Sói Săn Mồi – Chương 69: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 69:

Chương 109……..119 : Ta là Dâm Ma (P1………..11) 2/4

Sau nửa tiếng nghe lão Dương kể, Long đại khái đã nắm rõ thông tin về nơi này, trước đây khá lâu khoảng gần một trăm năm, người bản địa tại chỗ này vô tình phát hiện được vài khối đá màu xám trắng, ngày ấy có một cao thủ bị truy sát trốn đến vùng này, hắn bị thương nặng nên được người bản địa cứu giúp……..tình cờ hắn phát hiện được loại đá kia có một tác dụng đặc biệt nào đó mà lão Dương cũng không biết được……không ngờ điều đó đã đem đến mối họa diệt tộc cho bộ lạc cư dân nơi đây, các tổ chức lớn trên thế giới đều cử người đến, cuộc hỗn chiến ngày đó nghe bảo thảm thiết vô cùng……..cuối cùng thì một hiệp định của các tổ chức lớn được thỏa thuận, nơi đây biến thành một khu mỏ khai thác loại đá kia, sản lượng chia theo sức mạnh của tổ chức, tổ chức nào lớn mạnh thì được phần nhiều, yếu thì được phần ít……ai cũng có phần.

Tuy vậy sản lượng khai thác được dần dần giảm đi, từ mấy trăm khối giảm xuống vài chục rồi dần dần trở thành vài khối ít ỏi………đến một ngày loại đá kia biến mất hoàn toàn, qua vài năm vẫn tiếp tục không tìm ra được khối đá nào nên các ông chủ lớn mất đi niềm tin, họ bắt đầu chuyển hướng sang nơi khác tìm kiếm, còn cái nơi khỉ ho cò gáy này biến thành một nhà lao để hành hạ những kẻ phạm tội cũng như níu kéo hy vọng nhỏ nhoi tìm thấy vài khối đá kia.

Long biết cấp trên không nói với lão Dương về tác dụng khối đá kia vì sợ lão nổi lòng tham chiếm lão của riêng…….mà nếu bất cứ ai biết loại đá kia có thể tăng cường sức sống, kéo dài tuổi thọ thì sao có người có thể cầm long được…….Đối với Long mà nói thì loại đá kia lại còn quan trọng hơn vì hắn nhận ra một điều là sau khi phục dụng nó thì nơi trái tim hắn dường như có một biến đổi nho nhỏ……..chỉ là nho nhỏ thôi nhưng Long tin nếu phục dụng số lượng lớn thì hắn sẽ có một biến đổi gì đó theo hướng tích cực.

Trở về thực tại, Long nhìn chằm chàm vào lão Dương như đang suy nghĩ nên giải quyết lão thế nào đây…..

'Đừng…….đừng giết tôi……..cầu xin đại hiệp……' Lão Dương lõi đời sao có thể không nhận ra ánh mắt từ gã thanh niên này là gì, lão biết đây là thời điểm để cầu xin vì nếu chậm trễ một chút thôi thì lão có thể không còn cơ hội nữa.

Long sững sờ vì bị lão già gọi là đại hiệp……mịa nó chứ hắn đã hành hiệp trượng nghĩa, diệt gian trừ bạo trước mặt lão bao giờ đâu……cơ mà……..nghe cái danh xưng ấy hắn cũng hơi thích thích…….chỉ là hơi thích một tí xíu thôi………..hắc hắc……..thôi thì tha cho lão một lần cũng được, dù gì hắn cũng không rãnh để quản lý toàn bộ khu mỏ.

….

Một giờ sau, toàn bộ mười tên cai còn lại cùng gần năm mươi công nhân ở mỏ khai thác kim cương đã tập trung trước căn nhà gỗ của lão Dương……à mà không còn của lão nữa, thời thế thay đổi, đảo khách vi chủ……quản ngục mới chính là vị đại hiệp Sói ca.

'Các ngươi nghe đây……hôm nay ta tuyên bố một việc, chủ nhân của khu mỏ và toàn bộ nơi đây thay đổi và chính là vị này, một cao thủ đáng kính……còn ta sẽ lui xuống làm phó quản ngục hỗ trợ ngài ấy……đã rõ chưa?'

Lão Dương nói mà như khóc trước mặt mọi người, mười tên cai thì cúi gầm mặt không dám ngẩng đầu vì sợ lỡ làm thiếu niên kia nổi giận thì chúng lại có kết cục thảm giống đồng bạn, xác mấy tên kia vẫn còn nằm vất vưởng trên mặt đất chính là minh chứng.

'Được rồi…….các ngươi đi làm việc đi…….' Sắp xếp công việc xong, lão Dương tuyên bố mọi người giản tán, lão thì khom người trước Long nịnh nọt.

'Ngài quản ngục…..ngài có yêu cầu gì không ạ?'

'Từ nay gian nhà này là của ta cùng bạn ở……..lão cùng vợ dọn ra bên ngoài đi……' Long tuyên bố.

'Vâng….vâng…..tất nhiên…..' Lão Dương cười hèn mọn.

'Quản ngục……ngài có cần một tay xoa bóp không ạ? Thiếp thân tay nghề xoa bóp rất được nha' Kim Hồng nãy giờ run rẩy bây giờ đã hồi tỉnh lại, ả ngay lập tức hướng Long liếc mắt đưa tình, ngực thì ưởn cao làm hai bầu vú căng tròn lộ rõ qua lớp áp…..ả nhận thấy cơ hội của mình tới, so với lão Dương gần đất xa trời thì thanh niên trẻ này có tiền đồ hơn nhiều……chỉ cần bám một chân vào hắn thì ả vừa được đổi đời, vừa được thỏa mãn nhu cầu bằng trai đẹp…….một mũi tên trúng hai con chim còn gì tốt hơn.

'Cút!' Long không hề suy nghĩ một giây nào lạnh lùng quát khiến Kim Hồng giật bắn người, không tự chủ được mụ lùi ra sau vài bước đụng người lão Dương mới dừng lại, gương mặt mụ tái nhợt…..không ngờ thanh niên này thoạt nhìn còn rất trẻ mà sức kháng cự với mị lực lại lớn đến như vậy.

'Đi chuẩn bị một bữa ăn ngon cho bọn tôi……nếu tối nay không có thì lão biết kết cục rồi đấy…..' Long nhìn lão Dương quát rồi dìu mọi người vào nhà bắt đầu chữa thương.

'Vâng!' Lão Dương nghiêm túc đáp, liếc nhìn Kim Hồng bên người mà lão nghiến răng nghiến lợi, không ngờ trước mặt chồng mà mụ dám câu dẫn gã đàn ông khác, trước mặt Long thì tất nhiên lão không dám có ý kiến rồi nhưng mà quyền uy của lão vẫn có, lão phải xử thật đẹp con đàn bà lẳng lơ này mới được.

'Đi……xuống bếp………hôm nay việc rửa chén do bà đảm nhiệm một mình…….' Lão Dương liếc vợ ra lệnh.

'Ông………ông dám?' Trải qua giây phút bàng hoàng, Kim Hồng sửng cồ với lão già, công việc rửa chén là việc nặng nề cỡ nào ở đây khi mấy chục cái miệng ăn cùng lúc, một mình mụ thì chắc đến sáng cũng còn chưa xong mất.

'Câm mồm! Khi nãy câu dẫn người ta mụ uốn éo ghê lắm cơ mà, vài ba cái chén có là gì……' Lão Dương cười khẩy.

'Ông…..' Kim Hồng còn đang định nói gì nhưng mụ chợt tắt tiếng khi nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của chồng, ánh mắt này chỉ xuất hiện khi lão muốn giết người mà thôi.

……..

6 giờ tối, trong căn nhà gỗ là một bữa ăn thịnh soạn……..nào gà, vịt, heo…đủ loại món ăn được bày ra trên chiếc bàn dài mà ngồi trên đó là Long cùng mười lăm người tù phạm, ai nấy cùng nhìn mấy món ăn trên bàn mà chảy nước dãi ròng ròng, họ đều liếc qua Long cầu mong hắn đụng đũa sớm một chút, không biết từ lúc nào Long trở thành thủ lĩnh của họ mặc dù hắn còn rất trẻ thậm chí còn nhỏ tuổi hơn con cháu họ.

'Haha…..nào…….ăn thôi……..' Long cầm một cái đùi gà lên cười to, ngay khi hắn vừa hô từ đầu tiên mọi người nhào tới các dĩa thức ăn bằng hai tay mà bỏ qua đũa muống các thứ, có người còn trực tiếp cầm dĩa thức ăn lên vồ vào miệng, ở đây toàn cao thủ nên không sợ bị nghẹn, thoải mái mà thưởng thức đồ ăn.

Nhìn mười mấy cao thủ giờ đây lại như mười mấy tên ăn mày đói khát mà Long thầm than, đúng là cuộc đời, có thể lên voi xuống chó bất cứ lúc nào, nắm đấm càng mạnh thì làm voi càng lâu.

'Nâng cốc…….đêm nay chúng ta phải say……lên…..' Long cầm lấy cốc rượu to lên.

'Được………Long……..đời này anh nợ chú một lần……..thằng Kirin này dù không mạnh như người ta nhưng được cái một khi đã nhận ơn thì dù có hy sinh cái mạng này cũng phải trả……….đợi anh về lo cho con nhất định sẽ trở lại công hiến cho chú……..' Một gã đàn ông trung niên nâng ly hào sảng nói, gã là một cao thủ nổi tiếng người Nga nhưng vì chống lại sự tàn bạo của OnE – tổ chức đối lập với ZeRo và là thế lực đứng sau chống lưng cho mafia Nga nên bị chúng dùng gia đình uy hiếp bắt gã rồi đày gã tới đây để hành hạ.

'Haha……….cái thằng Kirin này……..mày nói thế thì chẳng khác nào nói tao không biết lễ nghĩa sao?…..Long…….anh thì khác nó là cả nhà anh đều chết dưới tay ZeRo rồi, từ nay anh theo chú thôi…….' Một gã da trắng cười to đẩy vai Kirin nói, gã là Phi Líp – một cao thủ người Mỹ lỡ tay giết chết một gã dị nhân thân tín dưới trướng một X-Men cấp 5 nên bị truy sát rồi nhốt vào đây, tính ra tình cảnh của gã tương tự với Long.

'……'

Lần lượt sau đó từng người một đều đứng dậy tuyên bố đầu quân cho Long, họ đều biết cho dù mình có trở lại bây giờ cũng sẽ bị bắt ngay cho nên việc cần bây giờ là tìm một chỗ dựa vững chắc để có thể bảo hộ họ, chứng kiến thanh niên này, sự quả cảm quyết đoán cùng sức mạnh vượt trội của hắn khiến họ mơ đên một tương lai, khi mà hắn trưởng thành có đủ khả năng đế chống lại các tổ chức mạnh mẽ

'Hắc hắc…….xem ra chỉ còn mỗi thân già này là chưa lên tiếng thôi……' Ngoài ông già nhiều tuổi nhất, đợi mọi người nói xong một lão già đứng dậy.

'Các anh em………chúng ta đã sống ở nơi tối tăm ấy biết bao nhiêu năm tháng, thứ giúp chúng ta tồn tại chính là hy vọng được sống, được trở lại mặt đất………và người đã hiện thực nó chính là thanh niên này………tôi hy vọng mọi người, một khi đã quyết định thì phải một lòng hỗ trợ cậu ấy hoàn thành nghiệp lớn giống như mọi người đã tương trợ lẫn nhau vượt qua những ngày tháng khó khăn lúc trước vậy……nếu anh em đồng ý, hãy nâng cốc lên cạn sạch xem như lời thề với lương tâm, với tính mạng mình…..'

'Được…..'

'Được….'

'…..'

Mười mấy con người đứng dậy nâng cốc, tất cả đều nhìn Long đợi hắn phát biểu.

Long sững sờ khi bữa tiệc biến thành nơi hắn thu nạp đàn em, chẳng lẹ dạo này mị lực của hắn đã phát triển đến độ người gặp liền yêu sao…….nhưng Long là ai, hắn là một con người quyết đoán, chỉ chần chờ trong giây lát hắn vội cầm cốc lên.

'Mọi người…….cảm ơn tất cả anh em đã tin tưởng tôi…….thằng Long này xin thề…….nếu là đã anh em với tôi thì vì anh em tôi sẵn sàng hy sinh đến giọt máu cuối cùng…….' Long nâng cốc.

'Vì anh em sẵn sáng hy sinh đến giọt máu cuối cùng'

'…'

Mười lăm lời thế cùng vang lên một lên, lúc này đây mười lăm dòng máu tưởng chừng như đã nguội lạnh qua năm tháng một lần nữa lại trở nên sôi sục vì mục tiêu báo thù rửa hận.

Bên ngoài, hai vợ chồng lão Dương nghe thấy mà nhìn lẫn nhau rồi cùng run lên vì kinh hãi, nghĩ xem mười mấy cao thủ cùng liên hợp sẽ khiến giang hồ bị quấy đảo như thế nào.

'Này……ông nói liệu họ sẽ xử lí chúng ta thế nào?' Kim Hồng lo lắng hỏi chồng.

'Không biết………tôi nghĩ họ sẽ không giết tôi vì họ không muốn việc họ thoát thân lan ra ngoài một cách nhanh chóng!' Lão Dương híp mắt nói không hổ là một con cáo già ranh mãnh, mỗi tháng một lần lão phải nghe một cuộc gọi từ điện thoại vệ tinh để báo cáo tình hình cho cấp trên, tuy nhiên điện thoại chỉ có một chiều nếu không lão đã không bị động đến thế khi bọn tù nhân thoát khốn.

'Còn tôi….' Mụ Hống gấp.

'Hừ…….còn tùy xem thái độ của bà thế nào…' Lão Dương hừ lạnh.

'Ui da…….chồng à…….không phải hồi sáng nói là hôm nay chồng rất khỏe sao……..giờ mình ra phía sau….. em mút cho mình nhé……' Mụ Hồng hiểu ý nhanh chóng áp sát bầu ngực lên cánh tay lão Dương.

'Hắc hắc……..phài thế chứ…..'

Hai bóng người nhanh chóng rời khỏi căn nhà ra một chòi lá phía sau.

………

Nửa đêm, sau khi hoàn tất việc diệt Âm Trùng cho người cuối cùng thì Long thu công, hắn có một cuộc họp nho nhỏ với lão Dương cùng lão gia hỏa Tiêu Nghệ chính là lão già hướng mọi người dặn dò.

'Khoảng cách đến thời điểm nhận cuộc gọi từ cấp trên là bao lâu nữa?' Long hướng lão Dương hỏi.

'Theo thuộc hạ tính toán là khoảng 3 ngày nữa….' Lão Dương khom lưng báo cáo, hơi thở của lão hơi nặng nhọc cùng nét mặt mệt mỏi, có lẽ khi nãy bị mụ Hồng hút đến mấy lần.

'Được…….lão biết phải làm gì rồi chứ?' Long liếc mắt.

'Thuộc hạ rõ!' Lão Dương đổ mồ hôi lạnh.

'Được rồi, ngươi nói cụ thể xem đường ra khỏi chỗ này là chỗ nào?' Long trầm ngâm một hồi lên tiếng.

'Cái này………..có một hang động ở cách đây vài dặm, đi qua đó rồi men theo đường núi khoảng vài chục dặm nữa mới được coi là chân chính trở về lãnh thổ Trung Hoa……còn nếu đến thành phố gần nhất thì phải đi thêm một ngàn dặm….' Lão Dương tính toán nói.

'Xa như vậy, thế chúng đưa phạm nhân tới bằng cách nào?'

'Máy bay trực thăng…….vào những ngày trăng rằm, khi xương mù tan bớt thì nếu có tù nhân thì trực thăng sẽ trực tiếp đưa tới đây, cách đây một dặm chính là bãi đáp dành cho trực thăng…..'

Trăng rằm ? Hôm qua mới là mùng một, vậy có nghĩa là hắn còn hai tuần để chuẩn bị nếu lỡ có trực thăng đưa tù nhân tới.

'Có cao thủ đi kèm không?' Long tiếp tục hỏi.

'Có……..thông thường có hai cao thủ đi kèm……' Lão Dương nhớ lại nói.

'Được rồi, lão có thể đi nghĩ' Long đuổi lão Dương đi rồi bắt đầu quay sang bàn chuyện với Tiêu Nghệ.

'Lão già…….ông nói xem nếu có cao thủ đến thì trình độ của chúng cỡ nào?'

Tiêu Nghệ vuốt râu suy nghĩ một hồi rồi trả lời:

'Có thể là không cao đến mức siêu cấp cao thủ vì tù nhân nếu nội công thâm hậu đều bị Âm Trùng canh chừng, còn lại thì đều bị đánh đến trọng thương nên không cần cao thủ quá cao đi theo….'

'Mong là thế!' Long thở dài nói, hắn sợ có kẻ mạnh như lão già lúc trước đến thì mọi người vô phương chống lại.

'Tiêu Nghệ, theo lão cần bao nhiêu lâu để mọi người khôi phục đến trạng thái đỉnh phong?'

'Nếu cứ theo tình hình này thì phải một, hai năm….' Tiêu Nghệ thở dài nói, lão cùng mọi người đều bị dày vò chỗ này qua nhiều năm nên cơ thể cạn kiệt tận cùng rồi, cần bồi bổ một thời gian dài mới lấy lại được sức mạnh trước kia.

'Nếu có thứ này thì sao?' Long lôi tảng đá trong ngực ra.

'Long Thạch? Thằng nhóc ngươi đào được nó? Lại còn to như vậy?' Lão già há hốc mồm nhìn tảng đá trong tay Long, một mảnh nhỏ thôi cũng đã đủ người ta điên cuồng mà hắn có nguyên một khối to như vậy.

'Cái này gọi là Long Thạch sao, tại sao lúc trước mọi người không nói?' Long nghi hoặc.

'Haha, ngoài lão già này thì bọn chúng sao có thể biết mặt hàng cao cấp này được' Lão già Tiêu Nghệ vênh mặt đắc ý khiến Long không kìm được ham muốn muốn đá cho lão một cái.

'Nói đi cũng phải nói lại, không ngờ cậu tìm được loại đá mà khu mỏ này mấy năm rồi không kiếm được một khối nhỏ, nếu cậu chịu cho mọi người dùng nó thì chỉ cần 3 tháng tôi đảm bảo tất cả sẽ trở lại như xưa ngay………'

Lão già kể thêm cho Long về Long Thạch này, tác dụng của nó chính là giúp người phục dụng tăng cường sinh lực, các vết thương màu lành và với người luyện võ thì giúp tu luyện nhanh hơn bình thường……..cái giá của nó là cực cao, thậm chí cho dù có tiền cũng chưa chắc có người chịu bán.

'Lão chắc biết xài nó, chia cho mọi người mỗi người một ít đi, tôi muốn tất cả phục hồi với tốc độ nhanh nhất có thể' Long không chần chừ đưa tảng đá tới cho lão, với hắn thời gian là quan trọng nhất.

'Được!' Tiêu Nghệ cũng không đắn đo nhận lấy tảng đá quý báu, tuy bình thường lão tính tình lộp chộp nhưng lúc vào việc chính là nhanh chóng trở thành một con người khác, rất quyết đoán.

Tiễn Tiêu Nghệ lão già về phòng ngủ, Long trở lại căn phòng một mình, hắn mở cửa sổ nhìn lên bầu trời đen kịt mà nhớ đến gương mặt non nớt của con trai…….chưa giây phút não nỗi nhớ của hắn nguôi ngoai…….

Lắc lắc đầu để thanh tĩnh lại, Long biết đây không phải là lúc để nhớ nhung mà là lúc hắn cần phải biến mạnh, biến thật mạnh để có thể bảo hộ người thân của mình, để chuyện ở bệnh viện không xảy ra một lần nữa.

Cầm một chiếc xà beng, Long một lần nữa trở lại lòng đất một mình, hắn có nghi hoặc cần đi thăm dò.

'Phập………phập……phập…….' Long bắt đầu đào, hắn chọn chỗ mà hắn đào được khối Long Thạch mà đào mạnh xuống, sức mạnh trở lại khiến các mũi xà beng của hắn sâu hút vào do kình lực mạnh mẽ.

'….'

Sau gần một tiếng, lượng đất đá bị Long đào ra đã phủ kín một góc động, hắn lại tiêp tục đào.

'Phập…..phập…..keng……keng……..' Long kinh hỉ nghe thấy những âm thanh mong đợi, rốt cuộc hắn đoán không sai, hắn đã đào tới mạch ngầm, nơi khởi nguồn của Long thạch.

'Keng……Keng……Keng'

'……'

Sau hơn một tiếng nữa, Long đào được nguyên một xe Long thạch, nhìn cái xe chứa đầy thứ đá quý hiếm mà hắn hưng phấn vô cùng, có chúng hắn tự tin sẽ có thể biến mạnh hơn trước…..nếu không được thì hắn cũng quá phế vật rồi.

Long tiếp tục đào.

'Keng……..Keng…….xịch……..' Mũi xà beng như đâm thủng vào ruột rỗng khiến Long nhíu mày, hắn cầm đèn dí sát xuống rồi từ từ rút cây xà beng ra.

'Xì…..xì…..' Ngay khi mũi xà beng rút ra, một dòng nước óng ánh từ lỗ đào phun ra ngoài khiến Long bất ngờ, hắn không phản ứng kịp khiến một vài giọt lọt vào trong miệng.

'Móa!!' Long kinh hãi thốt lên khi vừa nước thứ nước kia vào bụng mà cơ thể hắn như tiến vào một hầm đá đông lạnh, không còn cảm giác mát rượi như lúc uống bụi đá Long Thạch nữa mà giờ thực sự là lạnh ngắt.

Nhưng chỉ ít giây sau, cơn lạnh từ từ biến mất chừa chỗ cho sự thoải mái…….thoải mái khi cơ thể dường như được cải tạo, Long có cảm giác từ trái tim hắn sức mạnh đang từ từ lan tỏa đến các nơi khác.

'Ôi địt, quên mịa mất' Trong lúc sững sờ, Long chợt nhớ thứ nước kia vẫn còn đang xịt ra khiến hắn hoảng hốt há miệng bịt lỗ thủng lại, tay quơ quơ lấy bình nước ở cạnh đó mở nắp trút sạch nước ra ngoài, may mắn là khi nãy hắn sợ khát nên mang theo một bình nước khá to.

'Ục……ục….' Thứ nước kia đã tràn ngập khoang miệng, Long bụm chặc miệng không dám nuốt vì sợ nếu hắn nuốt hết chỗ nước này một lần thì hắn sẽ thành một bức tượng băng mất, bình nước đã trút hết, Long nhanh chóng hướng miệng bình tới lỗ thay miệng để hứng thứ nước quý giá kia.

'Ực!' Nuốt một ngụm nhỏ trong miệng, cơn lạnh buốt nhanh chóng lan tỏa khiến Long cứng đờ người, đúng như dự đoán của hắn, cơn lạnh giá tăng theo số lượng nước mà hắn nuốt vào, cố gắng bình tĩnh chịu đựng…..nửa tiếng sau Long cuối cùng đã trở lại bình thường, hắn cảm giác được các cơ quan nội tạng của mình đã thay đổi, chúng đều trở nên mạnh mẽ dị thường gần giống như trái tim hắn lúc dung nhập với Long Chi Huyết.

'Ực!' Long lại nuốt thêm một ngụm.

'…….'
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.