Chương 109……..119 : Ta là Dâm Ma (P1………..11) 3/4
Năm giờ sáng, Long vừa tiêu hóa xong ngụm cuối cùng trong miệng, thứ nước kia cũng không còn xịt ra từ bên trong nữa, chiếc bình lớn hứng được một lượng nước khoản hai phần ba bình, Long ước chừng tầm khoảng hai mươi lít, một số lượng không nhỏ.
Cẩn thận khóa miệng bình, Long xếp bằng nội thị thân thể.
Sau khi tiêu hóa toàn bộ một ngụm lớn thứ nước kia, hắn nhận ra sức mạnh của cơ thể mình đã tăng gần gấp đôi lúc trước, giờ hắn tự tin có thể áp súc tử khí đến 5 lần hoặc thậm chí là 6 lần nếu có đủ tử khí.
'Hắc hắc……..nếu đá gọi là Long Thạch thì thứ nước này gọi là Long Nhủ đi……' Long lẩm bẩm vui vẻ xách can nước lên mặt đất, chiếc xe chứa đầy Long Thạch thỉ sáng mai hắn sẽ cho người khởi động máy kéo kéo lên.
Một tuần sau………Long đã tiêu hóa hết một nữa Long Nhủ trong bình, hắn cảm thấy bây giờ mình có thể sáp súc tử khí đến 7 lần. Điều hắn trăn trở là giờ đây kiếm đâu ra một lượng lớn tử khí để hắn có thể tiến hành áp súc tử khí, Quỷ Trảo chứa một lượng lớn tử khí hấp thu các cao thủ có lẽ đã bị lão già thần bí kia lấy đi rồi.
Thở dài một hơi, Long bực bội vì cơ thể mạnh mẽ nhưng không thể phát huy được hết tiềm lực, cái này giống như hắn xây một nhà kho cực lớn nhưng lượng hàng hóa bên trong chỉ là một góc nhỏ của nhà kho mà thôi.
'Móa, sao mình ngu thế……' Long đột nhiên vỗ đầu mình một cái, hắn có Hấp Tinh Đại Pháp, sao không chuyển tử khí bản thân sang một chỗ nào đó rồi hồi phục lại…..nếu trước đây hồi phục tử khí là khá lâu thậm chí là mất vài tuần mới hồi phục hoàn toàn thì giờ hắn đã có Long thạch, thứ có thể giúp hắn hồi phục lại lượng tử khí đã mất nhanh chóng…….cứ thế cho đến khi tích tụ đủ tử khí áp súc chẳng phải là xong sao……
'Haha…….mình thật thông minh…….' Long tự hào về bản thân, nhưng đột nhiên hắn lại ỉu xìu xuống.
'Kiếm đâu ra thứ có thể chứa được một lượng tử khí kinh khủng như thế đây……'
Đúng lúc này lão già Tiêu Nghệ vừa cười vừa bước vào.
'Hú nhóc con……..tu luyện xong rồi à? Nhìn mặt như đưa đám thế kia' Lão già trêu chọc.
'Híc…..đang gặp một vấn đề nan giải…..' Long sầu não.
'Ồ, té ra là có chuyện thật à…….mau nói xem, biết đâu lão già này giải quyết được' Tiêu Nghệ nghiêm túc lại.
'Lão cũng biết tôi tu luyện tử khí rồi đấy…….tôi cần một thứ gì đó có thể chưa được một lượng lớn tử khí để có thể tu luyện…..' Long chia sẻ, nếu có Quỷ Trảo ở đây thì hắn khỏe rồi, đi đâu kiếm một thứ giống vậy đây.
'Vật có thể chịu được tử khí sao……' Tiêu Nghệ lẩm bẩm nhớ lại.
'Hừm……là nó…….haha…….có……..có rồi……….haha' Sau vài phút lão già cười to làm Long giật mình, hắn vui mừng nhìn lão đợi câu trả lời, đúng là gừng càng già càng cay……..cái gì cũng biết nha.
'E hèm……..tự nhiên cổ khát quá……..' Tiêu Nghệ liếc Long rồi vuốt vuốt cái cổ nói.
'Uống……mau uống nước lão nhân gia ngài……tôi nói chứ lão nhân gia năm nay cũng đã thập cổ lai hy rồi, nên bớt đi một ít việc xấu xa như nhìn trộm phụ nữ tắm để tích đức cho con cháu….' Long vừa đưa bình nước mát tới vừa trêu chọc khiến Tiêu Nghệ mặt già ửng đỏ, cái con mụ kia quả thật là cơ thể quá nóng bỏng kia làm lão không kìm được.
'Nước đã uống rồi…….mau nói……mau nói……..' Cố gắng nhẫn nhịn đợi lão già uống xong mấy hớp nước, Long hối thúc.
'Khà khà…….xa tận chân trời……gần ngay trước mắt nha…..' Lão già cười bí hiểm.
'Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt…..' Long lẩm bẩm một hồi…..khoan đã…..'gần ngay trước mắt'…..hắn đột nhiên quay lại nhìn cái xe chứa đầy Long Thạch.
'Ý lão là Long Thạch sao?' Long trừng mắt.
'Haha……đúng…….chính là nó……..đây là một mẫu chuyện ngẫu nhiên mà ta nghe được, ngày ấy có một câu chuyện không biết thực hư được đồn đại trên giang hồ, có một vị phú hào rất giàu tình cờ phát hiện được một khối Long Thạch………bảo vật không có tội, người mang bảo mới có tội….ngay tức thì nhà lão bị người ta truy sát, trong cơn tức giận cùng phẫn nộ đến cùng cực, lão đã ném khối Long Thạch vào một lò đốt để tiêu hủy nó không để kẻ nào có được……nhưng chỉ sau vài giây vị phú hào kinh hãi phát hiện ra rằng viên Long Thạch cứ thế hút sạch ngọn lửa trong lò' Tiêu Nghệ vừa vuốt chòm râu vừa kể chuyện.
'Kết thúc câu chuyện là sao?' Long tò mò.
'Hắc hắc, kết thúc là vị phú hào kia trốn chạy mang theo Long Thạch đến vùng núi lạnh giá, lão đào một lỗ trong tuyết, ném nó xuống bên dưới với hy vọng chôn vùi nó mãi mãi…….nhưng một lần nữa lão không được như ý…….' Lão già thở dài.
'Này đừng nói với tôi là nó hút hấp thu sạch băng ở vùng núi đó đấy nhé' Long trợn mắt nói.
'Hút cái đầu mi ấy thằng nhóc………là một vụ nổ không ngờ tới……..ngay khi vị phú hào kia ném nó xuống lớp băng thì một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khiến lão ngay lập tức quy tiên……'
'Nổ? Thế quái nào nổ được?' Long nghi hoặc.
'Hắc hắc, đúng vậy……Long Thạch có thể hấp thu năng lượng nhưng một khi đã hấp thu một loại thì không thể hấp thu loại năng lượng khác, đặc biệt nếu nó tiếp xúc với năng lượng trái nghịch với loại năng lượng chứa trong nó thì nó sẽ bạo tạc toàn bộ năng lượng bên trong…….mà nghe đồn sức chứa của Long Thạch cũng có giới hạn……….' Lão già biết gì nói đấy, thật ra chỉ tình cờ lão nghe được thôi chứ chả ai dùng Long Thạch để chứa đựng cái gì cả vì độ quy hiếm và tác dụng trân quý của nó là quá lớn để phung phí vô nghĩa.
'Thế là tốt rồi……..haha…….haha…..' Long cười to, sức chứa giới hạn thì sao chứ, một khối không chứa hết thì mười khối, trăm khối…….ngoài cái xe đầy ắp Long Thạch kia hắn còn cả một đống bên dưới lòng đất chưa đào ra kia kìa.
Hưng phấn khiến Long không kìm được nữa ngay lập tức đuổi lão Tiêu Nghệ đi để bắt đầu tu luyện, hắn lấy một khối Long Thạch nho nhỏ ra, dù sao cũng không được phung phí.
'Xùy…….' Tử khí đậm đặc từ Long nhanh chóng truyền tới viên Long Thạch, ngay khi tiếp xúc thì tử khí bao quanh không lâu thì viên Long Thạch phản ứng, nó nhanh chóng hấp thu tử khí xung quanh mình vào bên trong.
'Xùy……xùy……..rắc!' Tiêu hao khoảng chừng một phần ba tử khí bên trong cơ thể, rốt cuộc viên Long Thạch cũng nứt làm Long dừng lại, nếu hắn tiếp tục thì viên Long Thạch không chịu nổi nữa mà triệt để hóa thành phấn vụn mất.
Lôi ra một viên khác, lần này to hơn, Long tiếp tục truyền tử khí vào.
Sau một tiếng đồng hồ, tốn ba viên Long Thạch cuối cùng Long cũng triệt để truyền toàn bộ tử khí bên trong cơ thể sang chúng.
Hít sâu một hơi, Long nhanh chóng uốn một ngụm nước hoàn tan Long Thạch để hồi sức, hắn sẽ không dùng thứ Thạch Nhủ trân quý kia cho việc này.
Sau hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng hổi phục lại trạng thái đỉnh phong, Long gọi lão Tiêu Nghệ vào chuẩn bị cho quá trình áp súc tử khí lên 5 lần.
'Bắt đầu đi!' Long đứng thế sẵn sàng lên tiếng.
'Được!' Tiêu Nghệ quát khẽ, tay lão ấn một chưởng từ xa vào ba viên Long Thạch chứa đầy tử khí.
Nội khí chạm tử khí, hay tức thì ba viên Long Thạch phát nổ, tử khí bên trong bạo tạc ra bên ngoài như một cớn lốc cuốn đen kịt, tuy đã đứng cách xa nhưng Tiêu Nghệ vẫn cảm thấy khí tức hủy diệt từ cơn lốc đen kịt kia.
'Hấp Tinh Đại Pháp!' Long quát to, hai tay hắn hướng cơn lốc tử khí mà hút lại vào trong cơ thể tiến hành áp súc.
Không có các vết nứt trên cơ thể, Long cứ thế thành công áp súc tử khí lên 5 lần sau một giờ hấp thu cơn lốc, nhờ Thạch Nhủ mà cơ thể hắn đã quá mạnh mẽ rồi.
'Haha…….tốt……' Long sung sướng hét lên, hắn cảm nhận được sức mạnh kinh người của bản thân, thử nghiệm thành công khiến hắn vững tin vào việc biến mạnh nhờ Long Thạch và Long Nhủ.
Nghỉ ngơi nửa ngày, Long tiếp tục truyền tử khí vào Long Thạch để tiến hành áp súc tử khí, lần này hắn cần đến 10 viên Long Thạch mới chứa được hết tử khí trong cơ thể và thêm 10 viên nữa để hồi phục hoàn toàn, mức tiêu hao này làm lão Tiêu Nghệ há hốc mồm, thằng này cũng phá của quá đi thôi, bên ngoài người ta chỉ vì một mẩu nhỏ mà điên cuồng còn hắn ở đây xài Long Thạch như rơm rác.
……..3 ngày trôi qua.
'Hắc hắc…….' Long thu công đứng dậy, hắn vừa thành công áp súc tử khí lên 6 lần, tử khí của hắn giở đây đã đạt đến một cường độ kinh khủng vô cùng, mỗi khi hắn toàn lực vận công thì tử khí phóng xuất đủ để làm lão Tiêu Nghệ biến sắc vì áp lực khổng lồ cho dù lão đứng cách hắn đã vài mét, càng đáng sợ hơn là không gian quanh người hắn đã bắt đầu có một chút vặn vẹo do tử khí đậm đặc.
'Tạch……..tạch………..tạch…….' Bỗng nhiên tiếng cánh quạt máy bay trực thăng nổ vang trên bầu trời làm Long cùng lão già giật mình, hai người liếc nhau hội ý, xem ra hôm nay có tù nhân mới.
'Nhanh tập hợp mọi người!' Long lao nhanh ra ngoài để lại câu nói với Tiêu Nghệ, lão cũng không chần chờ đi tập trung tất cả mọi người lại phòng ngừa có chuyện xảy ra.
Bên ngoài……….
Lão Dương đã nhíu mày nhìn lên bầu trời, một chiếc trực thăng tử trên cao đang dần dần hạ xuống, lão biết một trận ác chiến có thể xảy ra, lão lo lắng không biết ai là người thắng nếu có giao tranh nhưng tốt nhất là Long vì nếu tổ chức thắng thì việc lão bị xử lý là không thể tránh khỏi.
'Biết người đến là ai không?' Long như một cái bóng lướt tới bên cạnh lão Dương lên tiếng hỏi.
'Không chắc lắm nhưng nếu máy bay màu vàng là của Thập Lục Tháp thưa quản ngục…….' Lão Dương nói gấp, màu vàng Thập Lục Tháp, màu đỏ là ZeRo…….là hai máu chính dùng để phân biệt tù nhân của các tổ chức.
'Chiếc chở tôi đến màu gì?' Long nhíu mày.
'Là màu đỏ!' Lão Dương nhớ lại nói.
Màu đỏ, xem ra toàn bộ suy đoán của hắn là chính xác, cơ mà không biết kẻ đó là ai vì theo cách hắn nói chuyện thì tầm vóc của hắn trong tổ chức không hề thua kém Satan.
'Tại sao lần này gã Thuần không báo trước?' Long nghi vấn hỏi vì nếu đưa tù nhân tới thì thường trước đi hai ba ngày gã tên Thuần sẽ gọi điện báo trước cho lão Dương để chuẩn bị cơ mà.
'Đó là với các tổ chức khác còn Thập Lục Tháp luôn luôn khinh thường các quy tắc, tù nhân của họ đều bị đưa đến một cách bất ngờ rồi ném xuống xong thì quay đít bỏ đi mà không nói một lời nào…' Lão Dương thở dài nói, người ta mạnh người ta có quyền nha, lão cũng chả khác gì một con chó canh nhà nên không dám có ý kiến.
'Được rồi………ông cứ tiếp đón như bình thường, nếu có gì phát sinh thì chúng ta mới ra tay, chắc hẳn ông hiểu giờ ông có phản bội tôi thì kết cục của ông là thế nào?' Long liếc lão Dương nói.
'Vâng….vâng…….có cho mười lá gan lão già này cũng không dám làm chuyện đó……..' Lão Dương cúi đầu vâng dạ, đã ngồi lên chiếc thuyền này rồi lão không còn lựa chọn.
Mười phút sau, tại bãi đất trống dùng làm bãi đáp, chiếc trực thăng cuối cùng cũng hạ xuống….
'Cạch…….' Cửa máy bay mở ra.
'Bốp……….bốp……..' Hai cú đánh mạnh đẩy hai người, một nam và một nữ bay thẳng ra ngoài máy bay.
'Lão già……..nhớ 'hầu hạ' bọn chúng cho tốt……….' Một giọng nói cuồng bạo và khinh bỉ tử bên trong hướng tới lão Dương ở xa.
'Haha………vâng thưa các ngài đặc sứ……….tôi dùng tánh mạng đảm bảo chúng sẽ nhận được 'đãi ngộ' tốt nhất có thể'
'Hừ!' Sau tiếng hừ lạnh, cửa máy bay đóng sập lại, chiếc máy bay lại bay lên cao, từ đầu đến cuối những cao thủ bên trong không hề lộ diện một chút nào, xem ra chúng thật sự coi thường cái nhà tù hẻo lánh, chim không thèm ị này.
'Đưa hai người họ vào đây……' Sau khi chiếc máy bay đã bay khuất tầm nhìn, Long mới hiện thân ra lệnh.
'Còn chờ gỉ nữa……..không nghe thấy quản ngục đại nhân ra lệnh hả?' Lão Dương quát tháo với mấy tên cai đứng cạnh.
Ngay tức thì có hai tên da đen tiến đến khiêng lấy hai người bị thương trở về căn nhà.
……..
Một giờ sau, hai người nam nữ tỉnh lại………từ trong miệng họ Long xác định được đây là một đôi vợ chồng cao thủ có tiếng trong giang hồ nhưng vì đắc tội với Ngũ trưởng lão của Thập Lục Tháp nên bị đày tới nơi đây dày vò, xem ra mới đó mà đã có kẻ leo lên được vị trí Ngũ trưởng lão rồi.
'Khoan đã…….phải chăng Thập Lục Tháp đang tuyển chọn các vị trí trưởng lão mới……..' Đột nhiên Long hỏi gã nam nhân vừa được cứu, gã có biệt hiệu là Khoái Đao – Lục Bình.
Lục Bình sững sờ một chút rồi nhanh chóng đáp:
'Đúng là như thế, kẻ thù của vợ chồng tôi chính là Kim Mao Sư Vương……..'
'Tạ Tốn?' Long trừng mắt ngắt lời.
'Không……là Chu Ngụy…….' Khoái Đao nghi hoặc nhìn Long, Tạ Tốn nào ở đây.
'Ô, xin lỗi….' Long xấu hổ đỏ mặt, nghe danh tự hắn liên tưởng đến bác Kim Dung nên không kìm được lên tiếng cắt ngang.
Lục Bình tiếp tục nói :
'Thật không ngờ qua mấy năm mà công lực của hắn tịnh tiến, trong cuộc tuyển chọn Ngũ trưởng lão hắn cứ thế mà dành được quán quân, trở thành Ngũ trưởng lão mới của Thập Lục Tháp, bằng quyền thế ngập trời, hắn chèn ép vu oan cho vợ chồng tôi cái tội chống đối Thập Lục Tháp nên đày tới nơi đây…..' Lục Bình cắn răng nói.
'Thế còn vị trí Lục trưởng lão, Thất trưởng lão thì sao?' Long vừa nghĩ ra một kế.
'Cái này, tuyển chọn cho vị trí Lục trưởng lão thì còn nửa năm nữa……..các vị trí khác thì ba vị Nhị, Tam, Tứ trưởng lão sẽ trực tiếp đề cử mà không thông qua tuyển chọn nữa…….'
'Nửa năm……..' Long lẩm bẩm, hắn vừa nghĩ ra một kế, đó là xâm nhập vào Thập Lục Tháp bằng cách biến thành một tên trưởng lão, còn nửa năm……..hắn nhất định phải tăng mạnh thực lực một lần nữa.
…….Lấy ra bình Long Nhũ cùng Long Thạch, Long nhanh chóng vùi đầu vào tu luyện.
Một tháng trôi qua, tử khí trong người Long đã áp súc đến 8 lần.
Hai tháng tiếp theo, tiêu hao toàn bộ Ngọc Dịch cùng Ngọc Thạch……Long thành công áp súc 9 lần, hắn một lần nữa mò xuống khu mỏ để đào bới tìm kiếm Ngọc Thạch.
Qua 5 ngày miệt mài đào, Long kiếm được thêm ba xe Ngọc Thạch cùng khoảng hơn một trăm lít Long Nhủ.
Ngồi trong căn nhà, nhìn đống Ngọc Thạch trước mắt mà Long thở dài một hơi, hắn phát hiện ra là ngoài hắn thì những người khác không thể dùng nó tăng cường thực lực, cùng lắm với họ Long Thạch chỉ có tác dụng giúp họ hồi phục nội khí nhanh hơn để tiếp tục tu luyện từ đó đẩy nhanh tốc độ tu luyện mà thôi………Long Chi Huyết, Long tin tưởng nó là thứ kết hợp với Long Thạch cùng Long Nhủ khiến hắn biến mạnh như vậy.
'Ực! Ực!' Uống liền một hơi vài ngụm lớn Long Nhủ, Long khoanh chân bắt đầu chịu đựng cái rét lạnh sắp đén, hắn đã quá quen với cảm giác này, cơ thể hắn cũng mạnh mẽ hơn trước nhiều nên sức đề kháng tăng cao, hắn không còn sợ các cơn rét buốt thông thường nữa………..nhưng vấn đề là càng lúc hắn càng phải tiêu hao một lượng lớn Long Nhủ hơn nữa mới có tăng lên sức mạnh cơ thể, phải biết Long Nhủ không phải là nước lã, hắn chỉ còn một trăm lít mà thôi.
Tiêu hao đến gần một nửa lượng Long Nhủ…..Long dừng lại vì cảm giác được cơ thể đã có thể chịu được áp súc tử khí 10 lần, một con số thiên văn, nếu cho là cơ thể hắn lúc dung hợp vơi tử khí là 1 thì giờ đây cơ thể hắn đã biến mạnh đến một mức kinh thiên động địa hai mủ chín là 512.
'Mạnh mẽ…….mạnh mẽ…….' Long quan sát cơ thể mình, linh tính mách bảo cho hắn là chỉ cần vượt qua lần thứ 10 áp súc tử khí, hắn sẽ đạt đến một đỉnh cao mới.
Không chờ đợi được nữa, Long tiến hành truyền tử khí vào Long Thạch, lần này hắn tiêu tốn đến 200 khối mới chưa được toàn bộ tử khí trong người hắn, ở đằng xa mà lão già Tiêu Nghệ trực tiếp hôn mê, để tu luyện mà thằng nhóc này cứ thế hủy đi 400 khối Long Thạch khiến lão chịu không nổi.
……..Lại qua hai tháng……
'Ầm…….rắc………rắc……..' Sàn nhà dưới chỗ Long ngồi sau một tiếng nổ ầm sụp hẳn xuống, hắn vừa thành công áp súc tử khí 10 lần, chưa vận công mà chỉ một chút tử khí toát ra bên ngoài đã tạo thành một sức ép khủng khiếp đến không gian xung quanh.
'Khà khà…….Độc Cô Cầu Bại……lão già…….hãy đợi đấy…..' Nắm chặc nắm đấm, Long nhớ về mối thù với Độc Cô Cầu Bại cùng lão già bí ẩn kia.
'Đến lúc cần đi tìm Cửu Tử Tà Long tâm pháp rồi……' Long đứng dậy, cái hắn thiếu bây giờ chính là một bộ võ công mạnh mẽ, nhưng võ công sử dụng tử khí thì ít ỏi đến mức đáng thương, thậm chí ít đến mức gần như không có………chỉ có một thứ phù hợp với Long……….một trong hai bộ võ công tối thượng……..Cửu Tử Tà Long tâm pháp đang ở trong lăng mộ của Trụ Vương.
'Quản ngục……..quản ngục……..' Long đang đắm chìm trong suy nghĩ thì tiếng gọi của lão Dương từ ngoài vọng vào khiên hắn tỉnh lại.
'Chuyện gì?'
Lão Dương hớt ha hớt hải chạy vào, người lão bị mồ hôi ướt nhẹp nhưng gương mặt không dấu được sự sốt sắng….
'Là gã Thuần……hắn vừa gọi báo cho tôi là ba ngày nữa sẽ có tù nhân đến, lần này chỉ là tù nhân của Thập Ảnh– Nhật Bản…..' Lão Dương báo cáo.
'Haha……..vừa vặn lúc chúng ta đang cần một phương tiện để đi ra ngoài……..' Long cao hứng cười to.
'Vậy tôi?' Lão Dương cẩn thận dò hỏi.
'Đám lao động ở khu mỏ kim cương là thế nào?' Long lạnh giọng hỏi.
'Là người dân địa phương cách đây trăm dặm mà trước đây tôi đã nói với ngài….' Lão Dương đổ mồ hôi trả lời.
'Một tuần sau cho họ một ít tiền rồi đuổi về đi, kẻ nào thông minh một chút thì……..' Long dừng lại liếc mắt nhìn lão với ý tứ rõ ràng, để bảo vệ bí mật thì những kẻ quá thông mình không được tồn tại.
'Vâng……tôi hiểu…….'
'Chất thuốc nổ vào quanh những miệng hầm và cả khu nhà nữa, phải làm sao để người ngoài nhìn vào nó trông giống một vụ tai nạn xảy ra ở khu chứa thuốc nổ……' Long tiếp tục bày kế, trực thăng chỉ chở được ít người nên lần này đi hắn sẽ chỉ cùng lão Tiêu Nghệ đi trước, một tuần sau những người còn lại sau khi xử lí khu mỏ sẽ rời đi bằng đường bộ mang theo toàn bộ Long Thạch còn lại, khoảng vài tháng đội ngũ sẽ tụ họp ở một địa điểm nào đó.
'Vâng……..vâng……..thưa ngài quản ngục……thế tôi cùng vợ……' Lão Dương lo lắng.
'Yên tâm đi……..tôi không phải người tuyệt tình, lo cho tốt mọi việc…..ông cùng vợ rời đi cùng mọi người, toàn bộ số kim cương vẫn là của ông……' Long cười cười, hắn biết lão lo lắng hắn sẽ thủ tiêu luôn lão.
……
Đúng ba ngày sau, Long cùng mọi người đã sẵn sàng cho việc phục kích trực thăng, có mười mấy cao thủ đều hồi phục đến mức đỉnh phong, Long tự tin sẽ lần này sẽ không gặp trở ngại gì, chỉ là phải tìm cách dụ cho chúng xuống máy bay.
'Tạch……..tạch……..tạch……' Tiếng cánh quạt vang lên khiến Long cùng mọi người nhìn nhau…..đến rồi.
Mười lăm phút sau, chiếc trực thăng màu xám quần đảo vài vòng cuối cùng cũng hạ xuống bãi đáp, y hệt như bọn cao thủ Thập Lục Tháp, sau khi cảnh cửa mở ra là một tên tù phạm bị đá ra bên ngoài, bên trong một tên cao thủ thò mặt ra hướng về lão Dương quát:
'Chăm sóc hắn cho tốt!'
Căn dặn xong tên cao thủ đanh định đóng cửa lại thì lão Dương lên tiếng:
'Ngài sứ giả………mấy hôm trước bọn tù nhân ở khu mỏ vừa đào được vài khối đá xám trắng…..không biết ngài có thể bớt chút thời gian quý báu để kiểm định xem nó có đúng là thứ tổ chức tìm kiếm không?' Lão Dương biến thành một kẻ hèn mọn muốn biếu kính cấp trên một ít quà.
'Khối đá xám trắng……thật?' Tên sứ giả hai mắt sáng choang nhìn chằm chằm vào lão Dương, ý tham lam không hề che dấu.
'Là thật…….tôi đang để nó trong nhà….' Lão Dương gật đầu khẳng định.
'Chuyện gì?' Từ bên trong, một giọng lạnh tanh hỏi tên sứ giả.
'Hắn nói là vừa đào được vài khối đá…….trông giống với Long Thạch…….' Tên sứ giả nói với đồng bạn mình.
'Long Thạch……….đã nhiều năm rồi không có một khối……'
'Phải……chúng ta có nên xuống kiểm tra một chút không?'
'Được……dù sao cũng không tốn nhiều thời gian…….'
Sau khi hai tên hội ý, trực thăng tắt máy, bước xuống là hai gã mặt đồ đen bịt kín mặt chỉ để lộ đôi mắt, sau lưng tên nào cũng là một thanh kiếm dài, chúng theo lão Dương tiến về khu nhà.
'Gần tới chưa?' Đi qua một quãng đường khá xa bãi đáp, một trong hai tên cao thủ nheo mắt nhìn lão Dương nghi vấn, bản năng của một sát thủ khiến hắn cảm nhận được không khí nơi đây có chút không đúng.
'Tới…….tới rồi…..' Lão Dương cười khẩy rồi nhanh chóng chui vào một căn nhà làm hai gã nghi hoặc.
'Haha…….chào các đại cao thủ từ Nhật Bản đại giá quan lâm tới nơi hẻo lánh này…….' Đột nhiên một tiếng cười dài làm hai gã biến sắc, chúng liếc nhau rồi định quay người lại chiếc trực thăng nhưng đã muộn………
'Hắc hắc…….thủ lĩnh vừa gửi lời chào mà hai vị đã định rời đi sao, thật là không lễ phép chút nào, tôi nghe nói người Nhật rất coi trọng các phép tắc cơ mà…..' Phía sau, hơn chục người xuất hiện chặn đứng đường trở về bãi đáp trực thăng, dẫn đầu là lão già Tiêu Nghệ cười nói.
'Bọn mày là ai? Có biết bọn mày định chọc vào người nào không?' Một trong hai tên cao thủ lạnh giọng hù dọa.
'Haha………các vị đây chắc chắn là thủ hạ của Thập Ảnh đại đanh đỉnh đỉnh chốn giang hồ ai mà không biết chứ…….' Long cười to, hắn nhớ lại thời điểm ở sân thượng ấy…….cái tư vị hút ba tên trong Thập Ảnh bị Lực Vương đả thương trước đó thật là sung sướng làm sao.
'Hừ….Biết bọn ta là ai mà còn dám bao vây, ý đồ của các ngươi là gì?' Tên còn lại hướng Long lên tiếng, hắn khá bất ngờ khi thủ lĩnh lại là một thanh niên trẻ đến vậy.
'Hắc…..chỉ là ngưỡng mộ võ công của các cao thủ Nhật Bản nên muốn học tập một tí thôi…….mong các vị đừng để bụng…….' Long cười tà bước tới.
'Muốn chiến liền chiến, đừng nói nhiều!' Hai tên võ sĩ Nhật Bản biết hôm nay lành ít dữ nhiều nên rút kiếm ra hướng Long quát, tinh thần võ sĩ đạo đó là dù chết cũng không lùi bước.
'Được! Quả đúng là võ sĩ đạo có khác!' Long ra hiệu để mọi người tránh ra, hắn muốn thử xem sức mạnh của mình đạt đến mức độ nào sau khi áp súc tử khí đến 10 lần.
'Uỳnh!' Một tiếng nổ lớn vang lên, Long vận công khiến tử khí từ người hắn toát ra bao trùm toàn thân làm hắn chả khác gì một ma thần.
Hai tên võ sĩ ngưng trọng, chưa đấu mà chúng đã cảm nhận được áp lực kinh khủng từ tên thanh niên, chúng không biết cái thứ khí đen không ngừng toát ra từ người hắn là gì nhưng có vẽ nó không phải là một thứ tốt lành gì.
'Lên đi….cả hai người nếu không các ngươi sẽ không còn cơ hội…..' Long nheo mắt nói, nhìn đối thủ bị tử khí áp bức mà hắn biết hai tên này còn chưa xứng làm đối thủ chân chính của mình, xem ra địa vị trong tổ chức cũng không cao lắm.
Hai gã võ sĩ liếc nhau hội ý rồi cùng gật gật đầu, chúng thủ thế rồi nhanh chóng vọt tới tạo thành hai đường tấn công Long, lưỡi kiếm như điện xẹt nhằm vào cổ hắn.
'Xùy……..xùy…..' Cơ thể cải tạo gấp nhiều lần khiến thị giác Long đạt đến một mức khó tin, hắn có thể nhìn ra được quỹ đạo của lưỡi kiếm cho dù nó cực nhanh, ngay tức thì khi hai lưỡi kiếm chỉ còn cách cổ hắn nửa mét, hắn động……..hai bàn tay hắn đột ngột vung lên nắm lấy hai lưỡi kiếm trong sự kinh hãi của hai gã võ sĩ.
'Ngươi……..ngươi là gì?' Hai tên võ sĩ run giọng, lưỡi kiếm sắc bén của chúng cứ thế mà bị bàn tay trần nắm chặc, điều đáng sợ là kiếm khí phát ra cũng không thể xuyên qua bàn tay kia……..
'Haha…….ta chỉ là người…….sẽ tiễn các ngươi đi tới địa ngục mà thôi……..' Long cười tà, đối thủ quá yếu khiến hắn cảm thấy cuộc chiến quá vô vị.
'Rắc……rắc…….' Vận lực……..Long bẻ ngang hai lưỡi kiếm trong sự sỡ hãi tột độ của hai tên võ sĩ, chúng chưa kịp phản ứng thì hắn đã tiếp tục vọt tới.
'Phập………phập…..' Âm thanh kim loại đâm vào da thịt vang lên, hai lưỡi kiếm gãy trong tay Long bằng một tốc độ cực nhanh đâm vào cổ hai gã võ sĩ khiến hai vòi máu tươi nhanh chóng xuất hiện.
'Ặc……ặc……..ngươi….'
'…..'
Hai tên võ sĩ gục xuống, chúng trợn mắt nhìn Long như muốn khắc ghi hình ảnh tên quái vật đã giết mình.
'Thủ lĩnh thật đáng sợ……'
'Cậu ấy còn trẻ mà đã máu lạnh như vậy, không biết đã giết bao nhiêu người…..'
'Kinh khủng quá…….'
Chứng kiến Long động thủ, các cao thủ ở đằng xa xì xầm bàn tán, dù trong số họ ai cũng một lần bàn tay nhuộm máu người nhưng cách giết người của Long khiến đến người lạnh lùng nhất cũng phải giật mình.
'Im lặng…….việc ta dặn các ngươi đã nhớ chưa….' Lão già Tiêu Nghệ híp mắt liếc một vong đám người, lão tin rằng sức mạnh và tiềm lực của Long đủ khiến bọn người này kiên định trung thành với hắn, hơn ai hết lão là người chứng kiến từ đầu đến cuối Long áp súc tử khí, chỉ cần cho hắn thời gian thì tương lai…….đỉnh cao thế giới không thể thiếu chỗ của hắn được.
……..
'Tạch…….tạch………tạch………' Một tiếng sau, chiếc trực thăng cất cánh nhưng có sự thay đổi đáng kể người ngồi bên trong, tên phi công vừa điều khiển máy bay vừa liên tục nhìn lên chiếc gương chiếu hậu quan sát hai vị khách không mời.
'Lái đi…….nhìn gì?' Tiêu Nghệ gằn giọng đe dọa làm tên phi công giật bắn người, không kìm được hắn són một ít ra quần rồi……..
'Đi…..đi đâu thưa ngài…….' Một lúc sau, lấy lại được một chút bình tĩnh, tên phi công run giọng hỏi.
'Ra biển……' Tiêu Nghệ nheo mắt nói, để xóa đi mọi giấu vết thì chiếc máy bay này phải biến mất ở biển rộng, khi ấy nó sẽ trở thành một tai nạn hy hữu, cho dù Thập Ảnh có nghi ngờ cũng không có năng lực để tìm kiếm một chiếc máy bay dưới biển sâu.
'Vâng……..'
…………Nửa ngày sau, chiếc may bay đã bay tới vùng biển mênh mông, tên phi công đổ mồ hôi liên tục vì hắn được lệnh cứ tiếp tục bay mà không có chỉ dẫn cụ thể nơi đến.
'Nhiên…….nhiên liệu…..chỉ đủ để máy bay bay vài giờ nữa……các ngài định………định đáp ở đâu?' Lấy hết dũng khí, tên phi công hỏi Long cùng Tiêu Nghệ ngồi sau.
'Hắc hắc……..đến rồi…….chúng ta sẽ đáp ở đây…….' Tiêu Nghệ cười.
'Ở đây?' Tên phi công căng mắt ra nhìn xunh quanh, toàn là một màu xanh của biển, chỉ có một chiếc thuyền đánh cá nho nhỏ của ngư dân đang kéo lưới làm gì có chỗ nào để trực thăng đậu. Hắn đang định hỏi lại thì một bàn tay đã nắm lấy cổ hắn bóp vụn.
'Rắc! Phải, chúng ta sẽ đáp ở đây!'
Long ra tay, hắn xử lý xong tên phi công thì cùng Tiêu Nghệ mở cửa nhảy xuống, cho dù độ cao là tầm vài trăm mét nhưng đối với hắn cùng lão già thì không có vấn đề gì.
'Bủm………bủm……..'
Hai người rơi xuống nước rồi nhanh chóng ngoi lên, hướng chiếc thuyển đánh ca bơi tới.
………nửa tiêng sau…
………trên chiếc thuyền độc mộc đơn sơ……..
'Ông lão, trên bờ có điện thoại không?' Long hướng một ông già, cũng là chủ chiếc thuyền nhỏ hỏi.
'Điện thoại?….trong thôn có nhà bà Lý hình như có một chiếc di động do còn của bà ấy mua cho thì phải…..' Ông già đánh cá suy nghĩ một hồi rồi trả lời.
'Cảm ơn ông!' Long cười nói, cái tính thật thà chấc phát của người dân quê khiến hắn nhớ lại cuộc gặp gỡ với ông cụ bán hũ tiếu.
'Mà hai người có thật là không cần báo lão Vượng trưởng thôn về việc máy bay rơi không?' Ông già vừa lái thuyền vừa hỏi Long và Tiêu Nghệ, lúc nãy thấy chiếc trực thăng đột nhiên loạng choạng rồi rơi chầm xuống biển mà lão hoảng hốt đang định lái thuyền đến xem có người nào thoát ra được không thì đã thấy hai người một già một trẻ bơi tới.
'Haha…..không cần đâu…….cháu giàu lắm…….chiếc trực thăng đó có là gì……' Long cười xuề.
'Haizzz……….các cậu thanh niên bây giờ thật là……..mới có một chút tiền đã bắt đầu tiêu xài phung phí rồi……' Ông già bắt đầu cho Long một bài học khiến hắn cười khổ với lão gia hỏa Tiêu Nghệ.
……