắn mới phải làm thế, để một thằng phế vật lãnh đạo thì hắn có rót bao nhiêu tiền đi chăng nữa cũng thành công cốc mà thôi.
'Có………..chỉ cần đại nhân đáp ứng để tôi nắm toàn quyền Nanh Hổ thì tôi….Thẩm Hoành này xin thề sẽ tận trung với ngài……….' Thẩm Hoành đứng nghiêm mình hướng Long thề, hắn thề là trung thành với Long chứ không phải Nhà nước vì từ lâu hắn đã mất niềm tin vào bộ máy lãnh đạo rồi, đến chừng tuổi này hắn mới cảm nhận được cơ hội của mình tới…….dù đi nhầm một bước là vạn kiếp bất phục hắn cũng không hối hận.
'Tốt lắm!' Long hài lòng với câu trả lời này của Thẩm Hoành, có một kẻ tài như gã thì kế hoạch của hắn dễ dàng hơn rồi.
'Bốp! Nghe không? Từ nay mày phải xem Thẩm Hoành như cha mình mà đối đãi, lời nói của hắn cũng là của tao…….hiểu không?' Đá Đoàn Ngạn Dĩnh một cái, Long gầm lên làm gã run rẩy.
'Vâng………tiểu nhân hiểu……hiểu…Thẩm Hoành là cha…….là cha của tiểu nhân……..' Đoàn Ngạn Dĩnh vội dập đầu dạ vâng, hắn sợ Long lại kích phát cái thứ khủng bố trong đầu mình.
'Khà khà……..được rồi, tuy nhiên để đảm bảo cho mọi thứ diễn ra êm đẹp ta không thể không ra tay……cứ khoảng 30 ngày hai người các ngươi đều phải gặp ta một lần rồi….' Long động thủ, lại một chưởng mang theo một tia tử khí vào đầu Thẩm Hoành, hắn muốn tất cả phải nằm trong sự khống chế của mình……..tuy nhiên lần hạ thủ này có khác biệt là Thẩm Hoành không phải hứng chịu cơn đau đớn giống Đoàn Ngạn Dĩnh mà luồng tử khí vừa tiền vào đầu hắn thì an phận ở một góc nhỏ bên trong não gã mà thôi.
Với việc này Thẩm Hoành cũng không phản ứng lại mà chỉ nhắm mắt lại nhận mệnh, thiên hạ không ai cho không ai cái gì cả, hắn được nắm quyền hành đổi lại mạng sống của mình nằm trong tay đối phương âu cũng là công bằng.
Ngồi cạnh Long không xa, Hồng Thanh Sương chứng kiến toàn bộ hành động của hắn nhưng không hề có phản ứng gì ngăn cản…..chỉ là trong lòng cô có chút giật mình vì những động tác quyết đoán và bạo lực của hắn, đã là đàn bà của hắn nên giờ tất cả những việc hắn làm cô đều ủng hộ cho dù nó là gì đi nữa…..bằng trí thông minh của mình cô hiểu rằng hắn Dâm Ma đang tính toán một điều gì đó, ẩn đằng sau vẻ mặt dâm dục và tà ác kia là những toan tính mà chỉ có hắn mới có thể biết được.
'Đây là?' Xong việc, Long trở về chỗ ngồi…….hắn đưa mắt nhìn về phía người đẹp Mĩ Thoa vừa bị dọa cho chết khiếp ngồi co rúm ở góc bàn.
'Là một ả đào của hắn thưa đại nhân!' Đứng bên cạnh Thẩm Hoành nhanh chóng báo cáo, đã bước chân lên con thuyền này hắn đã không còn đường lui nữa rồi vì coi như hoàn toàn trở mặt với Đoàn Ngạn Dĩnh, giờ Long chính là hy vọng duy nhất của hắn…….quay đầu trở lại chỉ có địa ngục mà thôi.
'Càng ít người biết việc này càng tốt!' Long hờ hửng nói một câu rồi quay trở lại bàn tiệc……Thẩm Hoành cúi đầu tỏ vẻ hiểu ý, hắn cũng có ý định như thế……….số phận của một ả đào cứ thế mà bị phán quyết…..
……..
Nửa ngày sau, chiếc tàu siêu tốc dừng lại tại vùng Tửu Tuyền tỉnh Cam Túc, đây cũng là nơi tiếp giáp với Tân Cương…….Long dự định sẽ dừng lại tại đây một khoảng thời gian sau đó mới qua Tân Cương vì hắn muốn tìm hiểu mọi thông tin cần thiết về cuộc quyết đấu sắp tới……..cẩn tắc vô áy náy là phương châm của hắn.
Tạm chia tay Thẩm Hoành cùng Đoàn Ngạn Dĩnh, theo Hồng Thanh Sương…Long cùng Angela Baby và mười tên hộ pháp đi tới một vùng núi cao có tên là Bạch Mã Sơn cũng là nơi Hợp Hoan Phái đặt chân…….đứng ở chân núi, người ta đã có thể nhìn rõ từng ngọn tháp cao sừng sững trên đỉnh núi rồi……Long khá tò mò vì lần đầu tiên hắn được chứng kiến một cảnh quan như thế.
'Các ngươi tủy tiện tìm chỗ trọ ở đây đi…….ta cùng Hồng Thanh Sương lên núi ghé thăm Hợp Hoan Phái…..' Quét mắt nhìn mười tên hộ pháp bên cạnh, Long ra lệnh.
'Vâng!' Mười tên hộ pháp nhìn nhau rồi chắp tay đáp.
'Đi thôi!' Long kéo theo Angela Baby đi theo Hồng Thanh Sương và hai nữ đệ tử hướng phía bậc thang đi lên.
Trải dọc từng bậc thang được lát bằng đá xanh cắt khối, càng lên cao Long càng cảm nhận được không khí càng ngày càng trong lành cùng một cái cảm giác là lạ…….giống như đang đi tới một chốn bồng lai tiên cảnh siêu phàm thoát tục vậy…….nó làm cho tâm trạng hắn hưng phấn đến lạ thường.
'Anh………em có cần phải thông báo cho các lão tổ ra mắt anh không?' Gần đến nơi, Hồng Thanh Sương đột nhiên nhớ tới chuyện gì quay sang hỏi Long, ở lúc không có ai khác cô sẽ dùng cách xưng hô thân mật với hắn.
'Lão tổ? Có bao nhiêu người?' Long hỏi.
'Có 2 bà bà là lão tổ của môn phái, ngoài ra đời trước cùng lứa với sư phụ em có khoảng mười hai người' Hồng Thanh Sương nói.
'Hắc hắc……tất cả đều còn thân thể trong trắng hay sao?' Long cười tà ác.
'Đúng vậy!' Hồng Thanh Sương nghẹn họng, chẳng lẽ hắn không tha cho các bà bà luôn hay sao…….khẩu vị của tên này nặng đến nhường nào hả ông trời.
'Haha! Tốt! Lần này ta nhất định sẽ giúp Hợp Hoan Phái một đại ân tình……….em sẽ giúp ta chứ?' Long sảng khoái kéo Hồng Thanh Sương lại nhìn vào đôi mắt hoảng hốt của người đẹp hỏi.
'Em…..em không biết' Hồng Thanh Sương lúng túng.
'Hử?' Long đổi giọng khiến Hồng Thanh Sương run lên, trước hắn cô không thể giữ được bình tĩnh…….cô không biết vì sao……….cô xoắn quít không biết xử lí thế nào……cô vừa yêu, vừa hận vừa sợ hãi gã……..linh hồn cô run rẩy mỗi lúc gã tức giận.
'Em……em……sẽ làm theo anh bảo….' Hồng Thanh Sương lí nhí.
'Phải vậy chứ em yêu……anh nhất định sẽ thưởng cho em thật nhiều khoái lạc…….nào…..chúng ta lên thôi…….' Long cười tà vòng qua ôm lấy Hồng Thanh Sương, bàn tay ma quái không e dè xoa bóp cặp mông căng tròn của nữ chưởng môn nhân.
Hồng Thanh Sương nhắm mắt bước theo gã, hai giọt lệ lấp lánh từ hai bên khóe mắt mỹ nhân chảy theo gò mà hồng hào…….kiếp trước cô mang tội gì mà kiếp này rơi vào tay tên ác ma này……..
…….
Bước đến đại môn, Long giờ đây mới có thể chiêm ngưỡng toàn bộ vẻ hùng vĩ của một môn phái là thế nào….hắn trầm trồ hâm mộ kiến trúc đồ sộ trước mặt……..cánh cửa lớn với hai chữ Hợp Hoan màu đỏ nổi bật không lẫn vào đâu được……….phía sau là từng tòa nhà rộng lớn cùng các tòa tháp cao vút cho thấy sự hưng thịnh của môn phái. Đây mới chỉ là môn phái tầm trung, cứ nghĩ đến mấy môn phái hay gia tộc khổng lồ thì Long lại không nhịn được than thở.
Được dẫn đến đại sảnh, Long tò mò nhìn quanh…….hắn có thể thấy ở phía xa xa, các nam thanh nữ tú đang đùa dỡn vui chơi……….nào thì ở hồ sen, rồi trong đình…….trông qua thì cứ tưởng đây là chốn hò hẹn của các cặp đôi yêu nhau chứ không hề giống một môn phái võ lâm gì cả.
Thấy Long ngạc nhiên, Xuân Tâm là một trong hai nữ hộ pháp ghé vào tai hắn giải thích………thì ra đây chỉ là nơi mà các nam nhân bên ngoài cùng các nữ đệ tử bình thường 'tâm sự tình cảm' mà thôi, thật sự nơi tu luyện là ở bên trong…..nơi mà các đệ tử tinh anh cùng chúng trưởng lão cư ngụ mới được coi là Hợp Hoan Phái chính thức dưới tên gọi nội môn.
Hồng Thanh Sương dần đầu đưa Long đi tới một cánh cổng có ghi chữ 'Nội Môn' màu vàng sáng bóng, hắn có thể quan sát rõ nơi đây được canh gác nghiêm mật hơn hẳn so với đại môn cánh cổng đầu tiên, các đệ tử canh gác còn mang theo vũ khí bên người nữa chứng tỏ tầm quan trọng của nơi này.
'Kính chào chưởng môn!'
Hai hàng đệ tử hai bên trông thấy Hồng Thanh Sương thì ngay tức thì cúi chào ra lễ.
'Được rồi! Tiếp tục canh gác đi!' Hồng Thanh Sương gật đầu rồi hướng Long ra hiệu bước vào.
'Chưởng môn! Đây là?' Đột nhiên một nữ đệ tử lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Long với nghi hoặc nồng đậm, nội môn chưa bao giờ có ngoại nhân bước vào huống chi còn là đàn ông, chẳng lẽ chưởng môn quên quy củ hay sao.
'Sao? Ta làm gì còn phải hỏi ý kiến của ngươi?' Hồng Thanh Sương lạnh giọng.
'Đệ tử không dám!' Nữ đệ tử rùng mình cúi đầu, giường như chưởng môn nhân thay đổi tính nết rồi…..chưa bao giờ ả thấy Hồng Thanh Sương như vậy.
'Còn nhiều lời đừng trách ta…….kính mời Trưởng lão!' Hồng Thanh Sương buông lời răn dạy rồi hướng Long đưa tay mời trong sự kinh ngạc của chúng đệ tử canh gác.
Thấy biểu hiện của Hồng Thanh Sương, Long lại càng hài lòng người đàn bà này…………hắn quyết tâm sẽ biến nơi đây thành một cứ điểm của mình…..hắc hắc……..không biết tiêu chí xinh đẹp có phải là yêu cầu đầu tiên của Hợp Hoan Phái hay không mà nãy giờ hắn để ý các nữ đều có tư sắc không tệ một chút nào…………quả thật là không tệ đó nha.
Vượt qua nhiều lối đi với các dãy nhà cao bao bọc xung quanh, Long được dẫn đến một tòa đại điện rộng lớn……hắn được giới thiệu đây là chính điện của môn phái…….nơi chưởng môn nhân tổ chức các cuộc họp quan trọng.
'A….sư phụ! Người đã trở về!' Đoàn người vừa bước vào đại điện thì chạm phải một bóng hồng thướt tha từ bên trong bước ra, thấy Hồng Thanh Sương ngay tức thì nữ nhân reo lên vui sướng.
'Băng nhi! Con trở về khi nào?' Thấy cô gái xuất hiện, Hồng Thanh Sương cũng khá bất ngờ lên tiếng……đại đệ tử của cô chính là Băng nhi trước mặt này đây, khác với các đệ tử khác ở nội môn quanh năm tu luyện thì đệ tử này của cô lại thích sống ở bên ngoài trải nghiệm nhân sinh tìm cách đột phá cảnh giới……cô cũng lăn lộn không tệ trở thành diễn viên khá nổi tiếng trên màn ảnh rồi lại kéo thêm sư muội Châu Tấn theo con đường của mình nữa………Phạm Băng Băng và Châu Tấn chính là hai đại đệ tử chân truyền của Hồng Thanh Sương.
'Dạ sư phụ, con trở về được 3 ngày rồi! Con về chính là tìm người đấy!' Phạm Băng Băng trả lời nhưng không hiểu nghĩ tới chuyện gì hai má đỏ hồng lên, xem ra là chuyện xấu hổ gì đây.
'Chuyện gì Băng nhi?' Hồng Thanh Sương sao không trông thấy biểu hiện của đệ tử cơ chứ, nữ chưởng môn tò mò hỏi.
'Chuyện này! Ở đây nhiều người như vậy, sư phụ…..' Phạm Băng Băng quét ánh mắt xung quanh thấy nhiều người bên cạnh sư phụ như vậy nên ngấp ngừng, mặt càng ngày càng đỏ hơn.
'Hihi……….con nói này sư phụ………đại tỉ động xuân tâm nha…….vừa được người trong mộng cầu hôn nên vội vàng trở về để xin sư phụ tác duyên đó…….' Hồng Thanh Sương chưa kịp đáp lời thì lại một bóng hồng khác xuất hiện với giọng nói lánh lót tinh nghịch……chính là Châu Tấn, cô ngay lập tức hướng Hồng Thanh Sương cáo trạng sư tỉ mình.
'Hử?' Hồng Thanh Sương cau mày, cô biết đại để tử này của mình……cũng như cô một lòng truy cầu đại đạo như thế nào lại bị tình yêu nam nữ làm lay động……..cô đã quên chính mình cũng đã rơi vào bàn tay Long.
'Sư phụ! Là Lý Thần ca ca………đệ tử của Phách Kiếm chân nhân phái Võ Đang…….huynh ấy cầu hôn con……sư phụ…..' Phạm Băng Băng mặt đỏ gấp giọng giải thích vì sợ Hồng Thanh Sương hiểu nhầm, lấy người bình thường khác hẳn với người trong võ lâm vì cô biết sư phụ sẽ không chấp nhận cô lấy một người bình thường làm chồng.
'Võ Đang?' Hồng Thanh Sương nhíu mày, là một trong mấy đại môn phái………nhưng mà chưa hỏi qua ý cô mà tên Lý Thần chó má kia đã dám cầu hôn Phạm Băng Băng cũng là quá coi thường người sư phụ này rồi……..quy củ võ lâm là sư phụ của Lý Thần chính là Phách Kiếm chân nhân phải đến bàn bạc với cô, hai bên trưởng bối đồng ý thì đôi trẻ mới được đến với nhau…….không cổ hủ gì nhưng đây là quy củ…….trái với quy củ chính là đánh vào thể diện rồi.
'Hừ!'
Thấy sư phụ hừ giọng, Phạm Băng Băng gấp gáp biết sư phụ giận rồi……cô cũng hiểu việc Lý Thần cầu hôn mình khi bậc trưởng bối chưa cho phép cũng là làm sư phụ mất mặt………cơ mà cô đã yêu hắn…….Phạm Băng Băng luống cuống không biết xử lí sao.
Ở phía sau, Long chứng kiến toàn bộ câu chuyện……nhưng hắn chỉ quan tâm đến hai nữ nhân xinh đẹp trước mặt mình mà thôi………gương mặt mỹ miều, đôi môi đỏ chúm chím, mái tóc đen óng ả cùng làn da trắng mịn….Phạm Băng Băng làm hắn say mê bởi vẻ đẹp mê người……còn bên cạnh…..Châu Tấn lại nổi bật bởi nét đẹp tinh khôi, gợi cảm và pha chút ma mị bởi mái tóc ngắn cùng khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh.
'Ahhhh……đây là?' Lúc này đây Châu Tấn lanh lẹ đột nhiên hướng Long hô lên phá tan cái không khí khó xử của Phạm Băng Băng.
'Đây là Lục trưởng lão của Thập Lục Các – Dâm Ma trưởng lão…….các ngươi đến hành lễ đi……' Hồng Thanh Sương thở dài giới thiệu.
'Kính chào Lục trưởng lão!' Châu Tấn cùng Phạm Băng Băng nhanh chóng hành lễ với Long, không ngờ hôm nay một trong mười vị trưởng lão của Thập Lục Tháp lại đến đây………cả hai nghe cái danh tự Dâm Ma mà khẽ run lên một cái, nếu người xứng với tên thì phải tìm cách tránh xa vị này một chút rồi.
'Haha! Bản trưởng lão thật là cao hứng…….thật là cao hứng!' Long không gật đầu đáp lễ mà đột nhiên ngẩng đầu cười to làm mấy nữ nhân xung quanh không hiểu chuyện gì.
'Hihi…..không biết trưởng lão ngài cao hứng điều gì vậy……có thể nói cho Tấn nhi nghe được không?' Với bán tính nhí nhảnh, Châu Tấn tò mò hỏi.
'Khà khà…….người đẹp……..ngươi nói xem nếu sắp được hai nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ phục thị em trai của bản trưởng lão thì bản trưởng lão có nên cao hứng không?' Long nhìn Châu Tấn trêu chọc làm cô gái nghi hoặc không thôi, em trai của trưởng lão? Ở đây chỉ có một mình hắn là nam nhân cơ mà.
Ở gần, Hồng Thanh Sương cùng Xuân Tâm cùng Xuân Hồng tái mặt…….cả ba đều biết hắn nói gì……..Hồng Thanh Sương liếc qua hai đệ tử của mình, hai nha đầu ngốc nghếch trở về lúc này…….xem ra số mệnh đã an bài………dù gì thà cấp cho hắn còn hơn là để tên Lý Thần chó má kia hay gã Phách Kiếm chân nhân thỏa mãn……….nữ chưỡng môn nhân lúc này đây trong đầu chỉ có Long mà thôi.
Phạm Băng Băng thấy sắc mặt của sư phụ cùng hai nữ hộ pháp thì lông mày nhíu lại, linh tính mách bảo cho cô rằng có điều gì đó không ổn một chút nào sắp xảy ra.
'Chẳng hay em trai của trưởng lão ở đâu ạ?' Mặc kệ tất cả, Châu Tấn không cưỡng lại được cơn tò mò của mình.
'Em yêu……..có nên cho hai đệ tử của em biết em trai của anh ở đâu không?' Long cảm thấy thú vị khi trêu đùa cô gái này, hắn mỉm cười tà ác nói với Hồng Thanh Sương.
'Em…..em yêu!' Châu Tấn cùng Phạm Băng Băng trố mắt nhìn chằm chằm Long cùng sư phụ mình…….hắn……hắn vừa xưng hô với sư phụ……..là…..là 'em yêu' sao?
'Các ngươi canh chừng bên ngoài………..Băng nhi cùng Tấn nhi theo ta……..' Hồng Thanh Sương khó xử hướng hai hộ pháp ra lệnh rồi quát Phạm Băng Băng và Châu Tấn…..cô không quên ra hiệu với Long……chuyện gì cũng vào bên trong đã.
Châu Tấn với Phạm Băng Băng liếc nhau rồi không nhịn được chạy nhanh theo bóng dáng sư phụ…..ở đằng sau, Long chăm chú dõi theo hai cặp mông nảy nở mà chảy nước miếng, hắn kéo theo Angela Baby bước theo sau……..cánh cửa chính điện được Xuân Tâm cùng Xuân Hồng đóng lại ngay sau đó.
………