Chương 120…….136 : Ta là Dâm Ma (P12……….P28) 2/7
Ba mươi phút sau, được người hầu dẫn qua các cánh cửa với nhiều lớp canh gác cẩn mật, Long với hình dáng Dâm Ma rốt cuộc cũng đi tới một căn phòng trang trọng với một chiếc bàn lớn ở giữa, ngồi ở phía bên trái là một hàng những lão già họm hẹm râu tóc trắng toát đang nhắm mắt lim dim nhưng khiến Long kinh hãi là hắn cảm nhận được sự uy hiếp cực lớn từ mười lão già này…….khẽ hít sâu vài hơi lấy lại bình tĩnh, hắn hướng về phía Nhị trưởng lão đang ngồi chễm chệ ở chỗ cao nhất đầu bàn.
'Bái kiến Nhị trưởng lão…….' Tiến lại gần Bất Tử Lão Nhân, Long cúi đầu chào…….trong thâm tâm hắn thực sự rất muốn…….rất muốn một chưởng vỗ chết lão……..một đấm đánh tan cái khuôn mặt hiền hậu bên ngoài nhưng rắn rết bên trong của lão gì này nhưng hắn nhịn……hắn không phải một thằng nhóc mù quáng bởi thù hận……..giờ đây hắn có kế hoạch của riêng mình……..trước khi tìm được tung tích của Thảo và Quỳnh Anh hắn phải bảo vệ lớp vỏ bọc này của mình.
'Tốt…….đến đây Lục trưởng lão………haha………ta giới thiệu ngươi với mọi người………đây là mười vị Nguyên Lão lâu đời của Thập Lục Tháp chúng ta, bọn họ đều đã lui về ẩn cư nhưng trong những buổi họp quan trọng không thể không có mặt họ, kinh nghiệm của họ chính là thứ quý báu mà các ngươi…….những tân trưởng lão phải học tập…..rõ chưa?' Bất Tử Lão Nhân hướng Long cười cùng lúc đó lên tiếng dặn dò hắn cũng những vị tân trưởng lão đang ngồi.
'Rõ…….xin Nhị trưởng lão an tâm…….' Các vị tân trưởng lão đồng loạt lên tiếng hướng Bất Tử Lão Nhân hô to, Long cũng không một giây chần chừ hô theo……thì ra là mười lão gia hỏa làm trưởng lão trước đây…….không biết còn lão bất từ nào còn sống hay không nhưng chỉ thế này thôi hắn cũng bị thực lực của Thập Lục Tháp chấn kinh rồi.
Đợi Long ngồi xuống, Bất Tử Lão Nhân hướng Đao Thánh gật nhẹ đầu ý ra hiệu cho hắn phát biểu.
'Hừm!' Đao Thánh đứng dậy, liếc quanh những tân trưởng lão một hồi, đặc biệt là khi ánh mắt lướt qua Long còn kèm theo một ít tức giận nhưng ngay lập tức bị che dấu đi……
'Như các ngươi đã biết…………chúng ta là Thập Lục Tháp……là đấng tối cao duy trì an ổn cho giang hồ rất rất nhiều năm trước…….các ngươi là các trưởng lão, được hưởng đãi ngộ cao quý của tổ chức thì cũng kèm theo trách nhiệm nặng nề……..300 năm trước, thủ lĩnh của Thập Đại Ác Nhân là Diêm La bị Đại trưởng lão đả thương dẫn theo đám tàn quân trốn về vùng núi hiểm ở Tân Cương, ta nhận được tin báo gần đây chúng lại xuất hiện, theo nguồn tin mật thì Thập Đại Ác Nhân mới đã xuất hiện, rất có thể chúng là truyền nhân của mười tên ác ma khi xưa……… người của ta ở Tân Cương đã bị chúng giết không ít…….ta muốn ba vị trưởng lão tới Tân Cương để bình ổn bọn phản loạn, không biết vị nào có hứng thú?' Đao Thánh dõng dạc nói to.
Long ngồi ở chiếc ghế thứ 6 cũng là vị trí của Lục trưởng lão mà nội tâm hơi có chút rung động, Thập Đại Ác Nhân đã quá nổi tiếng trên giang hồ rồi, chúng là mười tên ác ma chuyên môn dùng người sống để tu luyện tà công, coi mạng người như cỏ rác nên bị liệt vào danh sách ma đầu phải tiêu diệt…….300 năm trước, thủ lĩnh của chúng chính là Diêm La bị đánh trọng thương chạy về một vùng núi hiểm…..nghe Bất Tử Lão Nhân nói hắn mới biết kẻ đả thương gã là Độc Cô Cầu Bại……..không ngờ là ngoài Satan thì vẫn còn có kẻ sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại, xem ra Diêm La cũng không phải hạng vừa. Nhưng điều làm Long rung động không phải là Thập Đại Ác Nhân kia mà là vùng đất Tân Cương…….Tân Cương, mộ của Trụ Vương chính là ở đó, hôm qua Thiên đã gửi hình ảnh cho Long qua điện thoại, chỉ vài thao tác nhỏ hắn đã xác định được vị trí là một vùng núi hiểm địa ở sâu trong vùng đất Tân Cương hỗn loạn này.
'Tam trưởng lão……..tôi xin nhận nhiệm vụ này……' Nghĩ ngợi một lúc, Long đứng dậy hướng Đao Thánh hô trong khi các trưởng lão đang xì xầm bàn luận
'…Ồ…'
…..
Tiếng ồ khe khẽ vang lên, ai nấy cùng đưa mắt nhìn tên Dâm Ma không biết sống chết này……300 năm qua Thập Đại Ác Nhân tuy rằng đã chết nhưng chắc chắn hậu nhân của chúng vẫn còn, đã dám xuất hiện trên giang hồ thì chứng tỏ chúng không yếu…….chẳng lẽ hắn không có đầu óc hay sao mà nhận nhiệm vụ nguy hiểm này, riêng Đao Thánh thì mặt vui vẻ khi tên điên này nhận nhiệm vụ.
'Lục trưởng lão……..ngươi hãy suy nghĩ kĩ lại, đừng nông nổi đến khi hỏng việc thì lại tiếc nuối……' Bỗng dưng Bất Tử Lão Nhân híp mắt nhìn Long nói khiến mọi người sững sờ, họ chưa bao giờ thấy lão như vậy.
Long cũng có chút bât ngờ, không ngờ lão lại hướng hắn khuyên can……chẳng lẽ lão nhận ra được cái gì đó, không phải chứ? Vì nếu nhận ra hắn thì lão lại càng muốn hắn đi đên Tân Cương hơn nữa mới phải, trong mắt lão thì hắn chả khác nào món đồ chơi cần gì phải chơi tâm kế làm đếch gì……Long không hiểu vì sao nhưng hắn đã quyết phải đến Tân Cương lần này bất cứ giá nào vì lăng mộ Trụ Vương quá quan trọng với hắn.
'Nhị trưởng lão an tâm………..tôi xin hứa sẽ dốc hết sức mình đánh bại bọn ác ma này thể hiện quyền uy của Thập Lục Tháp là vô thượng mãi mãi cũng như sự trung thành của tôi với ngài' Long chắp tay nói.
Người nói vô ý, người nghe hữu ý…….hai mắt Bất Tử Lão Nhân lóe lên một tia sáng kỳ dị khi câu nói của Long lọt vào tai lão……….'trung thành với ngài'………nó làm lão rung động.
'Được! Chỉ cần ngươi bình ổn được Tân Cương thì lão phu sẽ thỉnh Đại trưởng lão ban thưởng to lớn cho ngươi…….nếu không còn vị trưởng lão nào nhận nhiệm vụ lần này thì lão phu sẽ cử mười vị hộ pháp theo ngươi để hỗ trợ………' Bất Tử Lão Nhân vuốt râu cười to khiến mọi người trợn trắng mắt……cái này cũng quá…..quá là thiên vị Dâm Ma đi……..không phải hắn là con tư sinh của lão đấy chứ………Thập Lục Tháp tuy rằng có tới hơn trăm vị hộ pháp nhưng đôi khi tháp tùng các trưởng lão đi công vụ chỉ có hai người….quá lắm thì là ba người nếu nhiệm vụ nguy hiểm cơ mà lần này đi theo Dâm Ma tới Tân Cương là mười vị……mười vị đấy.
Mười vị Nguyên Lão đang nhắm mắt lim dim cũng bị lệnh của Bất Tử Lão Nhân làm cho mở mắt, mười lão già nhìn thoáng qua Long một cái rồi lại nhắm mắt lại, không ai biết họ đang suy nghĩ điều gì.
Long thì mặc kệ, hắn có suy tính của riêng mình……….nếu lúc nào cũng ngại ngần thì hắn sao có thể có được ngày hôm nay……..bản tính của hắn là xông pha…….hiểm nguy lúc nào cũng đi theo cơ hội
………
Buổi tối, Long sau khi tắm rửa sạch sẽ cùng lão già Tiêu Nghệ trong bộ dáng người hầu đi đến Thiên Đường Ẩm Thực là một tòa nhà cao vút trong một bãi đất rộng lớn ở giữa thành phố….là trưởng lão, đãi ngộ của hắn đương nhiên là cực kì lớn, chiếc xe chở hắn là chiếc Limousine mạ vàng, trước mui xe là chiếc cờ Thập Lục Tháp cao quý thể hiện sự quan trọng của người ngồi trong xe.
'Xin chào các vị khách quý đến với Thiên Đường Ẩm Thực'
Vừa bước xuống xe, Long cùng Tiêu Nghệ được một cô gái xinh đẹp trong bộ đồ sườn xám Trung Hoa bó sát cơ thể cúi đầu nói, thân hình lồi lõm cùng với giọng nói êm dịu làm Long không thể không sững sờ vài giây trước người đẹp , dù gì hắn cũng là thanh niên mới hai mốt tuổi, trước mỹ nhân thế này có một chút rung động cũng là điều dễ hiểu.
'E hèm……..ta đến theo lời mời của Đổng gia!' Hơi hơi đỏ mặt xấu hổ thì thất thố, Long hướng cô gái mở miệng, đột nhiên sau lưng hắn có một cánh tay huých nhẹ khiến hắn giật mình………đầu óc nhanh nhạy khiến hắn hiểu ra lão già Tiêu Nghệ ra hiệu, hắn đang là Dâm Ma.
'Xoạt……….khà khà…….vốn dĩ ta đang định đến bữa tiệc của Đổng gia cơ mà gặp phải người đẹp thế này thì bản trưởng lão sao có thể chịu được chứ……đi…….cô em hôm nay phài hầu hạ cậu nhỏ của bản trưởng lão thật tốt nghe chưa?' Long đột nhiên biến đối thành một tên hám gái ngay tức thì vồ tới cô gái trẻ kéo vào lồng ngực, bàn tay hắn không chút nào thành thật đã đặt đến cặp mông tròn bên dưới mà bóp bóp.
'Không!' Cô gái trẻ vốn là tiếp tân của Thiên Đường Ẩm Thực bị hành động của vị khách cao quý bước từ chiếc xe Limousine sang trọng làm cho bất ngờ đứng hình, đến khi bàn tay tà ác kia đang dần luồn lách vào bên dưới chiếc sườn xám của cô để thám hiểm bên trong thì cô mới tỉnh lại hét lên.
'Khốn! Khốn nạn!' Cô gái trẻ vùng vẫy thoát ra khỏi lồng ngực gã ác ma, mặt đỏ ửng xấu hổ chửi thẳng vào mặt Long, làm tiếp tân ở Thiên Đường Ẩm Thực được ba năm rồi cô chưa từng gặp phải ai như vậy, kẻ nào thấy cô kể cả các công tử gia tộc lớn đều chào hỏi tán tỉnh đủ kiểu……..còn tên này khác gì một kẻ lưu manh đầu đường xó chợ…….nó làm cô tức điên.
'Hộ pháp……….Hộ pháp! Có kẻ đến gây rối!' Thấy mình chửi ùm lên mà gã vẫn ung dung khiến cô gái tiếp tân như phát rồ, cô hướng bên trong gọi to……mà thực ra cũng không cần vì tiếng chửi rủa của cô đã khiến đám bảo vệ bên trong bị đánh động, ngay tức thì 5 tên mặc bộ đồ tím, trên ngực là hai chữ Độc Cô màu vàng rực bước ra.
'Yến nhi……có chuyện gì?' Một gã trung niên dường như là thủ lĩnh của đám hộ pháp Thiên Đường Ẩm Thực hướng cô gái trẻ thăm hỏi.
'Lục thúc! Hắn………hắn……..hắn sàm sỡ cháu……' Cô gái tiếp tân tên Yến nhìn thấy đám hộ pháp thì không kìm được nước mắt khóc to hướng Long chỉ chỏ.
'Hử!?' Gã hộ pháp nhìn Long tức giận với ý hỏi có phải như cô gái nói không, khí thế của gã đã tăng cao sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
'Thiên Đường Ẩm Thực! Độc Cô gia! Hắc hắc! Chỉ là một con đàn bà, bản trưởng lão tối nay đã muốn cô em này phục vụ……..các ngươi khôn hồn thì biến đi…….' Long nhếch khóe miệng cười nói…….bộ dáng của hắn lúc này y chang mấy công tử rác rưởi nhà giàu không coi ai ra gì.
'Nhãi ranh? Ngươi nói gì? Ngươi có biết đang đứng trước nơi nào không? Gã hộ pháp bùng nổ khí thế toàn thân gầm lên ý muốn đè bẹp Long.
'Hửm? Bản trưởng lão không quan tâm, tối nay……cô gái kia…..phải phục vụ cậu nhỏ của bản trưởng lão đến khi bản trưởng lão thỏa mãn nếu không…….chết!' Long bá đạo nói.
'Một câu trưởng lão, hai câu trưởng lão………ngươi là trưởng lão của cái tổ chức chó má gì mà dám đến Thiên Đường Ẩm Thực làm loạn……….mau biến đi!' Gã hộ pháp khinh bỉ nói, hắn thật sự muốn ra tay nhưng mà bớt được một chuyện càng tốt, dù sao Yến chỉ là một cô gái bình thường được Công Tử chú ý một chút thôi chứ không phải tiểu thư cao sang nào nên hắn không cần phải làm thế.
'Không! Lục thúc, đánh hắn……….đánh tàn phế hắn………cho hắn biết trước Độc Cô gia thì cái tổ chức rác rưởi gì đó chỉ là đom đóm với ánh sao mà thôi' Yến nãy giờ khóc thút thít gào lên.
'Việc này!' Gã hộ pháp lúng túng, hắn không sợ nhưng không muốn dính vào rắc rối không đáng có.
'Hắc hăc! Hay cho Độc Cô gia…………cô gái nhỏ cùng vị tráng hán này nên cẩn thận khi mở miệng một chút…….hai người nãy giờ đã xúc phạm đến tổ chức của tôi hơi bị nhiều rồi đấy, thật là làm cho trái tim nhỏ bé này bị tổn thương quá nhiều đi thôi……..Nhị trưởng lão ơi, các vị Nguyên lão ơi…….đến đây mà xem ngay dưới chân các vị những kẻ phàm phu tục tử này đang xúc phạm đến thứ mà các vị đã dày công xây dựng và gìn giữ……'
Long hướng lên trời cao kêu than khiến lão già Tiêu Nghệ phía sau há hốc mồm, độ vô sĩ của tên này còn tiến bộ nhanh hơn thực lực của hắn mấy trăm lần mất.
'Im mồm, đứng trước cửa Thiên Đường Ẩm Thực còn dám kêu than với trời………đừng nói Nhị trưởng lão hay mấy cái gì gọi là Nguyên lão kia, thậm chí là trời đứng trước Độc Cô gia cũng phải cúi đầu nghe rõ chưa thằng ngu…..haha' Tưởng Long bị hù đến phát điên, gã hộ pháp cười to.
'Ngươi………ngươi dám………..ta trịnh trọng hỏi ngươi một câu……..đây là quan điểm của riêng ngươi hay là của toàn bộ Độc Cô gia?' Long với bộ dáng lắp bắp thất kinh hỏi.
Nhìn thấy tên thanh niên hoảng hốt như sợ hãi khiến hã hộ pháp hưng phấn, không một chút suy nghĩ gã hét to vào mặt Long.
'Nghe cho rõ đây đồ nhà quê………Ở vùng đất này, Độc Cô gia chính là cha của ông trời…..bất cứ tổ chức nào trước mặt Độc Cô gia chỉ là rác rưởi trong rác rưởi, Độc Cô giả chủ đại nhân Độc Cô Kim Thiên là siêu cấp cao thủ giang hồ không địch thủ……..nghe rõ chưa?'
Bình tĩnh để cơn mưa nước bọt bay tới mặt mình, Long rút ra một chiếc khăn lau đi những vết nước bọt trên mặt rồi hướng ra sau lên hỏi:
'Xong chưa?'
'Đã thu lại đầy đủ!' Lão già Tiêu Nghệ cười nói, toàn bộ cuộc đối thoại của Long cùng gã hộ pháp đều được lão thu âm lại, âm thanh stereo chất lượng cao rõ từng từ một.
Đúng lúc này hai chiếc RollRoyce rà tới trước cửa Thiên Đường Ẩm Thực rồi dừng lại, xuống xe là mười tên hắc y mang mặt nạ đen kịt che đi bộ mặt thật, nhưng dấu hiệu tòa tháp cao mười sáu tầng xăm chính giữa trán chúng đã biểu thị cho thân phận của chúng…….chúng chính là mười hộ pháp của Thập Lục Tháp.
'Bái kiến Lục trưởng lão!' Mười tên hắc y hướng Long cúi đầu hô to.
Chưa hết giật mình vì mười tên hộ pháp của Thập Lục Tháp đột nhiên xuất hiện thì gã 'Lục thúc' biến sắc mặt khi nghe họ cúi đầu trước gã điên này, theo cách gọi của chúng thì hắn chính là Lục trưởng lão của Thập Lục Tháp……….tất cả những gì khi nãy hắn nói chả phải là……..nghĩ đến thế gã 'Lục thúc' đổ mồ lạnh ướt đẫm người.
'Khà khà……các ngươi đến đúng lúc lắm, vừa rồi có người nói tổ chức của chúng ta trong mắt họ chỉ là rác rưởi……còn cái gì…….' Long nhìn gã 'Lục thúc' đang run rẩy sợ hãi mà nhếch khóe môi định kể cho mười tên hộ pháp nghe thì đúng lúc này….
'Haha……..Lục trưởng lão cao quý đến đây sao không báo trước để Thiên Đường Ẩm Thực chúng tôi đây đón tiếp, thật thất lễ, thất lễ……..' Một thanh niên ăn mặt sang trọng trong bộ vest tây âu cùng đôi giày hàng hiệu bóng loáng từ bên trong bước ra hô to cắt ngang lời Long cùng với một nụ cười không thể tươi hơn được trên khóe môi.
'Hử!?' Long nhíu mày vì bị cắt ngang, hắn đưa mắt nhìn thanh niên kia đi tới……nhìn thái độ cung kính của một bọn người đi sau mà theo trang phục cùng gã 'Lục thúc' này đồng dạng thì có lẽ địa vị của thanh niên này trong Độc Cô gia không hề thấp, tuổi đời gã cũng còn khá trẻ…..có lẽ cũng xêm xêm tuổi hắn mà thôi.
'Bái kiến công tử!' Vừa thấy gã thanh niên xuất hiện, ngay tức thì năm tên hộ pháp của Độc Cô gia tộc trong đó có gã 'Lục thúc' quỳ một chân xuống cúi đầu hô trịnh trọng.
'Hắn là ai?' Long hướng về một gã hộ pháp ở phía sau hỏi nhỏ.
'Là đại công tử của Độc Cô gia……chỉ duy nhất mình hắn ở Độc Cô mới được xưng danh công tử bởi vì hắn là con trai độc nhất của Độc Cô gia chủ – Độc Cô Kim Thiên…….hắn tựa là Độc Cô Kim Viêm' Một gã hộ pháp ghé đầu nói nhỏ vào tai Long báo cáo.
Long gật gù, thì ra là công tử con trai độc nhất của gia chủ, địa vị cao thế thảo nào bọn hộ pháp Độc Cô gia nhìn thấy hắn là đã giống như một bầy chó ngoan.
'Haha! Lục trưởng lão đại nhân đến Thiên Đường Ẩm Thực thật là vinh hạnh cho bổn tiệm…….mong ngài giơ cao đánh khẽ với bọn kẻ dưới không biết phép tắc lễ nghĩa này' Độc Cô Kim Viêm tiến tới trước mặt Long chắp tay nói nhưng đầu hắn lại không hề cúi xuống một chút nào ý nhận lỗi mà lại là vẻ mặt cao cao tại thượng.
'Hắc! Nào dám, nào dám……..Viêm công tử đừng nói thế cả tôi đây tổn thọ mất, vừa rồi có nghe nói Độc Cô gia là cái gì đó mà tôi quên mất………cái gì nhỉ……..à…….à………là cha……cha của…..' Long ngẩng đầu như đang cố gắng lại nhớ một cái gì đó, trông bộ dáng bỉ ổi hết mức.
'Haha! Lục trưởng lão đại nhân trăm công nghìn việc nên có quên một vài thứ cũng là chuyện bình thường, cái gì quên thì cứ bỏ qua………hôm nay ngài tới Thiên Đường Ẩm Thực thực là một vinh hạnh to lớn cho chúng tôi…….tôi xin hứa hôm nay Thiên Đường Ẩm Thực sẽ để cho ngài thỏa mãn………vô cùng thỏa mãn…….'
Độc Cô Kim Viêm cười nói như không hề có chuyện gì xảy ra nhưng trong thâm tâm hắn thì ngọn lửa giận dữ đã bùng phát dữ dội, nghe danh Dâm Ma bỉ ổi vô liêm sĩ xem ra là còn chưa đúng, phải nói là cực độ vô liêm sỉ mới đúng…………nghe hắn nói thì ai chả hiểu hắn đang đe dọa điều gì, lời nói của tên ngu ngốc kia một khi lọt vào tai hội đồng trưởng lão thì cho dù không ai dám làm gì trước mặt Độc Cô gia vì có Đại trưởng lão ở đó nhưng sau lưng thì thế nào………sĩ nhục Thập Lục Tháp chả khác nào sĩ nhục các trưởng lão, những kẻ coi danh dự còn hơn cả mạng sống của mình.
'Vậy sao?' Long cười cười không nói gì, nhưng ánh mắt háo sắc của hắn nhìn chằm chằm vào cô gái tiếp tân tên Yến đã nói rõ điều hắn muốn trước tiên là gì.
'Khốn kiêp!' Không bị mù và còn là một cao thủ nên Độc Cô Kim Viêm sao có thể không thấy ánh mắt dâm tà của Dâm Ma, hắn đã thích cô gái này lâu rồi và vài ngày nữa định thu vào trong hậu cung của mình không ngờ hôm nay lại gặp phải tên điên này, trong nội tâm của hắn đã mắng mười tám đời tổ tông của Dâm Ma cả nghìn lần rồi.
'A……bỗng dưng ta lại nhớ ra cái gì đó nha…….trời…….hình như cái gì đó liên quan đến trời thì phải……' Long thấy Độc Cô Kim Viêm chần chừ thì vỗ vỗ đầu hô to.
'Yên nhi…….còn không mau qua đây hầu hạ Lục trưởng lão……' Đến giờ thì Độc Cô Kim Viêm hết cách, hắn nghiến răng nghiến lợi hướng nữ nhân xinh đẹp đang núp sau lưng gã 'Lục thúc' gầm lên.
'Công…….công tử…….' Núp sau lưng 'Lục thúc' nghe cuộc đối thoại của công tử và gã háo sắc kia mà đầu Yến ong ong như sa vào sương mù vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra……..công tử hào hoa đầy quyền uy hàng ngay trong mắt ả lại đang nói chuyện hay nói đúng hơn là thỏa thuận gì đó với gã khốn nạn kia……dù sao ả chỉ là một nữ nhân bình thường nên làm sao hiểu được.
'Ta nói ngươi có nghe không?' Độc Cô Kim Viêm thấy nữ nhân không nghe lời mình thì nheo mắt nói, khí thế mạnh mẽ từ người hắn tỏa ra làm Yến biến sắc mặt, cô đã từng nhìn thấy ánh mắt đáng sợ này của công tử khi gã giết một kẻ dám lỡ tay chạm vào nữ nhân của gã.
'Nô…nô tì không dám……..' Yến sợ hãi ngay tức thì chạy tới chỗ Long rồi luống cuống tay chân không biết làm gì tiếp theo.
'Hắc hắc! Cô em………có phải bị vẻ đẹp của bản trưởng lão mê hoặc đến nỗi không chịu được chạy tới đây phải không?' Không để cô gái bé nhỏ hoảng sợ lâu, Long cười tà đưa tay ôm người đẹp vào lòng vỗ về khiến mọi người buồn nôn, cái gì mà mê hoặc bởi sắc đẹp của gã chứ.
'Tôi….tôi…….' Yến sắc mặt ửng đỏ vì bị khí tức nam nhân mạnh mẽ xông thẳng vào đầu óc, cánh tay tà ác kia lại một lần nữa đã men theo vòng eo nhỏ bé của cô mà thám hiểm đến cặp mông đầy đặn bên dưới.
'Các ngươi còn đứng đó làm gì……không mau đưa Lục trưởng lão lên phòng……..hôm nay nếu kẻ nào làm Lục trưởng lão đây không hài lòng thì hãy đợi hình phạt từ tộc quy đi…….' Không chịu được cảnh tượng nữ nhân của mình bị tên điên sàm sỡ, Độc Cô Kim Viêm hướng bọn hộ pháp quát.
'Hảo……hảo…….vậy bản trưởng lão cảm ơn Viêm công tử lần này vậy……haha……..cơm ngon, rượu say…..lại còn có người đẹp ở bên cạnh phục vụ cậu em nhỏ…….thật đúng là Thiên Đường Ẩm Thực mà……..hahaha' Long cuồng tiếu cười ôm người đẹp bước theo đám hộ pháp dẫn đường phía trước.
Đứng phía sau, dõi theo hình bóng của Dâm Ma mà vẻ mặt của Độc Cô Kim Viêm dần dần biến đổi, nào đâu vẻ tươi cười niềm nở đón khách mà giờ đây là khuôn mặt vặn vẹo tức giận điên cuồng hết mức, từ khi cha sinh mẹ đến giờ hắn mới phải chịu một sự sĩ nhục to lớn đến vậy……hắn liếc qua gã hộ pháp 'Lục thúc' với ánh mắt sắc lạnh…….chính thằng ngu này là kẻ khiến hắn phải xuống nước với Dâm Ma.
'Bịch! Công tử……..tha cho tôi một mạng……tôi còn mẹ già con côi…….công tử……bộp……bộp……..bộp….'
Nhận thấy ánh mắt của Độc Cô Kim Viêm, gã hộ pháp 'Lục thúc' sao có thể không hiểu chuyện gì, gã vội vàng quỳ xuống dập đầu liên tục cầu xin tha thứ, cùng mang họ Độc Cô nhưng địa vị của gã trong gia tộc so với Độc Cô Kim Viêm lại như thái tử và dân thường, chỉ một ý niệm của hắn là gã và cả nhà sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới này, ai biểu hắn được sinh ra làm con của ai đó chứ.
'Chết!' Nghe đủ lời cầu xin của gã hộ pháp nhưng sắc mặt của Độc Cô Kim Viêm vẫn lạnh tanh như nghe tiếng sủa một con cẩu không hơn không kém, mà đã là cẩu thì trong mắt hắn không cần phải tha thứ, hắn nhìn qua bọn hộ pháp đang run rẩy bên cạnh nói một tiếng rồi quay đầu đi.
'Không! Không! Công tử, ông tôi trước đây là thân vệ của lão gia chủ…..công tử…….công tử………Phập!' Gã hộ pháp điên cuồng hướng bóng lưng của Độc Cô Kim Viêm gào lên nhưng một lưỡi kiếm lạnh lùng từ phía sau đã kết thúc đi tính mạng của gã, ở Độc Cô gia thì ngoài dòng chính của gia chủ ra thì tất cả chỉ là những con chó mà thôi.
…….
Ở trong một phòng tiệc sang trọng trên lầu cao Thiên Đường Ẩm Thực, Đổng gia hôm nay đặt một bữa tiệc sang trọng với cái giá rất cao nhưng Đổng Nghiên vẫn không tiếc tiền, mụ còn chuẩn bị hơn mười cô gái xinh đẹp để tí nữa lấy lòng Dâm Ma, mụ cùng các trưởng lão trong gia tộc đã quyết tâm kéo Dâm Ma lên chiếc thuyền diệt Đoàn gia lần này, thông thường thì các trưởng lão Thập Lục Tháp không được tham dự vào tranh đáu của các gia tộc nhưng lần này khác, lão già ngu ngốc Đoàn Ngạn Ngôn lại dám phá hư quy củ của buổi tuyển chọn…..như thế khác nào đánh vào mặt mũi của Thập Lục Tháp, hiện thời chỉ cần Dâm Ma không hài lòng thì đại quân diệt Đoàn gia ngay tức thì sẽ xuất phát nhấn chìm một gia tộc vào dòng chảy lịch sử………tất cả đều nằm trong tay Dâm Ma này.
'Đợi Lục trưởng lão tới các ngươi đã biết phải làm gì chưa?' Liếc qua các cô gái trẻ đẹp, Đổng Nghiên hỏi, để lựa chọn các cô gái này mụ cũng đã tốn không ít công sức, phải chọn những cô gái vừa đẹp, vừa còn trinh trắng và đặc biệt là phải biết hầu hạ đàn ông.
'Đổng bà bà yên tâm……..chị em chúng tôi nhất định sẽ khiến Lục trưởng lão dục tiên dục tử'
Hơn mười cô gái đồng thanh hô, với Đổng Nghiên thì họ như món hàng dùng để câu dẫn Dâm Ma nhưng với họ đây lại là cơ hội đổi đời, chỉ cần lọt vào mắt xanh của đại nhân thì địa vị của họ sẽ chẳng khác nào một bước lên trời, Thập Lục Tháp chỉ có mười sáu trưởng lão thôi đấy, thử hỏi xem kẻ nào dám coi thường nữ nhân của một trưởng lão.
'Cạch!' Trong khi mọi người đang xì xầm nói chuyện thì tiếng cánh cửa lớn mở ra làm tất cả im lặng hướng ánh mắt…..tới rồi……vị Lục trưởng lão mới của Thập Lục Tháp…..cũng là người mà Đổng bà bà lão tổ căn dặn phải tiếp đãi chu đáo vì đại nghiệp của gia tộc đã tới.
'Ai da! Lục trưởng lão đại giá quang lâm tới bữa tiệc nho nhỏ của Đổng gia này thật là quý hóa…thật là quý hóa quá!'
Đổng Nghiên tươi cười bước ra cửa chào đón, mụ cũng là một siêu cấp cao thủ nên chỉ trong nháy mắt đã phi thân đến trước mặt Long khiến hắn khẽ giật mình, xem ra các gia tộc đều có những lão già bất tử luôn biết cách ẩn dấu trước giang hồ, lần trước Đoàn Ngạn Ngôn và lần này là Đổng Nghiên…..cả hai đều làm cho hắn biết phải cẩn trọng hành động, tuy ngoài sáng chúng không dám đối phó hắn nhưng trong tối lại khác, biết đâu được trong lúc ngủ hắn bị một siêu cao thủ loại lão quái vật ghé thăm thì sao………tất cả đều dựa vào thực lực, hắn càng mong mỏi hơn nhanh chóng đến lăng mộ của Trụ Vương.
Thật ra Đổng Nghiên cũng không định phô diễn võ nghệ nhưng mụ nghĩ đi nghĩ lại vẫn phải bày ra một ít thực lực để đánh động Dâm Ma, cho hắn biết rằng mụ không yếu, có đủ sức chống lại Đoàn gia nhưng mụ không biết mình vô tình đã đánh động hắn về sư nguy hiểm của các cao thủ sau màn.
'Chà, hôm nay Đổng bà bà làm lớn quá……..thật là khiến bản trưởng lão cảm thấy ngại ngùng quá đi thôi……' Long nhìn quanh căn phòng tiệc với những món ăn xa hoa được bày biện đẹp mắt mà không kìm được một lời khen.
'Chỉ cần ngài trưởng lão thích là được….nào, nào……mời ngài tới ngồi…….' Đổng Nghiên vui vẻ vì Long có vẻ thích bữa tiệc, ngay tức thì mụ dẫn Long đến chỗ cao nhất của bàn tiệc cũng là chỗ cao quý nhất.
'À mà không biết mấy người sau lưng tôi có được mời không? Để tôi còn sắp xếp chỗ cho họ' Long đang định bước đi thì bỗng nhiên nhớ lại lão già Tiêu Nghệ cùng mười gã hộ pháp sau lưng mình nên hỏi.
'Hửm!' Đổng bà bà cau mày nhìn ra sau lưng Long, nãy giờ mụ không để ý lắm vì quá quan tâm đến Dâm Ma, trong thâm tâm mụ thì luôn nghĩ là đến chỗ sang trọng như thế này thì hắn sẽ đi một mình, đến khi nhìn ra sau lưng hắn mụ mới hết hồn khi nhìn thấy mười gã hắc y với chiếc mặt nạ cùng hình xăm trên trán đặc trưng, trời ạ……..là mười vị hộ pháp của Thập Lục Tháp……hắn đi dự tiệc với mới vị hộ pháp sao? Cái này là đi dự tiệc hay đi đập quán người ta đây!
Nhưng là một mụ già lõi đời, ngay tức thì đầu óc Đổng Nghiên xoay chuyển…….cái dáng vẻ cau mày khó chịu bằng một tốc độ khó tin biến đổi thành vẻ tươi cười niềm nở.
'Trời ạ! Ngài trưởng lão cũng thật là, dẫn theo mười vị hộ pháp mà không nói với già này một tiếng để già chuẩn bị, có….có…tất nhiên là có chỗ cho tất cả mọi người rồi!' Đổng Nghiên khuôn mặt rạng rỡ hướng mọi người cười nói kèm theo một ánh mắt ra hiệu cho Đổng gia chủ đi sắp xêp chỗ cho các vị khách không mời.
Ba mươi phút sau, rốt cuộc chỗ ngồi cho mọi người đã êm đẹp, ngồi chính giữa tất nhiên là Long….lúc này đây cạnh hắn còn có thêm một chiếc ghế nhỏ cho người đẹp tiếp tân rồi, bên phía dãy bàn bên cánh tay trái của hắn là lão già Tiêu Nghệ cùng mười tên hộ pháp, bên phải hắn là Đổng Nghiên, Đổng gia chủ và các trưởng lão Đổng gia, lớp con cháu thì ngồi ở phía sau…..dù sao thì bàn tiệc cũng rất rộng nên việc thêm hơn mười chỗ ngồi cũng không phải vấn đề gì lớn, vỗn dĩ Đổng Nghiên muốn sắp xếp hơn mười cô gái ngồi chỗ đó cơ mà nhìn cô gái đi theo Long mà mụ đã tắt ngủm ý nghĩ đó đi, so với Yến thì quả thật những cô gái mà mụ chuẩn bị còn kém một chút………mụ càng kinh hãi hơn khi nhận ra đó là cô gái tiếp tân ở Thiên Đường Ẩm Thực, người mặc định sẽ trở thành một trong những người đàn bà của Độc Cô Kim Viêm. Không biết bằng cách nào Dâm Ma lại có thể kéo cô đến đây, thấy vè mặt bất đắc dĩ cùng cam chịu kia mà mụ không thể hiểu nổi, Độc Cô Kim Viêm từ lúc nào có thể chịu đựng được sự sĩ nhục lớn lao này.
'Nào mọi người dùng bữa đi………em yêu, anh thích món thịt kho kia nha…..' Long nâng ly rượu rồi lên tiếng bắt đầu bữa tiệc, hắn ghé nhỏ vào tai Yến thì thầm…..hắn muốn đụng đũa cũng không được vì bàn tay còn lại đang phải bận rộn du ngoạn bên trong chiếc sườn xám của cô rồi.
'Ưhhhhhhh'
Đang định cầm chiếc đũa gắp miếng thịt kho, Yến bỗng nhiên run rẩy không kìm được rên rỉ một tiếng khiến mọi người sững sờ…..nhưng ngay sau đó tất cả đều tiếp tục ăn uống như không có chuyện gì xảy ra, toàn là cao thủ nên ai mà không biết Dâm Ma đang làm gì……quả là cực độ dâm dục.
Long cười tà nhìn mọi người đang đóng kịch, bàn tay hắn đã mò tới u động bí ẩn của người đẹp, hai ngón tay dễ dàng luồn lách qua chiếc quần lót nhỏ nhắn ghé thăm cửa động đã ướt át của Yến.
'Đừng! Không! Xin ngài!' Yến gắp nhanh ba miếng thịt vào chén rồi ngay lập tức rụt tay lại giữ chặt lấy tay Long nhỏ giọng cầu xin nhưng vô ích, một ngón tay khô ráp không đợi chủ nhân cho phép đã xâm nhập trái phép u động của cô khiến cô trợn mắt há hốc mồm…….hắn lại dám.
Cảm thụ ngón tay bị mút chặt bên trong khiến Long hưng phấn, hắn liếm quanh một vòng tai nhỏ xinh xắn của Yến khiến cô run lên rồi phà hơi nóng vào:
'Khít lắm! Tí nữa cậu nhỏ của bản trưởng lão nhất định sẽ rất sướng khi vào bên trong, đêm nay cả ba nơi trên người bé yêu sẽ đều thuộc về bản trưởng lão……hắc hắc……ta rất muốn xem Độc Cô Kim Viêm biết nữ nhân của hắn bị ta địt thì sẽ như thế nào?'
Yến kinh sợ nhìn gương mặt điển trai nhưng cực độ dâm dục và tà ác trước mặt mình, cô biết ba nơi mà hắn nói là chỗ nào…….những lời dâm dục của hắn làm cô thấy kinh tởm……nhưng lại thêm một chút gì đó…….kích thích…….đúng……chính là kích thích, cơ thể cô không tự chủ được bắt đầu phản ứng lại, dâm thủy bắt đầu trào ra bên trong khe lồn làm ướt đẫm ngón tay Long.
'Hảo! Nước nhiều……..nếm xem có ngon không bé yêu' Long cười to rút ngón tay ướt đẫm dâm thủy của Yến ra đưa trước mặt cô, không đợi người đẹp phản ứng hắn đã chọt thẳng ngón tay vào giữa đôi môi hồng chúm chím khiến Yến sững sờ.
'Mút! Nói xem có ngon không?' Đột nhiên Long gằn giọng vào tai Yến khiến cô run rẩy, nắm chặt lên ga bàn …..người đẹp thè chiếc lưỡi nhỏ nhắn cuốn quanh lấy ngón tay Long trong khoang miệng một cách rụt rè như chú mèo nhỏ.
'Ng…….ngon…….' Nhắm đôi mắt đẹp, Yến chảy xuống những giọt nước mắt tủi nhục, đến khi cảm giác được khí tức áp bức từ gã đàn ông tà ác thì cô mới khẽ thốt ra những từ khó nhọc.
'Haha! Ngon……nước ngon…….cảm ơn Đổng bà bà vì món ăn đêm nay!' Long nghe được câu trả lời hài lòng cười vang khiến mọi người đang ăn suýt bổ nhào, đặc biệt là mấy người đang thưởng thức món canh thì ngay tức thì biến sắc mặt buông đũa rồi quay mặt đi tìm chỗ nôn………Dâm Ma đúng là Dâm Ma.
'Không…….không có gì…….chỉ cần ngài thích là được!' Đổng Nghiên cho dù sống qua gần trăm năm tuổi nhưng chưa từng phải chứng kiến một cách dâm dục đến thế này khiến mụ không bình tĩnh được lắp bắp.
Long cười tà nhìn quanh bàn tiệc, cảm giác chơi đùa người đẹp trước bàn dân thiên hạ thật là kích thích, khác hẳn với lần lén lút trong đêm trao giải với Thanh Tuyền…..lần này hắn chơi trực tiếp……quả là cảm giác mới lạ làm cặc hắn đã ngỏng cao hết cỡ trong quần rồi.
Gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, Long tà ác đè đầu Yến xuống dưới gầm bàn, nơi đã bị ga bàn dài che đi hầu hết.
Đột nhiên bị đè đầu xuống khiến Yến kinh sợ, chưa kịp hiểu chuyện gì thì cô đã nhìn thấy cái thứ ngỏng cao ở đũng quần Long dưới gầm bàn……..chẳng lẽ hắn muốn…….Yến biến sắc mặt định vùng vẫy thoát ra thì ngay lúc này từ cánh tay Long truyền tới một tia khí tức vào người cô khiến cô cứng đờ, thứ gì đó mạnh mẽ, cuồng bạo vừa xâm nhập vào cơ thể cô.
Áp súc tử khí đến 10 lần, mức độ điều khiển tử khí của Long phải nói là đạt đến mức lô hỏa thần thánh rồi, hắn có thể khiến tử khí nghe theo ý chỉ của mình ở một mức độ nào đó, lần này hắn chỉ truyền qua Yến một tia nhỏ bé tử khí với mệnh lệnh không được tàn phá bên trong cơ thể người đẹp nếu không thì Yến đã sớm chết rồi.
Một lúc sau, khí tức tà ác kia rốt cuộc biến mất khiến Yến mới dám thở mạnh một hơi, cô biết hắn vừa đe dọa mình………làm hoặc chết! Tất nhiên người đẹp chọn thỏa hiệp rồi.
Nhận thấy sự phục tùng của người đẹp bên dưới, Long mỉm cười cầm một chiếc đùi gà lên gặm thưởng thức mĩ vị món ắn cũng như sự hầu hạ dưới gầm bàn.
Sau một phút lấy lại bình tĩnh, Yến rốt cuộc cũng không còn cách nào khác phải động…..người đẹp rụt rè hướng quần Long tụt xuống một cách vụng về, dù sao cô cũng chưa từng làm việc này.
Loay hoay vài phút, rốt cuộc quần Long cũng được giải khai, con cặc đầy gân guốc của hắn một lần nữa lại lộ diện trước mặt một phụ nữ sau một năm cô đơn.
Nhìn con quái vật dữ tợn trước mặt mà Yến không kìm được…….nuốt nước bọt. Cô không hiểu vì sao cơ thể mình lại thế nữa, thấy thứ kia tự dưng cô lại ham muốn, ham muốn được nó chiếm hữu lấy mình…….đang lúc không biết làm sao thì Yến bỗng nhiên bị một bàn tay mạnh mẽ ấn mạnh đầu cô xuống , môi cô chỉ còn cách đầu rùa vài milimet.
'Gà tơ lúc nào cũng ngon nhất!' Trên bàn tiệc, Long vừa thích thú gặm đùi gà vừa cười sáng khoái khiến mọi người đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, thế quái nào là gà tơ……..một vẻ kẻ tinh ý nhận ra cô gái trẻ ngồi cạnh Lục trưởng lão đã biến mất không biết từ khi nào.
Dưới bàn, dù chưa từng trải nhưng theo bản năng thì Yến biết mình phải làm gì đó như ngậm nó vào……cô nhắm mắt há rộng miệng hướng đầu rùa ý định ngậm vào một chút.
'……..Ô….'
Đang ăn, Long cảm giác được con cặc vừa được một cái gì đó ấm nóng bao bọc nên hô nhẹ, hắn thả luôn đôi đũa xuống thò hai tay nắm lấy đầu Yến rồi ưởn lưng chọc một cú mạnh bạo.
'Ọt!'
Tiếng động dâm dục vang lên khiến mọi người kinh hãi, liếc qua nét mặt thỏa mãn của Dâm Ma mà mọi người không kìm được đưa mắt xuống bên dưới, quả nhiên là chỗ đó nhô cao bất thường…….
Bên dưới, bị chọt vào đột ngột khiến hai mắt Yến trợn trắng, toàn bộ khoan miệng cùng cổ họng cô đều bị thứ to dài kia chiếm lấy, cái cảm giác nghẹn ngay tức thì khiến cô khó chịu kinh khủng nhưng cô không thể vùng ra vì hai cánh tay như kềm sắt đã giữ chặt lấy đầu mình.
Sung sướng khi phá zin đường miệng khiến Long hưng phấn cực kì, nghe thấy hơi thở không ổn định của người đẹp thì hắn mới chịu rút ra để Yến thở một hơi nhưng chỉ là một hơi mà thôi vì cái thứ kinh khủng kia lại dập mạnh vào bên trong họng cô.
'Ọt……ọt………ọt…………ọt……'
'Ọt………ọt……..ọt……..'
Căn phòng tiệc tràn ngập những âm thanh dung tục từ bên dưới gầm bàn phát ra càng ngày càng nhanh chóng và gấp gáp.
Mười phút sau, bên dưới bàn………Yến đã buông xuống hai tay để mặc cho Long nắc điên cuồng vào họng mình, mỗi lần nhấp nhả hắn lại kéo theo hàng đống nước dãi của người đẹp ra ngoài khiến chiếc sườn xám của cô ướt đẫm một mảng lớn.
Bỗng dưng đang nắc nhanh thì Long dừng lại khiến Yến rốt cuộc cũng được thở sâu vài hơi…..cô mệt mỏi không còn sức lực để đứng dậy nữa mà hắn cũng không cho cô làm thế.
Rút cặc ra, Long đập bem bém con cặc dính đầy nước dãi của Yến lên khuôn mặt xinh đẹp, hắn kéo tay cô để lên thân cặc, kéo chiếc lưỡi nhỏ nhắn bên trong khoan miệng ra rồi ấn đầu rùa vào với ý đồ rõ ràng.
Mệt mỏi…..nhục nhã…….Yến biết tương lai của mình ở Thiên Đường Ẩm Thực đã triệt để tiêu thất, ươc mơ trở thành phu nhân cao quý của công tử đã trở thành xa vời, cô biết vận mệnh của mình đã hoàn toàn phụ thuộc vào ý muốn của người đàn ông này.
Khuất phục, thè chiếc lưỡi mềm mại ra liếm đầu rùa như thưởng thức một cây kem…..tay Yến bắt đầu chuyển động lên xuống một cách lóng ngóng.
'Ực!' Uống một hớp rượu, Long thỏa mãn khi mỹ nhân nghe lời, chinh phục nữ nhân bao giờ cũng làm cho đàn ông hưng phấn, hắn để tự Yến ăn kem còn hắn có mục tiêu khác, chính là cặp vú căng mọng của cô.
Đang nhắm mắt bú cu, Yến sửng sờ khi một bàn tay thò vào nên mở mắt ra nhưng ngay sau đó đôi mắt đen láy lại nhắm lại để mặc mọi thứ, cô đã hoàn toàn cam chịu………chỉ cầu mong hắn sẽ cho cô một danh phận.
Luồn qua cái áo ngực của Yến, Long ngay tức thì cảm giác được sự co giãn của bầu vú căng tròn của mỹ nhân, hạt đậu nhỏ mềm mại kia nữa lại làm hắn thêm kích thích vô cùng…….hắn băt đầy dày vò nó thành đủ loại hình dạng khác nhau, đầu ti hồng hào cũng không tránh khỏi cảnh bị chơi đùa không thương tiếc.
Năm phút trôi qua, hai bầu vú của Yến đã đỏ ửng những vết tay nhào nặn nhưng cô không quan tâm mà chỉ chú ý phục vụ con cặc trước mặt, bỗng nhiên tay cô bị gạt ra khỏi một cách thô bạo, con cặc to dài chọt thẳng hướng đôi môi cô………Yến há miệng từ từ ngậm nó vào…….hắn lại muốn.
'Ọt!' Long cong lưng chọc lút cán, hắn đủ phê rồi……..giờ hắn muốn ra…….hắn nắc……….
'Ọt………ọt……….ọt………ọt…….'
'Ọt……ọt…….ọt…….'
Những âm thanh dâm dục trở lại khiến mọi người cúi đầu.
'Hừ……hừ………này Đổng bà bà……….bà nói xem trên đời này thứ gì là sướng nhất' Vừa thở nặng nhọc, Long vừa hướng Đổng Nghiên lên tiếng.
Đổng Nghiên mặt già biến đổi vì câu hỏi đầy ý tứ của Long, suy nghĩ một hồi mụ mới nở nụ cười:
'Thứ lỗi cho già ngu muội sống đến giờ vẫn chưa nhận ra cái gì là sướng nhất!'
'Haha! Thật không hiểu vui thú nhân sinh của bà là gì, sướng ư! Đối với Dâm Ma ta đây sướng chính là dâm, dâm chính là sướng!' Long gằn giọng, nói hết câu cũng là lúc hắn rút con cặc đã cương hết cỡ của mình trong họng Yến ra nhằm thẳng khuôn mặt xinh đẹp mà xuất tinh ào ạt.
'Tách…….tách………' Những giọt tinh trùng đặc quánh từ từ chảy xuống từ khuôn mặt khiến Yến tinh lại trong sững sờ, cô không nghĩ tới hắn làm thế nhưng còn chưa kịp lau đi thì gã đã kéo cô dậy.
'Hắc hắc! Bé yêu thật là xấu tính, trốn mọi người ăn kem lại còn dính đầy lên mặt thế kia……' Long cười to hết mức khiến tất cả quay lại nhìn và người nào cũng được chứng kiến cảnh tượng dâm đãng nhất trong đời, cạnh hắn…..trên bàn tiệc là một khuôn mặt xinh đẹp dính đầy một thứ nước trắng đục nhờn nhờn mà ai cũng biết đó là cái gì……ngay tức thì mọi người thu hồi ánh mắt về nhưng cũng có những kẻ không kìm được đưa mắt nhìn trộm……..cũng quá là kích thích đi chứ.
'Lau đi………tí nữa……..chút nữa em sẽ không cần lau nữa vì anh sẽ bắn thẳng vào bên trong em………' Đưa hộp khăn giấy tới trước mặt Yến, Long thầm thì vào tai cô làm người đẹp run lên.
…….
'Cạch!'
Khi mọi người đang bị cảnh tượng dâm dục của Dâm Ma khiến cho khó xử thì bỗng dưng có tiếng cánh cửa lớn mở ra, ai nấy đều chuyển dời ánh mắt qua…….sau cánh cửa, một thanh niên khá đẹp trai cùng một cô gái cực xinh đẹp đang bế một đứa bé trên tay tươi cười bước vào.
'Ồ! Là Hiểu Minh……' Ngay tức thì mọi người nhận ra thanh niên đẹp trai vừa đến là ai.
…..
'Mong trưởng lão lượng thứ, thằng cháu nuôi tôi đến muộn…….chỉ là nó hôm nay cùng vợ con bay từ Bắc Kinh sang đây chỉ vì để tiếp kiến ngài…..' Mụ già Đổng Nghiên quay sang cười với Long, gia chủ Đổng gia do hiếm muộn con trai khi chỉ có 3 đứa con gái nên có nhận nuôi một đứa bé trai kháu khỉnh , có tên là Huỳnh Hiểu Minh…….từ nhó hắn đã có thiên phú luyện võ rất tốt nên đều được cao tầng trong gia tộc ưng ý……..hắn lại có thêm tài năng diễn xuất nên tham gia vào thế giới điện ảnh, điều đó cũng một phần quảng bá Đổng gia nên càng được ủng hộ hơn.
Long không hề quan tâm Hiểu Minh hay Hiểu Ngu cái gì cả mà hắn chỉ quan tâm đến một thứ, đó là cô gái đi cạnh hắn……..người đang bế một đứa trẻ bụ bẫm trên tay………khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy, cánh mũi ấy……….bờ môi gợi cảm ấy……..tất cả đều làm hắn không thể rời mắt khỏi một vẻ đẹp tuyệt mỹ như tiên nữ giáng trần kia………dù đã quá quen với những cô gái có nét đẹp hiện đại nhưng hắn không thể không công nhận cô quá đẹp so với các idol trong nước mà hắn đã từng tiếp xúc, ánh mắt của hắn…….một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi đầu không thể kìm chế trước vẻ đẹp ấy mà thể hiện ra sự ham muốn mãnh liệt, khác hẳn với ánh mắt giả tạo khi hắn thể hiện ra trước mặt mọi người.
Đổng Nghiên sao có thể không nhận ra ánh mắt ham muốn của Long chứ, mụ nhếch khóe môi lên vui vẻ…….cuối cùng thì cũng có thứ đánh động được tên điên này………trong bữa tiệc mụ không có thời cơ để bàn chuyện với Long vì hắn cứ dâm dục với cô gái trẻ bên cạnh nhưng giờ đây mụ đã thấy được cơ hội tốt……….cháu dâu thì có làm sao? Trước lợi ích to lớn của gia tộc mụ sẵn sàng hy sinh một đứa cháu dâu như thế, cùng lắm kiếm một đứa khác……..thậm chí nếu đánh đổi cả Hiểu Minh thì mụ cũng không hề tiếc vì dù sao hắn cũng chỉ là……con nuôi…….không chảy trong người dòng máu Đổng gia, với mụ thì hắn cũng chỉ là một con cờ trên bàn cờ do mụ tạo ra mà thôi.
'Ấy chết, quên giới thiệu với Lục trưởng lão……đó là cháu dâu tôi, vợ của thằng Hiểu Minh……nó cũng là diễn viên nên có nghệ danh là Angela Baby……hà hà…………để tôi gọi chúng lại đây bái kiến ngài……' Đổng Nghiên cười tà.
'Được!' Long hưng phấn đồng ý…….xem ra mụ già này đã nhận ra hắn thích cô gái kia, để xem mụ muốn làm gì……..nói hắn thích, hắn mê mẩn vẻ đẹp của Angela Baby kia thì tất nhiên là đúng nhưng để lý trí của hắn triệt để bị che mờ đi thì hoàn toàn sai, trải qua những ngày tháng lên voi xuống chó liên tục, bản tâm hắn đã được rèn luyện đến mức sắt đá vô cùng.
'Hiểu Minh……..còn làm gì đó, mau mau qua đây chào ngài trưởng lão.' Được Long đồng ý, mụ già Đổng Nghiên nhanh chóng quát với hai vợ chồng diễn viên trẻ ở đằng xa đang nói chuyện với mọi người.
'Vâng! Cháu đến ngay đây!'
'Đi em, qua kia chào vị khách quý!'
Hiểu Minh nhanh nhảu đáp lại rồi nói với vợ, hắn thì bế lấy đứa bé để Angela Baby di chuyển dễ dàng hơn, hôm nay hắn tới đây cũng là vị cha nuôi của hắn chính là Đổng gia chủ nói cho hắn biêt gia tộc sắp tổ chức một bữa tiệc đãi một vị khách quý, người có thể đưa toàn bộ gia tộc hắn lên một bậc mới……thật ra Hiểu Minh nghiện cờ bạc kinh khủng, số tiền hắn nợ đã đạt đến một con số kinh thiên mà hắn không thể chi trả…….đương nhiên chủ nợ của hắn không phải những tổ chức xã hội đen tâm thường mà là Hàn gia – gia tộc sinh sống bằng nghề cho vay nặng lãi……..hắn mong chờ ghi điểm với vị khách quý này, biết đâu được hắn kiếm được một hợp đồng béo bở dùng để trang trải nợ nần thì sao.
Angela Baby bước theo chồng tiến về phía trước, hôm nay đến đây cô không biết là nhà chồng đãi tiệc ai nhưng nghe bảo là một người quan trọng, sinh ra trong một gia đình bình thường nên cô không hề biết về các thế lực khổng lồ đang thao túng đằng sau thế giới ngầm, cô chỉ biết nhà chồng rất giàu và rất có thể lực……..cô đã từng thấy một tay anh chị xã hội đen quỳ gối trước mặt chồng mình dập đầu liên tục xin tha thứ, từ đó cô nhận ra nhà bên chồng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
Bước đến gần vị khách quý, Hiểu Minh có đôi chút giật mình vì hắn còn quá trẻ so với Đổng bà bà….hắn lại còn kinh ngạc hơn vì cô gái trẻ ngồi bên cạnh gã đang lúi húi rút khăn giấy ra lau cái gì đó trên mặt………nhưng vẫn còn một ít đọng lại trên tóc, hắn sao không thể nhận ra cái thứ mà gã đàn ông nào khi lên đỉnh vu sơn đều tiết ra ngoài……Hiểu Minh dù sao cũng là một kẻ có đầu óc, hắn ngay tức thì thu hồi những suy nghĩ vẩn vơ mà hít thở sâu vài hơi lấy lại bình tĩnh cố gắng rặn ra nụ cười tươi nhất trước mặt Đổng Nghiên cùng Long.
'Đổng bà bà có khỏe không ạ!' Hiểu Minh tươi cười hỏi thăm Đổng Nghiên, trên tay hắn là đứa bé với đôi mắt tròn đang tò mò ngắm nhìn xung quanh.
'Khỏe, mau tới đây bái kiến Lục trưởng lão đi!' Đổng Nghiên gật gù nói.
'Là trưởng lão?' Hiểu Minh nghi hoặc.
'Thập Lục Tháp' Đổng Nghiên cười khiến Hiểu Minh run lên…….trời ạ, là trưởng lão của Thập Lục Tháp……tổ chức được coi là chí cao vô thượng của giang hồ Trung Hoa đại lục.
'Bái….bái kiến trưởng lão đại nhân' Ngay tức thì Hiểu Minh chắp tay cúi đầu chào Long, sinh ra trong một gia tộc như Đổng gia…..hắn nhận thức được đầy đủ lễ nghĩa cần thiết trước những vị cao cao tại thượng này.
Angela Baby nhìn chồng trịnh trọng bái chào một gã đàn ông ngồi chệm chệ với khuôn mặt theo cô là tuy điển trai nhưng lại âm hiểm và………dâm dục thì không hài lòng lắm, nhưng dù sao theo lễ nghĩa cô cũng tiến lại đưa bàn tay ra trước mặt Long ý muốn một cái bắt tay xã giao với hắn, là con người hiện đại nên với cô một cái bắt tay chính là màn chào hỏi tốt nhất.
'Láo xược!' Đổng Nghiên nhìn Angela Baby đưa bàn tay trước mặt Dâm Ma thì gầm lên giận dữ, mụ biết Thập Lục Tháp quan trọng vấn đề gì nhất, đó chính là thể diện…….mà kẻ ngồi đây lại là một trong những cao tầng của Thập Lục Tháp, nếu một hành vi nào đó vô lễ với hắn chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của Thập Lục Tháp………nghĩ tới đó thôi mà mụ đã điên tiết muốn vỗ một chưởng xóa bỏ con đàn bà ngu ngôc này ngay lập tức.
'Khà Khà! Không sao……..không sao……' Trái ngược với suy nghĩ của Đổng Nghiên, Long nhìn bàn tay xinh xắn trắng nõn nà không tì vết với năm ngón ngón tay tinh xảo trước mặt mình mà vui vẻ cực kì, hắn nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay tuyệt mĩ ấy……..cảm nhận được sự mịn màng từ làn da và mềm mại của xương cốt rồi cúi đầu xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên nó thể hiện sự trân trọng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của mỹ nhân.
'Chụt'
Bị hôn bất ngờ lên bàn tay, Angela Baby giật mình rụt ngược bàn tay lại…..khi nãy Đổng bà bà gầm lên làm cô đứng hình không kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
'Hà hà! Đổng bà bà thật là có phước nhà……có được một cô cháu dâu xinh đẹp đến vậy!' Long không che dấu đi ánh mắt dâm dục mà càng nhìn chằm chằm Angela Baby một cách trắn trợn khiến cô không dám nhìn thẳng mà cúi đấu……….ánh mắt đầy mạnh mẽ và sự chiếm hữu ấy khiến cô sợ hãi.
Hiểu Minh đứng bên cạnh cảm thấy mình như không khí ở đây, chứng kiến vợ bị một gã đàn ông khác hiếp dâm bằng ánh mắt mà hắn không kìm được giận dữ, nhưng hắn chỉ dám nuốt giận vì hắn biết trước mặt gã hắn chả là cái khỉ khô gì, có thể ngoài xã hội hắn là một diễn viên nổi tiếng…..được mọi người biết nhiều nhưng ở đây…..hắn còn không có quyền to tiếng.
Đổng Nghiên thì chả quan tâm, thấy Long thật sự thích Angela Baby mà mụ càng vui vẻ, tốt rồi…….bây giờ chỉ việc ra điều kiện với gã nữa là mọi thứ đều ổn, nghĩ đên thế mụ không chờ đợi được nữa lạnh giọng:
'Hiểu Minh…….hai vợ chồng xuống dưới đi, bà có việc muốn bàn với ngài trưởng lão.'
'Vâng!' Hiểu Minh nghe thấy vội mừng rỡ kéo tay Angela Baby lui xuống trong ánh mắt đầy tiếc nuối của Long.
'Hắc hắc……đại nhân, tôi có việc muốn bàn bạc với ngài!' Đợi hai vợ chồng Hiểu Minh lui xuống, Đổng Nghiên hướng Long nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Yến đang ở cạnh hắn với ý muốn rõ ràng, mụ không muốn kẻ khác biết chuyện này.
'Hửm? Được rồi, em yêu vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi ra xe đợi anh đi!' Long cười tà hướng Yến nói khiến cô mừng rỡ như được đại xá ngay tức thì hướng cửa lớn bước nhanh, bị mọi người chứng kiến cảnh tượng khi nãy khiến cô như muốn đào một cái hố sâu ngàn mét rồi vùi mình xuống cho đỡ xấu hổ.
Giải quyết xong, Long cùng Đổng nghiên bước vào một căn phòng nhỏ bên cạnh phòng tiệc.
….