Sói Săn Mồi – Chương 67: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 67:

Chương 107-108 : Giông tố (P1-2)

'Oe…..oe……oe…..'

'Oe…….Oe…'

Tiếng trẻ con khóc làm Long cùng mọi người đang ở bên ngoài căn phòng phụ sản mừng rỡ, Long không giữ được bình tĩnh đứng bật dậy chạy tới cánh cửa, may là hắn còn giữ được bình tĩnh nếu không đã tung cửa bay vào rồi.

'Mẹ…..mẹ…….con có con rồi………con của con đó……' Long quay sang với Xuân hét lên trong kích động.

'Cái thằng……..đừng làm rộn kẻo ảnh hưởng đến người khác….' Xuân nhắc nhở nhưng mặt cô cũng tràn ngập niềm vui khi sắp được bế đứa cháu nội trên tay.

'Cạch……'Cánh cửa phòng mở ra khiến tất cả mọi người nhào lại.

'Chúc mừng gia đình……mẹ tròn con vuông…….bé là nam……….nặng 4 cân và rất khỏe mạnh…..' Nữ hộ sinh vừa cười vừa bước ra, trên tay cô là một đứa bé bụ bẫm hai má đỏ hồng đang nhắm mắt ngủ ngon lành.

'Con…….con tôi…….' Long không kìm được tiến sát đứa bé nhưng lóng ngóng không biết làm thế nào để bế nó từ tay nữ hộ sinh khiến Xuân bụm miệng cười.

'Thằng ngốc này…..một tay giữ lấy đầu con……tay con lại thì bế con lên…..nhẹ nhàng thôi…..' Xuân dạy Long cách bế trẻ nhỏ.

Thế là Long từ từ bế bé trai kháu khỉnh lên, cảm giác lần đầu tiên được chạm vào con khiến cả người hắn hưng phấn tột độ, hắn nâng niu con trong tay như đang giữ món trân bảo quý giá nhất cuộc đời mình.

'Hihi…….em trai dễ thương quá…….'

'Ừm………lớn lên nhất định sẽ rất đẹp trai nha…..'

Thảo với Quỳnh Anh cao hứng vây xung quanh Long ngắm nhìn đứa bé thốt lên.

'Để mẹ bế cháu của mẹ chút nào…….' Xuân không chờ đợi được tiến lên dành.

'Ặc……cho con bế một chút nữa……..' Long hốt hoảng, hắn còn bế chưa đủ nha.

'Hừ……….có cho tôi bế cháu tôi không thì bảo?' Xuân gắt giọng.

'Mẹ……..' Long đang định từ chối để ôm con thêm một chút nữa thì bỗng dưng hắn biến sắc mặt đẩy đứa bé trong tay qua cho Xuân trong sự ngỡ ngàng của cô.

'Mẹ…….ôm nó lùi ra sau đi…….' Xuân đang định lên tiếng trách mắng thì Long đã khoát tay đẩy cô cùng hai cô bé lùi về sau.

'Haha……….tốt lắm………..tính cảnh giác rất cao……..' Một tiếng cười từ cánh cửa thang máy vang lên.

'Ting…..' Thang máy mở cửa, một thanh niên mặc bạch y xuất hiện trước mắt Long làm hắn tái mặt đi vì…….hắn không thể nhìn rõ mặt đối phương.

'Ngươi còn trẻ hơn so với những gì ta tưởng tượng' Thanh niên nhìn Long nói.

'Ngươi là ai?' Long cố gắng trấn tĩnh hỏi, linh tính của hắn báo cho hắn biết thanh niên này cực độ nguy hiểm……..nguy hiểm đến mức hắn cảm thấy bất lực, điều mà chưa bao giờ xảy ra trong đời hắn kể cả khi hắn đối đầu với Lực Vương lúc trước.

'Haha! Ta là ai không quan trọng, thật ra ta không muốn tìm ngươi nhưng mà ngươi lại vô tình lấy đi một thứ đáng lẽ thuộc về ta………để xem nào………..nếu ta đoán không nhầm ngươi là người dọn dẹp cái sân thượng đó…….'

'Người là Satan?' Long đột nhiên nhớ tới cái gì hỏi, chẳng lẽ hắn là thủ lĩnh ZeRo sao……không…..cái khí tức này rất lạ……..khác hẳn với khí tức kỳ dị từ bọn người đột biến mà hắn đã từng tiếp xúc……hắn cảm thấy thanh niên này là người……..nhưng cũng không phải là người…….dường như hắn đã thoát khỏi một ranh giới nào đó lên một cấp cao hơn…………vậy chẳng lẽ hắn là……

'Ngươi……….ngươi là……….là Độc Cô Cầu Bại?' Long lùi sau hai bước lắp bắp nói, dù bản tính kiên cường nhưng hắn không thể không run rẩy trước một kẻ khủng bố đến như vậy đến thăm mình.

'Haha! Chỉ là một cái tên trong giang hồ mà thôi……..' Thanh niên cười nhẹ.

Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng Long khi nghe đối phương thừa nhận, hắn không thể ngờ kẻ đó đến tận đây, ngoái đầu lại nhìn Xuân cùng hai cô bé đang nghi hoặc nhìn mình………Long nở nụ cười trấn an mọi người rồi quay đầu lại đối diện với Độc Cô Cầu Bại.

'Ta sẽ đưa nó cho người………..chỉ xin ngươi tha cho họ…….họ vô tội!' Long cắn răng nói, hắn tự tin nhưng không ngu ngốc, trước con người này hắn biết mình không có tư cách để ra điều kiện nhưng hắn mong với tính cách của mình Độc Cô Cầu Bại sẽ không để tâm đến những cô gái phía sau.

'Haha……….yên tâm đi……….hôm nay sẽ không ai chết cả………' Độc Cô Cầu Bại cuồng tiếu cười to, hắn nhận thấy người trẻ tuổi trước mặt mình càng ngày càng thuận mắt, còn trẻ nhưng đã đặt an nguy của người thân lên trên bản thân, giang hồ bây giờ có mấy người được như vậy.

'Nó đây……' Long với tay ra sau túi móc lấy một chiếc bịch đen ném cho Độc Cô Cầu Bại, có những lời nói đó của gã thì hắn yên tâm rồi cho dù gã có xử lý hắn thế nào đi nữa.

'Long………Long………chuyện gì vậy?' Xuân lo lắng bước lên hỏi, cái không khí căng thẳng nãy giờ làm cô khó chịu vô cùng.

'Mẹ…..mẹ yên tâm đi……..' Long vỗ về an ủi Xuân nhưng những nét căng thẳng trên khuôn mặt hắn không thể qua mắt được Xuân, cô biết chuyện này không hề đơn giản một chút nào, càng nhìn thanh niên ở xa kia mà cô càng kinh hãi khi càng cố gắng nhìn rõ hơn cô lại càng chìm sâu vào một hình ảnh mờ ảo vặn vẹo.

'Đúng là nó………tốt lắm' Sau khi mở cái túi ra xem, Độc Cô Cầu Bại cười khẩy rồi thu nó vào trong túi của mình, hắn không hề biết rằng toàn bộ thứ quý giá nhất đã bị Long lấy được bằng việc tình cờ khám phá ra bí mật để kích hoạt Cửu Long Thông Thiên Ấn.

'Đồ đã cầm……..giờ ngươi tính xử ta thế nào?' Long đẩy Xuân ra sau bước lên hỏi.

'Hừm………..tuy rằng đối với ta cái chết của bọn thuộc hạ không quan trọng nhưng mặt mũi của tổ chức cũng không thể không đòi về để tránh kẻ dưới không phục……..haha……..nào……….ta cho ngươi cơ hội ra tay một lần……..sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình……….nếu ngươi có thể làm áo của ta động đậy thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi……..nhưng nếu ngươi thất bại thì…….chà chà……..nếu ngươi thất bại thì ngươi phải mất đi một thứ……' Độc Cô Cầu Bại chơi đùa với Long.

'Ngươi chắc chắn?' Long hỏi lại.

'Haha………nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy…….' Độc Cô Cầu Bại cười xuề, đối với hắn đây chỉ là một trò chơi nho nhỏ.

'Được!!' Long đồng ý mà hắn cũng không có tư cách để không đồng ý trước mặt Độc Cô Cầu Bại, đây là một trò chơi cũng là sự ban ơn của gã dành cho hắn.

'Gầm!' Long rống lên một tiếng, toàn bộ tử khí trong người hắn xoay chuyển, máu huyết cuồng bạo sẵn sáng cho một kích toàn lực.

'Roạt……' Long lấy đà nhào tới chỗ Độc Cô Cầu Bại, thế tới chẳng khác gì một con mãnh thú săn mồi.

'Diệt Quyền – Thập Diệt Quyền' Long rít khẽ, kình lực cùng tử khí đen kịt như xé toang không gian hướng tới Độc Cô Cầu Bại như thiểm điện, mười quyền toàn lực nối tiếp nhau như một con lốc cuốn qua Độc Cô Cầu Bại.

'Tử khí rất đậm đặc…….rất có tiềm năng……nhưng…..còn quá yếu…..' Độc Cô Cầu Bại cứ đứng đó, hắn không vận công cũng không lấy vũ khí ra mà chỉ đứng đó thưởng thức đòn thế của Long nhằm vào mình, rồi đến khi nắm đấm sắp chạm vào người thì hắn mới động……..một ngón tay……..chỉ một ngón tay điểm ra trước nắm đấm của Long.

'Uỳnh………..Uỳnh…………Uỳnh………….Uỳnh…….' Mười tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khiến cả tòa nhà lắc lư bởi những vết rạn nứt to lớn từ chân của Long tràn ra tứ phía xung quanh, Xuân ở phía xa ôm chặc đứa bé trong tay nhắm mắt cầu xin ông trời một điều gì đó.

'Rắc…….rắc…………rắc……' Sau vài phút, khói bụi đã tan hết, thật may là tòa nhà vẫn trụ vững nhưng những tiếng rắc rắc bên trong những cột trụ vẫn khiến con người ta tái xanh mặt mày, có lẽ như chúng không chịu được bao lâu nữa.

'Không……..không thể nào………' Long lầm bẩm, hắn vẫn ở tư thế ra quyền, nắm đấm của hắn vẫn chạm vào vào ngón tay của Độc Cô Cầu Bại mà không rút về, hơn ai hết hắn chứng kiến toàn bộ đòn của mình không thể làm một chút áo quần của Độc Cô Cầu Bại dịch chuyển mảy may một chút nào, tất cả kình lực khi đến cạnh người hắn như đều bị chặn lại, cả tử khí của hắn cũng vậy……..nó chưa kịp đụng Độc Cô Cầu Bại thì đã bị đánh tan…………chênh lệch lớn đến thế sao……..Long cảm thấy mình quá nhỏ bé, quá yếu đuối và quá bất lực trước đối phương, sau khi phục dụng Long Chi Huyết hắn đã thành công áp súc tử khí đến 4 lần, đó chính là thứ mang lại sự tự tin cho hắn nhưng thật không ngờ……..

'Xem ra ngươi đã thất bại…..' Độc Cô Cầu Bại thu lại nụ cười làm Long giật mình, phải rồi……..gã nói sẽ lấy từ hắn một thứ gì đó…….

'Ngươi……….ngươi muốn vật gì?' Long lo lắng hỏi, hắn nghi hoặc vì mình còn thứ gì đáng giá để Độc Cô Cầu Bại quan tâm cơ chứ.

'Haha…..ai nói là ta muốn một vật' Độc Cô Cầu Bại cười to.

Không phải vật…….chẳng lẽ là……..Long trợn trắng mắt nhào về phía Xuân.

'Ngươi đã thua…….' Một câu nói nhẹ nhàng từ Độc Cô Cầu Bại nhưng đối với Long nó tựa như nặng nghìn cân, ngay sau đó hắn đột nhiên gục xuống.

'Phụt……' Long ôm cổ phun một búng máu đen đương trường, hắn đau…..đau đến không thể chịu thấu như có một ngọn núi áp lên ngực mình.

'Long…..'

'Ba…..'

'Dượng….'

Xuân, Quỳnh Anh cùng Thảo hét lên khi nhìn Long bị thương, cả ba người bất chấp nguy hiểm nhào tới chỗ hắn.

'Đừng………đừng lại……….đây………' Long khó khăng cố gắng nặn từng chữ nhưng đã muộn, ba người đã ở cạnh hắn.

'Long……..con có sao không?'

'Ba……..ba sao vậy?……ba……'

…….

'Phụt……' Long trợn mắt phun thêm một búng máu lớn, hắn sắp hôn mê vì đau đớn rồi nhưng tại lúc này đây hắn không thể ngất đi vì hắn không biết chuyện gì có thể xảy ra với họ, những người quan trọng nhất cuộc đời hắn.

'Long…….đừng làm mẹ sợ…….con đau ở đâu?' Xuân nức nở nhìn Long khóc, Thảo và Mai cũng vậy, nhìn hắn đau mà mọi người cũng đau.

'Vù………' Đúng lúc này thì một cơn gió vụt qua trước mắt bốn người, không biết từ lúc nào đứa bé trên tay Xuân đã nằm trên tay Độc Cô Cầu Bại.

'Con…….con………con……..' Long gào lên mặc kệ cơn đau trước ngực, hai mắt hắn trợn trừng những tia máu nhìn Độc Cô Cầu Bại.

'Đây chính là thứ ta muốn lấy……..' Độc Cô Cầu Bại nhìn đứa bé trên tay lạnh lùng nói.

'Khốn kiếp……..trả cháu lại cho tôi…….' Xuân trải qua phút giây sững sờ khi mất đi đứa cháu bé bỏng thì như một người điên lao tới chỗ Độc Cô Cầu Bại.

'Hừm!!' Một tiếng hừ nhẹ của Độc Cô Cầu Bại mà làm Xuân như đối mặt với một cơn sóng thần cuốn qua, ngay tức thì áp lực khổng lồ khiến cô bay ngược ra sau kèm theo một búng máu dài trên không.

'Mẹ….'

'Bà…'

'Bà…..' Long cùng hai cô bé kinh hãi hét lên.

'Bịch…….phụt………phụt……..' Xuân rơi xuống đất như chiếc lá rụng, mặt cô trắng bệch, khóe miệng là máu tươi liên tục trào ra.

'Mẹ……mẹ có sao không……mẹ……..mẹ trả lời con đi……..' Long bất chấp cơn đau nhào tới ôm lấy Xuân gào to trong tuyệt vọng.

'Phụt……..' Xuân không trả lời mà chỉ liên tục phun ra những búng máu khiến Long như muốn điên lên, hắn giận dữ nhìn Độc Cô Cầu Bại như muốn ăn tươi nuốt sống gã……nếu không phải vì ba cô người đàn bà ở đây thì hắn đã sớm lao lên liều chết với gã rồi.

'Sao? Không phục?' Độc Cô Cầu Bại không thèm để ý đến ánh mắt hận thù của Long.

'Ngươi………tại sao? Bà ấy chỉ là một người bình thường?' Long điên cuồng hét lên.

'Haha………biết vì sao không? Vì ta mạnh…….ở thế giới nào đi nữa thì luật lệ cũng nằm trong tay kẻ mạnh…….ngươi muốn bảo vệ họ? Thì ngươi phải mạnh……..haha' Độc Cô Cầu Bại trào phúng cười to.

Long run rẩy, cả người hắn run lên…….không phải vì tức giận vì nhục nhã vì hăn quá yếu đuối trước kẻ thù……….tại sao? Tại sao ông trời không cho hắn thời gian, tại sao cái gì cũng đến một cách bất ngờ khiến hắn không kịp trở tay……..

'Ta sẽ cho ngươi 20 năm để có thể đứng trước mặt ta một lần nữa, nếu khi đó ngươi có thể chịu được một chiêu của ta thì ngươi sẽ được gặp lại con trai mình, nếu không thì hãy quên nó đi mà sống một cuộc sống vô nghĩa đến cuối đời……….' Độc Cô Cầu Bại xoay người rời đi để lại một câu nói.

'Không……….không……….con tôi……..trả con lại cho tôi……..' Bỗng nhiên không biết từ lúc nào Hoa từ bên trong phòng lao ra hướng về phía thang máy gào lên, cả người cô run rẩy loạng choạng vì vừa mới vượt cạn.

'Hoa…….đừng em……..' Nhìn Hoa đang định lao tới mà Long đau khổ ôm chặc lấy cô, hắn không biết Độc Cô Cầu Bại có thể nhẹ tay với cô như với Xuân một lần nữa không, nếu không thì kết quả hắn không thể thừa nhận nổi.

'Bốp……đồ khốn……..vì anh………vì anh mà con tôi bị người ta cướp đi……..anh xem…….anh xem có người cha nào để con bị cướp đi trước mặt không?…….huhu………huhu' Hoa bị Long giữ lại, cô nhìn cánh cửa thang máy từ từ khép lại mà đau đớn đến chết đi sống lại, cô như một người điên tát Long rồi gào lên chửi rủa, cô còn chưa kịp nhìn mặt con đấy…….mệt mỏi kiệt sức cũng như cú sốc quá lớn khiến cô ngất đi trong vòng tay Long.

Long nhắm mắt, hai hàng huyết lệ từ khóe mắt hắn trào ra chảy dài theo gò má………tay chân hắn bủn rủn khi nghe những tiếng gào thét của Hoa…….tâm can hắn như vỡ vụn ra hàng nghìn mảnh…….nhớ lại khuôn mặt đáng yêu của con khi ngủ mà hắn không kìm được gào lên:

'TẠI SAO?' Long điên cuồng gào lên khiến sàn nhà dưới chân vỡ vụn theo kình lực điên cuồng bạo tác, tử khí hỗn loạn bao trùm cả người hắn như một ma thần.

'Tại vì ngươi là một đứa ngu ngốc dám chọc vào thứ không nên chọc!' Một giọng nói già nua khiến Long sững sờ.

'Đứa con mới sinh đã bị cướp đi……đúng như lời người đàn bà của ngươi nói……ngươi không xứng đáng làm cha một chút nào………' Một lão già đột nhiên xuất hiện trước mặt Long nói, lão có khuôn mặt già nua khá là hiền hậu, mái tóc cùng bộ râu dài trắng tinh càng khiến lão giống như ông bụt từ trong truyện cổ tích bước ra……..nhưng Long biết lão là một cao thủ đáng sợ…….tuy rằng khí thế kém Độc Cô Cầu Bại nhưng không phải là kẻ mà hắn có thể chống lại được……tiếp tục sao?

'Ông già, ông là ai?' Long đẩy Hoa trong tay ra cho hai cô bé rồi ngưng tụ toàn bộ tử khí trong người lại sẵn sàng.

'Hắc hắc………..ta là một ông già đáng thương…………bị một thằng nhóc nào đó phá vỡ kế hoạch khiến ta mất đi một đồ vật quan trọng…….giờ thi đồ vật đã triệt để mất đi rồi.' Lão già nhăn mặt kể khổ, nếu người nào mà nhìn biểu cảm lão lúc này chắc hẳn sẽ tin lão vừa chịu ủy khuất to lớn.

'Ngươi là Satan?' Long nhìn lão già gằn giọng, Độc Cô Cầu Bại đã tới thì chắc hẳn lão già này là người của ZeRo rồi bởi vì theo hắn thì chỉ có ZeRo mới có thể theo dấu vết của Độc Cô Cầu Bại tới đây được.

'Không, không……..nếu người tới là hắn thì toàn bộ bệnh viện này đã sớm không còn một người sống rồi…….' Lão già lắc đầu phủ nhận.

'Ý ngươi là ngươi thuộc ZeRo và là thuộc hạ của hắn?' Long nhíu mày nói.

'Haha……..ta cũng không phải thuộc hạ của hắn……..ngươi quả thật muốn biết ta là ai?' Lão già vừa nhìn những cô gái sau lưng Long vừa cười với ý tứ rõ ràng, cái giá để biết lão là ai chính là mạng sống của họ.

'Không………nói đi……….ngươi muốn gì? Thứ ngươi cần đã bị hắn lấy đi rồi!' Long cắn răng.

'Cái đó đương nhiên ta biết……….chỉ là ta không hài lòng vì kế hoạch do ta dày công thiết lập lại một kẻ phá bĩnh……..hừm………..ta nghĩ nếu kẻ đó quỳ xuống cầu xin ta tha thứ thì có lẽ ta có thể có một chút ít tha thứ đối với hắn………chẳng hạn như những người phụ nữ của hắn có thể sống chẳng hạn……..' Lão già vừa vân vê chòm râu vừa nói bâng quơ nhưng ai chả biết lão nhằm vào Long.

'Haha…….muốn thằng này quỳ xuống………..hahaha…….' Long cuồng tiếu cười to, hắn gào lên xông tới chỗ lão già tung một phát lúc quyền Diệt Quyền nhằm vào đầu lão, cái này chả khác nào hắn đang liều chết vì hắn không còn tử khí để áp chế thương thế do Độc Cô Cầu Bại gây ra nữa.

'Hừm…….Tử khí quả thật khá đậm đặc khác thường, xem ra Độc Cô Cầu Bại đặt hy vọng vào ngươi nên mới cho ngươi thời gian, hắc hắc……hắn cũng đã quá cô đơn khi ở vị trí đó quá lâu rồi…….' Lão già tự nhủ mặc kềệ nắm đấm mang theo tử khí cuồng bạo phá không lao tới.

Ngay khi tưởng chừng nắm đấm sẽ trúng vào người lão già thì Long sững sờ vì nắm đấm của hắn cứ thế xuyên qua người lão như đấm vào không khí vậy, chốc lát sau hắn kinh hãi nhìn thân hình lão già cứ thế vặn vẹo như bóng mờ rồi tan biến đi.

'Ngươi con chưa sức để chạm vào ta đâu!' Lão già thốt lên khiến Long giật mình, hắn quay ngược ra sau nhìn thấy lão không biết từ lúc nào đã di chuyển ra sau, khiến Long muốn phát điên là trên tay lão lúc này là Thảo đang dãy dụa khi cổ bị lão bóp chặt nhấc hổng lên không trung như một con mèo nhỏ.

'Thả………thả con bé ra………' Hai mắt Long đen kịt vì những tia máu vỡ ra trước cơn tức giận, Xuân bị thương nặng, Hoa ngất đi vì mất con và giờ đến Thảo…….tất cả làm hắn triệt để nổi điên, giọng hắn cứ nghèn nghẹn vì không khống chế được cảm xúc.

'Ngươi đang cầu xin hay ra lệnh cho ta?' Gương mặt lão già biến đổi, nào đâu còn vẻ hiền từ mà giờ là một gương mặt sắc lạnh của một kẻ coi mạng người như cỏ rác.

Long run rẩy, hôm nay hắn chịu quá nhiều đả kích, mất con, những người phụ nữ của hắn bị chà đạp tước mặt hắn…….hai nắm tay của hắn rơi xuống lả tả những giọt máu đen vì móng tay đâm sâu vào trong da thịt………….

'Bịch…………bịch………..' Nhìn gương mặt tím tái vì ngẹn khí khó thở của Thảo mà Long không thể không quỳ………hai đầu gối của hắn nện xuống khiến sàn nhà bị nện thành hai lỗ kèm các vết rạn nứt thể hiện sự giận dữ cực độ của hắn.

'Haha………..tưởng ngươi vẫn cứng đầu như trước chứ nhóc con………nhưng còn chưa đủ để cô bé này con sống nha………' Lão già nhìn Long cuồng tiếu cười.

'X……i………n………..xin ngươi………..' Máu đen ngập tràn mắt và miệng Long, chịu sự sỉ nhục lớn lao khiến cơn giận của hắn vượt quá cực hạn làm hắn cứ thế bị nội thương.

'Hừm……..vẫn còn cứng đầu lắm…….' Lão già tăng sức bóp khiến hai mắt Thảo trắng bệt ra, cô bé sắp chịu không nổi nữa rồi.

'Xin ngươi…….xin ngươi……xin ngươi……rầm……..rầm……..rầm…….' Long gấp, hắn dập đầu liên tục cầu xin, thể diện của hắn, sự tự trọng của hắn có là gì so với mạng sống của người con gái hắn yêu.

'Bịch…..' Lão già cười cợt thả Thảo xuống, đả kích quá lớn khiến cô bé ngất lịm đi nhưng không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa.

'Chà chà………có vẽ như họ rất quan trọng với ngươi………….' Lão già mỉm cười.

Đúng lúc này Long động, nhân dịp lão già quay lưng lại, hắn nhanh chóng mang Quỷ Trảo rồi nhào tới với tất cả sức mạnh ít ỏi còn lại.

'Đồ chó má………chết đi!' Long gào lên như thú dữ phát dại, Quỷ Trảo như điện xét cắt ngang qua người lão già.

'Roẹt……' Thân hình lão già bị cắt ngang…………nhưng Long run lên vì không có máu……….người lão cứ thế lại một lần nữa tan biến.

'Quỷ Trảo sao………tiếc là ngươi chỉ có thể chạm vào tàn ảnh của ta mà thôi……..' Đó là câu cuối cùng Long nghe được, một cơn đau khủng bố từ sau lưng truyền tới khiến hắn ngay lập tức chìm vào trong hôn mê.

………………

Kết quả event : Như vậy chỉ có bác Xem_Cho_BietxX_tập_nài_Xx đoán đúng đáp án, phần quà là 10 chương Sex sẽ được gửi qua hòm thư cho hai bác ngay khi mình hoàn thành, mong hai bác không share, cảm ơn!
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.